Chương 45:
Hồng Thứ Bắc
17/09/2022
Chưa đầy một giờ, máy tính của hai người đều đã được khôi phục, Hứa Chiếu đứng dậy nói: "Hôm nay cảm ơn các cậu, hôm sau sẽ mời các cậu cùng nhau ăn một bữa cơm.”
"Chuyện nhỏ không tốn sức." Quách Nguyên Châu cũng khách sáo nói.
Tô Vãn tựa vào ghế, nhìn Phong Dương: "Thứ sáu cùng ăn?”
Bận rộn sửa máy tính, ăn một bữa cơm coi như cảm ơn cũng là hợp tình hợp lý, thậm chí anh không tìm được lý do cự tuyệt.
Phong Dương khép máy tính của mình lại, đứng dậy nói: "…Thứ sáu gặp lại.”
"Chờ một chút." Tô Vãn đứng dậy đi theo, đi đến quầy gọi hai tách cà phê, mang ra bên ngoài.
Vài phút sau, cô xách hai ly cà phê đưa cho Phong Dương và Hứa Chiếu: "Mời hai người uống cà phê.”
"Theo lý mà nói hẳn là chúng tôi mời." Hứa Chiếu nhận lấy cũng có chút ngượng ngùng, nhưng cũng biết là mình đang cọ hào quang của Phong Dương.
"Khó có dịp." Tô Vãn nhìn về phía Phong Dương thật sâu, "Lát nữa tôi còn có việc xử lý, thứ sáu gặp.”
Phong Dương gạt mắt sang một bên, cầm theo ly cà phê đi ra khỏi Điệp Lam, Hứa Chiếu phía sau cũng đi ra theo.
"Tô Vãn kia rất tốt, lại lợi hại." Hứa Chiếu khen một trận, "So với những cô gái kia mạnh hơn nhiều. “
...... Cảm giác rất thích hợp với Phong Dương.
Thấy Phong Dương không có tâm tư gì, Hứa Chiếu đem nửa câu sau nuốt trở về, uống một ngụm cà phê, híp mắt: "Không hổ là Điệp Lam, hương vị tự nhiên.”
Chuyện mạng nội bộ trường học bị xâm nhập náo loạn rất lớn, toàn bộ mấy đại học nổi tiếng đều bị bao trùm, máy tính của mấy ngàn sinh viên gặp phải cướp bóc, còn có không ít máy tính của lão sư cũng khó tránh khỏi độc thủ.
Ngay cả khi rút ra nguồn điện cũng hoàn toàn không thể loại bỏ loại virus này, thậm chí tất cả các phần mềm chống vi-rút trên thị trường cũng vô ích, nó sẽ tự động sửa đổi tên tập tin, cuối cùng kết quả là phần mềm chống vi-rút tự giết chết chính mình, virus vẫn còn trong máy tính.
Lão sư có năng lực của khoa máy tính cũng không thể kịp thời ngăn cản, có người không có tiết dạy nên ở nhà, có người ở trong lớp học nên hoàn toàn không biết, đợi khi có người phản ứng thì phần lớn máy tính dùng mạng nội bộ đều đã trúng chiêu.
Đại học S tổn thất lớn, mấy số liệu của phòng thí nghiệm bị truyền ra ngoài, lúc đó đã có giáo sư trả tiền đem dữ liệu máy tính lấy về, chỉ là cũng không rõ tư liệu có bị tiết lộ hay không.
Đại học A vẫn đang kiểm kê thiệt hại.
“Phòng thí nghiệm hình như không có vấn đề gì.”
"Còn mấy cái máy tính trong phòng tài liệu đặc thù kia thì sao?”
"Hiện tại vẫn tốt, nhưng nghe lão sư trong phòng tài liệu nói, dữ liệu trong máy tính sẽ lộn xộn một khoảng thời gian.”
"Mấy lão sư khoa máy tính tới chưa?”
Đại học A đang khẩn trương thông báo cho lão sư khoa máy tính tới kiểm kê, thuận tiện giải quyết mạng nội bộ của trường.
"Chuyện này không đúng, tư liệu trong phòng thí nghiệm không có dấu vết bị sao chép.”
"Có phải bọn họ chỉ muốn tiền hay không?”
"Muốn tiền chỉ là vỏ bọc, lão sư bên Đại học S liên lạc nói số liệu phòng thí nghiệm đã được sao chép.”
"Đây đều là cái loạn thất bát tao gì vậy?"
Cuối cùng lão sư của Đại học A cũng tìm thấy một đống dữ liệu vô dụng được sao chép trên máy tính trong phòng tài liệu.
"Đây là số liệu trong phòng tài liệu của các người?”
"A, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua, đây không phải là số liệu của phòng tài liệu của chúng tôi.”
Chờ sau khi hoàn toàn kiểm kê xong tổn thất trong trường, mấy vị lão sư hai mặt nhìn nhau, việc này có chút tà môn.
Lần này đại học S tổn thất khá lớn, cùng lúc đó Đại học S cũng bị xâm nhập, theo lý mà nói tình huống hẳn là cũng không sai biệt lắm, nhưng hết lần này tới lần khác nghiêm trọng nhất cũng chỉ có một đám máy tính của sinh viên bị hỏng.
Mà số liệu của những sinh viên này còn chưa bằng một phần ba so với Đại học S.
"Nhìn xem những số liệu đó." Có lão sư đề nghị xem xét dữ liệu vô dụng được sao chép trong phòng tài liệu.
Mấy vị lão sư của khoa máy tính hợp lực, rất nhanh đã truy tìm đến đầu nguồn, cũng khôi phục lại quá trình.
"Địa chỉ IP của người đặt số liệu nằm ngay trong trường chúng ta, người đó nhét số liệu giả tới đây, bị chương trình kia sao chép đi.”
"Nội mạng cho thấy đã từng chặn lại virus cắt đứt, khó trách chỉ bắt giữ chưa đến một phần ba sinh viên.”
Một đống lão sư hành chính và giáo sư phòng thí nghiệm đều là người ngoài nghề, nghe được thì mê mê hoặc hoặc, không khỏi hỏi là có ý tứ gì.
"Ý là trong trường chúng ta có người ở thời điểm virus xâm nhập, hỗ trợ ngăn trở, phòng tài liệu cùng phòng thí nghiệm hẳn là an toàn."
"Là do lão sư nào giúp đỡ đi." Có người cao hứng nói.
Lão sư khoa máy tính là người đầu tiên phủ nhận: "Ngoại trừ đi công tác, lão sư của khoa chúng tôi đều ở đây, không thể là do chúng tôi làm.”
"Chẳng lẽ là sinh viên?”
"Sinh viên nào lại lợi hại như vậy?”
"Động tác lớn như vậy, một sinh viên làm không xong.”
Đừng nói sinh viên, trong một thời gian khó lão sư của họ cũng khó có thể đạt được tiêu chuẩn cao như vậy.
Lão sư của khoa máy tính nhìn nhau, đều nhìn thấy đáp án ở trong mắt đối phương.
Các lão sư đã sắp xếp dữ liệu cho đến buổi tối, Triệu Kiếm Kiều là người đứng đầu khoa máy tính, trong lúc đó lại liên lạc với bạn của mình ở một trường đại học khác, phát hiện trường học của bọn họ cũng bị tổn thất không nhỏ.
"Có thể thật sự là mấy đứa nhóc kia làm." Triệu Kiếm Kiều đứng trước máy tính, trên mặt mang theo chút kiêu ngạo, "Cuối cùng Đại học A chúng ta cũng nở mày nở mặt.”
Khoa máy tính của Đại học S dựa vào danh tiếng của một Chu Đảo đã có thể nhảy lên đầu, nhiều năm như vậy nguồn sinh viên so với Đại học A còn tốt hơn.
"Không phải ngày mai Triệu lão sư có tiết dạy của lớp bọn họ sao, tìm cơ hội thăm dò." Một lão sư khác nói.
"Còn một người nữa." Triệu Kiếm Kiêu cầm trà đặc uống một ngụm lớn, "Ngày mai Tiểu Ngụy hỏi một chút.”
"Đã biết.”
......
Sinh viên vẫn đến lớp vẫn như thường lệ, chẳng qua bầu không khí nóng hơn một chút, sinh viên khoa máy tính cũng có người trúng chiêu, đến bây giờ vẫn chưa giải quyết được. Nhiều người nghẹn một bụng vấn đề, muốn nghe lão sư nói.
"Máy tính hỏng rồi, buổi chiều mang theo máy tính cùng đi 612 sẽ có lão sư chuyên môn giúp các cậu." Triệu Kiếm Kiều gõ bảng đen, "Bây giờ nghe giảng trước.”
Thời điểm nói lời này, tầm mắt của ông rơi vào trên người Tô Vãn đang thất thần cùng Quách Nguyên Châu quanh năm né tránh.
Hai người này ngược lại vẫn làm chuyện tương tự như trước.
Chờ đến khi tan học, Triệu Kiếm Kiều liền gọi Tô Vãn cùng Quách Nguyên Châu vào văn phòng.
"Hai vị, mời ngồi." Triệu Kiếm Kiều khách khí nói.
Quách Nguyên Châu lập tức nói: "Lão sư, gần đây em rất nghiêm túc học tập kiến thức văn hóa!”
"Hôm nay không cùng cậu bàn về cái này." Triệu Kiếm Kiều nhìn về phía Tô Vãn, "Chuyện hôm qua mấy đứa đã làm gì?”
"Chuyện nhỏ không tốn sức." Quách Nguyên Châu cũng khách sáo nói.
Tô Vãn tựa vào ghế, nhìn Phong Dương: "Thứ sáu cùng ăn?”
Bận rộn sửa máy tính, ăn một bữa cơm coi như cảm ơn cũng là hợp tình hợp lý, thậm chí anh không tìm được lý do cự tuyệt.
Phong Dương khép máy tính của mình lại, đứng dậy nói: "…Thứ sáu gặp lại.”
"Chờ một chút." Tô Vãn đứng dậy đi theo, đi đến quầy gọi hai tách cà phê, mang ra bên ngoài.
Vài phút sau, cô xách hai ly cà phê đưa cho Phong Dương và Hứa Chiếu: "Mời hai người uống cà phê.”
"Theo lý mà nói hẳn là chúng tôi mời." Hứa Chiếu nhận lấy cũng có chút ngượng ngùng, nhưng cũng biết là mình đang cọ hào quang của Phong Dương.
"Khó có dịp." Tô Vãn nhìn về phía Phong Dương thật sâu, "Lát nữa tôi còn có việc xử lý, thứ sáu gặp.”
Phong Dương gạt mắt sang một bên, cầm theo ly cà phê đi ra khỏi Điệp Lam, Hứa Chiếu phía sau cũng đi ra theo.
"Tô Vãn kia rất tốt, lại lợi hại." Hứa Chiếu khen một trận, "So với những cô gái kia mạnh hơn nhiều. “
...... Cảm giác rất thích hợp với Phong Dương.
Thấy Phong Dương không có tâm tư gì, Hứa Chiếu đem nửa câu sau nuốt trở về, uống một ngụm cà phê, híp mắt: "Không hổ là Điệp Lam, hương vị tự nhiên.”
Chuyện mạng nội bộ trường học bị xâm nhập náo loạn rất lớn, toàn bộ mấy đại học nổi tiếng đều bị bao trùm, máy tính của mấy ngàn sinh viên gặp phải cướp bóc, còn có không ít máy tính của lão sư cũng khó tránh khỏi độc thủ.
Ngay cả khi rút ra nguồn điện cũng hoàn toàn không thể loại bỏ loại virus này, thậm chí tất cả các phần mềm chống vi-rút trên thị trường cũng vô ích, nó sẽ tự động sửa đổi tên tập tin, cuối cùng kết quả là phần mềm chống vi-rút tự giết chết chính mình, virus vẫn còn trong máy tính.
Lão sư có năng lực của khoa máy tính cũng không thể kịp thời ngăn cản, có người không có tiết dạy nên ở nhà, có người ở trong lớp học nên hoàn toàn không biết, đợi khi có người phản ứng thì phần lớn máy tính dùng mạng nội bộ đều đã trúng chiêu.
Đại học S tổn thất lớn, mấy số liệu của phòng thí nghiệm bị truyền ra ngoài, lúc đó đã có giáo sư trả tiền đem dữ liệu máy tính lấy về, chỉ là cũng không rõ tư liệu có bị tiết lộ hay không.
Đại học A vẫn đang kiểm kê thiệt hại.
“Phòng thí nghiệm hình như không có vấn đề gì.”
"Còn mấy cái máy tính trong phòng tài liệu đặc thù kia thì sao?”
"Hiện tại vẫn tốt, nhưng nghe lão sư trong phòng tài liệu nói, dữ liệu trong máy tính sẽ lộn xộn một khoảng thời gian.”
"Mấy lão sư khoa máy tính tới chưa?”
Đại học A đang khẩn trương thông báo cho lão sư khoa máy tính tới kiểm kê, thuận tiện giải quyết mạng nội bộ của trường.
"Chuyện này không đúng, tư liệu trong phòng thí nghiệm không có dấu vết bị sao chép.”
"Có phải bọn họ chỉ muốn tiền hay không?”
"Muốn tiền chỉ là vỏ bọc, lão sư bên Đại học S liên lạc nói số liệu phòng thí nghiệm đã được sao chép.”
"Đây đều là cái loạn thất bát tao gì vậy?"
Cuối cùng lão sư của Đại học A cũng tìm thấy một đống dữ liệu vô dụng được sao chép trên máy tính trong phòng tài liệu.
"Đây là số liệu trong phòng tài liệu của các người?”
"A, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua, đây không phải là số liệu của phòng tài liệu của chúng tôi.”
Chờ sau khi hoàn toàn kiểm kê xong tổn thất trong trường, mấy vị lão sư hai mặt nhìn nhau, việc này có chút tà môn.
