Chương 51
Punnie1310
22/04/2023
Tình trạng sức khoẻ của Lam Y Nhu mặc dù không còn khó chịu như trước nhưng
mỗi tháng y đều đau đớn vì cổ trùng trong người, ban đầu y cố gắng giấu
diếm, rốt cuộc cũng không qua mắt được Doãn Ngôn, Doãn Ngôn khi biết
chuyện liền muốn đến ma giáo tìm người, đòi lại công đạo cho biểu đệ của mình nhưng Lam Y Nhu lại ngăn cản
“Đệ nếu tiếp tục như vậy sẽ không xong, lỡ như lúc sinh hài tử cổ trùng phát tác thì sao”
“Huynh an tâm sẽ không ta tính toán thời gian cổ trùng phát tác”
Lam Y Nhu chắc chắn nói
Doãn Ngôn thở dài, chỉ còn hai tháng nữa đến cuộc săn bắn của hoàng thất, cả hai người vẫn chưa tính được phải làm sao đây, mặc dù Lam Y Nhu sẽ không cần phải cùng bọn họ đi săn nhưng đường đến bãi săn nằm bên ngoài kinh thành, sợ y cực khổ mà thôi
“Ta thấy tốt nhất hôm đó đệ hãy giả vờ ngất xĩu còn lại ta sẽ lo liệu”
Doãn Ngôn nói, sau khi được phụ thân chỉ dẫn cách chăm sóc dựng phu hắn liền chăm sóc cho Lam Y Nhu vô cùng chu đáo, chỉ thiếu mức đem người ở trong tẩm cung, ngay cả tấu chương cũng giúp y phê duyệt
“Không được, ta nhất định phải đi, nếu không đám đại thần lại bàn luận”
Lam Y Nhu nói
“Nhưng bụng của đệ…”
“Ép bụng một chút sẽ không sao đâu”
Thời gian gần đây Lam Y Nhu luôn bận nhiều hơn vài lớp y phục, cũng như dùng vải quấn bụng lại nhằm che đi, mặc dù cách này có tác dụng nhưng đối với dựng phu không hề tốt chút nào
“Đệ cứng đầu thật đấy Y Nhu, nếu xảy ra chuyện gì thì sao”
Doãn Ngôn nhìn y mà lo lắng
“Được rồi đừng bàn chuyện này nữa, chiến sực ở biên cương như thế nào rồi”
Lam Y Nhu hỏi
“Hiện tại chiến sự vô cùng tốt, theo như ta dự tính chỉ cần một hai tháng nữa chúng ta sẽ đánh thắng bọn chúng, Y Ngọc cũng sẽ trở về”
Lam Y Nhu gật đầu, quả thật tỷ tỷ của y đã khiến cho trên dưới triều đình có một cái nhìn khác, trờ thành một nữ tướng trong số các tướng quân từ trước đến giờ đánh với địch quốc một trận vô cùng nhanh, không những vậy còn lập được nhiều công lớn
“Đệ đã nghĩ sẽ nói như thế nào với Y Ngọc chưa”
Câu hỏi của Doãn Ngôn khiến Lam Y Nhu lập tức sững người lại, quả thật y vẫn chưa nghĩ đến tỷ tỷ sẽ nhanh như vậy trở về
“Ta nghĩ tỷ ấy sẽ hiểu, Doãn Ngôn huynh sắp xếp một tí, ngày kia người của Triệu phủ sẽ đến kinh thành, dù gì Triệu phủ cũng là nơi cung cấp thông tin cho triều đình, hơn nữa lần này là gia chủ mới của Triệu phủ đến, chúng ta nên sắp xếp để họ thấy được triều đình đối xử tốt với họ như thế nào”
“Được đệ yên tâm ta sẽ sắp xếp, đệ nên nghỉ ngơi nhiều hơn, mọi việc cứ để ta lo, tấu chương hiện tại cũng không khó xử lí cứ để đó đi”
Doãn Ngôn quan tâm nói
Lam Y Nhu không nói gì, vô thức đưa tay vuốt ve bụng, nơi đây đang có một sinh linh, mặc dù y đối với người kia không rõ là hận hay là yêu nhưng y không muốn hài tử thiệc thòi, y cũng đã nghĩ đến lời đề nghị của Doãn Ngôn nhưng y lại không muốn như vậy, Doãn Ngôn thật sự tốt nhưng bọn họ là huynh đệ không thể như vậy, y cũng không muốn loi kéo Doãn Ngôn vào
Tốt nhất y vẫn sẽ thừa nhận mọi chuyện với phụ thân và phụ hoàng, sau đó dựng lên một câu chuyện về mẫu thân của hài tử trong bụng, mặc dù là song nhi nhưng đâu phải y là nữ nhân cho nên nếu làm một nữ nhân khác mang thai cũng không có gì hiếm lạ cả, chuyện y là song nhi trừ những lão thần biết còn lại không ai biết được cả không phải lo lắng
Lúc này ở ma giáo, sau khi xử lí Tình Á xong, Tống Kỳ Nam bắt đầu tra về sự việc ngày hôm đó của, Lục Thừa kể lại những chuyện bản thân biết được, tuyệt đối bảo vệ Yên Khánh, một mình hắn chịu phạt
Tống Kỳ Nam cũng không phạt quá nặng chỉ là răn đe mà thôi, nghĩ lại những chuyện đã xảy ra Tống Kỳ Nam cảm thấy đau xót vô cùng nhưng bây giờ hắn hối hận có kịp không, đương nhiên là không, tất cả là do hắn mà thôi, hắn không tin tưởng y, còn hah cổ trùng nhằm trói buột y bên cạnh, nhưng ngay từ đầu hắn đã hoàn toàn sai rồi, tình cảm trói buột chỉ toàn là đau khổ mà thôi
Chính bản thân hắn từng thấy Ngôn Tuấn Hàn đau khổ như thế nào khi yêu Tại Chính Hiên nhưng hắn làm cho Y Nhu đau khổ chỉ vì sự ích kỷ của bản thân hắn
Khi biết được việc Y Nhu rời đi là do Tình Á sắp xếp hắn liền lo lắng, không biết y có an toàn hay không, nếu như y xảy ra chuyện gì Tống Kỳ Nam hắn sẽ hận chết bản thân mình
Tống Tịnh nhìn hài tử của mình liền thở dài, xem ra phải đem hài tử này đến kinh thành làm vài chuyện thôi
Tống Tịnh nghĩ là làm, bản thân viết thư cho bằng hữu, bảo hai người đến ma giáo, mặc dù biết bản thân có hơi quá đáng với hai vị bằng hữu nhưng hài tử đến kinh thành thì phải có người trong coi ma giáo đây là công sức gây dựng nhiều đời Hắc Sát giáo, không thể để xảy ra chuyện
Tống Tịnh cho gọi Tống Kỳ Nam đến
“Phụ thân người có chuyện gì sao”
“Ta thấy ngươi tốt nhất vẫn là đến kinh thành mà đầu quân đi, đến đó mà làm một thị vệ rồi ngẫm nghĩ lại mọi chuyện đi, phụ thân có quen biết ở kinh thành, đợi khi nào ngươi nghĩ kỹ mọi việc thì hãy trở về ta sẽ giao lại ma giáo”
Tống Tịnh nói
Tống Kỳ Nam im lặng, phụ thân thật biết cách đẩy người đi, quả thật trong lòng hắn cũng có một chút hy vọng, mong đến kinh thành sẽ gặp lại người muốn gặp
“Không cần suy nghĩ ta sẽ sắp xếp, hai tháng sau sẽ có một săn bắn của hoàng cung cũng như tỉ thí chọn ra nhân tài trong võ lâm để trở thành thị vệ cho thái tử điện hạ, ngươi tham gia đi, đừng để phụ thân thất vọng”
Tống Kỳ Nam gật đầu, mặc dù không có chút hứng thú gì với cái việc này nhưng hắn vẫn có chút hy vọng muốn đến kinh thành một lần nữa, muốn tìm người một lần nữa
Trở về phòng, Lục Thừa lúc này đợi giáo chủ trở về trên tay là thư hoạ của Y Nhu, lúc căn phòng bị thiêu rụi hắn đã khó khăn mà lấy lại những thứ này, mọi chuyện đã qua Tình Á cũng đã chết cho nên hắn muốn đưa những thứ này cho giáo chủ, giáo chủ chắc chắn sẽ vui mừng
Lục Thừa để ý thấy Tống Kỳ Nam cư nhiên cài cây trâm hắc ngọc mà lúc Y công tử đi để lại, hơn hết còn chưa bao giờ cho người khác đụng vào
“Đệ nếu tiếp tục như vậy sẽ không xong, lỡ như lúc sinh hài tử cổ trùng phát tác thì sao”
“Huynh an tâm sẽ không ta tính toán thời gian cổ trùng phát tác”
Lam Y Nhu chắc chắn nói
Doãn Ngôn thở dài, chỉ còn hai tháng nữa đến cuộc săn bắn của hoàng thất, cả hai người vẫn chưa tính được phải làm sao đây, mặc dù Lam Y Nhu sẽ không cần phải cùng bọn họ đi săn nhưng đường đến bãi săn nằm bên ngoài kinh thành, sợ y cực khổ mà thôi
“Ta thấy tốt nhất hôm đó đệ hãy giả vờ ngất xĩu còn lại ta sẽ lo liệu”
Doãn Ngôn nói, sau khi được phụ thân chỉ dẫn cách chăm sóc dựng phu hắn liền chăm sóc cho Lam Y Nhu vô cùng chu đáo, chỉ thiếu mức đem người ở trong tẩm cung, ngay cả tấu chương cũng giúp y phê duyệt
“Không được, ta nhất định phải đi, nếu không đám đại thần lại bàn luận”
Lam Y Nhu nói
“Nhưng bụng của đệ…”
“Ép bụng một chút sẽ không sao đâu”
Thời gian gần đây Lam Y Nhu luôn bận nhiều hơn vài lớp y phục, cũng như dùng vải quấn bụng lại nhằm che đi, mặc dù cách này có tác dụng nhưng đối với dựng phu không hề tốt chút nào
“Đệ cứng đầu thật đấy Y Nhu, nếu xảy ra chuyện gì thì sao”
Doãn Ngôn nhìn y mà lo lắng
“Được rồi đừng bàn chuyện này nữa, chiến sực ở biên cương như thế nào rồi”
Lam Y Nhu hỏi
“Hiện tại chiến sự vô cùng tốt, theo như ta dự tính chỉ cần một hai tháng nữa chúng ta sẽ đánh thắng bọn chúng, Y Ngọc cũng sẽ trở về”
Lam Y Nhu gật đầu, quả thật tỷ tỷ của y đã khiến cho trên dưới triều đình có một cái nhìn khác, trờ thành một nữ tướng trong số các tướng quân từ trước đến giờ đánh với địch quốc một trận vô cùng nhanh, không những vậy còn lập được nhiều công lớn
“Đệ đã nghĩ sẽ nói như thế nào với Y Ngọc chưa”
Câu hỏi của Doãn Ngôn khiến Lam Y Nhu lập tức sững người lại, quả thật y vẫn chưa nghĩ đến tỷ tỷ sẽ nhanh như vậy trở về
“Ta nghĩ tỷ ấy sẽ hiểu, Doãn Ngôn huynh sắp xếp một tí, ngày kia người của Triệu phủ sẽ đến kinh thành, dù gì Triệu phủ cũng là nơi cung cấp thông tin cho triều đình, hơn nữa lần này là gia chủ mới của Triệu phủ đến, chúng ta nên sắp xếp để họ thấy được triều đình đối xử tốt với họ như thế nào”
“Được đệ yên tâm ta sẽ sắp xếp, đệ nên nghỉ ngơi nhiều hơn, mọi việc cứ để ta lo, tấu chương hiện tại cũng không khó xử lí cứ để đó đi”
Doãn Ngôn quan tâm nói
Lam Y Nhu không nói gì, vô thức đưa tay vuốt ve bụng, nơi đây đang có một sinh linh, mặc dù y đối với người kia không rõ là hận hay là yêu nhưng y không muốn hài tử thiệc thòi, y cũng đã nghĩ đến lời đề nghị của Doãn Ngôn nhưng y lại không muốn như vậy, Doãn Ngôn thật sự tốt nhưng bọn họ là huynh đệ không thể như vậy, y cũng không muốn loi kéo Doãn Ngôn vào
