Chương 14: Giao đấu Linh sư
Nashi imi
26/04/2019
- Cha khi nào tên Phá thiên kia quay lại.Khi về đến Lê Nghĩa liền hỏi Lê Sinh
- Hắn cho ta một tháng thời gian cũng đã sắp hết.
- Thế cha định làm thế nào?
- Chắc ta sẽ nhường ngôi vị cho hắn. Khi trả lời vẻ mặt Lê Sinh hơi buồn một chút.
- Cha có muốn giữ lại giang sơn cho Lê gia không?
- Tất nhiên là muốn rồi. Ta muốn sau này ngươi sẽ đứng ở vị trí này.
- Con sẽ giúp cha.
Lê Sinh nghe được rất mừng. Không phải mừng vì có cách giữ được ngôi vị. Mà mừng ở tính cha con. Hắn cũng chỉ xem Lê Nghĩa như đang nói đùa. Phá Thiên là ai chứ. Đâu phải hắn đánh đc Lê Lợi có nghĩa hắn cũng đánh được Phá Thiên. Lê Nghĩa nếu mà có những ý tưởng đó hắn là người đầu tiên phản đối.
Lê Nghĩa đang ngồi câu cá cùng cha, thì nghe quân lính đến nói rằng Phá Thiên hắn đã đến. Lê Sinh liền kêu goi mọi người tập hợn. Lê Nghĩa cũng đi theo cha ra ngoài.
Khi đến Lê Nghĩa thấy một tên trung niên ngang tuổi cha hắn. Trên mặt có một cái thẹo dài. Thấy Lê Sinh đi đến hắn liền lên tiếng ;
- Ngươi đã suy nghĩ đến đâu rồi? Muốn tự giao ra hay bắt ta phải động thủ.
- Nếu ngươi tha cho chúng ta. Và làm một vị vua tốt ta sẽ nhường ngôi cho ngươi.
Tên Phá thiên liền cười ha hả. “ Ngươi ra điều kiện với ta. Đáng lẽ ra các ngươi nên quỳ xuống cầu xin ta a “
- Hung hang càn quấy. Lê Nghĩa từ nãy đến giờ đã rất khó chịu với hắn.
- Muốn hung hăng cũng phải có thực lực để hung hăng. Ta chí ít còn hơn các người phải nhìn người khác hung hăng mà không làm được gì. Phá Thiên liền cười nói. Có lẽ trong mắt những cái tồn tại ở đây không ai có thể uy hiếp hắn. Hắn cũng lười đi chấp với tiểu bối.
- Các ngươi quyết định thế nào? Ta không có thời gian.
Lê Sinh uất hận nhưng cũng không thể làm được gì. Chỉ hi vọng sau này Lê Nghĩa có thể dành lại giang sơn. Thiên phú của Lê Nghĩa rất yêu nghiệt. Lê Nghĩa mới tu luyện bao lâu, thế mà đã đánh bại được Lê Lợi. Lê Sinh cũng rất thắc mắc nhưng khi hắn hỏi Lê Nghĩa không có trả lời, hắn cũng không có hỏi nữa. Của con trai hắn khác gì của hắn
- Ta xin tuyên bố kể từ ngày hôm nay trở đi. Phá Thiên sẽ là hoàng đế của Đại Ngu.
Mọi người ai nấy cũng thở dài từ khi Lê Sinh lên làm vua ông đã đặt ra nhiều chính xác giúp dân chúng. Thế mà không biết chui đâu ra tên Phá Thiên.
- Hôm nay ta Lê Nghĩa tông chủ tông môn mạnh nhất Đại Ngu. Là Thái tử của Đại Ngu quốc. Không biết ngươi cái tên hung hăng càn quấy Phá Thiên ngươi chui từ đâu ra liền bò về từ đấy.
