Chương 1:
Hồng Thứ Bắc
24/08/2022
Nhà ăn số hai của Đại Học A nổi tiếng với các loại đồ ăn nhẹ, vừa tan học sinh viên của các khoa khác đều thích đến đây, bàn thường xuyên bị chiếm kín, người ngồi khắp nơi.
Hoặc nói chuyện to tiếng, hoặc thì thầm tin đồn.
Đột nhiên một góc hướng đông nam bộc phát ra một tiếng cười to.
"Ha ha ha ha, trình độ văn hóa quá kém?"
La Tử Minh vỗ bàn cười điên cuồng: "Lão tam, Triệu lão sư thật sự nói như vậy sao? Ha ha ha ha!"
Cuối tháng hai nhưng thời tiết trong thành phố vẫn rất lạnh, Quách Nguyên Châu mặc một chiếc áo bông thật dày, trên đầu đội mũ, cả người uể oải tựa vào ghế.
"Ông ấy nói để cho mình học văn hóa tri thức thật tốt, nếu học kỳ sau lại như vậy thì sẽ để cho mình trực tiếp cút đi."
Thành tích học cao trung năm hai của Quách Nguyên Châu kém đến thái quá, dựa vào một tay mạnh mẽ phá giải kỹ thuật mới quen biết được đám bạn hiện tại, vì muốn học cùng một trường với bọn họ, mất hai năm mới có thể phát huy được thành tích tốt nhất, thi đậu đại học A.
Cậu ta học khoa học, mỗi ngày đều đắm chìm trong đề thi, hoàn toàn là một cỗ máy chải điểm, nền tảng văn hóa quả thật kém đến thái quá.
Đổi lại là trường khác cũng coi như xong, nhưng đây chính là đại học A, là ngôi trường đứng đầu trong nước, học sinh có thể vào đều là đứng đầu về mọi mặt, cũng khó trách lão sư sẽ tức giận thành như vậy.
"A, vậy cậu xong rồi, Triệu lão sư nổi danh nói một không hai." La Tử Minh vui sướng khi người gặp họa nói, "Xem ra cậu lại phải bắt đầu lại con đường học tập một lần nữa."
Quách Nguyên Châu sống không còn gì luyến tiếc: "Chẳng lẽ lên đại học không nên làm chuyện mình thích? Học tập là cái gì..."
Bản chất của cậu ta chính là học tra.
La Tử Minh lớn hơn so với Quách Nguyên Châu một năm, chính vì vậy cậu ta càng hiểu biết đại học A hơn: "Không phải là mấy ngày nay đang chọn môn học sao? Không bằng cậu chọn môn học của Khương Chính Minh lão sư."
"Dễ dàng cho qua sao?" Quách Nguyên Châu mở máy tính của mình ra hỏi.
"Cũng được, chăm chú nghe giảng thì cơ bản có thể vượt qua."
"Cậu đã chọn qua?" Quách Nguyên Châu không ngừng tay, quay đầu nhìn cậu ta, "Trình độ văn hóa của cậu cũng thấp?"
La Tử Minh chậm rãi lộ ra một nụ cười: "Năm đó điểm thi môn ngữ văn của anh đây khá cao."
Trong lúc nói chuyện, Quách Nguyên Châu đã tra được tư liệu của vị Khuông Chính Minh lão sư này, một đống tác phẩm danh hiệu nhìn đến hoa cả mắt, nhưng mà ánh mắt của Quách Nguyên Châu lại dừng ở cột sở thích kia.
—Đam mê nghiên cứu sáng tác tiểu thuyết diễm tình.
Quách Nguyên Châu cũng chậm rãi lộ ra một nụ cười: "Khuông lão sư có giảng đến sáng tác của ông ấy hay không?"
Ánh mắt hai người giao nhau trên không trung, cuối cùng Quách Nguyên Châu mở ra hệ thống chọn lớp.
Hệ thống chọn lớp vẫn thối rữa trước sau như một, Quách Nguyên Châu ha một hơi, lại xoa xoa tay, mười ngón tay như bay lạch cạch trên bàn phím, trực tiếp vòng qua quản trị viên, tiến vào trong hệ thống, chọn cho mình môn học của lão sư Khuông Chính Minh.
"Lão đại cậu muốn chọn lớp nào?" Quách Nguyên Châu ngẩng đầu nhìn người đối diện.
"Tùy tiện." Từ lúc bọn họ bắt đầu nói chuyện Tô Vãn vẫn chưa dừng bàn tay đang gõ bàn phím, hiện tại cũng chưa ngước mắt lên, ánh mắt vẫn dừng trên màn hình notebook.
"Có muốn mình giúp cậu chọn không?"
"Tùy ý."
"Chậc, là ai lá gan lớn như vậy?" La Tử Minh dựa vào nhìn thoáng qua, bộ dáng bi thương.
Quách Nguyên Châu cũng muốn tiến lại gần xem, trực tiếp chiếu theo thời khóa biểu của mình mà chọn cho Tô Vãn một lần, lại lặng yên không một tiếng động vòng trở về, không lưu lại bất kỳ dấu vết gì.
Sau khi chọn xong lớp mới cùng nhau tiến đến bên Tô Vãn, xem cô hoàn toàn ngược đãi người bên kia máy tính.
"Lợi hại, cư nhiên có thể chống đỡ thời gian dài như vậy ở trên tay lão đại." Quách Nguyên Châu híp mắt nhìn một hồi nói, "Đây không phải là người đã mời cậu chiến đấu hơn một năm rồi sao?"
Lúc này trên màn hình màu đen xuất hiện một con số 0 màu trắng lớn.
La Tử Minh đặt tay trên lưng ghế phía sau Tô Vãn, lắc đầu, "Còn tưởng rằng nhân vật lợi hại gì đó."
Tô Vãn một tay 'ba' khép máy tính lại: "Đi thôi."
......
Một tuần sau Tô Vãn mới nhớ tới môn tự chọn của mình, cô và Quách Nguyên Châu cùng học một chuyên ngành, trước khi lên lớp lại đối chiếu lịch học một lần nữa.
"Toàn bộ đều giống với cậu?"
"Đúng vậy, cậu nói tùy tiện."
Tô Vãn nhìn chằm chằm lịch học trên điện thoại di động một hồi sau đó cất đi.
----Lão sư tới.
Năm nhất khoa máy tính, cho dù là môn chuyên ngành cũng không thể giảng dạy những bài khó, rất nhiều sinh viên không có cơ sở nhưng dù sao cũng là đại học A, tiến độ nhanh hơn gấp đôi so với các trường đại học bình thường.
Mặc dù vậy nhưng Tô Vãn vẫn thất thần ở phía dưới, những tiết học này đối với cô mà nói không có tác dụng quá lớn.
Hoặc nói chuyện to tiếng, hoặc thì thầm tin đồn.
Đột nhiên một góc hướng đông nam bộc phát ra một tiếng cười to.
"Ha ha ha ha, trình độ văn hóa quá kém?"
La Tử Minh vỗ bàn cười điên cuồng: "Lão tam, Triệu lão sư thật sự nói như vậy sao? Ha ha ha ha!"
Cuối tháng hai nhưng thời tiết trong thành phố vẫn rất lạnh, Quách Nguyên Châu mặc một chiếc áo bông thật dày, trên đầu đội mũ, cả người uể oải tựa vào ghế.
"Ông ấy nói để cho mình học văn hóa tri thức thật tốt, nếu học kỳ sau lại như vậy thì sẽ để cho mình trực tiếp cút đi."
Thành tích học cao trung năm hai của Quách Nguyên Châu kém đến thái quá, dựa vào một tay mạnh mẽ phá giải kỹ thuật mới quen biết được đám bạn hiện tại, vì muốn học cùng một trường với bọn họ, mất hai năm mới có thể phát huy được thành tích tốt nhất, thi đậu đại học A.
Cậu ta học khoa học, mỗi ngày đều đắm chìm trong đề thi, hoàn toàn là một cỗ máy chải điểm, nền tảng văn hóa quả thật kém đến thái quá.
Đổi lại là trường khác cũng coi như xong, nhưng đây chính là đại học A, là ngôi trường đứng đầu trong nước, học sinh có thể vào đều là đứng đầu về mọi mặt, cũng khó trách lão sư sẽ tức giận thành như vậy.
"A, vậy cậu xong rồi, Triệu lão sư nổi danh nói một không hai." La Tử Minh vui sướng khi người gặp họa nói, "Xem ra cậu lại phải bắt đầu lại con đường học tập một lần nữa."
Quách Nguyên Châu sống không còn gì luyến tiếc: "Chẳng lẽ lên đại học không nên làm chuyện mình thích? Học tập là cái gì..."
Bản chất của cậu ta chính là học tra.
