Chương 162: Phiên ngoại 11
Punnie1310
22/04/2023
Chuyện của Yên Khánh cùng Lục Thừa phải ba ngày sau Tống Kỳ Nam mới biết được, nhưng không phải do Lục
Thừa nói mà là do Yên Hương tỷ tỷ của Yên Khánh đến bẩm báo cho Lam Y
Nhu thì hắn mới biết được
“Y nhi ngươi nghĩ như thế nào”
Tống Kỳ Nam hỏi
“Chuyện này Yên Hương cũng đã chấp nhận, nhưng nếu Yên Khánh đi theo Lục Thừa cũng phải có danh phận rõ ràng ngươi nói có đúng không, hai người bọn họ trưởng bối đã mất, Lục Thừa theo bên cạnh ngươi nhiều năm ngươi xem như trưởng bối của hắn, còn Yên Khánh dù gì cũng theo hầu hạ ta đương nhiên ta cũng có thể thay trưởng bối nhà hắn bàn chuyện cưới hỏi ngươi nói có phải hay không”
Tống Kỳ Nam làm sao dám nói không, Lam Y Nhu nói phải chính là phải
“Vậy ta sẽ kêu Lục Thừa mang sính lễ đến có được không, không biết Y nhi thấy sính lễ bao nhiêu là đủ”
Tống Kỳ Nam cảm thấy bản thân hắn tốn nhiều sính lễ như vậy để có thể cùng Lam Y Nhu nên duyên thì Lục Thừa cũng nên tốn một ít đúng chứ
“Để ta tính toán, dù gì cũng là người của ta, sính lễ không được quá sơ xài, ngươi nói với thuộc hạ nhà ngươi nếu sính lễ quá ít ta sẽ không đồng ý gả người”
Tống Kỳ Nam cười khổ xem ra lần này Lục Thừa phải tốn hết tích góp suốt nhiều năm qua rồi đây
Tống Kỳ Nam đi tìm Lục Thừa, Lục Thừa lúc này cũng đang đi tìm giáo chủ nhà mình để thưa chuyện, vừa thấy Tống Kỳ Nam hắn liền hành lễ
“Đứng dậy đi, ta có chuyện cần chuyển lời đến ngươi đây”
“Giáo chủ có chuyện gì sao”
Lục Thừa lo lắng
“Không cần căng thẳng, chuyện của ngươi và Yên Khánh, Yên Hương đã bẩm báo lên Y nhi, Y nhi và ta đương nhiên chấp thuận chuyện này, chỉ có điều Y nhi nói rằng nếu ngươi muốn rước Yên Khánh về phải có sính lễ đàng hoàng, sính lễ không được quá ít có biết hay không”
Lục Thừa nghe vậy mà vui mừng tạ lễ, hắn còn lo lắng giáo chủ và điện hạ không chấp thuận chuyện này, sính lễ đã là gì, hắn tích góp những năm qua rốt cuộc cũng chẳng sử dụng làm gì, chỉ là sính lễ hắn đương nhiên chẳng tiếc rồi
“Tạ ơn giáo chủ, tạ ơn điện hạ ta lập tức đi chuẩn bị sính lễ mang đến”
Lục Thừa nói rồi nhanh chóng rời đi khiến Tống Kỳ Nam không nhịn được cười lớn, đây là lần đầu hắn thấy thuộc hạ thân tín của mình lộ ra bộ dạng này, hấp tấp đến vậy sao
Lục Thừa mau chóng về tìm Yên Khánh, Yên Khánh ở trong phòng vẫn đang nằm trên giường, sau đêm đó y liền bị nhiễm phong hàn cho nên vẫn chưa khỏi để có thể đi lại, nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của Lục Thừa bước vào y liền biết hắn có chuyện vui, hơn nữa chuyện còn liên quan đến hai người
“Khánh nhi, đợi ngươi khoẻ lại ta trở về ma giáo một chuyến mang sính lễ đến, điện hạ và giáo chủ nói chỉ cần ta mang sính lễ đến sẽ cho ta đưa ngươi về ma giáo, còn có làm chủ hôn cho chúng ta”
Yên Khánh nhìn bộ dạng vui vẻ trông chờ của Lục Thừa mà vui lây, chỉ là y không muốn làm quá rùng ben lên, chỉ cần đơn giản một chút mà thôi, y là cô nhi chỉ có tỷ tỷ là Yên Hương, bằng hữu cũng chẳng có, y không muốn yến tiệc linh đình gì đó
“Chúng ta thành thân đơn giản một chút là được rồi, sính lễ ta không cần, người đừng chuẩn bị nhiều quá ta không quan tâm những thứ đó đâu”
