Chương 29: Hợp đồng
Bất Chỉ Thị Khỏa Thái
16/12/2021
Tay cô duỗi khoảng mười mấy giây thì nhận được một cái ôm thanh lạnh, ngay sau đó, thân thể cô bay lên, cả người đều bị ôm lên.
Trong giấc mộng 18+ này, Sầm Sâm thật sự rất ôn nhu.
Quý Minh Thư cọ cọ trong lòng anh, miệng còn lẩm bẩm nhắc nhở một câu, "Bà dì của tôi tới."
Ý ngầm là, trong giấc mơ này, anh cái gì cũng đừng làm.
Sầm Sâm cũng không biết cô suy nghĩ điều gì, nghe thấy tiếng nói mơ màng của cô về bà dì, điều đầu tiên nghĩ đến là tốt nhất đừng làm bẩn drap giường, thuận tay tìm thảm lót từ trong tủ quần áo, lót dưới thân cô.
Đầu năm nay, cũng không còn quá nhiều ông chủ biết nghĩ cho nhân viên vệ sinh trong khách sạn như anh.
Đem Quý Minh Thư nằm xuống rồi, Sầm Sâm muốn đứng dậy, nhưng thời điểm Quý Minh Thư không thoải mái thì đặc biệt dính người, còn ôm cổ anh không chịu buông, anh dùng chút lực mới có thể đưa hai chiếc "móng heo" này xuống, miễn cưỡng nhét vào chăn.
Hai mươi phút sau, Sầm Sâm tắm rửa xong lên giường nghỉ ngơi, Quý Minh Thư lại giống như tự cảm nhận được độ ấm, rất nhanh mà rúc người vào trong lòng anh, hai tay ôm anh thật chặt, còn không ngừng cọ cọ vào lồng ngực, cánh môi nhợt nhạt cũng dán vào ngực anh, độ ấm nhàn nhạt.
Sầm Sâm vốn dĩ đình kéo cô ra, nhưng trong lúc vô thức, cô lại hôn vào ngực anh, tê tê dại dại mà mềm mại vô cùng.
Sầm Sâm ngừng lại, lòng trắc ẩn 800 năm nay không có bỗng nhiên xuất hiện, nằm nghiêng về phía cô, đem người ôm vào lòng.
-
Một giấc ngủ ngon.
Sáng hôm sau, Quý Minh Thư "máu chảy thành sông" mà tỉnh dậy, nhìn thấy Sầm Sâm nằm cạnh, cô bừng tỉnh, còn tưởng rằng mình vẫn đang ở biệt thự Minh Thủy.
Đến khi nhìn rõ trang trí của khách sạn, cô mới duỗi ngón tay ra, chọc chọc Sầm Sâm.
- - không có phản ứng, nhưng vẫn còn sống.
Sao anh ta lại ở đây?
Quý Minh Thư cũng không biết tối qua Sầm Sâm vẫn còn ở đế đô để đi xã giao, còn tưởng khi anh nhắn tin thì cũng xuất phát đi Tinh thành rồi.
Cho nên ngày hôm qua sau khi cô đến Tin thành, cũng không nhắn tin liên hệ với anh, chính là không muốn ở cùng chỗ với anh.
Ai ngờ anh ta âm hồn không tan, tự mình chạy đến.
Lấy lại tinh thần, Quý Minh Thư xốc chăn lên, che bụng lại rồi cần thận rời giường.
Cũng không phải cô muốn quan tâm đến chất lượng giấc ngủ của Sầm Sâm, chẳng qua vì cô không thể di chuyển mạnh, nếu không thì "dòng nước lũ" dưới thân sẽ tràn bờ đê mất.
Đi vào toilet, ngồi lên bồn cầu, cô mới tạm thời tiến vào khu an toàn.
Khuỷu tay cô chống lên đầu gối, hai tay chống cằm.
Trong chốc lát, cô cảm thấy nhàm chán, lấy di động lên lướt lướt.
Điện thoại báo có rất nhiều tin chưa kịp đọc, bỏ qua mấy cái tin nhắn của hội chị em plastic tiêu tiền như nước hỏi thăm, thì cô nhỏ Sầm Nghênh Sương, người thường xuyên ở ẩn cũng nhắn tin cho cô.
