Chương 50: CHAP 50
CHANGNOC
04/01/2021
Sau vài ngày đỗ bệnh Kỳ Hạo Lâm thành công mặt dày mày dạn ăn vạ ở Lưu Ly Phi Uyển.
Tiết Phi thấy thế cũng mặc kệ anh , nhưng cũng như thế cô bắt đầu có một cái đuôi bám theo sau .
" Phi Phi , bánh này ăn ngon quá..."
" Phi Phi , em vẽ đẹp thật đấy...."
" Phi Phi chắc tiểu Hắc nhớ em lắm rồi đấy...."
" Phi Phi , hoa này tên gì thế nó đẹp quá đi.... xinh đẹp hệt em vậy...."
" Phi Phi ...Phi Phi ơi...."
Tiết Phi bóp trán , anh bị sốt đến váng đầu rồi ư...suốt ngày cứ treo tên cô ở cửa miệng mà gọi ....
Kỳ Hạo Lâm vô cùng vui vẻ mà ăn nhờ ở đậu một chút ngượng ngùng cũng không , tranh thủ lúc Phi Phi về phòng , anh thong dong đi tìm Tiết Vũ.
Cốc....cốc.... cốc....lạch cạch....
" Chuyện gì ??"
Tiết Vũ vừa tắm xong chỉ quấn mỗi khăn tắm đi ra ngoài , thấy người đến là Kỳ Hạo Lâm cậu nhíu mày ghét bỏ .
" Ầy....em trai thả rông như thế mà đi ra ngoài không tốt lắm đâu..."
Anh trề môi lách người đi vào phòng cậu .
" Liên quan gì tới anh..."
Kỳ Hạo Lâm khinh thường nhìn cậu .
" Hừ...liên quan lắm chứ...cậu là đang ở cùng chị gái của mình đấy "
" Thì sao , lúc nhỏ toàn là chị ấy tắm cho tôi đấy thôi..."
" Bây giờ thì khác...."
Anh nghẹn ứ cả họng , đối với người phòng đơn gối chiếc cả nửa tháng nay mà nói là rất đố kỵ đấy....dấm chua tung toé khắp nơi .
" Tên dở hơi...."
Kỳ Hạo Lâm liếc nhìn cậu khoé mắt lại đụng vào một vật ở góc phòng.
" Cậu cũng có cái này sao...."
Anh vươn tay chạm vào mô hình người nhện trên bàn , Tiết Vũ đi đến đánh vào tay anh cái bép....
" Đừng đụng lung tung..."
" Keo kiệt , anh đây ở nhà có tới tận mấy cái lận đấy hư thì anh đền cho cái khác ...."
" Tôi mới không thèm..."
Kỳ Hạo Lâm chẹp miệng một cái anh còn chưa có động vào mà , tên nhóc này....
Tiết Vũ đã mặc quần áo vào cậu đẩy Kỳ Hạo Lâm qua hướng khác tránh xa mô hình đồ chơi của mình , cậu nhíu mày nhìn anh.
" Tìm tôi có chuyện gì???"
" Cậu giúp tôi một việc được không...."
" Việc gì...."
Kỳ Hạo Lâm sờ sờ mũi ngoắc ngoắc tay ý bảo Tiết Vũ lại gần , cậu có chút khó hiểu nhưng vẫn nghiêng tai lắng nghe....
Càng nghe về sau cậu càng nhíu chặt mày vươn tay đẩy Kỳ Hạo Lâm ra.
" Như thế khác nào tôi đóng gói chị gái mình tặng cho anh chứ..."
Kỳ Hạo Lâm mặt mày vờ rất nghiêm túc đưa tay vịn hai vai Tiết Vũ.
" Em vợ....tôi đây thành ý là mười phần nha...cậu giúp tôi đi , sau này đều là người một nhà cả ấy mà...."
" Không giúp...."
" Cậu giúp không...tôi cho cậu một cơ hội đấy"
Kỳ Hạo Lâm một bộ dáng ngứa đòn vểnh mặt uy hiếp Tiết Vũ , khiến cậu tức đến nghẹn đỏ mặt , một tay gạt tay anh ra.
" Tôi.... không.....giúp...."
" Được là cậu lựa chọn đấy..."
" Ui...da...Kỳ Hạo Lâm..."
Kỳ Hạo Lâm không nói hai lời liền vươn tay quật ngã Tiết Vũ xuống sàn nhà khiến cậu ăn đau mà la oai oái.
Tiết Vũ cũng không phải dạng vừa cậu trở mình vung nắm đấm về phía Kỳ Hạo Lâm .
Nhưng so với kẻ đã từng được huấn luyện nghiêm khắc trong quân ngũ thì cậu vẫn yếu thế hơn.
Giằng co nửa tiếng , cuối cùng Tiết Vũ không chịu được nữa cả người đều bị Kỳ Hạo Lâm đánh cho ê ẩm , cậu quát lên một tiếng.
" Buông , tôi giúp anh "
Kỳ Hạo Lâm thở hắt ra một hơi , mệt chết anh rồi cậu ta chịu thua sớm phải có tốt hơn không.
" Quả là em vợ sáng suốt nhất...ngoan..."
Anh đạt được mục đích vui vẻ xoa đầu Tiết Vũ như xoa đầu cún , cậu tức giận trợn trừng mắt.
" Tôi nhất định phải đi bái phật tổ , cầu cho chị gái tôi không thèm lấy anh ..."
" Ầy....ranh con , độc mồm độc miệng , không khéo lại cô đơn cả đời đấy...."
"Tôi là ranh con vậy anh chính là tên cáo già nham hiểm...."
Tiết Phi vốn định đem ít đồ ăn nhẹ cho Tiết Vũ ai dè vô tình nghe được hai người cải cọ với nhau.
Em trai cô , cô rất hiểu cậu người mà cậu chán ghét thì một ánh mắt cũng không thèm cho nói chi là chí choé cải nhau....như vậy là tốt lắm rồi.
Tiết Phi mỉm cười quyết định không quấy rầy hai người cô xoay người đi xuống tầng . Mà cô không hề hay biết em trai mình bị bạn trai hành hạ đến thở không ra hơi nằm sõng xoài trên sàn nhà ....
" Mẹ kiếp...Kỳ Hạo Lâm quân tử động khẩu không động thủ...."
" Tôi đâu có ngu , tôi mà cải lại cậu chắc hừ...cái tội chửi bậy này..."
Anh nói rồi vỗ cái bép lên mông Tiết Vũ , khiến cậu vừa thẹn vừa giận đời này ngoại trừ ba mẹ và chị gái cậu thì chưa ai dám đánh vào mông cậu cả...
" Kỳ Hạo Lâm , ngày mai anh cút khỏi Lưu Ly Phi Uyển cho tôi...."
" Ohhh...vậy tối nay tôi đánh cậu cho sướng tay mới được..."
Khắp căn phòng chỉ nghe thấy tiếng chửi bới và tiếng kêu đau của Tiết Vũ , lẫn cả tiếng Kỳ Hạo Lâm vô liêm sỉ lên mặt dạy dỗ cậu em vợ tương lai.
Tiết Phi thấy thế cũng mặc kệ anh , nhưng cũng như thế cô bắt đầu có một cái đuôi bám theo sau .
" Phi Phi , bánh này ăn ngon quá..."
" Phi Phi , em vẽ đẹp thật đấy...."
" Phi Phi chắc tiểu Hắc nhớ em lắm rồi đấy...."
" Phi Phi , hoa này tên gì thế nó đẹp quá đi.... xinh đẹp hệt em vậy...."
" Phi Phi ...Phi Phi ơi...."
Tiết Phi bóp trán , anh bị sốt đến váng đầu rồi ư...suốt ngày cứ treo tên cô ở cửa miệng mà gọi ....
Kỳ Hạo Lâm vô cùng vui vẻ mà ăn nhờ ở đậu một chút ngượng ngùng cũng không , tranh thủ lúc Phi Phi về phòng , anh thong dong đi tìm Tiết Vũ.
Cốc....cốc.... cốc....lạch cạch....
" Chuyện gì ??"
Tiết Vũ vừa tắm xong chỉ quấn mỗi khăn tắm đi ra ngoài , thấy người đến là Kỳ Hạo Lâm cậu nhíu mày ghét bỏ .
" Ầy....em trai thả rông như thế mà đi ra ngoài không tốt lắm đâu..."
Anh trề môi lách người đi vào phòng cậu .
" Liên quan gì tới anh..."
Kỳ Hạo Lâm khinh thường nhìn cậu .
" Hừ...liên quan lắm chứ...cậu là đang ở cùng chị gái của mình đấy "
" Thì sao , lúc nhỏ toàn là chị ấy tắm cho tôi đấy thôi..."
" Bây giờ thì khác...."
Anh nghẹn ứ cả họng , đối với người phòng đơn gối chiếc cả nửa tháng nay mà nói là rất đố kỵ đấy....dấm chua tung toé khắp nơi .
" Tên dở hơi...."
Kỳ Hạo Lâm liếc nhìn cậu khoé mắt lại đụng vào một vật ở góc phòng.
" Cậu cũng có cái này sao...."
Anh vươn tay chạm vào mô hình người nhện trên bàn , Tiết Vũ đi đến đánh vào tay anh cái bép....
