Chương 394: Ngũ Giai Yêu Thú
Hắc Tâm Lão Ma
17/10/2023
Bây giờ Cổ Cường đang ôm bụng quằn quại, gương mặt vô cùng nhăn nhó cùng trắng chợt, cũng đủ biết là bây giờ Cổ Cường đang đau khổ đến mức độ nào.
Cổ Cường bị thương nặng là thế. Nhưng mà cái thân ảnh sau khi đánh trọng thương Cổ Cường cũng không có buông tha cho y, nó tiến lại gần, đem Cố Cự Cao cái cần cổ nắm lấy, khóa chặc tu vi của y lại, xách y đi đến vị trí của Trần Vân Thanh.
"Yêu..Yêu Sư ...lục trọng cảnh giới..!"
Cổ Cường nhìn tên to con đang xách mình như xách một con gà đi đến vị trí của Trần Vân Thanh này, run rẩy kêu lên mấy chữ.
Vừa rồi tên to con này ra tay, cái tốc độ đó, cái thực lực đó, hoàn toàn không có cho Cổ Cường hắn bất kỳ một cái cơ hội nào để có thể phản kháng.
Hắn cũng cảm nhận rất là rõ ràng thực lực của đối phương, đây là Yêu Sư lục trọng hậu kỳ không có sai, thậm chí so với lại Yêu Sư lục trọng còn cao hơn một chút. Yêu Sư thất trọng cũng chỉ có thực lực thế này thôi.
Trần Vân Thanh tên này bên cạnh có Yêu Sư lục trọng hậu kỳ cường giả bảo hộ, buồn cười hắn hắn chỉ là Yêu Sư tam trọng, lại muốn đi nhận người ta làm đệ tử, chuyện nảy nếu truyền ra bên ngoài, không bị người khác cười cho rụng răng.
Nghĩ lại bộ dáng kiêu ngạo vừa rồi của mình, hắn như muốn tìm cái lỗ để mà chui xuống, thật sự là quá mất mụn đi.
"Đáng kiếp..!"
Thái Na Trát nhìn Cổ Cường bị con Khôi Lỗi kia nắm cổ như nắm gà con, trong lòng thật quá là sảng khoái, cuối cùng cũng có người bị con Khôi Lỗi này nắm cổ, nàng không còn cô đơn một mình nữa rồi.
"Khụ...Khụ....! Yêu Thú biết ...biết nói chuyện..?"
Khoảng cách đôi bên chỉ là vài mét, vừa rồi Thái Na Trát lên tiếng, đương nhiên là Cổ Cường nghe rõ không sót một âm thanh nào.
Cổ Cường đương nhiên biết, Yêu Thú mở miệng nói chuyện nó phải ở cấp bậc nào.
Ngũ Giai Yêu Thú, cũng có thể gọi là Yêu Vương.
Má ơi..!
Cổ Cường hắn đã làm cái chuyện điên khùng gì thế này?
Trần Vân Thanh bên cạnh đã có Yêu Sư lục trọng bảo hộ còn không có đủ, bây giờ xuất hiện cả Yêu Vương...
Thế mà hắn còn muốn nhận đối phương làm đệ tử, còn muốn giết đối phương nữa...Cái này...
"Thái Na Trát..! Cô đi xung quanh xem còn có ai đang theo dõi nơi này hay không..! Nếu có bắt hết về đây..!"
Trần Vân Thanh nhìn Cổ Cường này một chút, sau đó nhàn nhạt lên tiếng đối với Thái Na Trát nói.
"Chủ nhân an tâm.! Tôi sẽ làm tốt..!"
Thái Na Trát tròng mắt xoay chuyển một cái nhìn Cổ Cường đầy ngụ ý, sau đó liền rời khỏi vai của Trần Vân Thanh, chạy thật xa đi ra ngoài.
Nàng biết Trần Vân Thanh bảo mình rời đi xung quanh tìm người, chẳng qua là một cái cớ, mục đích chính là muốn dùng một loại thủ đoạn nào đó để đối phó với lại Cổ Cường, nhưng lại không muốn cho người khác biết, bao gồm cả nàng bên trong.
Kinh nghiệm phong phú mấy ngàn năm từng trải, nàng là biết quá rõ ràng mà.