La Tử Minh lớn hơn so với Quách Nguyên Châu một năm, chính vì vậy cậu ta càng hiểu biết đại học A hơn: "Không phải là mấy ngày nay đang chọn môn học sao? Không bằng cậu chọn môn học của Khương Chính Minh lão sư."
"Dễ dàng cho qua sao?" Quách Nguyên Châu mở máy tính của mình ra hỏi.
"Cũng được, chăm chú nghe giảng thì cơ bản có thể vượt qua."
"Cậu đã chọn qua?" Quách Nguyên Châu không ngừng tay, quay đầu nhìn cậu ta, "Trình độ văn hóa của cậu cũng thấp?"
La Tử Minh chậm rãi lộ ra một nụ cười: "Năm đó điểm thi môn ngữ văn của anh đây khá cao."
Trong lúc nói chuyện, Quách Nguyên Châu đã tra được tư liệu của vị Khuông Chính Minh lão sư này, một đống tác phẩm danh hiệu nhìn đến hoa cả mắt, nhưng mà ánh mắt của Quách Nguyên Châu lại dừng ở cột sở thích kia.
—Đam mê nghiên cứu sáng tác tiểu thuyết diễm tình.
Quách Nguyên Châu cũng chậm rãi lộ ra một nụ cười: "Khuông lão sư có giảng đến sáng tác của ông ấy hay không?"
Ánh mắt hai người giao nhau trên không trung, cuối cùng Quách Nguyên Châu mở ra hệ thống chọn lớp.
Hệ thống chọn lớp vẫn thối rữa trước sau như một, Quách Nguyên Châu ha một hơi, lại xoa xoa tay, mười ngón tay như bay lạch cạch trên bàn phím, trực tiếp vòng qua quản trị viên, tiến vào trong hệ thống, chọn cho mình môn học của lão sư Khuông Chính Minh.
"Lão đại cậu muốn chọn lớp nào?" Quách Nguyên Châu ngẩng đầu nhìn người đối diện.
"Tùy tiện." Từ lúc bọn họ bắt đầu nói chuyện Tô Vãn vẫn chưa dừng bàn tay đang gõ bàn phím, hiện tại cũng chưa ngước mắt lên, ánh mắt vẫn dừng trên màn hình notebook.
"Có muốn mình giúp cậu chọn không?"
"Tùy ý."
"Chậc, là ai lá gan lớn như vậy?" La Tử Minh dựa vào nhìn thoáng qua, bộ dáng bi thương.
Quách Nguyên Châu cũng muốn tiến lại gần xem, trực tiếp chiếu theo thời khóa biểu của mình mà chọn cho Tô Vãn một lần, lại lặng yên không một tiếng động vòng trở về, không lưu lại bất kỳ dấu vết gì.
Sau khi chọn xong lớp mới cùng nhau tiến đến bên Tô Vãn, xem cô hoàn toàn ngược đãi người bên kia máy tính.
"Lợi hại, cư nhiên có thể chống đỡ thời gian dài như vậy ở trên tay lão đại." Quách Nguyên Châu híp mắt nhìn một hồi nói, "Đây không phải là người đã mời cậu chiến đấu hơn một năm rồi sao?"
Lúc này trên màn hình màu đen xuất hiện một con số 0 màu trắng lớn.
La Tử Minh đặt tay trên lưng ghế phía sau Tô Vãn, lắc đầu, "Còn tưởng rằng nhân vật lợi hại gì đó."
Tô Vãn một tay 'ba' khép máy tính lại: "Đi thôi."
......
Một tuần sau Tô Vãn mới nhớ tới môn tự chọn của mình, cô và Quách Nguyên Châu cùng học một chuyên ngành, trước khi lên lớp lại đối chiếu lịch học một lần nữa.
"Toàn bộ đều giống với cậu?"
"Đúng vậy, cậu nói tùy tiện."
Tô Vãn nhìn chằm chằm lịch học trên điện thoại di động một hồi sau đó cất đi.
----Lão sư tới.
Năm nhất khoa máy tính, cho dù là môn chuyên ngành cũng không thể giảng dạy những bài khó, rất nhiều sinh viên không có cơ sở nhưng dù sao cũng là đại học A, tiến độ nhanh hơn gấp đôi so với các trường đại học bình thường.
Mặc dù vậy nhưng Tô Vãn vẫn thất thần ở phía dưới, những tiết học này đối với cô mà nói không có tác dụng quá lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.