“Làm sao được chứ, ta muốn đường đường chính chính cùng ngươi bái đường thành thân long trọng một chút để sau này ai cũng biết ta là người đã có gia thất, nhưng nếu ngươi không thích chúng ta có thể làm ít lại một chút nhưng lễ nghi tuyệt đối không thể thiếu được”
Yên Khánh bất lực nghe Lục Thừa nói
“Nhưng ta sợ ngươi tốn kém”
Lục Thừa đưa tay xoa đầu Yên Khánh, hắn biết y lo cho hắn nhưng theo giáo chủ nhiều năm như vậy không lẽ hắn không có được một chút gì sao, đương nhiên là có, nhiều khi còn rất nhiều nữa là đằng khác, hắn vốn dĩ định sau này khi lui khỏi giang hồ sẽ mang số của cải đó đi giúp bá tánh, nhưng bây giờ hắn có Yên Khánh sau này tương lai có thêm một người, hắn không sợ bản thân trở nên nghèo túng chỉ sợ không lo được cho Yên Khánh an yên đến già mà thôi
“Đừng lo lắng, ta theo giáo chủ nhiều năm, ở vị trí này đương nhiên sẽ có không ít đãi ngộ, đừng lo ta có thể lo được, ngươi bây giờ ngoan ngoãn nghỉ ngơi có biết hay chưa, đợi ngươi khỏi bệnh ta liền về ma giáo mang sính lễ đến lúc đó ngươi đừng chạy, đừng không chịu gả cho ta có biết không”
Yên Khánh đỏ mặt mà đánh Lục Thừa một cái, Lục Thừa vui vẻ cười, không khí giữa hai người vô cùng thoải mái
Mười ngày sau. Lục Thừa đúng như lời đã nói mang sính lễ đến trước mặt Lam Y Nhu, Lam Y Nhu nhìn những sính lễ trước mắt không nhịn được liếc mắt qua Tống Kỳ Nam, ma giáo giàu đến vậy sau, đến thuộc hạ như Lục Thừa cũng có nhiều của cải như vậy, biết vậy lúc thành thân y đã bảo Tống Kỳ Nam mang nhiều sính lễ một chút để vào quốc khố, xem ra ma giáo kiếm được rất nhiều tiền
Tống Kỳ Nam chột dạ, bọn họ mặc dù là ma giáo bị người người ghen ghét nhưng mà cũng kiếm được vô số tiền bạc của cải từ khắp nơi, không những Thịnh Hà quốc mà có Bình Thiên quốc, Thuận An quốc, nơi nào cũng có không ít tay chân của ma giáo ở đó hoạt động, của cải từ nhiều nguồn chảy về, đương nhiên so với quốc khố hoàng cung có thể chỉ hơn chứ không kém, nhưng vừa rồi hắn đã mang gần hết của cải mà bản thân có được để làm sính lễ cho Lam Y Nhu, hắn đương nhiên sẽ không dám nói ra bất cứ lời ý kiến nào cả
“Sính lễ đã mang đến, mặc dù không có nhiều nhưng thuộc hạ đảm bảo sẽ không khiến Yên Khánh sống khổ sở, khẩn xin giáo chủ và điện hạ chấp thuận”
Lục Thừa quỳ xuống nói, Yên Khánh lúc này đang đứng phía sau Yên Hương nhìn sính lễ mà Lục Thừa mang đến, y đâu nghĩ nhiều như vậy, rất nhiều gương vàng bạc châu báu, nhiều khi cả đời y còn chưa thấy qua nhiều như vậy
Yên Hương nhìn sính lễ trước mắt cũng có chút choáng nhưng như vậy mới xứng đáng với đệ đệ của nàng cơ chứ
Lam Y Nhu nhìn sang Yên Khánh rồi nhìn đến Lục Thừa
“Yên Khánh, người cũng đã mang sính lễ đến, hôm nay ta ở đây chủ hôn cho hai người các ngươi, ta muốn hỏi ngươi có muốn cùng Lục Thừa nên nghĩa phu phu hay không”
Yên Khánh ngước nhìn Lục Thừa sau đó gật đầu quỳ xuống
“Thuộc hạ đồng ý, thuộc hạ muốn cùng Lục Thừa từ nay về sau có phước cùng hưởng hoạ cùng chịu, cho dù xảy ra chuyện gì cũng chấp nhận”
Lam Y Nhu nghe vậy liền gật đầu, nếu hai người đã có ý cùng nhau y cũng không cản trở, lời đã nói ra đương nhiên y và Tống Kỳ Nam sẽ làm chủ hôn cho bọn họ, hôn lễ sẽ lựa ngày lành tháng tốt nhanh chóng tổ chức
