Chương 7: Về nhà
Mẹ Bỉm
27/08/2023
Khánh Linh tay cầm hộp sữa anh đưa rồi cố gắng đứng lên đi đến dãy ghế ngồi xuống ghế nói :
- Cám ơn anh , xin anh hãy cứu mẹ tôi .
Tâm trạng của người nhà bệnh nhân trước giờ làm phẫu thuật thường lo lắng không yên nên anh cũng hiểu cô gái này miệng nói ra những lời này nhưng trong lòng đang run rẩy lo lắng cho sự an nguy của mẹ nên anh đặt tay lên vai cô động viên :
- Cô yên tâm đó là trách nhiệm của người làm bác sĩ chúng tôi nhưng cô cũng phải giữ gìn sức khỏe của mình vì sau khi phẫu thuật xong cô sẽ rất vất vả chăm sóc mẹ đấy.
Khánh Linh ngồi trên ghế trước cửa phòng phẫu thuật mà luôn chấp tay cầu xin ông trời cho cuộc phẫu thuật của mẹ được thành công tốt đẹp, không biết thời gian trôi qua bao lâu mà khi Quốc Minh đi ra nhìn thấy cô đang thất thần lo lắng thì nói với cô :
- Ca phẫu thuật của mẹ cô rất thành công nhưng giờ phải đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt sẽ có người túc trực chăm sóc cô tranh thủ nghỉ ngơi để đến khi mẹ cô được ra phòng thường có sức mà chăm sóc bà .
Khánh Linh nghe anh nói xong thì vui mừng chộp tay của anh miệng liên tục nói hai chữ :" Cám ơn " trong nước mắt vì cô coi anh là đại ân nhân của cô anh không những là bác sĩ giỏi chữa được bệnh cho mẹ mà anh đã giải cứu cô kịp thời khỏi bọn buôn bán nội tạng bất hợp pháp mà anh bị cô nắm chặt tay cũng không chủ động thu lại mà để mặc kệ cô muốn cầm tay anh bao lâu thì tùy thích .
Sau khi phẫu thuật xong mẹ Lan nằm bệnh viện thêm hai tuần thì được xuất viện trước khi trở về nhà Khánh Linh đi đến phòng của Quốc Minh gõ cửa khi anh nói mời vào thì cô hơi bẽn lẽn ngồi xuống ghế nói :
- Thưa bác sĩ lát nữa tôi và mẹ sẽ về nhà nhưng tôi xin hứa với anh sau khi sắp xếp việc nhà xong tôi sẽ trở lại để làm giúp việc cho anh trong vòng hai năm bởi số tiền anh cho tôi mượn quá lớn tôi rất biết ơn anh nhưng anh yên tâm đi tôi không chạy trốn đâu đây là chứng minh nhân dân và điện thoại của tôi anh cứ giữ chúng để làm tin ạ .
Quốc Minh cầm chứng minh nhân dân của cô để vào túi áo rồi nói :
- Tôi cầm cái này là đủ rồi còn cái điện thoại của cô này cô cứ giữ lấy mà dùng .
Hai mẹ con lên xe khách trở về nhà cũng đã gần bốn giờ chiều mà các em cô vừa nhìn thấy mẹ liền chạy vào nhà gọi to :
-Bà nội ơi ! Ba ơi mẹ với chị Khánh Linh về ạ....
Vì mẹ vẫn còn yếu nên Khánh Linh dìu đỡ mẹ từng bước đi vào trong phòng nằm nghỉ ngơi rồi cô ra sau nhà tắm rửa ,trog bữa cơm tối bà nội nhìn cô cháu gái đã gầy ,đi nhiều so với cách đây vài tuần thì đau lòng đưa quả trứng luộc cho cô nói :
-Gà nhà mình đẻ đấy cháu mau ăn để bồi dưỡng cơ thể chứ nhìn cháu xanh xao bà xót lắm ,tội nghiệp cháu tôi mấy tuần ở trong bệnh viện với mẹ ....
Khánh Linh bóc quả trứng ra cắt làm đôi để vào bát cho bà nội nửa quả nhoẻn miệng cười nói :
- Dạ con khỏe lắm á bà mà tại trên thành phố con thấy những cô gái bằng tuổi con họ ăn kiêng để có được thân hình nhỏ gọn ấy nên con cũng bắt chước họ ăn kiêng đấy thưa bà .
Bà nội thừa biết cô cháu gái là nhịn ăn nhịn tiêu để lo cho mẹ bởi nhà nghèo nên con cháu của bà đứa nào cũng biết tiết kiệm không dám đòi hỏi mua này mua kia ,cả nhà sống trong hòa thuận yêu thương nhau nhưng bà không lật tẩy lời nói dối của cháu gái mà lại gắp nửa quả trứng gà luộc qua cho Khánh Linh mà lần này cô chỉ cúi đầu nói khẽ :
- Dạ con cám ơn bà .
Tối hôm ấy khi bà nội và các em đã vào giường ngủ thì Khánh Linh qua phòng ba mẹ lên giường bóp tay bóp chân cho mẹ rồi nói :
- Thưa ba mẹ ! Khi mẹ cần tiền làm phẫu thuật con không dám nói với ba vì biết hoàn cảnh nhà mình khó khăn sẽ không thể kiếm ra tiền nhiều vì ba cũng đã vay mượn anh em , hàng xóm rồi mà đúng lúc ấy bác sĩ Quang Minh đang cần tìm giúp việc để dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc mẹ của bác sĩ bị liệt hai chân với mức lương cao nên con đã đánh liều xin bác sĩ nhận con làm . Cũng may bác sĩ biết hoàn cảnh nhà mình là khó khăn thật nên đã ứng tiền đóng cho bệnh viện để mẹ được phẫu thuật trước rồi con sẽ đến nhà bác sĩ làm giúp việc trong thời gian là hai năm ạ .
Ba cô nghe con gái nói thì thở dài đầy bất lực vì việc lớn trong gia đình lại đè lên vai con gái ,ba hỏi :
- Số tiền đóng cho mẹ con làm phẫu thuật bao nhiêu mà con phải đi làm giúp việc hai năm vậy con gái ?
Khánh Linh lần này không giấu giếm ba mẹ mà nói thật để ba mẹ yên tâm cho cô đi làm trả nợ trả lời :
- Dạ...dạ là ba trăm triệu ạ .
Ba mẹ cô nghe xong số tiền mà bác sĩ Quang Minh bỏ ra đóng viện phí là ba trăm triệu thì họ đều hốt hoảng vì với ba mẹ cô trong tay tầm vài ba triệu đã là lớn lắm rồi đằng này lại còn lên đến hàng trăm .
- Cám ơn anh , xin anh hãy cứu mẹ tôi .
Tâm trạng của người nhà bệnh nhân trước giờ làm phẫu thuật thường lo lắng không yên nên anh cũng hiểu cô gái này miệng nói ra những lời này nhưng trong lòng đang run rẩy lo lắng cho sự an nguy của mẹ nên anh đặt tay lên vai cô động viên :
- Cô yên tâm đó là trách nhiệm của người làm bác sĩ chúng tôi nhưng cô cũng phải giữ gìn sức khỏe của mình vì sau khi phẫu thuật xong cô sẽ rất vất vả chăm sóc mẹ đấy.
Khánh Linh ngồi trên ghế trước cửa phòng phẫu thuật mà luôn chấp tay cầu xin ông trời cho cuộc phẫu thuật của mẹ được thành công tốt đẹp, không biết thời gian trôi qua bao lâu mà khi Quốc Minh đi ra nhìn thấy cô đang thất thần lo lắng thì nói với cô :
- Ca phẫu thuật của mẹ cô rất thành công nhưng giờ phải đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt sẽ có người túc trực chăm sóc cô tranh thủ nghỉ ngơi để đến khi mẹ cô được ra phòng thường có sức mà chăm sóc bà .
Khánh Linh nghe anh nói xong thì vui mừng chộp tay của anh miệng liên tục nói hai chữ :" Cám ơn " trong nước mắt vì cô coi anh là đại ân nhân của cô anh không những là bác sĩ giỏi chữa được bệnh cho mẹ mà anh đã giải cứu cô kịp thời khỏi bọn buôn bán nội tạng bất hợp pháp mà anh bị cô nắm chặt tay cũng không chủ động thu lại mà để mặc kệ cô muốn cầm tay anh bao lâu thì tùy thích .
Sau khi phẫu thuật xong mẹ Lan nằm bệnh viện thêm hai tuần thì được xuất viện trước khi trở về nhà Khánh Linh đi đến phòng của Quốc Minh gõ cửa khi anh nói mời vào thì cô hơi bẽn lẽn ngồi xuống ghế nói :
- Thưa bác sĩ lát nữa tôi và mẹ sẽ về nhà nhưng tôi xin hứa với anh sau khi sắp xếp việc nhà xong tôi sẽ trở lại để làm giúp việc cho anh trong vòng hai năm bởi số tiền anh cho tôi mượn quá lớn tôi rất biết ơn anh nhưng anh yên tâm đi tôi không chạy trốn đâu đây là chứng minh nhân dân và điện thoại của tôi anh cứ giữ chúng để làm tin ạ .
Quốc Minh cầm chứng minh nhân dân của cô để vào túi áo rồi nói :
- Tôi cầm cái này là đủ rồi còn cái điện thoại của cô này cô cứ giữ lấy mà dùng .
Hai mẹ con lên xe khách trở về nhà cũng đã gần bốn giờ chiều mà các em cô vừa nhìn thấy mẹ liền chạy vào nhà gọi to :
-Bà nội ơi ! Ba ơi mẹ với chị Khánh Linh về ạ....
Vì mẹ vẫn còn yếu nên Khánh Linh dìu đỡ mẹ từng bước đi vào trong phòng nằm nghỉ ngơi rồi cô ra sau nhà tắm rửa ,trog bữa cơm tối bà nội nhìn cô cháu gái đã gầy ,đi nhiều so với cách đây vài tuần thì đau lòng đưa quả trứng luộc cho cô nói :
-Gà nhà mình đẻ đấy cháu mau ăn để bồi dưỡng cơ thể chứ nhìn cháu xanh xao bà xót lắm ,tội nghiệp cháu tôi mấy tuần ở trong bệnh viện với mẹ ....
Khánh Linh bóc quả trứng ra cắt làm đôi để vào bát cho bà nội nửa quả nhoẻn miệng cười nói :
- Dạ con khỏe lắm á bà mà tại trên thành phố con thấy những cô gái bằng tuổi con họ ăn kiêng để có được thân hình nhỏ gọn ấy nên con cũng bắt chước họ ăn kiêng đấy thưa bà .
Bà nội thừa biết cô cháu gái là nhịn ăn nhịn tiêu để lo cho mẹ bởi nhà nghèo nên con cháu của bà đứa nào cũng biết tiết kiệm không dám đòi hỏi mua này mua kia ,cả nhà sống trong hòa thuận yêu thương nhau nhưng bà không lật tẩy lời nói dối của cháu gái mà lại gắp nửa quả trứng gà luộc qua cho Khánh Linh mà lần này cô chỉ cúi đầu nói khẽ :
- Dạ con cám ơn bà .
Tối hôm ấy khi bà nội và các em đã vào giường ngủ thì Khánh Linh qua phòng ba mẹ lên giường bóp tay bóp chân cho mẹ rồi nói :
- Thưa ba mẹ ! Khi mẹ cần tiền làm phẫu thuật con không dám nói với ba vì biết hoàn cảnh nhà mình khó khăn sẽ không thể kiếm ra tiền nhiều vì ba cũng đã vay mượn anh em , hàng xóm rồi mà đúng lúc ấy bác sĩ Quang Minh đang cần tìm giúp việc để dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc mẹ của bác sĩ bị liệt hai chân với mức lương cao nên con đã đánh liều xin bác sĩ nhận con làm . Cũng may bác sĩ biết hoàn cảnh nhà mình là khó khăn thật nên đã ứng tiền đóng cho bệnh viện để mẹ được phẫu thuật trước rồi con sẽ đến nhà bác sĩ làm giúp việc trong thời gian là hai năm ạ .
Ba cô nghe con gái nói thì thở dài đầy bất lực vì việc lớn trong gia đình lại đè lên vai con gái ,ba hỏi :
- Số tiền đóng cho mẹ con làm phẫu thuật bao nhiêu mà con phải đi làm giúp việc hai năm vậy con gái ?
Khánh Linh lần này không giấu giếm ba mẹ mà nói thật để ba mẹ yên tâm cho cô đi làm trả nợ trả lời :
- Dạ...dạ là ba trăm triệu ạ .
Ba mẹ cô nghe xong số tiền mà bác sĩ Quang Minh bỏ ra đóng viện phí là ba trăm triệu thì họ đều hốt hoảng vì với ba mẹ cô trong tay tầm vài ba triệu đã là lớn lắm rồi đằng này lại còn lên đến hàng trăm .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.