" Đừng đụng lung tung..."
" Keo kiệt , anh đây ở nhà có tới tận mấy cái lận đấy hư thì anh đền cho cái khác ...."
" Tôi mới không thèm..."
Kỳ Hạo Lâm chẹp miệng một cái anh còn chưa có động vào mà , tên nhóc này....
Tiết Vũ đã mặc quần áo vào cậu đẩy Kỳ Hạo Lâm qua hướng khác tránh xa mô hình đồ chơi của mình , cậu nhíu mày nhìn anh.
" Tìm tôi có chuyện gì???"
" Cậu giúp tôi một việc được không...."
" Việc gì...."
Kỳ Hạo Lâm sờ sờ mũi ngoắc ngoắc tay ý bảo Tiết Vũ lại gần , cậu có chút khó hiểu nhưng vẫn nghiêng tai lắng nghe....
Càng nghe về sau cậu càng nhíu chặt mày vươn tay đẩy Kỳ Hạo Lâm ra.
" Như thế khác nào tôi đóng gói chị gái mình tặng cho anh chứ..."
Kỳ Hạo Lâm mặt mày vờ rất nghiêm túc đưa tay vịn hai vai Tiết Vũ.
" Em vợ....tôi đây thành ý là mười phần nha...cậu giúp tôi đi , sau này đều là người một nhà cả ấy mà...."
" Không giúp...."
" Cậu giúp không...tôi cho cậu một cơ hội đấy"
Kỳ Hạo Lâm một bộ dáng ngứa đòn vểnh mặt uy hiếp Tiết Vũ , khiến cậu tức đến nghẹn đỏ mặt , một tay gạt tay anh ra.
" Tôi.... không.....giúp...."
" Được là cậu lựa chọn đấy..."
" Ui...da...Kỳ Hạo Lâm..."
Kỳ Hạo Lâm không nói hai lời liền vươn tay quật ngã Tiết Vũ xuống sàn nhà khiến cậu ăn đau mà la oai oái.
Tiết Vũ cũng không phải dạng vừa cậu trở mình vung nắm đấm về phía Kỳ Hạo Lâm .
Nhưng so với kẻ đã từng được huấn luyện nghiêm khắc trong quân ngũ thì cậu vẫn yếu thế hơn.
Giằng co nửa tiếng , cuối cùng Tiết Vũ không chịu được nữa cả người đều bị Kỳ Hạo Lâm đánh cho ê ẩm , cậu quát lên một tiếng.
" Buông , tôi giúp anh "
Kỳ Hạo Lâm thở hắt ra một hơi , mệt chết anh rồi cậu ta chịu thua sớm phải có tốt hơn không.
" Quả là em vợ sáng suốt nhất...ngoan..."
Anh đạt được mục đích vui vẻ xoa đầu Tiết Vũ như xoa đầu cún , cậu tức giận trợn trừng mắt.
" Tôi nhất định phải đi bái phật tổ , cầu cho chị gái tôi không thèm lấy anh ..."
" Ầy....ranh con , độc mồm độc miệng , không khéo lại cô đơn cả đời đấy...."
"Tôi là ranh con vậy anh chính là tên cáo già nham hiểm...."
Tiết Phi vốn định đem ít đồ ăn nhẹ cho Tiết Vũ ai dè vô tình nghe được hai người cải cọ với nhau.
Em trai cô , cô rất hiểu cậu người mà cậu chán ghét thì một ánh mắt cũng không thèm cho nói chi là chí choé cải nhau....như vậy là tốt lắm rồi.
Tiết Phi mỉm cười quyết định không quấy rầy hai người cô xoay người đi xuống tầng . Mà cô không hề hay biết em trai mình bị bạn trai hành hạ đến thở không ra hơi nằm sõng xoài trên sàn nhà ....
" Mẹ kiếp...Kỳ Hạo Lâm quân tử động khẩu không động thủ...."
" Tôi đâu có ngu , tôi mà cải lại cậu chắc hừ...cái tội chửi bậy này..."
Anh nói rồi vỗ cái bép lên mông Tiết Vũ , khiến cậu vừa thẹn vừa giận đời này ngoại trừ ba mẹ và chị gái cậu thì chưa ai dám đánh vào mông cậu cả...
" Kỳ Hạo Lâm , ngày mai anh cút khỏi Lưu Ly Phi Uyển cho tôi...."
" Ohhh...vậy tối nay tôi đánh cậu cho sướng tay mới được..."
Khắp căn phòng chỉ nghe thấy tiếng chửi bới và tiếng kêu đau của Tiết Vũ , lẫn cả tiếng Kỳ Hạo Lâm vô liêm sỉ lên mặt dạy dỗ cậu em vợ tương lai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.