“Y nhi ngươi nghĩ như thế nào”
Tống Kỳ Nam hỏi
“Chuyện này Yên Hương cũng đã chấp nhận, nhưng nếu Yên Khánh đi theo Lục Thừa cũng phải có danh phận rõ ràng ngươi nói có đúng không, hai người bọn họ trưởng bối đã mất, Lục Thừa theo bên cạnh ngươi nhiều năm ngươi xem như trưởng bối của hắn, còn Yên Khánh dù gì cũng theo hầu hạ ta đương nhiên ta cũng có thể thay trưởng bối nhà hắn bàn chuyện cưới hỏi ngươi nói có phải hay không”
Tống Kỳ Nam làm sao dám nói không, Lam Y Nhu nói phải chính là phải
“Vậy ta sẽ kêu Lục Thừa mang sính lễ đến có được không, không biết Y nhi thấy sính lễ bao nhiêu là đủ”
Tống Kỳ Nam cảm thấy bản thân hắn tốn nhiều sính lễ như vậy để có thể cùng Lam Y Nhu nên duyên thì Lục Thừa cũng nên tốn một ít đúng chứ
“Để ta tính toán, dù gì cũng là người của ta, sính lễ không được quá sơ xài, ngươi nói với thuộc hạ nhà ngươi nếu sính lễ quá ít ta sẽ không đồng ý gả người”
Tống Kỳ Nam cười khổ xem ra lần này Lục Thừa phải tốn hết tích góp suốt nhiều năm qua rồi đây
Tống Kỳ Nam đi tìm Lục Thừa, Lục Thừa lúc này cũng đang đi tìm giáo chủ nhà mình để thưa chuyện, vừa thấy Tống Kỳ Nam hắn liền hành lễ
“Đứng dậy đi, ta có chuyện cần chuyển lời đến ngươi đây”
“Giáo chủ có chuyện gì sao”
Lục Thừa lo lắng
“Không cần căng thẳng, chuyện của ngươi và Yên Khánh, Yên Hương đã bẩm báo lên Y nhi, Y nhi và ta đương nhiên chấp thuận chuyện này, chỉ có điều Y nhi nói rằng nếu ngươi muốn rước Yên Khánh về phải có sính lễ đàng hoàng, sính lễ không được quá ít có biết hay không”
Lục Thừa nghe vậy mà vui mừng tạ lễ, hắn còn lo lắng giáo chủ và điện hạ không chấp thuận chuyện này, sính lễ đã là gì, hắn tích góp những năm qua rốt cuộc cũng chẳng sử dụng làm gì, chỉ là sính lễ hắn đương nhiên chẳng tiếc rồi
“Tạ ơn giáo chủ, tạ ơn điện hạ ta lập tức đi chuẩn bị sính lễ mang đến”
Lục Thừa nói rồi nhanh chóng rời đi khiến Tống Kỳ Nam không nhịn được cười lớn, đây là lần đầu hắn thấy thuộc hạ thân tín của mình lộ ra bộ dạng này, hấp tấp đến vậy sao
Lục Thừa mau chóng về tìm Yên Khánh, Yên Khánh ở trong phòng vẫn đang nằm trên giường, sau đêm đó y liền bị nhiễm phong hàn cho nên vẫn chưa khỏi để có thể đi lại, nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của Lục Thừa bước vào y liền biết hắn có chuyện vui, hơn nữa chuyện còn liên quan đến hai người
“Khánh nhi, đợi ngươi khoẻ lại ta trở về ma giáo một chuyến mang sính lễ đến, điện hạ và giáo chủ nói chỉ cần ta mang sính lễ đến sẽ cho ta đưa ngươi về ma giáo, còn có làm chủ hôn cho chúng ta”
Yên Khánh nhìn bộ dạng vui vẻ trông chờ của Lục Thừa mà vui lây, chỉ là y không muốn làm quá rùng ben lên, chỉ cần đơn giản một chút mà thôi, y là cô nhi chỉ có tỷ tỷ là Yên Hương, bằng hữu cũng chẳng có, y không muốn yến tiệc linh đình gì đó
“Chúng ta thành thân đơn giản một chút là được rồi, sính lễ ta không cần, người đừng chuẩn bị nhiều quá ta không quan tâm những thứ đó đâu”
