Chương 200: Bảo Tàng Sống
Hắc Tâm Lão Ma
17/10/2023
Trong khi cái này Nghiêm Linh Nhi này lại nói thiên phú Yêu Kỹ của hắn rất cao một dạng, có thể cô ta đã nhìn ra được điều gì bên trong.
Nhưng Nghiêm Linh Nhi chỉ là một cái Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ, làm sao có cái ánh mắt cao như vậy được kìa.
"Đương nhiên là nhận ra! Vân Thanh đại ca anh hiện tu luyện hai môn Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ, cả hai môn này Vân Thanh đại ca anh còn đem chúng tu luyện đến viên mãn cảnh giới!"
"Mười sáu tuổi năm tháng, có thể làm được như thế này. Ở Nam Hoang Chi Địa này em chưa từng nhìn thấy qua thiên kiêu nào lợi hại như anh!" Nguyễn gật đầu xác nhận.
Mười sáu mười bảy tuổi là Yêu Sĩ cửu trọng hay Yêu Sư cửu trọng nàng cũng đã nhìn thấy qua, đây tất cả đều là thiên kiêu của các đại thế lực lớn.
So về cảnh giới, Trần Vân Thanh là không có chiếm được một chút ưu thế.
Nhưng để nói tại mười sáu mười bảy tuổi có thể đem hai môn Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ tu luyện đến cái cảnh giới viên mãn, Nam Hoang Chi Địa nơi này nàng xem qua chỉ trên đầu ngón tay, cao lắm cũng có một vài người.
Còn tại nơi nàng sinh trưởng bên kia, có nghe qua một người mười hai tuổi, Yêu Sĩ bát trọng, đem một môn Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ tu luyện đến viên mãn, một môn Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ tu luyện đến tiểu thành, người này hiện tại, đã là chúa tể một phương, thế gian vô địch thủ.
Trần Vân Thanh không thể so sánh tu vi với lại người kia, cũng không thể so Yêu Kỹ lĩnh ngộ với người ta được.
Có điều không thể nói như thế được, tôn kia đại thần phía sau là có một đại thế lực chống lưng, có danh sư chỉ điểm tu hành, có tài nguyên không dứt tiêu xài. Như mà người đó đặt tại Nam Hoang Chi Địa Chấn Nam Thành nơi đây, chưa chắc đã có thể cùng Trần Vân Thanh này so sánh a.
"Vân Thanh đại ca! Anh có lẽ không biết, Linh nhi từ nhỏ vì một chút ít nguyên nhân, đối với tu luyện một đạo không cao, nhưng em có một cái thiên phú, đó là nhìn thấy qua không hề quên. Bất kỳ một loại sự việc hay thư tịch gì. Em thấy qua sẽ nhớ mãi. Đối với lại Yêu Kỹ cùng Yêu Quyết em cũng có nghiên cứu, còn khá là chuyên sâu, em dám khẳng định, tại Nam Hoang Chi Địa này hiểu biết nhiều Yêu Kỹ cùng Yêu Quyết, không có ai qua Nghiêm Linh Nhi em đâu!". Nhìn thấy Trần Vân Thanh còn nghi hoặc không có tin, Nghiêm Linh Nhi là nói ra bản lĩnh thật sự của mình.
Có một điều mà nàng không có nói, chính vì thiên phú này của mình, nên từ nhỏ ông nội kia của nàng bắt nàng xem rất nhiều bí tịch, đến nơi này, còn là bắt nàng chép một lượng lớn bí tịch ra bán kiếm tiền nữa, đây là một cái người ông nội vô lương tâm nhất mà nàng từng gặp qua.
"Nha! Như vậy Linh Nhi hiện tại là một kho tàng bảo điển sống, như người nào có được, liền có thể trở thành thiên hạ vô địch rồi!"
Trần Vân Thanh mỉm cười, lên tiếng tâng bốc cái này Nghiêm Linh Nhi một cái, nhưng ánh mắt của hắn chớp liên tục, người nào quen thuộc với hắn đều biết hiện tại hắn là đang nói dối rồi.
Hắn không tin trên đời này lại có một cái kỳ nhân như Nghiêm Linh Nhi, nói cô ta có trí nhớ tốt, nhớ vài chục trên trăm quyển Yêu Kỹ công pháp đã là tài năng lắm rồi.
Yêu Quyết tu hành còn dễ chút, nó phần lớn chỉ bằng văn tự, nhưng Yêu Kỹ thì lại khác, nó là liên quan đến rất nhiều chiêu thức áo nghĩa. Lên đến càng cao, càng là nhiều đồ họa phức tạp, không dễ gì một cái tu luyện giả cấp thấp có thể nhìn ra được biến hóa bên trong.
Như Trần Vân Thanh hắn hiện tại, nếu đưa Tam Giai Yêu Kỹ hay Tứ Giai Yêu Kỹ cho hắn, dựa vào cường đại năng lực của Dung Thiên Thần Ngọc hắn còn nhìn ra được, nếu đưa Yêu Kỹ đẳng cấp Ngũ Giai trở lên, hắn rất là khó nhìn ra biến ảo bên trong, đừng nói là tu luyện nó.
Nghiêm Linh Nhi này nói mình xem qua cũng như hiểu rõ cấp bậc Yêu Kỹ trong thiên hạ, điều đó có nghĩa là ngay cả cường đại nhất Ngũ Giai Yêu Kỹ cô ta cũng xem qua cùng hiểu được.
Nhưng hắn nhìn lại cảnh giới của Nghiêm Linh Nhi, Yêu Giả chi cảnh, liền là gạt phăng đi cái ý nghĩ đó.
Lấy cái cảnh giới này ánh mắt, Tam Giai Thượng Phẩm cô ta còn nhìn không ra, đừng nói là Ngũ Giai Yêu Kỹ.
"Vân Thanh đại ca! Anh hiểu được là tốt, chỉ cần nghe theo lời của em, cộng với thiên phú hiện tại của anh, bảo đảm trong một hai trăm năm, tuyệt đối ngươi có thể trở thành một tồn tại đáng sợ, ngay cả Thế Giới Chí Tôn nơi này, cũng không thể nào là đối thủ của anh!"
Nghiêm Linh Nhi đang lâm vào một loại cảnh giới giả tưởng nào đó, nên nàng có chút không nghe ra hàm ý mỉa mai của Trần Vân Thanh, nghĩ Trần Vân Thanh muốn trở thành thiên hạ đệ nhất nhân, nàng hết sức là đắc ý hứa hẹn.
Tại trên thế gian này, nàng đã không phục một người từ lâu rồi, đây là một người con gái không khác gì nàng là mấy, nhưng cô ta lại ở tại địa vị cao, thế gian không người có thể địch lại.
Nàng nghe đến cái này,.hết sức là không phục, đây là do nàng sinh sau đẻ muộn, cũng là do ông trời đối đãi với nàng bất công, không cho nàng bước chân vào con đường tu hành mà thôi. Nếu như không, lấy trí tuệ cùng thiên phú của nàng, nhất định có thể đuổi kịp người con gái đó, thậm chí vượt lên.
Đáng tiếc, thế gian này không có nếu như hai từ, nàng kiếp này là không có cơ hội.
Tuy nhiên, ông trời cũng không đến nỗi tuyệt tình, đưa đến cho nàng một cái Trần Vân Thanh, chỉ cần...
"Vân Thanh đại ca? Anh.. Anh không tin lời em nói ...?"
Đang hào khí bừng bừng hoạch định giang sơn Nghiêm Linh Nhi, vô tình quay lại nhìn Trần Vân Thanh, thấy tên này đang là nhịn cười đến lợi hại, nàng liền là giận đến tím mặt, với sự thông minh tuyệt đỉnh của nàng, sao lại không có hiểu, Trần Vân Thanh này không có tin tưởng vào lời nàng nói kia chứ. Thật là tức chết nàng đi mà.
