Chương 16
Phương Trà
28/07/2023
Buổi sáng vừa tỉnh dậy, thấy ba mẹ cô đã đi ra khỏi nhà, anh trai cô cũng đã đi từ sáng sớm. Nhân lúc người làm tập trung dọn dẹp ở dưới nhà, cô nhanh chóng lẻn vào phòng của ba mẹ, lục một hồi mà vẫn không thu được tài liệu gì về vấn đề liên quan đến bí mật trên người cô, cô bực bội đi ra khỏi phòng. Khi đi về phòng của mình có đi ngang qua thư phòng của ba, cô nghĩ trong này khả năng có manh mối, ngó một hồi không thấy ai cô nhanh chóng lẻn vào. Lục đủ mọi nơi trên kệ sách đến bàn làm việc cũng không thấy gì, đang chuẩn bị bước ra ngoài thì cô vô tình nhìn thấy một bức tranh phát sáng ở dãy kệ sách cuối cùng nơi mà ít ai động vào. Do thư phòng là nơi cất giữ nhiều tài liệu quan trọng nên ngoài ba và quản gia thì không ai được vào nếu không có sự cho phép của ba cô. Cô lại gần thì không may bị vấp chân mà ngã xuống, cả cơ thể đổ về phía kệ sách, một cuốn sách bám đầy bụi bẩn rơi xuống đất. Tiến lại gần cầm cuốn sách lên, đúng lúc này ngoài cửa có tiếng động. Cô theo phản xạ giấu quyển sách vào người và lẻn ra ngoài chạy về phòng. Vừa đúng lúc cô về phòng thì quản gia cũng đi đến cửa thư phòng. Cô thở phào nhẹ nhõm thầm nghĩ chậm một chút thôi là tiêu đời rồi. Lúc này cô mới để ý trên tay còn cầm quyển sách, lúc đó do hoảng quá cầm luôn quyển sách mà chạy. Tựa đề của cuốn sách này là "Trú cấm". Nghe có vẻ thú vị, cô tò mò mở ra thì một bức thư kẹp trong cuốn sách rơi ra, cô cầm lên quan sát, một bức thư do đã quá lâu mà xỉn màu ố vàng. Cô mở ra đọc, đọc một hồi liền chết lặng. Nội dung của bức thư này là nói về cô.
Cô lần nữa lặp lại những gì viết ở trong bức thư: "Trong khoảnh khắc con gái ta chút hơi thở cuối cùng cũng là lúc ta phẫn nộ đặt ra lời nguyền cho người con gái được sinh ra trong khoảnh khắc này rằng: Dòng máu của con gái ta sẽ cùng hòa quyện với dòng máu của con gái ngươi, con gái ngươi phải chịu cảm giác trốn chạy, đau khổ vì mang dòng máu ấy. Khi con gái ngươi 19 tuổi vào đêm không trăng lần thứ nhất cũng là lúc lời nguyền này được linh nghiệm, con gái ngươi sẽ trở thành bán quỷ. Nếu chẳng may con gái ngươi uống phải giọt máu của bậc quỷ cao quý thì sẽ hoàn toàn biến thành quỷ - một con quỷ máu lạnh vô tình. Để giải được lời nguyền con gái ngươi phải được loài quỷ vương cao quý dùng tình yêu tự tay lấy giọt máu tim trao cho con gái ngươi".
Đây chẳng phải là nói cô sao, cô là người con gái duy nhất trong gia tộc này, mà bức thư này lại gửi tới người con gái của gia tộc này. Cô vậy mà bị dính lời nguyền trở thành một con quỷ. Thân thể cô không ngừng run lên, cô ngã quỵ trên sàn nhà lạnh ngắt. Giờ cô mới chợt nhận ra những hành động kì lạ của bản thân trong các buổi thực hành cũng như sự thèm khát khi thấy máu của Renol. Cô ôm mặt khóc trong đau khổ. Cô khóc thật to, bởi giờ phút này cô không biết phải làm gì cả, cô trong 19 năm vẫn cứ vô tư hồn nhiên, ngu ngốc nghĩ rằng mình là một cô gái hạnh phúc nhất trong gia tộc này khi được mọi người bao bọc, che chở. Hóa ra lại là vì lời nguyền trên cơ thể mà được cất giấu trong tòa lâu đài này.
Ba mẹ và anh trai cô vừa trở về nhà liền nghe thấy tiếng cô khóc trên lầu hốt hoảng chạy lên phòng cô. Nghe thấy tiếng mở cửa cô ngoảnh ra nhìn, vừa thấy bóng dáng ba mẹ cô chạy ngay tới ôm chặt lấy mẹ, giọng nức nở lên tiếng:
- Mẹ! Con.. con.. hức.. con là quỷ.. hức.. con không phải người..
Mẹ cô chấn an cô:
- Bình tĩnh nào Arina, con đang nói gì vậy. Con là con người, là cô công chúa đáng yêu nhà DieMons mà.
Cô tức giận đẩy mẹ cô ra, cầm bức thư giơ lên trước mặt ba người mà hỏi:
- Vậy thì bức thư này là sao chứ? Rồi ba mẹ lý giải sao về những hành động kì lạ của con mấy ngày gần đây chứ. Có con người nào lại đi thèm khát máu của đồng loại như con không cơ chứ!
Đến cuối cùng mà mọi người vẫn muốn giấu cô, coi cô như kẻ ngốc. Cô uất ức, nước mắt lần nữa rơi xuống. Anh trai lại gần ôm lấy cô, xoa đầu cô ân cần chấn an cô:
- Arina! Nín đi nào! Em cứ bình tĩnh đã, anh và ba mẹ sẽ giải thích cho em hiểu, được chứ!
Cô lúc này mới có thể bình tĩnh lại, gật đầu. Ngồi trong phòng cô, ba cô nghiêm túc lên tiếng:
- Arina, trong thời điểm con được sinh ra cũng là lúc con gái của bà ta, phù thủy Mes lìa đời. Bà ta uất hận rằng tại sao bà ta thì mất đi con gái mà những người khác lại có thêm được một cô con gái. Thật không may vào ngày đó chỉ có con được sinh ra và con đã trúng phải lời nguyền mà bà ta ban tặng. Còn lời nguyền đó là gì thì chắc hẳn con đọc bức thư đã rõ. Bức thư này được gửi tới vào ngày hôm sau. Lúc đó ba mẹ đã rất tức giận liền đi tìm bà ta nhưng lại không thể gặp được bà ta.
Anh trai cô lên tiếng tiếp lời ba cô:
- Để giải lời nguyền này thì cần giọt máu tim của đế vương loài quỷ. Điều quan trọng hơn là phải khiến hắn ta yêu em. Nhưng vấn đề này lại rất khó, loài quỷ luôn là loài máu lạnh nhất thì biết sao được về cái thứ gọi là tình yêu chứ. Rồi chúng ta còn chưa biết đế vương của loài quỷ là ai, mà việc để Arina tiếp cận với loài quỷ thì rất nguy hiểm.
Mẹ cô bất chợt lo lắng lên tiếng:
- Còn nữa Arina, nếu con uống phải máu của quỷ cấp cao thì còn sẽ hoàn toàn trở thành quỷ mất, lúc đó thì con sẽ mất kiểm soát còn có khả năng không nhận ra bản thân mình nữa. Nên Arina à! Tới trường con phải hết sức cẩn thận, bởi loài quỷ từ bậc cấp cao chúng có khả năng biến thành một con người và chà trộn vào cuộc sống của chúng ta.
Cô bất an nói:
- Nhưng trong lần thực hành con đã có những hành động kì quái và sau đó con không thể nhớ nổi mình đã làm gì. Còn nữa.. con đã từng nổi cơn khát máu..
Anh trai cô dường như nhận ra có điều gì đó kì lạ trong lời nguyền mà Mes vẫn chưa có nói tới trong thư:
- Con cảm thấy lời nguyền này còn có một vấn đề gì đó mà Mes chưa cập nhật đến trong thư. Con nghĩ chúng ta cần phải đến chỗ bà ta hỏi rõ.
Mẹ cô bất lực mà nói:
- Nhưng con cũng biết, không chỉ lúc đó mà đến tận bây giờ, chúng ta vẫn luôn đến chỗ bà ta mà không có cách nào gặp được bà ta.
Cô quả quyết lên tiếng:
- Do con là người bị bà ta ban phát lời nguyền, nên lần này để con trực tiếp đi gặp bà ta.
Cha cô thấy cô muốn đi gặp bà ta, mà chỗ đó lại sâu trong rừng, đi vào đó không tránh khỏi việc gặp phải ác linh, rất nguy hiểm liền ngăn cản cô:
- Không được, vào đó rất nguy hiểm. Con không được đi.
Cô ra sức nài nỉ ba cô:
- Không sao đâu mà ba, để anh trai đi cùng con cũng được. Anh ấy bảo vệ con là được rồi mà.
Anh trai cô cũng gật đầu đồng ý:
- Ba, nên để em ấy đi, dù sao chuyện này liên quan trực tiếp đến em ấy. Con sẽ đi cùng nên ba mẹ cứ yên tâm.
Cô gật đầu phụ họa theo:
- Đúng đó ba.
Ba mẹ cô đành để cô đi, tuy nhiên vẫn ra điều kiện cử thêm vài vệ sĩ đi cùng cô, cô miễn cưỡng đồng ý.
- Vậy, con định bao giờ đi? - Mẹ cô hỏi
Cô suy nghĩ một lúc rồi đáp:
- Thời gian đi đến đó mất nhiều, nên con nghĩ mai sẽ đi luôn, dù sao còn 5 ngày nữa là con đi học rồi.
Sau khi bàn xong, mọi người trở về phòng của mình, ai cũng có những linh cảm chẳng lành dành cho cô. Cô thì sau khi chờ mọi người về phòng, đóng cửa phòng lại ngồi trên giường thở dài suy nghĩ. Cô sợ, sợ một ngày lời nguyền vĩnh viễn không được giải, bị những con quỷ có ý đồ xấu cho uống máu sau đó trở thành quỷ. Cô liền không kiểm soát được bản thân mà hại gia đình mình. Lắc đầu xua tan ý nghĩ đó, cô chấn an bản thân:
- Không được suy nghĩ tiêu cực như vậy. Arina! Cô nhất định vượt qua được thử thách này mà. Cô nhất định sẽ làm được, đừng nản nhanh vậy chứ.
Đúng vậy, cô vốn dĩ từ khi sinh ra đã không biết sợ bất cứ điều gì cả, cô có gia đình bảo kê mà. Nên là một lời nguyền cỏn con này sao có thể hạ gục được cô cơ chứ. Sau đó cô liền yên tâm mà đi vào giấc ngủ.
Đêm đó sâu trong một khu rừng đầy rẫy nguy hiểm, một nam nhân có gương mặt hoàn mỹ nhưng mang đầy vẻ chết tróc ngước đôi mắt đỏ màu máu hướng về một phía cố định mà nở nụ cười lãnh khốc, lời nói thốt ra như đóng băng cả khu rừng:
- Thả ác linh cấp cao và lệ quỷ vào đây nhiều một chút. Khu rừng này chưa đủ nguy hiểm.
Cô lần nữa lặp lại những gì viết ở trong bức thư: "Trong khoảnh khắc con gái ta chút hơi thở cuối cùng cũng là lúc ta phẫn nộ đặt ra lời nguyền cho người con gái được sinh ra trong khoảnh khắc này rằng: Dòng máu của con gái ta sẽ cùng hòa quyện với dòng máu của con gái ngươi, con gái ngươi phải chịu cảm giác trốn chạy, đau khổ vì mang dòng máu ấy. Khi con gái ngươi 19 tuổi vào đêm không trăng lần thứ nhất cũng là lúc lời nguyền này được linh nghiệm, con gái ngươi sẽ trở thành bán quỷ. Nếu chẳng may con gái ngươi uống phải giọt máu của bậc quỷ cao quý thì sẽ hoàn toàn biến thành quỷ - một con quỷ máu lạnh vô tình. Để giải được lời nguyền con gái ngươi phải được loài quỷ vương cao quý dùng tình yêu tự tay lấy giọt máu tim trao cho con gái ngươi".
Đây chẳng phải là nói cô sao, cô là người con gái duy nhất trong gia tộc này, mà bức thư này lại gửi tới người con gái của gia tộc này. Cô vậy mà bị dính lời nguyền trở thành một con quỷ. Thân thể cô không ngừng run lên, cô ngã quỵ trên sàn nhà lạnh ngắt. Giờ cô mới chợt nhận ra những hành động kì lạ của bản thân trong các buổi thực hành cũng như sự thèm khát khi thấy máu của Renol. Cô ôm mặt khóc trong đau khổ. Cô khóc thật to, bởi giờ phút này cô không biết phải làm gì cả, cô trong 19 năm vẫn cứ vô tư hồn nhiên, ngu ngốc nghĩ rằng mình là một cô gái hạnh phúc nhất trong gia tộc này khi được mọi người bao bọc, che chở. Hóa ra lại là vì lời nguyền trên cơ thể mà được cất giấu trong tòa lâu đài này.
Ba mẹ và anh trai cô vừa trở về nhà liền nghe thấy tiếng cô khóc trên lầu hốt hoảng chạy lên phòng cô. Nghe thấy tiếng mở cửa cô ngoảnh ra nhìn, vừa thấy bóng dáng ba mẹ cô chạy ngay tới ôm chặt lấy mẹ, giọng nức nở lên tiếng:
- Mẹ! Con.. con.. hức.. con là quỷ.. hức.. con không phải người..
Mẹ cô chấn an cô:
- Bình tĩnh nào Arina, con đang nói gì vậy. Con là con người, là cô công chúa đáng yêu nhà DieMons mà.
Cô tức giận đẩy mẹ cô ra, cầm bức thư giơ lên trước mặt ba người mà hỏi:
- Vậy thì bức thư này là sao chứ? Rồi ba mẹ lý giải sao về những hành động kì lạ của con mấy ngày gần đây chứ. Có con người nào lại đi thèm khát máu của đồng loại như con không cơ chứ!
Đến cuối cùng mà mọi người vẫn muốn giấu cô, coi cô như kẻ ngốc. Cô uất ức, nước mắt lần nữa rơi xuống. Anh trai lại gần ôm lấy cô, xoa đầu cô ân cần chấn an cô:
- Arina! Nín đi nào! Em cứ bình tĩnh đã, anh và ba mẹ sẽ giải thích cho em hiểu, được chứ!
Cô lúc này mới có thể bình tĩnh lại, gật đầu. Ngồi trong phòng cô, ba cô nghiêm túc lên tiếng:
- Arina, trong thời điểm con được sinh ra cũng là lúc con gái của bà ta, phù thủy Mes lìa đời. Bà ta uất hận rằng tại sao bà ta thì mất đi con gái mà những người khác lại có thêm được một cô con gái. Thật không may vào ngày đó chỉ có con được sinh ra và con đã trúng phải lời nguyền mà bà ta ban tặng. Còn lời nguyền đó là gì thì chắc hẳn con đọc bức thư đã rõ. Bức thư này được gửi tới vào ngày hôm sau. Lúc đó ba mẹ đã rất tức giận liền đi tìm bà ta nhưng lại không thể gặp được bà ta.
Anh trai cô lên tiếng tiếp lời ba cô:
- Để giải lời nguyền này thì cần giọt máu tim của đế vương loài quỷ. Điều quan trọng hơn là phải khiến hắn ta yêu em. Nhưng vấn đề này lại rất khó, loài quỷ luôn là loài máu lạnh nhất thì biết sao được về cái thứ gọi là tình yêu chứ. Rồi chúng ta còn chưa biết đế vương của loài quỷ là ai, mà việc để Arina tiếp cận với loài quỷ thì rất nguy hiểm.