“Làm sao được chứ, ta muốn đường đường chính chính cùng ngươi bái đường thành thân long trọng một chút để sau này ai cũng biết ta là người đã có gia thất, nhưng nếu ngươi không thích chúng ta có thể làm ít lại một chút nhưng lễ nghi tuyệt đối không thể thiếu được”
Yên Khánh bất lực nghe Lục Thừa nói
“Nhưng ta sợ ngươi tốn kém”
Lục Thừa đưa tay xoa đầu Yên Khánh, hắn biết y lo cho hắn nhưng theo giáo chủ nhiều năm như vậy không lẽ hắn không có được một chút gì sao, đương nhiên là có, nhiều khi còn rất nhiều nữa là đằng khác, hắn vốn dĩ định sau này khi lui khỏi giang hồ sẽ mang số của cải đó đi giúp bá tánh, nhưng bây giờ hắn có Yên Khánh sau này tương lai có thêm một người, hắn không sợ bản thân trở nên nghèo túng chỉ sợ không lo được cho Yên Khánh an yên đến già mà thôi
“Đừng lo lắng, ta theo giáo chủ nhiều năm, ở vị trí này đương nhiên sẽ có không ít đãi ngộ, đừng lo ta có thể lo được, ngươi bây giờ ngoan ngoãn nghỉ ngơi có biết hay chưa, đợi ngươi khỏi bệnh ta liền về ma giáo mang sính lễ đến lúc đó ngươi đừng chạy, đừng không chịu gả cho ta có biết không”
Yên Khánh đỏ mặt mà đánh Lục Thừa một cái, Lục Thừa vui vẻ cười, không khí giữa hai người vô cùng thoải mái
Mười ngày sau. Lục Thừa đúng như lời đã nói mang sính lễ đến trước mặt Lam Y Nhu, Lam Y Nhu nhìn những sính lễ trước mắt không nhịn được liếc mắt qua Tống Kỳ Nam, ma giáo giàu đến vậy sau, đến thuộc hạ như Lục Thừa cũng có nhiều của cải như vậy, biết vậy lúc thành thân y đã bảo Tống Kỳ Nam mang nhiều sính lễ một chút để vào quốc khố, xem ra ma giáo kiếm được rất nhiều tiền
Tống Kỳ Nam chột dạ, bọn họ mặc dù là ma giáo bị người người ghen ghét nhưng mà cũng kiếm được vô số tiền bạc của cải từ khắp nơi, không những Thịnh Hà quốc mà có Bình Thiên quốc, Thuận An quốc, nơi nào cũng có không ít tay chân của ma giáo ở đó hoạt động, của cải từ nhiều nguồn chảy về, đương nhiên so với quốc khố hoàng cung có thể chỉ hơn chứ không kém, nhưng vừa rồi hắn đã mang gần hết của cải mà bản thân có được để làm sính lễ cho Lam Y Nhu, hắn đương nhiên sẽ không dám nói ra bất cứ lời ý kiến nào cả
“Sính lễ đã mang đến, mặc dù không có nhiều nhưng thuộc hạ đảm bảo sẽ không khiến Yên Khánh sống khổ sở, khẩn xin giáo chủ và điện hạ chấp thuận”
Lục Thừa quỳ xuống nói, Yên Khánh lúc này đang đứng phía sau Yên Hương nhìn sính lễ mà Lục Thừa mang đến, y đâu nghĩ nhiều như vậy, rất nhiều gương vàng bạc châu báu, nhiều khi cả đời y còn chưa thấy qua nhiều như vậy
Yên Hương nhìn sính lễ trước mắt cũng có chút choáng nhưng như vậy mới xứng đáng với đệ đệ của nàng cơ chứ
Lam Y Nhu nhìn sang Yên Khánh rồi nhìn đến Lục Thừa
“Yên Khánh, người cũng đã mang sính lễ đến, hôm nay ta ở đây chủ hôn cho hai người các ngươi, ta muốn hỏi ngươi có muốn cùng Lục Thừa nên nghĩa phu phu hay không”
Yên Khánh ngước nhìn Lục Thừa sau đó gật đầu quỳ xuống
“Thuộc hạ đồng ý, thuộc hạ muốn cùng Lục Thừa từ nay về sau có phước cùng hưởng hoạ cùng chịu, cho dù xảy ra chuyện gì cũng chấp nhận”
Lam Y Nhu nghe vậy liền gật đầu, nếu hai người đã có ý cùng nhau y cũng không cản trở, lời đã nói ra đương nhiên y và Tống Kỳ Nam sẽ làm chủ hôn cho bọn họ, hôn lễ sẽ lựa ngày lành tháng tốt nhanh chóng tổ chức
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.