"Ha...Không.....Ha.ha! Linh..Nhi, em không cần hiểu lầm, anh không phải là không..tin em!" Trần Vân Thanh cười sặc sụa giải thích, chỉ là câu cuối cùng hắn muốn nói chính là, tin ngươi mới là thằng ngu.
Trần Vân Thanh hắn nghĩ trước đây mình cũng khá thổi phồng bản thân rồi, nhưng so với lại cái này Nghiêm Linh Nhi thì vẫn còn kém xa, một nha đầu chỉ mười mấy tuổi đầu, lại nói muốn đào tạo hắn trở thành người lợi hại nhất Nam Hoang Chi Địa.
Làm ơn! Như rảnh rỗi mà nói, để Vân Thanh đại ca hắn chỉ điểm cho cô mấy chiêu phòng thân, ra bên ngoài không phải bị người ta ăn hiếp quá thảm.
Nói thật sự với bản lĩnh thổi phồng bản thân thái quá của Nghiêm Linh Nhi, gặp phải hắn còn được, hắn có thể thông cảm, nhưng nếu gặp phải người khác mà nói, dù Nghiêm Linh Nhi có đẹp đến đâu cũng liền sẽ bị người ta nghiền cho ra bả.
"Vân Thanh đại ca...Em ...!".
"Có nguy hiểm...Xẹt. Ào....ào..ào...!"
"A...Vân Thanh đai ca, anh muốn làm gì?"
Bị Trần Vân Thanh xô ngã xuống đè tại trên người, Nghiêm Linh Nhi vết thương chưa lành hẳn tái phát làm cho nàng một lần nữa đau đến nhe răng trợn mắt.
Khi không Trần Vân Thanh này sao lại đi giở trò cầm thú như thế này?
Nàng chỉ muốn nói với lại hắn những gì nàng nói là sự thật, nàng không hề lừa gạt hắn, thật ra nàng rất là lợi hại thôi mà, y có cần phản ứng thái quá như thế này hay là không?
Hay trước nàng đã nhìn lầm người, Trần Vân Thanh này vốn không phải là người tốt gì, mà là một tên đại dâm tặc chính hiệu.
Như thế thì nguy hiểm cho nàng rồi.
"Xoẹt ..!"
"Thiệu Gia Đao Pháp ? Ông là vì Thiệu gia ba huynh đệ đến nơi đây tìm tôi?"
Không có để ý đến Nghiêm Linh Nhi bên dưới đang hiểu lầm mình, sau khi tránh thoát được một đao tập kích từ đối phương, Trần Vân Thanh nhanh chóng đứng lên, đem Nghiêm Linh Nhi che chở tại phía sau, lúc này mới nhìn phía trước mình người trung niên trên dưới năm mươi tuổi này hỏi.
Một thanh dài hai mét đại đao, đây là đặt hữu của Thiệu gia tam huynh đệ, hắn cũng nhìn qua Nhẫn Trữ Vật của ba người bên trong thư tịch, trong đó ghi rõ đao pháp của Thiệu gia cần phải có thanh đại đao dài hai mét mới phát huy được lô hỏa thuần thanh.
Người trung niên này dùng loại đao này, cùng chiêu thức y hệt, nhất là đến nơi này diệt hắn, hắn không nhìn ra thân phận xa đối phương cũng là không có được a.
"Tao là Thiệu Dận Vân. Là chú hai của ba đứa cháu bất tài vừa chết trong tay của mày không lâu!" Thiệu Dận Vân gật đầu, không có ý che giấu đi thân phận của mình.
Đi lấy Hắc U Quả, vốn là một việc vô cùng trọng đại với Thiệu gia bọn họ, thông thường phải do những cường giả đứng đầu như hắn dẫn đội, nhưng ba tên tiểu tử kia nghĩ mình đã trưởng thành, có thế tự chủ một phương, thế cho nên không cần những cường giả như hắn đi theo.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Nhưng Nghiêm Linh Nhi chỉ là một cái Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ, làm sao có cái ánh mắt cao như vậy được kìa.
"Đương nhiên là nhận ra! Vân Thanh đại ca anh hiện tu luyện hai môn Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ, cả hai môn này Vân Thanh đại ca anh còn đem chúng tu luyện đến viên mãn cảnh giới!"
"Mười sáu tuổi năm tháng, có thể làm được như thế này. Ở Nam Hoang Chi Địa này em chưa từng nhìn thấy qua thiên kiêu nào lợi hại như anh!" Nguyễn gật đầu xác nhận.
Mười sáu mười bảy tuổi là Yêu Sĩ cửu trọng hay Yêu Sư cửu trọng nàng cũng đã nhìn thấy qua, đây tất cả đều là thiên kiêu của các đại thế lực lớn.
So về cảnh giới, Trần Vân Thanh là không có chiếm được một chút ưu thế.
Nhưng để nói tại mười sáu mười bảy tuổi có thể đem hai môn Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ tu luyện đến cái cảnh giới viên mãn, Nam Hoang Chi Địa nơi này nàng xem qua chỉ trên đầu ngón tay, cao lắm cũng có một vài người.
Còn tại nơi nàng sinh trưởng bên kia, có nghe qua một người mười hai tuổi, Yêu Sĩ bát trọng, đem một môn Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ tu luyện đến viên mãn, một môn Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ tu luyện đến tiểu thành, người này hiện tại, đã là chúa tể một phương, thế gian vô địch thủ.
Trần Vân Thanh không thể so sánh tu vi với lại người kia, cũng không thể so Yêu Kỹ lĩnh ngộ với người ta được.
Có điều không thể nói như thế được, tôn kia đại thần phía sau là có một đại thế lực chống lưng, có danh sư chỉ điểm tu hành, có tài nguyên không dứt tiêu xài. Như mà người đó đặt tại Nam Hoang Chi Địa Chấn Nam Thành nơi đây, chưa chắc đã có thể cùng Trần Vân Thanh này so sánh a.
"Vân Thanh đại ca! Anh có lẽ không biết, Linh nhi từ nhỏ vì một chút ít nguyên nhân, đối với tu luyện một đạo không cao, nhưng em có một cái thiên phú, đó là nhìn thấy qua không hề quên. Bất kỳ một loại sự việc hay thư tịch gì. Em thấy qua sẽ nhớ mãi. Đối với lại Yêu Kỹ cùng Yêu Quyết em cũng có nghiên cứu, còn khá là chuyên sâu, em dám khẳng định, tại Nam Hoang Chi Địa này hiểu biết nhiều Yêu Kỹ cùng Yêu Quyết, không có ai qua Nghiêm Linh Nhi em đâu!". Nhìn thấy Trần Vân Thanh còn nghi hoặc không có tin, Nghiêm Linh Nhi là nói ra bản lĩnh thật sự của mình.
Có một điều mà nàng không có nói, chính vì thiên phú này của mình, nên từ nhỏ ông nội kia của nàng bắt nàng xem rất nhiều bí tịch, đến nơi này, còn là bắt nàng chép một lượng lớn bí tịch ra bán kiếm tiền nữa, đây là một cái người ông nội vô lương tâm nhất mà nàng từng gặp qua.
"Nha! Như vậy Linh Nhi hiện tại là một kho tàng bảo điển sống, như người nào có được, liền có thể trở thành thiên hạ vô địch rồi!"
Trần Vân Thanh mỉm cười, lên tiếng tâng bốc cái này Nghiêm Linh Nhi một cái, nhưng ánh mắt của hắn chớp liên tục, người nào quen thuộc với hắn đều biết hiện tại hắn là đang nói dối rồi.
Hắn không tin trên đời này lại có một cái kỳ nhân như Nghiêm Linh Nhi, nói cô ta có trí nhớ tốt, nhớ vài chục trên trăm quyển Yêu Kỹ công pháp đã là tài năng lắm rồi.
Yêu Quyết tu hành còn dễ chút, nó phần lớn chỉ bằng văn tự, nhưng Yêu Kỹ thì lại khác, nó là liên quan đến rất nhiều chiêu thức áo nghĩa. Lên đến càng cao, càng là nhiều đồ họa phức tạp, không dễ gì một cái tu luyện giả cấp thấp có thể nhìn ra được biến hóa bên trong.
Như Trần Vân Thanh hắn hiện tại, nếu đưa Tam Giai Yêu Kỹ hay Tứ Giai Yêu Kỹ cho hắn, dựa vào cường đại năng lực của Dung Thiên Thần Ngọc hắn còn nhìn ra được, nếu đưa Yêu Kỹ đẳng cấp Ngũ Giai trở lên, hắn rất là khó nhìn ra biến ảo bên trong, đừng nói là tu luyện nó.
Nghiêm Linh Nhi này nói mình xem qua cũng như hiểu rõ cấp bậc Yêu Kỹ trong thiên hạ, điều đó có nghĩa là ngay cả cường đại nhất Ngũ Giai Yêu Kỹ cô ta cũng xem qua cùng hiểu được.
Nhưng hắn nhìn lại cảnh giới của Nghiêm Linh Nhi, Yêu Giả chi cảnh, liền là gạt phăng đi cái ý nghĩ đó.
Lấy cái cảnh giới này ánh mắt, Tam Giai Thượng Phẩm cô ta còn nhìn không ra, đừng nói là Ngũ Giai Yêu Kỹ.
"Vân Thanh đại ca! Anh hiểu được là tốt, chỉ cần nghe theo lời của em, cộng với thiên phú hiện tại của anh, bảo đảm trong một hai trăm năm, tuyệt đối ngươi có thể trở thành một tồn tại đáng sợ, ngay cả Thế Giới Chí Tôn nơi này, cũng không thể nào là đối thủ của anh!"
Nghiêm Linh Nhi đang lâm vào một loại cảnh giới giả tưởng nào đó, nên nàng có chút không nghe ra hàm ý mỉa mai của Trần Vân Thanh, nghĩ Trần Vân Thanh muốn trở thành thiên hạ đệ nhất nhân, nàng hết sức là đắc ý hứa hẹn.
Tại trên thế gian này, nàng đã không phục một người từ lâu rồi, đây là một người con gái không khác gì nàng là mấy, nhưng cô ta lại ở tại địa vị cao, thế gian không người có thể địch lại.
Nàng nghe đến cái này,.hết sức là không phục, đây là do nàng sinh sau đẻ muộn, cũng là do ông trời đối đãi với nàng bất công, không cho nàng bước chân vào con đường tu hành mà thôi. Nếu như không, lấy trí tuệ cùng thiên phú của nàng, nhất định có thể đuổi kịp người con gái đó, thậm chí vượt lên.
Đáng tiếc, thế gian này không có nếu như hai từ, nàng kiếp này là không có cơ hội.
Tuy nhiên, ông trời cũng không đến nỗi tuyệt tình, đưa đến cho nàng một cái Trần Vân Thanh, chỉ cần...
"Vân Thanh đại ca? Anh.. Anh không tin lời em nói ...?"
Đang hào khí bừng bừng hoạch định giang sơn Nghiêm Linh Nhi, vô tình quay lại nhìn Trần Vân Thanh, thấy tên này đang là nhịn cười đến lợi hại, nàng liền là giận đến tím mặt, với sự thông minh tuyệt đỉnh của nàng, sao lại không có hiểu, Trần Vân Thanh này không có tin tưởng vào lời nàng nói kia chứ. Thật là tức chết nàng đi mà.
