Chương 21: Nụ Hôn Đầu Của Tôi
Nhựt Dương
16/11/2021
Được Hữu Thiên xoáy tóc tôi cảm thấy rất hạnh phúc và vui vẻ, trước đây tôi chưa bao giờ được ai làm như thế này với mình cả.
Tôi ngẩn đầu lên nhìn Hữu Thiên, cậu ta ngừng tay, "sao thế?". Tôi chỉ cười nhẹ một cái và lắc đầu ám chỉ như không có gì, rồi cậu ta dùng tay xoa nhẹ lên đầu tôi mấy cái rồi hô, "xong rồi, bây giờ có thể đi ngủ được rồi".
Nằm xuống chiếc gối mềm mại, tôi nhắm mắt sau đó bất chợt suy nghĩ, "này! Hữu Thiên".
"Sao đấy?"
Xoay người về hướng cậu ta tôi hỏi, "nếu sao này chúng ta không còn cạnh nhau như thế này thì cậu có buồn không?".
Trầm ngâm một hồi lâu rồi cậu ấy trả lời, "nếu không còn được bên cậu thì tôi sẽ cảm thấy rất buồn nhưng cậu yên tâm nếu ngày đó thật sự đến tôi sẽ tìm mọi cách mang cậu về bên tôi cho bằng được". Rồi cậu ta kê chiếc gối đứng lên, đặt trên đầu giường cho tôi dựa lưng vào, luôn miệng nói với tôi rằng sẽ không bao giờ rời xa tôi.
Hữu thiên tiến lại và hôn nhẹ vào môi tôi, lúc đó tôi nóng bừng cả hai má, tìm đập nhanh và không biết nên làm gì khi ấy, cậu ta nói khẽ, "nụ hôn đầu của tôi".
Tôi đẩy cậu ta ra, "cũng là nụ hôn đầu của tôi".
"Sao thế? Vợ chồng tôi hôn cậu có một cái cậu đẩy mạnh thế à?"
"Cậu lợi dụng".
"Tôi không có".
***
Cùng nhau đắm chìm trong hạnh phúc không biết từ bao giờ Hữu Thiên là một phần không thể thiếu trong cuộc đời của Bá Nhật tôi, lúc trước tôi luôn nghĩ rằng làm sao mà hai thằng con trai có thể yêu nhau nhưng đến bây giờ thì suy nghĩ này của tôi đã bị cậu ta dập tắt. Khi hai người ở cạnh nhau, ngày qua ngày sẽ hình thành nên một thứ tình cảm mà tôi chắc rằng khi không cạnh nhau thì sẽ cảm thấy thiếu vắng một thứ gì đó kiểu khó chịu buồn bực, trong tâm trí luôn suy nghĩ về họ, họ đang làm gì? Ở cạnh ai? Và có nhớ đến mình không?
Cậu ấy luôn đối tốt với tôi, giúp tôi trong những lúc khó khăn. Hữu Thiên đối với tôi mà nói, cậu ấy là cả một bầu trời của tôi không một ai có thể chiếm đoạt được bầu trời ấy vì tôi sẽ chìm hữu cho riêng mình một bầu trời như thế.
Tôi ngẩn đầu lên nhìn Hữu Thiên, cậu ta ngừng tay, "sao thế?". Tôi chỉ cười nhẹ một cái và lắc đầu ám chỉ như không có gì, rồi cậu ta dùng tay xoa nhẹ lên đầu tôi mấy cái rồi hô, "xong rồi, bây giờ có thể đi ngủ được rồi".
Nằm xuống chiếc gối mềm mại, tôi nhắm mắt sau đó bất chợt suy nghĩ, "này! Hữu Thiên".
"Sao đấy?"
Xoay người về hướng cậu ta tôi hỏi, "nếu sao này chúng ta không còn cạnh nhau như thế này thì cậu có buồn không?".
Trầm ngâm một hồi lâu rồi cậu ấy trả lời, "nếu không còn được bên cậu thì tôi sẽ cảm thấy rất buồn nhưng cậu yên tâm nếu ngày đó thật sự đến tôi sẽ tìm mọi cách mang cậu về bên tôi cho bằng được". Rồi cậu ta kê chiếc gối đứng lên, đặt trên đầu giường cho tôi dựa lưng vào, luôn miệng nói với tôi rằng sẽ không bao giờ rời xa tôi.
Hữu thiên tiến lại và hôn nhẹ vào môi tôi, lúc đó tôi nóng bừng cả hai má, tìm đập nhanh và không biết nên làm gì khi ấy, cậu ta nói khẽ, "nụ hôn đầu của tôi".
Tôi đẩy cậu ta ra, "cũng là nụ hôn đầu của tôi".
"Sao thế? Vợ chồng tôi hôn cậu có một cái cậu đẩy mạnh thế à?"
"Cậu lợi dụng".
"Tôi không có".
***
Cùng nhau đắm chìm trong hạnh phúc không biết từ bao giờ Hữu Thiên là một phần không thể thiếu trong cuộc đời của Bá Nhật tôi, lúc trước tôi luôn nghĩ rằng làm sao mà hai thằng con trai có thể yêu nhau nhưng đến bây giờ thì suy nghĩ này của tôi đã bị cậu ta dập tắt. Khi hai người ở cạnh nhau, ngày qua ngày sẽ hình thành nên một thứ tình cảm mà tôi chắc rằng khi không cạnh nhau thì sẽ cảm thấy thiếu vắng một thứ gì đó kiểu khó chịu buồn bực, trong tâm trí luôn suy nghĩ về họ, họ đang làm gì? Ở cạnh ai? Và có nhớ đến mình không?
Cậu ấy luôn đối tốt với tôi, giúp tôi trong những lúc khó khăn. Hữu Thiên đối với tôi mà nói, cậu ấy là cả một bầu trời của tôi không một ai có thể chiếm đoạt được bầu trời ấy vì tôi sẽ chìm hữu cho riêng mình một bầu trời như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.