Chương 269: Cường thế quán quân, Lục tông chú ý
Lê Thiên
01/04/2013
Đan sư đại hội lần này, Nhậm Thương Khung vốn chính là thành toàn cho Minh Hoa Đà, vì Minh Hoa Đà giúp hắn một lần, cho nên, hắn không muốn phong quang vượt qua cố chủ.
Mỉm cười nhìn biểu hiện cao quang của Minh Hoa Đà, hắn biết, Minh Hoa Đà trải qua đan hội lần này. Tất nhiên đối với hắn khăng khăng một mực.
Tần Xuyên lão tổ thấy bài danh sau khi kết thúc khâu thứ ba, trong lòng như nở hoa. Hắn hiện tại rất mong chờ, hi vọng Minh Hoa Đà ở khâu thứ tư có thể vững vàng phát huy, đoạt quán quân vào túi.
Đây sẽ là vinh dự trước nay chưa từng có của Bách Thảo Đường!
Thống kế khâu thứ tư, tương đối mất nhiều thời gian. Nhưng mà Lục Đại trọng tài tận lực làm việc, thành tích cũng nhanh chóng đi ra.
- Lôi Kiếm, số đan dược phân tích được: 26 mai! Đan dược bị phân tích: 1.
Phân tích được 26 mai đan dược, mỗi mai được năm điểm, vậy tổng cộng là 130 điểm; mà bị nhận biết chỉ có một, cũng chính là nói, trong ba mươi lăm đối thủ, có ba mươi bốn người không phân tích thành công. Ba mươi bốn người, mỗi người năm điểm. Tổng cộng là 170 điểm.
Ở khâu này, số điểm của Lôi Kiếm đạt tới 300 điểm!
Khâu này quả nhiên là sân khấu của Lôi Kiếm a.
Sau khi 300 điểm được công bố, toàn trường đều hít một ngụm lãnh khí. Số điểm này rất nghịch thiên a, 300 điểm!
Cái này còn chưa tính điểm thưởng. Nếu khâu này hắn đứng thứ nhất, còn có thể cộng thêm 30 điểm thưởng, tổng cộng chính là 330 điểm!
Mà Lôi Kiếm chỉ kém Minh Hoa Đà có 100 điểm. Qua khâu này, hoàn toàn có hi vọng vượt qua Minh Hoa Đà a!
Thanh Thụ trưởng lão nghe được số điểm của Lôi Kiếm, tâm tình cũng trầm trọng cực kỳ.
- Thanh Thụ trưởng lão, số đan dược phân tích được, 27 mai, được 135 điểm; số đan dược bị nhận biết là 9, cũng chính là 26 đối thủ không phân tích được, được 130 điểm. tổng cộng được 265 điểm!
265 điểm, cũng coi như là thành tích yêu nghiệt!
Chỉ là so sánh với Lôi Kiếm, lại kém tới ba mươi lăm điểm, đây còn chưa tính điểm thưởng nữa.
Cũng chính là nói, ở khâu này này, hắn ít nhất phải thua Lôi Kiếm bốn mươi lăm điểm. Nhưng ba khâu trước, hắn chỉ hơn Lôi Kiếm bốn mươi điểm.
Như thế xem ra, tổng thành tích của Thanh Thụ trưởng lão phải thua Lôi Kiếm.
Chênh lệch chỉ năm điểm, nhưng lại quyết định một đẳng cấp!
Thanh Thụ trưởng lão tâm tình ảm đạm vô cùng, chỉ kém năm điểm, thua rất oan a!
Tiếp theo là Thủy Dao trưởng lão.
- Thủy Dao trưởng lão, số đan dược phân tích được: 24 mai; được 120 điểm; đan dược bị nhận thức: 10, được 125 điểm, tổng cộng được 245 điểm!
Lại là một thành tích yêu nghiệt.
…
- Dương Công trưởng lão, số đan dược phân tích được: 20; được 100 điểm, đan dược bị nhận thức: 15, được 100 điểm, tổng cộng được 200 điểm.
Hiện tại, mọi người mong chờ duy nhất, chính là Minh Hoa Đà.
Minh Hoa Đà biểu hiện như thế nào, có thể dành được quán quân hay không?
- Minh Hoa Đà, số đan dược phân tích được: 24 mai; được 120 phân. Bị nhận thức là 0, được 175 điểm. Tổng cộng được 295 điểm!
Tần Xuyên lão tổ công bố kết quả này, toàn trường một mảnh tĩnh mịch. Tiếp theo, bên Bách Thảo Đường truyền tới một trận hoan hô, trong đầu bọn hắn hiện lên hai chữ thần thánh “quán quân”!
Đúng vậy, ưu thế tuyệt đối, quyết định quán quân!
Biểu tình của Lôi Kiếm trong nháy mắt đọng lại. Hắn không cam lòng, buồn bực, thất vọng. Ý vị thâm trường liếc nhìn Minh Hoa Đà một cái, hắn thế nào cũng không thể tưởng tượng được, mình tân tân khổ khổ đánh bại Thanh Thụ trưởng lão, lấy ưu thế mỏng manh áp đảo Thanh Thụ, lại không nghĩ đến, một hắc mã lại ngang trời xuất thế, lấy được danh hiệu quán quân!
Thống kê thành tích của khâu thứ tư cuối cùng cũng xong!
Khâu này, Lôi Kiếm tổng cộng được 330 điểm.
Minh Hoa Đà, tính cả điểm thưởng, thì được 315 điểm.
Thanh Thụ trưởng lão, được 275 điểm.
Như thế xem xét, kết quả cuối cùng của Đan sư đại hội đã có. Mà kết quả này, chưa ai từng nghĩ đến cả!
Minh Hoa Đà ngang trời xuất thế, phát huy ra thành tích nghịch thiên, đoạt danh hiệu quán quân vào tay, lấy ưu thế tuyệt đối áp đảo hai đối thủ Vương cấp!
Bài danh cuối cùng cũng đã có.
Quán quân: Minh Hoa Đà; tổng điểm: 735.
Bảng Nhãn: Lôi Kiếm; tổng điểm: 650.
Thám Hoa: Thanh Thụ, tổng điểm: 635.
Thứ tư: Thủy Dao, tổng điểm: 515.
Mà Dương Công trưởng lão, bài danh cuối cùng là thứ bảy. Cũng tính là phát huy vững vàng.
Vương Dương, bài danh cuối cùng thứ mười lăm; Chu Tam bài danh thứ hai mươi; Mục Thiên Nhai bài danh thứ hai mươi bốn. Thủy Kính bài danh thấp nhất của Bách Thảo Đường, tổng bài danh thứ ba mươi hai.
Trừ Thủy Kính trưởng lão biểu hiện không tốt ra, những người khác đều tính phát huy bình thường, thậm chí phát huy tương đối xuất sắc. Đương nhiên, mọi người đã không còn tâm trí để tính toán việc này.
Bởi vì, quán quân cá nhân, ở Bách Thảo Đường!
Cuối cùng là thống kế quán quân đoàn thể, Dương Công trưởng lão cũng rất chờ mong. Hắn có dự cảm, nhất định có thể vượt qua vị trí thứ năm. Thậm chí có thể sát nhập Top 3! Nếu không phải bọn hắn phát huy không tốt. . . thậm chí có thể giành lấy đệ nhất!
Kết quả đoàn thể đi ra, làm mọi người rung động.
Bởi vì sáu Đan sư của Tinh Nguyệt Cốc phát huy ổn định, đoạt được đệ nhất danh. Mà tên thứ hai, không phải Truy Nhật Kiếm Minh, mà là Thiên Các! Bọn hắn chỉ thua Tinh Nguyệt Cốc ba mươi điểm mà thôi.
Truy Nhật Kiếm Minh, thua thứ hai mười lăm điểm, đã rơi vào vị trí thứ ba!
Thứ tư là Thủy Vân Tông. Rơi lại phí sau tương đối nhiều.
Thứ năm cùng thứ sáu, phân biệt là Thất Tinh Đạo Trường cùng Bão Thạch Tông. Hai khổ chủ này, kém Thiên Các rất nhiều, vì thế bọn hắn tự nhiên là khâm phục khẩu phục.
Dương Công trưởng lão lệ rơi đầy mặt, thiếu chút nữa thất thanh khóc rống. Thành tích này, rất là cao a. Là thành tích trước nay chưa từng có!
Dương Công trưởng lão tham gia rất nhiều lần đại hội, kết quả luôn luôn là dưới đáy, dưới đáy, tiếp tục dưới đáy.
Mà lần này, thành tích cá nhân thứ nhất, đoàn thể thứ hai, làm hắn tưởng rằng mình đang mơ.
Hắn rất kiêu ngạo, bởi vì lần này hắn là trưởng đoàn. Hắn là tuyển thủ lãnh đạo của Bách Thảo Đường lần này. Mặc dù thành tích cùng cống hiến cuối cùng, hắn chỉ xếp hạng thứ hai, nhưng nó không ảnh hưởng đến cảm giác tự hào của hắn. Dù sao, lần này hắn cũng là lãnh đạo!
Minh Hoa Đà, một tân tấn Trưởng lão, lúc trước bị Vương Dương trào phúng, lại thành cứu tinh của Bách Thảo Đường, thành đệ nhất công thần thay lịch sử đổi khuất nhục của Bách Thảo Đường!
- Tốt, tốt, tốt!
Dương Công trưởng lão kêu liền ba tiếng tốt, hốc mắt đã thấm ướt. Chu Tam cũng từng tham gia qua Đan sư đại hội, cũng trốn ở một bên lau nước mắt.
Sửa đổi lịch sử của Đan sư đại hội, hắn tham dự, hắn làm ra cống hiến, cho nên hắn cũng có lý do kích động cùng tự hào.
Thủy Kính trưởng lão cùng Vương Dương, mắt to nhìn mắt nhỏ. Bọn hắn trong tâm cũng rất kích động. Nhưng mà vừa nghĩ tới lúc trước áp chế Minh Hoa Đà, hiện tại biết ăn nói làm sao.
Minh Hoa Đà, không ngờ là quán quân cá nhân!
Hoàng Hạc Minh của Tinh Nguyệt Cốc cười cười đi đến khu vực của Bách Thảo Đường. Hắn mở ra sòng bạc chính là muốn hốt một khoảng lớn. Không nghĩ đến, cuối cùng lại tiện nghi cho Minh Hoa Đà.
Bất quá, Hoàng Hạc Minh cũng không có tức tối. Dù sao Tinh Nguyệt Cốc đoạt được đoàn thể thứ nhất, vinh dự này cũng đủ kinh người rồi.
Mà Hoàng Hạc Minh hắn vốn định giả trư ăn lão hổ, tổng thành tích cá nhân xếp hạng thứ chín, trong toàn bộ người tham gia đánh cược, hắn chỉ thua mỗi Minh Hoa Đà.
Nếu không có Minh Hoa Đà, mười hai vạn linh thạch nhất định sẽ nằm trong tay hắn.
- Tốt, Hoa Đà trưởng lão, ngươi đúng là chân nhân bất lộ tướng. Giả trư ăn lão hổ a.
Hoàng Hạc Minh là thông minh người, mặc dù tiện nghi cho Minh Hoa Đà, nhưng mà biểu hiện của Minh Hoa Đà, lại cho hắn lý do lôi kéo làm quen.
Minh Hoa Đà cười nói:
- Để cho Hoàng trưởng lão chê cười rồi.
- Không có không có, Hoa Đà trưởng lão biểu hiện yêu nghiệt, Hoàng mỗ thực sự là bội phục.
Minh Hoa Đà ưu thế rõ ràng như thế, những người tham gia ván bài này cũng không có cách khác. Chỉ còn cách móc tiền túi đưa cho người ta mà thôi, tham một giây hận một đời a.
Người vừa nổi danh, dĩ nhiên là được vạn chúng chú ý. Trưởng lão của Lục Đại tông môn, đại bộ phận cũng không nhận ra Minh Hoa Đà, nhưng đó không ảnh hưởng tới việc bọn hắn lại đây làm quen, tạo giao tình.
Minh Hoa Đà nương theo khí thế quán quân, ứng đối tự nhiên. Tính cách Minh Hoa Đà trầm ổn, lại vui tính, năng lực giao tiếp so với rất nhiều lão cáo già còn mạnh hơn. Có cơ hội như thế này, giống như cá gặp nước, ung dung vô cùng. Làm cho rất nhiều Trưởng lão bội phục không thôi.
Lần này Minh Hoa Đà được lợi rất nhiều, trừ mười ba vạn linh thạch ra, còn có toàn bộ cây non cao linh lục phẩm của khâu thứ hai.
Thống kế có chừng một trăm tám mươi gốc.
Phần thu hoạch này, có thể nói là nặng trịch. So với đánh bạc thì nhiều hơn mấy lần. Mà giữa Lục Đại tông môn, mỗi một lần Đan sư đại hội, đều có một sòng bạc rất lớn, bất quá đều là ám muội. Bởi vậy cụ thể nhiều hay ít, chỉ có cấp Lão Tổ mới biết được. Cùng người tham tái không có quan hệ gì cả.
Bách Thảo Đường không nghi ngờ là người thắng lớn nhất lần này. Cá nhân thứ nhất, đoàn thể thứ hai! Thành tích tuyệt đối là chói mắt.
So với Tinh Nguyệt Cốc càng chói mắt hơn. Dù sao Tinh Nguyệt Cốc mặc dù được đoàn thể thứ nhất, nhưng thành tích cá nhân, Thanh Thụ trưởng lão chỉ xếp thứ ba.
Hơn nữa, trong thế giới võ đạo, tất cả mọi người chỉ phục tùng chủ nghĩa cá nhân anh hùng. Cho nên, Minh Hoa Đà ngang trời xuất thế, càng thêm chói mắt, hoàn toàn thành diễn viên duy nhất của Đan sư đại hội lần này.
Ba tháng Đan sư đại hội, còn lại mười ngày, Đan sư của Lục Đại tông môn cũng không nhanh chóng rời đi, mọi người sẽ tiến hành một ít giao dịch, hay trao đổi tâm đắc gì đó.
Minh Hoa Đà, bởi vì có biểu hiện yêu nghiệt, tự nhiên trở thành tiêu điểm!
Tất cả mọi người rất tò mò, rốt cuộc Minh Hoa Đà đào tạo Thanh Linh Trúc như thế nào?
Minh Hoa Đà đào tạo cao linh chủng tử ra sao?
Minh Hoa Đà rốt cuộc có bao nhiêu đan phương cổ?
Nói tóm lại, Minh Hoa Đà rốt cuộc là làm như thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.