Chương 27: CHAP 27
CHANGNOC
04/01/2021
" Haha....em đau bụng quá đi "
Ra khỏi Túy Vân Lâu trời đã sập tối , Tiết Phi ôm bụng cười ngặt nghẽo Kỳ Hạo Lâm đứng bên cạnh khẽ vuốt lưng giúp cô thuận khí.
" Em vui thế sao ??"
" Ừm...hôm nay vẻ mặt của Mục Lữ Hạo đúng là rất phong phú nha...."
Tiết Phi cười đến chảy cả nước mắt , anh nhìn thấy cô vui vẻ như vậy thì liền bán đứng luôn bạn thân.
" Thật ra Lâm Khả Khả là vị hôn thê do gia đình Mục Lữ Hạo chọn cho cậu ta "
" Thật ư !!!"
" Ừm.....nhưng Lâm Khả Khả này tuổi còn nhỏ quá nghịch ngợm lại bướng bỉnh vô cùng luôn có cách khiến cho Mục Lữ Hạo sứt đầu mẻ trán "
" Haha...nhưng em thấy hai người họ rất hợp nhau nha"
"Được rồi , không nói chuyện người khác nữa . Bây giờ còn sớm hay chúng ta đi dạo vài vòng đi "
Anh khẽ nâng tay lên xem đồng hồ thấy thời gian không sai lệch lắm , Tiết Phi khi nảy ăn hơi nhiều nên cũng muốn đi vài vòng cho tiêu cơm.
Hai người thong thả nắm tay nhau đi trên đường lớn , gần đây có một bờ sông thường có nhiều người tụ tập vui chơi ăn uống rất náo nhiệt , Kỳ Hạo Lâm như vô tình như cố ý nắm tay cô đi về phía đó.
" Phi Phi...."
" Hửm....."
" Em có thứ gì đặc biệt yêu thích không , hay là muốn đi đâu đó ấy "
Bỗng được anh hỏi về vấn đề này cô hơi suy nghĩ rồi trả lời anh.
" Ưm....có..."
" Là gì vậy ??"
" Em rất muốn đi biển ngắm mặt trời lặn , đi chân trần trên nên cát trắng hoà mình vào từng cơn gió biển....."
Cô nói mà ánh mắt như đi vào mộng ảo đầy mê ly thích thú , anh nhìn thế mà tim không khỏi mềm nhũn .
" Vậy sau này anh đưa em đi nhé "
" Được.... nhưng chỉ sợ công việc của anh quá bận rộn thôi..."
" Sẽ không đâu anh hứa với em.....mà Phi Phi này "
" Sao ạ..."
" Sau này em làm cơm trưa đưa đến công ty cho anh đi , cơm hộp anh ăn không quen"
Tiết Phi liếc xéo anh một cái , anh đây là ngụy biện quá đi đấy.
" Thế trước đây anh ăn gì , cũng không phải vẫn là cơm hộp hay sao ??"
" Trước khác giờ khác nha...."
" Khác gì cơ chứ?"
" Khác ....bây giờ anh có em "
Ánh mắt anh thâm tình mang theo vài phần yêu chiều nhìn cô , Tiết Phi mỉm cười ngượng cúi đầu đá đá mũi giày.
Điện thoại của anh bỗng rung lên anh xem tên người gọi đến thì ánh mắt loé một cái , nhẹ nhàng nói với cô.
" Em đứng đây chờ anh một lát nhé "
" Vâng"
Anh rời đi Tiết Phi một mình đứng đó ngắm nhìn bờ sông tĩnh lặng từng đợt gió đêm mát mẻ thổi đến khiến cô vô cùng thoải mái.
Đoàng....chíu.....bùm...bùm...
Bỗng từng đợt pháo hoa rực rỡ đầy đủ màu sắc xuất hiện trên bầu trời đêm vô cùng chói loá đẹp đẽ , ba chữ I LOVE U hiện rõ mồm một .
Cô ngước đầu ngắm nhìn từng đợt pháo hoa mà môi không kiềm chế được nở một nụ cười thật tươi .... không biết ai làm nữa , nhưng rất lãng mạn nha....
" Phi Phi...."
Cô nghe được tiếng gọi quen thuộc theo phản xạ quay đầu nhìn lại . Kỳ Hạo Lâm không biết lấy từ đâu một bó hoa hồng cực lớn đi đến trước mặt cô.
" Phi Phi hôm nay anh có vài lời muốn thương lượng với em ...."
Bộ dáng anh rất nghiêm túc nhưng lời nói ra sao nghe có vài phần vô lại thế kia , cô vẫn im lặng đứng đó nhìn anh.
" Nói ra là ngay từ đầu chúng ta ở bên nhau cũng chỉ vì lợi ích của cả hai mà thôi . Nhưng từng ngày trôi qua chung sống với nhau anh đã dần dần yêu em từ lúc nào anh cũng không hề hay biết rồi . Thật ra Phi Phi à.... anh tuy có chút khó ở khó chiều nhưng được cái đẹp trai lại nhiều tiền nha . Cho nên cô gái vô lương tâm nhà em cướp mất trái tim anh rồi.....để đền bù tổn thất cho anh , em có đồng ý làm bạn gái anh không ????"
Anh đã suy nghĩ rất rất lâu rồi , anh yêu cô anh muốn cho cô tất cả , muốn cô đường đường chính chính ở bên cạnh anh .
Anh không muốn cô thiệt thòi , để khi người khác nhắc đến tên cô liền biết đó là người phụ nữ của Kỳ Hạo Lâm anh yêu thương , chứ không phải một nhân tình.......
Tiết Phi mới đầu chỉ tò mò xem anh muốn làm gì nhưng khi lắng nghe được từng câu từng chữ mà anh nói ra , cô không khỏi ngạc nhiên ngơ ngẩn cả người.
Cô đã nghe anh nói gì cơ....Anh nói anh yêu cô ....Anh nói muốn cô làm bạn gái anh....Là thật sao??....Cô không nằm mơ chứ .....???
Lệ ở khoé mắt nóng hổi đua nhau rơi xuống , trái tim lại đang nhảy kịch liệt không thôi . Trước mắt cô là hình ảnh anh mỉm cười đầy nhu tình nhìn cô , bên tai là tiếng pháo hoa đì đùng nở rộ.
" Hạo .....Lâm...."
Cô nhìn anh tuy ánh mắt đầy lệ nhưng lại nghiêm túc vô ngần.
" Anh vẫn ở đây...."
Kỳ Hạo Lâm nhẹ giọng đáp lời cô , cô khẽ hít một hơi thật sâu nói....
" Như anh nói từ đầu chúng ta ở bên nhau đều là vì lợi ích.... nhưng hôm nay nếu em đồng ý với anh ....vậy thì em có một điều kiện...."
" Phi Phi....em nói đi "
Anh mỉm cười dịu dàng vô cùng nhẫn nại lắng nghe từng lời cô nói.
" Em là người yêu ghét rõ ràng nên trong mắt không chứa được một hạt bụi . Nếu ở cạnh nhau mong hai ta có thể dùng cả chân tình để đối đãi với đối phương . Nếu sau này trong lòng không còn yêu nữa thì hãy nói với em , em nhất định sẽ chúc phúc cho anh chỉ xin đừng lừa dối em ."
" Phi Phi....lời hứa có thể thất hẹn , nên anh sẽ dùng hành động để chứng minh mà thôi...xin em tin anh "
Anh đi đến ôm cô vào lòng ....tại sao cô vẫn luôn hiểu chuyện đến thế ....đến mức khiến anh đau lòng.
" Hạo Lâm....em yêu anh..."
" Anh cũng yêu em ...."
Nói rồi đôi môi anh lướt trên gương mặt nhỏ nhắn của cô , hôn lên từng giọt nước mắt của cô . Dần dà tìm đến đôi môi đỏ mọng của cô anh hôn lên đó vô cùng dịu dàng \*\*\*\* \*\*\* trân quý như báu vật.
Dưới ánh sáng rực rỡ của pháo hoa , tiếng vỗ tay hoan hô cổ vũ của người đi đường , hai người vô cùng hạnh phúc mà trao cho nhau một nụ hôn vô cùng ngọt ngào và nồng nhiệt.
Yêu sao ??? Nó đến rất nhanh âm thầm trong vô hình mà trói buộc cả hai vào đó , nhưng mà hai người vẫn vô cùng vui vẻ để nó trói buộc ??? Yêu thì cứ yêu thôi , chỉ cần cả hai hạnh phúc , trong lòng luôn có đối phương là đủ rồi.
Ra khỏi Túy Vân Lâu trời đã sập tối , Tiết Phi ôm bụng cười ngặt nghẽo Kỳ Hạo Lâm đứng bên cạnh khẽ vuốt lưng giúp cô thuận khí.
" Em vui thế sao ??"
" Ừm...hôm nay vẻ mặt của Mục Lữ Hạo đúng là rất phong phú nha...."
Tiết Phi cười đến chảy cả nước mắt , anh nhìn thấy cô vui vẻ như vậy thì liền bán đứng luôn bạn thân.
" Thật ra Lâm Khả Khả là vị hôn thê do gia đình Mục Lữ Hạo chọn cho cậu ta "
" Thật ư !!!"
" Ừm.....nhưng Lâm Khả Khả này tuổi còn nhỏ quá nghịch ngợm lại bướng bỉnh vô cùng luôn có cách khiến cho Mục Lữ Hạo sứt đầu mẻ trán "
" Haha...nhưng em thấy hai người họ rất hợp nhau nha"
"Được rồi , không nói chuyện người khác nữa . Bây giờ còn sớm hay chúng ta đi dạo vài vòng đi "
Anh khẽ nâng tay lên xem đồng hồ thấy thời gian không sai lệch lắm , Tiết Phi khi nảy ăn hơi nhiều nên cũng muốn đi vài vòng cho tiêu cơm.
Hai người thong thả nắm tay nhau đi trên đường lớn , gần đây có một bờ sông thường có nhiều người tụ tập vui chơi ăn uống rất náo nhiệt , Kỳ Hạo Lâm như vô tình như cố ý nắm tay cô đi về phía đó.
" Phi Phi...."
" Hửm....."
" Em có thứ gì đặc biệt yêu thích không , hay là muốn đi đâu đó ấy "
Bỗng được anh hỏi về vấn đề này cô hơi suy nghĩ rồi trả lời anh.
" Ưm....có..."
" Là gì vậy ??"
" Em rất muốn đi biển ngắm mặt trời lặn , đi chân trần trên nên cát trắng hoà mình vào từng cơn gió biển....."
Cô nói mà ánh mắt như đi vào mộng ảo đầy mê ly thích thú , anh nhìn thế mà tim không khỏi mềm nhũn .
" Vậy sau này anh đưa em đi nhé "
" Được.... nhưng chỉ sợ công việc của anh quá bận rộn thôi..."
" Sẽ không đâu anh hứa với em.....mà Phi Phi này "
" Sao ạ..."
" Sau này em làm cơm trưa đưa đến công ty cho anh đi , cơm hộp anh ăn không quen"
Tiết Phi liếc xéo anh một cái , anh đây là ngụy biện quá đi đấy.
" Thế trước đây anh ăn gì , cũng không phải vẫn là cơm hộp hay sao ??"
" Trước khác giờ khác nha...."
" Khác gì cơ chứ?"
" Khác ....bây giờ anh có em "
Ánh mắt anh thâm tình mang theo vài phần yêu chiều nhìn cô , Tiết Phi mỉm cười ngượng cúi đầu đá đá mũi giày.
Điện thoại của anh bỗng rung lên anh xem tên người gọi đến thì ánh mắt loé một cái , nhẹ nhàng nói với cô.
" Em đứng đây chờ anh một lát nhé "
" Vâng"
Anh rời đi Tiết Phi một mình đứng đó ngắm nhìn bờ sông tĩnh lặng từng đợt gió đêm mát mẻ thổi đến khiến cô vô cùng thoải mái.
Đoàng....chíu.....bùm...bùm...
Bỗng từng đợt pháo hoa rực rỡ đầy đủ màu sắc xuất hiện trên bầu trời đêm vô cùng chói loá đẹp đẽ , ba chữ I LOVE U hiện rõ mồm một .
Cô ngước đầu ngắm nhìn từng đợt pháo hoa mà môi không kiềm chế được nở một nụ cười thật tươi .... không biết ai làm nữa , nhưng rất lãng mạn nha....
" Phi Phi...."
Cô nghe được tiếng gọi quen thuộc theo phản xạ quay đầu nhìn lại . Kỳ Hạo Lâm không biết lấy từ đâu một bó hoa hồng cực lớn đi đến trước mặt cô.
" Phi Phi hôm nay anh có vài lời muốn thương lượng với em ...."
Bộ dáng anh rất nghiêm túc nhưng lời nói ra sao nghe có vài phần vô lại thế kia , cô vẫn im lặng đứng đó nhìn anh.
" Nói ra là ngay từ đầu chúng ta ở bên nhau cũng chỉ vì lợi ích của cả hai mà thôi . Nhưng từng ngày trôi qua chung sống với nhau anh đã dần dần yêu em từ lúc nào anh cũng không hề hay biết rồi . Thật ra Phi Phi à.... anh tuy có chút khó ở khó chiều nhưng được cái đẹp trai lại nhiều tiền nha . Cho nên cô gái vô lương tâm nhà em cướp mất trái tim anh rồi.....để đền bù tổn thất cho anh , em có đồng ý làm bạn gái anh không ????"
Anh đã suy nghĩ rất rất lâu rồi , anh yêu cô anh muốn cho cô tất cả , muốn cô đường đường chính chính ở bên cạnh anh .
Anh không muốn cô thiệt thòi , để khi người khác nhắc đến tên cô liền biết đó là người phụ nữ của Kỳ Hạo Lâm anh yêu thương , chứ không phải một nhân tình.......
Tiết Phi mới đầu chỉ tò mò xem anh muốn làm gì nhưng khi lắng nghe được từng câu từng chữ mà anh nói ra , cô không khỏi ngạc nhiên ngơ ngẩn cả người.
Cô đã nghe anh nói gì cơ....Anh nói anh yêu cô ....Anh nói muốn cô làm bạn gái anh....Là thật sao??....Cô không nằm mơ chứ .....???
Lệ ở khoé mắt nóng hổi đua nhau rơi xuống , trái tim lại đang nhảy kịch liệt không thôi . Trước mắt cô là hình ảnh anh mỉm cười đầy nhu tình nhìn cô , bên tai là tiếng pháo hoa đì đùng nở rộ.
" Hạo .....Lâm...."
Cô nhìn anh tuy ánh mắt đầy lệ nhưng lại nghiêm túc vô ngần.
" Anh vẫn ở đây...."
Kỳ Hạo Lâm nhẹ giọng đáp lời cô , cô khẽ hít một hơi thật sâu nói....
" Như anh nói từ đầu chúng ta ở bên nhau đều là vì lợi ích.... nhưng hôm nay nếu em đồng ý với anh ....vậy thì em có một điều kiện...."
" Phi Phi....em nói đi "
Anh mỉm cười dịu dàng vô cùng nhẫn nại lắng nghe từng lời cô nói.
" Em là người yêu ghét rõ ràng nên trong mắt không chứa được một hạt bụi . Nếu ở cạnh nhau mong hai ta có thể dùng cả chân tình để đối đãi với đối phương . Nếu sau này trong lòng không còn yêu nữa thì hãy nói với em , em nhất định sẽ chúc phúc cho anh chỉ xin đừng lừa dối em ."
" Phi Phi....lời hứa có thể thất hẹn , nên anh sẽ dùng hành động để chứng minh mà thôi...xin em tin anh "
Anh đi đến ôm cô vào lòng ....tại sao cô vẫn luôn hiểu chuyện đến thế ....đến mức khiến anh đau lòng.
" Hạo Lâm....em yêu anh..."
" Anh cũng yêu em ...."
Nói rồi đôi môi anh lướt trên gương mặt nhỏ nhắn của cô , hôn lên từng giọt nước mắt của cô . Dần dà tìm đến đôi môi đỏ mọng của cô anh hôn lên đó vô cùng dịu dàng \*\*\*\* \*\*\* trân quý như báu vật.
Dưới ánh sáng rực rỡ của pháo hoa , tiếng vỗ tay hoan hô cổ vũ của người đi đường , hai người vô cùng hạnh phúc mà trao cho nhau một nụ hôn vô cùng ngọt ngào và nồng nhiệt.
Yêu sao ??? Nó đến rất nhanh âm thầm trong vô hình mà trói buộc cả hai vào đó , nhưng mà hai người vẫn vô cùng vui vẻ để nó trói buộc ??? Yêu thì cứ yêu thôi , chỉ cần cả hai hạnh phúc , trong lòng luôn có đối phương là đủ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.