Tốt nhất y vẫn sẽ thừa nhận mọi chuyện với phụ thân và phụ hoàng, sau đó dựng lên một câu chuyện về mẫu thân của hài tử trong bụng, mặc dù là song nhi nhưng đâu phải y là nữ nhân cho nên nếu làm một nữ nhân khác mang thai cũng không có gì hiếm lạ cả, chuyện y là song nhi trừ những lão thần biết còn lại không ai biết được cả không phải lo lắng
Lúc này ở ma giáo, sau khi xử lí Tình Á xong, Tống Kỳ Nam bắt đầu tra về sự việc ngày hôm đó của, Lục Thừa kể lại những chuyện bản thân biết được, tuyệt đối bảo vệ Yên Khánh, một mình hắn chịu phạt
Tống Kỳ Nam cũng không phạt quá nặng chỉ là răn đe mà thôi, nghĩ lại những chuyện đã xảy ra Tống Kỳ Nam cảm thấy đau xót vô cùng nhưng bây giờ hắn hối hận có kịp không, đương nhiên là không, tất cả là do hắn mà thôi, hắn không tin tưởng y, còn hah cổ trùng nhằm trói buột y bên cạnh, nhưng ngay từ đầu hắn đã hoàn toàn sai rồi, tình cảm trói buột chỉ toàn là đau khổ mà thôi
Chính bản thân hắn từng thấy Ngôn Tuấn Hàn đau khổ như thế nào khi yêu Tại Chính Hiên nhưng hắn làm cho Y Nhu đau khổ chỉ vì sự ích kỷ của bản thân hắn
Khi biết được việc Y Nhu rời đi là do Tình Á sắp xếp hắn liền lo lắng, không biết y có an toàn hay không, nếu như y xảy ra chuyện gì Tống Kỳ Nam hắn sẽ hận chết bản thân mình
Tống Tịnh nhìn hài tử của mình liền thở dài, xem ra phải đem hài tử này đến kinh thành làm vài chuyện thôi
Tống Tịnh nghĩ là làm, bản thân viết thư cho bằng hữu, bảo hai người đến ma giáo, mặc dù biết bản thân có hơi quá đáng với hai vị bằng hữu nhưng hài tử đến kinh thành thì phải có người trong coi ma giáo đây là công sức gây dựng nhiều đời Hắc Sát giáo, không thể để xảy ra chuyện
Tống Tịnh cho gọi Tống Kỳ Nam đến
“Phụ thân người có chuyện gì sao”
“Ta thấy ngươi tốt nhất vẫn là đến kinh thành mà đầu quân đi, đến đó mà làm một thị vệ rồi ngẫm nghĩ lại mọi chuyện đi, phụ thân có quen biết ở kinh thành, đợi khi nào ngươi nghĩ kỹ mọi việc thì hãy trở về ta sẽ giao lại ma giáo”
Tống Tịnh nói
Tống Kỳ Nam im lặng, phụ thân thật biết cách đẩy người đi, quả thật trong lòng hắn cũng có một chút hy vọng, mong đến kinh thành sẽ gặp lại người muốn gặp
“Không cần suy nghĩ ta sẽ sắp xếp, hai tháng sau sẽ có một săn bắn của hoàng cung cũng như tỉ thí chọn ra nhân tài trong võ lâm để trở thành thị vệ cho thái tử điện hạ, ngươi tham gia đi, đừng để phụ thân thất vọng”
Tống Kỳ Nam gật đầu, mặc dù không có chút hứng thú gì với cái việc này nhưng hắn vẫn có chút hy vọng muốn đến kinh thành một lần nữa, muốn tìm người một lần nữa
Trở về phòng, Lục Thừa lúc này đợi giáo chủ trở về trên tay là thư hoạ của Y Nhu, lúc căn phòng bị thiêu rụi hắn đã khó khăn mà lấy lại những thứ này, mọi chuyện đã qua Tình Á cũng đã chết cho nên hắn muốn đưa những thứ này cho giáo chủ, giáo chủ chắc chắn sẽ vui mừng
Lục Thừa để ý thấy Tống Kỳ Nam cư nhiên cài cây trâm hắc ngọc mà lúc Y công tử đi để lại, hơn hết còn chưa bao giờ cho người khác đụng vào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.