Sầm Nghênh Sương: 【 Tiểu Thư, cháu cùng A Sâm cùng đi Tinh thành à? Lần này có phải định ở lại đó vài tháng không? 】
Quý Minh Thư không nghĩ nhiều, tiện tay dùng sticker "bé nhỏ gật đầu", rồi lại đánh chữ: "Đúng rồi, chắc là định ở lại một hai tháng."
Đến khi gửi xong rồi, đầu ngón tay cô khựng lại, bỗng nhớ ra điều gì đó.
Cô nhỏ luôn say đắm nghiên cứu, làm gì có sức quản việc bọn họ ở trong nước hay ngoài nước, ở Tinh thành hay đế đô. Điều này chắc chắn cô ấy đang hỏi hộ người nhà.
Người trong nhà đang lo lắng.. thời gian Sầm Sâm ở lại Tinh thành quá dài, sẽ cùng nhà họ An qua lại? Nhưng nhà họ An gia không phải đã sớm ra nước ngoài sinh sống hay sao?
Quý Minh Thư đối với chuyện xưa của nhà họ Sầm cũng chỉ cái biết cái không, khi còn nhỏ lúc Sầm Dương rời đi, cô còn tin vào lời lừa gạt của mọi người, cho rằng Sầm Dương chỉ là đơn giản là du học nước ngoài.
Sau này lớn lên cô mới nghe phong phanh một chút, chỉ là trên dưới nhà họ Sầm giữ kín như bưng chuyện này, điều mà người ngoài có thể biết rất hạn chế.
Chỉ một lát sau, Sầm Nghênh Sương lại nhắn tiếp.
Tin nhắn này coi như đúng với những gì Quý Minh Thư suy đoán.
Sầm Nghênh Sương: 【 Tiểu Thư, chuyện bên nhà họ An cháu cũng nên biết một ít, gần đây nhà họ An trở về Tinh thành, ông cụ không yên tâm, cho nên nếu A Sâm cùng nhà họ có liên hệ gì thì cháu nhớ nói với cô một tiếng nhé. 】
Nhà họ An trở về Tinh thành? Thế thì ông cụ nhà bên không yên tâm thì cũng có thể tha thứ về mặt tình cảm.
Quý Minh Thư suy nghĩ nửa ngày, cứ viết rồi lại xóa, cuối cùng vẫn nhắn câu "Được ạ".
Chỉ là nói với người nhà một câu, chắc là anh ta không quan tâm lắm đâu. Hơn nữa, Sầm Sâm cũng không nhất định sẽ liên lạc với nhà họ An, anh cũng không nhất định sẽ nói cho cô.
Sau khi tự chuẩn bị tâm lí làm gián điệp, Quý Minh Thư cuối cùng cũng không cảm thấy chột dạ. Cô đứng dậy, rửa tay, chuẩn bị về giường ngủ tiếp.
Nhưng vừa mở cửa ra, cô nhìn thấy Sầm Sâm đứng bên ngoài, giống như chuẩn bị gõ cửa.
Tim cô ngưng một nhịp, cơn buồn ngủ tiêu tan ngay tức khắc.
"Anh, anh dậy rồi à."
"Có vấn đề gì sao?" Sầm Sâm bình tĩnh nhìn cô.
"Không có gì," Quý Minh Thư ngập ngừng, lại hỏi, "Cái đó.. Sao anh lại ở đây, tôi vừa dậy đã bị anh dọa rồi."
Sầm Sâm giải thích ngắn gọn trong hai câu, đương nhiên, phần có Lý Văn Âm đã bị anh bỏ qua không đề cập tới.
Nghe trong lời nói của anh, có lẽ anh ta đã biết mình muốn tham gia show? Quý Minh Thư thuận miệng nói sang chuyện khác: "Đúng rồi, chiều nay tôi sẽ đi đài truyền hình kí hợp đồng, cho tôi mượn tạm luật sư của anh đi."
"Được, tôi bảo Chu Giai Hằng sắp xếp giúp em."
Quý Minh Thư gật đầu, nghiêng người nhường đường cho Sầm Sâm.
Sầm Sâm vào toilet, nàng lại ân cần mà đóng cửa hộ.