Mẹ cô bất chợt lo lắng lên tiếng:
- Còn nữa Arina, nếu con uống phải máu của quỷ cấp cao thì còn sẽ hoàn toàn trở thành quỷ mất, lúc đó thì con sẽ mất kiểm soát còn có khả năng không nhận ra bản thân mình nữa. Nên Arina à! Tới trường con phải hết sức cẩn thận, bởi loài quỷ từ bậc cấp cao chúng có khả năng biến thành một con người và chà trộn vào cuộc sống của chúng ta.
Cô bất an nói:
- Nhưng trong lần thực hành con đã có những hành động kì quái và sau đó con không thể nhớ nổi mình đã làm gì. Còn nữa.. con đã từng nổi cơn khát máu..
Anh trai cô dường như nhận ra có điều gì đó kì lạ trong lời nguyền mà Mes vẫn chưa có nói tới trong thư:
- Con cảm thấy lời nguyền này còn có một vấn đề gì đó mà Mes chưa cập nhật đến trong thư. Con nghĩ chúng ta cần phải đến chỗ bà ta hỏi rõ.
Mẹ cô bất lực mà nói:
- Nhưng con cũng biết, không chỉ lúc đó mà đến tận bây giờ, chúng ta vẫn luôn đến chỗ bà ta mà không có cách nào gặp được bà ta.
Cô quả quyết lên tiếng:
- Do con là người bị bà ta ban phát lời nguyền, nên lần này để con trực tiếp đi gặp bà ta.
Cha cô thấy cô muốn đi gặp bà ta, mà chỗ đó lại sâu trong rừng, đi vào đó không tránh khỏi việc gặp phải ác linh, rất nguy hiểm liền ngăn cản cô:
- Không được, vào đó rất nguy hiểm. Con không được đi.
Cô ra sức nài nỉ ba cô:
- Không sao đâu mà ba, để anh trai đi cùng con cũng được. Anh ấy bảo vệ con là được rồi mà.
Anh trai cô cũng gật đầu đồng ý:
- Ba, nên để em ấy đi, dù sao chuyện này liên quan trực tiếp đến em ấy. Con sẽ đi cùng nên ba mẹ cứ yên tâm.
Cô gật đầu phụ họa theo:
- Đúng đó ba.
Ba mẹ cô đành để cô đi, tuy nhiên vẫn ra điều kiện cử thêm vài vệ sĩ đi cùng cô, cô miễn cưỡng đồng ý.
- Vậy, con định bao giờ đi? - Mẹ cô hỏi
Cô suy nghĩ một lúc rồi đáp:
- Thời gian đi đến đó mất nhiều, nên con nghĩ mai sẽ đi luôn, dù sao còn 5 ngày nữa là con đi học rồi.
Sau khi bàn xong, mọi người trở về phòng của mình, ai cũng có những linh cảm chẳng lành dành cho cô. Cô thì sau khi chờ mọi người về phòng, đóng cửa phòng lại ngồi trên giường thở dài suy nghĩ. Cô sợ, sợ một ngày lời nguyền vĩnh viễn không được giải, bị những con quỷ có ý đồ xấu cho uống máu sau đó trở thành quỷ. Cô liền không kiểm soát được bản thân mà hại gia đình mình. Lắc đầu xua tan ý nghĩ đó, cô chấn an bản thân:
- Không được suy nghĩ tiêu cực như vậy. Arina! Cô nhất định vượt qua được thử thách này mà. Cô nhất định sẽ làm được, đừng nản nhanh vậy chứ.
Đúng vậy, cô vốn dĩ từ khi sinh ra đã không biết sợ bất cứ điều gì cả, cô có gia đình bảo kê mà. Nên là một lời nguyền cỏn con này sao có thể hạ gục được cô cơ chứ. Sau đó cô liền yên tâm mà đi vào giấc ngủ.
Đêm đó sâu trong một khu rừng đầy rẫy nguy hiểm, một nam nhân có gương mặt hoàn mỹ nhưng mang đầy vẻ chết tróc ngước đôi mắt đỏ màu máu hướng về một phía cố định mà nở nụ cười lãnh khốc, lời nói thốt ra như đóng băng cả khu rừng:
- Thả ác linh cấp cao và lệ quỷ vào đây nhiều một chút. Khu rừng này chưa đủ nguy hiểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.