Mọi người ai nấy cũng phải câm lặng. Đùa ư! Lê Nghĩa không biết hay cố tình không biết Đại Ngu quốc này đã không còn một tồn tại có thể chống lại Phá thiên.Lê Sinh cũng bị Lê Nghĩa làm cho giật mình. Không ngờ Lê Nghĩa lại dại dột như thế. Ông tin sau này Lê Nghĩa có thể đánh bại Phá Phiên nhưng vấn đề là cần thời gian. Có rừng xanh sợ gì thiếu củi đốt a
Ông liên nhanh chóng cắt ngang: Con ta dù gì cũng đang còn nhỏ tính cách lỗ mãng hi vọng ngươi iền bối không chấp tiểu bối a.
Trái với sự ngạc nhiên của mọi người thì Phá Thiên vẫn vui vẻ như cũ.
- Một đứa miệng còn hôi sữa cũng dám nói ta cút. Khá khen, khá khen.
Phá Thiên liền phóng hồn lực ép lên người Lê Nghĩa. Những người xung quanh liền bị hồn lực ép cho triệt để học máu. Không phải một tên con cỏn giám sỉ nhục hắn trước bao nhiêu người. Hắn không đụng tay cũng đủ giết chết vài trăm con kiến như Lê Nghĩa. Với tu vi linh sự hồn lực của hắn làm sao Lê Nghĩa chiu được. Xương cốt kêu vang nổ thân mà chết.
Đấy là suy nghĩ của hắn thôi. Hắn thậm chí không tin vào mắt mình. Hắn đã biết Lê Nghĩa chỉ có tu vi linh đồ nhị trọng. Dưới áp lực của hắn dồn vào còn có thể đứng cười. Hắn còn tưởng mình đang mơ. Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Đùa ư, Đại Ngu quốc là của hắn đấy. Lấy khí thế hồn lực ra chèn ép hắn. Vào nhà của hắn đòi chèn ép hắn nằm mơ.
Lúc này tất cả mọi người cũng hoang mang. Đúng là đánh bại được Lê Lợi cũng không phải cũng chỉ nhờ vào vận may với linh thú. Không phải Made in China mà là hàng Việt Nam chất lượng cao.Đột nhiên mọi người lại nảy lên một suy nghĩ liệu Lê Nghĩa có thể đánh ngang với Phá Thiên được không. DÙ gì một người đã có tiếng với một tên không quen biết làm vua. Thì Lê Sinh vẫn được lựa chọn số 1.
- Ta chỉ nói chơi thôi mà, cần gì ngươi phải nóng tính thế. Lê Nghĩa lại lên tiếng. Khiến cho mọi người từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Đúng là hi vọng càng nhiều thất vọng càng lớn.
- Ngươi dám đùa giỡn ta. Ta là người ngươi có thể đùa sao. Chịu chết đi. Lê Nghĩa đã khiến Phá Thiên triệt để tức giận. Một con kiến cũng dám đùa giỡn hắn. Sao hắn có thể tha thứ. Một chưởng của linh sư được gia tăng linh lực tung ra. Đất đai sụp đổ, bui bay tứ tung. Lê Sinh sợ hãi muốn cứu Lê Nghĩa nhưng cũng không kịp. Còn mọi người thì ai nấy cũng tò mò. Có người lên tiếng:
- Chết rồi sao. Một yêu nghiệt cứ như vậy mà chết …
Khói bui tan biến, một bóng hình chật vật hiện ra.
- Không có chết, vậy mà không có chết.
Tròng mắt Phá Thiên như muốn rơi ra ngoài. Một chưởng của linh sư một tên linh đồ nhỏ nhoi cũng đỡ được. Nếu mà có người thế giới của hắn ở đây chắc hắn bị cười thối mũi.Mọi người cũng triệt để bị đã kích. Lê Nghĩa triệt để phá mọi kỷ lục của Đại Ngu
- Tên này không phải yêu nghiệt.
- Hắn như vậy chưa yêu nghiệt thế theo ngươi thì thế nào.
