Chương 406: Quá Không Bình Thường
Hắc Tâm Lão Ma
17/10/2023
"Nương tử..! Vậy sao mà được, cha của anh từ lâu đã muốn có một cô con dâu..!
"Khó khăn lắm anh mới làm được, sao có thể để cho ông ấy thất vọng được..!"
Trần Vân Thanh đúng lý cũng không có chịu buông tha, ai bảo Lưu Tố Hiền này ấm đầu, một hai muốn cùng hắn diễn vai vợ chồng này làm cái gì đây.
Nhìn cô gái này giận mà không thể làm gì được mình, trong lòng hắn như có một dòng nước mát chảy qua vậy a.
"Vân Thanh..! Thật sự không được..! Hay là thế này, ra tết em sẽ cùng anh về tạ lỗi với cha có được hay không..!" Lưu Tố Hiền phải nén giận lắm mới không cho thằng khốn này một chưởng đi về chầu Minh Vương.
Thằng khốn này thật sự là quá đáng hận, nắm lấy điểm yếu của nàng không chịu bỏ qua, thật sự quá là đáng chết.
Cũng may, lý trí xuất hiện kịp lúc, mới không có làm cho nàng mất đi khống chế, nhưng nàng cũng không có biết, nếu Trần Vân Thanh cứ cắn hoài không buông tha, nàng có thể còn kiềm chế được cơn giận của mình trong vòng bao lâu nữa.
"Như vậy cũng được..! Có điều trong khoảng thời gian này anh sẽ rất nhớ em a..!"
Trần Vân Thanh cũng là người nhìn mặt đoán ý không có tồi một chút nào, hắn biết Lưu Tố Hiền đã đang ở trong trạng thái bão nỗi nơi biên giới, nếu mà làm quá lên, hai người xem như xé rách gia mặt, Trần Vân Thanh hắn cũng không có quả ngọt gì để ăn.
Nên thôi dừng lại nơi đây mới là hợp lý hơn cả.
"Chụp..!"
"Không có sao..! Chỉ cần mười này thôi em sẽ trở lại, như vậy vợ chồng mình có thể ở bên nhau được rồi..!"
Lưu Tố Hiền khá là hài lòng chuyện Trần Vân Thanh không có ép buộc nàng nữa, cũng không quên cho thằng khốn này một nụ hôn, xem như là tưởng thưởng cho hắn vậy.
"Nương tử à..! Em..!" Trần Vân Thanh muốn chiếm thêm chút tiện nghi nhiều hơn, ít khi có cơ hội chém Lưu Tố Hiền một đao như thế này, bỏ qua cũng khá là đáng tiếc.
"Tiểu thư..! Chúng ta phải lên đường trở lại Cổ Loa Thành rồi, nếu như không sẽ không có kịp...!"
Lưu Phương Hoa cũng rất là hiểu sự khó xử của Lưu Tố Hiền hiện tại, bà ta xuất hiện đúng lúc cùng đúng chỗ, khuyên Lưu Tố Hiền rời đi, đồng thời cũng cắt đứt luôn những gì mà Trần Vân Thanh còn muốn dây dưa thêm nữa.
"Vân Thanh..! Em phải đi rồi, anh nhớ phải giữ gìn sức khỏe a..!" Lưu Tố Hiền cũng là thở ra nhẹ một hơi, nhanh chóng đi theo Lưu Phương Hoa rời khỏi nơi này.
Trước khi đến gặp Trần Vân Thanh, nàng cũng đã biết trước được thằng khốn này hết sức là khó đối phó.
Nhưng qua một trận giao tranh vừa rồi, nàng đã đánh giá lại, thằng khốn này cực kỳ khó chơi trong số những người mà nàng từng gặp.
Không có Lưu Phương Hoa, chỉ sợ nàng muốn thoát khỏi tay tên khốn này cũng rất khó. Xem ra sau này phải tính toán lại kế hoạch đối phó với lại Trần Vân Thanh này mới được rồi.
"Tiểu Diễm..! Sao rồi..!Em không có chuyện gì muốn hỏi anh hay sao..?"
Lưu Tố Hiền cũng đã rời khỏi một thời gian rồi, hắn thấy Ngô Tiểu Diễm cứ nhìn hắn suốt, không nói câu nào, cái này cũng làm cho hắn khá là không được thoải mái, không còn cách nào khác, hắn cũng chỉ có thể lên tiếng hỏi một chút.
"Thiếu gia..! Không có..! Em cảm thấy thiếu phu nhân là người tốt, anh lấy cô ấy làm vợ, thật sự rất là tốt..!"
Ngô Tiểu Diễm lắc đầu, không có chuyện gì muốn hỏi Trần Vân Thanh cả, ngược lại với người con gái tên Lưu Tố Hiền kia, nàng đánh giá khá là cao a.
Cũng không có ai biết Ngô Tiểu Diễm là đang nói thật hay nói đùa nữa.
"Cô ta mà là người tốt sao..?" Trần Vân Thanh có chút nhíu mày.
Hắn muốn lên tiếng giải thích cho Ngô Tiểu Diễm biết, thật ra hắn cùng Lưu Tố Hiền quan hệ không có đến mức độ thân thiết cho lắm, càng không có chuyện hắn lấy Lưu Tố Hiền làm vợ từ bao giờ.
Nhưng hiện tại nhìn gương mặt của Ngô Tiểu Diễm, cũng không có lấy gì là quan tâm đến chuyện này, thái độ này của cô ta làm cho hắn muốn giải thích cũng nghẹn đi một hơi, không có muốn đi chuyên sâu về vấn đề này nữa.
"Đúng vậy Thiếu gia..! Cô ấy là một người tốt..! Đối xử với anh thật lòng, anh phải trân trọng cô ấy mới được a..!"
Ngô Tiểu Diễm gật đầu, chuyện không thể nhìn bên ngoài được, tuy ánh mắt của Lưu Tố Hiền đối với lại thiếu gia nhà nàng không có tốt, hai người này lời nói bên trong nghe ra cũng toàn là diễn kịch, nhưng không có hiểu thế nào, tự sâu trong lòng, nàng có cảm giác Lưu Tố Hiền rất tốt với lại thiếu gia nhà mình, có thể làm một người vợ hiền chăm sóc tốt cho thiếu gia.
Loại cảm giác này rất là kỳ lạ, nhưng nàng tin vào giác quan thứ sáu của nàng, nó sẽ không có sai đâu.
"Thật lòng..?" Trần Vân Thanh có chút im lặng.
Cảm giác của hắn thì khác xa so với lại Ngô Tiểu Diễm, hắn có cảm giác được Lưu Tố Hiền này không phải là người bình thường, phía sau người con gái này cũng có chứa một bí mật rất là lớn.
Cô ta tiếp cận Trần Vân Thanh hắn, làm nhiều trò như vậy, chắc chắn bên trong có âm mưu gì..
Âm mưu đó như thế nào, chỉ tạm thời Trần Vân Thanh hắn còn chưa có nghĩ ra mà thôi, nhưng chỉ cần bên cô ta một thời gian, hắn chắc chắn có thể tìm ra được. Hắn vẫn luôn tin vào trực giác của mình mà.
"Tiểu Diễm..! Em bây giờ cũng lả Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ rồi..! Hay là vào bên trong kia giác tỉnh Yêu Hồn, sau đó đột phá luôn Yêu Sĩ cảnh giới..!" Hai người vô tình đi đến một cái nơi gọi lả Giác Hồn Lâu, Trần Vân Thanh dừng lại, như nhớ đến chuyện gì, hắn là lên tiếng để nghị với lại Ngô Tiểu Diễm.
Giác Hồn! Giác Tỉnh Yêu Hồn!
Ngoài tại mỗi gia tộc đều có một cái ra, bên ngoài vẫn còn có nhiều thương hội bỏ vốn ra mở. Khác với lại Giác Hồn Đài bên kia gia tộc, hàng năm định kỳ vào tháng sáu sẽ giác tỉnh Yêu Hồn miễn phí cho đệ tử một lần, Giác Hồn Đài bên ngoài mở cửa quanh năm.
Nhưng Yêu Giả muốn sử dụng Giác Hồn Đài bên ngoài, thì phải tốn tiền, khoảng tiền cũng không ít, tầm mười cái đồng vàng cho một lần giác tỉnh Yêu Hồn.
Hiện tại trên người của Trần Vân Thanh hắn có khá nhiều tiền, chút xíu đồng vàng vô dụng này là không có đặt ở trong mắt của hắn, quan trọng điểm bây giờ Ngô Tiểu Diễm đã đến lúc phải Giác Tỉnh Yêu Hồn rồi.
Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ, tiến lên một bước chính là Yêu Sĩ cảnh giới, không có Yêu Hồn, sẽ khó có thể cảm nhận được thiên địa linh khí tồn tại, như vậy cũng không thể nào đột phá Yêu Sĩ cho được, đúng dịp đi ngang qua đây, trợ giúp Ngô Tiểu Diễm Giác Tỉnh Yêu Hồn luôn cũng không có sao.
"Thiếu gia..! Không có cần..! Tiểu Diễm cảnh giới còn chưa có vững chắc..! Tạm thời không muốn đột phá Yêu Sĩ..!"
Ngô Tiểu Diễm vẫn ôm lấy cánh tay phải của Trần Vân Thanh, không chịu buông ra, giống như là trong lòng của nàng nghĩ, cánh tay của Trần Vân Thanh còn quan trọng hơn cả chuyện đột phá Yêu Sĩ gì đó của nàng, ôm cánh tay này, nàng không cần muốn điều gì khác một dạng.
"Tiểu Diễm..! Có phải em có chuyện gì đang giấu anh hay không..!"
Bất chợt, Trần Vân Thanh buông nhẹ tay của Ngô Tiểu Diễm ra, lấy hai tay đặt lên vai nàng, nhìn chăm chú vào đôi mắt của nàng, ngưng trọng lên tiếng hỏi.
Những biểu hiện gần đây của Ngô Tiểu Diễm kể từ sáng hôm nay gặp hắn đến tận bây giờ quá mức là bất bình thường, đầu tiên cô gái này không còn rụt rè như trước, quấn lấy hắn nham sam, đây là điều không bình thường đầu tiên.
Trước đây Ngô Tiểu Diễm tuy cũng không muốn xa rời hắn, nhưng chưa bao giờ cô ta lại bạo gan đến như thế này.
Thứ hai là thái độ đối với lại Lưu Tố Hiền, tuy bên ngoài Ngô Tiểu Diễm xem hắn là thiếu gia, là chủ tử, nhưng mà hắn không phải người mù, đương nhiên nhận ra được Ngô Tiểu Diễm dùng tình với lại hắn có chút sâu.
Một cô gái yêu một người đàn ông sâu đậm, lại có thể dương mắt nhìn người đàn ông đó âu yếm với lại người con gái khác mà không có phản ứng gì, còn là khen cô gái kia hết lời, chuyện này thật quá không có bình thường đi.
Chi tiết cuối cùng là tu vi bây giờ của Ngô Tiểu Diễm, Yêu Sĩ lục trọng cảnh giới...
Không có sai, lả Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ cảnh giới, mà không phải là Yêu Giả cửu trọng như vừa rồi hắn nói.
Có lẽ Ngô Tiểu Diễm không có biết, công pháp mà Trần Vân Thanh hắn tu luyện là Tạo Hóa Dung Thiên Quyết, nó thần kỳ đến nỗi có thể nhìn ra được cảnh giới của người khác cao hơn mình hẳn một cái cảnh giới lớn, dù đối phương có dùng Liếm Tức Công Pháp cường đại đến như thế nào, cũng không thể qua mặt được hắn.
Hiện tại ngay cả Yêu Sư thất trọng hậu kỳ ở trước mắt của hắn sử dụng Liếm Tức công pháp, cũng tuyệt đối không thể che dấu được hắn.
Ngô Tiểu Diễm đang sử dụng Liếm Tức công pháp rất cao siêu, rất nhiều Yêu Sư cường giả cũng không thể nào nhìn ra được vấn đề, còn Yêu Quyết mà cô ta đang tu hành, là thuộc Hỏa hệ Yêu Quyết cực kỳ cao thâm, nó không còn là Đại Hành Huyền Khí Kinh như trước hắn giao nữa, chuyện này có vấn đề quá lớn.
Ban đầu hắn có nghĩ qua là do Trần Kim Tiền đưa Yêu Quyết cao siêu cho Ngô Tiểu Diễm tu luyện.
Nhưng sau đó hắn liền lắc đầu phủ nhận, Chân Khí cùng cách vận hành công pháp của Trần Kim Tiền quá khác xa Ngô Tiểu Diễm, tên đó như hắn đoán không sai đang tu luyện là hệ Thổ công pháp.
Một người chuyên hệ Thổ, sẽ không thể nào dạy cho người khác Hỏa Hệ công pháp được.