"Ha...Không.....Ha.ha! Linh..Nhi, em không cần hiểu lầm, anh không phải là không..tin em!" Trần Vân Thanh cười sặc sụa giải thích, chỉ là câu cuối cùng hắn muốn nói chính là, tin ngươi mới là thằng ngu.
Trần Vân Thanh hắn nghĩ trước đây mình cũng khá thổi phồng bản thân rồi, nhưng so với lại cái này Nghiêm Linh Nhi thì vẫn còn kém xa, một nha đầu chỉ mười mấy tuổi đầu, lại nói muốn đào tạo hắn trở thành người lợi hại nhất Nam Hoang Chi Địa.
Làm ơn! Như rảnh rỗi mà nói, để Vân Thanh đại ca hắn chỉ điểm cho cô mấy chiêu phòng thân, ra bên ngoài không phải bị người ta ăn hiếp quá thảm.
Nói thật sự với bản lĩnh thổi phồng bản thân thái quá của Nghiêm Linh Nhi, gặp phải hắn còn được, hắn có thể thông cảm, nhưng nếu gặp phải người khác mà nói, dù Nghiêm Linh Nhi có đẹp đến đâu cũng liền sẽ bị người ta nghiền cho ra bả.
"Vân Thanh đại ca...Em ...!".
"Có nguy hiểm...Xẹt. Ào....ào..ào...!"
"A...Vân Thanh đai ca, anh muốn làm gì?"
Bị Trần Vân Thanh xô ngã xuống đè tại trên người, Nghiêm Linh Nhi vết thương chưa lành hẳn tái phát làm cho nàng một lần nữa đau đến nhe răng trợn mắt.
Khi không Trần Vân Thanh này sao lại đi giở trò cầm thú như thế này?
Nàng chỉ muốn nói với lại hắn những gì nàng nói là sự thật, nàng không hề lừa gạt hắn, thật ra nàng rất là lợi hại thôi mà, y có cần phản ứng thái quá như thế này hay là không?
Hay trước nàng đã nhìn lầm người, Trần Vân Thanh này vốn không phải là người tốt gì, mà là một tên đại dâm tặc chính hiệu.
Như thế thì nguy hiểm cho nàng rồi.
"Xoẹt ..!"
"Thiệu Gia Đao Pháp ? Ông là vì Thiệu gia ba huynh đệ đến nơi đây tìm tôi?"
Không có để ý đến Nghiêm Linh Nhi bên dưới đang hiểu lầm mình, sau khi tránh thoát được một đao tập kích từ đối phương, Trần Vân Thanh nhanh chóng đứng lên, đem Nghiêm Linh Nhi che chở tại phía sau, lúc này mới nhìn phía trước mình người trung niên trên dưới năm mươi tuổi này hỏi.
Một thanh dài hai mét đại đao, đây là đặt hữu của Thiệu gia tam huynh đệ, hắn cũng nhìn qua Nhẫn Trữ Vật của ba người bên trong thư tịch, trong đó ghi rõ đao pháp của Thiệu gia cần phải có thanh đại đao dài hai mét mới phát huy được lô hỏa thuần thanh.
Người trung niên này dùng loại đao này, cùng chiêu thức y hệt, nhất là đến nơi này diệt hắn, hắn không nhìn ra thân phận xa đối phương cũng là không có được a.
"Tao là Thiệu Dận Vân. Là chú hai của ba đứa cháu bất tài vừa chết trong tay của mày không lâu!" Thiệu Dận Vân gật đầu, không có ý che giấu đi thân phận của mình.
Đi lấy Hắc U Quả, vốn là một việc vô cùng trọng đại với Thiệu gia bọn họ, thông thường phải do những cường giả đứng đầu như hắn dẫn đội, nhưng ba tên tiểu tử kia nghĩ mình đã trưởng thành, có thế tự chủ một phương, thế cho nên không cần những cường giả như hắn đi theo.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.