Chương 41
Punnie1310
22/04/2023
Trở về căn phòng của mình, trên giường của Lục Thừa, Yên Khánh đã một tháng vẫn chưa tỉnh dậy, thương thế trên người quá nặng mặc dù Lục Thừa hắn
đã chăm sóc chữa trị cho người này nhưng cơ bản vẫn không thể nào nhanh
chóng hồi phục
Lục Thừa gốt cuộc cũng nghĩ lại mọi chuyện diễn ra, cảm thấy có nhiều chuyện không hợp lí nhưng hiện tại Tình Á đang là nam sủng được giáo chủ sủng ái nhất, Lục Thừa đương nhiên không có chứng cớ cho nên không thể nói đến người này tránh giáo chủ lại không vui xử tội hắn, như vậy mọi việc liền không ổn a
Tống Kỳ Nam như người mất hồn mà rời khỏi giáo, cũng không cho phép bất kỳ ai được đi theo bên cạnh, hắn thế nhưng lại đến bên dưới chân núi tìm tửu lâu mà uống rượu
Lúc Lục Thừa biết đi đến, giáo chủ nhà hắn không biết đã uống bao nhiêu rượu, người chỉ toàn mùi rượu nồng nặc, hơn nữa trên bàn đã không biết bao nhiêu bình rượu, Lục Thừa nhìn tình trạng giáo chủ hiện tại liền không biết nên hay không gửi một bức thư cho lão giáo chủ trở về ma giáo một chuyến
Nhắc đến lão giáo chủ người thế nhưng lại thật mau chóng sau khi để giáo chủ quản ma giáo liền đi mất biệt tăm, mặc dù người vẫn hay cho bồ câu đưa thư về cho giáo chủ nhưng không hề thấy mặt lão giáo chủ ở đâu
Lão giáo chủ Tống Tịnh thế mà bây giờ đang vui vẻ ngao du sơn thuỷ đi khắp nơi bỏ lại ma giáo không thèm quan tâm thật là
Tống Kỳ Nam đương nhiên không muốn trở về ma giáo, bản thân vẫn tiếp tục uống rượu, Lục Thừa đương nhiên không dám động vào giáo chủ, chỉ ở một bên đợi đến khi Tống Kỳ Nam uống say sau đó liền đưa người về ma giáo, kể từ khi Y Nhu công tử rời đi giáo chủ liền uống rất nhiều rượu, trong giáo Lục Thừa đã lén mang rượu đi giấu hết nhưng mà trong ma giáo không còn rượu nhưng nơi khác vẫn còn cho dù giấu cũng không ngăn được giáo chủ
Triệu Quách thời gian qua vô cùng bận bịu, hắn vừa mới trở thành gia chủ kế nhiệm của Triệu gia, trên dưới đều phải sắp xếp lại, không có thời gian đi gặp vị bằng hữu Tống Kỳ Nam này
Hôm nay vốn dĩ muốn đến ma giáo tìm Tống Kỳ Nam nói vài chuyện nhưng đến ma giáo lại không thấy người, hỏi ra thì mới biết từ khi căn phòng kia ở Thanh Yên Các bị thiêu rụi giáo chủ liền không trở về giáo, gần đây công việc đều do Lục Thừa đảm đương giải quyết
Triệu Quách thở dài đành phải đi tìm Tống Kỳ Nam, lúc đến tửu lâu nhìn thấy bộ dạng của Tống Kỳ Nam liền nhịn không được thở dài, gốt cuộc sao lại thành như vậy đây
“Lục Thừa ngươi cứ để hắn uống đi, khi nào uống say ta liền mang người về ma giáo cho”
Lục Thừa nghĩ nghĩ sau đó cũng bỏ Tống Kỳ Nam ra để người này tiếp tục uống
“Triệu trang chủ ta có việc muốn nhờ ngài giúp”
Triệu Quách nhìn Lục Thừa ánh mắt tò mò, đây là lần đầu tiên Lục Thừa đích thân nhờ đến hắn
“Có việc gì ngươi cứ nói, ngươi là thuộc hạ thân cận nhất của Kỳ Nam, cũng xem như bằng hữu của ta”
Lục Thừa im lặng một lúc gốt cuộc cũng nói ra
“Ta muốn nhờ ngài điều tra về Tình Á, ta nghi ngờ người này không bình thường”
Triệu Quách bất ngờ, hắn đã từng gặp qua Tình Á, so với Y Nhu người này không để lại ấn tượng gì mấy chỉ là có đôi nét giống với Y Nhu mà thôi nhưng một người là nét cao lãnh khiến người ta muốn nâng niu, một người lại quá dung tục, như thế nào hắn cũng vừa mắt Y Nhu hơn, nhưng nếu Lục Thừa nói ra lời này hắn thật sự có chút nghi ngờ, Tình Á này dường như tâm tư sâu xa hơn
“Ngươi nghi ngờ kẻ đó có mưu đồ sao”
Lục Thừa gật đầu, thật ra lần đó hắn tra xét nhóm thuộc hạ canh cổng của ma giáo, bọn họ đều đã bị người ta giết nhưng còn một tên may mắn sống sót chỉ là ba ngày sau tên đó liền chết, Lục Thừa chỉ hỏi được ngày hôm đó quả thật Tình Á có từng đi đến cổng của tổng bộ ma giáo, đưa ra một cái lệnh bài sau khi trở về, bọn họ vì nhìn ra Tình Á là người đi bên cạnh giáo chủ cho nên không nghi ngờ kiểm tra lệnh bài là để hắn vào trong ma giáo trở lại
“Ta hiện tại không có bằng chứng, nhưng ta không tin Y công tử lại là người của chính giáo, cho dù thế nào trên người Y công tử và Lục vương gia cũng toát ra một thứ gì đó khiến cho người ta cảm thấy bọn họ là người có địa vị cao quý cả, không giống với trong giang hồ”
Triệu Quách cũng cảm thấy như vậy, hắn đã từng gặp qua Lục vương gia Ngôn Tuấn Hàn, quả thật người này và Y Nhu kia luôn có vẻ cao cao tại thượng mà không phải ai cũng có được, hơn nữa cách hành xử đều có phép tắc, không tuỳ tiện như người khác
“Được rồi ta sẽ giúp ngươi tra, việc này vẫn nên nói với Kỳ Nam để hắn biết”
Lục Thừa gật đầu, hắn sẽ nói cho giáo chủ chỉ là khi đã có bằng chứng chứng minh được Y Nhu không phải người của chính giáo, không phải nội gián, nội gián là một người khác
Trở lại kinh thành, hôm nay Lam Y Nhu gốt cuộc cũng khoác lên mình y phục của thái tử điện hạ trở lại trên triều, bá quan văn võ nhìn thấy thái tử đều hành lễ với y, bọn họ trong lòng đều rõ đây sẽ là hoàng đế tương lai cho nên không dám đắc tội
Hôm nay trên triều đang bàn luận về Tây quốc và Địch quốc, trong yến tiệc lần trước thái độ của sứ thần Tây quốc và Địch quốc không hề hoà nhã, luôn cố ý nhắc đến chuyện trước đây còn nhắc đến việc thái tử và công chúa gốt cuộc là do ai sinh ra, có xứng đáng làm người kế vị hay không. Ngay cả bá quan văn võ bọn họ cũng không dám bàn luận việc này trước mặt hoàng thượng và nam hậu nhưng đám sữ thần này lại dám nói ra hơn hết còn vô cùng châm chọc khi không có sự xuất hiện của thái tử và công chúa tại yến tiệc
Bây giờ Địch quốc lại một lần nữa triệu tập binh mã e là muốn gây chiến với Thịnh Hà quốc
“Bẩm hoàng thượng, đám người Địch quốc dã tâm cô cùng lớn, sau khi thua trận trước Bình Thiên quốc tưởng rằng dã tâm đã không còn nhưng bọn họ lại lần nữa triêuh tập binh mã e rằng lần này nhắm vào Thịnh Hà quốc chúng ta”
“Đúng vậy hoàng thượng, chuyện này không thể xem nhẹ được, nhất định phải dạy cho đám người địch quốc một bài học”
“Bẩm hoàng thượng, Địch quốc chắc chắn đã nhắm đến Thịnh Hà quốc từ lâu, lần trước cử sứ thần đến là muốn thăm dò tình hình của nước ta, bệ hạ chúng ta nên có kế sách đối phó”
Lục Thừa gốt cuộc cũng nghĩ lại mọi chuyện diễn ra, cảm thấy có nhiều chuyện không hợp lí nhưng hiện tại Tình Á đang là nam sủng được giáo chủ sủng ái nhất, Lục Thừa đương nhiên không có chứng cớ cho nên không thể nói đến người này tránh giáo chủ lại không vui xử tội hắn, như vậy mọi việc liền không ổn a
Tống Kỳ Nam như người mất hồn mà rời khỏi giáo, cũng không cho phép bất kỳ ai được đi theo bên cạnh, hắn thế nhưng lại đến bên dưới chân núi tìm tửu lâu mà uống rượu
Lúc Lục Thừa biết đi đến, giáo chủ nhà hắn không biết đã uống bao nhiêu rượu, người chỉ toàn mùi rượu nồng nặc, hơn nữa trên bàn đã không biết bao nhiêu bình rượu, Lục Thừa nhìn tình trạng giáo chủ hiện tại liền không biết nên hay không gửi một bức thư cho lão giáo chủ trở về ma giáo một chuyến
Nhắc đến lão giáo chủ người thế nhưng lại thật mau chóng sau khi để giáo chủ quản ma giáo liền đi mất biệt tăm, mặc dù người vẫn hay cho bồ câu đưa thư về cho giáo chủ nhưng không hề thấy mặt lão giáo chủ ở đâu
Lão giáo chủ Tống Tịnh thế mà bây giờ đang vui vẻ ngao du sơn thuỷ đi khắp nơi bỏ lại ma giáo không thèm quan tâm thật là
Tống Kỳ Nam đương nhiên không muốn trở về ma giáo, bản thân vẫn tiếp tục uống rượu, Lục Thừa đương nhiên không dám động vào giáo chủ, chỉ ở một bên đợi đến khi Tống Kỳ Nam uống say sau đó liền đưa người về ma giáo, kể từ khi Y Nhu công tử rời đi giáo chủ liền uống rất nhiều rượu, trong giáo Lục Thừa đã lén mang rượu đi giấu hết nhưng mà trong ma giáo không còn rượu nhưng nơi khác vẫn còn cho dù giấu cũng không ngăn được giáo chủ
Triệu Quách thời gian qua vô cùng bận bịu, hắn vừa mới trở thành gia chủ kế nhiệm của Triệu gia, trên dưới đều phải sắp xếp lại, không có thời gian đi gặp vị bằng hữu Tống Kỳ Nam này
Hôm nay vốn dĩ muốn đến ma giáo tìm Tống Kỳ Nam nói vài chuyện nhưng đến ma giáo lại không thấy người, hỏi ra thì mới biết từ khi căn phòng kia ở Thanh Yên Các bị thiêu rụi giáo chủ liền không trở về giáo, gần đây công việc đều do Lục Thừa đảm đương giải quyết
Triệu Quách thở dài đành phải đi tìm Tống Kỳ Nam, lúc đến tửu lâu nhìn thấy bộ dạng của Tống Kỳ Nam liền nhịn không được thở dài, gốt cuộc sao lại thành như vậy đây
“Lục Thừa ngươi cứ để hắn uống đi, khi nào uống say ta liền mang người về ma giáo cho”
Lục Thừa nghĩ nghĩ sau đó cũng bỏ Tống Kỳ Nam ra để người này tiếp tục uống
“Triệu trang chủ ta có việc muốn nhờ ngài giúp”
Triệu Quách nhìn Lục Thừa ánh mắt tò mò, đây là lần đầu tiên Lục Thừa đích thân nhờ đến hắn
“Có việc gì ngươi cứ nói, ngươi là thuộc hạ thân cận nhất của Kỳ Nam, cũng xem như bằng hữu của ta”
Lục Thừa im lặng một lúc gốt cuộc cũng nói ra
“Ta muốn nhờ ngài điều tra về Tình Á, ta nghi ngờ người này không bình thường”
Triệu Quách bất ngờ, hắn đã từng gặp qua Tình Á, so với Y Nhu người này không để lại ấn tượng gì mấy chỉ là có đôi nét giống với Y Nhu mà thôi nhưng một người là nét cao lãnh khiến người ta muốn nâng niu, một người lại quá dung tục, như thế nào hắn cũng vừa mắt Y Nhu hơn, nhưng nếu Lục Thừa nói ra lời này hắn thật sự có chút nghi ngờ, Tình Á này dường như tâm tư sâu xa hơn
“Ngươi nghi ngờ kẻ đó có mưu đồ sao”
Lục Thừa gật đầu, thật ra lần đó hắn tra xét nhóm thuộc hạ canh cổng của ma giáo, bọn họ đều đã bị người ta giết nhưng còn một tên may mắn sống sót chỉ là ba ngày sau tên đó liền chết, Lục Thừa chỉ hỏi được ngày hôm đó quả thật Tình Á có từng đi đến cổng của tổng bộ ma giáo, đưa ra một cái lệnh bài sau khi trở về, bọn họ vì nhìn ra Tình Á là người đi bên cạnh giáo chủ cho nên không nghi ngờ kiểm tra lệnh bài là để hắn vào trong ma giáo trở lại
“Ta hiện tại không có bằng chứng, nhưng ta không tin Y công tử lại là người của chính giáo, cho dù thế nào trên người Y công tử và Lục vương gia cũng toát ra một thứ gì đó khiến cho người ta cảm thấy bọn họ là người có địa vị cao quý cả, không giống với trong giang hồ”
Triệu Quách cũng cảm thấy như vậy, hắn đã từng gặp qua Lục vương gia Ngôn Tuấn Hàn, quả thật người này và Y Nhu kia luôn có vẻ cao cao tại thượng mà không phải ai cũng có được, hơn nữa cách hành xử đều có phép tắc, không tuỳ tiện như người khác
“Được rồi ta sẽ giúp ngươi tra, việc này vẫn nên nói với Kỳ Nam để hắn biết”
Lục Thừa gật đầu, hắn sẽ nói cho giáo chủ chỉ là khi đã có bằng chứng chứng minh được Y Nhu không phải người của chính giáo, không phải nội gián, nội gián là một người khác
Trở lại kinh thành, hôm nay Lam Y Nhu gốt cuộc cũng khoác lên mình y phục của thái tử điện hạ trở lại trên triều, bá quan văn võ nhìn thấy thái tử đều hành lễ với y, bọn họ trong lòng đều rõ đây sẽ là hoàng đế tương lai cho nên không dám đắc tội
Hôm nay trên triều đang bàn luận về Tây quốc và Địch quốc, trong yến tiệc lần trước thái độ của sứ thần Tây quốc và Địch quốc không hề hoà nhã, luôn cố ý nhắc đến chuyện trước đây còn nhắc đến việc thái tử và công chúa gốt cuộc là do ai sinh ra, có xứng đáng làm người kế vị hay không. Ngay cả bá quan văn võ bọn họ cũng không dám bàn luận việc này trước mặt hoàng thượng và nam hậu nhưng đám sữ thần này lại dám nói ra hơn hết còn vô cùng châm chọc khi không có sự xuất hiện của thái tử và công chúa tại yến tiệc
Bây giờ Địch quốc lại một lần nữa triệu tập binh mã e là muốn gây chiến với Thịnh Hà quốc
“Bẩm hoàng thượng, đám người Địch quốc dã tâm cô cùng lớn, sau khi thua trận trước Bình Thiên quốc tưởng rằng dã tâm đã không còn nhưng bọn họ lại lần nữa triêuh tập binh mã e rằng lần này nhắm vào Thịnh Hà quốc chúng ta”
“Đúng vậy hoàng thượng, chuyện này không thể xem nhẹ được, nhất định phải dạy cho đám người địch quốc một bài học”
“Bẩm hoàng thượng, Địch quốc chắc chắn đã nhắm đến Thịnh Hà quốc từ lâu, lần trước cử sứ thần đến là muốn thăm dò tình hình của nước ta, bệ hạ chúng ta nên có kế sách đối phó”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.