Chờ cửa khép lại, cô mới kéo then chốt cửa, thở phàn một hơi.
-
Từ trước đến nay, Tinh thành luôn nóng hơn đế đô, tới gần cuối hè, buổi chiều vẫn lên đến gần 40 độ, cây long não ven đường phơi nắng đến trong suốt, lá cây đều rủ xuống, tạo nên hình ảnh lười biếng chiều muộn không thể thiếu trong thành phố.
Quý Minh Thư ăn trưa xong, ngủ một giấc ngủ ngon, tỉnh lại rồi ngồi trang điểm mất hai giờ, khó khăn lắm mới đạt tiêu chuẩn ra đường gặp mọi người.
Tài xế cùng luật sư ở trong xe, mơ màng hết ngủ lại tỉnh rồi lại ngủ, đến 3h chiều cuối cùng cũng đợi được Quý Minh Thư, xuất phát đi đến đài truyền hình Tinh thành.
Phụ trách tiếp đón Quý Minh Thư chính là trợ lí sản xuất của show《 nhà thiết kế 》, Quý Minh Thư lúc đầu cũng rất không vui, đời này còn có người dám bảo trợ lí ra đón tiếp cô, đúng là khiến cô mở rộng tầm mắt.
Nhưng sau cũng không biết tại sao, cô lại tự nghĩ lại, nghĩ thầm, trợ lí thì trợ lí, dù sao cuộc sống của cô gái nhỏ này cũng không dễ dàng gì.
Cô trợ lí này cũng chưa từng thấy người ngoài ngành nào lại cao giá đến thế, còn chưa nói được mấy câu đã bất giác bị khí thế chèn ép, cúi xuống vài cái đầu.
Cũng may là hợp động mà tổ sản xuất đã sớm chuẩn bị cũng tương đối tốt, mấy người ngoài ngành đều giống nhau cả, cô nàng chỉ cần phụ trách bảo người kí tên là được.
Nhưng Quý Minh Thư không hợp tác, chỉ nhìn về phía một người đàn ông khác đang ngồi trên sô pha, "Luật sư Vương, phiền anh xem qua một chút."
Trợ lý: "..."
Còn tự chuẩn bị luật sư, thật tuyệt.
Người đàn ông được gọi là luật sư Vương nhận hợp đồng, đeo kính, cẩn thận đọc hồ sơ.
"Điều 1.12 này chỉ có ràng buộc với đương sự là cô Quý, nhưng lại không có ràng buộc gì với bên tổ sản xuất, tôi cho rằng điều này không hợp lý".
"Điều 2.09, điều kiện sở hữu bản quyền quá mơ hồ, tôi cho rằng khi đương sự đã tham gia thiết kế thì bản quyền phải thuộc về đương sự vô điều kiện."
"Điều 3.01, đối với việc quản lý các tài khoản mạng xã hội để tuyên truyền cho show quá rộng, lại không có giới hạn thời gian cụ thể, vô cùng không hợp lý."
* * *
Luật sư Vương mở miệng đã nói liền một hơi chỉ ra mười mấy lỗ hổng, trong lời nói còn có ý khiển trách bên tổ sản xuất làm việc pháp lý không chặt chẽ.
Cô trợ lý nghe đến ngây ngốc.
Không phải, cô ấy không phải người nổi tiếng, chỉ là người ngoài ngành, tại sao hợp đồng với chương trình lại yêu cầu nhiều như vậy? Những người khác đều là không thèm đọc mà kí luôn.
Cô định thần lại, bình tĩnh nói: "Cái đó, cô Quý, hợp đồng bên này của chúng tôi đều cùng 1 mẫu, mọi người cũng đều kí rồi, không có vấn đề gì đâu."
Luật sư Vương: "Cô không phải người phụ trách chương trình, lời nói của cô hoàn toàn không có ý nghĩa về mặt pháp lý."
Trợ lý: "..."
Quý Minh Thư vừa mới thôi miên bản thân chấp nhận sự đón tiếp của trợ lý nhỏ này, quay đi quay lại luật sư Vương đã tìm được nhiều lỗ hổng trên hợp đồng đến vậy, bản chất của cô trong nháy mắt hiện nguyên hình, "Kêu người phụ trách của cô lại đây."
