Bát Hệ Triệu Hoán Sư: Phế Vật Đích Tiểu Thư
Chương 44: Ma Thú Khế Ước Của Nàng, Lại Là...
Dạ Chi Đồng
25/07/2023
Vung tay một cái, lập tức hai mươi mấy người đang rải rác khắp bốn phía nhanh chóng vây xung quanh Chu Ất!
Chu Ất nhìn Tử Hạ Hồng vẫn lạnh như băng, trong mắt cũng không có chút tức giận nào.
"Tử hộ vệ, chúng ta tôn trọng ngươi! Nhưng nếu ngươi không cân nhắc đến sự an toàn của chúng ta, vậy chúng ta chỉ có thể kháng mệnh, khi trở về ta sẽ đích thân thỉnh tội với nhị gia chủ, nếu như ngươi muốn động thủ, chúng ta nhiều người như vậy chỉ có thể đắc tội ngươi thôi!"
Lời kia vừa dứt, mười vị triệu hoán sư trong hai mươi mấy người kia đã sẵn sàng sử dụng nhẫn khế ước, đấu khí của võ sĩ cũng đã dâng lên.
Những thuộc hạ này của nhị gia chủ ngày thường đều diễu võ giương oai, nhiều ngày trôi qua đã sớm chịu đủ sắc mặt lạnh như băng của Tử Hạ Hồng.
Đặc biệt nghe lời nàng nói như vậy, lửa giận của mỗi người đều bốc lên.
Nếu như không phải nể thân phận trị liệu sư cao cấp của nàng, lại là hộ vệ bên cạnh gia chủ, những người này không có khả năng nhịn đến bây giờ.
Tử Hạ Hồng lạnh lùng đưa mắt nhìn Chu Ất và hai mươi mấy người sau lưng hắn ra, mắt đẹp hơi híp lại.
"Tìm hay là không tìm?" Thanh âm lạnh như băng vang lên.
Sắc mặt của mấy người Chu Ất toàn bộ chìm xuống.
Thực ra mấy người bọn họ phụng mệnh âm thầm đến nhổ cỏ tận gốc, bên ngoài giả vờ tìm kiếm, nhưng thực ra không tìm được là tốt nhất.
Nhưng Tử Hạ Hồng dường như lại đặc biệt khẩn trương tìm kiếm, từ đêm hôm đó về sau vẫn luôn tìm kiếm trong khu rừng này, điều này khiến người khác không thể hiểu được.
"Một phế vật mà thôi, cần gì phải lãng phí sức lực và thời gian của chúng ta? Nếu như không phải đây là mệnh lệnh của gia chủ và nhị gia chủ thì phế vật như vậy chết đi càng tốt hơn, sống cũng chỉ làm nhục nhã Phong gia chúng ta."
Một người sau lưng Chu Ất cậy người đông thế mạnh, to gan lớn tiếng nói.
"Đúng vậy! Một phế vật mà thôi..."
"Đúng..."
Từng người một phía sau phụ họa.
Lúc này ánh mắt lạnh lẽo của Tử Hạ Hồng hơi lóe lên.
Cái gì cũng không nói, một ánh sáng lam lóe lên, khế ước trận lục giác xuất hiện trước mắt mọi người, từng tiếng nói phụ họa lập tức im lặng.
Chỉ thấy sau khi khế ước trận xuất hiện, mọi người đều mơ hồ nghe được tiếng sóng biển, rất nhanh, một thân ảnh tinh tế chậm rãi đi ra từ khế ước trận.
Sau khi thấy rõ vật đó, đám người ở đây ngạc nhiên đến nỗi không khép được miệng.
Tử hộ vệ này ở Phong gia lúc nào cũng thần thần bí bí, đám người này vẫn luôn cho nàng chỉ là một trị liệu sư thủy hệ cao cấp, chưa có ai nhìn thế ma thú và khế ước trận của nàng, nên vẫn cho rằng nàng không có ma thú.
Vì Đông Đại Lục không có vùng biển cho nên ma thú thủy hệ rất khó tìm, dù cho phòng đấu giá có nhưng phần lớn đều là ma thú thủy hệ cấp bậc không cao.
Cho nên đám người này không ngờ, cấp bậc khế ước trận của Tử hộ vệ là lục giác, khế ước thú của nàng lại là...
Người cá, một trong những ma thú cao cấp thần bí nhất thủy hệ.
***
Lúc người cá xuất hiện, Kim Ca Diệp đang nhàn nhã nằm trên lưng thằn lằn, đôi mắt xanh lam đang nhìn Phong Hề bỗng nhiên nheo lại.
Thằn lằn khổng lồ vẫn luôn nhắm mắt nghỉ ngơi cũng ngay lập tức mở mắt.
"Thiếu chủ, là khí tức của người cá!"
"Ừm! Ngươi ngủ tiếp đi."
Kim Ca Diệp trong đầu vừa nói xong, thân thể nho nhỏ để từ trên lưng thằn lằn nhảy xuống đi về phía Phong Hề.
Chu Ất nhìn Tử Hạ Hồng vẫn lạnh như băng, trong mắt cũng không có chút tức giận nào.
"Tử hộ vệ, chúng ta tôn trọng ngươi! Nhưng nếu ngươi không cân nhắc đến sự an toàn của chúng ta, vậy chúng ta chỉ có thể kháng mệnh, khi trở về ta sẽ đích thân thỉnh tội với nhị gia chủ, nếu như ngươi muốn động thủ, chúng ta nhiều người như vậy chỉ có thể đắc tội ngươi thôi!"
Lời kia vừa dứt, mười vị triệu hoán sư trong hai mươi mấy người kia đã sẵn sàng sử dụng nhẫn khế ước, đấu khí của võ sĩ cũng đã dâng lên.
Những thuộc hạ này của nhị gia chủ ngày thường đều diễu võ giương oai, nhiều ngày trôi qua đã sớm chịu đủ sắc mặt lạnh như băng của Tử Hạ Hồng.
Đặc biệt nghe lời nàng nói như vậy, lửa giận của mỗi người đều bốc lên.
Nếu như không phải nể thân phận trị liệu sư cao cấp của nàng, lại là hộ vệ bên cạnh gia chủ, những người này không có khả năng nhịn đến bây giờ.
Tử Hạ Hồng lạnh lùng đưa mắt nhìn Chu Ất và hai mươi mấy người sau lưng hắn ra, mắt đẹp hơi híp lại.
"Tìm hay là không tìm?" Thanh âm lạnh như băng vang lên.
Sắc mặt của mấy người Chu Ất toàn bộ chìm xuống.
Thực ra mấy người bọn họ phụng mệnh âm thầm đến nhổ cỏ tận gốc, bên ngoài giả vờ tìm kiếm, nhưng thực ra không tìm được là tốt nhất.
Nhưng Tử Hạ Hồng dường như lại đặc biệt khẩn trương tìm kiếm, từ đêm hôm đó về sau vẫn luôn tìm kiếm trong khu rừng này, điều này khiến người khác không thể hiểu được.
"Một phế vật mà thôi, cần gì phải lãng phí sức lực và thời gian của chúng ta? Nếu như không phải đây là mệnh lệnh của gia chủ và nhị gia chủ thì phế vật như vậy chết đi càng tốt hơn, sống cũng chỉ làm nhục nhã Phong gia chúng ta."
Một người sau lưng Chu Ất cậy người đông thế mạnh, to gan lớn tiếng nói.
"Đúng vậy! Một phế vật mà thôi..."
"Đúng..."
Từng người một phía sau phụ họa.
Lúc này ánh mắt lạnh lẽo của Tử Hạ Hồng hơi lóe lên.
Cái gì cũng không nói, một ánh sáng lam lóe lên, khế ước trận lục giác xuất hiện trước mắt mọi người, từng tiếng nói phụ họa lập tức im lặng.
Chỉ thấy sau khi khế ước trận xuất hiện, mọi người đều mơ hồ nghe được tiếng sóng biển, rất nhanh, một thân ảnh tinh tế chậm rãi đi ra từ khế ước trận.
Sau khi thấy rõ vật đó, đám người ở đây ngạc nhiên đến nỗi không khép được miệng.
Tử hộ vệ này ở Phong gia lúc nào cũng thần thần bí bí, đám người này vẫn luôn cho nàng chỉ là một trị liệu sư thủy hệ cao cấp, chưa có ai nhìn thế ma thú và khế ước trận của nàng, nên vẫn cho rằng nàng không có ma thú.
Vì Đông Đại Lục không có vùng biển cho nên ma thú thủy hệ rất khó tìm, dù cho phòng đấu giá có nhưng phần lớn đều là ma thú thủy hệ cấp bậc không cao.
Cho nên đám người này không ngờ, cấp bậc khế ước trận của Tử hộ vệ là lục giác, khế ước thú của nàng lại là...
Người cá, một trong những ma thú cao cấp thần bí nhất thủy hệ.
***
Lúc người cá xuất hiện, Kim Ca Diệp đang nhàn nhã nằm trên lưng thằn lằn, đôi mắt xanh lam đang nhìn Phong Hề bỗng nhiên nheo lại.
Thằn lằn khổng lồ vẫn luôn nhắm mắt nghỉ ngơi cũng ngay lập tức mở mắt.
"Thiếu chủ, là khí tức của người cá!"
"Ừm! Ngươi ngủ tiếp đi."
Kim Ca Diệp trong đầu vừa nói xong, thân thể nho nhỏ để từ trên lưng thằn lằn nhảy xuống đi về phía Phong Hề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.