Cũng chỉ mong ông trời thương xót cho tên Cổ Cường này, không bị tên độc các chủ nhân này chơi quá thảm ..
"Vân Thanh công tử...! Tôi..!" Tôi làm sao thì mãi Cổ Cường cũng không thể nói ra được.
Vốn hắn dự tính nói cho Trần Vân Thanh biết, Cổ gia của hắn rất mạnh, trong tộc Yêu Sư rất nhiều, Yêu Sư cửu trọng cảnh giới, cao hơn quá nhiều tên to con đang xách hắn đây cũng không ít, nhìn thấy được thực lực như thế, hy vọng Trần Vân Thanh sẽ bỏ qua cho hắn một mạng.
Nhưng đến khi nghe con Hồ Ly kia lên tiếng, Cổ Cường hắn không còn gì có thể nói, hay nói đúng hơn là hắn chẳng biết nói cái gì.
Người ta ngay cả Yêu Vương cảnh Yêu Thú còn có thể sai bảo như thường.
Lấy một cái Yêu Sư gia tộc đi ra uy hiếp, không khỏi làm trò cười cho người ta hay là sao đây.
Thực sự, bây giờ Cổ Cường hắn hối hận, quá sức là hối hận.
Hắn không nên vì tham Bồi Khí Đan mà đến đây.
Không..! Ngay khi Trần Vân Thanh đưa cho hắn Bồi Khí Đan đan phương nữa kia, người ta vốn không có muốn giết hắn, hết lần này đến lần khác cho hắn cơ hội, thế nhưng là hắn không biết nắm lấy, một hai muốn dồn đối phương vào chỗ chết.
Nghĩ lại hắn hối hận không thôi, đáng tiếc trên đời này không hề có thuốc hối hận để mà ăn.
"Dung Thiên Quyết..! Luyện hóa cho ta..!"
Trần Vân Thanh cũng không có cùng Cổ Cường này nói thêm quá nhiều chuyện nữa, hắn vận chuyển Dung Thiên Quyết, đưa tay đặt lên đầu của Cổ Cường, bắt đầu hấp thu toàn bộ thân thể năng lượng của tên này, bắt đầu luyện hóa, đem chuyển thành thực lực cho mình dùng, tăng tốc thực lực đi lên.
Cổ Cường nghĩ rất đúng, Trần Vân Thanh hắn thật sự không muốn giết tên này một chút nào, vì muốn bình yên, ngay cả Bồi Khí Đan mà tên này muốn, hắn cũng đưa cho đối phương luôn, chỉ cần tên này chịu bỏ qua Dược Viên một chuyện là được rồi.
Nhưng nào có ngờ đâu, hắn càng nhân nhượng, đối phương lại càng lấn tới, ép cho hắn không còn con đường nào để đi. Thế nên tên này gặp phải quả báo như ngày hôm nay, đều là do tự tay của y gây ra, không thể nào trách ai khác được.
"Sao kỳ lạ vậy..! Thực sự của ta không hề tăng thêm..?"
Ngồi xếp bằng dưới một gốc cây tiêu hóa xong năng lượng của Cổ Cường sau, Trần Vân Thanh mở mắt ra, cảm nhận thực lực của mình vẫn là như vậy, Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ, không thể nào tiến thêm được, cái này làm cho hắn hơi có chút kinh ngạc.
Một thân năng lượng tinh hoa của Yêu Sư tam trọng hậu kỳ cường giả, nó lả cường đại đến mức độ nào. Theo Trần Vân Thanh hắn tính toán, nếu như không thể giúp hắn đột phá lên Yêu Sĩ cửu trọng, chí ít cũng phải là Yêu Sĩ bát trọng mới đúng, bây giờ không tăng lên được chút tu vi nào, điều này làm cho hắn khá là ngạc nhiên.
"Nhất định là do đường Nội Mạch thứ mười giở trò quỷ..!" Trần Vân Thanh rất là chắc chắn nói.
Cái đường Nội Mạch thứ mười này, Trần Vân Thanh hắn không biết nó đang giở trò gì, trước đây không lâu rõ ràng đã ăn gần năm trăm người của Cái Bố Tông năng lượng rồi, như thế còn không có đủ, không chịu nhả ra để cho hắn tăng cao lên tu vi, giờ đây ngay cả một thân năng lượng tinh hoa của Cổ Cường, đầu Nội Mạch này cũng nuốt sạch, thật ra đâu mới là điểm cuối cùng của nó?
Đến bao giờ nó mới nhả ra để cho Trần Vân Thanh hắn đột phá đây, chuyện này làm cho hắn thật sự quá sức là bực mình.
"Ân..! Sức mạnh của cơ thể dường như đã được đề cao hơn trước..!"
Trần Vân Thanh cảm nhận lại thân thể cốt cách cũng như là da thịt của mình một chút, thấy nó thật sự đã tăng cường hơn trước rất nhiều, tuy không thể nào kiểm chứng lực lượng phòng ngự thân thể hiện nay bao nhiêu, nhưng Trần Vân Thanh có một cái cảm giác, bây giờ bình thường Nhất Giai Hạ Phẩm Yêu Binh đã không thể nào làm gì được hắn nữa rồi.
Có thể hắn đứng yên cho một tên Yêu Giả cầm Nhất Giai Hạ Phẩm Yêu Binh chém, người đó cũng không thể nào làm gì được Trần Vân Thanh hắn.
Xem ra đây là một cái thu hoạch người ý muốn đi, đường Võ Mạch thứ mười này nhìn thất được nó cũng không chỉ biết ăn mà không biết chi, nó vẫn còn hữu dụng với Trần Vân Thanh hắn lắm.
Hơn nữa hắn còn có một cái suy đoán, sở dĩ đường Nội Mạch kia không có công kích đường Chân Mạch thứ tám, là vì hắn mới đột phá Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ cách đây không lâu, còn cần thêm một chút ít thời gian để lắng đọng, qua thời gian này, nó sẽ lại thả ra năng lượng trợ giúp hắn mà thôi.
Điều mà hắn cần làm bây giờ là bình tĩnh tu luyện tiếp Yêu Kỹ của mình là được rồi, thời cơ đến, tự nhiên nước sẽ chảy thành sông thôi.
"Xoẹt..!"
"Thanh kiếm này có tên là Nghịch Phong Kiếm hay sao..? Thật sự sắc bén vô song..!" Thanh kiếm này Trần Vân Thanh chính là lấy ra từ bên trong Túi Không Gian của Cổ Cường.
Lúc nhìn thấy Cổ Cường cầm lấy nó, Trần Vân Thanh hắn trong lòng là hâm mộ không thôi, rất mong mình sẽ có được một thanh kiếm như vậy để sử dụng cho phù hợp với bản thân, bởi lẽ trong tay của hắn Huyền Linh Kiếm tuy là một thanh kiếm tốt, tuy nhiên theo tu vi của hắn đề thăng, Huyền Linh Kiếm đã không còn phù hợp với lại hắn nữa rồi.
Thanh Nghịch Phong Kiếm này đến thật sự rất đúng lúc, với cấp bậc Tam Giai Trung Phẩm của nó, có nó trong tay, từ đây cho đến khi đột phá Yêu Sư trung kỳ, hắn sẽ không lo lắng đến chuyện không có binh khí phù hợp với bản thân.
"Cũng nên nghĩ cách che giấu cấp bậc thật sự của nó cùng tên gọi..!" Đây là việc mà Trần Vân Thanh phải giải quyết gấp gáp bây giờ, nếu như muốn sử dụng nó một cách tự nhiên.
Thanh kiếm này vốn là của Cổ Cường, chắc đã không ít người nhìn thấy qua nó khi Cổ Cường ra tay.
Nếu đem nó sử dụng, không khác gì nói cho tất cả người trong thiên hạ này điều biết, Cổ Cường chính là do Trần Vân Thanh hắn giết.
Nếu mà như thế hắn sẽ đối mặt với lại đuổi giết hết sức gắt gao đến từ Cổ gia đám người.
Đây là điều hắn không hề muốn, hắn còn chưa sẵn sàng đối đâu với một con quái vật khổng lồ như là Cổ gia vậy, mọi chuyện vẫn là nên cẩn thận một chút là hơn.
"Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ Trãm Phong Kiếm Pháp phần trung bộ..!" Nhìn Bộ Yêu Kỹ này, Trần Vân Thanh lông mày nhíu chặc lại một cái.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Cổ Cường bị thương nặng là thế. Nhưng mà cái thân ảnh sau khi đánh trọng thương Cổ Cường cũng không có buông tha cho y, nó tiến lại gần, đem Cố Cự Cao cái cần cổ nắm lấy, khóa chặc tu vi của y lại, xách y đi đến vị trí của Trần Vân Thanh.
"Yêu..Yêu Sư ...lục trọng cảnh giới..!"
Cổ Cường nhìn tên to con đang xách mình như xách một con gà đi đến vị trí của Trần Vân Thanh này, run rẩy kêu lên mấy chữ.
Vừa rồi tên to con này ra tay, cái tốc độ đó, cái thực lực đó, hoàn toàn không có cho Cổ Cường hắn bất kỳ một cái cơ hội nào để có thể phản kháng.
Hắn cũng cảm nhận rất là rõ ràng thực lực của đối phương, đây là Yêu Sư lục trọng hậu kỳ không có sai, thậm chí so với lại Yêu Sư lục trọng còn cao hơn một chút. Yêu Sư thất trọng cũng chỉ có thực lực thế này thôi.
Trần Vân Thanh tên này bên cạnh có Yêu Sư lục trọng hậu kỳ cường giả bảo hộ, buồn cười hắn hắn chỉ là Yêu Sư tam trọng, lại muốn đi nhận người ta làm đệ tử, chuyện nảy nếu truyền ra bên ngoài, không bị người khác cười cho rụng răng.
Nghĩ lại bộ dáng kiêu ngạo vừa rồi của mình, hắn như muốn tìm cái lỗ để mà chui xuống, thật sự là quá mất mụn đi.
"Đáng kiếp..!"
Thái Na Trát nhìn Cổ Cường bị con Khôi Lỗi kia nắm cổ như nắm gà con, trong lòng thật quá là sảng khoái, cuối cùng cũng có người bị con Khôi Lỗi này nắm cổ, nàng không còn cô đơn một mình nữa rồi.
"Khụ...Khụ....! Yêu Thú biết ...biết nói chuyện..?"
Khoảng cách đôi bên chỉ là vài mét, vừa rồi Thái Na Trát lên tiếng, đương nhiên là Cổ Cường nghe rõ không sót một âm thanh nào.
Cổ Cường đương nhiên biết, Yêu Thú mở miệng nói chuyện nó phải ở cấp bậc nào.
Ngũ Giai Yêu Thú, cũng có thể gọi là Yêu Vương.
Má ơi..!
Cổ Cường hắn đã làm cái chuyện điên khùng gì thế này?
Trần Vân Thanh bên cạnh đã có Yêu Sư lục trọng bảo hộ còn không có đủ, bây giờ xuất hiện cả Yêu Vương...
Thế mà hắn còn muốn nhận đối phương làm đệ tử, còn muốn giết đối phương nữa...Cái này...
"Thái Na Trát..! Cô đi xung quanh xem còn có ai đang theo dõi nơi này hay không..! Nếu có bắt hết về đây..!"
Trần Vân Thanh nhìn Cổ Cường này một chút, sau đó nhàn nhạt lên tiếng đối với Thái Na Trát nói.
"Chủ nhân an tâm.! Tôi sẽ làm tốt..!"
Thái Na Trát tròng mắt xoay chuyển một cái nhìn Cổ Cường đầy ngụ ý, sau đó liền rời khỏi vai của Trần Vân Thanh, chạy thật xa đi ra ngoài.
Nàng biết Trần Vân Thanh bảo mình rời đi xung quanh tìm người, chẳng qua là một cái cớ, mục đích chính là muốn dùng một loại thủ đoạn nào đó để đối phó với lại Cổ Cường, nhưng lại không muốn cho người khác biết, bao gồm cả nàng bên trong.
Kinh nghiệm phong phú mấy ngàn năm từng trải, nàng là biết quá rõ ràng mà.
Cũng chỉ mong ông trời thương xót cho tên Cổ Cường này, không bị tên độc các chủ nhân này chơi quá thảm ..
"Vân Thanh công tử...! Tôi..!" Tôi làm sao thì mãi Cổ Cường cũng không thể nói ra được.
Vốn hắn dự tính nói cho Trần Vân Thanh biết, Cổ gia của hắn rất mạnh, trong tộc Yêu Sư rất nhiều, Yêu Sư cửu trọng cảnh giới, cao hơn quá nhiều tên to con đang xách hắn đây cũng không ít, nhìn thấy được thực lực như thế, hy vọng Trần Vân Thanh sẽ bỏ qua cho hắn một mạng.
Nhưng đến khi nghe con Hồ Ly kia lên tiếng, Cổ Cường hắn không còn gì có thể nói, hay nói đúng hơn là hắn chẳng biết nói cái gì.
Người ta ngay cả Yêu Vương cảnh Yêu Thú còn có thể sai bảo như thường.
Lấy một cái Yêu Sư gia tộc đi ra uy hiếp, không khỏi làm trò cười cho người ta hay là sao đây.
Thực sự, bây giờ Cổ Cường hắn hối hận, quá sức là hối hận.
Hắn không nên vì tham Bồi Khí Đan mà đến đây.
Không..! Ngay khi Trần Vân Thanh đưa cho hắn Bồi Khí Đan đan phương nữa kia, người ta vốn không có muốn giết hắn, hết lần này đến lần khác cho hắn cơ hội, thế nhưng là hắn không biết nắm lấy, một hai muốn dồn đối phương vào chỗ chết.
Nghĩ lại hắn hối hận không thôi, đáng tiếc trên đời này không hề có thuốc hối hận để mà ăn.
"Dung Thiên Quyết..! Luyện hóa cho ta..!"
Trần Vân Thanh cũng không có cùng Cổ Cường này nói thêm quá nhiều chuyện nữa, hắn vận chuyển Dung Thiên Quyết, đưa tay đặt lên đầu của Cổ Cường, bắt đầu hấp thu toàn bộ thân thể năng lượng của tên này, bắt đầu luyện hóa, đem chuyển thành thực lực cho mình dùng, tăng tốc thực lực đi lên.
Cổ Cường nghĩ rất đúng, Trần Vân Thanh hắn thật sự không muốn giết tên này một chút nào, vì muốn bình yên, ngay cả Bồi Khí Đan mà tên này muốn, hắn cũng đưa cho đối phương luôn, chỉ cần tên này chịu bỏ qua Dược Viên một chuyện là được rồi.
Nhưng nào có ngờ đâu, hắn càng nhân nhượng, đối phương lại càng lấn tới, ép cho hắn không còn con đường nào để đi. Thế nên tên này gặp phải quả báo như ngày hôm nay, đều là do tự tay của y gây ra, không thể nào trách ai khác được.
"Sao kỳ lạ vậy..! Thực sự của ta không hề tăng thêm..?"
Ngồi xếp bằng dưới một gốc cây tiêu hóa xong năng lượng của Cổ Cường sau, Trần Vân Thanh mở mắt ra, cảm nhận thực lực của mình vẫn là như vậy, Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ, không thể nào tiến thêm được, cái này làm cho hắn hơi có chút kinh ngạc.
Một thân năng lượng tinh hoa của Yêu Sư tam trọng hậu kỳ cường giả, nó lả cường đại đến mức độ nào. Theo Trần Vân Thanh hắn tính toán, nếu như không thể giúp hắn đột phá lên Yêu Sĩ cửu trọng, chí ít cũng phải là Yêu Sĩ bát trọng mới đúng, bây giờ không tăng lên được chút tu vi nào, điều này làm cho hắn khá là ngạc nhiên.
"Nhất định là do đường Nội Mạch thứ mười giở trò quỷ..!" Trần Vân Thanh rất là chắc chắn nói.
Cái đường Nội Mạch thứ mười này, Trần Vân Thanh hắn không biết nó đang giở trò gì, trước đây không lâu rõ ràng đã ăn gần năm trăm người của Cái Bố Tông năng lượng rồi, như thế còn không có đủ, không chịu nhả ra để cho hắn tăng cao lên tu vi, giờ đây ngay cả một thân năng lượng tinh hoa của Cổ Cường, đầu Nội Mạch này cũng nuốt sạch, thật ra đâu mới là điểm cuối cùng của nó?