Lần này đại học S tổn thất khá lớn, cùng lúc đó Đại học S cũng bị xâm nhập, theo lý mà nói tình huống hẳn là cũng không sai biệt lắm, nhưng hết lần này tới lần khác nghiêm trọng nhất cũng chỉ có một đám máy tính của sinh viên bị hỏng.
Mà số liệu của những sinh viên này còn chưa bằng một phần ba so với Đại học S.
"Nhìn xem những số liệu đó." Có lão sư đề nghị xem xét dữ liệu vô dụng được sao chép trong phòng tài liệu.
Mấy vị lão sư của khoa máy tính hợp lực, rất nhanh đã truy tìm đến đầu nguồn, cũng khôi phục lại quá trình.
"Địa chỉ IP của người đặt số liệu nằm ngay trong trường chúng ta, người đó nhét số liệu giả tới đây, bị chương trình kia sao chép đi.”
"Nội mạng cho thấy đã từng chặn lại virus cắt đứt, khó trách chỉ bắt giữ chưa đến một phần ba sinh viên.”
Một đống lão sư hành chính và giáo sư phòng thí nghiệm đều là người ngoài nghề, nghe được thì mê mê hoặc hoặc, không khỏi hỏi là có ý tứ gì.
"Ý là trong trường chúng ta có người ở thời điểm virus xâm nhập, hỗ trợ ngăn trở, phòng tài liệu cùng phòng thí nghiệm hẳn là an toàn."
"Là do lão sư nào giúp đỡ đi." Có người cao hứng nói.
Lão sư khoa máy tính là người đầu tiên phủ nhận: "Ngoại trừ đi công tác, lão sư của khoa chúng tôi đều ở đây, không thể là do chúng tôi làm.”
"Chẳng lẽ là sinh viên?”
"Sinh viên nào lại lợi hại như vậy?”
"Động tác lớn như vậy, một sinh viên làm không xong.”
Đừng nói sinh viên, trong một thời gian khó lão sư của họ cũng khó có thể đạt được tiêu chuẩn cao như vậy.
Lão sư của khoa máy tính nhìn nhau, đều nhìn thấy đáp án ở trong mắt đối phương.
Các lão sư đã sắp xếp dữ liệu cho đến buổi tối, Triệu Kiếm Kiều là người đứng đầu khoa máy tính, trong lúc đó lại liên lạc với bạn của mình ở một trường đại học khác, phát hiện trường học của bọn họ cũng bị tổn thất không nhỏ.
"Có thể thật sự là mấy đứa nhóc kia làm." Triệu Kiếm Kiều đứng trước máy tính, trên mặt mang theo chút kiêu ngạo, "Cuối cùng Đại học A chúng ta cũng nở mày nở mặt.”
Khoa máy tính của Đại học S dựa vào danh tiếng của một Chu Đảo đã có thể nhảy lên đầu, nhiều năm như vậy nguồn sinh viên so với Đại học A còn tốt hơn.
"Không phải ngày mai Triệu lão sư có tiết dạy của lớp bọn họ sao, tìm cơ hội thăm dò." Một lão sư khác nói.
"Còn một người nữa." Triệu Kiếm Kiêu cầm trà đặc uống một ngụm lớn, "Ngày mai Tiểu Ngụy hỏi một chút.”
"Đã biết.”
......
Sinh viên vẫn đến lớp vẫn như thường lệ, chẳng qua bầu không khí nóng hơn một chút, sinh viên khoa máy tính cũng có người trúng chiêu, đến bây giờ vẫn chưa giải quyết được. Nhiều người nghẹn một bụng vấn đề, muốn nghe lão sư nói.
"Máy tính hỏng rồi, buổi chiều mang theo máy tính cùng đi 612 sẽ có lão sư chuyên môn giúp các cậu." Triệu Kiếm Kiều gõ bảng đen, "Bây giờ nghe giảng trước.”
Thời điểm nói lời này, tầm mắt của ông rơi vào trên người Tô Vãn đang thất thần cùng Quách Nguyên Châu quanh năm né tránh.
Hai người này ngược lại vẫn làm chuyện tương tự như trước.
Chờ đến khi tan học, Triệu Kiếm Kiều liền gọi Tô Vãn cùng Quách Nguyên Châu vào văn phòng.
"Hai vị, mời ngồi." Triệu Kiếm Kiều khách khí nói.
Quách Nguyên Châu lập tức nói: "Lão sư, gần đây em rất nghiêm túc học tập kiến thức văn hóa!”
"Hôm nay không cùng cậu bàn về cái này." Triệu Kiếm Kiều nhìn về phía Tô Vãn, "Chuyện hôm qua mấy đứa đã làm gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.