- Hắn ta là quái vật,…
Tuy có chật vật, Lê Nghĩa vẫn cười. Chỉ đâu có ai biết, khi chưởng lực giáng xuống hắn đánh ra toàn lực cửu dương chưởng, kịp triệu hồi một ít sức mạnh của Chi Nguyên nên may mắn cũng giữ tính mạng. Khí huyết trong người thì nhộn nhạo.
- Linh sư thực lực cũng chỉ như vậy. Lê Nghĩa lên tiếng cười nhạo.
Phá Thiên cũng kinh hoàng hắn là người từ thế giới bên ngoài không may bị lọt vào thế giới này. Thế giới bên ngoài hắn là thuộc hạ đẳng có thể nói đâu đâu cũng có. Nhưng khi vào đây hắn được cảm thấy mình là chí cao vô thượng. Nhưng dù ở đâu hắn cũng chưa thấy ai có thể lấy tu vi linh đồ đỡ chiêu của linh sư mà đang còn sống. Hắn cảm thấy địa vị mình đang bị lung lay.
Thấy Phá Thiên bị hoang mang Lê Nghĩa có phần nào đó vui mừng. Nhưng chẳng bao lâu lại thấy một chiêu tiếp theo được đánh ra. Chiêu này là toàn lực của Phá Thiên. Không khinh định là lập tức xuất ra mười phần sức mạnh. Lê Nghĩa liền gọi mãnh hổ ra. Nếu phải tiếp chiêu này hắn chết là không thể nghi ngờ.
- Ngiệt súc, cút.
Linh thú vừa ra cũng bị đánh bay không kém Lê Nghĩa.
- Ngươi còn gì có thể chống lại ta. Chịu chết đi. Hắn liền tiến lại gần Lê Nghĩa
Chỉ thấy Lê Nghĩa nhếch miệng cười. Một quyền phổ thông được tung ra không hoa mỹ, dứt khoát nhanh gọn. Phá Thiên cũng không dám khinh thường quyền đối quyền. Khói bụi tứ tung, Những ngườ xung quanh bị dư lực đánh chết.
- Hắn cho ta một tháng thời gian cũng đã sắp hết.
- Thế cha định làm thế nào?
- Chắc ta sẽ nhường ngôi vị cho hắn. Khi trả lời vẻ mặt Lê Sinh hơi buồn một chút.
- Cha có muốn giữ lại giang sơn cho Lê gia không?
- Tất nhiên là muốn rồi. Ta muốn sau này ngươi sẽ đứng ở vị trí này.
- Con sẽ giúp cha.
Lê Sinh nghe được rất mừng. Không phải mừng vì có cách giữ được ngôi vị. Mà mừng ở tính cha con. Hắn cũng chỉ xem Lê Nghĩa như đang nói đùa. Phá Thiên là ai chứ. Đâu phải hắn đánh đc Lê Lợi có nghĩa hắn cũng đánh được Phá Thiên. Lê Nghĩa nếu mà có những ý tưởng đó hắn là người đầu tiên phản đối.
Lê Nghĩa đang ngồi câu cá cùng cha, thì nghe quân lính đến nói rằng Phá Thiên hắn đã đến. Lê Sinh liền kêu goi mọi người tập hợn. Lê Nghĩa cũng đi theo cha ra ngoài.
Khi đến Lê Nghĩa thấy một tên trung niên ngang tuổi cha hắn. Trên mặt có một cái thẹo dài. Thấy Lê Sinh đi đến hắn liền lên tiếng ;
- Ngươi đã suy nghĩ đến đâu rồi? Muốn tự giao ra hay bắt ta phải động thủ.
- Nếu ngươi tha cho chúng ta. Và làm một vị vua tốt ta sẽ nhường ngôi cho ngươi.
Tên Phá thiên liền cười ha hả. “ Ngươi ra điều kiện với ta. Đáng lẽ ra các ngươi nên quỳ xuống cầu xin ta a “
- Hung hang càn quấy. Lê Nghĩa từ nãy đến giờ đã rất khó chịu với hắn.