Trừ khi đối phương lấy từ bên ngoài.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
"Khó khăn lắm anh mới làm được, sao có thể để cho ông ấy thất vọng được..!"
Trần Vân Thanh đúng lý cũng không có chịu buông tha, ai bảo Lưu Tố Hiền này ấm đầu, một hai muốn cùng hắn diễn vai vợ chồng này làm cái gì đây.
Nhìn cô gái này giận mà không thể làm gì được mình, trong lòng hắn như có một dòng nước mát chảy qua vậy a.
"Vân Thanh..! Thật sự không được..! Hay là thế này, ra tết em sẽ cùng anh về tạ lỗi với cha có được hay không..!" Lưu Tố Hiền phải nén giận lắm mới không cho thằng khốn này một chưởng đi về chầu Minh Vương.
Thằng khốn này thật sự là quá đáng hận, nắm lấy điểm yếu của nàng không chịu bỏ qua, thật sự quá là đáng chết.
Cũng may, lý trí xuất hiện kịp lúc, mới không có làm cho nàng mất đi khống chế, nhưng nàng cũng không có biết, nếu Trần Vân Thanh cứ cắn hoài không buông tha, nàng có thể còn kiềm chế được cơn giận của mình trong vòng bao lâu nữa.
"Như vậy cũng được..! Có điều trong khoảng thời gian này anh sẽ rất nhớ em a..!"
Trần Vân Thanh cũng là người nhìn mặt đoán ý không có tồi một chút nào, hắn biết Lưu Tố Hiền đã đang ở trong trạng thái bão nỗi nơi biên giới, nếu mà làm quá lên, hai người xem như xé rách gia mặt, Trần Vân Thanh hắn cũng không có quả ngọt gì để ăn.
Nên thôi dừng lại nơi đây mới là hợp lý hơn cả.
"Chụp..!"
"Không có sao..! Chỉ cần mười này thôi em sẽ trở lại, như vậy vợ chồng mình có thể ở bên nhau được rồi..!"
Lưu Tố Hiền khá là hài lòng chuyện Trần Vân Thanh không có ép buộc nàng nữa, cũng không quên cho thằng khốn này một nụ hôn, xem như là tưởng thưởng cho hắn vậy.
"Nương tử à..! Em..!" Trần Vân Thanh muốn chiếm thêm chút tiện nghi nhiều hơn, ít khi có cơ hội chém Lưu Tố Hiền một đao như thế này, bỏ qua cũng khá là đáng tiếc.
"Tiểu thư..! Chúng ta phải lên đường trở lại Cổ Loa Thành rồi, nếu như không sẽ không có kịp...!"
Lưu Phương Hoa cũng rất là hiểu sự khó xử của Lưu Tố Hiền hiện tại, bà ta xuất hiện đúng lúc cùng đúng chỗ, khuyên Lưu Tố Hiền rời đi, đồng thời cũng cắt đứt luôn những gì mà Trần Vân Thanh còn muốn dây dưa thêm nữa.
"Vân Thanh..! Em phải đi rồi, anh nhớ phải giữ gìn sức khỏe a..!" Lưu Tố Hiền cũng là thở ra nhẹ một hơi, nhanh chóng đi theo Lưu Phương Hoa rời khỏi nơi này.
Trước khi đến gặp Trần Vân Thanh, nàng cũng đã biết trước được thằng khốn này hết sức là khó đối phó.
Nhưng qua một trận giao tranh vừa rồi, nàng đã đánh giá lại, thằng khốn này cực kỳ khó chơi trong số những người mà nàng từng gặp.
Không có Lưu Phương Hoa, chỉ sợ nàng muốn thoát khỏi tay tên khốn này cũng rất khó. Xem ra sau này phải tính toán lại kế hoạch đối phó với lại Trần Vân Thanh này mới được rồi.
"Tiểu Diễm..! Sao rồi..!Em không có chuyện gì muốn hỏi anh hay sao..?"
Lưu Tố Hiền cũng đã rời khỏi một thời gian rồi, hắn thấy Ngô Tiểu Diễm cứ nhìn hắn suốt, không nói câu nào, cái này cũng làm cho hắn khá là không được thoải mái, không còn cách nào khác, hắn cũng chỉ có thể lên tiếng hỏi một chút.
"Thiếu gia..! Không có..! Em cảm thấy thiếu phu nhân là người tốt, anh lấy cô ấy làm vợ, thật sự rất là tốt..!"
Ngô Tiểu Diễm lắc đầu, không có chuyện gì muốn hỏi Trần Vân Thanh cả, ngược lại với người con gái tên Lưu Tố Hiền kia, nàng đánh giá khá là cao a.
Cũng không có ai biết Ngô Tiểu Diễm là đang nói thật hay nói đùa nữa.
"Cô ta mà là người tốt sao..?" Trần Vân Thanh có chút nhíu mày.
Hắn muốn lên tiếng giải thích cho Ngô Tiểu Diễm biết, thật ra hắn cùng Lưu Tố Hiền quan hệ không có đến mức độ thân thiết cho lắm, càng không có chuyện hắn lấy Lưu Tố Hiền làm vợ từ bao giờ.
Nhưng hiện tại nhìn gương mặt của Ngô Tiểu Diễm, cũng không có lấy gì là quan tâm đến chuyện này, thái độ này của cô ta làm cho hắn muốn giải thích cũng nghẹn đi một hơi, không có muốn đi chuyên sâu về vấn đề này nữa.
"Đúng vậy Thiếu gia..! Cô ấy là một người tốt..! Đối xử với anh thật lòng, anh phải trân trọng cô ấy mới được a..!"
Ngô Tiểu Diễm gật đầu, chuyện không thể nhìn bên ngoài được, tuy ánh mắt của Lưu Tố Hiền đối với lại thiếu gia nhà nàng không có tốt, hai người này lời nói bên trong nghe ra cũng toàn là diễn kịch, nhưng không có hiểu thế nào, tự sâu trong lòng, nàng có cảm giác Lưu Tố Hiền rất tốt với lại thiếu gia nhà mình, có thể làm một người vợ hiền chăm sóc tốt cho thiếu gia.
Loại cảm giác này rất là kỳ lạ, nhưng nàng tin vào giác quan thứ sáu của nàng, nó sẽ không có sai đâu.
"Thật lòng..?" Trần Vân Thanh có chút im lặng.
Cảm giác của hắn thì khác xa so với lại Ngô Tiểu Diễm, hắn có cảm giác được Lưu Tố Hiền này không phải là người bình thường, phía sau người con gái này cũng có chứa một bí mật rất là lớn.
Cô ta tiếp cận Trần Vân Thanh hắn, làm nhiều trò như vậy, chắc chắn bên trong có âm mưu gì..
Âm mưu đó như thế nào, chỉ tạm thời Trần Vân Thanh hắn còn chưa có nghĩ ra mà thôi, nhưng chỉ cần bên cô ta một thời gian, hắn chắc chắn có thể tìm ra được. Hắn vẫn luôn tin vào trực giác của mình mà.
"Tiểu Diễm..! Em bây giờ cũng lả Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ rồi..! Hay là vào bên trong kia giác tỉnh Yêu Hồn, sau đó đột phá luôn Yêu Sĩ cảnh giới..!" Hai người vô tình đi đến một cái nơi gọi lả Giác Hồn Lâu, Trần Vân Thanh dừng lại, như nhớ đến chuyện gì, hắn là lên tiếng để nghị với lại Ngô Tiểu Diễm.
Giác Hồn! Giác Tỉnh Yêu Hồn!
Ngoài tại mỗi gia tộc đều có một cái ra, bên ngoài vẫn còn có nhiều thương hội bỏ vốn ra mở. Khác với lại Giác Hồn Đài bên kia gia tộc, hàng năm định kỳ vào tháng sáu sẽ giác tỉnh Yêu Hồn miễn phí cho đệ tử một lần, Giác Hồn Đài bên ngoài mở cửa quanh năm.
Nhưng Yêu Giả muốn sử dụng Giác Hồn Đài bên ngoài, thì phải tốn tiền, khoảng tiền cũng không ít, tầm mười cái đồng vàng cho một lần giác tỉnh Yêu Hồn.
Hiện tại trên người của Trần Vân Thanh hắn có khá nhiều tiền, chút xíu đồng vàng vô dụng này là không có đặt ở trong mắt của hắn, quan trọng điểm bây giờ Ngô Tiểu Diễm đã đến lúc phải Giác Tỉnh Yêu Hồn rồi.
Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ, tiến lên một bước chính là Yêu Sĩ cảnh giới, không có Yêu Hồn, sẽ khó có thể cảm nhận được thiên địa linh khí tồn tại, như vậy cũng không thể nào đột phá Yêu Sĩ cho được, đúng dịp đi ngang qua đây, trợ giúp Ngô Tiểu Diễm Giác Tỉnh Yêu Hồn luôn cũng không có sao.
"Thiếu gia..! Không có cần..! Tiểu Diễm cảnh giới còn chưa có vững chắc..! Tạm thời không muốn đột phá Yêu Sĩ..!"
Ngô Tiểu Diễm vẫn ôm lấy cánh tay phải của Trần Vân Thanh, không chịu buông ra, giống như là trong lòng của nàng nghĩ, cánh tay của Trần Vân Thanh còn quan trọng hơn cả chuyện đột phá Yêu Sĩ gì đó của nàng, ôm cánh tay này, nàng không cần muốn điều gì khác một dạng.
"Tiểu Diễm..! Có phải em có chuyện gì đang giấu anh hay không..!"
Bất chợt, Trần Vân Thanh buông nhẹ tay của Ngô Tiểu Diễm ra, lấy hai tay đặt lên vai nàng, nhìn chăm chú vào đôi mắt của nàng, ngưng trọng lên tiếng hỏi.
Những biểu hiện gần đây của Ngô Tiểu Diễm kể từ sáng hôm nay gặp hắn đến tận bây giờ quá mức là bất bình thường, đầu tiên cô gái này không còn rụt rè như trước, quấn lấy hắn nham sam, đây là điều không bình thường đầu tiên.
Trước đây Ngô Tiểu Diễm tuy cũng không muốn xa rời hắn, nhưng chưa bao giờ cô ta lại bạo gan đến như thế này.
Thứ hai là thái độ đối với lại Lưu Tố Hiền, tuy bên ngoài Ngô Tiểu Diễm xem hắn là thiếu gia, là chủ tử, nhưng mà hắn không phải người mù, đương nhiên nhận ra được Ngô Tiểu Diễm dùng tình với lại hắn có chút sâu.
Một cô gái yêu một người đàn ông sâu đậm, lại có thể dương mắt nhìn người đàn ông đó âu yếm với lại người con gái khác mà không có phản ứng gì, còn là khen cô gái kia hết lời, chuyện này thật quá không có bình thường đi.
Chi tiết cuối cùng là tu vi bây giờ của Ngô Tiểu Diễm, Yêu Sĩ lục trọng cảnh giới...
Không có sai, lả Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ cảnh giới, mà không phải là Yêu Giả cửu trọng như vừa rồi hắn nói.
Có lẽ Ngô Tiểu Diễm không có biết, công pháp mà Trần Vân Thanh hắn tu luyện là Tạo Hóa Dung Thiên Quyết, nó thần kỳ đến nỗi có thể nhìn ra được cảnh giới của người khác cao hơn mình hẳn một cái cảnh giới lớn, dù đối phương có dùng Liếm Tức Công Pháp cường đại đến như thế nào, cũng không thể qua mặt được hắn.
Hiện tại ngay cả Yêu Sư thất trọng hậu kỳ ở trước mắt của hắn sử dụng Liếm Tức công pháp, cũng tuyệt đối không thể che dấu được hắn.
Ngô Tiểu Diễm đang sử dụng Liếm Tức công pháp rất cao siêu, rất nhiều Yêu Sư cường giả cũng không thể nào nhìn ra được vấn đề, còn Yêu Quyết mà cô ta đang tu hành, là thuộc Hỏa hệ Yêu Quyết cực kỳ cao thâm, nó không còn là Đại Hành Huyền Khí Kinh như trước hắn giao nữa, chuyện này có vấn đề quá lớn.
Ban đầu hắn có nghĩ qua là do Trần Kim Tiền đưa Yêu Quyết cao siêu cho Ngô Tiểu Diễm tu luyện.
Nhưng sau đó hắn liền lắc đầu phủ nhận, Chân Khí cùng cách vận hành công pháp của Trần Kim Tiền quá khác xa Ngô Tiểu Diễm, tên đó như hắn đoán không sai đang tu luyện là hệ Thổ công pháp.
Một người chuyên hệ Thổ, sẽ không thể nào dạy cho người khác Hỏa Hệ công pháp được.
Trừ khi đối phương lấy từ bên ngoài.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.