Chương 9: Phòng cách âm không tốt hay là do các người rên quá to?
NTTU@.@
23/10/2019
Lấy nhau về cô mới biết anh ta đúng như lời đồn. Mặt lạnh, không có một tí
cảm xúc nào. Đi làm buổi tối về bên cạnh lúc nào cũng có một mĩ nhân,
xem cô là không khí. Cô phát hiện mấy người phụ nữ kia đều là mĩ nhân,
ngực to vòng ba khủng còn là mấy nữ diễn viên đang rất nổi. Cũng chẳng
hiểu thế nào mà mấy người kia lại chọn anh ta.
Mấy ngày gần đây cô luôn mất ngủ. Lý do là nửa đêm đều nghe thấy tiếng rên phát ra từ phòng bên cạnh. Đầu cô như muốn nổ tung. Nếu không phải anh ta là chồng cô thì chắc cô đã cho một phát súng xuống báo cáo với tổ tiên luôn mất. Hôm nay là đêm thứ bảy cô mất ngủ. Không chịu được nữa cô cô liền mang cặp mắt đen thui sang phòng bên cạnh.
" Rầm." Cửa phòng bị mở tung, hai thân thể ở trong phòng đang quấn quýt lấy nhau. Như bị giật mình, người đàn bà nép vào vòng ngực của người đàn ông. Còn anh đưa mắt nhìn về phía cô.
" Có chuyện gì?" Anh vừa nói dứt lời thì một chiếc dép vào giữa mặt. Không dùng súng thù dùng dép có gì đánh náy.
" Cô làm cái gì vậy hả?" Đây là lần đầu tiên anh bị như thế này. Anh tức giận trừng mắt nhìn cô. Người phụ nữ dưới thân hình như bắt đầu sợ hãi. Để cả cơ thể trần truồng chạy xuống tìm quần áo rồi chuồn ra cửa.
" Tôi nói anh biết, anh nhìn mắt tôi xem, xem xem nó thâm đến mức nào rồi. Tôi không biết là phòng cách âm không tốt hay là do các người rên quá to. Tốt nhất bây giờ câm mồm cho tôi, để tôi ngủ. Còn nói tôi sẽ cho anh xuống làm nhân tình của diêm vương đấy."
" Phòng cách âm tốt hay không cô có cần thử không? Còn nữa làm nhân tình của diêm vương? Cô dám sao?"
" Dám hay không anh thử là biết." Vừa nói cô vừa cầm chiếc dép còn lại ném thẳng vào mặt anh rồi chạy về phòng. Còn anh thì tức nổ đom đóm.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, thần sắc cô đã đỡ hơn một chút. Vừa ngồi xuống bàn ăn thì thấy anh đi xuống. Bên mắt phải sưng một cục, mặc dù không lớn nhưng cũng khiến cho người khác chú ý. Cô vừa nhìn cũng đã biết tác phẩm của mình hôm qua. Cô vẫn bình thản ngồi ăn xem như không có chuyện gì. Anh cũng ngồi xuống cầm lấy miếng bánh mì nhưng không ăn. Vừa đúng lúc nghe thấy tiếng nói của người quản gia:
" Thiếu gia, bạn của cậu thiếu gia Đồng Lệ tới chơi."
Bạn của anh ta không nói không rằng liền đi trực tiếp vào bếp, anh ta đi vào thấy vết thương trên mặt liền hỏi.
" Hàn Vũ, vết thương trên mắt của cậu?" Trước giờ anh chưa từng thấy trên khuôn mặt của Hàn Vũ có một vết thương nào dù chỉ là nhỏ.
" Không sao, hôm qua bị một con chó nhỏ cắn."
Cái lý do này hết sức hoang đường, đường đường là tổng giám đốc vậy mà bị chó cắn là điều không thể. Chẳng phải cả ngày hôm qua còn rất bình thường hay sao, qua một đêm bây giờ lại thành như vậy. Qua một suy tư logic anh ta liền liếc mắt qua nhìn cô. Mắt anh ta đột nhiên sáng lên sau đó, ho khan một cái:
" Dù có thế nào cũng phải giữ gìn sức khỏe đừng có làm quá làm gì."
Cô không để ý câu chuyện của hai người kia, chỉ ngồi nhìn người tên là Đồng Lệ kia. Đôi mắt to tròn, sống mũi cao, nước da màu mật ong, ngũ quan cân đối. Thật sự là một soái ca a~
Thấy cô cứ nhìn mình, Đồng Lệ bắt đầu ngại ngùng.
" Chào cô, tôi là Đồng Lệ bạn từ nhỏ tới lớn của Hàn Vũ."
" Chào, tôi là Vương San San, vợ của Hàn Vũ. Anh nói anh là bạn từ bé đến lớn của Hàn Vũ. Vậy hai người có được tính là thanh mai trúc mã không?"
" Thanh mai trúc mã á...cái này tôi chịu..." Đồng Lệ lắc đầu nhìn Vương San San cũng chẳng biết trong đầu cô nàng này đang nghĩ cái gì.
" Vậy hai anh đã từng nghĩ tới cái quan hệ đồng tính kia chưa? Có định chơi gay không?" Mắt cô sáng rực như đèn pha nhìn hai người kia. Đồng Lệ thầm đổ mồi hôi hột, cô nàng này là đang cảm thấy mình sống quá lâu hay sao, muốn xuống chầu diêm vương báo danh cũng nên. Anh mặt nổi ba vạch nhìn cô, còn chưa ai bảo anh chơi gay, anh thật sự muốn cầm súng bắn một phát nổ tung cái đầu này của cô ra xem xem phía trong có cái gì.
Cảm thấy tình hình không ổn, Lệ Đồng muốn chạy trốn một mình nhưng lại cảm thấy nếu cô nàng này mà chết thì tội cho gia đình, cho tương lai đất nước.
" Cô ngồi ăn sáng trước đi, hai người chúng tôi còn có việc đi trước đây." Nói xong, Đồng Lệ liền một mạch kéo Hàn Vũ rời khỏi.
Cô nhìn theo hai người kia với ánh mắt khó hiểu.
" Nhìn thì cũng đẹp đôi phết, chơi gay thì đã sao. Tôi sẽ ủng hộ và tự động rút lui mà."
Mấy ngày gần đây cô luôn mất ngủ. Lý do là nửa đêm đều nghe thấy tiếng rên phát ra từ phòng bên cạnh. Đầu cô như muốn nổ tung. Nếu không phải anh ta là chồng cô thì chắc cô đã cho một phát súng xuống báo cáo với tổ tiên luôn mất. Hôm nay là đêm thứ bảy cô mất ngủ. Không chịu được nữa cô cô liền mang cặp mắt đen thui sang phòng bên cạnh.
" Rầm." Cửa phòng bị mở tung, hai thân thể ở trong phòng đang quấn quýt lấy nhau. