Bất Hủ Thần Vương

Chương 296: Đặc thù nhiệm vụ, lục đục với nhau

Lê Thiên

01/04/2013



Kỳ thật, Man Hoang chi địa cũng có người lưu ngụ, hơn nữa còn không ít. Chỉ là, những địa phương này hoặc là vắng vẻ, hoặc là hung hiểm, tứ đại châu muốn khuếch trương, cũng không đủ nhân lực.

Mà các đại tông môn của tứ đại châu, cũng một mực cổ vũ cường giả ở trong tông môn, đi khai thác Man Hoang chi địa.

- Ngươi xem, khai thác được một vạn dặm lãnh thổ, là đạt được mười vạn điểm cống hiến. Tương đương với một thân phận Trưởng lão ah.

- Ha ha, một vạn dặm. Hoa Đà lão ca, một vạn dặm này, ở bên trong lãnh thổ quốc gia, có thể so với một phân đà a.

- Thương Khung lão đệ, ngươi không biết Man Hoang chi địa này rồi. Man Hoang chi địa tuy hung hiểm, đủ các loại chủng tộc, bộ lạc, nhưng mà bọn hắn có một đặc điểm, chính là căm thù lẫn nhau. Nếu như có thể phân hoá liên minh của bọn chúng, tiêu diệt từng bộ phận, xơi tái địa bàn của bọn hắn, nhét vào bản đồ Thiên Các, cũng không phải là không được. Hơn nữa, trong lịch sử của Thiên Trạch thế giới, Man Hoang chi địa cũng không phải là không từng bị chinh phục qua, cũng không phải là chưa từng được sát nhập. Thương Khung lão đệ, ta từng nghe một ít tin đồn nói, trong lịch sử của Thiên Trạch thế giới, phàm là cường giả siêu việt qua đỉnh phong của Thiên Trạch thế giới, đều phải thống nhất toàn bộ Thiên Trạch thế giới. Chinh phục Man Hoang chi địa, chinh phục Vô Tận Hải Vực, chinh phục toàn bộ Thiên Trạch thế giới! Lão đệ ngươi thiên tài bực này, cái Man Hoang chi địa kia, sớm muộn gì cũng là mục tiêu của ngươi. Ta ngược lại cảm thấy, ở Thiên Các tổng bộ này, sớm muộn gì cũng đối mặt với nội chiến, không bằng đưa ánh mắt ra ngoài. Khai thác lãnh thổ quốc gia, lập ra địa bàn của mình. Tuyệt đối tự do, lại có quyền quyết định tối cao. Ở Thiên Các, vô luận ngươi thiên tài cỡ nào, nhưng thủy chung khó có tự do tuyệt đối. Các loại quy củ sẽ trói buộc ngươi, các đối thủ sẽ hạn chế ngươi, các loại khuôn sáo, sẽ làm ngươi phân tâm...

Minh Hoa Đà càng nói càng kích động.

Nhậm Thương Khung nghe đến xuất thần, ánh mắt kỳ lạ nhìn Minh Hoa Đà, cười tủm tỉm nói:

- Hoa Đà lão ca, ta thật nhìn không ra, ngươi bề ngoài giống như trung hậu, tâm tư lại rất có dã tâm.

- Hắc hắc, Thương Khung lão đệ, ngươi đừng chê cười ta. Đây là lời nói thật, những thiên tài đỉnh cấp của Thiên Các, đều đã ra ngoài độc hành. Ngươi nếu như không có một chút dã tâm, ở Thiên Các, ở thế giới võ đạo, muốn cho nhiều người nữa phụ thuộc ngươi, rất khó!

Quan điểm này, Nhậm Thương Khung rất đồng ý. Chỉ có điều, hắn cũng không nghĩ tới, tầm mắt của Minh Hoa Đà lại xa như vậy, so với hắn còn xa hơn.

Không phải Nhậm Thương Khung không có dã tâm, mà là chưa có thời cơ cùng địa điểm thích hợp. Xem ra, Minh Hoa Đà so với mình còn gấp hơn.

Bất quá, lời nói của Minh Hoa Đà, chưa hẳn không có đạo lý.

Trầm ngâm một lát, Nhậm Thương Khung nhẹ nhàng gật đầu:

- Hoa Đà lão ca, không thể không nói, lời của ngươi rất phù hợp khẩu vị của ta. Trên thực tế, ta đối với những loại tranh dành này, cũng không quá để ý. Ta truy cầu, là võ đạo đỉnh phong. Thiên Các, cũng chỉ là một điểm dừng chân của ta mà thôi.

- Chính là đạo lý này. Theo ta thấy, cho dù ngươi tu luyện tới Đại Đạo cấp, không có dã tâm, không có địa bàn của mình, cuối cùng cũng chỉ là một thái thượng Lão Tổ của Thiên Khung Tạo Hóa mà thôi. Thủy chung không thoát khỏi tranh dành nội bộ, như thế ngươi càng không cách nào tới đỉnh phong võ đạo.

- Ha ha, những cái này nói sau, tạm thời không đề cập tới.

Ánh mắt Nhậm Thương Khung dừng lại ở một quyển trục, cười ha ha nói:

- Cái này là nhiệm vụ mới tuyên bố nhất, có chút ý tứ ah.

- Ah? Cái gì?



Minh Hoa Đà tiếp nhận xem xét, sắc mặt khẽ biến, cười khổ nói:

- Nhiệm vụ này sao? Nhiệm vụ này rất khó giải quyết ah. Ha ha, trước kia cũng có rất nhiều Cung phụng thử qua, nhưng mỗi một cái đều đầy bụi đất trở về. Thậm chí...

Minh Hoa Đà cũng không nói tiếp, nhưng nét mặt của hắn đã nói rõ, tin tức phía sau chắc chắn không tốt.

Nhiệm vụ này, liên quan đến vài cái phân đà. Mà những phân đà này, đều tiếp giáp với Man Hoang chi địa. Nguyên nhân để có nhiệm vụ này...là những phân đà kia, mấy năm nay số lượng Linh dược nộp lên, đều cắt giảm trên phạm vi lớn.

Thiên Các tự nhiên không thể dễ dàng tha thứ cho loại chuyện này, mấy lần chất vấn, nhưng những phân đà này đều tố khổ. Nói địa phương bọn hắn, Linh dược bị mất trộm nghiêm trọng.

Nghi án đó được điều tra nhiều lần, nhưng mấy năm rồi vẫn chưa có kết quả.

Bách Thảo Đường đối với chuyện này rất tức giận, đã từng liên hợp với Thiên Hình Đường, Liệt Dương Điện cùng với Vạn Lí Đường, tứ đại cung điện liên hợp điều tra.

Nhưng điều tra gần nửa năm, lại không thu hoạch được gì. Mà đội ngũ điều tra còn bị tập kích mấy lần, khí thế rất hung hăng càn quấy.

Phân đà ở đó, ngoại trừ kêu oan cùng ra vẻ đáng thương, thì không có biện pháp nào.

Mấy năm trôi qua, ngoại trừ Bách Thảo Đường ra, những cung điện khác cũng không quá quan tâm việc này. Dù sao, đây là sự tình của Bách Thảo Đường, Bách Thảo Đường ngươi tự lo liệu lấy.

Bên Bách Thảo Đường, cũng bí mật phái ra không ít nhân thủ đi điều tra, nhưng cho tới bây giờ cũng không có thành công qua. Có hai Cung phụng, thậm chí còn vì thế mà mất mạng.

Vốn, sự tình phát triển đến một bước này, những phân đà kia bụng làm dạ chịu, cần phải chịu trách nhiệm chủ yếu. Nhưng mà, những phân đà này, đều có chỗ dựa của mình, hôm nay người này tới cầu tình, ngày mai người kia tới xin xỏ, thậm chí uy hiếp bóng gió. Thường xuyên qua lại, những phân đà kia ngược lại một điểm ảnh hưởng cũng không có. Công khai cắt giảm hai phần ba.

Hôm nay, Linh dược hàng năm mà bọn hắn nộp lên, chỉ bằng một phần ba lúc trước!

Loại cục diện bất đắc dĩ này, đã giằng co ba bốn năm rồi. Bách Thảo Đường đối với chuyện này vô cùng căm tức. Nếu như phân đà nào cũng như vậy mà nói, Linh dược dự trữ của Thiên Các tổng bộ sẽ xuất hiện vấn đề lớn.

Vốn, phát sinh loại sự tình này, Thập Điện nên đồng tâm hiệp lực, cùng nhau truy cứu những phân đà này. Nhưng mà Thập điện lại không đồng lòng, đều cảm thấy đây là phiền toái của Bách Thảo Đường, bản thân không liên quan gì cả nên không muốn tốn sức.

Thậm chí có chút cung điện, còn cảm thấy loại sự tình này xảy ra, cũng chưa hẳn là chuyện xấu. Bách Thảo Đường thường xuyên làm khó dễ, làm cho bọn hắn rất tức giận, nên khi thấy Bách Thảo Đường gặp phiền toái, bọn hắn còn mừng trong lòng.

Tam đại Lão Tổ của Bách Thảo Đường, bị chuyện này làm cho đau đầu. Điểm cống hiến của nhiệm vụ này, mỗi năm mỗi tăng cao.

Nhưng mà, đến hôm nay, đã không còn người hỏi qua nhiệm vụ này. Ai cũng biết, nhiệm vụ này không tầm thường, đã không phải là một nhiệm vụ đơn thuần nữa, mà đã liên quan đến nội chiến giữa các cung điện.

Thế cục rất rõ ràng, nếu như sau lưng không có người làm chuyện xấu, những phân đà kia, cho dù gan lớn bằng trời, cũng không dám quá phận như vậy.

Tuy nhiên, thái độ của những phân đà kia cho tới bây giờ cũng rất an phận, không có hướng tổng bộ kêu gào, mà chỉ tố khổ, chỉ nói là bọn hắn không có cách nào, không có năng lực giải quyết.

Loại thủ đoạn mềm dẻo giết người này, làm cho Bách Thảo Đường muốn hoài nghi thế lực phân đà, lại tìm không ra cớ. Mấu chốt là, thái độ người ta rất thành khẩn, đều một mực nhận lầm, một mực tố khổ. Phân đà người ta cũng chưa nói không giao, cũng không cố ý gây khó dễ cho tổng bộ.



Khóe miệng Nhậm Thương Khung mỉm cười, nhìn nội dung cụ thể của nhiệm vụ này, suy nghĩ một lát. Cười nói:

- Hoa Đà trưởng lão, có thể tìm một cơ hội, đem tất cả đồng liêu từng thực thi qua nhiệm vụ này, tập trung ở Bách Thảo Đường được không. Bất quá, hết thảy phải giữ bí mật.

- Lão đệ, ngươi không phải muốn nhận nhiệm vụ này đó chứ?

Minh Hoa Đà thấy biểu lộ của Nhậm Thương Khung như vậy, không khỏi nhìn chăm chú nhiệm vụ này, bỗng nhiên thở dài:

- Cũng được. Nếu như ngay cả ngươi cũng không giải quyết được nhiệm vụ này, chỉ sợ sau này sẽ không ai nhận nữa. Thương Khung lão đệ, ngươi muốn đi, nhất định phải coi chừng. Nhiệm vụ này, ta phỏng đoán, nhất định là những phân đà kia biển thủ (DG: lấy của công ấy mà ). Hơn nữa, sau lưng khẳng định có chỗ dựa vững chắt. Đây là công khai lấy công làm tư. Đem Linh dược thuộc về Thiên Các, nuốt hết vào túi một số ít người.

- Ân, cái này ta sẽ cân nhắc. Hoa Đà lão ca có thể giúp ta mấy việc. Đem danh sách có liên quan đến vụ án kia cho ta, còn có tình huống, thế lực của những phân đà kia phân tích một chút. Nếu như có thể tìm được điểm giống nhau của bọn hắn, ví dụ như chỗ dựa, xuất thân, vậy thì càng tốt hơn.

- Ha ha, cái chỗ dựa này, không dễ tìm cho lắm. Dưới tình huống bình thường, kẻ chủ mưu phía sau màn sẽ không lộ diện. Mặc dù có động tác, cũng sẽ thông qua nhân thủ của Thiên Các Thập điện. Bách Thảo Đường từ khi điều tra chuyện này đến nay, rất nhiều cao tầng của Thập Điện cũng hỏi qua, cũng có rất nhiều người biện hộ giúp.

- Cái này cũng dễ xử lý. Muốn tra, thì không sợ đắc tội với người. Sợ đắc tội với người, thì không nên tra. Hoa Đà lão ca, tuy ta đối với quyền lực của Thiên Các không có bao nhiêu hứng thú, nhưng mà thân là cao tầng của Thiên Các, đã ngồi ở vị trí này, có thể làm một chút cống hiến, ngược lại cũng không tệ. Không cầu ghi tên sử sách, ít nhất cũng không muốn để tiếng xấu muôn đời!

Nhậm Thương Khung tu luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết, trong tính cách có một khí thế không sợ trời không sợ đất. Lực cản càng lớn, độ khó càng lớn, hắn lại càng có hứng thú khiêu chiến.

Nói thật, từ khi tiến vào Thiên Các đến nay, chứng kiến những chuyện ở Thiên Các, tổng thể mà nói, Nhậm Thương Khung tương đối thất vọng.

Thân là một trong sáu đại tông môn của Đông Hoàng Châu, là cự đầu thế lực, mà bên trong lại có vô số chuyện xấu, làm cho Nhậm Thương Khung thập phần phản cảm.

Tuy Nhậm Thương Khung chưa bao giờ muốn làm đấng cứu thế, nhưng mượn cơ hội này, có thể đạt được điểm cống hiến, lại có thể làm chấn động những thế lực khác, ngược lại cũng không tệ.

Ai dám chống lại, sẽ đem hắn kéo xuống ngựa!

Hiệu suất xử lý sự tình của Minh Hoa Đà rất cao, rất nhanh liền đem những người đã từng nhận qua nhiệm vụ này tập hợp, hỏi được rất nhiều tư liệu hữu dụng, sau đó đem tất cả tư liệu tổng kết lại, tập hợp cho Nhậm Thương Khung.

- Thương Khung lão đệ, những tài liệu này, hẳn là đã đầy đủ. Bất quá, lần này ngươi đi, có thể nói là đi vào hang hổ ah.

Nhậm Thương Khung cầm lấy tư liệu, cười nói:

- Nhiệm vụ này, điểm cống hiến cũng cao ah. Ha ha, nếu có thể hoàn thành, danh hiệu Trưởng lão, trực tiếp đến tay, cũng rất sảng khoái.

- Ha ha, nếu như là Cung phụng khác, đi điều tra nhiệm vụ này, ta nhất định sẽ nhìn hắn không tốt. Nhưng mà, nếu như cần phải nói có người có thể hoàn thành nhiệm vụ này, tất nhiên trừ Thương Khung Cung phụng ra, thì không ai có thể hoàn thành!

Trở lại Linh Nhãn Phong, Nhậm Thương Khung bắt đầu điểm binh tướng. Nhiệm vụ lần này, nhân thủ không cần nhiều, chỉ cần tinh nhuệ.

Mục Thiên Cơ là người tinh thông thuật số, phải mang đi. Chu Vân cũng mang theo. Nếu như Nhậm Thanh Vân nguyện ý đi, cũng có thể mang theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Hủ Thần Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook