Chương 668: Yêu Tông Ngũ Trọng
Hắc Tâm Lão Ma
17/10/2023
"Cô không nhìn thấy những họa tiết kỳ lạ bên trong mỗi chữ hay sao..?".
Mạnh Thường Hữu nhàn nhạt lên tiếng.
"Họa tiết..?"
Thiệu Mỹ Mỹ nhìn kỹ lại thêm một lần nữa, nàng đúng là phát hiện ra mỗi khi kết thúc một chữ, nét bút lại kéo dài ra một đoạn, trông nó rất là đẹp mắt, nàng nhìn qua cũng chỉ thấy nó giống thư pháp bình thường thôi, Mạnh Thường Quân trước đây cũng từng viết như thế này mà, không lẽ..
"Bên trong những họa tiết kia, chính là ám hiệu bí mật của Mạnh gia, chỉ có gia chủ cùng người thừa kế mới có thể biết về nó..!"
Mạnh Thường Hữu nói rõ ràng ra cho Thiệu Mỹ Mỹ biết một chút.
Trong lời nói của hắn có chút đau lòng, nếu như trước đây hắn đem ám hiệu này truyền lại cho Mạnh Thường Minh, nó liền có thể thông qua chữ viết nói rõ cho hắn biết người giết nó là Thiệu Mỹ Mỹ rồi, khi đó hắn đã đem con tiện nhân này ra diệt trừ đi từ lâu, cũng là không có để nó hại chết thêm đứa con trai của hắn, đứa con mà hắn đặt kỳ vọng nhiều nhất.
Nhưng biết làm sao được, tộc quy khó chống, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật.
'Là ta đã quá khinh xuất..!' Những cái này Thiệu Mỹ Mỹ nàng nên nhận ra từ sớm mới phải.
Những đại gia tộc như Mạnh gia, hùng bá Mân Việt Quận Thành nơi này mấy trăm năm, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, làm sao một con nha đầu đến từ vùng đất xa xôi như nàng có thể hiểu biết nỗi.
Chút tài mọn của nàng đặt tại trong mắt những đại gia tộc này là không đáng nhắc đến, chỉ trách nàng quá tự tin vào bản thân mình mà thôi.
"Tộc trưởng.! Một người làm một người chịu, xin ngài hãy bỏ qua cho người nhà của tôi, họ thật sự vô tội..!"
Thiệu Mỹ Mỹ biết mình đã trúng kế của Mạnh Thường Quân, nàng là không còn gì để nói, cái chết là khó có thể tránh khỏi, khi nàng đã quyết tâm đi vào con đường trả thù, cũng liền đã biết được sẽ có một ngày như hôm nay.
Dù có phải đi vào Vạn Độc Động Phủ, cũng là đúng người đúng tội.
Nhưng khi nghĩ đến mẹ già của mình cùng chú bác bên kia, những người đã tin tưởng nàng, cùng nàng nếm trải biết bao đắng cay mới có thể sống được yên ổn như ngày hôm nay, hiện tại vì nàng liên lụy mà tất cả phải cùng chết với nàng, nàng thật sự là không muốn nhìn thấy a.
"Đưa cô ta đi..!"
Phất tay một cái ra hiệu cho đám thuộc hạ bên ngoài đưa Thiệu Mỹ Mỹ đi, không để cho cô ta nói thêm bất kỳ điều gì nữa.
Đi theo Mạnh Thường Hữu bao nhiêu lâu nay, Mạnh Hồng Ân hắn hiểu Mạnh Thường Hữu vị tộc trưởng này có bao nhiêu lãnh huyết.
Một khi ông ta đã muốn giết ai, không gì có thể thay đổi được, hắn nghĩ may Thiệu Mỹ Mỹ chỉ có nhiêu đó thân nhân, nhiều thêm nữa cũng sẽ bị Mạnh Thường Hữu diệt sạch thôi.
"Tộc trưởng..! Trần Vân Thanh bên kia..?"
Đuổi đi Thiệu Mỹ Mỹ, cho người đi diệt sạch Thiệu gia dư nghiệt xong sau, Mạnh Hồng Ân quay trở lại xin ý kiến xử lý Trần Vân Thanh một chuyện.
"Cạch..!".
"Lấy lệnh bài này của ta, đi mời tam trưởng lão cùng tứ trưởng lão đi đến Trường Sa Sơn Mạch, đem Trần Vân Thanh diệt đi, không để cho tên đó có cơ hội quay trở lại Mân Việt Quận Thành..!"
Mạnh Thường Hữu gương mặt không hề có một tia cảm xúc nào lên tiếng.
"Tộc Trưởng..!"
Mạnh Hồng Ân kinh ngạc đến ngây người nhìn tấm tộc trưởng lệnh bài trong tay.
Tam Trưởng Lão cùng Tứ Trưởng Lão, đây những Yêu Sư cửu trọng cường giả có tiếng tăm bật nhất tại bên trong Mạnh gia, mỗi người đều có thực lực khủng bố, từng diệt qua không ít đồng cấp cường giả.
Mạnh Thường Hữu một lúc vận dụng hai người này để đi giết một tên tiểu bối như Trần Vân Thanh, chuyện này hắn nghe thật sự không được chân thật cho lắm.
Theo như mệnh lệnh này, vậy Mạnh gia của hắn cùng Trần Vân Thanh sẽ tiến đến khống chết không thôi trình độ.
Có cần thiết phải làm đến mức này hay là không..?
Theo như hắn thấy, nếu chuyện này không có liên quan đến Trần Vân Thanh, hai vị thiếu gia cũng không phải do Trần Vân Thanh giết, Mạnh gia của mình cùng Trần Vân Thanh không có thù oán gì sâu đậm, có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Nói thật từ tự sâu trong lòng của hắn, hắn không muốn Mạnh gia của mình cùng Trần Vân Thanh chém giết đến trình độ không chết không thôi bao giờ.
Hắn có điều tra qua tư liệu về Trần Vân Thanh, hắn nhận ra rằng người này quá mức yêu nghiệt cùng thần bí, dường như người nào đắc tội với lại y đều không có kết cục tốt.
Trần gia tại Chấn Nam Thành chính là một cái ví dụ sống, hắn rất là không muốn Mạnh gia của mình đi theo bước chân của Trần gia chút nào cả a.
"Theo lời của ta đi làm đi..!"
Mạnh Thường Hữu liếc mắt nhìn qua Mạnh Hồng Ân một cái, không mặn không nhạt lên tiếng nói.
"Vâng..! Tộc trưởng..! Tôi lập tức đi làm ngay..!"
Ánh mắt kia của Mạnh Thường Hữu hắn không thấy qua nhiều, mỗi một lần gặp qua, y như rằng sẽ có tai ương sắp sửa xảy ra, Mạnh Hồng Ân hắn dám bảo đảm, nếu hắn còn nhiều lời thêm một câu nữa, tai ương kia sẽ đỗ xuống đầu của hắn.
"Không được..! Ngoài hai vị Trưởng Lão ra, ta cần phải phái thêm lực lượng khác đi làm nhiệm vụ lần này mới được..!"
Đi ra bên ngoài đại điện, Mạnh Hồng Ân đôi mắt khép lại, hai tay nắm thật chặt, tràn đầy quyết tâm.
Mạnh Thường Hữu đã có quyết định, sẽ không sửa đổi, vậy Mạnh gia của hắn cùng Trần Vân Thanh đối địch là chuyện không thể nào tránh khỏi, nếu vậy hắn phải bảo đảm Trần Vân Thanh chắc chắn phải chết, không có cơ hội quay trở lại tìm Mạnh gia hắn trả thù, bằng không tấm gương của Trần gia, chính là Mạnh gia hắn ngày sau.
"Đại nhân..! Thường Hữu làm như vậy, chắc ngài đã hài lòng..!"
Mạnh Hồng Ân rời đi không lâu, bên trong đại điện xuất hiện một người thần bí mang áo choàng màu đen che khuất hoàn toàn dung mạo của bản thân, chỉ hiện ra bên ngoài một đôi mắt lạnh lùng cùng cao ngạo.
Ngay khi người này xuất hiện, Mạnh Thường Hữu không còn ngồi vững trên chủ vị của mình nữa, hắn là đi xuống bên dưới, khom lưng uốn gối cung kính bái chào, không còn bộ dáng uy hùng của một vị gia chủ đứng đầu đại tộc Mân Việt Quận hiện nay.
"Xẹt..!"
"Ân..! Ông làm rất tốt, nhớ đừng bao giờ để cho Trần Vân Thanh còn sống sót trên đời này..!"
Người áo đen thần bí này gật đầu, quăng qua cho Mạnh Thường Hữu một chiếc lọ ngọc, như là khen ngợi quyết định cùng Trần Vân Thanh không chết không thôi vừa rồi của Mạnh Thường Hữu.
"Đại nhân an tâm..! Tôi xin bảo đảm Trần Vân Thanh sẽ không có cơ hội quay lại Mân Việt Quận!"
Mạnh Thường Hữu lên tiếng cam đoan, vì là sợ có điều gì sai sót, nên hắn là phái một lúc hai vị Yêu Sư cửu trọng cường giả đi diệt Trần Vân Thanh.
Thêm Mạnh Hồng Ân người này theo hắn lâu năm, hiểu quá rõ ràng tính cách của hắn, thế nào cũng sẽ phái thêm người đi theo âm thầm trợ giúp, một lực lượng mạnh đến như vậy, hắn không có tin Trần Vân Thanh còn có thể sống sót quay trở lại Mân Việt Quận Thành.
"Được...! Ông làm việc tiếp đi..! Nếu nhận được tin Trần Vân Thanh chết, ta sẽ cho người đưa thêm phần thưởng cho ông..!"
Người áo đen một lần nữa gật đầu, hắn nghĩ cũng phải, sẽ không có sai lầm gì, Trần Vân Thanh hiện tại tối đa chỉ là Yêu Sư tứ trọng, phái ra nhiều cường giả như thế này, chắc là không có sai số xảy ra đâu, hắn cũng có thể an tâm trở lại kinh thành hội báo công tác được rồi.
"Cung tiễn đại nhân..!"
Mạnh Thường Hữu khẽ lấy tay lau đi mồ hôi lạnh trên trán của mình, người áo đen thần bí này quá cường đại, mỗi lần lui tới liền như bóng ma một dạng, hắn không nhìn thấy được quỹ tích di chuyển của người này, nếu ông ta mà muốn lấy mạng của hắn mà nói, chỉ cần phất tay lên là được rồi, hắn không có một chút cơ hội nào có thể phản kháng được cả.
Thực lực của người này khủng bố như vậy, hắn chỉ gặp qua được một người duy nhất, đó là Quận Thủ Nguyễn Dư Thành mà thôi, nhưng hắn biết, người này chắc chắn không phải là Nguyễn Dư Thành.
"Xẹt..!"
"Yêu Tông ngũ trọng hậu kỳ cường giả thật sự rất là khủng bố..!"
Người áo đen biến mất không lâu, bên trong đại điện tiếp tục dứt hiện một người, là một ông lão tầm sáu bảy chục tuổi, đầu tóc đã gần bạc hết.
Khi người này xuất hiện, Mạnh Thường Hữu không có lấy gì là bất ngờ hay kinh sợ gì cả, vì đây chính là át chủ bài lớn nhất của Mạnh gia bọn họ, Yêu Tông nhị trọng sơ kỳ cường giả, Thái Thượng Trưởng Lão Mạnh Tử Thoại.
"Thái Thượng Trưởng Lão..! Ngài nói người thần bí này chính là Yêu Tông ngũ trọng cường giả.?"
Mạnh Thường Hữu là chấn động trong lòng, mặt dù hắn có suy đoán người thần bí này thực lực không kém gì Nguyễn Dư Thành vị Thành Chủ kia, nhưng khi chứng thực, cũng là hù hắn không hề nhẹ.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Mạnh Thường Hữu nhàn nhạt lên tiếng.
"Họa tiết..?"
Thiệu Mỹ Mỹ nhìn kỹ lại thêm một lần nữa, nàng đúng là phát hiện ra mỗi khi kết thúc một chữ, nét bút lại kéo dài ra một đoạn, trông nó rất là đẹp mắt, nàng nhìn qua cũng chỉ thấy nó giống thư pháp bình thường thôi, Mạnh Thường Quân trước đây cũng từng viết như thế này mà, không lẽ..
"Bên trong những họa tiết kia, chính là ám hiệu bí mật của Mạnh gia, chỉ có gia chủ cùng người thừa kế mới có thể biết về nó..!"
Mạnh Thường Hữu nói rõ ràng ra cho Thiệu Mỹ Mỹ biết một chút.
Trong lời nói của hắn có chút đau lòng, nếu như trước đây hắn đem ám hiệu này truyền lại cho Mạnh Thường Minh, nó liền có thể thông qua chữ viết nói rõ cho hắn biết người giết nó là Thiệu Mỹ Mỹ rồi, khi đó hắn đã đem con tiện nhân này ra diệt trừ đi từ lâu, cũng là không có để nó hại chết thêm đứa con trai của hắn, đứa con mà hắn đặt kỳ vọng nhiều nhất.
Nhưng biết làm sao được, tộc quy khó chống, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật.
'Là ta đã quá khinh xuất..!' Những cái này Thiệu Mỹ Mỹ nàng nên nhận ra từ sớm mới phải.
Những đại gia tộc như Mạnh gia, hùng bá Mân Việt Quận Thành nơi này mấy trăm năm, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, làm sao một con nha đầu đến từ vùng đất xa xôi như nàng có thể hiểu biết nỗi.
Chút tài mọn của nàng đặt tại trong mắt những đại gia tộc này là không đáng nhắc đến, chỉ trách nàng quá tự tin vào bản thân mình mà thôi.
"Tộc trưởng.! Một người làm một người chịu, xin ngài hãy bỏ qua cho người nhà của tôi, họ thật sự vô tội..!"
Thiệu Mỹ Mỹ biết mình đã trúng kế của Mạnh Thường Quân, nàng là không còn gì để nói, cái chết là khó có thể tránh khỏi, khi nàng đã quyết tâm đi vào con đường trả thù, cũng liền đã biết được sẽ có một ngày như hôm nay.
Dù có phải đi vào Vạn Độc Động Phủ, cũng là đúng người đúng tội.
Nhưng khi nghĩ đến mẹ già của mình cùng chú bác bên kia, những người đã tin tưởng nàng, cùng nàng nếm trải biết bao đắng cay mới có thể sống được yên ổn như ngày hôm nay, hiện tại vì nàng liên lụy mà tất cả phải cùng chết với nàng, nàng thật sự là không muốn nhìn thấy a.
"Đưa cô ta đi..!"
Phất tay một cái ra hiệu cho đám thuộc hạ bên ngoài đưa Thiệu Mỹ Mỹ đi, không để cho cô ta nói thêm bất kỳ điều gì nữa.
Đi theo Mạnh Thường Hữu bao nhiêu lâu nay, Mạnh Hồng Ân hắn hiểu Mạnh Thường Hữu vị tộc trưởng này có bao nhiêu lãnh huyết.
Một khi ông ta đã muốn giết ai, không gì có thể thay đổi được, hắn nghĩ may Thiệu Mỹ Mỹ chỉ có nhiêu đó thân nhân, nhiều thêm nữa cũng sẽ bị Mạnh Thường Hữu diệt sạch thôi.
"Tộc trưởng..! Trần Vân Thanh bên kia..?"
Đuổi đi Thiệu Mỹ Mỹ, cho người đi diệt sạch Thiệu gia dư nghiệt xong sau, Mạnh Hồng Ân quay trở lại xin ý kiến xử lý Trần Vân Thanh một chuyện.
"Cạch..!".
"Lấy lệnh bài này của ta, đi mời tam trưởng lão cùng tứ trưởng lão đi đến Trường Sa Sơn Mạch, đem Trần Vân Thanh diệt đi, không để cho tên đó có cơ hội quay trở lại Mân Việt Quận Thành..!"
Mạnh Thường Hữu gương mặt không hề có một tia cảm xúc nào lên tiếng.
"Tộc Trưởng..!"
Mạnh Hồng Ân kinh ngạc đến ngây người nhìn tấm tộc trưởng lệnh bài trong tay.
Tam Trưởng Lão cùng Tứ Trưởng Lão, đây những Yêu Sư cửu trọng cường giả có tiếng tăm bật nhất tại bên trong Mạnh gia, mỗi người đều có thực lực khủng bố, từng diệt qua không ít đồng cấp cường giả.
Mạnh Thường Hữu một lúc vận dụng hai người này để đi giết một tên tiểu bối như Trần Vân Thanh, chuyện này hắn nghe thật sự không được chân thật cho lắm.
Theo như mệnh lệnh này, vậy Mạnh gia của hắn cùng Trần Vân Thanh sẽ tiến đến khống chết không thôi trình độ.
Có cần thiết phải làm đến mức này hay là không..?
Theo như hắn thấy, nếu chuyện này không có liên quan đến Trần Vân Thanh, hai vị thiếu gia cũng không phải do Trần Vân Thanh giết, Mạnh gia của mình cùng Trần Vân Thanh không có thù oán gì sâu đậm, có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Nói thật từ tự sâu trong lòng của hắn, hắn không muốn Mạnh gia của mình cùng Trần Vân Thanh chém giết đến trình độ không chết không thôi bao giờ.
Hắn có điều tra qua tư liệu về Trần Vân Thanh, hắn nhận ra rằng người này quá mức yêu nghiệt cùng thần bí, dường như người nào đắc tội với lại y đều không có kết cục tốt.
Trần gia tại Chấn Nam Thành chính là một cái ví dụ sống, hắn rất là không muốn Mạnh gia của mình đi theo bước chân của Trần gia chút nào cả a.
"Theo lời của ta đi làm đi..!"
Mạnh Thường Hữu liếc mắt nhìn qua Mạnh Hồng Ân một cái, không mặn không nhạt lên tiếng nói.
"Vâng..! Tộc trưởng..! Tôi lập tức đi làm ngay..!"
Ánh mắt kia của Mạnh Thường Hữu hắn không thấy qua nhiều, mỗi một lần gặp qua, y như rằng sẽ có tai ương sắp sửa xảy ra, Mạnh Hồng Ân hắn dám bảo đảm, nếu hắn còn nhiều lời thêm một câu nữa, tai ương kia sẽ đỗ xuống đầu của hắn.
"Không được..! Ngoài hai vị Trưởng Lão ra, ta cần phải phái thêm lực lượng khác đi làm nhiệm vụ lần này mới được..!"
Đi ra bên ngoài đại điện, Mạnh Hồng Ân đôi mắt khép lại, hai tay nắm thật chặt, tràn đầy quyết tâm.
Mạnh Thường Hữu đã có quyết định, sẽ không sửa đổi, vậy Mạnh gia của hắn cùng Trần Vân Thanh đối địch là chuyện không thể nào tránh khỏi, nếu vậy hắn phải bảo đảm Trần Vân Thanh chắc chắn phải chết, không có cơ hội quay trở lại tìm Mạnh gia hắn trả thù, bằng không tấm gương của Trần gia, chính là Mạnh gia hắn ngày sau.
"Đại nhân..! Thường Hữu làm như vậy, chắc ngài đã hài lòng..!"
Mạnh Hồng Ân rời đi không lâu, bên trong đại điện xuất hiện một người thần bí mang áo choàng màu đen che khuất hoàn toàn dung mạo của bản thân, chỉ hiện ra bên ngoài một đôi mắt lạnh lùng cùng cao ngạo.
Ngay khi người này xuất hiện, Mạnh Thường Hữu không còn ngồi vững trên chủ vị của mình nữa, hắn là đi xuống bên dưới, khom lưng uốn gối cung kính bái chào, không còn bộ dáng uy hùng của một vị gia chủ đứng đầu đại tộc Mân Việt Quận hiện nay.
"Xẹt..!"
"Ân..! Ông làm rất tốt, nhớ đừng bao giờ để cho Trần Vân Thanh còn sống sót trên đời này..!"
Người áo đen thần bí này gật đầu, quăng qua cho Mạnh Thường Hữu một chiếc lọ ngọc, như là khen ngợi quyết định cùng Trần Vân Thanh không chết không thôi vừa rồi của Mạnh Thường Hữu.
"Đại nhân an tâm..! Tôi xin bảo đảm Trần Vân Thanh sẽ không có cơ hội quay lại Mân Việt Quận!"
Mạnh Thường Hữu lên tiếng cam đoan, vì là sợ có điều gì sai sót, nên hắn là phái một lúc hai vị Yêu Sư cửu trọng cường giả đi diệt Trần Vân Thanh.
Thêm Mạnh Hồng Ân người này theo hắn lâu năm, hiểu quá rõ ràng tính cách của hắn, thế nào cũng sẽ phái thêm người đi theo âm thầm trợ giúp, một lực lượng mạnh đến như vậy, hắn không có tin Trần Vân Thanh còn có thể sống sót quay trở lại Mân Việt Quận Thành.
"Được...! Ông làm việc tiếp đi..! Nếu nhận được tin Trần Vân Thanh chết, ta sẽ cho người đưa thêm phần thưởng cho ông..!"
Người áo đen một lần nữa gật đầu, hắn nghĩ cũng phải, sẽ không có sai lầm gì, Trần Vân Thanh hiện tại tối đa chỉ là Yêu Sư tứ trọng, phái ra nhiều cường giả như thế này, chắc là không có sai số xảy ra đâu, hắn cũng có thể an tâm trở lại kinh thành hội báo công tác được rồi.
"Cung tiễn đại nhân..!"
Mạnh Thường Hữu khẽ lấy tay lau đi mồ hôi lạnh trên trán của mình, người áo đen thần bí này quá cường đại, mỗi lần lui tới liền như bóng ma một dạng, hắn không nhìn thấy được quỹ tích di chuyển của người này, nếu ông ta mà muốn lấy mạng của hắn mà nói, chỉ cần phất tay lên là được rồi, hắn không có một chút cơ hội nào có thể phản kháng được cả.
Thực lực của người này khủng bố như vậy, hắn chỉ gặp qua được một người duy nhất, đó là Quận Thủ Nguyễn Dư Thành mà thôi, nhưng hắn biết, người này chắc chắn không phải là Nguyễn Dư Thành.
"Xẹt..!"
"Yêu Tông ngũ trọng hậu kỳ cường giả thật sự rất là khủng bố..!"
Người áo đen biến mất không lâu, bên trong đại điện tiếp tục dứt hiện một người, là một ông lão tầm sáu bảy chục tuổi, đầu tóc đã gần bạc hết.
Khi người này xuất hiện, Mạnh Thường Hữu không có lấy gì là bất ngờ hay kinh sợ gì cả, vì đây chính là át chủ bài lớn nhất của Mạnh gia bọn họ, Yêu Tông nhị trọng sơ kỳ cường giả, Thái Thượng Trưởng Lão Mạnh Tử Thoại.
"Thái Thượng Trưởng Lão..! Ngài nói người thần bí này chính là Yêu Tông ngũ trọng cường giả.?"
Mạnh Thường Hữu là chấn động trong lòng, mặt dù hắn có suy đoán người thần bí này thực lực không kém gì Nguyễn Dư Thành vị Thành Chủ kia, nhưng khi chứng thực, cũng là hù hắn không hề nhẹ.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.