Bất Tử Bất Diệt

Quyển 3 - Chương 23: Mê Thất

Thần Đồng

23/04/2013



“Ha ha....Độc Cô Bại Thiên, tới giờ mà ngươi vẫn còn chưa chịu chết sao, muốn bằng vào mấy lời nói của ngươi mà thay đổi mọi chuyện à? Lại còn mộng tưởng ta sẽ tha cho ngươi. Đúng là bây giờ ta cũng có chút coi trọng ngươi....nếu như ngươi cùng ta đồng chí hướng, hơn nữa thật tâm ra sức vì ta.....đáng tiếc ta và ngươi là hai người đi trên hai con đường khác nhau....ngươi nguyện ý ra sức vì ta không? Không sai, vĩnh viễn trung thành với ta, vĩnh viễn không phản bội.....”” Trên khuôn mặt Nam Cung Tiên Nhi ẩn hiện quang mang đầy quỷ dị.

Thần trí Độc Cô Bại Thiên dần mơ hồ. Hắn nhìn thấy cha mẹ, ông bà của hắn, nhìn thấy đám bạn chơi từ nhỏ ở Trường Phong trấn......từng hình ảnh quen thuộc dần hiện ra trong đầu hắn.

Hình ảnh của Tư Đồ Minh Nguyệt hiện lên khiến cho hắn run rẩy. Dung nhan giai nhân làm cho nội tâm của hắn trỗi lên một cảm giác khó tả, đúng như người ta nói mối tình đầu thật khó để mà quên được.

Khuôn mặt diễm lệ vô song của Lý Thi hiện ra trong đầu hắn khiến hắn mơ hồ. Nữ tử này đã từng khiến hắn rất kinh ngạc, từng khiến hắn nhờ đó mà tạm thời quên đi nổi đau khổ mối tình đầu. Nhưng tới khi nhìn tới hình ảnh một Lý Thi lạnh lùng cao ngạo tại Vụ Ẩn Phong, khác hoàn toàn so với một Lý Thi ở Trường Phong trấn khiến cho những ấn tượng tốt đẹp ban đầu về Lý Thi trong lòng hắn như bị phai mờ.

Khuôn mặt của Huyên Huyên thì hiện ra một cách mờ ảo, phảng phất như đang bị một lớp sương mù che ngang qua. Một cơn gió thổi qua khiến cho lớp sương mù thoáng tan đi nhưng chỉ trong trong phút chốc nó lại hợp lại. Độc Cô Bại Thiện thật sự rất kinh ngạc. Hắn vừa mới nhìn thấy được dung nhan đã làm cho hắn mơ mộng nhưng khi vụ khí tụ hợp thì trong lòng hắn cũng không còn chút ấn tượng nào nữa.

Sự khủng bố của cung điện dưới lòng đất khiến tâm thần hắn kinh hãi; trận chiến của vương cấp cao thủ tại Lý phủ của Khai Nguyên thành khiến hắn như si mê; tại Lý phủ kết giao bạn bè khiến hắn thực sự cảm động.

Dung nhan của Lãnh Vũ thoáng hiện ra trong đầu hắn khiến hắn cảm thấy thật sự rất hối hận. Lãnh Vũ đúng là một thiếu nữ có cá tính. Cũng bởi vì lòng kiêu ngạo mà quyết truy cùng đuổi tận hắn. Tự trong nội tâm hắn cảm thấy rất có lỗi với nữ tử này. Hắn bắt đầu cảm thấy nghi hoặc, mơ hồ. Bản thân hắn từ trước tới giờ làm việc gì cũng rất ít khi hối hận. Không lẽ linh thức của hắn trước khi mất lại đang sám hối hay sao?

Liễu Như Yên chính là nữ tử khiến cho hắn sợ nhất. Sau khi tham gia Chiến Thiên tinh nguyên đại hội, hắn đã từng ghé qua Vọng Nguyệt thành để xem San nhi tập võ tiến bộ như thế nào. Đường đường một nữ tử gia giáo mà lại nửa kín nửa hở cho hắn thấy rõ là đang thích hắn khiến cho hắn hoảng sợ phải bỏ chạy. Có lẽ hiện tại Liễu Như Yên lúc này đang rất là đau lòng.

Lão phiến tử, một đế cảnh cao thủ, là người khiến hắn vui nhất. Nhờ có lão làm sư phụ, hắn thật hy vọng có thể chứng kiến trong tương lai đám thanh niên bước chân vào giang hồ. Chỉ là hiện tại.....

”Kinh thiên quy lai”, “Linh thánh kinh thế chiến”..........

Mọi việc cứ như một dòng nước chầm chậm chảy qua trong đầu hắn......

Đến cuối cùng hắn lại nhớ lại một chuyện mà hắn muốn vĩnh viễn quên đi – Mối tình đầu.

Một tiểu nữ hài đẹp như ngọc nữ tiến về phía hắn, miệng nhỏ nhắn cất tiếng kêu gọi:

“Bại Thiên ca ca, huynh đợi muội với, muội không theo kịp huynh..... Bại Thiên ca ca, muội buồn lắm, huynh mang muội theo với......”

Đôi mắt trong sáng của tiểu nữ hài nhìn thẳng vào hắn, nói một cách thâm tình :

“Bại Thiên ca ca, sau này muội lớn nhất định sẽ gả cho huynh”

Tiểu nữ hài khả ái đó càng lúc càng lớn, trở thành một thiếu nữ diễm lệ vô song :

“Bại Thiên ca ca, dù cho tương lai có xảy ra chuyện gì thì huynh nhất định cũng phải tin tưởng nơi muội, tin muội chỉ yêu có một mình huynh”

“Nha đầu ngốc, huynh sao lại không tin muội chứ?”

”Trong tương lai ai biết sẽ xảy ra chuyện gì. Muội sợ huynh sẽ hiểu lầm muội, sợ huynh không nghe muội giải thích, sợ sẽ vĩnh viễn mất huynh. Bại Thiên ca ca, muội không cần huynh phải vĩnh viễn yêu muội, nhưng muội muốn huynh vĩnh viễn tin vào muội.....vĩnh viễn tin muội.....vĩnh viễn tin muội chỉ yêu có một mình huynh”

Đột nhiên, giọng của thiếu nữ trở nên thê lương :

“Bại Thiên ca ca, huynh không tin muội, huynh không tin vào muội. Huynh đã không tin vào Nguyệt nhi của huynh”



Nội tâm của Độc Cô Bại Thiện lúc này thật rất đau khổ nhưng hắn biết rõ đó chính là những hy vọng trong tiềm thức của hắn. Bản thân hắn thật sự hy vọng Tư Đồ Minh Nguyệt thật sự có nỗi khổ. Chỉ có điều hy vọng vĩnh viễn không bao giờ trở thành hiện thực. Hiện thực lại rất tàn khốc vô tình.

Độc Cô Bại Thiên dần dần mất đi tri giác

Dung nhan diễm lệ của Nam Cung Tiên nhi vui mừng rạng rỡ, nhìn Độc Cô Bại Thiên đã mất tri giác nói:

“Ngươi mặc dù rất mạnh mẽ, rất đáng sợ nhưng ông trời đã chỉ định ngươi chính là công cụ cho ta. Ha ha.....một công cụ có tiềm lực mãnh liệt......”

Nam Cung Tiên Nhi với khuôn mặt rạng rỡ đem Độc Cô Bại Thiên với khuôn mặt vô cảm quay trở lại đại sảnh ở tiền viện. Lúc này trong phòng chỉ có Nam Cung Vô Địch cùng Nam Cung Anh Hùng

”Gia gia, mọi người hãy nhìn xem. Đây chính là vô địch chiến tướng của Nam Cung thế gia trong tương lai, là võ thánh tương lai của đại lục, Độc Cô Bại Thiên. Mọi người thấy thế nào?”

Nam Cung Anh Hùng cười híp cả mắt. Lão từ trước đến giờ đều nghe theo lời của con gái vì lão tin vào năng lực của con gái lão. Đặc biệt lần này lại bỗng nhiên thu thập được một thanh niên cao thủ đạt cảnh giới thứ vương cấp lại có tiếm lực cực lớn làm công cụ, càng khiến cho lão cảm thấy vui mừng.

Nam Cung Vô Địch nhìn khuôn mặt vô cảm của Độc Cô Bại Thiên mà trong lòng cảm thấy xấu hổ. Lão là một nhân vật trưởng bối mà lại ra tay hủy tiền đồ vô lượng của một thanh niên khiến cho nhất thời một đế cảnh cao thủ như lão cũng cảm thấy hối hận.

Nam Cung Tiên Nhi kinh ngạc nói:

“Gia gia, cha, mọi người hãy nhìn xem. Trên người hắn có mang theo một tấm mặt nạ rất tinh xảo. Thật đúng là ông trời đã giúp ta, giúp ta sẽ tránh khỏi khá nhiều phiến phức về sau”

Nam Cung Vô Địch cầm tấm mặt nạ xem qua rồi nói:

“Quả nhiên rất tinh xảo. Con hãy mang vào cho hắn. Từ nay về sau gọi hắn là Khiếu Thiên”

Nam Cung Anh Hùng nói:

“Tiên Nhi, ta vừa mới nhận được tin tức. Đệ tử kiệt xuất của võ học thánh địa Bái Nguyệt đế quốc là Thủy Tinh trai cùng võ học thánh địa Thanh Phong đế quốc là Ngọc Hư phủ hẹn gặp nhau tại Vọng Nguyệt thành. Con có ý kiến gì không?”

Nam Cung Tiên Nhi khẽ chớp mặt rồi nói :

“Khi nào thì bọn họ tới?”

“Không biết. Nhưng có lẽ người của Thủy Tinh trai sẽ tới trước một hai ngày”

“Cha, việc này hãy giao cho con xử lý. con muốn nhân dịp này đả kích vào danh tiếng của võ học thánh địa, khiến cho võ học thánh địa thân bại danh liệt”

Cặp mắt của Nam Cung Anh Hùng sáng rực, cười hắc hắc như một lão hồ ly hỏi :

“Tiên Nhi, con có kế sách gì hay không?”

“Cha, cha hãy nhìn hắn xem”

Nam Cung Tiên Nhi đưa tay chỉ Độc Cô Bại Thiên

“Nếu như nữ đệ tử kiệt xuất nhất của Thủy tinh trai bị người khác ôm trên giường. Rồi sự việc lại bị danh môn đệ tử của Nam Cung thế gia ta phát hiện ra rồi hô hào cứu người........sau đó vô ý để lộ tin tức......”



Dung nhan của Nam Cung Tiên Nhi rạng rỡ đẹp như một vị tiên tử, thuần khiết như một thiên sứ.

Nam Cung Anh Hùng gật đầu liên tục nói:

”Tốt, tốt, chỉ là như vậy thì quá tiện nghi cho tên tiểu tử Độc Cô Bại Thiên này quá. Còn đệ từ của Ngọc Hư phủ, con tính thế nào?”

Dựa vào những gì mà lão biết về con gái thì lão chắc chắn một điều rằng đệ tử của Ngọc Hư phủ cũng không nhận được kết quả tốt.

“Khi chúng ta thu thập được người của Thủy Tinh trai, sau đó sẽ giết đệ tử của Ngọc Hư phủ tại kỹ viện”

“Làm như vậy không hay lắm. Môn nhân của cả hai võ học thánh địa đều làm nhục đến môn quy, điều này sẽ dễ dàng làm người khác nghi ngờ”

“An tâm đi cha, tới lúc đó chúng ta sẽ tùy cơ ứng biến”

Nam Cung Vô Địch chỉ nhắm mắt im lặng không nói gì. Nam Cung Anh Hùng cùng Nam Cung Tiên Nhi lúc này cũng hiểu rõ tâm tính của một đế cảnh cao thủ. Lão thật sự không muốn làm nhưng vì bá nghiệp của Nam Cung thế gia nên lão cũng đành không ngăn cản.

Nam Cung Tiên Nhi dẫn theo một Độc Cô Bại Thiên vô cảm bí mật tới Vọng Nguyệt thành. Đây chính là thánh thành, nơi sùng bái Nguyệt chi nữ thần. Ngay cả thánh địa của Bái Nguyệt giáo – Nguyệt quang điện cũng ở tại nơi này.

Hai người đi chung với nhau tạo thành một đôi rất kỳ lạ. Nam Cung Tiên Nhi yểu điệu thục nữ. độc Cô Bại Thiên thì thân thể cao lớn, râu ria đầy mặt khiến cho người khác nhìn vào thấy hắn rất thô lỗ. Nếu như thần trí của Độc Cô Bại Thiên còn tỉnh táo thì nhất định hắn sẽ phải cảm thán trước thế lực to lớn của Nam Cung thế gia. Bọn họ vừa mới tiến vào Vọng Nguyệt thành đã có người tiếp đón dẫn bọn họ tới khách điếm. Sau đó lại có người tới kể rõ tình hình trong thành.

Trong bóng đêm tối đen tới mức không thể nhìn rõ ngón tay, có hai bóng người bay nhanh như gió vụt qua. Nếu nhìn cẩn thận thì có thể thấy một người thân hình cao lớn, còn người kia thì thân hình nhỏ nhắn. Hai người này chính là Độc Cô Bại Thiên và Nam Cung Tiên Nhi. Dựa vào tin tức tình báo nhận được, hai người đi thẳng tới một khách điếm. Lúc này cũng vào lúc nửa đêm, hầu như mọi người trong khách điếm đều đã chìm vào trong giấc mộng.

Nam Cung Tiên Nhi khẽ giọng nói:

”Ngươi hãy dùng đế cấp thần thức tra thám xem trong phòng có phải có một nữ nhân rất trẻ bên trong, đúng không?”

”Tuân lệnh”

Đế cấp thần thức mãnh liệt của Độc Cô Bại Thiên bao trùm lấy cả gian phòng, hắn cảm nhận được trong phòng đúng thật có một nữ nhân rất trẻ.

”Đích xác có một nữ nhân rất trẻ trong phòng”

Giọng nói không có chút cảm xúc của Độc Cô Bại Thiên vang lên.

”Sử dụng đế cấp thần thức của ngươi phong tỏa lấy cô ta, mau lên. Rồi sau đó im lặng từ từ thổi cái này vào phòng”

Nói xong, Nam Cung Tiên Nhi lấy ra trong người một bao thuốc phấn. Có ai nào ngờ đệ nhất mỹ nữ của Thanh Phong đế quốc, tiểu công chúa của Nam Cung thế gia lại ở nơi này đưa đường chỉ lối cho người khác thực hiện việc mờ ám như vậy. Nam Cung Tiên Nhi lúc này như đã thấy trước cảnh thân bại danh liệt của ngũ đại thánh địa, trên miệng bất giác nở nụ cười sung sướng.

Thiếu nữ trong phòng lúc này đã bị đế cấp thần thức của Độc Cô Bại Thiên phong tỏa khiến cho nàng ta mất hết tri giác. Dược phấn vô thanh vô tức được thổi vào trong phòng. Độc Cô Bại Thiên sau khi làm xong im lặng lui về phía sau lưng Nam Cung Tiên Nhi chờ lệnh.

Khoảng độ thời gian uống chén trà, Nam Cung Tiên Nhi từ từ mở cửa sổ cho dược phấn bay hết rồi mới dẫn Độc Cô Bại Thiên tiến vào.

Trên giường lúc này đang có một thiếu nữ nằm mê man. Thiếu nữ quay mặt vào trong nên không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt nhưng nhìn từ những đường cong cơ thể phía sau thì cho thấy dung nhan thiếu nữ rất kinh tâm động phách. Bàn tay nhỏ nhắn của thiếu nữ lộ ra bên ngoài, trắng muốt như ngọc khiến cho người khác không khỏi cảm thấy ngơ ngẩn.

Mỹ nhân ngủ trên giường bất giác thu hút sự chú ý của Nam Cung Tiên Nhi. Nữ nhân ai cũng thích xinh đẹp. lại càng thích so sánh với người khác. Đặc biệt là với một tuyệt thế mỹ nữ như Nam Cung Tiên Nhi thì lại càng không muốn có ai dẹp hơn mình. . Vì vậy khi tận mắt nhìn thấy thiếu nữ, trong lòng nàng ta đã thầm so sánh và phải thừa nhận là cô gái này có lẽ không thua gì nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Tử Bất Diệt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook