Chương 316: Năm phần lễ gặp mặt, năm lần kinh hỉ lớn
Lê Thiên
01/04/2013
Ánh mắt Nhậm Thương Khung, không khỏi nhìn Linh Anh Thụ vài lần. Mới nhìn Linh Anh Thụ này, cứ ngỡ là một gốc Linh dược mà thôi. Nếu không phải Đế Hào tiền bối giải thích, hắn chắc chắn cho rằng đây là một gốc Linh dược. Có lẽ là cao linh cửu phẩm Linh dược hoặc cao hơn nữa là huyền cấp Linh dược.
Lại như thế nào cũng không thể tưởng tượng được, cây non nho nhỏ này, lại là một Tham Thiên Thần Thụ.
- Không hổ là vật mà cường giả thái cổ truyền lại, chỉ sợ là vật bình thường thời đó, ở nơi này cũng không thể coi thường.
Trong lòng Nhậm Thương Khung thầm nghĩ như vậy.
Lại ở trong phủ dạo một vòng, xác định không có gì khác nữa, mới lẫm bẩm:
- Xem ra, trong động phủ này, trừ năm cái hòm kia ra, thì chỉ còn một gốc Linh Anh Thụ.
Đế Hào tiền bối là thái cổ cự đầu, tuy bây giờ Nhậm Thương Khung còn không rõ lắm tu vi cùng địa vị của người, nhưng cường giả có thể tu luyện một trong năm đại Thần Điển thời Thái Cổ, địa vị cùng tu vi hẳn là khó có thể tưởng tượng nổi.
Cho nên, cho dù là lễ gặp mặt bình thường, cũng không có khả năng quá kém. Dù sao, đồ vật mà những nhân vật như thế này giữ bên người, tuyệt không phải là vật bình thường.
Hòm thứ nhất bị Nhậm Thương Khung mở ra, là hạt giống Linh dược. Chiếc hòm kia vừa mở ra, một ngưng âm phù chậm rãi tản ra, ngưng tụ thành một đạo thanh âm:
- Đây là tám mươi mốt hạt giống, đều là Huyền linh chủng tử. Từ nhất phẩm đến cửu phẩm, mỗi loại chín hạt.
Huyền linh chủng tử?
Trong lòng Nhậm Thương Khung chấn động. Huyền linh chủng tử, có lẽ đối với Đế Hào tiền bối mà nói, chỉ là vật bình thường
Nhưng mà đối với Nhậm Thương Khung mà nói, là tồn tại khó với tới. Huyền linh chủng tử, cho dù là Trưởng lão Bách Thảo Đường, cũng không có tư cách có được.
Cho dù là Lão tổ thập điện, cũng là vật có thể ngộ nhưng không thể cầu. Nếu xuất hiện một viên, tuyệt đối là cảnh đầu rơi máu chảy.
Huyền linh chủng tử, nếu là Huyền linh cửu phẩm, thì cho dù là Đại Đạo cấp cường giả nhìn thấy, cũng sẽ sinh tâm chiếm đoạt.
- Tám mươi mốt hạt Huyền linh chủng tử!
Nhậm Thương Khung bỏ mỗi viên vào Linh nang, sau đó bỏ hết vào không gian giới chỉ.
Cầm mỗi một viên, hắn đều có thể nghe tim mình đập mạnh. Trong lòng rung động a. Này tuyệt đối là một tài phú đáng sợ, có số tài phú này, hắn hoàn toàn có thể tự cho mình là người giàu nhất Thiên Trạch thế giới!
- Lão Tổ vài trăm năm khó được một viên Huyền linh chủng tử, Đế Hào sư tôn tùy tùy tiện cho mình tám mươi mốt khỏa. Đây là chênh lệch a.
Nhậm Thương Khung trong lòng cũng thầm cảm thấy, mình quá may mắn, may mắn gặp được kỳ ngộ không thể này, chỉ sợ trong thiên hạ sẽ không có người thứ hai?
- Đế Hào tiền bối, rốt cuộc có lai lịch gì? Thái cổ thời đại, không biết nó như thế nào nhỉ?
Nhâm Thương Khung rất tò mò.
Đi đến hòm thứ hai, Nhậm Thương Khung đưa tay ra trước, cảm giác chờ mong trong lòng càng phát ra mãnh liệt:
- Ở hòm thứ nhất, đã cho ta kinh hỉ lớn như vậy. Không biết cái thứ hai này, là lễ gặp mặt gì đây?
Mang theo chờ mong mãnh liệt, Nhậm Thương Khung chậm rãi mở chiếc hòm thứ hai ra.
Vừa mở ra, thanh âm quen thuộc lại lần nữa vang lên:
- Lễ gặp mặt này của ta, là một ít công cụ cùng thủ đoạn chế tạo linh phù.
Bên trong hòm này, có một ít sách vở cùng ngọc giản ghi lại cách chế tác phù lục, còn có một đầu bút màu chu sa. Bút này, có công dụng như vẽ rồng điểm mắt vậy.
Công hiệu của linh phù, chất liệu chế tác tuy rằng trọng yếu, nhưng trọng yếu hơn vẫn là linh trận trong linh phù. Linh trận tốt hay xấu, quyết định linh phù mạnh hay yếu.
Mà bút chu sa này, chính là công cụ để vẽ linh trận tốt nhất.
- Ha hả đúng là buồn ngũ gặp chiếu manh. Ta vẫn phát sầu về phương thức liên lạc. Truyền âm phù, tuy rằng rất tốt, nhưng quá trân quý. Mà truyền thức ngọc giản chỉ nghe qua, còn chưa thấy qua. Phần đại lễ này của Đế Hào tiền bối, thật sự là quá tốt.
Đối với lễ gặp mặt này, Nhậm Thương Khung từ chối thì bất kính rồi.
Có hai thu hoạch quá mong đợi, Nhậm Thương Khung đối với ba hòm còn lại, càng thêm mong đợi.
Cái thứ ba, Nhậm Thương Khung chậm rãi mở ra.
- Lễ gặp mặt thứ ba, Vạn Vật Phi Đao, mười hai thanh.
Mười hai thanh Phi Đao, tràn đầy một loại hơi thở giết chóc. Mỗi một thanh phi đao, đều giống như uống qua vô số máu tươi, có một khí chất làm cho người ta hít thở không thông.
- Vạn Vật Phi Đao này, phối hợp với công kích của Bất Hủ Đế Khí, có thể bắt chước các loại hình dạng, sinh ra các loại ảo giác, do đó hoàn thành một kích trí mệnh. Vây địch, giết địch, vận dụng ảo diệu, bách chiến bách thắng.
Vạn Vật Phi Đao!
Này là vũ khí công kích, hơn nữa là vũ khí đánh bất ngờ. Đáng sợ nhất không đơn giản là sát khí của những thanh phi đao này. Mà chỗ đáng sợ nhất, chính là những phi đao này, có thể bắt chước các loại hình dạng, lấy ảo giác để mê hoặc địch nhân.
Hoàn thành một kích trí mạng. Thậm chí, chỉ cần chủ nhân của phi đao có thể nắm giữ nhược điểm tâm lý của đối phương, thậm chí có thể bắt chước ra hình thái mà đối phương thân nhất, kính trọng nhất, do đó hoàn thành một kích cuối cùng.
- Đại khí giết người a!
Nhậm Thương Khung nhìn mười hai thanh phi đao này, lại như nhìn thấy Bắc Cung Dao, hai mắt tỏa ánh sáng.
- Vạn Vật Phi Đao này, nếu như có thể tu luyện đến vạn vật cảnh giới, ảo cùng thật khó có thể phân biệt, kia không sai biệt là miểu sát cùng cấp ah.
Vũ khí biến thái bực này, quả thực là thần khí giết người a. Nhậm Thương Khung thành thật không khách khí, thu toàn bộ.
Thu hoạch nặng trịch, thời điểm Nhậm Thương Khung mở hòm thứ tư, đã không còn bồn chồn nữa. Đế Hào sư tôn ban thưởng, đã giải quyết giúp hắn rất nhiều nan đề.
- Cái thứ tư này, không biết là gì nhỉ?
Mang theo cõi lòng chờ mong, Nhậm Thương Khung mở hòm thứ tư ra. Chiếc hòm này, không phải là vũ khí, cũng không phải là đan dược, lại càng không phải là sách vở gì cả.
Là bốn viên cầu màu vàng kim. Những viên cầu này, lớn bằng nắm tay, phát ra linh lực nồng đậm cực kỳ.
- Đây là gì?
Nhậm Thương Khung không biết thứ này là gì cả, không khỏi sửng sốt, viên cầu này, như thể rắn, lại như chất lỏng, lại giống như nõn nà, cũng giống như kim châu.
- Ha hả, phần lễ vật này, là thứ mà ta thích tiêu khiển. Tên là Lưu Kim Khôi Lỗi. Ngươi lấy ra một cái, ném lên mặt đất, nhìn xem nó biến hóa đi.
Nhậm Thương Khung nghe vậy, lấy ra một viên cầu, ném lên mặt đất. Chuyện kỳ quái đã xảy ra. Viên cầu này vừa rơi xuống đất, liền giống như một đoàn chất lỏng bỗng nhiên lớn dần. Thật giống như một tản băng tan chảy, chất lỏng bắt đầu tràn ra.
Chất lỏng kia tràn đầy trên mặt đất.
Nhậm Thương Khung nhất thời còn không hiểu được, đang lúc nói thầm trong lòng. Bỗng nhiên chất lỏng này đột nhiên biến đổi, hình thái đại biến, như một hình lập trụ (hình tròn lập phương), dựng thẳng ở trước mặt Nhậm Thương Khung.
Lập trụ này cũng không duy trì bao lâu, bỗng nhiên bên trái nảy ra một chạc cây, mà cơ hồ là đồng thời, bên phải cũng nảy ra một chạc cây theo.
Tiếp theo, phía dưới cũng nhoáng lên, nhanh chóng sinh ra hai chạc cây.
Bốn chạc cây này biến đổi, bắt chước tứ chi mà hóa thành bàn tay cùng bàn chân. Các ngón tay co giãn vài cái, hoàn toàn biến thành tứ chi của người.
Ở trên đỉnh lập trụ, lại mọc ra một đầu người.
Đi theo, bộ phận trung gian, cũng không ngừng biến hóa. Ngực, eo,…cũng không ngừng trở nên chân thật.
Chất lỏng này, không ngờ lại ngưng thành hình dạng một con người.
Nhậm Thương Khung bừng tỉnh đại ngộ, lập tức hiểu được vì cái gì tên là Lưu Kim Khôi Lỗi, nguyên lai, viên cầu này, có biến hóa bực này, có thể biến thành hình dạng con người.
Ngay lúc này, thanh âm kia lần nữa vang lên
- Lưu Kim Khôi Lỗi này, là ta lấy tinh hoa của thiên thạch luyện chế, kim khí phi thường nồng đậm, hơn nữa vẫn thạch này không giống như bất kỳ kim loại nào, có kim, lại có thủy bên trong. Cho nên, ta nhất thời tò mò, mới luyện chế ra Lưu Kim Khôi Lỗi này. Lưu Kim Khôi Lỗi này, cũng có Bất Hủ Đế Khí bên trong, chịu Bất Hủ Đế Khí khống chế. Bất quá, bốn Lưu Kim Khôi Lỗi này, lực công kích cũng không mạnh, uy lực nhiều nhất chỉ là Thần Thông trung kỳ đến Thần Thông hậu kỳ. Nhưng quan trọng là bọn hắn căn bản giết không chết. Hình thái chúng nó, cấu tạo bên trong, cho dù là Đại Đạo cường giả, cũng không phá hư được. Hơn nữa, chúng nó có thể bắt chước các loại hình thái, Phi Thiên độn địa, không gì làm không được. Thời điểm tất yếu, nó thậm chí có thể hoàn toàn hoá lỏng, chui vào nền đất, phân giải bỏ chạy. Bất quá, ngươi đừng tưởng rằng, Lưu Kim Khôi Lỗi này dễ dùng như vậy. Lưu Kim Khôi Lỗi này là tay đấm bất tử, nhưng không phải ngươi muốn dùng là dùng được. Lưu Kim Khôi Lỗi này...sức ăn rất lớn, hơn nữa rất kén chọn. Chúng nó chỉ ăn linh thạch, hơn nữa phải là kim chúc linh thạch. Cũng may, bốn Lưu Kim Khôi Lỗi này, thực lực không tính quá mạnh. Nhưng dù vậy, ngươi muốn khu động chúng nó, cũng phải cần rất nhiều kim chúc linh thạch, hơn nữa phải trên cao linh nhất phẩm linh thạch. Một Lưu Kim Khôi Lỗi, một lần chiến đấu, ước chừng cần cắn nuốt một ngàn khối cao cấp linh thạch. Một lần chiến đấu, ước chừng có thể kiên trì hai canh giờ. Nhớ kỹ, không đủ linh thạch, ngàn vạn lần không nên đem hy vọng ký thác ở trên mình Lưu Kim Khôi Lỗi.
- Lưu Kim Khôi Lỗi, quả nhiên là thần kỳ a.
Nhâm Thương Khung quả thực yêu thích không buông tay. Tuy rằng sử dụng Lưu Kim Khôi Lỗi, có yêu cầu rất lớn, nhưng mà, không thể nghi ngờ, Lưu Kim Khôi Lỗi này nếu lợi dụng tốt, quả thực chính là một tay đấm bất tử.
Khôi Lỗi đánh không chết, xem như gặp được đối thủ đáng sợ, cũng có thể mượn Lưu Kim Khôi Lỗi quấn hắn!
- Lưu Kim Khôi Lỗi này nếu lợi dụng tốt, cũng là đại khí giết người a.
Nhâm Thương Khung rất vừa lòng, đem cái này thu vào trữ vật giới chỉ. Cao cấp linh thạch, Nhâm Thương Khung có rất nhiều.
Tuy không đủ để Lưu Kim Khôi Lỗi trường sinh bất tử, nhưng thời khắc mấu chốt vẫn thoải mái mà dùng.
Hòm thứ năm, là gì đây?
Nhâm Thương Khung mở hòm thứ năm ra.
Hòm thứ năm, là một quyển bí tịch. Chính xác mà nói, là một loại thần thông phối hợp với Bất Hủ Đế Khí.
- Thái Dương Chi Dực.
Đây là một môn thần thông bay lượn, dùng Bất Hủ Đế Khí, câu thông thái dương hoa, cô đọng Thái Dương Chi Dực.
Tu luyện Thái Dương Chi Dực này, yêu cầu thấp nhất là Thần Thông cảnh!
Mà Nhâm Thương Khung, giờ phút này vừa đủ yêu cầu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.