Chương 73: Biến Đổi (2)
Số Chín
28/10/2014
Brosa nhân cơ hội đối phương không đề phòng, hắn lập tức sử dụng năng lực
biến mất vào hư vô rồi xuất hiện ngay sau lưng Dante. Với một đòn vừa
bất ngờ vừa cực nhanh như vậy có lẽ Dante khó lòng có cơ hội phản kháng, Brosa khẳng định trong lòng điều đó.
- Dám coi thường tao !!!
Tên đấu sĩ gào lên, tiếng hét của hắn vừa ẩn chứa tức giận vừa pha trộn sự hả hê. Ngày trước hắn hành hạ đối phương như một miếng giẻ rách, chẳng có lí do gì mà giờ này điều đó không được lặp lại.
Brosa siết chặt cánh tay phía trái, hắn nghiến răng dùng hết sức lực thúc mạnh cùi chỏ vào gáy của Dante, chỉ cần dính trọn đòn này thì xương cổ sẽ gãy nát, cơ hội sống sót gần như bằng không.
“Vút” – Tiếc là Dante không còn là cái bao cát như mấy ngày trước, cú đánh của Brosa quét mạnh vào không trung, sự việc bất ngờ này khiến hắn lảo đảo đổ người về phía trước vài bước sau đó mới có thể lấy lại thăng bằng.
- Cái đéo…
Tên đấu sĩ ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa diễn ra thì nhận ngay một cái tát nổ đom đóm mắt. “Chát” – Dante đứng ngay trước mặt hắn, đôi mắt chứa đầy khinh bỉ, gã thở dài một hơi.
- Có tí trò ranh mà ra vẻ bố đời với anh hả cu, hả cu, hả cu !
Vừa nói Dante vừa tiện tay tát cho Brosa thêm ba cái nữa, mạnh gấp mấy lần cái đầu tiên. Lúc này hai má của tên đấu sĩ đã đỏ ửng lên hằn rõ vết năm ngón tay, thậm chí khóe miệng hắn còn rỉ cả máu tươi. Dính bốn cái tát liên tiếp, Brosa tối tăm mặt mũi, loạng choạng lùi lại, đập cả lưng vào thành cầu, hắn phải dùng một tay bám chặt thành cầu mới có thể đứng vững.
Quệt vết máu vừa rỉ ra trên miệng, đôi mắt của Brosa giờ đây long lên sòng sọc như một con trâu điên muốn húc tất cả mọi thứ trước mặt nó, sự sỉ nhục này vượt quá sức chịu đựng của hắn.
- Mày… mày… Tao giết mày, thằng chó chết !
Từ trước tới nay, Brosa chưa bao giờ phải nhận một sự lăng mạ to lớn và khủng khiếp như thế, điều này gần như nhấn chìm lòng tự trọng của hắn, nếu hôm nay không phải là thằng oắt con kia chết thì sẽ là hắn chết.
Brosa luôn giấu trong người một sát chiêu cực mạnh, chỉ dùng trong những lúc tính mạng hắn gặp nguy hiểm, tuy nhiên vào lúc này Brosa chẳng còn lí do để che đậy sát chiêu cuối cùng, nếu hắn không giết được Dante thì cũng chẳng khác nào sống không bằng chết.
Sở dĩ Brosa luôn ngần ngại dùng tới đòn thế này bởi lẽ nó ảnh hưởng tới tận sâu trong xương tủy của hắn, chỉ cần một lần dùng tới thì hắn sẽ phải điều dưỡng trong một năm mới có thể khôi phục lại hoàn toàn sức mạnh của bản thân.
Không chần chừ đến nửa giây, Brosa trợn mắt, nghiến chặt hàm răng, gân xanh căng ra nổi cộm hai bên thái dương, tên đấu sĩ búng mạnh người nhảy lên không trung rồi biến mất như thể tan vào không gian u ám xung quanh.
Dante khẽ nhướn mày, gương mặt của gã trở nên nghiêm túc, không còn thái độ khinh thường như vừa nãy. Rõ ràng khi sát chiêu được tung ra, sự coi thường của Dante đã bị dập tắt, đôi mắt liên tục nhìn bốn phía xuyên qua những ánh đèn leo lét nhưng cũng không hề thấy dấu vết của tên đấu sĩ, dường như hắn chưa từng tồn tại vậy.
Ở phía xa, Việt Phong đã lảo đảo đứng dậy nhưng tạm thời vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Yuna thì nín thở nhìn về phía Dante đang đứng ở giữa chiếc cầu rỉ sét, cô nàng cũng phần nào nhìn ra sự nguy hiểm mà Dante đang gặp phải.
Sau mười giây kể từ lúc Brosa biến mất, không gian yên ắng chợt bị xé toạc bởi một tiếng rít trong gió. “Xoẹt” – Một ánh chớp lóe lên giữa không trung nhằm ngay đỉnh đầu của Dante mà bổ xuống.
- Coi chừng ! – Yuna hét lên thất thanh.
Trong tíc tắc cuối cùng, trước khi ánh chớp kịp cắt thẳng xuống đỉnh đầu của Dante thì gã cũng kịp thời giật người qua một bên. “Xoạt” – Một âm thanh lạnh lẽo phát ra, bả vai của Dante nhận ngay một nhát chém sâu tới tận xương chạy dài xuống tới ngực, máu nóng lập tức trào ra như suối.
Dante nghiến răng, kìm nén cơn đau truyền tới, gã vừa tính xoay người để lùi lại thủ thế thì ánh chớp thứ hai lại đột ngột lóe lên nhằm thẳng sống lưng mà xả xuống. Vừa trúng phải một chém, còn chưa kịp hoàn hồn thử hỏi đòn thứ hai lại xuất hiện ngay lập tức và ở góc độ không thể đề phòng thì sao có thể tránh nổi.
- Không ! – Yuna sợ hãi nhìn vào khung cảnh trước mặt, tim cô như muốn ngừng đập.
Chiếc lưng trần của Dante giờ đây đã có thêm một vết rạch chạy dài từ gáy xuống tận mạng sườn, từng mảng trắng đỏ của xương nhô ra khỏi thịt nhìn mà rợn người. Dù đã tung ra hai nhát chém chí mạng nhưng Brosa vẫn chưa hề xuất hiện dù chỉ là hơi thở, giờ đây hắn dường như trở thành một bóng ma gieo giắc chết chóc.
Nhưng tất cả mới chỉ là bắt đầu, hai nhát chém kia mới chỉ là món khai vị, khẩu phần chính lúc này mới xuất hiện. Hàng loạt ánh chớp loang loáng hiện lên trong ánh đèn mờ ảo, từ tất cả các góc độ, phương vị đồng loạt chém thẳng vào cơ thể của Dante, chắc hẳn Brosa đang muốn biến đối phương thành một đống thịt băm. Những nhát chém cực nhanh cực hiểm lại tấn công cùng một thời khắc, dù cho Dante có ba đầu sáu tay chắc hẳn cũng chẳng thể chống đỡ nổi.
“ Xoạt, xoạt, xoạt…”
Những âm thanh lóc da thịt, thép cứa vào xương, tiếng này chồng lên tiếng kia vô hình tạo thành một bản nhạc chết chóc khiến người nghe phải nổi da gà, rùng mình kinh sợ. Dante dường như chỉ biết đứng yên chịu trận, hưởng thụ dần dần cảm giác đau đớn tới mức sống không bằng chết. Chưa đầy mười giây, cơ thể của Dante đã chứa đầy những vết cắt sâu hoắm, máu tươi dính đầy cơ thể, tổng cộng mười một nhát chém gã đều dính trọn.
Khi bước chân của Dante vẫn còn đang lảo đảo, cố gắng bám vào thành cầu để giữ thăng bằng thì Brosa liền tung ra đòn kết liễu cuối cùng.
“Phập”
Con dao cắm ngập vào giữa ngực của Dante, dư lực mạnh đến nỗi đẩy giật gã về sau tới hai mét. Tấm lưng trần nhuộm đầy máu nóng đổ rạp xuống mặt cầu rỉ sét, sự va chạm làm cho cây cầu rung lắc trong giây lát, Dante nằm bất động với con dao ghim chặt trên ngực, trông mà thê thảm tới cùng cực. Cái chết có lẽ là điều khó lòng tránh khỏi. Đôi mắt của gã vẫn mở lớn không thể nhắm lại, chắc hẳn tới chết Dante cũng không nghĩ tới tên đấu sĩ kia lại có sát chiêu kinh khủng như vậy.
Việt Phong và Yuna chết lặng trong khung cảnh khủng khiếp trước mặt, tên đấu sĩ quá mạnh, họ thực sự không có cơ hội để thoát khỏi đây mà còn sống, hơn nữa sứ mạng giải cứu của họ đã hoàn toàn đổ vỡ, có thể nói chuyến đi lần này khiến cho họ mất cả chì lần chài. Ngay đến lão Soure cũng run bắn lên như cầy sấy, mặc dù đã ôm gối ngồi thu lu một góc nhưng vẫn thấy rõ lão ta đang run lên bần bật, lão cũng hiểu rằng cái mạng của mình rồi cũng giống Dante mà thôi, chẳng ai có thể thoát khỏi nhà tù này.
Đến lúc này hình dáng hộ pháp của Brosa mới dần hiện ra dưới ánh đèn hiu hắt, hắn đứng ngay giữa cây cầu sắt, cách cơ thể nằm bất động của Dante chỉ tầm vài bước chân. Dưới mái tóc vàng ởn của tên đấu sĩ, những giọt mồ hôi bám đầy trên khuôn mặt mệt mỏi của hắn, rõ ràng Brosa đã dồn toàn bộ sức lực vào sát chiêu vừa rồi, ngay tới nhịp thở của hắn lúc này cũng khá hỗn loạn.
Tuy nhiên, khi nhìn vào cái xác nằm bất động trước mặt kia thì Brosa vô cùng hả hê, gạt bỏ sự kiệt quệ trong thân thể, hắn cất giọng cười ngạo nghễ.
- Đây chính là tấm gương cho chúng mày soi vào đấy, hiểu chưa ! Biết điều thì tự xử, đừng để tao phải ra tay.
Cất giọng độc ác, Brosa quét ánh mắt đáng sợ của mình về phía ba người ở phía xa. Vào lúc này, nếu hắn đấu với Phong và Yuna thì chưa chắc đã có cơ hội thắng, nhưng dựa vào biểu cảm của đối phương thì Brosa cũng phần nào đoán được ba người đã bị dọa cho chết khiếp, chỉ cần hắn mạnh mồm dùng đòn tâm lí có khi chẳng cần động tay cũng có thể giải quyết sạch cả đám. Còn nếu không thì vẫn có thể câu giờ chờ tiếp viện tới ứng cứu, chỉ với một mình hắn đã diệt được đám chuột nhắt này thì với bốn tay đồng đội cùng đại ca Ergo chắc chắn giải quyết đám còn lại chỉ trong nửa nốt nhạc.
- Cậu ta… chết rồi. Tính sao đây? – Việt Phong nói nhỏ với Yuna nhưng đôi mắt vẫn dán chặt về phía tên đấu sĩ.
- Giết! Không giết được hắn chúng ta đừng mong thoát khỏi đây. Đằng nào cũng bị giết, chẳng lẽ lại ngồi yên đợi hắn xử từng đứa? – Yuna cất giọng đanh thép, thanh kiếm đã được cô siết chặt trong lòng bàn tay.
Brosa thấy đối phương tỏ vẻ ngoan cố, không mắc vào bẫy tâm lí của mình thì cũng cảm thấy chột dạ, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra hùng hổ.
- Tao cho chúng mày cơ hội cuối cùng, tự xử hay để tao ra tay ?
- Muốn lấy mạng chúng tao thì cứ thử đi ! – Yuna hét lên, khí khái chẳng khác nào một samurai thực thụ.
“Khoan nào, tao với mày đã nói chuyện xong đâu !”
Một giọng nói nhàn nhạt vang lên, mặc dù không hề ẩn chứa chút sức lực nào nhưng khiến cho cả bốn người có mặt trong khu biệt giam phải lập tức trợn mắt rùng mình.
Dante chậm rãi ngồi dậy ngay trên vũng máu của bản thân, gã chậm chạp chống tay xuống rồi từ tốn đứng lên, khuôn mặt bình thản như vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa. Đôi mắt nhìn xuống con dao vẫn còn cắm ngập trong lồng ngực giây lát sau đó một cánh tay mới đưa lên để rút nó ra.
Vừa rồi Yuna tràn ngập sát khí bao nhiêu thì giờ đây trông cô nàng đờ đẫn bấy nhiêu, khuôn mặt mịn màng của Yuna phút chốc tái mét, thanh kiếm chẳng biết tuột khỏi tay rơi xuống đất từ bao giờ. Việt Phong thì chẳng khác là bao, miệng của anh ta nếu có thể giãn ra thì chắc phải trễ tới rốn. Lão Soure thì không chịu nổi hai cú sốc liên tiếp nên lăn ra đất ngất lịm.
Còn kẻ đứng gần Dante nhất thì đứng yên như một pho tượng, khuôn mặt của hắn đơ ra như thể bị trát một lớp bê tông, đầu óc của Brosa giờ đây hoàn toàn trống rỗng, sự việc trước mắt vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn quá xa, dù trí tưởng tượng của hắn có lớn đến đâu cũng chẳng thể ngờ đến viễn cảnh thế này.
Dante nhanh chóng rút con dao khỏi ngực mình, ánh mắt nhìn về phía kẻ đối diện rồi mỉm cười lạnh lẽo.
- Chỉ thế thôi à?
Cùng với câu hỏi của mình, Dante đồng thời thả con dao xuống, âm thanh của lưỡi dao va chạm với mặt cầu ngân lên trầm đục, như một tiếng chuông lôi mọi người ra khỏi sự bàng hoàng, không hề giao hẹn trước cả ba người đồng loạt ngồi phịch xuống đất.
Toàn bộ những vết thương trên cơ thể của Dante chẳng biết đã biến mất từ bao giờ, ngay cả một vết sẹo nhỏ cũng không hề có, còn cái lỗ giữa ngực do con dao tạo ra thì nhanh chóng khép miệng rồi mất dấu như chưa hề tồn tại.
Mặc dù skillz của Dante cho phép gã hồi phục nhưng phải có một khoảng thời gian nhất định để điều đó xảy ra. Nếu là lúc trước, chỉ cần dính một dao giữa ngực là cũng đủ khiến gã lập tức hồn lìa khỏi xác chứ đừng nói tới nhiều vết thương cùng lúc như vậy.
Rốt cuộc điều gì đã khiến cho Dante có khả năng hồi phục khủng bố như thế ???
- Dám coi thường tao !!!
Tên đấu sĩ gào lên, tiếng hét của hắn vừa ẩn chứa tức giận vừa pha trộn sự hả hê. Ngày trước hắn hành hạ đối phương như một miếng giẻ rách, chẳng có lí do gì mà giờ này điều đó không được lặp lại.
Brosa siết chặt cánh tay phía trái, hắn nghiến răng dùng hết sức lực thúc mạnh cùi chỏ vào gáy của Dante, chỉ cần dính trọn đòn này thì xương cổ sẽ gãy nát, cơ hội sống sót gần như bằng không.
“Vút” – Tiếc là Dante không còn là cái bao cát như mấy ngày trước, cú đánh của Brosa quét mạnh vào không trung, sự việc bất ngờ này khiến hắn lảo đảo đổ người về phía trước vài bước sau đó mới có thể lấy lại thăng bằng.
- Cái đéo…
Tên đấu sĩ ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa diễn ra thì nhận ngay một cái tát nổ đom đóm mắt. “Chát” – Dante đứng ngay trước mặt hắn, đôi mắt chứa đầy khinh bỉ, gã thở dài một hơi.
- Có tí trò ranh mà ra vẻ bố đời với anh hả cu, hả cu, hả cu !
Vừa nói Dante vừa tiện tay tát cho Brosa thêm ba cái nữa, mạnh gấp mấy lần cái đầu tiên. Lúc này hai má của tên đấu sĩ đã đỏ ửng lên hằn rõ vết năm ngón tay, thậm chí khóe miệng hắn còn rỉ cả máu tươi. Dính bốn cái tát liên tiếp, Brosa tối tăm mặt mũi, loạng choạng lùi lại, đập cả lưng vào thành cầu, hắn phải dùng một tay bám chặt thành cầu mới có thể đứng vững.