- Muốn hung hăng cũng phải có thực lực để hung hăng. Ta chí ít còn hơn các người phải nhìn người khác hung hăng mà không làm được gì. Phá Thiên liền cười nói. Có lẽ trong mắt những cái tồn tại ở đây không ai có thể uy hiếp hắn. Hắn cũng lười đi chấp với tiểu bối.
- Các ngươi quyết định thế nào? Ta không có thời gian.
Lê Sinh uất hận nhưng cũng không thể làm được gì. Chỉ hi vọng sau này Lê Nghĩa có thể dành lại giang sơn. Thiên phú của Lê Nghĩa rất yêu nghiệt. Lê Nghĩa mới tu luyện bao lâu, thế mà đã đánh bại được Lê Lợi. Lê Sinh cũng rất thắc mắc nhưng khi hắn hỏi Lê Nghĩa không có trả lời, hắn cũng không có hỏi nữa. Của con trai hắn khác gì của hắn
- Ta xin tuyên bố kể từ ngày hôm nay trở đi. Phá Thiên sẽ là hoàng đế của Đại Ngu.
Mọi người ai nấy cũng thở dài từ khi Lê Sinh lên làm vua ông đã đặt ra nhiều chính xác giúp dân chúng. Thế mà không biết chui đâu ra tên Phá Thiên.
- Hôm nay ta Lê Nghĩa tông chủ tông môn mạnh nhất Đại Ngu. Là Thái tử của Đại Ngu quốc. Không biết ngươi cái tên hung hăng càn quấy Phá Thiên ngươi chui từ đâu ra liền bò về từ đấy.
Mọi người ai nấy cũng phải câm lặng. Đùa ư! Lê Nghĩa không biết hay cố tình không biết Đại Ngu quốc này đã không còn một tồn tại có thể chống lại Phá thiên.Lê Sinh cũng bị Lê Nghĩa làm cho giật mình. Không ngờ Lê Nghĩa lại dại dột như thế. Ông tin sau này Lê Nghĩa có thể đánh bại Phá Phiên nhưng vấn đề là cần thời gian. Có rừng xanh sợ gì thiếu củi đốt a
Ông liên nhanh chóng cắt ngang: Con ta dù gì cũng đang còn nhỏ tính cách lỗ mãng hi vọng ngươi iền bối không chấp tiểu bối a.
Trái với sự ngạc nhiên của mọi người thì Phá Thiên vẫn vui vẻ như cũ.
- Một đứa miệng còn hôi sữa cũng dám nói ta cút. Khá khen, khá khen.
Phá Thiên liền phóng hồn lực ép lên người Lê Nghĩa. Những người xung quanh liền bị hồn lực ép cho triệt để học máu. Không phải một tên con cỏn giám sỉ nhục hắn trước bao nhiêu người. Hắn không đụng tay cũng đủ giết chết vài trăm con kiến như Lê Nghĩa. Với tu vi linh sự hồn lực của hắn làm sao Lê Nghĩa chiu được. Xương cốt kêu vang nổ thân mà chết.
Đấy là suy nghĩ của hắn thôi. Hắn thậm chí không tin vào mắt mình. Hắn đã biết Lê Nghĩa chỉ có tu vi linh đồ nhị trọng. Dưới áp lực của hắn dồn vào còn có thể đứng cười. Hắn còn tưởng mình đang mơ. Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Đùa ư, Đại Ngu quốc là của hắn đấy. Lấy khí thế hồn lực ra chèn ép hắn. Vào nhà của hắn đòi chèn ép hắn nằm mơ.
