Quyển 4 - Chương 14: Định kế
Thần Đồng
23/04/2013
Độc Cô Bại Thiên rung động không thôi, trong lòng sóng gió nổi lên dũ dội không nghĩ ma giáo nhiều bị ẩn như vậy.
“Tại quá khứ không biết qua bao tuế nguyệt tuyệt thế cao thủ bị phong ấn.” câu nói của Hắc bào lão nhân vẫn còn ong ong trong đầu.
Quả thật là một thần thoại, chính là một truyền thuyết! làm cho người ta rung động, tin tức là người ta điên cuồn, thần bí là lại quỷ dị! Độc Cô Bại Thiên không khỏi nhớ tới cung điện kinh khủng ngoài thành Thông Châu, chẳng lẽ truyền thuyết dùng phong ấn, tuyệt thế cao thủ bị cường hành phong ấn tại đây? Không có khả năng, sao lại có thể! Hắn lắc đầu, quả thật thái quá ngông cuồn rồi.
Trước mắt hắn hiện lên cảnh thần bí mà lại kinh khủng ở cung điện dưới lòng đất. Hai đông khẩu đen ngồm phản phấn vô hạn ma lực, như đưa hắn lẫn toàn bộ tâm thần hấp dẫn tiến vào.
“Ác ma phong ấn, vạn ma quật khởi, thiện nhập giả tử”
“Phong thánh tuyệt ấn, đại phong thiên hạ, vũ thánh câu diệt, thiện nhập giả tử”
Độc Cô Bại Thiên lâm vào trầm tư: Chẳng lẻ qua vố vàng năm tháng , dưới đất cung điện kinh khủng còn có phong ấn vật còn sống? Chẳng lẻ lúc trước mình cảm ứng được thần thức đều không phải là khí tức tuyệt đại cao thủ còn lưu trũ lại mà là của cường giả xuyên thấu qua phong ấn mà truyền tới thần thức cảm ứng? Quả thật thái quá huyền bí, nếu quả đúng như thế vậy chính mình không biết phiếm thiên địa rốt cuộc che giấu bao nhiêu bí mật đây?
Trước mắt Hắc bào nhân hiển nhiên biết rõ so với hắn kể lại, hơn nữa thần bí ma giáo đệ tử cũng nhiên biết rõ mình tu thành bất diệt kim thân, quả nhiên người trong ma giáo có chổ lợi hại. Là một đại giáo phái tồn tại từ xưa hiển nhiên cũng câts dấu vô số bí mật, đây là cổ thế lực thần bí mà lại cường đại. Nếu ma giao có thể cho ta sở dụng, vậy không còn nghi ngờ chính mình tìm được một thế lực hậu viên có thể đối kháng thiên hạ.
Nghĩ đến chổ này hắn lại lắc đầu, dám chắc đây không thể là sự thật, ma giáo quật khởi chỉ lo cho chính mình. Hôm nay cả thiên hạ đều là địch nhân của mình bọn họ sẽ không đối đầu với người trong thiên hạ. Mặc dù cùng một tự “Ma” nhưng cả hai có bản chất khác nhau. Đã biết ta là “Ma” thì thiên hạ chánh tà lưỡng đạo tất cả mọi người đều không tha, đó cũng chính là ma giáo đích thực là chân ma. Chúng nó chỉ là một cái tên để xưng hô còn vấn đề là bọn họ đại biểu cho tà đạo là võ lâm “Hắc bạch” lực lượng tượng trưng cho “Hăc” đạo, duy trì võ lâm không thể bỏ đi bộ phận này. Mấy ngàn năm qua ma giáo vẫn ở thế hạ phong, bị chánh đạo chèn ép nhưng tuyệt không thể hoàn toàn bị tiêu diệt. Nhân loại không thể không có :người xấu” đó chính là nhân tố sản sanh. Có bạch sẽ có hắc vạn vật luôn có mặt đối lập.
Nếu muốn ma giáo cho ta sở dụng chỉ có thể đẫy bọn họ xuống nước nhưng điều này không nghi ngờ gì là khó có thể thực hiện.
Hắc bào nhân nhìn Độc Cô Bại Thiên thu liễm cường đại khí thế không khỏi thở ra một hơi nhẹ. Kỳ thật hắn đã chuẩn bị tốt để chiến đấu nhưng như vậy thì mục đích đến đây không thể thực hiện rồi. Độc Cô Bại Thiên vẫn trầm mặt suy tư, Hắc bào nhân đứng đó lẵng lặng nhìn cũng không tiến đến quấy rầy.
Độc Cô Bại Thiên biết được mình tu thành bất diệt kim thân bị ma giáo biết quả thật sát tâm nổi lên nghĩ trước mắt là giết người diệt khẩu. Nhưng tỉnh táo nghĩ lại giết hắn cũng như vô bổ, nếu Hắc bào nhân biết thì khẳn định trong ma giáo cũng có nhiều người biết. Trước mắt mình phải làm sao để ứng phó với ma giáo, chính mình phải đối mặt với một bày ác lạng. Không nghi ngơ bọn họ muốn lợi dụng mình phá phong ấn mấy tuyệt thế cao thủ, nhưng khi mình hoàn thành nhiệm vụ lúc đó bọn họ tuyệt đối không thiện đãi mình, sẽ không bao giờ tri ân báo đáp. Nếu như cự tuyệt bọn họ thì không nghi ngơ là liền đắc tội với nữa thế lực trên giang hồ đó là lực lượng hắc đạo, khi đó thiên hạ chân chính là không có chổ cho hắn ẩn thân rồi.
Mình tuyệt không khuất phục bất luận kẻ nào, hôm nay đi trên thiên địa thì còn có gì đáng sợ cho dù khắp thiên hạ là địch thì đã sao? Nhưng vì sinh tồn chính mình không cần phân biệt thị phi hắc bạch chánh đạo cần phải giáo huấn, sẵn đây có ma giáo tiên điến võ lâm bình yên hơn trăm năm sóng yên biển lặng, diễm phúc của võ lâm xem ra không còn.
Độc Cô Bại Thiên trong đầu đang có ý nghĩ thực hiện một âm mưu điên cuồng: người trong ma giáo gian xảo, hung ác tự lang sói, không có khả năng cùng bọn họ qua lại. Bọn họ muốn mình cùng chính đạo tương tàn hậu ra mặt thu thập tàn cục, toạ thủ ngư ông đắt lợi. Ta không nên cự tuyệt cũng không nên đáp ứng cứu bọn tuyệt thế cao thủ đang bị nhốt ra, một từ “Tha” chỉ cần tìm thời cơ trá tử hoặc một lý do hữu lý không bọ hoài nghi rồi biết mất để cho chánh tà đại chiến, tốt nhất là làm cho trời long đất lỡ, điên đảo cả võ lâm.
Có thể khẳng định trước khi võ công mình đại thành thì tuyệt không thể thả tuyệt thế cao thủ ma giáo ra.
Độc Cô Bại Thiên trong đầu tính nhanh, nhưng hắn biết từng chuyện một, từng chuyện một rất nhiều chuyện không hay hắn không có khả năng nắm chắc được.
Hắc bào nhân chứng kiếm Độc Cô Bại Thiên đã khôi phục thái độ bình thường, hỏi: “Độc Cô huynh có thể cùng ma giáo chúng ta hợp tác?”
“Hắc hắc, ngươi coi nói không bằng lòng được hay sao ngươi hãy về tổng đàn ma giáo trước ta sẽ trực tiếp tới, ta nghĩ rồi bây giờ ta không thể đi cùng ngươi. Ta muốn làm vài chuyện đại sự khiến cho võ lâm khiếp sợ, cho hạng người cuồng vọng biết ít giáo huấn, bằng không trong lòng ta thấy hối hận. Ta nghĩ điều này các ngươi cũng kỳ vọng chứ?” Độc Cô Bại Thiên thần tình có vẽ dữ tợn.
Hắc bào nhân cả kinh: Gã này ma tính trong cơ thể lại nổi lên đây, chắc chắn sẽ có không ít hành động điên cuồn, nhất định sẽ cho chánh đạo một kích lôi đình. Như vậy cũng tốt, gã có thân thủ siêu cường cùng tâm trí xảo trá trong một thời gian ngắn sẽ không bị người tru sát, để sau khi hắn điên cuồng sẽ đưa hắn về tổng đàn. Bất quá hắn không phải có ý từ chối chứ không có thể như vậy chỉ là một tên đơn giản, trong khi ta lại âm thầm chú ý một điểm cũng tốt đẹp thôi.
“Nếu Độc Cô huynh muốn xuất lực báo cừu ma giáo chúng ta tuyệt sẽ không cản trở ngươi, nếu có gì khó khăn chúng ta có thể tuỳ thời tương trợ. Mong ngươi xớm ngày phản hồi tổng đàn, giải cứu các vị cao thủ để lực lượng chúng ta lớn mạnh thêm.”
“Ta cũng huy vọng xớm ngày cùng các ngươi hợp tác, nhưng không thể không hung hăn đã kích chánh đạo nguỵ quân tử một chút ta thật sự khó mà hạ được khẩu khí này.” Độc Cô Bại Thiên vẽ mặt dữ tợn.
“Tốt lắm, nhất định như vậy, Độc Cô huynh cáo từ.” nói xong Hắc bào nhân quay người phi tốc hướng phương xa chạy đi.
Độc Cô Bại Thiên khoé miệng nổi lên tia cười lạnh, nhìn về phương xa lớn tiếng hô: “Đa tạ, hảo tâm ma giáo nhắc nhở ta bất diệt kim thân lại xưng là chân ma chi thể ha ha… ta rốt cuộc cũng hiểu được rồi.”
Hắc bào nhân thân thể chấn động, nhưng hắn không có dừng lại, tăng tốc biết mất tại phương xa.
Độc Cô Bại Thiên đứng đó trong chốc lát rồi hướng ngoại sơn xuất phát.
“Nam Cung! Đêm chuyện ta xá thân thành ma công bố công chúng, bức ta đi trên con đường tuyệt lộ. Hừ! Các ngưoi chờ xem…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.