Chương 29: Băng Vĩnh Cửu (3)
Số Chín
12/11/2013
Hắn phóng người về phía Dante, Elly lập tức xông tới, nhưng cô nàng chưa kịp tung đòn thì cánh tay to lớn đã quật thẳng vào vai, khiến cô bắn
sang một bên, xa tới năm mét. So với vừa rồi sức mạnh đã tăng gấp bội.
Dante chỉ kịp thu hai tay về trước ngực, sau đó là một quyền giáng thẳng tới, sức mạnh hung bạo như một quả tên lửa. Gã bay tuốt về sau, lưng đập thẳng vào thành của một chiếc máy phát điện thì mới chịu dừng lại. Dante cảm thấy nội tạng của mình bị nén chặt, khó chịu như chết đi sống lại, gã cố gắng đứng dậy nhưng cơ thể bất lực đổ nhào xuống sàn.
- Tới đây lũ rác rưởi. Tao không có nhiều thời gian đâu! – Loong hét lên, đảo mắt nhìn vào hai kẻ còn lại.
Jame và Elly đồng loại xông tới, dốc toàn bộ sức mạnh để tấn công.
Frozen Hand của Fuje Jame khiến mọi vật tiếp xúc đều bị đông cứng, nhưng với những vật chất như thép thì khả năng này không thể phát huy hiệu quả. Ông liên tiếp tấn công nhưng cũng chỉ khiến cho Loong chậm lại đôi chút. Hơn nữa mỗi lần đỡ lấy những cú đấm của đối phương, Jame có cảm giác tê buốt khó tả, sức công phá của hắn giờ đây quá hung bạo và điên cuồng.
Elly cũng không ngoại lệ. Mặc dù hắn một mình chống lại hai người, nhưng hoàn toàn chiếm ưu thế, cô tấn công mạnh thế nào cũng không thể khiến hắn bị thương, ngược lại mỗi cú đấm, phát đá của hắn đều khiến cô đau đớn khôn cùng. Trực tiếp dùng sức mạnh để đối đầu với Loong có lẽ hai người khó có cơ hội thắng thế.
Sau một một hồi quần ẩu, khả năng chịu đựng của Jame đã tới giới hạn, ông ta không thể trụ lâu hơn được nữa.
Sơ hở lộ ra rõ như ban ngày, phần thân trên hoàn toàn không phòng bị. Nắm đấm khổng lồ của Loong tông thẳng vào bả vai phải của Fuje Jame, ông khẽ rên một tiếng rồi ngã lộn về phía sau, những mẩu xương vỡ xuyên qua thịt, đâm lòi hẳn ra ngoài. Jame đã bị phế một cánh tay.
Khi đã rảnh tay, Loong dồn toàn lực vảo kẻ còn lại. những cú đấm phóng ra như mưa, sức mạnh như sóng cồn, không thể cản đỡ. Elly buộc phải lấy cánh tay làm lá chắn, hứng vô vàn những cú đấm nặng như búa tạ của địch thủ. Tuy rằng với cơ thể vượt trội so với loài người, lại có khả năng hồi phục thần tốc, nhưng thế công của đối phương quá khủng khiếp, cường bạo, cơ thể của Elly thực sự không chịu nổi áp lực.
Những tiếng xương vỡ vang lên, hai cánh tay của Elly thi nhau vỡ nát, chẳng còn chút sức lực. Khi sự phòng bị đã nới lỏng, thì cũng là lúc Loong kiểm soát được thế trận.
Một đấm thụi mạnh vào bụng, tiếp sau đó hắn chụp lấy cái cổ mảnh mai đẹp đẽ, rồi nhấc bổng Elly khỏi mặt đất. Trông cô nàng lúc này thật thảm hại, mái tóc vàng mượt mà giờ đây rối bù, gương mặt trở nên nhợt nhạt thấy rõ.
Mỗi lần cơ thể Elly tự phục hồi là nó lại tự động tiêu tốn một lượng huyết tính trong cơ thể, càng nhiều lần phục hồi thì huyết tính giảm xuống càng nhanh, tới khi huyết tính cạn kiệt thì khả năng phục hồi gần như chỉ còn một phần mười so với ban đầu. Những khi đó cô phải hút máu người, bù đắp huyết tính thì mới có thể giải quyết tình trạng này. Đó là lí do vì sao mỗi khi loài Vampire đói thì cơ thể họ thường nhợt nhạt và trở nên yếu ớt, dễ dàng bị hạ gục hơn nhiều so với khi no máu.
Vừa rồi, khi chiến đấu với Loong cơ thể Elly đã liên tục hồi phục những vết thương nghiêm trọng, vì vậy huyết tính trong cơ thể cô gần như đã cạn kiệt, đôi tay gãy nát giờ đây muốn phục hồi lại sẽ phải mất rất nhiều thời gian.
Loong ngắm nghía cơ thể của người phụ nữ trước mắt, giọng nói khinh bỉ của hắn từ tốn vang lên.
- Skillz của bé có lẽ là tự phục hồi. Hà hà, nhưng xem ra cơ thể này sớm đã đi đến giới hạn rồi, nhìn sự thê thảm mà bé đang hứng chịu xem. Chà chà, khá ngon đấy chứ, nếu anh không vội thì cũng cùng bé sung sướng một chút. Tiếc là anh còn nhiều việc phải làm, nên chỉ có thể tiễn bé tới đây thôi!
Nói xong, hắn từ từ siết mạnh lực tay, Elly cảm thấy cổ họng mình sắp vỡ toang, cô cố gắng giãy dụa nhưng vô ích, toàn thân chẳng còn chút sức lực nào. Cô là một người có ý chí mạnh mẽ, không bao giờ lùi bước, nhưng trong hoàn cảnh hiện tại, tinh thần của cô chẳng còn chỗ dựa nào để có thể mạnh mẽ được nữa. Một cái chết mới khốn nạn làm sao.
Giờ đây Elly không thở nổi, gương mặt nhợt nhạt của cô nhanh chóng chuyển qua màu trắng bệch, chẳng lẽ đây chính là kết thúc, cô thực sự phải chết ở đây, trong một căn phòng khốn nạn của con người và trên tay một gã tướng cướp loài người? Không, không thể, đó là một sự nhục nhã không chỉ cho cô mà còn cho toàn bộ dòng họ Iscariot. Những suy nghĩ chập chờn trước cái chết khiến khiến hai khóe mắt Elly đầy ứ những giọt nướt mắt cay đắng. Không cam tâm, tuyệt đối không cam tâm.
Loong tiếp tục siết mạnh bàn tay, hắn muốn thưởng thức cái chết từ từ của con mồi trong tình trạng thiếu oxi, đó là một thú vui mà từ lâu rồi hắn chưa được thưởng thức. Hắn mỉm cười đầy độc ác và thỏa mãn.
“Bụp”
Một cơ thể nhào tới, thúc mạnh vào bụng của Loong, cú huých bất ngờ khiến hắn buộc phải buông Elly, ngã lộn về phía sau.
Cánh tay vội vã đỡ lấy cơ thể của cô nàng Vampire, lúc này Elly đang gục đầu trên ngực của Dante. Vừa ở mấp mé ở bờ vực của cái chết trở về, cô tham lam nuốt lấy từng ngụm không khí, sau đó ho sặc sụa.
- Còn nhớ vừa nãy tôi nói gì không? – Gã nhăn nhở nhìn cô nàng.
- Đừng…. khụ…. Coi thường cậu… khụ…. – Elly liếc nhìn Dante, trả lời đứt quãng.
- Trí nhớ tốt đấy. Mà…. bụi vừa bay vào mắt đấy à?
- Điên!
- Ha ha, hóa ra là cô khóc. Tôi còn nghĩ cô không có nước mắt chứ!
Gã nhanh chóng lùi lại, đặt cô xuống sàn.
Trong khi đó, Loong đã sớm bật dậy, lồng lộn rống lên.
- Tao điên mất, chó chết. Điên mẹ nó mất. Mày làm tao sôi máu rồi thằng chó!
Dante đứng dậy, bước tới phía trước, nói vọng lại.
- Nhân cơ hội mà rời khỏi đây đi, có lẽ tôi sẽ cầm chân hắn được một lúc.
Elly nằm trên sàn, gắng gượng chống người dậy, giờ đã thoát khỏi cái chết, những chẳng hiểu sao nước mắt cứ ứ lại trên khóe mắt, thậm chí còn trào ra ngoài, tạo thành hai hàng lệ chảy dài trên má. Gã đã cứu mạng cô, một kẻ cô luôn coi thường và nghĩ là một gánh nặng đã giúp cô thoát chết trong gang tấc, cảm động và sự biết ơn sâu sắc đang trộn lẫn vào nhau khiến Elly thấy bối rối.