Quệt vết máu vừa rỉ ra trên miệng, đôi mắt của Brosa giờ đây long lên sòng sọc như một con trâu điên muốn húc tất cả mọi thứ trước mặt nó, sự sỉ nhục này vượt quá sức chịu đựng của hắn.
- Mày… mày… Tao giết mày, thằng chó chết !
Từ trước tới nay, Brosa chưa bao giờ phải nhận một sự lăng mạ to lớn và khủng khiếp như thế, điều này gần như nhấn chìm lòng tự trọng của hắn, nếu hôm nay không phải là thằng oắt con kia chết thì sẽ là hắn chết.
Brosa luôn giấu trong người một sát chiêu cực mạnh, chỉ dùng trong những lúc tính mạng hắn gặp nguy hiểm, tuy nhiên vào lúc này Brosa chẳng còn lí do để che đậy sát chiêu cuối cùng, nếu hắn không giết được Dante thì cũng chẳng khác nào sống không bằng chết.
Sở dĩ Brosa luôn ngần ngại dùng tới đòn thế này bởi lẽ nó ảnh hưởng tới tận sâu trong xương tủy của hắn, chỉ cần một lần dùng tới thì hắn sẽ phải điều dưỡng trong một năm mới có thể khôi phục lại hoàn toàn sức mạnh của bản thân.
Không chần chừ đến nửa giây, Brosa trợn mắt, nghiến chặt hàm răng, gân xanh căng ra nổi cộm hai bên thái dương, tên đấu sĩ búng mạnh người nhảy lên không trung rồi biến mất như thể tan vào không gian u ám xung quanh.
Dante khẽ nhướn mày, gương mặt của gã trở nên nghiêm túc, không còn thái độ khinh thường như vừa nãy. Rõ ràng khi sát chiêu được tung ra, sự coi thường của Dante đã bị dập tắt, đôi mắt liên tục nhìn bốn phía xuyên qua những ánh đèn leo lét nhưng cũng không hề thấy dấu vết của tên đấu sĩ, dường như hắn chưa từng tồn tại vậy.
Ở phía xa, Việt Phong đã lảo đảo đứng dậy nhưng tạm thời vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Yuna thì nín thở nhìn về phía Dante đang đứng ở giữa chiếc cầu rỉ sét, cô nàng cũng phần nào nhìn ra sự nguy hiểm mà Dante đang gặp phải.
Sau mười giây kể từ lúc Brosa biến mất, không gian yên ắng chợt bị xé toạc bởi một tiếng rít trong gió. “Xoẹt” – Một ánh chớp lóe lên giữa không trung nhằm ngay đỉnh đầu của Dante mà bổ xuống.
- Coi chừng ! – Yuna hét lên thất thanh.
Trong tíc tắc cuối cùng, trước khi ánh chớp kịp cắt thẳng xuống đỉnh đầu của Dante thì gã cũng kịp thời giật người qua một bên. “Xoạt” – Một âm thanh lạnh lẽo phát ra, bả vai của Dante nhận ngay một nhát chém sâu tới tận xương chạy dài xuống tới ngực, máu nóng lập tức trào ra như suối.
Dante nghiến răng, kìm nén cơn đau truyền tới, gã vừa tính xoay người để lùi lại thủ thế thì ánh chớp thứ hai lại đột ngột lóe lên nhằm thẳng sống lưng mà xả xuống. Vừa trúng phải một chém, còn chưa kịp hoàn hồn thử hỏi đòn thứ hai lại xuất hiện ngay lập tức và ở góc độ không thể đề phòng thì sao có thể tránh nổi.
- Không ! – Yuna sợ hãi nhìn vào khung cảnh trước mặt, tim cô như muốn ngừng đập.
Chiếc lưng trần của Dante giờ đây đã có thêm một vết rạch chạy dài từ gáy xuống tận mạng sườn, từng mảng trắng đỏ của xương nhô ra khỏi thịt nhìn mà rợn người. Dù đã tung ra hai nhát chém chí mạng nhưng Brosa vẫn chưa hề xuất hiện dù chỉ là hơi thở, giờ đây hắn dường như trở thành một bóng ma gieo giắc chết chóc.
Nhưng tất cả mới chỉ là bắt đầu, hai nhát chém kia mới chỉ là món khai vị, khẩu phần chính lúc này mới xuất hiện. Hàng loạt ánh chớp loang loáng hiện lên trong ánh đèn mờ ảo, từ tất cả các góc độ, phương vị đồng loạt chém thẳng vào cơ thể của Dante, chắc hẳn Brosa đang muốn biến đối phương thành một đống thịt băm. Những nhát chém cực nhanh cực hiểm lại tấn công cùng một thời khắc, dù cho Dante có ba đầu sáu tay chắc hẳn cũng chẳng thể chống đỡ nổi.
“ Xoạt, xoạt, xoạt…”
Những âm thanh lóc da thịt, thép cứa vào xương, tiếng này chồng lên tiếng kia vô hình tạo thành một bản nhạc chết chóc khiến người nghe phải nổi da gà, rùng mình kinh sợ. Dante dường như chỉ biết đứng yên chịu trận, hưởng thụ dần dần cảm giác đau đớn tới mức sống không bằng chết. Chưa đầy mười giây, cơ thể của Dante đã chứa đầy những vết cắt sâu hoắm, máu tươi dính đầy cơ thể, tổng cộng mười một nhát chém gã đều dính trọn.
Khi bước chân của Dante vẫn còn đang lảo đảo, cố gắng bám vào thành cầu để giữ thăng bằng thì Brosa liền tung ra đòn kết liễu cuối cùng.
“Phập”
Con dao cắm ngập vào giữa ngực của Dante, dư lực mạnh đến nỗi đẩy giật gã về sau tới hai mét. Tấm lưng trần nhuộm đầy máu nóng đổ rạp xuống mặt cầu rỉ sét, sự va chạm làm cho cây cầu rung lắc trong giây lát, Dante nằm bất động với con dao ghim chặt trên ngực, trông mà thê thảm tới cùng cực. Cái chết có lẽ là điều khó lòng tránh khỏi. Đôi mắt của gã vẫn mở lớn không thể nhắm lại, chắc hẳn tới chết Dante cũng không nghĩ tới tên đấu sĩ kia lại có sát chiêu kinh khủng như vậy.
Việt Phong và Yuna chết lặng trong khung cảnh khủng khiếp trước mặt, tên đấu sĩ quá mạnh, họ thực sự không có cơ hội để thoát khỏi đây mà còn sống, hơn nữa sứ mạng giải cứu của họ đã hoàn toàn đổ vỡ, có thể nói chuyến đi lần này khiến cho họ mất cả chì lần chài. Ngay đến lão Soure cũng run bắn lên như cầy sấy, mặc dù đã ôm gối ngồi thu lu một góc nhưng vẫn thấy rõ lão ta đang run lên bần bật, lão cũng hiểu rằng cái mạng của mình rồi cũng giống Dante mà thôi, chẳng ai có thể thoát khỏi nhà tù này.
Đến lúc này hình dáng hộ pháp của Brosa mới dần hiện ra dưới ánh đèn hiu hắt, hắn đứng ngay giữa cây cầu sắt, cách cơ thể nằm bất động của Dante chỉ tầm vài bước chân. Dưới mái tóc vàng ởn của tên đấu sĩ, những giọt mồ hôi bám đầy trên khuôn mặt mệt mỏi của hắn, rõ ràng Brosa đã dồn toàn bộ sức lực vào sát chiêu vừa rồi, ngay tới nhịp thở của hắn lúc này cũng khá hỗn loạn.
Tuy nhiên, khi nhìn vào cái xác nằm bất động trước mặt kia thì Brosa vô cùng hả hê, gạt bỏ sự kiệt quệ trong thân thể, hắn cất giọng cười ngạo nghễ.
- Đây chính là tấm gương cho chúng mày soi vào đấy, hiểu chưa ! Biết điều thì tự xử, đừng để tao phải ra tay.
Cất giọng độc ác, Brosa quét ánh mắt đáng sợ của mình về phía ba người ở phía xa. Vào lúc này, nếu hắn đấu với Phong và Yuna thì chưa chắc đã có cơ hội thắng, nhưng dựa vào biểu cảm của đối phương thì Brosa cũng phần nào đoán được ba người đã bị dọa cho chết khiếp, chỉ cần hắn mạnh mồm dùng đòn tâm lí có khi chẳng cần động tay cũng có thể giải quyết sạch cả đám. Còn nếu không thì vẫn có thể câu giờ chờ tiếp viện tới ứng cứu, chỉ với một mình hắn đã diệt được đám chuột nhắt này thì với bốn tay đồng đội cùng đại ca Ergo chắc chắn giải quyết đám còn lại chỉ trong nửa nốt nhạc.
- Cậu ta… chết rồi. Tính sao đây? – Việt Phong nói nhỏ với Yuna nhưng đôi mắt vẫn dán chặt về phía tên đấu sĩ.
- Giết! Không giết được hắn chúng ta đừng mong thoát khỏi đây. Đằng nào cũng bị giết, chẳng lẽ lại ngồi yên đợi hắn xử từng đứa? – Yuna cất giọng đanh thép, thanh kiếm đã được cô siết chặt trong lòng bàn tay.
Brosa thấy đối phương tỏ vẻ ngoan cố, không mắc vào bẫy tâm lí của mình thì cũng cảm thấy chột dạ, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra hùng hổ.
- Tao cho chúng mày cơ hội cuối cùng, tự xử hay để tao ra tay ?
- Muốn lấy mạng chúng tao thì cứ thử đi ! – Yuna hét lên, khí khái chẳng khác nào một samurai thực thụ.
“Khoan nào, tao với mày đã nói chuyện xong đâu !”
Một giọng nói nhàn nhạt vang lên, mặc dù không hề ẩn chứa chút sức lực nào nhưng khiến cho cả bốn người có mặt trong khu biệt giam phải lập tức trợn mắt rùng mình.
Dante chậm rãi ngồi dậy ngay trên vũng máu của bản thân, gã chậm chạp chống tay xuống rồi từ tốn đứng lên, khuôn mặt bình thản như vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa. Đôi mắt nhìn xuống con dao vẫn còn cắm ngập trong lồng ngực giây lát sau đó một cánh tay mới đưa lên để rút nó ra.
Vừa rồi Yuna tràn ngập sát khí bao nhiêu thì giờ đây trông cô nàng đờ đẫn bấy nhiêu, khuôn mặt mịn màng của Yuna phút chốc tái mét, thanh kiếm chẳng biết tuột khỏi tay rơi xuống đất từ bao giờ. Việt Phong thì chẳng khác là bao, miệng của anh ta nếu có thể giãn ra thì chắc phải trễ tới rốn. Lão Soure thì không chịu nổi hai cú sốc liên tiếp nên lăn ra đất ngất lịm.
Còn kẻ đứng gần Dante nhất thì đứng yên như một pho tượng, khuôn mặt của hắn đơ ra như thể bị trát một lớp bê tông, đầu óc của Brosa giờ đây hoàn toàn trống rỗng, sự việc trước mắt vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn quá xa, dù trí tưởng tượng của hắn có lớn đến đâu cũng chẳng thể ngờ đến viễn cảnh thế này.
Dante nhanh chóng rút con dao khỏi ngực mình, ánh mắt nhìn về phía kẻ đối diện rồi mỉm cười lạnh lẽo.
- Chỉ thế thôi à?
Cùng với câu hỏi của mình, Dante đồng thời thả con dao xuống, âm thanh của lưỡi dao va chạm với mặt cầu ngân lên trầm đục, như một tiếng chuông lôi mọi người ra khỏi sự bàng hoàng, không hề giao hẹn trước cả ba người đồng loạt ngồi phịch xuống đất.
Toàn bộ những vết thương trên cơ thể của Dante chẳng biết đã biến mất từ bao giờ, ngay cả một vết sẹo nhỏ cũng không hề có, còn cái lỗ giữa ngực do con dao tạo ra thì nhanh chóng khép miệng rồi mất dấu như chưa hề tồn tại.
Mặc dù skillz của Dante cho phép gã hồi phục nhưng phải có một khoảng thời gian nhất định để điều đó xảy ra. Nếu là lúc trước, chỉ cần dính một dao giữa ngực là cũng đủ khiến gã lập tức hồn lìa khỏi xác chứ đừng nói tới nhiều vết thương cùng lúc như vậy.
Rốt cuộc điều gì đã khiến cho Dante có khả năng hồi phục khủng bố như thế ???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.