Người phụ trách còn đang tiếp đón Lý Triệt, họ đâu có rảnh mà quan tâm cô.
Cô trợ lý yên lặng chửi thầm, cơ thể vẫn không nhúc nhích.
Quý Minh Thư lại không có nhiều kiên nhẫn như vậy, vừa mang kính râm lên vừa nói: "Nếu các ngươi tiết mục tổ như vậy không có thành ý, kia cái này ước không thiêm cũng thế."
"Đợi đã, cô Quý!" Tuy nói cô chỉ là người ngoài ngành, nhưng hợp đồng cũng không thể không kí, cô trợ lý vội xin lỗi, "Thật sự vô cùng xin lỗi cô, bởi vì chúng tôi khi làm hợp đồng, kể cả hợp đồng với nghệ sĩ đều từ cùng một mẫu, nếu cô Quý cảm thấy không hài lòng, hiện tại tôi sẽ giúp cô liên hệ với nhà sản xuất xem có thể điều chỉnh một chút hay không."
Câu này nghe còn giống tiếng người.
Trợ lý bảo cô chờ một lát, bản thân vội vội vàng vàng đi đến phòng VIP ở tầng khác.
Hôm nay Lý Triệt tới đây để tổng duyệt, duyệt chương trình xong, vừa đúng lúc bọn họ cùng nhau kí hợp đồng, lúc này nhà sản xuất đang tự mình tiếp đón, xem xét các điều khoản trong hợp đồng, giải thích từng mục cho anh.
Khi chuẩn bị kí kết, trợ kí đã tới gõ cửa.
Nhà sản xuất hỏi: "Có chuyện gì? Cô Quý kia đã kí xong chưa?"
"Quý.. Quý tiểu thư, cô ấy đem theo luật sư đến đây," cô trợ lý ngập ngừng, "Luật sư cho rằng điều khoản của hợp đồng không hợp lý, yêu cầu chỉnh sửa."
Nhà sản xuất nhăn mày, tư tưởng giống hệt như suy nghĩ của trợ lý khi trước: Cô ta còn không phải minh tinh, ai mà thèm chiếm lời của cô, có thể xuất hiện trên đài Tinh thành còn đòi hỏi nhiều như vậy, thật là không biết trời cao đất rộng.
Nhà sản xuất này với Mạnh Tiểu Vi có giao tình, vốn là định đưa CP màn ảnh Mạnh Tiểu Vi và Lý Triệt lên show.
Nhưng Mạnh Tiểu Vi với Lý Triệt đã ngầm muốn thoát CP, không thích hợp để xuất hiện trong cùng một show.
Mấy ngày hôm trước, Mạnh Tiểu Vi đề cử cực lực Quý Minh Thư với nhà sản xuất, một mặt cảm thấy Quý Minh Thư thực sự thích hợp với show này, thuận nước đẩy thuyền đề cử một lần cũng không tồi; ngoài ra còn cảm thấy, khí chất Quý Minh Thư xuất chúng, nếu có thể đẩy CP của cô với Lý Triệt cũng không tồi.
Nhà sản xuất cũng cảm thấy hợp lý, liền quyết định hợp tác với Quý Minh Thư, còn làm ra một bản kế hoạch.
Nhưng ngày hôm qua, nhà tài trợ chính rất không hài lòng với kế hoạch của bọn họ, không cho phép tổ sản xuất ship Lý Triệt và Quý Minh Thư, cũng không cho phép Quý Minh Thư trở thành đối tượng lên hình chính.
Bọn họ nghiền ngẫm ý tứ của kim chủ ba ba, cảm thấy kim chủ ba ba không muốn người khác cướp lấy sự nổi bật của hai nhà thiết kế mà họ muốn nâng đỡ, nên nhất thời sự nhiệt tình đối Quý Minh Thư của tổ sản xuất cũng phai nhạt nhiều.
Lúc này nhà sản xuất lại nghe được Quý Minh Thư đối hợp đồng không hài lòng, lập tức liền muốn cho trợ lý truyền đạt lại ý tứ "Không kí thì thôi, không kí thì khỏi làm".
Nhưng Lý Triệt đột nhiên cười, "Quý tiểu thư? Tôi biết cô ấy."
Anh đẩy hợp đồng trên bàn: "Không bằng cũng đứa cho cô Quý dùng bản hợp đồng giống của tôi đi."
Trong giấc mộng 18+ này, Sầm Sâm thật sự rất ôn nhu.
Quý Minh Thư cọ cọ trong lòng anh, miệng còn lẩm bẩm nhắc nhở một câu, "Bà dì của tôi tới."
Ý ngầm là, trong giấc mơ này, anh cái gì cũng đừng làm.
Sầm Sâm cũng không biết cô suy nghĩ điều gì, nghe thấy tiếng nói mơ màng của cô về bà dì, điều đầu tiên nghĩ đến là tốt nhất đừng làm bẩn drap giường, thuận tay tìm thảm lót từ trong tủ quần áo, lót dưới thân cô.
Đầu năm nay, cũng không còn quá nhiều ông chủ biết nghĩ cho nhân viên vệ sinh trong khách sạn như anh.
Đem Quý Minh Thư nằm xuống rồi, Sầm Sâm muốn đứng dậy, nhưng thời điểm Quý Minh Thư không thoải mái thì đặc biệt dính người, còn ôm cổ anh không chịu buông, anh dùng chút lực mới có thể đưa hai chiếc "móng heo" này xuống, miễn cưỡng nhét vào chăn.
Hai mươi phút sau, Sầm Sâm tắm rửa xong lên giường nghỉ ngơi, Quý Minh Thư lại giống như tự cảm nhận được độ ấm, rất nhanh mà rúc người vào trong lòng anh, hai tay ôm anh thật chặt, còn không ngừng cọ cọ vào lồng ngực, cánh môi nhợt nhạt cũng dán vào ngực anh, độ ấm nhàn nhạt.
Sầm Sâm vốn dĩ đình kéo cô ra, nhưng trong lúc vô thức, cô lại hôn vào ngực anh, tê tê dại dại mà mềm mại vô cùng.
Sầm Sâm ngừng lại, lòng trắc ẩn 800 năm nay không có bỗng nhiên xuất hiện, nằm nghiêng về phía cô, đem người ôm vào lòng.
-
Một giấc ngủ ngon.
Sáng hôm sau, Quý Minh Thư "máu chảy thành sông" mà tỉnh dậy, nhìn thấy Sầm Sâm nằm cạnh, cô bừng tỉnh, còn tưởng rằng mình vẫn đang ở biệt thự Minh Thủy.
Đến khi nhìn rõ trang trí của khách sạn, cô mới duỗi ngón tay ra, chọc chọc Sầm Sâm.
- - không có phản ứng, nhưng vẫn còn sống.
Sao anh ta lại ở đây?
Quý Minh Thư cũng không biết tối qua Sầm Sâm vẫn còn ở đế đô để đi xã giao, còn tưởng khi anh nhắn tin thì cũng xuất phát đi Tinh thành rồi.
Cho nên ngày hôm qua sau khi cô đến Tin thành, cũng không nhắn tin liên hệ với anh, chính là không muốn ở cùng chỗ với anh.
Ai ngờ anh ta âm hồn không tan, tự mình chạy đến.
Lấy lại tinh thần, Quý Minh Thư xốc chăn lên, che bụng lại rồi cần thận rời giường.
Cũng không phải cô muốn quan tâm đến chất lượng giấc ngủ của Sầm Sâm, chẳng qua vì cô không thể di chuyển mạnh, nếu không thì "dòng nước lũ" dưới thân sẽ tràn bờ đê mất.
Đi vào toilet, ngồi lên bồn cầu, cô mới tạm thời tiến vào khu an toàn.
Khuỷu tay cô chống lên đầu gối, hai tay chống cằm.
Trong chốc lát, cô cảm thấy nhàm chán, lấy di động lên lướt lướt.
Điện thoại báo có rất nhiều tin chưa kịp đọc, bỏ qua mấy cái tin nhắn của hội chị em plastic tiêu tiền như nước hỏi thăm, thì cô nhỏ Sầm Nghênh Sương, người thường xuyên ở ẩn cũng nhắn tin cho cô.
Sầm Nghênh Sương: 【 Tiểu Thư, cháu cùng A Sâm cùng đi Tinh thành à? Lần này có phải định ở lại đó vài tháng không? 】
Quý Minh Thư không nghĩ nhiều, tiện tay dùng sticker "bé nhỏ gật đầu", rồi lại đánh chữ: "Đúng rồi, chắc là định ở lại một hai tháng."
Đến khi gửi xong rồi, đầu ngón tay cô khựng lại, bỗng nhớ ra điều gì đó.
Cô nhỏ luôn say đắm nghiên cứu, làm gì có sức quản việc bọn họ ở trong nước hay ngoài nước, ở Tinh thành hay đế đô. Điều này chắc chắn cô ấy đang hỏi hộ người nhà.
Người trong nhà đang lo lắng.. thời gian Sầm Sâm ở lại Tinh thành quá dài, sẽ cùng nhà họ An qua lại? Nhưng nhà họ An gia không phải đã sớm ra nước ngoài sinh sống hay sao?
Quý Minh Thư đối với chuyện xưa của nhà họ Sầm cũng chỉ cái biết cái không, khi còn nhỏ lúc Sầm Dương rời đi, cô còn tin vào lời lừa gạt của mọi người, cho rằng Sầm Dương chỉ là đơn giản là du học nước ngoài.
Sau này lớn lên cô mới nghe phong phanh một chút, chỉ là trên dưới nhà họ Sầm giữ kín như bưng chuyện này, điều mà người ngoài có thể biết rất hạn chế.
Chỉ một lát sau, Sầm Nghênh Sương lại nhắn tiếp.
Tin nhắn này coi như đúng với những gì Quý Minh Thư suy đoán.
Sầm Nghênh Sương: 【 Tiểu Thư, chuyện bên nhà họ An cháu cũng nên biết một ít, gần đây nhà họ An trở về Tinh thành, ông cụ không yên tâm, cho nên nếu A Sâm cùng nhà họ có liên hệ gì thì cháu nhớ nói với cô một tiếng nhé. 】
Nhà họ An trở về Tinh thành? Thế thì ông cụ nhà bên không yên tâm thì cũng có thể tha thứ về mặt tình cảm.
Quý Minh Thư suy nghĩ nửa ngày, cứ viết rồi lại xóa, cuối cùng vẫn nhắn câu "Được ạ".
Chỉ là nói với người nhà một câu, chắc là anh ta không quan tâm lắm đâu. Hơn nữa, Sầm Sâm cũng không nhất định sẽ liên lạc với nhà họ An, anh cũng không nhất định sẽ nói cho cô.
Sau khi tự chuẩn bị tâm lí làm gián điệp, Quý Minh Thư cuối cùng cũng không cảm thấy chột dạ. Cô đứng dậy, rửa tay, chuẩn bị về giường ngủ tiếp.
Nhưng vừa mở cửa ra, cô nhìn thấy Sầm Sâm đứng bên ngoài, giống như chuẩn bị gõ cửa.
Tim cô ngưng một nhịp, cơn buồn ngủ tiêu tan ngay tức khắc.
"Anh, anh dậy rồi à."
"Có vấn đề gì sao?" Sầm Sâm bình tĩnh nhìn cô.
"Không có gì," Quý Minh Thư ngập ngừng, lại hỏi, "Cái đó.. Sao anh lại ở đây, tôi vừa dậy đã bị anh dọa rồi."
Sầm Sâm giải thích ngắn gọn trong hai câu, đương nhiên, phần có Lý Văn Âm đã bị anh bỏ qua không đề cập tới.
Nghe trong lời nói của anh, có lẽ anh ta đã biết mình muốn tham gia show? Quý Minh Thư thuận miệng nói sang chuyện khác: "Đúng rồi, chiều nay tôi sẽ đi đài truyền hình kí hợp đồng, cho tôi mượn tạm luật sư của anh đi."
"Được, tôi bảo Chu Giai Hằng sắp xếp giúp em."
Quý Minh Thư gật đầu, nghiêng người nhường đường cho Sầm Sâm.
Sầm Sâm vào toilet, nàng lại ân cần mà đóng cửa hộ.
Chờ cửa khép lại, cô mới kéo then chốt cửa, thở phàn một hơi.
-
Từ trước đến nay, Tinh thành luôn nóng hơn đế đô, tới gần cuối hè, buổi chiều vẫn lên đến gần 40 độ, cây long não ven đường phơi nắng đến trong suốt, lá cây đều rủ xuống, tạo nên hình ảnh lười biếng chiều muộn không thể thiếu trong thành phố.
Quý Minh Thư ăn trưa xong, ngủ một giấc ngủ ngon, tỉnh lại rồi ngồi trang điểm mất hai giờ, khó khăn lắm mới đạt tiêu chuẩn ra đường gặp mọi người.
Tài xế cùng luật sư ở trong xe, mơ màng hết ngủ lại tỉnh rồi lại ngủ, đến 3h chiều cuối cùng cũng đợi được Quý Minh Thư, xuất phát đi đến đài truyền hình Tinh thành.
Phụ trách tiếp đón Quý Minh Thư chính là trợ lí sản xuất của show《 nhà thiết kế 》, Quý Minh Thư lúc đầu cũng rất không vui, đời này còn có người dám bảo trợ lí ra đón tiếp cô, đúng là khiến cô mở rộng tầm mắt.
Nhưng sau cũng không biết tại sao, cô lại tự nghĩ lại, nghĩ thầm, trợ lí thì trợ lí, dù sao cuộc sống của cô gái nhỏ này cũng không dễ dàng gì.
Cô trợ lí này cũng chưa từng thấy người ngoài ngành nào lại cao giá đến thế, còn chưa nói được mấy câu đã bất giác bị khí thế chèn ép, cúi xuống vài cái đầu.
Cũng may là hợp động mà tổ sản xuất đã sớm chuẩn bị cũng tương đối tốt, mấy người ngoài ngành đều giống nhau cả, cô nàng chỉ cần phụ trách bảo người kí tên là được.
Nhưng Quý Minh Thư không hợp tác, chỉ nhìn về phía một người đàn ông khác đang ngồi trên sô pha, "Luật sư Vương, phiền anh xem qua một chút."
Trợ lý: "..."
Còn tự chuẩn bị luật sư, thật tuyệt.
Người đàn ông được gọi là luật sư Vương nhận hợp đồng, đeo kính, cẩn thận đọc hồ sơ.
"Điều 1.12 này chỉ có ràng buộc với đương sự là cô Quý, nhưng lại không có ràng buộc gì với bên tổ sản xuất, tôi cho rằng điều này không hợp lý".
"Điều 2.09, điều kiện sở hữu bản quyền quá mơ hồ, tôi cho rằng khi đương sự đã tham gia thiết kế thì bản quyền phải thuộc về đương sự vô điều kiện."
"Điều 3.01, đối với việc quản lý các tài khoản mạng xã hội để tuyên truyền cho show quá rộng, lại không có giới hạn thời gian cụ thể, vô cùng không hợp lý."
* * *
Luật sư Vương mở miệng đã nói liền một hơi chỉ ra mười mấy lỗ hổng, trong lời nói còn có ý khiển trách bên tổ sản xuất làm việc pháp lý không chặt chẽ.
Cô trợ lý nghe đến ngây ngốc.
Không phải, cô ấy không phải người nổi tiếng, chỉ là người ngoài ngành, tại sao hợp đồng với chương trình lại yêu cầu nhiều như vậy? Những người khác đều là không thèm đọc mà kí luôn.
Cô định thần lại, bình tĩnh nói: "Cái đó, cô Quý, hợp đồng bên này của chúng tôi đều cùng 1 mẫu, mọi người cũng đều kí rồi, không có vấn đề gì đâu."
Luật sư Vương: "Cô không phải người phụ trách chương trình, lời nói của cô hoàn toàn không có ý nghĩa về mặt pháp lý."
Trợ lý: "..."
Quý Minh Thư vừa mới thôi miên bản thân chấp nhận sự đón tiếp của trợ lý nhỏ này, quay đi quay lại luật sư Vương đã tìm được nhiều lỗ hổng trên hợp đồng đến vậy, bản chất của cô trong nháy mắt hiện nguyên hình, "Kêu người phụ trách của cô lại đây."
Người phụ trách còn đang tiếp đón Lý Triệt, họ đâu có rảnh mà quan tâm cô.
