Chương 1213: Thao Thiết nồi bị lừa mất
Ta Là Lão Ngũ
01/01/2018
- Khôn Uẩn a, nhìn ngươi bộ dáng này sao mà giống
đệ tử Cái bang vậy, càng ngày càng tệ a. Mấy năm trước thấy ngươi, ngươi còn đeo một cái nồi lớn. Hiện tại, ngươi cả một cái chảo cũng không có, lăn lộn cũng đủ thê thảm nha.
Mạc Vô Kỵ rơi xuống phía trước Khôn Uẩn đang cắm đầu cấp bách lẩn trốn, vừa cười vừa nói.
Khôn Uẩn làm người vẫn là rất tốt, so với trước đây hắn quen biết Mông Dã và Hành Tộ mấy tên gia hỏa không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần, đây cũng là nguyên nhân Mạc Vô Kỵ nguyện ý đi ra giúp một chuyện.
Khôn Uẩn nghe được thanh âm Mạc Vô Kỵ, hắn như nghe tiên âm, nhanh chóng rơi vào bên người Mạc Vô Kỵ:
- Mạc huynh, Mạc đại ca, không, Mạc gia gia, ngươi nhất định phải giúp huynh đệ lần này a, tên này chính là một người điên...
Không cần Khôn Uẩn nói tiếp, người truy sát Khôn Uẩn đã rơi vào đối diện Mạc Vô Kỵ.
Mạc Vô Kỵ lần đầu tiên nhìn thấy 1 tên gia hỏa hung hãn như vậy, thân cao gần một trượng, mặt chữ điền lỗ tai to cao lớn vạm vỡ, da thịt đen kịt thật giống như nhuộm qua mực nước đồng dạng.
Không cần Khôn Uẩn giới thiệu, Mạc Vô Kỵ đã đoán ra, hỏi hắn:
- Khôn Uẩn, tên này hẳn là một trong mười hai thần đế - Thao Thiết sao??
Khôn Uẩn liền vội vàng gật đầu nói:
- Chuẩn con mẹ nó rồi, chính là tên này, tên này thật giống như kẻ điên vậy. Ta đã nói là Thao Thiết Oa không ở trên người ta, tên này thật sự đuổi giết ta qua vô số giới vực, nếu không phải gặp phải Mạc huynh, ta liền chết tại trong tay tên gia hỏa này mất.
Thao Thiết thanh âm rất là to:
- Khôn Uẩn, vô luận ngươi gặp phải người nào, ngươi ngày hôm nay đều phải chết...
Thao Thiết nói bỗng đột ngột dừng lại, hắn nhìn thấy Thiên Ngân đang cấp bách bay tới. Tại Thiên Ngân rơi xuống đồng thời, ánh mắt hắn híp một cái, lui về sau chí ít trăm trượng, lúc này mới cảnh giác nhìn chằm chằm Thiên Ngân:
- Thiên Ngân, không nghĩ tới ngươi có thể tìm được Thiên Địa Lô, lần nữa Chứng Đạo Thánh Nhân.
Thiên Ngân khẽ mỉm cười:
- Thì ra là một trong mười hai thần đế Thao Thiết đạo hữu, đã lâu không gặp, Thao Thiết đạo hữu tu vi tiến thêm một bước, thật đáng mừng.
Thiên Ngân mặc dù là thánh nhân, hắn đối với Thao Thiết vẫn là có chút kiêng kỵ. Tên này thậm chí có thể nói là cường đạo chiến đấu chân chính, chỉ cần hắn tế xuất Thao Thiết Oa, tuyệt đối sẽ không yếu bao nhiêu so với Thánh Nhân.
- Thiên Ngân Thánh Nhân, ngươi muốn nhúng tay vào sự tình Khôn Uẩn sao? Khôn Uẩn bất quá chỉ là một chính thần mà thôi...
Thao Thiết đang khi nói chuyện, vẫn chú ý Thiên Ngân.
Hắn không sợ Thiên Ngân, bất quá nếu mà Thiên Ngân một cái Thánh Nhân như vậy nhúng tay, hắn ngày hôm nay chỉ có thể phí công vô ích mà còn bị phản tác dụng.
Không đợi Thiên Ngân nói chuyện, Mạc Vô Kỵ lại hỏi:
- Khôn Uẩn, Thao Thiết Oa của ngươi đâu rồi?
Khôn Uẩn thậm chí quên mất lời Mạc Vô Kỵ nói, mà là sắc mặt tái nhợt nhìn Thiên Ngân, càng là không tự chủ được cẩn thận lui về phía sau, hắn căn bản cũng không có nghĩ tới nơi này hội ngộ thấy Thiên Ngân Thánh Nhân đã khôi phục thực lực. Tên này muốn giết hắn, dễ như bóp chết một con kiến.
- Khôn Uẩn, ta hỏi Thao Thiết Oa của ngươi đâu?.
Mạc Vô Kỵ chỉ có thể cất cao giọng lại hỏi một câu.
Khôn Uẩn chỉ vào Thiên Ngân nói:
- Mạc huynh, tên này chính là Thiên Ngân Thánh Nhân a...
Không đúng a, Thiên Ngân một cái Thánh Nhân như vậy, Mạc Vô Kỵ cắt đứt Thiên Ngân nói cư nhiên không có phát tác, mà là cười híp mắt nhìn mình, có vấn đề a?
Mạc Vô Kỵ đi tới bên người Khôn Uẩn vỗ vỗ vai Khôn Uẩn hỏi lần nữa:
- Thao Thiết Oa của ngươi đi mô rồi, nói lẹ đi?
- Vị đạo hữu này, Thao Thiết Oa rõ ràng là của ta Thao Thiết, thế nào lại biến thành của Khôn Uẩn?
Thao Thiết cũng vậy cảm thấy không đúng, Mạc Vô Kỵ cắt đứt lời Thiên Ngân, Thiên Ngân cư nhiên không có phát tác, mà là cười híp mắt nhìn Khôn Uẩn, có vấn đề a.
Khôn Uẩn cũng quên mất e ngại đối với Thiên Ngân, nỗ lực giải thích:
- Mạc huynh, ta đích xác là đã làm mất Thao Thiết Oa, tên này cũng không có đem Thất Phật Sạn cho ta a.
Mạc Vô Kỵ nhìn Thao Thiết cười ha ha:
- Thao Thiết, trước ngươi hẳn là còn không có biến hóa sao?, hiện tại biến hóa đã lớn cũng không nói đạo lý? Thất Phật Sạn của ngươi cũng không có cho Khôn Uẩn, dựa vào cái gì muốn lấy Thao Thiết Oa của Khôn Uẩn? Trước đây các ngươi thế nhưng là đã trao đổi xong rồi.
- Làm sao ngươi biết Thất Phật Sạn của ta không có cho Khôn Uẩn?
Thao Thiết kiêng kỵ nhìn lướt qua Thiên Ngân bên cạnh, giọng nói có chút bất thiện hỏi.
Hắn kiêng kỵ Thiên Ngân, không có nghĩa là hắn sợ Mạc Vô Kỵ.
Mạc Vô Kỵ cười lạnh nói:
- Nếu mà ngươi dám thề Thất Phật Sạn của ngươi cho Khôn Uẩn, ta ngày hôm nay sẽ giúp ngươi lấy lại Thao Thiết Oa.
Thất Phật Sạn đang ở Phàm Nhân Giới của hắn, Mạc Vô Kỵ cũng không tin cái vũ trụ này còn có hai thanh Thất Phật Sạn.
Thao Thiết hừ lạnh một tiếng:
- Đây là sự tình giữa ta cùng Khôn Uẩn, mắc mớ gì tới ngươi.
- Thiên Ngân, đem tiểu tử này dạy dỗ một trận, tát vài bạt tai ném vào bên trong Hư Không Liệt Phùng.
Mạc Vô Kỵ vốn còn muốn cùng Thao Thiết nói đạo lý, nếu tên này có mắt không tròng, hắn liền không cần phải khách khí.
Thao Thiết trước đây thế nhưng là thiếu chút nữa cắn hắn một ngụm giết chết, tuy rằng chút chuyện này Mạc Vô Kỵ không có để ở trong lòng, bất quá tên này nếu mà muốn phạm thượng, vậy cũng chớ trách hắn không khách khí.
- Vâng, chủ thượng.
Thiên Ngân nói xong, trực tiếp một quyền đánh về phía Thao Thiết.
Một quyền này đánh ra, không gian cũng đã bị Thiên Ngân Thánh Nhân Đạo tắc phong tỏa.
Chủ thượng? Thao Thiết bỗng ngây người, Mạc Vô Kỵ là chủ thượng của Thiên Ngân Thánh Nhân?
Quả đấm của Thiên Ngân đánh tới, căn bản là không tới phiên hắn tiếp tục cân nhắc đi xuống. Một phương đại bình bát đc Thao Thiết tế xuất, muốn ngăn trở Đạo tắc của Thiên Ngân bao trùm.
- Ầm!
Cuồng bạo Đạo tắc bao trùm đi ra ngoài, một phương hư không không gian này thật giống như tạo thành một cái hình lõm thực chất sụp đổ. Thao Thiết há mồm phun ra một đạo máu tươi, thân hình lẩn trốn, trực tiếp biến mất.
Hắn có thể đối kháng Thánh Nhân không phải là bởi vì hắn thực sự rất trâu, mà là bởi vì cái nồi của hắn rất trâu bò. Hiện tại hắn vừa không có Thao Thiết Oa cũng không có Thất Phật Sạn, làm sao đối kháng Thiên Ngân Thánh Nhân? Huống chi bên cạnh còn có một tên gia hỏa mà Thánh Nhân cũng phải gọi là chủ thượng, tên này nếu mà cũng là một cái Thánh Nhân, hắn còn không đi, vậy thật phải đợi người khác ăn thịt sao.
Khôn Uẩn còn đang ngơ ngác vì hai chữ chủ thượng, đã nhìn thấy Thiên Ngân một quyền làm cho cả vũ trụ hư không hình thành sụp đổ. Rất nhanh hắn liền phát hiện, sụp đổ chỉ là đến ngoài Mạc Vô Kỵ lĩnh vực mà thôi. Căn bản là không cách nào lướt qua Mạc Vô Kỵ lĩnh vực.
Khôn Uẩn cũng hít một hơi hơi lạnh, hắn và Mạc Vô Kỵ ở chung thời gian dài nhất. Lúc ban đầu hắn thấy Mạc Vô Kỵ, Mạc Vô Kỵ dường như vẫn còn là một con kiến hôi Thiên Thần. Về sau mỗi lần nhìn thấy Mạc Vô Kỵ, Mạc Vô Kỵ đều so với lần trước có một cái biến hóa về chất.
Hôm nay hắn phát hiện mình chính là cả ngưỡng vọng cũng không cách nào ngưỡng vọng Mạc Vô Kỵ, cả Thiên Ngân Thánh Nhân đại đạo Đạo tắc, cũng không cách nào lướt qua nửa phần lĩnh vực của Mạc Vô Kỵ, đây không phải là Thánh Nhân vậy là cái gì?
Được rồi, Thiên Ngân mặc dù có thể bước vào Thánh Nhân chi đạo, tuyệt đối là Mạc Vô Kỵ đem Thiên Địa Lô cho Thiên Ngân này. Bất quá Thiên Ngân tên này âm hiểm xảo trá, Mạc Vô Kỵ lại đem Thiên Địa Lô cho hắn, Thiên Ngân nhận thức hắn làm chủ thượng nói không chừng không phải là chân thành, phải mượn thời cơ nhắc nhở Mạc Vô Kỵ một câu.
Mạc Vô Kỵ cần hắn nhắc nhở sao? Khôn Uẩn vỗ vỗ đầu của mình. Hắn và Mạc Vô Kỵ ở chung thời gian dài như vậy, có lần nào Mạc Vô Kỵ bị thua thiệt? Cả Mân Nguyên lão ngụy quân tử này, cũng phải tại trước mặt Mạc Vô Kỵ uống nước rửa chân, Mạc Vô Kỵ sẽ ăn thua thiệt của kẻ lỗ mãng Thiên Ngân này sao?
Tự mình nghĩ thật sự là nhiều lắm.
- Khôn Uẩn, vì sao không có việc gì lại tự đập đầu của mình a?
Mạc Vô Kỵ lần nữa vỗ vỗ vai Khôn Uẩn, rất có một chút mùi vị quan tâm yêu mến mấy kẻ bị bại não.
Khôn Uẩn cười khổ nói:
- Mạc huynh, nếu mà ngươi muốn gây bất lợi cho ta, một trăm Khôn Uẩn ta cũng bị ngươi đập chết.
- Trên người ngươi ngoại trừ mấy cái thần linh mạch ra, thứ khác ta còn thực sự không có nhìn ở trong mắt.
Mạc Vô Kỵ cười hắc hắc, hắn biết thần linh mạch trên người Khôn Uẩn không ít.
Khôn Uẩn thở dài:
- Mạc huynh, hiện tại trên người ta ngay cả nửa miếng thần tinh cũng không có.
- Chuyện gì xảy ra?
Mạc Vô Kỵ nghi ngờ hỏi, hắn quá rõ Khôn Uẩn giàu có. Tên này tuy rằng tu vi không có bao nhiêu tiến bộ, bản lĩnh thu thập tài phú cũng là tuyệt không ít.
- Mạc huynh hẳn là biết vũ trụ Thánh Đạo Hội sao??
Khôn Uẩn hỏi.
Mạc Vô Kỵ gật đầu:
- Không sai, Thánh Đạo Hội này ta đích xác đã nghe nói qua.
- Thao Thiết Oa của ta bị người ép buộc đặt ở Thánh Đạo Hội bán đấu giá, thế nhưng là về sau cũng không có bị bán đấu giá đi ra. Vậy còn chưa tính, Thánh Đạo Hội còn nói bởi vì Thao Thiết Oa của ta trêu chọc kẻ đối đầu đến, để cho Thánh Đạo Hội tổn thất thảm trọng, yêu cầu ta bồi thường.
Khôn Uẩn thở dài một tiếng:
- Ta chỉ có thể bồi thường, bồi thường về sau lập tức bỏ chạy, kết quả trên đường bị Thao Thiết theo dõi.
- Ta nghe nói Thánh Đạo Hội danh tiếng coi như là không sai a, làm sao lại lấy cái nồi của ngươi?
Mạc Vô Kỵ không giải thích được hỏi.
Hắn là từ trong miệng Minh Thánh nghe nói Thánh Đạo Hội, nghe khẩu khí của Minh Thánh, Thánh Đạo Hội coi như là giao dịch công bằng a.
Khôn Uẩn cười lạnh một tiếng:
- Thánh Đạo Hội công chính, chỉ là bởi vì đồ đạc cấp bậc thiếu mà thôi. Thao Thiết Oa đó là Tạo Hóa bảo vật, vừa hiện ra đã bị người theo dõi. Ta nếu mà không đem Thao Thiết Oa lấy ra, ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Không có việc gì, mang ta đi một chuyến Thánh Đạo Hội.
Mạc Vô Kỵ cười hắc hắc, khi hắn đang nói chuyện lấy ra Minh Thánh truyền tin châu gửi đi một đạo tin tức cho tên kia, nói muốn đi Thánh Đạo Hội.
Thao Thiết Oa nếu bị Thánh Đạo Hội cướp đi, hắn đi đoạt lại, thứ này sẽ thuộc về hắn.
Một bên, Thiên Ngân liền vội vàng nói:
- Chủ thượng, chúng ta đi xem một đạo đạo tắc này đã sao?, cách nơi này cũng không quá xa.
- Tốt, các ngươi đi lên đây, ta đi thu một đạo vũ trụ Đạo tắc này, sau đó đi ngay vũ trụ Thánh Đạo Hội.
Mạc Vô Kỵ tế xuất Tuế Nguyệt Bàn.
Khôn Uẩn thì còn đỡ một chút, Thiên Ngân thấy Mạc Vô Kỵ giơ tay lên lại là một món Tạo Hóa bảo vật, trong lòng thầm than một tiếng, so với chủ thượng của mình, hắn cảm giác mình những năm tháng này đều sống nghèo khổ như con chó vậy.
Mạc Vô Kỵ rơi xuống phía trước Khôn Uẩn đang cắm đầu cấp bách lẩn trốn, vừa cười vừa nói.
Khôn Uẩn làm người vẫn là rất tốt, so với trước đây hắn quen biết Mông Dã và Hành Tộ mấy tên gia hỏa không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần, đây cũng là nguyên nhân Mạc Vô Kỵ nguyện ý đi ra giúp một chuyện.
Khôn Uẩn nghe được thanh âm Mạc Vô Kỵ, hắn như nghe tiên âm, nhanh chóng rơi vào bên người Mạc Vô Kỵ:
- Mạc huynh, Mạc đại ca, không, Mạc gia gia, ngươi nhất định phải giúp huynh đệ lần này a, tên này chính là một người điên...
Không cần Khôn Uẩn nói tiếp, người truy sát Khôn Uẩn đã rơi vào đối diện Mạc Vô Kỵ.
Mạc Vô Kỵ lần đầu tiên nhìn thấy 1 tên gia hỏa hung hãn như vậy, thân cao gần một trượng, mặt chữ điền lỗ tai to cao lớn vạm vỡ, da thịt đen kịt thật giống như nhuộm qua mực nước đồng dạng.
Không cần Khôn Uẩn giới thiệu, Mạc Vô Kỵ đã đoán ra, hỏi hắn:
- Khôn Uẩn, tên này hẳn là một trong mười hai thần đế - Thao Thiết sao??
Khôn Uẩn liền vội vàng gật đầu nói:
- Chuẩn con mẹ nó rồi, chính là tên này, tên này thật giống như kẻ điên vậy. Ta đã nói là Thao Thiết Oa không ở trên người ta, tên này thật sự đuổi giết ta qua vô số giới vực, nếu không phải gặp phải Mạc huynh, ta liền chết tại trong tay tên gia hỏa này mất.
Thao Thiết thanh âm rất là to:
- Khôn Uẩn, vô luận ngươi gặp phải người nào, ngươi ngày hôm nay đều phải chết...
Thao Thiết nói bỗng đột ngột dừng lại, hắn nhìn thấy Thiên Ngân đang cấp bách bay tới. Tại Thiên Ngân rơi xuống đồng thời, ánh mắt hắn híp một cái, lui về sau chí ít trăm trượng, lúc này mới cảnh giác nhìn chằm chằm Thiên Ngân:
- Thiên Ngân, không nghĩ tới ngươi có thể tìm được Thiên Địa Lô, lần nữa Chứng Đạo Thánh Nhân.
Thiên Ngân khẽ mỉm cười:
- Thì ra là một trong mười hai thần đế Thao Thiết đạo hữu, đã lâu không gặp, Thao Thiết đạo hữu tu vi tiến thêm một bước, thật đáng mừng.
Thiên Ngân mặc dù là thánh nhân, hắn đối với Thao Thiết vẫn là có chút kiêng kỵ. Tên này thậm chí có thể nói là cường đạo chiến đấu chân chính, chỉ cần hắn tế xuất Thao Thiết Oa, tuyệt đối sẽ không yếu bao nhiêu so với Thánh Nhân.
- Thiên Ngân Thánh Nhân, ngươi muốn nhúng tay vào sự tình Khôn Uẩn sao? Khôn Uẩn bất quá chỉ là một chính thần mà thôi...
Thao Thiết đang khi nói chuyện, vẫn chú ý Thiên Ngân.
Hắn không sợ Thiên Ngân, bất quá nếu mà Thiên Ngân một cái Thánh Nhân như vậy nhúng tay, hắn ngày hôm nay chỉ có thể phí công vô ích mà còn bị phản tác dụng.
Không đợi Thiên Ngân nói chuyện, Mạc Vô Kỵ lại hỏi:
- Khôn Uẩn, Thao Thiết Oa của ngươi đâu rồi?
Khôn Uẩn thậm chí quên mất lời Mạc Vô Kỵ nói, mà là sắc mặt tái nhợt nhìn Thiên Ngân, càng là không tự chủ được cẩn thận lui về phía sau, hắn căn bản cũng không có nghĩ tới nơi này hội ngộ thấy Thiên Ngân Thánh Nhân đã khôi phục thực lực. Tên này muốn giết hắn, dễ như bóp chết một con kiến.
- Khôn Uẩn, ta hỏi Thao Thiết Oa của ngươi đâu?.
Mạc Vô Kỵ chỉ có thể cất cao giọng lại hỏi một câu.
Khôn Uẩn chỉ vào Thiên Ngân nói:
- Mạc huynh, tên này chính là Thiên Ngân Thánh Nhân a...
Không đúng a, Thiên Ngân một cái Thánh Nhân như vậy, Mạc Vô Kỵ cắt đứt Thiên Ngân nói cư nhiên không có phát tác, mà là cười híp mắt nhìn mình, có vấn đề a?
Mạc Vô Kỵ đi tới bên người Khôn Uẩn vỗ vỗ vai Khôn Uẩn hỏi lần nữa:
- Thao Thiết Oa của ngươi đi mô rồi, nói lẹ đi?
- Vị đạo hữu này, Thao Thiết Oa rõ ràng là của ta Thao Thiết, thế nào lại biến thành của Khôn Uẩn?
Thao Thiết cũng vậy cảm thấy không đúng, Mạc Vô Kỵ cắt đứt lời Thiên Ngân, Thiên Ngân cư nhiên không có phát tác, mà là cười híp mắt nhìn Khôn Uẩn, có vấn đề a.
Khôn Uẩn cũng quên mất e ngại đối với Thiên Ngân, nỗ lực giải thích:
- Mạc huynh, ta đích xác là đã làm mất Thao Thiết Oa, tên này cũng không có đem Thất Phật Sạn cho ta a.
Mạc Vô Kỵ nhìn Thao Thiết cười ha ha:
- Thao Thiết, trước ngươi hẳn là còn không có biến hóa sao?, hiện tại biến hóa đã lớn cũng không nói đạo lý? Thất Phật Sạn của ngươi cũng không có cho Khôn Uẩn, dựa vào cái gì muốn lấy Thao Thiết Oa của Khôn Uẩn? Trước đây các ngươi thế nhưng là đã trao đổi xong rồi.
- Làm sao ngươi biết Thất Phật Sạn của ta không có cho Khôn Uẩn?
Thao Thiết kiêng kỵ nhìn lướt qua Thiên Ngân bên cạnh, giọng nói có chút bất thiện hỏi.
Hắn kiêng kỵ Thiên Ngân, không có nghĩa là hắn sợ Mạc Vô Kỵ.
Mạc Vô Kỵ cười lạnh nói:
- Nếu mà ngươi dám thề Thất Phật Sạn của ngươi cho Khôn Uẩn, ta ngày hôm nay sẽ giúp ngươi lấy lại Thao Thiết Oa.
Thất Phật Sạn đang ở Phàm Nhân Giới của hắn, Mạc Vô Kỵ cũng không tin cái vũ trụ này còn có hai thanh Thất Phật Sạn.
Thao Thiết hừ lạnh một tiếng:
- Đây là sự tình giữa ta cùng Khôn Uẩn, mắc mớ gì tới ngươi.
- Thiên Ngân, đem tiểu tử này dạy dỗ một trận, tát vài bạt tai ném vào bên trong Hư Không Liệt Phùng.
Mạc Vô Kỵ vốn còn muốn cùng Thao Thiết nói đạo lý, nếu tên này có mắt không tròng, hắn liền không cần phải khách khí.
Thao Thiết trước đây thế nhưng là thiếu chút nữa cắn hắn một ngụm giết chết, tuy rằng chút chuyện này Mạc Vô Kỵ không có để ở trong lòng, bất quá tên này nếu mà muốn phạm thượng, vậy cũng chớ trách hắn không khách khí.
- Vâng, chủ thượng.
Thiên Ngân nói xong, trực tiếp một quyền đánh về phía Thao Thiết.
Một quyền này đánh ra, không gian cũng đã bị Thiên Ngân Thánh Nhân Đạo tắc phong tỏa.
Chủ thượng? Thao Thiết bỗng ngây người, Mạc Vô Kỵ là chủ thượng của Thiên Ngân Thánh Nhân?
Quả đấm của Thiên Ngân đánh tới, căn bản là không tới phiên hắn tiếp tục cân nhắc đi xuống. Một phương đại bình bát đc Thao Thiết tế xuất, muốn ngăn trở Đạo tắc của Thiên Ngân bao trùm.
- Ầm!
Cuồng bạo Đạo tắc bao trùm đi ra ngoài, một phương hư không không gian này thật giống như tạo thành một cái hình lõm thực chất sụp đổ. Thao Thiết há mồm phun ra một đạo máu tươi, thân hình lẩn trốn, trực tiếp biến mất.
Hắn có thể đối kháng Thánh Nhân không phải là bởi vì hắn thực sự rất trâu, mà là bởi vì cái nồi của hắn rất trâu bò. Hiện tại hắn vừa không có Thao Thiết Oa cũng không có Thất Phật Sạn, làm sao đối kháng Thiên Ngân Thánh Nhân? Huống chi bên cạnh còn có một tên gia hỏa mà Thánh Nhân cũng phải gọi là chủ thượng, tên này nếu mà cũng là một cái Thánh Nhân, hắn còn không đi, vậy thật phải đợi người khác ăn thịt sao.
Khôn Uẩn còn đang ngơ ngác vì hai chữ chủ thượng, đã nhìn thấy Thiên Ngân một quyền làm cho cả vũ trụ hư không hình thành sụp đổ. Rất nhanh hắn liền phát hiện, sụp đổ chỉ là đến ngoài Mạc Vô Kỵ lĩnh vực mà thôi. Căn bản là không cách nào lướt qua Mạc Vô Kỵ lĩnh vực.
Khôn Uẩn cũng hít một hơi hơi lạnh, hắn và Mạc Vô Kỵ ở chung thời gian dài nhất. Lúc ban đầu hắn thấy Mạc Vô Kỵ, Mạc Vô Kỵ dường như vẫn còn là một con kiến hôi Thiên Thần. Về sau mỗi lần nhìn thấy Mạc Vô Kỵ, Mạc Vô Kỵ đều so với lần trước có một cái biến hóa về chất.
Hôm nay hắn phát hiện mình chính là cả ngưỡng vọng cũng không cách nào ngưỡng vọng Mạc Vô Kỵ, cả Thiên Ngân Thánh Nhân đại đạo Đạo tắc, cũng không cách nào lướt qua nửa phần lĩnh vực của Mạc Vô Kỵ, đây không phải là Thánh Nhân vậy là cái gì?
Được rồi, Thiên Ngân mặc dù có thể bước vào Thánh Nhân chi đạo, tuyệt đối là Mạc Vô Kỵ đem Thiên Địa Lô cho Thiên Ngân này. Bất quá Thiên Ngân tên này âm hiểm xảo trá, Mạc Vô Kỵ lại đem Thiên Địa Lô cho hắn, Thiên Ngân nhận thức hắn làm chủ thượng nói không chừng không phải là chân thành, phải mượn thời cơ nhắc nhở Mạc Vô Kỵ một câu.
Mạc Vô Kỵ cần hắn nhắc nhở sao? Khôn Uẩn vỗ vỗ đầu của mình. Hắn và Mạc Vô Kỵ ở chung thời gian dài như vậy, có lần nào Mạc Vô Kỵ bị thua thiệt? Cả Mân Nguyên lão ngụy quân tử này, cũng phải tại trước mặt Mạc Vô Kỵ uống nước rửa chân, Mạc Vô Kỵ sẽ ăn thua thiệt của kẻ lỗ mãng Thiên Ngân này sao?
Tự mình nghĩ thật sự là nhiều lắm.
- Khôn Uẩn, vì sao không có việc gì lại tự đập đầu của mình a?
Mạc Vô Kỵ lần nữa vỗ vỗ vai Khôn Uẩn, rất có một chút mùi vị quan tâm yêu mến mấy kẻ bị bại não.
Khôn Uẩn cười khổ nói:
- Mạc huynh, nếu mà ngươi muốn gây bất lợi cho ta, một trăm Khôn Uẩn ta cũng bị ngươi đập chết.
- Trên người ngươi ngoại trừ mấy cái thần linh mạch ra, thứ khác ta còn thực sự không có nhìn ở trong mắt.
Mạc Vô Kỵ cười hắc hắc, hắn biết thần linh mạch trên người Khôn Uẩn không ít.
Khôn Uẩn thở dài:
- Mạc huynh, hiện tại trên người ta ngay cả nửa miếng thần tinh cũng không có.
- Chuyện gì xảy ra?
Mạc Vô Kỵ nghi ngờ hỏi, hắn quá rõ Khôn Uẩn giàu có. Tên này tuy rằng tu vi không có bao nhiêu tiến bộ, bản lĩnh thu thập tài phú cũng là tuyệt không ít.
- Mạc huynh hẳn là biết vũ trụ Thánh Đạo Hội sao??
Khôn Uẩn hỏi.
Mạc Vô Kỵ gật đầu:
- Không sai, Thánh Đạo Hội này ta đích xác đã nghe nói qua.
- Thao Thiết Oa của ta bị người ép buộc đặt ở Thánh Đạo Hội bán đấu giá, thế nhưng là về sau cũng không có bị bán đấu giá đi ra. Vậy còn chưa tính, Thánh Đạo Hội còn nói bởi vì Thao Thiết Oa của ta trêu chọc kẻ đối đầu đến, để cho Thánh Đạo Hội tổn thất thảm trọng, yêu cầu ta bồi thường.
Khôn Uẩn thở dài một tiếng:
- Ta chỉ có thể bồi thường, bồi thường về sau lập tức bỏ chạy, kết quả trên đường bị Thao Thiết theo dõi.
- Ta nghe nói Thánh Đạo Hội danh tiếng coi như là không sai a, làm sao lại lấy cái nồi của ngươi?
Mạc Vô Kỵ không giải thích được hỏi.
Hắn là từ trong miệng Minh Thánh nghe nói Thánh Đạo Hội, nghe khẩu khí của Minh Thánh, Thánh Đạo Hội coi như là giao dịch công bằng a.
Khôn Uẩn cười lạnh một tiếng:
- Thánh Đạo Hội công chính, chỉ là bởi vì đồ đạc cấp bậc thiếu mà thôi. Thao Thiết Oa đó là Tạo Hóa bảo vật, vừa hiện ra đã bị người theo dõi. Ta nếu mà không đem Thao Thiết Oa lấy ra, ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Không có việc gì, mang ta đi một chuyến Thánh Đạo Hội.
Mạc Vô Kỵ cười hắc hắc, khi hắn đang nói chuyện lấy ra Minh Thánh truyền tin châu gửi đi một đạo tin tức cho tên kia, nói muốn đi Thánh Đạo Hội.
Thao Thiết Oa nếu bị Thánh Đạo Hội cướp đi, hắn đi đoạt lại, thứ này sẽ thuộc về hắn.
Một bên, Thiên Ngân liền vội vàng nói:
- Chủ thượng, chúng ta đi xem một đạo đạo tắc này đã sao?, cách nơi này cũng không quá xa.
- Tốt, các ngươi đi lên đây, ta đi thu một đạo vũ trụ Đạo tắc này, sau đó đi ngay vũ trụ Thánh Đạo Hội.
Mạc Vô Kỵ tế xuất Tuế Nguyệt Bàn.
Khôn Uẩn thì còn đỡ một chút, Thiên Ngân thấy Mạc Vô Kỵ giơ tay lên lại là một món Tạo Hóa bảo vật, trong lòng thầm than một tiếng, so với chủ thượng của mình, hắn cảm giác mình những năm tháng này đều sống nghèo khổ như con chó vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.