Đến bao giờ nó mới nhả ra để cho Trần Vân Thanh hắn đột phá đây, chuyện này làm cho hắn thật sự quá sức là bực mình.
"Ân..! Sức mạnh của cơ thể dường như đã được đề cao hơn trước..!"
Trần Vân Thanh cảm nhận lại thân thể cốt cách cũng như là da thịt của mình một chút, thấy nó thật sự đã tăng cường hơn trước rất nhiều, tuy không thể nào kiểm chứng lực lượng phòng ngự thân thể hiện nay bao nhiêu, nhưng Trần Vân Thanh có một cái cảm giác, bây giờ bình thường Nhất Giai Hạ Phẩm Yêu Binh đã không thể nào làm gì được hắn nữa rồi.
Có thể hắn đứng yên cho một tên Yêu Giả cầm Nhất Giai Hạ Phẩm Yêu Binh chém, người đó cũng không thể nào làm gì được Trần Vân Thanh hắn.
Xem ra đây là một cái thu hoạch người ý muốn đi, đường Võ Mạch thứ mười này nhìn thất được nó cũng không chỉ biết ăn mà không biết chi, nó vẫn còn hữu dụng với Trần Vân Thanh hắn lắm.
Hơn nữa hắn còn có một cái suy đoán, sở dĩ đường Nội Mạch kia không có công kích đường Chân Mạch thứ tám, là vì hắn mới đột phá Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ cách đây không lâu, còn cần thêm một chút ít thời gian để lắng đọng, qua thời gian này, nó sẽ lại thả ra năng lượng trợ giúp hắn mà thôi.
Điều mà hắn cần làm bây giờ là bình tĩnh tu luyện tiếp Yêu Kỹ của mình là được rồi, thời cơ đến, tự nhiên nước sẽ chảy thành sông thôi.
"Xoẹt..!"
"Thanh kiếm này có tên là Nghịch Phong Kiếm hay sao..? Thật sự sắc bén vô song..!" Thanh kiếm này Trần Vân Thanh chính là lấy ra từ bên trong Túi Không Gian của Cổ Cường.
Lúc nhìn thấy Cổ Cường cầm lấy nó, Trần Vân Thanh hắn trong lòng là hâm mộ không thôi, rất mong mình sẽ có được một thanh kiếm như vậy để sử dụng cho phù hợp với bản thân, bởi lẽ trong tay của hắn Huyền Linh Kiếm tuy là một thanh kiếm tốt, tuy nhiên theo tu vi của hắn đề thăng, Huyền Linh Kiếm đã không còn phù hợp với lại hắn nữa rồi.
Thanh Nghịch Phong Kiếm này đến thật sự rất đúng lúc, với cấp bậc Tam Giai Trung Phẩm của nó, có nó trong tay, từ đây cho đến khi đột phá Yêu Sư trung kỳ, hắn sẽ không lo lắng đến chuyện không có binh khí phù hợp với bản thân.
"Cũng nên nghĩ cách che giấu cấp bậc thật sự của nó cùng tên gọi..!" Đây là việc mà Trần Vân Thanh phải giải quyết gấp gáp bây giờ, nếu như muốn sử dụng nó một cách tự nhiên.
Thanh kiếm này vốn là của Cổ Cường, chắc đã không ít người nhìn thấy qua nó khi Cổ Cường ra tay.
Nếu đem nó sử dụng, không khác gì nói cho tất cả người trong thiên hạ này điều biết, Cổ Cường chính là do Trần Vân Thanh hắn giết.
Nếu mà như thế hắn sẽ đối mặt với lại đuổi giết hết sức gắt gao đến từ Cổ gia đám người.
Đây là điều hắn không hề muốn, hắn còn chưa sẵn sàng đối đâu với một con quái vật khổng lồ như là Cổ gia vậy, mọi chuyện vẫn là nên cẩn thận một chút là hơn.
"Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ Trãm Phong Kiếm Pháp phần trung bộ..!" Nhìn Bộ Yêu Kỹ này, Trần Vân Thanh lông mày nhíu chặc lại một cái.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.