Cô trợ lý yên lặng chửi thầm, cơ thể vẫn không nhúc nhích.
Quý Minh Thư lại không có nhiều kiên nhẫn như vậy, vừa mang kính râm lên vừa nói: "Nếu các ngươi tiết mục tổ như vậy không có thành ý, kia cái này ước không thiêm cũng thế."
"Đợi đã, cô Quý!" Tuy nói cô chỉ là người ngoài ngành, nhưng hợp đồng cũng không thể không kí, cô trợ lý vội xin lỗi, "Thật sự vô cùng xin lỗi cô, bởi vì chúng tôi khi làm hợp đồng, kể cả hợp đồng với nghệ sĩ đều từ cùng một mẫu, nếu cô Quý cảm thấy không hài lòng, hiện tại tôi sẽ giúp cô liên hệ với nhà sản xuất xem có thể điều chỉnh một chút hay không."
Câu này nghe còn giống tiếng người.
Trợ lý bảo cô chờ một lát, bản thân vội vội vàng vàng đi đến phòng VIP ở tầng khác.
Hôm nay Lý Triệt tới đây để tổng duyệt, duyệt chương trình xong, vừa đúng lúc bọn họ cùng nhau kí hợp đồng, lúc này nhà sản xuất đang tự mình tiếp đón, xem xét các điều khoản trong hợp đồng, giải thích từng mục cho anh.
Khi chuẩn bị kí kết, trợ kí đã tới gõ cửa.
Nhà sản xuất hỏi: "Có chuyện gì? Cô Quý kia đã kí xong chưa?"
"Quý.. Quý tiểu thư, cô ấy đem theo luật sư đến đây," cô trợ lý ngập ngừng, "Luật sư cho rằng điều khoản của hợp đồng không hợp lý, yêu cầu chỉnh sửa."
Nhà sản xuất nhăn mày, tư tưởng giống hệt như suy nghĩ của trợ lý khi trước: Cô ta còn không phải minh tinh, ai mà thèm chiếm lời của cô, có thể xuất hiện trên đài Tinh thành còn đòi hỏi nhiều như vậy, thật là không biết trời cao đất rộng.
Nhà sản xuất này với Mạnh Tiểu Vi có giao tình, vốn là định đưa CP màn ảnh Mạnh Tiểu Vi và Lý Triệt lên show.
Nhưng Mạnh Tiểu Vi với Lý Triệt đã ngầm muốn thoát CP, không thích hợp để xuất hiện trong cùng một show.
Mấy ngày hôm trước, Mạnh Tiểu Vi đề cử cực lực Quý Minh Thư với nhà sản xuất, một mặt cảm thấy Quý Minh Thư thực sự thích hợp với show này, thuận nước đẩy thuyền đề cử một lần cũng không tồi; ngoài ra còn cảm thấy, khí chất Quý Minh Thư xuất chúng, nếu có thể đẩy CP của cô với Lý Triệt cũng không tồi.
Nhà sản xuất cũng cảm thấy hợp lý, liền quyết định hợp tác với Quý Minh Thư, còn làm ra một bản kế hoạch.
Nhưng ngày hôm qua, nhà tài trợ chính rất không hài lòng với kế hoạch của bọn họ, không cho phép tổ sản xuất ship Lý Triệt và Quý Minh Thư, cũng không cho phép Quý Minh Thư trở thành đối tượng lên hình chính.
Bọn họ nghiền ngẫm ý tứ của kim chủ ba ba, cảm thấy kim chủ ba ba không muốn người khác cướp lấy sự nổi bật của hai nhà thiết kế mà họ muốn nâng đỡ, nên nhất thời sự nhiệt tình đối Quý Minh Thư của tổ sản xuất cũng phai nhạt nhiều.
Lúc này nhà sản xuất lại nghe được Quý Minh Thư đối hợp đồng không hài lòng, lập tức liền muốn cho trợ lý truyền đạt lại ý tứ "Không kí thì thôi, không kí thì khỏi làm".
Nhưng Lý Triệt đột nhiên cười, "Quý tiểu thư? Tôi biết cô ấy."
Anh đẩy hợp đồng trên bàn: "Không bằng cũng đứa cho cô Quý dùng bản hợp đồng giống của tôi đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.