Bất Nhị Chi Thần

Chương 37: Khoảng cách

Bất Chỉ Thị Khỏa Thái

02/01/2022

Bùi Tây Yến là tinh nhị đại hàng thật giá thật, mẹ là Tô Trình, ảnh hậu có địa vị cực cao trong giới, người người nhà nhà đều biết, thân phận của bố khá thần bí, vẫn luôn bị người bên ngoài suy đoán.

Có người đoán chồng thứ hai của Tô Trình là ông trùm mỏ châu báu, cũng có người lại tung tin người chồng thứ nhất là nhân vật máu mặt trong giới chính trị, thậm chí còn tung ra tin hot hơn, Tô Trình sắp tới còn tái hôn lại với người chồng làm chính trị này.

Bùi Tây Yến được mọi người biết đến là vì, năm 6 tuổi, cậu bé được Tô Trình dẫn theo hỗ trợ một chương trình, cậu bé ngoại hình xuất chúng, tuổi nhỏ mà rất có cá tính, sau khi chương trình lên sóng đã thu được rất nhiều fan chị fan mẹ.

Đáng tiếc rất nhiều năm sau cậu đều không lộ diện, chỉ ngẫu nhiên sẽ bị chụp ảnh lúc ở cùng Tô Trình, hoặc thỉnh thoảng là khách mời ở một số tác phẩm điện ảnh, chỉ dạo chơi ở rìa của giới giải trí.

Năm trước cậu đóng vai thời niên thiếu của nam chính trong bộ phim điện ảnh 《 một lần cuối cùng 》, không ngờ có thể ngoài ý muốn đạt được thành công lớn cả về danh tiếng lẫn doanh thu phòng vé chỉ trong một đêm, cậu bé lạnh lùng cá tính năm đó lại một lần nữa xuất hiện trước mặt công chúng, nhan sắc không chỉ không tàn phai mà còn trở nên đẹp trai vô cùng, đương nhiên thu hút được biết bao tâm hồn thiếu nữ, độ nổi tiếng cũng tăng vọt.

Quý Minh Thư tuy rằng đã không còn là thiếu nữ từ lâu, nhưng cũng là một trong những người bị đổ gục đó.

Cô không quá am hiểu về việc đu idol, tiếp ứng hay vote gì đó cô đều không hiểu, nhưng năm ngoái vì để gặp được Bùi Tây Yến, cô còn mặt dày xin đi cùng anh họ đến ăn cơm trực nhà cục trưởng Bùi.

Lúc đó đúng dịp Bùi Tây Yến nhà, cùng chỉ lạnh nhạt chào hỏi bọn họ rồi cầm túi sữa chạy lên tầng, cơm trưa cũng không xuống ăn.

Nếu đổi thành Sầm Sâm, Quý Minh Thư chắc trong lòng cũng đã cho mắng anh "Không hiểu lễ phép", "EQ thấp", "Lạnh nhạt tự cao tự đại", nhưng đổi thành Bùi Tây Yến, Quý Minh Thư cũng chỉ cảm thấy bé con thật có cá tính! Kiêu ngạo thật tốt! Lạnh lùng bướng bỉnh thật tốt! Rất có khí chất thiếu niên! Yêu yêu!

-

"Anh thấy tôi mặc chiếc váy này có đẹp không, có phải mang vẻ đoan trang chuyên nghiệp không?"

Quý Minh Thư đổi thay váy, xoay vòng trước gương, còn quay đầu lại hỏi Sầm Sâm.

Sầm Sâm giương mắt thoáng nhìn qua, thanh âm lạnh nhạt, "Giống tư vấn bất động sản."

"?"

Lấy đâu ra tư vấn bất động sản đẹp như vậy chứ?

Bị Sầm Sâm nói thế, Quý Minh Thư lại cẩn thận xem xét, cũng cảm thấy chiếc váy này đúng là có hơi công sở quá.

Cô lại lục tục thay liên tục bốn năm bộ, nhưng chỉ cần hỏi Sầm Sâm, là có thể bị Sầm Sâm lôi ra hàng loạt khuyết điểm.

"Bó quá."

"Nhìn quá lòe loẹt."

"Em đi tuyển tú à?"

Quý Minh Thư liên tiếp bị phê phán rất nhiều lần, rốt cuộc cũng mất hết kiên nhẫn.

Cô đem tất cả quần áo ra ném hết lên giường, tức giận nói: "Vậy anh đi mà chọn! Anh chọn đi chọn đi chọn điiii!"

Không chọn được bộ nào đẹp thì anh tự mổ bụng, tự vẫn luôn đi!

Sầm Sâm ngừng lại, buông giấy tờ trong tay xuống, chỉ vào bộ đồ thể dục màu đen nói: "Bộ này không tồi."

Quý Minh Thư: "?"

"Em đi thiết kế nội thất, đương nhiên phải mặc bộ nào thuận tiện dễ di chuyển."

Quý Minh Thư: "..."

Không, Tôi không đi thiết kế nội thất, tôi đây là đi bảo về con trai của tôi :)

-

Lần thứ hai quay hình là ba ngày sau, Quý Minh Thư trái lo phải nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định mặc bộ váy sơ mi mà Sầm Sâm nói là hơi bó kia.

Cô cảm thấy chiếc váy sơmi này có thể phác họa được dáng người hoàn mỹ tinh xảo trước lồi sau vểnh này, còn có thể đem con nhỏ idol kia đè bẹp đến không còn cảm giác tồn tại, đồng thời còn thể hiện ra hình ảnh nhà thiết kế nội thất chuyên nghiệp ưu nhã tinh anh.

Chẳng qua Sầm Sâm nói chiếc váy này có hơi chật, cô nghĩ là có thể do gần đây ăn uống có hơi thả ga, vì vậy liền cô liền ăn chay, giữa đó nhịn ăn gián đoạn cả một ngày.

Ngày ghi hình, Quý Minh Thư ở khách sạn thay váy, xoay vòng trước gương, cảm thấy chỉ có thể hình dung bằng hai chữ: Hoàn mỹ.

Cô vừa soi gường vừa wink, tay còn làm tư thế nổ súng.

Đúng lúc Sầm Sâm mới từ phòng tắm bước ra, tóc còn ướt.



Hai người không tiếng động nhìn nhau qua gương 30 giây, Quý Minh Thư đột nhiên nhớ tới vụ việc lật xe đợt trước ở Bách Tụy Thiên Hoa, có lẽ là do mấy ngày nay đói đến mức chỉ số thông minh cũng giảm xuống theo cân nặng, cô không đầu không đuôi hỏi một câu, ".. Anh có muốn.. nghe tôi rap một đoạn không?"

"..."

"Không cần."

-

Lần thứ hai ghi hình của《 nhà thiết kế 》 là quay trực tiếp trong căn hộ.

Đội của Quý Minh Thư phải cải tạo một căn hộ ở khu phố cũ của Tinh thành, diện tích 89m2, là nhà của một cặp vợ chồng mới cưới.

Căn nhà là nhà cũ của cha mẹ nhà gái để lại, trang trí mang hơi hướng cổ xưa.

Yêu cầu của đôi vợ chồng là trang trí lại nhà cũ thành một căn nhà hơi hướng nghệ thuật, trở thành một căn nhà đầy tình cảm cho thế giới của hai người, đồng thời phải có thêm một phòng, thuận tiện để sau này khi có con thì đó trở thành phòng cho em bé.

Quý Minh Thư xem qua các nhiệm vụ của mấy đội khác, luôn có tình huống kiểu "Trong nhà có người già trẻ em bị bệnh, căn nhà cần phải thuận tiện cho bọn họ sinh hoạt", "Diện tích nhỏ đến giận điên người, nhưng vẫn cần phải một mét vuông trở thành ba mét vuông". Mấy tình huống đó vừa có thể tiến hành khai thác sâu, cũng đồng thời thể hiện được khả năng thiết kế của các đội.

So sánh với bọn họ, đội của mình bị đưa đến đây, không có một chút thách thức nào cũng chẳng có điểm nào để thể hiện được sự bùng nổ, càng không có câu chuyện xưa khiến người khen rơi lệ, có thể nói là bình thường chẳng có chút nổi bật gì.

Camera đi theo bọn họ từ lúc mới xuống xe.

Đúng lúc là thời điểm đến trường của học sinh, phía trước là một hàng dài học sinh đang đứng xếp hàng.

"Girl ngây thơ" Nhan Nguyệt Tinh lập tức mặt mũi sáng bừng lấp lánh, rồi bắt đầu làm trò, đơn giản chính là nói mình rất hoài niệm thời học sinh, cuộc sống học đường có biết bao nhiêu thú vị, lời nói còn mang ý tứ rằng thời học sinh mình được biết bao nam sinh yêu thích, có cảm giác rất ưu tú.

Quý Minh Thư cảm thấy lấy cái câu chuyện không liên quan đến chủ đề chính này chắc khi edit sẽ bị cắt thẳng tay, cũng lười phản ứng lại, một lòng chỉ trông mong có thể được nhanh nhìn thấy Bùi Tây Yến.

Nửa tiếng sau, Quý Minh Thư, Phùng Viêm, còn có Nhan Nguyệt Tinh đã quan sát thực tế căn nhà xong, xe bảo mẫu của Bùi Tây Yến rốt cuộc cũng xuất hiện ở bên dưới khu phố.

Từ xa nghe được bên cameraman với đạo diễn nói Bùi Tây Yến đang đến, Quý Minh Thư cùng Nhan Nguyệt Tinh liền âm thầm lấy gương ra sửa lại lớp trang điểm.

"Bùi Tây Yến Bùi Tây Yến!"

"Thật sự đẹp trai quá đi!"

"Có đem ảnh theo không, lát nữa qua đó xin chữ kí."

"Có mang rồi!"

Mấy chị make up hóa trang cũng đang thấp giọng thảo luận.

Quý Minh Thư cũng không dám chớp mắt, nhìn chăm chú vào thiếu niên trong trẻo lạnh lùng vừa đi vừa tháo khẩu trang, trái tim nhỏ của cô đập mạnh.

Bùi Tây Yến tuy mới mười sáu bảy tuổi, nhưng cậu bé đã cao 1m8, nhìn thế này chắc đến lúc đi thi đại học sẽ cao đến 1m85, trên người tỏa ra khí chất của thiếu niên.

Đạo diễn giới thiệu cậu nhóc một chút, rồi cậu bắt tay chào hỏi cùng với các cộng sự trong nhóm.

Đến lượt của Quý Minh Thư, Quý Minh Thư bày ra nụ cười hoàn mỹ đã luyện mất ba ngày, cười khanh khách nhìn cậu bé, giọng nói cũng ôn nhu nhẹ nhàng, "Chào em, chị rất thích các tác phẩm của em."

Bùi Tây Yến cũng nhìn nhẹ một cái, lễ phép mà xa cách cất giọng, "Chào chị ạ."

Có điều bắt tay cũng rất nhẹ, xúc cảm cũng không rõ ràng, sau khi thu tay lại, Quý Minh Thư đứng cạnh Phùng Viêm, ra vẻ lơ đãng mà vuốt tóc.

A a a! Bé con Yến! Chị yêu em! Mẹ yêu con! Mẹ sẽ không rửa tay đâu huhuhu! Đây chính là cảm giác điện giật ư huhu! Giống như một giây có thể trẻ ra mười tuổi vậy!

Quý Minh Thư bây giờ nội tâm đang cháy bỏng nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ bình tĩnh, đạo diễn đã bắt đầu giải thích cho bọn họ nội dung quay ở phần sau, còn có cả cách quảng cáo cho nhà tài trợ, Quý Minh Thư ngồi nghe không tập trung, cả người còn đang thất thần, váng đầu hoa mắt chóng mặt.

Phùng Viêm đưa kịch bản cho cô, cô vẫn thất thần nhìn Bùi Tây Yến trước rồi mới đi xem nội dung của kịch bản.

"Đem thiết kế về đến gia đình, Quân Dật Nhã Tập, ngài.."

Từ từ, cái gì đây?

Quý Minh Thư ngừng lại, nhìn kỹ thêm lần nữa.

"Quân Dật này là?"



Phùng Viêm nhiệt tình, thấp giọng nói, "Chính là Quân Dật Hoa Chương, còn có Quân Dật Thủy Vân Gian của Quân Dật, nghe nói tập đoàn bọn họ vì muốn quảng cáo cho thương hiệu khách sạn mới nên mới tài trợ cho chương trình này."

Quý Minh Thư: "..."

Cô nghĩ lại, lúc trước trong tài liệu về thiết kế khách sạn có đề cập qua đến tên này.

Lúc đó có tận mười mấy cái tên được đặt để lựa chọn, lúc mới nhìn cô còn chưa nhận ra, bây giờ đã nhớ ra rồi, "Nhã tập" chính xác là một trong số đó.

Nói cách khác, Quân Dật chính là nhà tài trợ của chương trình.

Sầm thị Sâm Sâm, là nhà tài trợ của chương trình.

Tốt lắm :) cái tên thối tha này miệng đúng là còn kín hơn cả đường may của quần jean nữa, anh ta cứ thế mà giữ kín như bưng, tại sao không vào làm trong cục an ninh quốc gia hay đi làm gián điệp quốc tế đi.

Quý Minh Thư đơ người 30 giây, không biết sao có chút choáng váng buồn nôn.

Chờ nhịn xuống cảm giác không khỏe đó, cô cổ vũ bản thân nghĩ đến chuyện tốt, nếu không thì có phải là phí công đã đu idol đến tận đây rồi hay sao, không có gì là không tốt, đúng, không có gì là không tốt.

Quý Minh Thư lại âm thầm hỏi Phùng Viêm, tự mở một khóa học bổ túc cho bản thân về mấy thông tin mà mình đã bỏ lỡ.

Nguyên văn đạo diễn vừa nói, nhiệm vụ hôm nay chủ yếu là xây dựng phương án trang trí nhà cửa, các đội phân chia nhau đi tìm hiểu thị trường, mua nguyên liệu, tìm đội thi công.

Theo nguyên tắc, tổ sản xuất sẽ đưa cho mỗi đội 100 nghìn tiền quỹ cho việc lắp đặt phần cứng, 100 nghìn cho lắp đặt phần mềm*, chi phí sửa chữa thì không lo.

(*) lắp đặt phần cứng: Các phần không thể di chuyển của căn nhà: Tường, sàn, etc

Lắp đặt phần mềm: Các phần có thể di chuyển được: Nội thất (bàn ghế giường tủ), đồ trang trí, etc

Nhưng mỗi một hộ gia đình đều hi vọng có quà tân gia, nên đạo diễn công khai nói: Vì tăng cường sự thú vị cho chương trình, bọn họ kiến nghị các khách mời thông qua việc lao động để đổi lấy kinh phí, khi nào hoàn thành thi công có thể dùng để mua quà cho chủ hộ.

Quý Minh Thư hoảng hốt cho rằng mình nghe lầm, hỏi lại Phùng Viêm để xác nhận: "Chỉ hai trăm nghìn ư?"

Từng này tiền chỉ đủ làm được cái WC cấp thấp, lại còn không lo chi phí sửa chữa, thế mà tổ sản xuất cũng nói được?

Phùng Viêm còn gật đầu xác định, "Đúng thế, hai trăm nghìn."

Cái cảm giác chóng mặt buồn nôn lúc nãy lại tới rồi.

Đạo diễn thông báo xong, tiền quỹ giao lại cho bọn họ, có thể tự do chi tiêu.

Quý Minh Thư là nhà thiết kế, quyền lợi được chia nhiệm vụ đương nhiên thuộc về cô.

Có điều những nhiệm vụ này cũng có kịch bản sẵn, tổ sản xuất có đội biên kịch chuyên viết kịch bản và cốt truyện cho gameshow, sắp xếp thế nào để có thể tạo CP hay gây mâu thuẫn giữa các đội, nhưng cũng chỉ là tham khảo, còn người tham gia vẫn có khá nhiều quyền tự chủ.

Quý Minh Thư nhìn thấy sự sắp xếp tốt đẹp là Nhan Nguyệt Tinh và Bùi Tây Yến cùng đi nghiên cứu thị trường vật liệu xây dựng

Mặt cô đang không có biểu cảm gì thì đột nhiên thay đổi, cuối cùng tủm tỉm cười nhìn Bùi Tây Yến nói: "Tiểu Yến, em đi cùng chị đi chọn vật liệu xây dựng đi."

Bùi Tây Yến ngừng lại, giọng nói hơi thấp, "Có lẽ em hợp với việc đi chọn mấy đồ như đồ trang trí hơn.."

Đã hiểu đã hiểu, lập tức sắp xếp đây

Đương nhiên Quý Minh Thư tự sắp xếp mình và cậu bé cùng đi tìm mua đồ trang trí, nhưng cậu lại thoái thác nói, nhà thiết kế là người quan trọng, có lẽ cô nên phụ trách mấy việc quan trọng thì hơn.

Quý Minh Thư không vui.

Cô suy nghĩ lung tung: Bé con Yến có phải là không thích cô hay không? Em bé Yến quên rằng bọn họ đã gặp nhau ờ Bùi gia à? Huhuhuhu mẹ cũng chưa làm gì mà, có phải vì mình quá xinh nên con trai sợ rằng sau khi phát sóng gameshow sẽ quảng bá thành tình chị em ư? Huhuhuhu nhất định là thế rồi TvT

Dù đã tự an ủi bản thân đến thế nào, tâm trạng Quý Minh Thư đều rất kém.

Phân chia nhiệm vụ xong, đoàn người xuống tầng, xuất phát đi đến các địa điểm khác nhau tùy theo nhiệm vụ.

Quý Minh Thư cùng đội với Nhan Nguyệt Tinh, nửa câu đều chẳng muốn nói, ngồi ở hàng ghế sau vừa buồn vừa tức.

Nhưng không ngờ Bùi Tây Yến không lên xe của mình, bỗng đi về phía xe của cô rồi gõ nhẹ cửa sổ bên phía Quý Minh Thư.

Quý Minh Thư mở cửa sổ, tâm tình đang chán bỗng dưng yêu đời, liền thấy Bùi Tây Yến che miệng ho nhẹ một tiếng, xấu hổ mà nói, "Chị Minh Thư, em xin lỗi, anh Sâm hy vọng em với chị có thể giữ khoảng cách ạ."

Editor: Sầm thị Sầm Sâm lại sắp bị mắng nữa rùi >. <

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Nhị Chi Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook