Chương 41: Chú ba..
NTTU@.@
04/11/2019
Không biết qua bao lâu cô mới bước vào trong. Vừa mới quay mặt lại thì đập vào mắt cô là hình ảnh anh đang uống rượu nói
chuyện cùng đối tác. Cô tưởng mình hóa mắt liền dụi dụi vài cái nhưng đó thật sự là anh, vậy cái người ở dưới vườn hoa kia là ai? Cô ngoảnh mặt
là nhìn xuống dưới, bên dưới người đàn ông đã đứng dậy chỉnh tề quần áo. Phía sau lưng thì có vẻ giống nhưng khi anh ta quay mặt chuẩn bị bước
vào trong cái góc cạnh khuôn mặt anh ta không giống. Cũng chẳng biết vì
sao cô thở dài nhẹ nhõm một cái. Có lẽ cô nhìn xuống phía bên dưới quá
lâu nên khiến anh phát giác ra. Khi cô quay lại thì thấy anh đang từ từ
bước tới lại chỗ mình. Cô tự nhiên cảm thấy bối rối.
" Trời bắt đầu trở lạnh rồi, sao lại đứng đây. Đi vào trong nhanh!" Anh giống như ra lệnh cho cô, cũng chẳng biết vì sao cô lại nghe lệnh anh, bước tới khoác tay anh rồi đi vào trong.
Anh bắt đầu giới thiệu cô cho tất cả mọi người, thật ra không giới thiệu thì mọi người cũng biết cũng chẳng hiểu anh còn giới thiệu làm gì. Thật ra cô không phải là người khó tính nhưng mà cứ phải duy trì cái nụ cười thương mại này thì cô không thể làm được. Nụ cười cô bắt đầu méo mó gượng gạo. Anh hình như cảm thấy được nên bắt đầu chào mọi người rồi đưa cô vào chỗ họp gia đình.
Lúc này mọi người trong nhà gần như đã tụ họp đầy đủ. Vừa vào đến cửa thì đã thấy mọi người nói chuyện rất vui, cười nói rôm rả. Thật ra cô cũng không tò mò chỉ là vô tình lại gần thì nghe thấy cô gì nói là:
" Chú ba hôm nay có về đấy, bao nhiêu năm không về chỉ gửi quà, nghe nói là còn đưa cả đứa con trai đầu về nữa."
" Tính tình chú ba tốt thật nhưng từ lúc em về cái nhà này chỉ gặp được một hai lần, lần này chuẩn bị được gặp thật là phấn khích quá đi được."
" Cơ mà sao tới giờ anh ấy vẫn chưa về tới nơi nhỉ? Đáng lẽ phải tới nơi lâu rồi chứ nhỉ?"
" Chắc anh ấy gần tới rồi. Mà thôi đừng nhắc tới chuyện của chú ba nữa, cuộc sống của chị gần đây thế nào rồi. Có ổn không?" Cô chỉ nghe tới đấy rồi cô bỏ đi, nghe kể như vậy cô cũng có chút tò mò. Ngồi chơi một lúc đang định xin phép đi ra ngoài thì đúng lúc có tiếng nói phấn khích cùng tới cười của mọi người:
" A, chú ba về rồi." Cô ngước mắt lên nhìn người đàn ông đang đi vào phòng. Đôi mắt kia, chiếc mũi kia, cô điếng người nhìn ông ta.
" Trời bắt đầu trở lạnh rồi, sao lại đứng đây. Đi vào trong nhanh!" Anh giống như ra lệnh cho cô, cũng chẳng biết vì sao cô lại nghe lệnh anh, bước tới khoác tay anh rồi đi vào trong.
Anh bắt đầu giới thiệu cô cho tất cả mọi người, thật ra không giới thiệu thì mọi người cũng biết cũng chẳng hiểu anh còn giới thiệu làm gì. Thật ra cô không phải là người khó tính nhưng mà cứ phải duy trì cái nụ cười thương mại này thì cô không thể làm được. Nụ cười cô bắt đầu méo mó gượng gạo. Anh hình như cảm thấy được nên bắt đầu chào mọi người rồi đưa cô vào chỗ họp gia đình.
Lúc này mọi người trong nhà gần như đã tụ họp đầy đủ. Vừa vào đến cửa thì đã thấy mọi người nói chuyện rất vui, cười nói rôm rả. Thật ra cô cũng không tò mò chỉ là vô tình lại gần thì nghe thấy cô gì nói là:
" Chú ba hôm nay có về đấy, bao nhiêu năm không về chỉ gửi quà, nghe nói là còn đưa cả đứa con trai đầu về nữa."
" Tính tình chú ba tốt thật nhưng từ lúc em về cái nhà này chỉ gặp được một hai lần, lần này chuẩn bị được gặp thật là phấn khích quá đi được."
" Cơ mà sao tới giờ anh ấy vẫn chưa về tới nơi nhỉ? Đáng lẽ phải tới nơi lâu rồi chứ nhỉ?"
" Chắc anh ấy gần tới rồi. Mà thôi đừng nhắc tới chuyện của chú ba nữa, cuộc sống của chị gần đây thế nào rồi. Có ổn không?" Cô chỉ nghe tới đấy rồi cô bỏ đi, nghe kể như vậy cô cũng có chút tò mò. Ngồi chơi một lúc đang định xin phép đi ra ngoài thì đúng lúc có tiếng nói phấn khích cùng tới cười của mọi người:
" A, chú ba về rồi." Cô ngước mắt lên nhìn người đàn ông đang đi vào phòng. Đôi mắt kia, chiếc mũi kia, cô điếng người nhìn ông ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.