Chương 8: Chương 2.3
Tề Yến
30/04/2017
Trong bếp, lửa cháy hừng hực, lồng hấp nghi ngút khói.
“Thịt bát bảo tốt lắm!” Quan Ngân Đóa giơ tay thuần thục đảo thịt, hương thơm bốc ra, thấy không có vấn đề liền thượng bàn.
“Nhị cô nương, ngài có thể nghỉ tạm, bên ngoài không khách nhân.” Tiểu nhị bưng chén thịt bát bảo đi ra ngoài.
“Không có khách nhân?” Quan Ngân Đóa lau mồ hôi, lặng lẽ hướng về đại sảnh nhìn thoáng qua.
Đại sảnh chỉ ngồi mấy bàn khách nhân linh tinh, quả thực là không thể so sánh với tiếng người ồn ào rầm rộ lúc trước.
“Nhị cô nương, cá còn sống có giết hay không?” Tiểu đồ đệ ở nàng phía sau xin chỉ thị.
“Trước đừng giết, đổ vào chậu nước phía sau đi!” Quan Ngân Đóa nhìn phụ thân ngồi ở quầy, vẻ mặt bất đắc dĩ buồn rầu, trong lòng khó nghĩ.
“Nhị cô nương, đừng lo lắng, người xem, khách nhân đều ăn sạch đồ ăn người nấu, chứng tỏ vẻ đồ ăn của người rất ngon.” Đầu bếp phụ chỉ vào bàn trống an ủi nàng.
Quan Ngân Đóa cười khổ, vẫn dài cổ chờ khách nhân tới cửa.
Ngồi ở quầy phe phẩy quạt hương bồ, Quan chưởng quầy thoáng nhìn Quan Ngân Đóa ở sau tấm màn thò đầu ra ngó, vội vàng đi qua kéo nàng vào bếp.
“Ngân Đóa, cha không phải dặn dò quá con đừng tùy tiện để cho người ta thấy mặt sao?” Nữ nhi ngày thường thật đẹp cũng là nỗi phiền não, hắn luôn luôn dấu Quan Ngân Đóa thật kỹ, sợ đưa tới ong bướm.
“Cha, đồ ăn con làm rõ ràng ngon, vì sao khách nhân không hề tới cửa?” Quan Ngân Đóa chán nản ngồi xổm xuống.
Rõ ràng nàng làm đồ ăn đã muốn gần có hương vị của Bạch gia gia, nhưng khách nhân vì sao vẫn là đến quán đông hơn? Rốt cuộc vấn đề ở nơi nào?
Quan chưởng quầy thở dài, nâng nàng dậy.
“Ngân Đóa, con có thể chỉ dùng bí phương của lão Hạc thôi không, đừng bỏ thêm hương vị của mình?” Hắn cẩn thận dò xét phản ứng nữ nhi.“ khách hàng ‘Bạch Phàm lâu’ của chúng ta mười mấy năm qua quen ăn hương vị của lão Hạc, đó là thói quen từ đầu lưỡi, nhất thời trong chốc lát không đổi được. Chính ngươi cũng thấy, khách nhân của chúng ta đều chạy hết.”
“Được rồi.” Quan Ngân Đóa đứng thẳng thân mình, chán nản cười cười. “Về sau không thêm hoa quế phấn, không để hồi hương, Bạch gia gia không bỏ hương liệu thì con cũng không dùng, như vậy được chưa?”
“Ngân Đóa, đừng nóng lòng, chúng ta từ từ sẽ đưa khách nhân trở về, sẽ có biện pháp.” Quan chưởng quầy vỗ vai nàng, an ủi nói.
“Thịt bát bảo tốt lắm!” Quan Ngân Đóa giơ tay thuần thục đảo thịt, hương thơm bốc ra, thấy không có vấn đề liền thượng bàn.
“Nhị cô nương, ngài có thể nghỉ tạm, bên ngoài không khách nhân.” Tiểu nhị bưng chén thịt bát bảo đi ra ngoài.
“Không có khách nhân?” Quan Ngân Đóa lau mồ hôi, lặng lẽ hướng về đại sảnh nhìn thoáng qua.
Đại sảnh chỉ ngồi mấy bàn khách nhân linh tinh, quả thực là không thể so sánh với tiếng người ồn ào rầm rộ lúc trước.
“Nhị cô nương, cá còn sống có giết hay không?” Tiểu đồ đệ ở nàng phía sau xin chỉ thị.
“Trước đừng giết, đổ vào chậu nước phía sau đi!” Quan Ngân Đóa nhìn phụ thân ngồi ở quầy, vẻ mặt bất đắc dĩ buồn rầu, trong lòng khó nghĩ.
“Nhị cô nương, đừng lo lắng, người xem, khách nhân đều ăn sạch đồ ăn người nấu, chứng tỏ vẻ đồ ăn của người rất ngon.” Đầu bếp phụ chỉ vào bàn trống an ủi nàng.
Quan Ngân Đóa cười khổ, vẫn dài cổ chờ khách nhân tới cửa.
Ngồi ở quầy phe phẩy quạt hương bồ, Quan chưởng quầy thoáng nhìn Quan Ngân Đóa ở sau tấm màn thò đầu ra ngó, vội vàng đi qua kéo nàng vào bếp.
“Ngân Đóa, cha không phải dặn dò quá con đừng tùy tiện để cho người ta thấy mặt sao?” Nữ nhi ngày thường thật đẹp cũng là nỗi phiền não, hắn luôn luôn dấu Quan Ngân Đóa thật kỹ, sợ đưa tới ong bướm.
“Cha, đồ ăn con làm rõ ràng ngon, vì sao khách nhân không hề tới cửa?” Quan Ngân Đóa chán nản ngồi xổm xuống.
Rõ ràng nàng làm đồ ăn đã muốn gần có hương vị của Bạch gia gia, nhưng khách nhân vì sao vẫn là đến quán đông hơn? Rốt cuộc vấn đề ở nơi nào?
Quan chưởng quầy thở dài, nâng nàng dậy.
“Ngân Đóa, con có thể chỉ dùng bí phương của lão Hạc thôi không, đừng bỏ thêm hương vị của mình?” Hắn cẩn thận dò xét phản ứng nữ nhi.“ khách hàng ‘Bạch Phàm lâu’ của chúng ta mười mấy năm qua quen ăn hương vị của lão Hạc, đó là thói quen từ đầu lưỡi, nhất thời trong chốc lát không đổi được. Chính ngươi cũng thấy, khách nhân của chúng ta đều chạy hết.”
“Được rồi.” Quan Ngân Đóa đứng thẳng thân mình, chán nản cười cười. “Về sau không thêm hoa quế phấn, không để hồi hương, Bạch gia gia không bỏ hương liệu thì con cũng không dùng, như vậy được chưa?”
“Ngân Đóa, đừng nóng lòng, chúng ta từ từ sẽ đưa khách nhân trở về, sẽ có biện pháp.” Quan chưởng quầy vỗ vai nàng, an ủi nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.