Chương 1024: Vũ Trụ Giác đại biến
Ta Là Lão Ngũ
08/09/2017
Mãnh liệt ngất xỉu truyền đến, thần niệm của Mạc Vô Kỵ mạnh hơn nữa,
cũng chỉ có thể vẫn duy trì một tia thanh tỉnh, lại cũng không cách nào
cảm thụ được tình cảnh chung quanh, duy nhất có thể cảm thấy được chính
là không bên trong hẳn là đang phi thường nhanh chóng biến hóa.
Tại vô số không gian chuyển hoán sau đó, hai chân Mạc Vô Kỵ chấn động, hạ xuống rơi vào trên một tảng đá lớn.
Mạc Vô Kỵ còn chưa kịp nhìn xem tình huống chung quanh, hắn cũng biết khoảng cách này hẳn là khoảng cách truyền tống siêu cấp xa.
Nhìn một chút tảng đá lớn dưới chân, quả nhiên là Thất Giới Thạch. Viên Mạc đang nằm trên mặt đất ở chỗ hắn không xa, xem ra còn không có từ không gian chuyển hoán hôn mê tỉnh táo lại.
Tại Thất Giới Thạch phía trước vẫn là bảy vòng xoáy hư không vô tận đen kịt, một cái bên trái nhất Mạc Vô Kỵ đã đi vào, đó là Thiên Ngoại Thiên hành lang.
- Vô Kỵ, ngươi rốt cuộc là tu vi gì? Thế nào một chút sự tình cũng không có bị?
Viên Mạc lúc này tỉnh lại, nhảy lên một cái ngạc nhiên hỏi.
- Ta cũng mới Thiên Thần sơ kỳ tu vi, chỉ là thần niệm của ta có chút mạnh mà thôi.
Mạc Vô Kỵ đáp.
Viên Mạc không có hỏi lại, năm đó Mạc Vô Kỵ tại Tiên Đế sơ kỳ liền có thể ngang dọc tinh không Tà Hải Đảo, giết cho bát đại đế chỉ có thể cầu hoà. Hiện tại Mạc Vô Kỵ đi Thần Lục nhiều năm như vậy, thực lực nhất định so với năm đó cường đại hơn rất nhiều.
- Đại mạc, năm đó ta tiến vào từ vô tận hư không vòng xoáy bên trái thứ nhất, kết quả tới rồi Thiên Ngoại Thiên hành lang. Ngươi đến Thần Lục Vũ Thị, là từ vòng xoáy nào đi vào?
Mạc Vô Kỵ chỉ trước mặt bảy hư không vòng xoáy vô tận.
Viên Mạc chỉ vào hư không vòng xoáy thứ năm từ bên trái nói:
- Ta đi vào từ cái chỗ này nè.
Trong lòng Mạc Vô Kỵ rất là không giải thích được, hắn ban đầu là tìm kiếm người gần nhất hư không vòng xoáy tiến vào, kết quả tới Vũ Trụ Giác. Vũ Trụ Giác cùng Tiên Giới đích thật là rất gần, thậm chí có thể nói là đồng nhất đại quy tắc giới diện. Hiện tại Viên Mạc từ vòng xoáy thứ năm tiến vào đã đến Thần Lục, lẽ nào địa phương ở vòng xoáy thứ sáu cùng thứ bảy đi tới so với Thần Lục còn xa hơn sao?
- Vô Kỵ, chúng ta phải nhanh rời đi nơi này. người Vũ Thị nói không chừng sẽ đi theo chúng ta cùng đến cái chỗ này.
Viên Mạc thấy Mạc Vô Kỵ còn đang ngó chừng mấy cái vòng xoáy do dự, có chút lo lắng nói.
Mạc Vô Kỵ lắc đầu:
- Chúng ta có thể đi trở về, Vũ Thị tuyệt đối tới không được.
- Vì sao?
Viên Mạc kinh ngạc hỏi.
- Bởi vì ta đã đem Hỗn Độn thần linh mạch đào đi rồi, Vũ Thị bằng vào cái gì qua tới nơi này? Chính là chúng ta sau khi đi qua, chỉ sợ cũng không cách nào thông qua biện pháp như thế trở về nữa.
Mạc Vô Kỵ giải thích.
Nếu mà không hút lấy cái Hỗn Độn thần linh mạc kia h, Mạc Vô Kỵ tin tưởng hắn tùy thời có thể từ nơi này tiến vào Thần Lục, bất quá cái thần linh mạch kia vừa kéo đi, vậy thì đại biểu cho hắn chỉ có thể có một lần cơ hội tiến vào Thần Lục. Dùng năng lực của hắn, dù là nói cho hắn biết thần linh mạch này bố trí ở địa phương nào, hắn cũng không cách nào hoàn nguyên.
Viên Mạc thở phào nhẹ nhõm:
- Vậy chúng ta bây giờ đi nơi nào?
- Đi Vũ Trụ Giác, ngươi theo ta, đi vào chung.
Mạc Vô Kỵ rất rõ ràng, hắn tuy rằng từ Đại Hoang Hải Vực tiến vào Thất Giới Thạch, nhưng muốn lại từ Thất Giới Thạch trở lại Đại Hoang Hải Vực, vậy hiển nhiên khả năng không lớn.
Mạc Vô Kỵ nói xong, không chút do dự bước vào hư không vòng xoáy thứ nhất bên trái.
Lần nữa là không ngừng không gian chuyển hoán đi qua, Mạc Vô Kỵ tuy rằng thần niệm cực kỳ cường đại, cũng không cách nào tại trong nháy mắt bắt lấy không gian chuyển hoán cụ thể.
Vừa rơi trên mặt đất, Mạc Vô Kỵ liền biết, nơi này là Thiên Ngoại Thiên hành lang.
Vẫn là một mảnh cánh đồng sa mạc hoang vu nhìn không thấy bờ, vẫn là âm lãnh khí tức bức người. Vô cùng vô tận sứt mẻ pháp bảo mảnh nhỏ, các loại các dạng thi cốt...
- Vô Kỵ, vì sao ta không có bị bất luận cái gì thiên địa quy tắc áp chế. Theo lý thuyết ta hiện tại vượt qua Đạo Đế, bước vào Dục Thần cảnh, tại đây trong giới vực thuộc về Tiên Giới, phải có thiên địa quy tắc áp chế mới đúng.
Viên Mạc đi theo phía sau Mạc Vô Kỵ hạ xuống, kinh dị hỏi một câu.
Mạc Vô Kỵ đáp:
- Cái chỗ này sợ rằng không thuần túy là Tiên Giới, năm đó Thần giới cường giả đại chiến, thậm chí tạo thành Chư Thần Tháp xuất hiện ở Tiên Giới, nơi này rất có thể là một cái không gian đặc thù giới vực.
Đang khi nói chuyện, thần niệm của Mạc Vô Kỵ đã phô thiên cái địa quét ngang đi ra ngoài.
Năm đó ở nơi này, thần niệm của hắn còn bị một phần hạn chế, hiện tại thần niệm của hắn tùy ý càn quét, cũng không có nửa điểm hạn chế.
Mạc Vô Kỵ rất nhanh thì quét Thiên Ngoại Thiên phường thị, năm đó phi thường náo nhiệt Thiên Ngoại Thiên phường thị, lúc này sớm đã rách nát không gì sánh được, không có một bóng người. Về phần nhân tộc cùng yêu tộc năm đó giằng co, lúc này cũng không thấy tung tích.
Thiên Ngoại Thiên nhân tộc hành lang cùng Thiên Ngoại Thiên yêu tộc hành lang hoàn toàn cùng sa mạc cánh đồng hoang vu như nhau, biến thành địa phương rách nát vô cùng.
- Đi Vũ Trụ Giác xem, chờ một chút, có người tới rồi.
Mạc Vô Kỵ biết, hắn muốn đi Vũ Trụ Bích nhất định phải chờ, chờ Vũ Trụ Bích xuất hiện mới có thể.
Xa xa khí tức thoáng một ba động, đã bị Mạc Vô Kỵ bắt lấy đến. Hắn chưa có đi, hai đạo nhân ảnh đã cấp tốc cấp bách lẩn trốn đến, hơi thở kia tuyệt đối không phải là Thần Tộc tu sĩ.
Không lâu sau, hai gã lão giả già nua đến chỉ có da bọc xương liền xuất hiện ở trước mặt Mạc Vô Kỵ.
- Á đù! Mạc tông chủ, là ngươi trở về đó à?
Nói chuyện là người nam tử toàn thân tro đen, trên người hắn tử khí vờn quanh, giọng nói run rẩy.
- Trời *** Mạc Đạo Chủ, thật sự là ngươi...
Người lão giả càng già nua khác cũng vậy kích động kêu lên.
Mạc Vô Kỵ không dám tin tưởng nói:
- Các ngươi là Lục Tử Đình và Ni Khải?
Nam tử toàn thân tro đen vội vàng nói:
- Chính là chúng ta, ta là Chuyển Hồn Đạo Lục Tử Đình. Chúng ta tại Thiên Ngoại Thiên hành lang sống qua ngày, bị tử khí nơi này dằn vặt cũng không có mấy ngày tốt sống.
Trong lòng Mạc Vô Kỵ buồn bã, Chuyển Hồn Đạo Lục Tử Đình hắn ấn tượng quá sâu. Đây là một người có đảm đương, trước đây nếu mà không phải là Lục Tử Đình cùng Vấn Lan Nữ Đế còn có Giải Ảnh mấy người ngăn trở Thần Tộc đối với nhân tộc tàn sát, nhân tộc sớm đã diệt tuyệt tại Vũ Trụ Giác. Năm đó Lục Tử Đình một thân áo trắng, là một tú sĩ cực kỳ tuấn lãng, mà Lục Tử Đình hôm nay, thật giống như từ trong quan tài bò ra ngoài, cả người tử khí, chỉ có da bọc xương.
- Mạc Đạo Chủ, ta chính là huyết tộc Ni Khải.
Người lão giả già nua kia cũng bình tĩnh tâm tình của mình, đối với Mạc Vô Kỵ thi lễ một cái nói.
Năm đó Ni Khải thân hình cao lớn, một đầu tóc hồng, khí thế bức người. Mà hôm nay, giống như Lục Tử Đình, một dáng dấp gần như ngã xuống.
- Chúng ta vẫn núp ở trong sa mạc cánh đồng hoang vu, người Thần Tộc không muốn đến sa mạc cánh đồng hoang vu tìm kiếm, chúng ta mới cẩu thả sống tới ngày nay. Trước ta cảm nhận được nhân tộc khí tức, lập tức vọt ra, không nghĩ tới cư nhiên có thể gặp đc Mạc tông chủ, thực sự là...
Lục Tử Đình vẫn như cũ rất là kích động.
Sinh tử hắn sớm đã không để ý, chỉ là hắn không yên lòng Chuyển Hồn Đạo. Năm đó từ Tiên Giới Thái Thượng Thiên đi ra, sau đó vẫn không có cơ hội trở về.
Mạc Vô Kỵ lấy ra hai viên thuốc đưa cho Lục Tử Đình cùng Ni Khải:
- Các ngươi trước tiên chích vào 2 viên thuốc lắc để chữa thương đi, chờ thương thế ổn ổn rồi rồi lại nói.
Lục Tử Đình biết Mạc Vô Kỵ là một đỉnh cấp Đan Đế, mặc dù hắn đối với đan dược của Mạc Vô Kỵ không ôm hi vọng, vẫn như cũ không chút do dự tiếp nhận đan dược, trực tiếp nuốt vào.
Ni Khải thoáng do dự một chút, cũng là nuốt vào đan dược. Hiện tại Mạc Vô Kỵ muốn giết hắn, căn bản cũng không cần đan dược.
Chỉ là trong thời gian ngắn, Lục Tử Đình liền khiếp sợ phát hiện, hắn lần nữa có thể hấp thụ chung quanh thiên địa nguyên khí, hơn nữa sinh cơ hắn trong nháy mắt khôi phục, tử khí cũng vậy vào giờ khắc này tiêu tán.
Chỉ không tới một nén nhang, dung mạo Lục Tử Đình liền lấy tốc độ mắt thường nhìn thấy khôi phục được bộ dáng lúc trước. Ngoại trừ một bộ tiên bào màu xám đen vẫn như cũ có chút đáng chú ý ra, Lục Tử Đình không còn có nửa điểm tử khí hình dạng.
- Á đù! Mạc tông chủ, đây là thuốc của hãng nào vậy, lợi hại như thế?
Lục Tử Đình cảm thụ được quanh thân mênh mông tiên nguyên, tu vi và thọ nguyên lần nữa trở về, trong lòng kích động khó có thể kìm lại.
Ni Khải cũng nhảy lên một cái, hắn lần nữa biến thành nam tử cao lớn một bộ tóc hồng, khôi phục khí tức Tiên Đế viên mãn cường hãn.
Viên Mạc cười nói:
- Ta sớm đã kiến thức đan dược của Vô Kỵ lợi hại, loại đan dược này ở Tiên Giới là không có.
Bất chấp Mạc Vô Kỵ cũng không nói gì hắn là như thế nào đến Thần Lục, Viên Mạc vẫn như cũ có thể đoán được, Mạc Vô Kỵ đan dược hẳn là thần đan.
- Mạc Đạo Chủ, đan dược của cậu thật lợi hại, chẳng những khôi phục cho ta hết thảy thương thế, còn để cho tu vi của ta tinh anh hơn một phần, đây nhất định không phải là tiên đan. Ni Khải đa tạ Mạc Đạo Chủ cứu giúp chi ân.
Ni Khải đang khi nói chuyện đối với Mạc Vô Kỵ đã cúi người hành lễ.
Mạc Vô Kỵ khoát tay chặn lại nói:
- Đan dược là việc nhỏ, lục tông chủ, thê tử ta - Thư Âm về sau có tin tức gì hông?
Đan dược này coi như là ở tại thần giới, cũng không có mấy người ăn được. Đây chính là ngũ phẩm thần đan do chính bản thân Mạc Vô Kỵ luyện chế, Sinh cơ thần đan. lai lịch phương pháp luyện đan của thần đan này, Mạc Vô Kỵ còn phải cảm tạ Áo Thị. Trước đây Áo Thị để cho hắn luyện chế Sinh Cơ Thang, lại đem Sinh Cơ Thang tài liệu nói cho hắn. Về sau hắn trở thành ngũ phẩm thần Đan Vương, liền đem Sinh Cơ Thang nghiên cứu một phen, sửa chữa thành ngũ phẩm thần đan sinh cơ thần đan phương pháp luyện đan. Về phần đan dược tên, đó là mượn tên Ân Thiển Nhân trước đây nói: sinh cơ đan.
Mạc Vô Kỵ chính bản thân có Sinh Cơ Lạc, loại sinh cơ thần đan này ngược lại rất ít dùng tới. Hiện tại dùng ngũ phẩm thần đan giúp Lục Tử Đình cùng Ni Khải chữa thương, vậy cơ hồ là đại pháo đánh muỗi.
Lục Tử Đình ảm nhiên lắc đầu:
- Thần Huyền Lục đột nhiên xuất hiện Thần Tộc, những Thần Tộc này giết sạch tất cả ngoại tộc Thần Huyền Lục, sau đó trở lại Vũ Trụ Giác. Trước đây ta tại bên trong Liệt Khư, lúc này mới tránh khỏi bị trước tiên chém giết. Ta tại trước khi Thần Tộc chiếm giữ truyền tống trận, đúng lúc chạy trốn tới Thiên Ngoại Thiên hành lang, tại Thiên Ngoại Thiên hành lang ta gặp Ni Khải đạo hữu, hai người kết bạn chạy trốn, kéo dài hơi tàn cho tới hôm nay. Ta cũng không rõ ràng lắm chuyện khác.
Ni Khải cũng là thở dài một tiếng nói:
- Những người đó thật là đáng sợ, yêu tộc Kế Khô cũng là một cái đỉnh cấp Đạo Đế, ta tận mắt thấy Kế Khô tại dưới một chiêu của một người Thần Tộc tu sĩ tầm thường cũng không có chống nổi, đã bị chém giết. Ta ngay cả động thủ cũng không dám, trực tiếp thiêu đốt sinh mệnh chui đến Thiên Ngoại Thiên hành lang.
Mạc Vô Kỵ lúc này nhất định là tu sĩ đẳng cấp cao hơn Tiên Đế đi tới Vũ Trụ Giác, nếu không Đại Tiên Đế không có khả năng một chiêu đều không chống nổi đi. Kế Khô Mạc Vô Kỵ rất rõ ràng, mặc dù là một lão giả râu dài, cũng là một cái đỉnh cấp cường giả của yêu tộc.
- Mạc Đạo Chủ, ngươi có biết những người này là từ địa phương nào đến?
Ni Khải bỗng nhiên hỏi một câu.
Mạc Vô Kỵ nghi ngờ hỏi:
- Ni Khải đạo hữu, lẽ nào ngươi biết bọn họ là đến từ nơi nào?
Ni Khải gật đầu:
- Không sai, ta đích xác là biết bọn họ đến từ nơi nào.
Tại vô số không gian chuyển hoán sau đó, hai chân Mạc Vô Kỵ chấn động, hạ xuống rơi vào trên một tảng đá lớn.
Mạc Vô Kỵ còn chưa kịp nhìn xem tình huống chung quanh, hắn cũng biết khoảng cách này hẳn là khoảng cách truyền tống siêu cấp xa.
Nhìn một chút tảng đá lớn dưới chân, quả nhiên là Thất Giới Thạch. Viên Mạc đang nằm trên mặt đất ở chỗ hắn không xa, xem ra còn không có từ không gian chuyển hoán hôn mê tỉnh táo lại.
Tại Thất Giới Thạch phía trước vẫn là bảy vòng xoáy hư không vô tận đen kịt, một cái bên trái nhất Mạc Vô Kỵ đã đi vào, đó là Thiên Ngoại Thiên hành lang.
- Vô Kỵ, ngươi rốt cuộc là tu vi gì? Thế nào một chút sự tình cũng không có bị?
Viên Mạc lúc này tỉnh lại, nhảy lên một cái ngạc nhiên hỏi.
- Ta cũng mới Thiên Thần sơ kỳ tu vi, chỉ là thần niệm của ta có chút mạnh mà thôi.
Mạc Vô Kỵ đáp.
Viên Mạc không có hỏi lại, năm đó Mạc Vô Kỵ tại Tiên Đế sơ kỳ liền có thể ngang dọc tinh không Tà Hải Đảo, giết cho bát đại đế chỉ có thể cầu hoà. Hiện tại Mạc Vô Kỵ đi Thần Lục nhiều năm như vậy, thực lực nhất định so với năm đó cường đại hơn rất nhiều.
- Đại mạc, năm đó ta tiến vào từ vô tận hư không vòng xoáy bên trái thứ nhất, kết quả tới rồi Thiên Ngoại Thiên hành lang. Ngươi đến Thần Lục Vũ Thị, là từ vòng xoáy nào đi vào?
Mạc Vô Kỵ chỉ trước mặt bảy hư không vòng xoáy vô tận.
Viên Mạc chỉ vào hư không vòng xoáy thứ năm từ bên trái nói:
- Ta đi vào từ cái chỗ này nè.
Trong lòng Mạc Vô Kỵ rất là không giải thích được, hắn ban đầu là tìm kiếm người gần nhất hư không vòng xoáy tiến vào, kết quả tới Vũ Trụ Giác. Vũ Trụ Giác cùng Tiên Giới đích thật là rất gần, thậm chí có thể nói là đồng nhất đại quy tắc giới diện. Hiện tại Viên Mạc từ vòng xoáy thứ năm tiến vào đã đến Thần Lục, lẽ nào địa phương ở vòng xoáy thứ sáu cùng thứ bảy đi tới so với Thần Lục còn xa hơn sao?
- Vô Kỵ, chúng ta phải nhanh rời đi nơi này. người Vũ Thị nói không chừng sẽ đi theo chúng ta cùng đến cái chỗ này.
Viên Mạc thấy Mạc Vô Kỵ còn đang ngó chừng mấy cái vòng xoáy do dự, có chút lo lắng nói.
Mạc Vô Kỵ lắc đầu:
- Chúng ta có thể đi trở về, Vũ Thị tuyệt đối tới không được.
- Vì sao?
Viên Mạc kinh ngạc hỏi.
- Bởi vì ta đã đem Hỗn Độn thần linh mạch đào đi rồi, Vũ Thị bằng vào cái gì qua tới nơi này? Chính là chúng ta sau khi đi qua, chỉ sợ cũng không cách nào thông qua biện pháp như thế trở về nữa.
Mạc Vô Kỵ giải thích.
Nếu mà không hút lấy cái Hỗn Độn thần linh mạc kia h, Mạc Vô Kỵ tin tưởng hắn tùy thời có thể từ nơi này tiến vào Thần Lục, bất quá cái thần linh mạch kia vừa kéo đi, vậy thì đại biểu cho hắn chỉ có thể có một lần cơ hội tiến vào Thần Lục. Dùng năng lực của hắn, dù là nói cho hắn biết thần linh mạch này bố trí ở địa phương nào, hắn cũng không cách nào hoàn nguyên.
Viên Mạc thở phào nhẹ nhõm:
- Vậy chúng ta bây giờ đi nơi nào?
- Đi Vũ Trụ Giác, ngươi theo ta, đi vào chung.
Mạc Vô Kỵ rất rõ ràng, hắn tuy rằng từ Đại Hoang Hải Vực tiến vào Thất Giới Thạch, nhưng muốn lại từ Thất Giới Thạch trở lại Đại Hoang Hải Vực, vậy hiển nhiên khả năng không lớn.
Mạc Vô Kỵ nói xong, không chút do dự bước vào hư không vòng xoáy thứ nhất bên trái.
Lần nữa là không ngừng không gian chuyển hoán đi qua, Mạc Vô Kỵ tuy rằng thần niệm cực kỳ cường đại, cũng không cách nào tại trong nháy mắt bắt lấy không gian chuyển hoán cụ thể.
Vừa rơi trên mặt đất, Mạc Vô Kỵ liền biết, nơi này là Thiên Ngoại Thiên hành lang.
Vẫn là một mảnh cánh đồng sa mạc hoang vu nhìn không thấy bờ, vẫn là âm lãnh khí tức bức người. Vô cùng vô tận sứt mẻ pháp bảo mảnh nhỏ, các loại các dạng thi cốt...
- Vô Kỵ, vì sao ta không có bị bất luận cái gì thiên địa quy tắc áp chế. Theo lý thuyết ta hiện tại vượt qua Đạo Đế, bước vào Dục Thần cảnh, tại đây trong giới vực thuộc về Tiên Giới, phải có thiên địa quy tắc áp chế mới đúng.
Viên Mạc đi theo phía sau Mạc Vô Kỵ hạ xuống, kinh dị hỏi một câu.
Mạc Vô Kỵ đáp:
- Cái chỗ này sợ rằng không thuần túy là Tiên Giới, năm đó Thần giới cường giả đại chiến, thậm chí tạo thành Chư Thần Tháp xuất hiện ở Tiên Giới, nơi này rất có thể là một cái không gian đặc thù giới vực.
Đang khi nói chuyện, thần niệm của Mạc Vô Kỵ đã phô thiên cái địa quét ngang đi ra ngoài.
Năm đó ở nơi này, thần niệm của hắn còn bị một phần hạn chế, hiện tại thần niệm của hắn tùy ý càn quét, cũng không có nửa điểm hạn chế.
Mạc Vô Kỵ rất nhanh thì quét Thiên Ngoại Thiên phường thị, năm đó phi thường náo nhiệt Thiên Ngoại Thiên phường thị, lúc này sớm đã rách nát không gì sánh được, không có một bóng người. Về phần nhân tộc cùng yêu tộc năm đó giằng co, lúc này cũng không thấy tung tích.
Thiên Ngoại Thiên nhân tộc hành lang cùng Thiên Ngoại Thiên yêu tộc hành lang hoàn toàn cùng sa mạc cánh đồng hoang vu như nhau, biến thành địa phương rách nát vô cùng.
- Đi Vũ Trụ Giác xem, chờ một chút, có người tới rồi.
Mạc Vô Kỵ biết, hắn muốn đi Vũ Trụ Bích nhất định phải chờ, chờ Vũ Trụ Bích xuất hiện mới có thể.
Xa xa khí tức thoáng một ba động, đã bị Mạc Vô Kỵ bắt lấy đến. Hắn chưa có đi, hai đạo nhân ảnh đã cấp tốc cấp bách lẩn trốn đến, hơi thở kia tuyệt đối không phải là Thần Tộc tu sĩ.
Không lâu sau, hai gã lão giả già nua đến chỉ có da bọc xương liền xuất hiện ở trước mặt Mạc Vô Kỵ.
- Á đù! Mạc tông chủ, là ngươi trở về đó à?
Nói chuyện là người nam tử toàn thân tro đen, trên người hắn tử khí vờn quanh, giọng nói run rẩy.
- Trời *** Mạc Đạo Chủ, thật sự là ngươi...
Người lão giả càng già nua khác cũng vậy kích động kêu lên.
Mạc Vô Kỵ không dám tin tưởng nói:
- Các ngươi là Lục Tử Đình và Ni Khải?
Nam tử toàn thân tro đen vội vàng nói:
- Chính là chúng ta, ta là Chuyển Hồn Đạo Lục Tử Đình. Chúng ta tại Thiên Ngoại Thiên hành lang sống qua ngày, bị tử khí nơi này dằn vặt cũng không có mấy ngày tốt sống.
Trong lòng Mạc Vô Kỵ buồn bã, Chuyển Hồn Đạo Lục Tử Đình hắn ấn tượng quá sâu. Đây là một người có đảm đương, trước đây nếu mà không phải là Lục Tử Đình cùng Vấn Lan Nữ Đế còn có Giải Ảnh mấy người ngăn trở Thần Tộc đối với nhân tộc tàn sát, nhân tộc sớm đã diệt tuyệt tại Vũ Trụ Giác. Năm đó Lục Tử Đình một thân áo trắng, là một tú sĩ cực kỳ tuấn lãng, mà Lục Tử Đình hôm nay, thật giống như từ trong quan tài bò ra ngoài, cả người tử khí, chỉ có da bọc xương.
- Mạc Đạo Chủ, ta chính là huyết tộc Ni Khải.
Người lão giả già nua kia cũng bình tĩnh tâm tình của mình, đối với Mạc Vô Kỵ thi lễ một cái nói.
Năm đó Ni Khải thân hình cao lớn, một đầu tóc hồng, khí thế bức người. Mà hôm nay, giống như Lục Tử Đình, một dáng dấp gần như ngã xuống.
- Chúng ta vẫn núp ở trong sa mạc cánh đồng hoang vu, người Thần Tộc không muốn đến sa mạc cánh đồng hoang vu tìm kiếm, chúng ta mới cẩu thả sống tới ngày nay. Trước ta cảm nhận được nhân tộc khí tức, lập tức vọt ra, không nghĩ tới cư nhiên có thể gặp đc Mạc tông chủ, thực sự là...
Lục Tử Đình vẫn như cũ rất là kích động.
Sinh tử hắn sớm đã không để ý, chỉ là hắn không yên lòng Chuyển Hồn Đạo. Năm đó từ Tiên Giới Thái Thượng Thiên đi ra, sau đó vẫn không có cơ hội trở về.
Mạc Vô Kỵ lấy ra hai viên thuốc đưa cho Lục Tử Đình cùng Ni Khải:
- Các ngươi trước tiên chích vào 2 viên thuốc lắc để chữa thương đi, chờ thương thế ổn ổn rồi rồi lại nói.
Lục Tử Đình biết Mạc Vô Kỵ là một đỉnh cấp Đan Đế, mặc dù hắn đối với đan dược của Mạc Vô Kỵ không ôm hi vọng, vẫn như cũ không chút do dự tiếp nhận đan dược, trực tiếp nuốt vào.
Ni Khải thoáng do dự một chút, cũng là nuốt vào đan dược. Hiện tại Mạc Vô Kỵ muốn giết hắn, căn bản cũng không cần đan dược.
Chỉ là trong thời gian ngắn, Lục Tử Đình liền khiếp sợ phát hiện, hắn lần nữa có thể hấp thụ chung quanh thiên địa nguyên khí, hơn nữa sinh cơ hắn trong nháy mắt khôi phục, tử khí cũng vậy vào giờ khắc này tiêu tán.
Chỉ không tới một nén nhang, dung mạo Lục Tử Đình liền lấy tốc độ mắt thường nhìn thấy khôi phục được bộ dáng lúc trước. Ngoại trừ một bộ tiên bào màu xám đen vẫn như cũ có chút đáng chú ý ra, Lục Tử Đình không còn có nửa điểm tử khí hình dạng.
- Á đù! Mạc tông chủ, đây là thuốc của hãng nào vậy, lợi hại như thế?
Lục Tử Đình cảm thụ được quanh thân mênh mông tiên nguyên, tu vi và thọ nguyên lần nữa trở về, trong lòng kích động khó có thể kìm lại.
Ni Khải cũng nhảy lên một cái, hắn lần nữa biến thành nam tử cao lớn một bộ tóc hồng, khôi phục khí tức Tiên Đế viên mãn cường hãn.
Viên Mạc cười nói:
- Ta sớm đã kiến thức đan dược của Vô Kỵ lợi hại, loại đan dược này ở Tiên Giới là không có.
Bất chấp Mạc Vô Kỵ cũng không nói gì hắn là như thế nào đến Thần Lục, Viên Mạc vẫn như cũ có thể đoán được, Mạc Vô Kỵ đan dược hẳn là thần đan.
- Mạc Đạo Chủ, đan dược của cậu thật lợi hại, chẳng những khôi phục cho ta hết thảy thương thế, còn để cho tu vi của ta tinh anh hơn một phần, đây nhất định không phải là tiên đan. Ni Khải đa tạ Mạc Đạo Chủ cứu giúp chi ân.
Ni Khải đang khi nói chuyện đối với Mạc Vô Kỵ đã cúi người hành lễ.
Mạc Vô Kỵ khoát tay chặn lại nói:
- Đan dược là việc nhỏ, lục tông chủ, thê tử ta - Thư Âm về sau có tin tức gì hông?
Đan dược này coi như là ở tại thần giới, cũng không có mấy người ăn được. Đây chính là ngũ phẩm thần đan do chính bản thân Mạc Vô Kỵ luyện chế, Sinh cơ thần đan. lai lịch phương pháp luyện đan của thần đan này, Mạc Vô Kỵ còn phải cảm tạ Áo Thị. Trước đây Áo Thị để cho hắn luyện chế Sinh Cơ Thang, lại đem Sinh Cơ Thang tài liệu nói cho hắn. Về sau hắn trở thành ngũ phẩm thần Đan Vương, liền đem Sinh Cơ Thang nghiên cứu một phen, sửa chữa thành ngũ phẩm thần đan sinh cơ thần đan phương pháp luyện đan. Về phần đan dược tên, đó là mượn tên Ân Thiển Nhân trước đây nói: sinh cơ đan.
Mạc Vô Kỵ chính bản thân có Sinh Cơ Lạc, loại sinh cơ thần đan này ngược lại rất ít dùng tới. Hiện tại dùng ngũ phẩm thần đan giúp Lục Tử Đình cùng Ni Khải chữa thương, vậy cơ hồ là đại pháo đánh muỗi.
Lục Tử Đình ảm nhiên lắc đầu:
- Thần Huyền Lục đột nhiên xuất hiện Thần Tộc, những Thần Tộc này giết sạch tất cả ngoại tộc Thần Huyền Lục, sau đó trở lại Vũ Trụ Giác. Trước đây ta tại bên trong Liệt Khư, lúc này mới tránh khỏi bị trước tiên chém giết. Ta tại trước khi Thần Tộc chiếm giữ truyền tống trận, đúng lúc chạy trốn tới Thiên Ngoại Thiên hành lang, tại Thiên Ngoại Thiên hành lang ta gặp Ni Khải đạo hữu, hai người kết bạn chạy trốn, kéo dài hơi tàn cho tới hôm nay. Ta cũng không rõ ràng lắm chuyện khác.
Ni Khải cũng là thở dài một tiếng nói:
- Những người đó thật là đáng sợ, yêu tộc Kế Khô cũng là một cái đỉnh cấp Đạo Đế, ta tận mắt thấy Kế Khô tại dưới một chiêu của một người Thần Tộc tu sĩ tầm thường cũng không có chống nổi, đã bị chém giết. Ta ngay cả động thủ cũng không dám, trực tiếp thiêu đốt sinh mệnh chui đến Thiên Ngoại Thiên hành lang.
Mạc Vô Kỵ lúc này nhất định là tu sĩ đẳng cấp cao hơn Tiên Đế đi tới Vũ Trụ Giác, nếu không Đại Tiên Đế không có khả năng một chiêu đều không chống nổi đi. Kế Khô Mạc Vô Kỵ rất rõ ràng, mặc dù là một lão giả râu dài, cũng là một cái đỉnh cấp cường giả của yêu tộc.
- Mạc Đạo Chủ, ngươi có biết những người này là từ địa phương nào đến?
Ni Khải bỗng nhiên hỏi một câu.
Mạc Vô Kỵ nghi ngờ hỏi:
- Ni Khải đạo hữu, lẽ nào ngươi biết bọn họ là đến từ nơi nào?
Ni Khải gật đầu:
- Không sai, ta đích xác là biết bọn họ đến từ nơi nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.