Lúc này tất cả mọi người cũng hoang mang. Đúng là đánh bại được Lê Lợi cũng không phải cũng chỉ nhờ vào vận may với linh thú. Không phải Made in China mà là hàng Việt Nam chất lượng cao.Đột nhiên mọi người lại nảy lên một suy nghĩ liệu Lê Nghĩa có thể đánh ngang với Phá Thiên được không. DÙ gì một người đã có tiếng với một tên không quen biết làm vua. Thì Lê Sinh vẫn được lựa chọn số 1.
- Ta chỉ nói chơi thôi mà, cần gì ngươi phải nóng tính thế. Lê Nghĩa lại lên tiếng. Khiến cho mọi người từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Đúng là hi vọng càng nhiều thất vọng càng lớn.
- Ngươi dám đùa giỡn ta. Ta là người ngươi có thể đùa sao. Chịu chết đi. Lê Nghĩa đã khiến Phá Thiên triệt để tức giận. Một con kiến cũng dám đùa giỡn hắn. Sao hắn có thể tha thứ. Một chưởng của linh sư được gia tăng linh lực tung ra. Đất đai sụp đổ, bui bay tứ tung. Lê Sinh sợ hãi muốn cứu Lê Nghĩa nhưng cũng không kịp. Còn mọi người thì ai nấy cũng tò mò. Có người lên tiếng:
- Chết rồi sao. Một yêu nghiệt cứ như vậy mà chết …
Khói bui tan biến, một bóng hình chật vật hiện ra.
- Không có chết, vậy mà không có chết.
Tròng mắt Phá Thiên như muốn rơi ra ngoài. Một chưởng của linh sư một tên linh đồ nhỏ nhoi cũng đỡ được. Nếu mà có người thế giới của hắn ở đây chắc hắn bị cười thối mũi.Mọi người cũng triệt để bị đã kích. Lê Nghĩa triệt để phá mọi kỷ lục của Đại Ngu
- Tên này không phải yêu nghiệt.
- Hắn như vậy chưa yêu nghiệt thế theo ngươi thì thế nào.
- Hắn ta là quái vật,…
Tuy có chật vật, Lê Nghĩa vẫn cười. Chỉ đâu có ai biết, khi chưởng lực giáng xuống hắn đánh ra toàn lực cửu dương chưởng, kịp triệu hồi một ít sức mạnh của Chi Nguyên nên may mắn cũng giữ tính mạng. Khí huyết trong người thì nhộn nhạo.
- Linh sư thực lực cũng chỉ như vậy. Lê Nghĩa lên tiếng cười nhạo.
Phá Thiên cũng kinh hoàng hắn là người từ thế giới bên ngoài không may bị lọt vào thế giới này. Thế giới bên ngoài hắn là thuộc hạ đẳng có thể nói đâu đâu cũng có. Nhưng khi vào đây hắn được cảm thấy mình là chí cao vô thượng. Nhưng dù ở đâu hắn cũng chưa thấy ai có thể lấy tu vi linh đồ đỡ chiêu của linh sư mà đang còn sống. Hắn cảm thấy địa vị mình đang bị lung lay.
Thấy Phá Thiên bị hoang mang Lê Nghĩa có phần nào đó vui mừng. Nhưng chẳng bao lâu lại thấy một chiêu tiếp theo được đánh ra. Chiêu này là toàn lực của Phá Thiên. Không khinh định là lập tức xuất ra mười phần sức mạnh. Lê Nghĩa liền gọi mãnh hổ ra. Nếu phải tiếp chiêu này hắn chết là không thể nghi ngờ.
- Ngiệt súc, cút.
Linh thú vừa ra cũng bị đánh bay không kém Lê Nghĩa.
- Ngươi còn gì có thể chống lại ta. Chịu chết đi. Hắn liền tiến lại gần Lê Nghĩa
Chỉ thấy Lê Nghĩa nhếch miệng cười. Một quyền phổ thông được tung ra không hoa mỹ, dứt khoát nhanh gọn. Phá Thiên cũng không dám khinh thường quyền đối quyền. Khói bụi tứ tung, Những ngườ xung quanh bị dư lực đánh chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.