Loong lồng lên, dẫm nát sàn nhà, bắn người về phía trước. Dante tức tốc phóng tới, bất chấp nguy hiểm, liều mạng tấn công.
Nhưng với sức của gã đánh vào khối thép đặc kia thì khác nào lấy chứng chọi đá.
“Hự”
Một đấm thụi thẳng vào mạn sườn, đòn thế cực nhanh cực hiểm như vậy, gã chỉ dựa vào sức người sao có thể cản nổi. Cơ thể của Dante vừa bay lên thì đòn thứ hai đã tông thẳng vào mạn sườn còn lại. Còn chưa kịp hoàn hồn, Loong lại chụm hai nắm đấm quật thẳng vào bụng của Dante.
Cơ thể gã lê dài trên đất, đôi mắt đỏ sọng, mũi và miệng đồng loạt trào máu, Dante có cảm giác nội tạng của mình giống như đã dập nát, hai bên mạn sườn số xương gãy chắc không dưới mười cái.
“Đứng dậy, đứng dậy….” – Gã thầm tự ra lệnh cho bản thân. Cơ thể tàn tạ nặng nề nhích từng chút khỏi mặt đất, lảo đảo đứng dậy.
- Yên tâm đi, tao không để mày chết dễ thế đâu. – Loong nghiến răng cười lạnh. Hắn sải bước tiến gần Dante.
Elly quan sát tình hình, muốn giúp nhưng vô lực, bàn tay bất giác nắm chặt tới nỗi bật máu, vết thương đang chậm chạp hồi phục từng chút, chẳng đủ sức để tấn công.
Fuje Jame thì đang cố gắng bò dậy, tuổi tác và cánh tay gẫy nát khiến ông ta không còn làm chủ được bản thân.
“Bụp”
Lại một đấm nữa giáng thẳng vào mặt của Dante, khiến gã ngã dúi dụi. Gã không còn cảm giác ở bên mặt vừa bị ăn đòn.
Loong túm lấy cổ áo của gã, nhấc bổng lên.
- Muốn làm anh hùng hả? Anh hùng, anh hùng…..
Mỗi một từ là hắn lại tống một đấm vào mặt Dante.
- Anh hùng, mày nghĩ mày là anh hùng, mẹ nó chứ, mày chỉ là một đống c*t thôi.
Hắn liên tiếp đấm cả chục cái vào mặt Dante, khiến khuôn mặt gã biến dạng, chỗ thì sưng vù, chỗ thì tím bầm, chỗ thì rách toạc be bét máu.
- Sao còn thích làm anh hùng không?
Loong kéo khuôn mặt thảm hại lại gần, đối diện với mặt hắn, trợn mắt nghiến răng rít lên.
Mặc dù bị đánh cho thân tàn ma dại, nhưng trong ánh mắt của gã hoàn toàn không có chút sợ hãi hay cầu xin. Một bên mí mắt của gã đã rách toạc, máu chảy tràn cả vào mắt, chỉ còn lại một bên là nhìn được, con mắt còn lại nhìn thẳng vào khuôn mặt thép sáng loáng của Loong, Dante nuốt đống máu trong miệng, cố gắng nói rõ từng từ.
- Sao… cái… con ….mẹ mày!
Đồng thời cánh tay trái của gã nặng nhọc giơ ngón giữa lên trước mặt Loong chêu ngươi.
Loong sững người, thằng ôn này đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, độ lì lợm của nó đúng là trước nay chưa từng gặp. Những kẻ bị hắn giết, trước lúc chết đều quỳ rạp hôn chân hắn xin tha mạng, sợ hãi như lũ chuột bọ. Thằng oắt này đúng là không thể khuất phục nổi, nếu đã vậy thì hắn cũng chẳng muốn tốn thêm thời gian.
“Phập”
- KHÔNGGG!
Elly gào lên trong tuyệt vọng, cô muốn nhào tới để ngăn cản nhưng chẳng thể đứng dậy nổi, nước mắt của cô giờ đã đọng thành giọt dưới cằm.
Jame cắn vào môi tới bật máu, ông ta cảm thấy mình thật vô dụng, nghiến chặt răng, cơ thể mệt mỏi đang gồng lên để rời khỏi mặt đất.
Bàn tay của tên tướng cướp đã xuyên thẳng vào bụng Dante.
- Lên đường vui vẻ nhé, cặn bã!
Hắn nhếch mép cười nhạt rồi rút tay về, quẳng cái xác qua một bên, từ tốn xoay người lại.
- Ai sẽ tiếp theo đây? – Vừa nói hắn vừa quệt bàn tay dính đầy máu lên miệng.
Dante chỉ kịp thu hai tay về trước ngực, sau đó là một quyền giáng thẳng tới, sức mạnh hung bạo như một quả tên lửa. Gã bay tuốt về sau, lưng đập thẳng vào thành của một chiếc máy phát điện thì mới chịu dừng lại. Dante cảm thấy nội tạng của mình bị nén chặt, khó chịu như chết đi sống lại, gã cố gắng đứng dậy nhưng cơ thể bất lực đổ nhào xuống sàn.
- Tới đây lũ rác rưởi. Tao không có nhiều thời gian đâu! – Loong hét lên, đảo mắt nhìn vào hai kẻ còn lại.
Jame và Elly đồng loại xông tới, dốc toàn bộ sức mạnh để tấn công.
Frozen Hand của Fuje Jame khiến mọi vật tiếp xúc đều bị đông cứng, nhưng với những vật chất như thép thì khả năng này không thể phát huy hiệu quả. Ông liên tiếp tấn công nhưng cũng chỉ khiến cho Loong chậm lại đôi chút. Hơn nữa mỗi lần đỡ lấy những cú đấm của đối phương, Jame có cảm giác tê buốt khó tả, sức công phá của hắn giờ đây quá hung bạo và điên cuồng.
Elly cũng không ngoại lệ. Mặc dù hắn một mình chống lại hai người, nhưng hoàn toàn chiếm ưu thế, cô tấn công mạnh thế nào cũng không thể khiến hắn bị thương, ngược lại mỗi cú đấm, phát đá của hắn đều khiến cô đau đớn khôn cùng. Trực tiếp dùng sức mạnh để đối đầu với Loong có lẽ hai người khó có cơ hội thắng thế.
Sau một một hồi quần ẩu, khả năng chịu đựng của Jame đã tới giới hạn, ông ta không thể trụ lâu hơn được nữa.
Sơ hở lộ ra rõ như ban ngày, phần thân trên hoàn toàn không phòng bị. Nắm đấm khổng lồ của Loong tông thẳng vào bả vai phải của Fuje Jame, ông khẽ rên một tiếng rồi ngã lộn về phía sau, những mẩu xương vỡ xuyên qua thịt, đâm lòi hẳn ra ngoài. Jame đã bị phế một cánh tay.
Khi đã rảnh tay, Loong dồn toàn lực vảo kẻ còn lại. những cú đấm phóng ra như mưa, sức mạnh như sóng cồn, không thể cản đỡ. Elly buộc phải lấy cánh tay làm lá chắn, hứng vô vàn những cú đấm nặng như búa tạ của địch thủ. Tuy rằng với cơ thể vượt trội so với loài người, lại có khả năng hồi phục thần tốc, nhưng thế công của đối phương quá khủng khiếp, cường bạo, cơ thể của Elly thực sự không chịu nổi áp lực.
Những tiếng xương vỡ vang lên, hai cánh tay của Elly thi nhau vỡ nát, chẳng còn chút sức lực. Khi sự phòng bị đã nới lỏng, thì cũng là lúc Loong kiểm soát được thế trận.
Một đấm thụi mạnh vào bụng, tiếp sau đó hắn chụp lấy cái cổ mảnh mai đẹp đẽ, rồi nhấc bổng Elly khỏi mặt đất. Trông cô nàng lúc này thật thảm hại, mái tóc vàng mượt mà giờ đây rối bù, gương mặt trở nên nhợt nhạt thấy rõ.
Mỗi lần cơ thể Elly tự phục hồi là nó lại tự động tiêu tốn một lượng huyết tính trong cơ thể, càng nhiều lần phục hồi thì huyết tính giảm xuống càng nhanh, tới khi huyết tính cạn kiệt thì khả năng phục hồi gần như chỉ còn một phần mười so với ban đầu. Những khi đó cô phải hút máu người, bù đắp huyết tính thì mới có thể giải quyết tình trạng này. Đó là lí do vì sao mỗi khi loài Vampire đói thì cơ thể họ thường nhợt nhạt và trở nên yếu ớt, dễ dàng bị hạ gục hơn nhiều so với khi no máu.
Vừa rồi, khi chiến đấu với Loong cơ thể Elly đã liên tục hồi phục những vết thương nghiêm trọng, vì vậy huyết tính trong cơ thể cô gần như đã cạn kiệt, đôi tay gãy nát giờ đây muốn phục hồi lại sẽ phải mất rất nhiều thời gian.
Loong ngắm nghía cơ thể của người phụ nữ trước mắt, giọng nói khinh bỉ của hắn từ tốn vang lên.
- Skillz của bé có lẽ là tự phục hồi. Hà hà, nhưng xem ra cơ thể này sớm đã đi đến giới hạn rồi, nhìn sự thê thảm mà bé đang hứng chịu xem. Chà chà, khá ngon đấy chứ, nếu anh không vội thì cũng cùng bé sung sướng một chút. Tiếc là anh còn nhiều việc phải làm, nên chỉ có thể tiễn bé tới đây thôi!
Nói xong, hắn từ từ siết mạnh lực tay, Elly cảm thấy cổ họng mình sắp vỡ toang, cô cố gắng giãy dụa nhưng vô ích, toàn thân chẳng còn chút sức lực nào. Cô là một người có ý chí mạnh mẽ, không bao giờ lùi bước, nhưng trong hoàn cảnh hiện tại, tinh thần của cô chẳng còn chỗ dựa nào để có thể mạnh mẽ được nữa. Một cái chết mới khốn nạn làm sao.
Giờ đây Elly không thở nổi, gương mặt nhợt nhạt của cô nhanh chóng chuyển qua màu trắng bệch, chẳng lẽ đây chính là kết thúc, cô thực sự phải chết ở đây, trong một căn phòng khốn nạn của con người và trên tay một gã tướng cướp loài người? Không, không thể, đó là một sự nhục nhã không chỉ cho cô mà còn cho toàn bộ dòng họ Iscariot. Những suy nghĩ chập chờn trước cái chết khiến khiến hai khóe mắt Elly đầy ứ những giọt nướt mắt cay đắng. Không cam tâm, tuyệt đối không cam tâm.
Loong tiếp tục siết mạnh bàn tay, hắn muốn thưởng thức cái chết từ từ của con mồi trong tình trạng thiếu oxi, đó là một thú vui mà từ lâu rồi hắn chưa được thưởng thức. Hắn mỉm cười đầy độc ác và thỏa mãn.
“Bụp”
Một cơ thể nhào tới, thúc mạnh vào bụng của Loong, cú huých bất ngờ khiến hắn buộc phải buông Elly, ngã lộn về phía sau.
Cánh tay vội vã đỡ lấy cơ thể của cô nàng Vampire, lúc này Elly đang gục đầu trên ngực của Dante. Vừa ở mấp mé ở bờ vực của cái chết trở về, cô tham lam nuốt lấy từng ngụm không khí, sau đó ho sặc sụa.
- Còn nhớ vừa nãy tôi nói gì không? – Gã nhăn nhở nhìn cô nàng.
- Đừng…. khụ…. Coi thường cậu… khụ…. – Elly liếc nhìn Dante, trả lời đứt quãng.
- Trí nhớ tốt đấy. Mà…. bụi vừa bay vào mắt đấy à?
- Điên!
- Ha ha, hóa ra là cô khóc. Tôi còn nghĩ cô không có nước mắt chứ!
Gã nhanh chóng lùi lại, đặt cô xuống sàn.
Trong khi đó, Loong đã sớm bật dậy, lồng lộn rống lên.
- Tao điên mất, chó chết. Điên mẹ nó mất. Mày làm tao sôi máu rồi thằng chó!
Dante đứng dậy, bước tới phía trước, nói vọng lại.
- Nhân cơ hội mà rời khỏi đây đi, có lẽ tôi sẽ cầm chân hắn được một lúc.
Elly nằm trên sàn, gắng gượng chống người dậy, giờ đã thoát khỏi cái chết, những chẳng hiểu sao nước mắt cứ ứ lại trên khóe mắt, thậm chí còn trào ra ngoài, tạo thành hai hàng lệ chảy dài trên má. Gã đã cứu mạng cô, một kẻ cô luôn coi thường và nghĩ là một gánh nặng đã giúp cô thoát chết trong gang tấc, cảm động và sự biết ơn sâu sắc đang trộn lẫn vào nhau khiến Elly thấy bối rối.
Loong lồng lên, dẫm nát sàn nhà, bắn người về phía trước. Dante tức tốc phóng tới, bất chấp nguy hiểm, liều mạng tấn công.
Nhưng với sức của gã đánh vào khối thép đặc kia thì khác nào lấy chứng chọi đá.
“Hự”
Một đấm thụi thẳng vào mạn sườn, đòn thế cực nhanh cực hiểm như vậy, gã chỉ dựa vào sức người sao có thể cản nổi. Cơ thể của Dante vừa bay lên thì đòn thứ hai đã tông thẳng vào mạn sườn còn lại. Còn chưa kịp hoàn hồn, Loong lại chụm hai nắm đấm quật thẳng vào bụng của Dante.
Cơ thể gã lê dài trên đất, đôi mắt đỏ sọng, mũi và miệng đồng loạt trào máu, Dante có cảm giác nội tạng của mình giống như đã dập nát, hai bên mạn sườn số xương gãy chắc không dưới mười cái.
“Đứng dậy, đứng dậy….” – Gã thầm tự ra lệnh cho bản thân. Cơ thể tàn tạ nặng nề nhích từng chút khỏi mặt đất, lảo đảo đứng dậy.
- Yên tâm đi, tao không để mày chết dễ thế đâu. – Loong nghiến răng cười lạnh. Hắn sải bước tiến gần Dante.
Elly quan sát tình hình, muốn giúp nhưng vô lực, bàn tay bất giác nắm chặt tới nỗi bật máu, vết thương đang chậm chạp hồi phục từng chút, chẳng đủ sức để tấn công.
Fuje Jame thì đang cố gắng bò dậy, tuổi tác và cánh tay gẫy nát khiến ông ta không còn làm chủ được bản thân.
“Bụp”
Lại một đấm nữa giáng thẳng vào mặt của Dante, khiến gã ngã dúi dụi. Gã không còn cảm giác ở bên mặt vừa bị ăn đòn.
Loong túm lấy cổ áo của gã, nhấc bổng lên.
- Muốn làm anh hùng hả? Anh hùng, anh hùng…..
Mỗi một từ là hắn lại tống một đấm vào mặt Dante.
- Anh hùng, mày nghĩ mày là anh hùng, mẹ nó chứ, mày chỉ là một đống c*t thôi.
Hắn liên tiếp đấm cả chục cái vào mặt Dante, khiến khuôn mặt gã biến dạng, chỗ thì sưng vù, chỗ thì tím bầm, chỗ thì rách toạc be bét máu.
- Sao còn thích làm anh hùng không?
Loong kéo khuôn mặt thảm hại lại gần, đối diện với mặt hắn, trợn mắt nghiến răng rít lên.
Mặc dù bị đánh cho thân tàn ma dại, nhưng trong ánh mắt của gã hoàn toàn không có chút sợ hãi hay cầu xin. Một bên mí mắt của gã đã rách toạc, máu chảy tràn cả vào mắt, chỉ còn lại một bên là nhìn được, con mắt còn lại nhìn thẳng vào khuôn mặt thép sáng loáng của Loong, Dante nuốt đống máu trong miệng, cố gắng nói rõ từng từ.
- Sao… cái… con ….mẹ mày!
Đồng thời cánh tay trái của gã nặng nhọc giơ ngón giữa lên trước mặt Loong chêu ngươi.
Loong sững người, thằng ôn này đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, độ lì lợm của nó đúng là trước nay chưa từng gặp. Những kẻ bị hắn giết, trước lúc chết đều quỳ rạp hôn chân hắn xin tha mạng, sợ hãi như lũ chuột bọ. Thằng oắt này đúng là không thể khuất phục nổi, nếu đã vậy thì hắn cũng chẳng muốn tốn thêm thời gian.
“Phập”
- KHÔNGGG!
Elly gào lên trong tuyệt vọng, cô muốn nhào tới để ngăn cản nhưng chẳng thể đứng dậy nổi, nước mắt của cô giờ đã đọng thành giọt dưới cằm.
Jame cắn vào môi tới bật máu, ông ta cảm thấy mình thật vô dụng, nghiến chặt răng, cơ thể mệt mỏi đang gồng lên để rời khỏi mặt đất.
Bàn tay của tên tướng cướp đã xuyên thẳng vào bụng Dante.
- Lên đường vui vẻ nhé, cặn bã!
Hắn nhếch mép cười nhạt rồi rút tay về, quẳng cái xác qua một bên, từ tốn xoay người lại.
- Ai sẽ tiếp theo đây? – Vừa nói hắn vừa quệt bàn tay dính đầy máu lên miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.