Chương 500: Mời Tiếu Nhất Hồng
Hắc Tâm Lão Ma
17/10/2023
Lời nói của Sầm Ngọc Sơn vừa dứt, bên trong nghị sự phòng nơi đây âm thanh vang lên liên hồi, cứ như ong vỡ tổ một dạng, so với lại trước đây câm như hến là khác xa một trời một vực.
Dễ hiểu thôi, trước đây vài ngày Chấn Nam bọn họ cũng gặp khốn cảnh y hệt như hiện tại, rất nhiều người nghĩ Chấn Nam Đạo sẽ tiêu tùng trong lần tấn công đó.
Tuy nhiên khi Tiếu Nhất Hồng xuất hiện, mọi chuyện lại xoay chuyển một trăm tám mươi độ, chẳng những có thể đánh lui được Chấn Nam Thành quân đội, còn có thể làm cho bọn chúng tổn thương thảm trọng nữa.
Trong hoàn cảnh khó khăn như hiện tại, bọn họ nghĩ cũng chỉ có Tiếu Nhất Hồng xuất hiện, mới có thể chuyển bại thành thắng được mà thôi.
"Chuyện này..!"
Hồ Phi trong lòng khó xử, nếu như mà có thể mời Tiếu Nhất Hồng xuất quan, mấy ngày trước hắn là đã mời rồi.
Vấn đề là hắn không thể nào mời được, trong lòng của hắn có nỗi khổ không thể nói nên lời a.
"Nhị Đương Gia..! Không nên chần chừ vào lúc này nữa..!" Lục Đương Gia Bách Mạ đứng lên nêu ra ý kiến.
Những lần trước Hồ Phi vì lấy lý do là Đại Đại Đương Gia Tiếu Nhất Hồng đang đột phá Yêu Sư tứ trọng ra để làm cái cớ thoái thác, mãi không chịu đi mời Tiếu Nhất Hồng ra bên ngoài.
Nhưng bây giờ Chấn Nam Đạo đã ở nguy nan ngay trước mắt, nếu Đại Cao Phong Sơn bị công phá, Tiếu Nhất Hồng còn có thể ở trong đó bế quan cái mao.
Chờ chết còn không sai biệt lắm.
Nhân lúc tình cảnh còn chưa đến nỗi bi đát không thể vãn hồi được nữa, liền mời ông ta ra sớm còn kịp.
"Hay là Đại Đương Gia đã bị Hồ Đương Gia anh làm hại..?"
Sầm Ngọc Sơn nhìn đến ở vào hoàn cảnh này rồi mà Hồ Phi vẫn còn do dự không chịu đi mời Tiếu Nhất Hồng ra bên ngoài, vốn không ưa gì Hồ Phi đã rất là lâu rồi, nên hắn liền đưa ra câu hỏi tru tâm dành cho Hồ Phi.
Nghe Sầm Ngọc Sơn lời nói, vốn đang nhao nhao nghị luận Chấn Nam Đạo cao tầng bỗng nhiên im lặng lại, tất cả đều nhìn lên Hồ Phi trên chủ vị kia, ánh mắt rất là nghi ngại.
Sầm Ngọc Sơn nói không phải là không có lý, một binh sĩ không muốn làm tướng quân sẽ không phải là một binh sĩ tốt.
Không có người nào mà không muốn đến vị trí cao hơn cả, nhất là bang chúng đạo tặc như bọn họ đây.
Hồ Phi thân là Yêu Sư nhị trọng cường giả, kém Tiếu Nhất Hồng thực lực cũng không phải quá xa, nếu y lên làm Bang Chủ cũng không có người nào có thể nêu lên ý kiến.
Chướng ngại duy nhất cản con đường của Hồ Phi chính là Tiếu Nhất Hồng, nếu mà Tiếu Nhất Hồng không còn, y sẽ quang minh chính đại lên làm Bang Chủ.
Trong tình cảnh Tiếu Nhất Hồng đang bị thương trước khi trở lại Đại Cao Phong Sơn, chính là cơ hội tốt nhất để ra tay.
Như bọn họ ở vào hoàn cảnh của Hồ Phi, bọn họ cũng sẽ không có bỏ qua cơ hội tốt đến như thế này đâu.
"Ong..! Rầm ....! Phốc...!".
"Sầm Ngọc Sơn..? Mày nói như vậy là có ý gì..?"
Hồ Phi tức giận đến nỗi gương mặt từ trắng chuyển xanh, cực kỳ căm tức đối với Sầm Ngọc Sơn ra tay.
Hắn biết Sầm Ngọc Sơn không ưa mình từ lâu, nhưng không ngờ thằng khốn này lại nói ra những lời nói như thế này để mà hại hắn.
Hồ Phi hắn giết hại Tiếu Nhất Hồng để làm Bang Chủ, chuyện phi lý như vậy mà Sầm Ngọc Sơn tên này vẫn có thể nói ra được.
Quan hệ của hắn cùng Tiếu Nhất Hồng không phải là anh em, nhưng còn thân thiết hơn cả anh em nữa, bây giờ nếu như muốn hắn chết thay cho Tiếu Nhất Hồng hắn cũng không hề có một chút do dự chết đi.
Tình cảm như vậy, Sầm Ngọc Sơn còn nghi ngờ hắn ra tay với Tiếu Nhất Hồng trong lúc nguy nan, thử hỏi sao hắn không tức giận cho được.
Không đem Sầm Ngọc Sơn giết đi ngay, đã là nghĩ đến tình cảm anh em bao nhiêu năm nay rồi.
"Khụ..! Phốc..!"
"Hồ Phi..! Tôi biết mình không phải là đối thủ của anh, nhưng hôm nay nếu anh không nói rõ ràng Bang Chủ đã gặp chuyện gì, tôi dù chết cũng không bỏ qua..!"
Sầm Ngọc Sơn ho ra một ngụm máu, chống đao trong tay đứng lên, ánh mắt không có lo sợ, cũng không e ngại mình có thể bị Hồ Phi ra tay giết đi, hắn cần phải làm rõ vấn đề này mới được.
"Nhị Đương gia..! Ngũ Đương Gia nói không phải là không có lý..! Mời anh nói rõ Bang Chủ đang có chuyện gì, nếu không chúng tôi sẽ không bỏ qua cho anh..!"
Bách Mạ lập tức đứng về bên phía Sầm Ngọc Sơn, binh khí rút ra, hướng về Hồ Phi, dụng ý quá rõ ràng, hôm nay nếu Hồ Phi không nói rõ hoàn cảnh của Tiếu Nhất Hồng, hay mời Tiếu Nhất Hồng ra chủ trì đại cục, hắn là không có bỏ qua.
"Nhị Đương Gia..! Chúng tôi cũng cần anh cho một lời giải thích..!"
Không lâu sau, ngoài những người dòng chính của Hồ Phi ra, còn lại quá tám thành cao thủ liền đã đứng lên, đi về phía của Sầm Ngọc Sơn, cộng đồng uy hiếp Hồ Phi.
Bọn họ muốn sống, hoàn cảnh hiện nay chỉ có một mình Tiếu Nhất Hồng mới có thể để cho bọn họ tin tưởng, đưa bọn họ thoát khỏi khốn cảnh.
Hồ Phi tuy rất khá, nhưng không có ai ở đây tin tưởng vào tài năng của y cả, người mà bọn họ tin tưởng duy nhất chỉ có Tiếu Nhất Hồng.
Hôm nay nếu Hồ Phi còn kéo dài thời gian không nói tình cảnh của Tiếu Nhất Hồng hiện tại ra sao, bọn họ sẽ không có bỏ qua cho y đâu.
"Nhị Đương Gia..! Thực lực của anh tuy mạnh, nhưng cũng không thể chống lại nhiều anh em như vậy chứ hả..?" Sầm Ngọc Sơn gằn giọng lên tiếng.
Yêu Sĩ nhị trọng sơ kỳ, giao chiến đơn độc, ở nơi này không có người nào có thể làm đối thủ của Hồ Phi được.
Tuy nhiên, nếu là mấy chục người, trăm người cùng lên, đừng nói là Hồ Phi, dù cho lão đại Tiếu Nhất Hồng cũng không có khả năng là đối thủ, trong tình cảnh này, hắn cũng muốn xem Hồ Phi có thể cứng đầu được nữa hay không..
"Tụi mày muốn làm phản sao..?" Hồ Phi tức giận đến độ gào thét lên.
Địch nhân đang ở trước mắt, bây giờ là lúc tất cả nên đồng tâm hiệp lực lại với nhau, chống lại cường địch mới là chuyện quan trọng.
Đằng này đám khốn kiếp này lại hợp lực lại chống lại hắn đây, nội bộ tương tàn, đây là muốn Chấn Nam Đạo tiêu tùng tiết tấu, dù đám người Nguyễn Anh Đức chưa có đánh lên, đám người mình cũng đã tự giết lẫn nhau chết sạch rồi.
"Làm Phản..! Nhị đương gia..! Anh nói hơi quá rồi, chúng tôi chỉ muốn anh mời Bang Chủ ra mà thôi..!" Bách Mạ Không có cho rằng lời khép tội vừa rồi của Hồ Phi là đúng.
Đám người mình chỉ muốn Hồ Phi mời Tiếu Nhất Hồng ra chủ trì đại cục mà thôi, không hề có ý gì khác hơn, nói tạo phản là quá đáng rồi.
Hơn nữa Hồ Phi chỉ là phó bang Chủ của Chấn Nam Đạo mà không phải Bang Chủ, chỉ vì bọn họ hợp lực đối phó với y mà nói bọn họ tạo phản, thật không hợp lý chút nào, khi nào Hồ Phi làm chân chính Bang Chủ, khi đó mới nói những lời này cũng không muộn.
"Tụi mày..!"
Hồ Phi càng lúc càng thâm trầm, nhưng hắn cũng không thể nào tìm được biện pháp hay để mà phản bác, đám người này vốn không tin vào hắn, chỉ tin vào đại ca Tiếu Nhất Hồng, vấn đề là hiện tại hắn cũng không có cách giải thích cho đám người này hiểu a.
"Báo..!"
"Thập Đương Gia đã trở lại..!".
"Mang Huyền Phong..? Đưa hắn vào đây..!"
Tên báo tin kia đến thật là đúng lúc, Hồ Phi trong lòng là nghĩ như vậy, nó tạm thời hóa giải tình cảnh căng thẳng giữa hắn cùng Sầm Ngọc Sơn đám người.
"Để xem Mang Huyền Phong nói thế nào rồi mới quyết định bước tiếp theo đi..!" Sầm Ngọc Sơn đám người cũng không có muốn ép Hồ Phi nữa.
Mang Huyền Phong dẫn theo hai trăm tên binh sĩ tinh anh của Chấn Nam Đạo mình đi giết Trần Vân Thanh cùng Nguyễn Anh Đức.
May mắn tên này thành công, liền có thể giải quyết nguy nan trước mắt của Chấn Nam Đạo, không chừng còn giống như lần trước, bọn họ có thể chuyển bại thành thắng.
Đánh cho Chấn Nam Thành quân đội cùng Liệp Đạo Quân tan nát, thậm chí có thể tấn công vào bên trong Chấn Nam Thành, đem tòa thành này đánh hạ cũng hoàn toàn có thể, khi đó đám người mình không cần phải có sự xuất hiện của Tiếu Nhất Hồng mới có thể làm được thật.
"Khụ...! Phốc...! Nhị...Đương Gia..!"
Chỉ tiếc là không có được như tất cả mọi người ở nơi đây tự sướng, Mang Huyền Phong trở lại, nhưng là toàn thân trên dưới chứa đầy thương tích, trên người không có chút nào có thể gọi là ổn cả, nhìn âm thanh tên này phát ra khi được khi mất, nhiều người đang suy đoán xem tên này có thể còn sống được bao lâu nữa đây.
"Huyền Phong..! Có chuyện gì từ từ nói..!"
Hồ Phi tỏ ra ân cần, đi đến nâng Mang Huyền Phong lên, nhìn ra được hắn rất biết quan tâm cho anh em bên dưới của mình.
Nhưng không có ai hiểu, hiện tại trong lòng hắn cực độ giận dữ đối với lại Mang Huyền Phong, rất muốn một chưởng đem tên khốn kiếp này diệt đi.
Không cần chờ đến Mang Huyền Phong lên tiếng giải bày về chuyện đêm hôm qua, nhìn bộ dạng thảm hại này của Mang Huyền Phong, hắn là đã đoán được tám chín phần là tên vô dụng này đã thất bại mất rồi, trở lại nơi đây ngoài chuyện báo tin xấu ra thì chẳng còn cái mục đích nào khác nữa.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
Dễ hiểu thôi, trước đây vài ngày Chấn Nam bọn họ cũng gặp khốn cảnh y hệt như hiện tại, rất nhiều người nghĩ Chấn Nam Đạo sẽ tiêu tùng trong lần tấn công đó.
Tuy nhiên khi Tiếu Nhất Hồng xuất hiện, mọi chuyện lại xoay chuyển một trăm tám mươi độ, chẳng những có thể đánh lui được Chấn Nam Thành quân đội, còn có thể làm cho bọn chúng tổn thương thảm trọng nữa.
Trong hoàn cảnh khó khăn như hiện tại, bọn họ nghĩ cũng chỉ có Tiếu Nhất Hồng xuất hiện, mới có thể chuyển bại thành thắng được mà thôi.
"Chuyện này..!"
Hồ Phi trong lòng khó xử, nếu như mà có thể mời Tiếu Nhất Hồng xuất quan, mấy ngày trước hắn là đã mời rồi.
Vấn đề là hắn không thể nào mời được, trong lòng của hắn có nỗi khổ không thể nói nên lời a.
"Nhị Đương Gia..! Không nên chần chừ vào lúc này nữa..!" Lục Đương Gia Bách Mạ đứng lên nêu ra ý kiến.
Những lần trước Hồ Phi vì lấy lý do là Đại Đại Đương Gia Tiếu Nhất Hồng đang đột phá Yêu Sư tứ trọng ra để làm cái cớ thoái thác, mãi không chịu đi mời Tiếu Nhất Hồng ra bên ngoài.
Nhưng bây giờ Chấn Nam Đạo đã ở nguy nan ngay trước mắt, nếu Đại Cao Phong Sơn bị công phá, Tiếu Nhất Hồng còn có thể ở trong đó bế quan cái mao.
Chờ chết còn không sai biệt lắm.
Nhân lúc tình cảnh còn chưa đến nỗi bi đát không thể vãn hồi được nữa, liền mời ông ta ra sớm còn kịp.
"Hay là Đại Đương Gia đã bị Hồ Đương Gia anh làm hại..?"
Sầm Ngọc Sơn nhìn đến ở vào hoàn cảnh này rồi mà Hồ Phi vẫn còn do dự không chịu đi mời Tiếu Nhất Hồng ra bên ngoài, vốn không ưa gì Hồ Phi đã rất là lâu rồi, nên hắn liền đưa ra câu hỏi tru tâm dành cho Hồ Phi.
Nghe Sầm Ngọc Sơn lời nói, vốn đang nhao nhao nghị luận Chấn Nam Đạo cao tầng bỗng nhiên im lặng lại, tất cả đều nhìn lên Hồ Phi trên chủ vị kia, ánh mắt rất là nghi ngại.
Sầm Ngọc Sơn nói không phải là không có lý, một binh sĩ không muốn làm tướng quân sẽ không phải là một binh sĩ tốt.
Không có người nào mà không muốn đến vị trí cao hơn cả, nhất là bang chúng đạo tặc như bọn họ đây.
Hồ Phi thân là Yêu Sư nhị trọng cường giả, kém Tiếu Nhất Hồng thực lực cũng không phải quá xa, nếu y lên làm Bang Chủ cũng không có người nào có thể nêu lên ý kiến.
Chướng ngại duy nhất cản con đường của Hồ Phi chính là Tiếu Nhất Hồng, nếu mà Tiếu Nhất Hồng không còn, y sẽ quang minh chính đại lên làm Bang Chủ.
Trong tình cảnh Tiếu Nhất Hồng đang bị thương trước khi trở lại Đại Cao Phong Sơn, chính là cơ hội tốt nhất để ra tay.
Như bọn họ ở vào hoàn cảnh của Hồ Phi, bọn họ cũng sẽ không có bỏ qua cơ hội tốt đến như thế này đâu.
"Ong..! Rầm ....! Phốc...!".
"Sầm Ngọc Sơn..? Mày nói như vậy là có ý gì..?"
Hồ Phi tức giận đến nỗi gương mặt từ trắng chuyển xanh, cực kỳ căm tức đối với Sầm Ngọc Sơn ra tay.
Hắn biết Sầm Ngọc Sơn không ưa mình từ lâu, nhưng không ngờ thằng khốn này lại nói ra những lời nói như thế này để mà hại hắn.
Hồ Phi hắn giết hại Tiếu Nhất Hồng để làm Bang Chủ, chuyện phi lý như vậy mà Sầm Ngọc Sơn tên này vẫn có thể nói ra được.
Quan hệ của hắn cùng Tiếu Nhất Hồng không phải là anh em, nhưng còn thân thiết hơn cả anh em nữa, bây giờ nếu như muốn hắn chết thay cho Tiếu Nhất Hồng hắn cũng không hề có một chút do dự chết đi.
Tình cảm như vậy, Sầm Ngọc Sơn còn nghi ngờ hắn ra tay với Tiếu Nhất Hồng trong lúc nguy nan, thử hỏi sao hắn không tức giận cho được.
Không đem Sầm Ngọc Sơn giết đi ngay, đã là nghĩ đến tình cảm anh em bao nhiêu năm nay rồi.
"Khụ..! Phốc..!"
"Hồ Phi..! Tôi biết mình không phải là đối thủ của anh, nhưng hôm nay nếu anh không nói rõ ràng Bang Chủ đã gặp chuyện gì, tôi dù chết cũng không bỏ qua..!"
Sầm Ngọc Sơn ho ra một ngụm máu, chống đao trong tay đứng lên, ánh mắt không có lo sợ, cũng không e ngại mình có thể bị Hồ Phi ra tay giết đi, hắn cần phải làm rõ vấn đề này mới được.
"Nhị Đương gia..! Ngũ Đương Gia nói không phải là không có lý..! Mời anh nói rõ Bang Chủ đang có chuyện gì, nếu không chúng tôi sẽ không bỏ qua cho anh..!"
Bách Mạ lập tức đứng về bên phía Sầm Ngọc Sơn, binh khí rút ra, hướng về Hồ Phi, dụng ý quá rõ ràng, hôm nay nếu Hồ Phi không nói rõ hoàn cảnh của Tiếu Nhất Hồng, hay mời Tiếu Nhất Hồng ra chủ trì đại cục, hắn là không có bỏ qua.
"Nhị Đương Gia..! Chúng tôi cũng cần anh cho một lời giải thích..!"
Không lâu sau, ngoài những người dòng chính của Hồ Phi ra, còn lại quá tám thành cao thủ liền đã đứng lên, đi về phía của Sầm Ngọc Sơn, cộng đồng uy hiếp Hồ Phi.
Bọn họ muốn sống, hoàn cảnh hiện nay chỉ có một mình Tiếu Nhất Hồng mới có thể để cho bọn họ tin tưởng, đưa bọn họ thoát khỏi khốn cảnh.
Hồ Phi tuy rất khá, nhưng không có ai ở đây tin tưởng vào tài năng của y cả, người mà bọn họ tin tưởng duy nhất chỉ có Tiếu Nhất Hồng.
Hôm nay nếu Hồ Phi còn kéo dài thời gian không nói tình cảnh của Tiếu Nhất Hồng hiện tại ra sao, bọn họ sẽ không có bỏ qua cho y đâu.
"Nhị Đương Gia..! Thực lực của anh tuy mạnh, nhưng cũng không thể chống lại nhiều anh em như vậy chứ hả..?" Sầm Ngọc Sơn gằn giọng lên tiếng.
Yêu Sĩ nhị trọng sơ kỳ, giao chiến đơn độc, ở nơi này không có người nào có thể làm đối thủ của Hồ Phi được.
Tuy nhiên, nếu là mấy chục người, trăm người cùng lên, đừng nói là Hồ Phi, dù cho lão đại Tiếu Nhất Hồng cũng không có khả năng là đối thủ, trong tình cảnh này, hắn cũng muốn xem Hồ Phi có thể cứng đầu được nữa hay không..
"Tụi mày muốn làm phản sao..?" Hồ Phi tức giận đến độ gào thét lên.
Địch nhân đang ở trước mắt, bây giờ là lúc tất cả nên đồng tâm hiệp lực lại với nhau, chống lại cường địch mới là chuyện quan trọng.
Đằng này đám khốn kiếp này lại hợp lực lại chống lại hắn đây, nội bộ tương tàn, đây là muốn Chấn Nam Đạo tiêu tùng tiết tấu, dù đám người Nguyễn Anh Đức chưa có đánh lên, đám người mình cũng đã tự giết lẫn nhau chết sạch rồi.
"Làm Phản..! Nhị đương gia..! Anh nói hơi quá rồi, chúng tôi chỉ muốn anh mời Bang Chủ ra mà thôi..!" Bách Mạ Không có cho rằng lời khép tội vừa rồi của Hồ Phi là đúng.
Đám người mình chỉ muốn Hồ Phi mời Tiếu Nhất Hồng ra chủ trì đại cục mà thôi, không hề có ý gì khác hơn, nói tạo phản là quá đáng rồi.
Hơn nữa Hồ Phi chỉ là phó bang Chủ của Chấn Nam Đạo mà không phải Bang Chủ, chỉ vì bọn họ hợp lực đối phó với y mà nói bọn họ tạo phản, thật không hợp lý chút nào, khi nào Hồ Phi làm chân chính Bang Chủ, khi đó mới nói những lời này cũng không muộn.
"Tụi mày..!"
Hồ Phi càng lúc càng thâm trầm, nhưng hắn cũng không thể nào tìm được biện pháp hay để mà phản bác, đám người này vốn không tin vào hắn, chỉ tin vào đại ca Tiếu Nhất Hồng, vấn đề là hiện tại hắn cũng không có cách giải thích cho đám người này hiểu a.
"Báo..!"
"Thập Đương Gia đã trở lại..!".
"Mang Huyền Phong..? Đưa hắn vào đây..!"
Tên báo tin kia đến thật là đúng lúc, Hồ Phi trong lòng là nghĩ như vậy, nó tạm thời hóa giải tình cảnh căng thẳng giữa hắn cùng Sầm Ngọc Sơn đám người.
"Để xem Mang Huyền Phong nói thế nào rồi mới quyết định bước tiếp theo đi..!" Sầm Ngọc Sơn đám người cũng không có muốn ép Hồ Phi nữa.
Mang Huyền Phong dẫn theo hai trăm tên binh sĩ tinh anh của Chấn Nam Đạo mình đi giết Trần Vân Thanh cùng Nguyễn Anh Đức.
May mắn tên này thành công, liền có thể giải quyết nguy nan trước mắt của Chấn Nam Đạo, không chừng còn giống như lần trước, bọn họ có thể chuyển bại thành thắng.
Đánh cho Chấn Nam Thành quân đội cùng Liệp Đạo Quân tan nát, thậm chí có thể tấn công vào bên trong Chấn Nam Thành, đem tòa thành này đánh hạ cũng hoàn toàn có thể, khi đó đám người mình không cần phải có sự xuất hiện của Tiếu Nhất Hồng mới có thể làm được thật.
"Khụ...! Phốc...! Nhị...Đương Gia..!"
Chỉ tiếc là không có được như tất cả mọi người ở nơi đây tự sướng, Mang Huyền Phong trở lại, nhưng là toàn thân trên dưới chứa đầy thương tích, trên người không có chút nào có thể gọi là ổn cả, nhìn âm thanh tên này phát ra khi được khi mất, nhiều người đang suy đoán xem tên này có thể còn sống được bao lâu nữa đây.
"Huyền Phong..! Có chuyện gì từ từ nói..!"
Hồ Phi tỏ ra ân cần, đi đến nâng Mang Huyền Phong lên, nhìn ra được hắn rất biết quan tâm cho anh em bên dưới của mình.
Nhưng không có ai hiểu, hiện tại trong lòng hắn cực độ giận dữ đối với lại Mang Huyền Phong, rất muốn một chưởng đem tên khốn kiếp này diệt đi.
Không cần chờ đến Mang Huyền Phong lên tiếng giải bày về chuyện đêm hôm qua, nhìn bộ dạng thảm hại này của Mang Huyền Phong, hắn là đã đoán được tám chín phần là tên vô dụng này đã thất bại mất rồi, trở lại nơi đây ngoài chuyện báo tin xấu ra thì chẳng còn cái mục đích nào khác nữa.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.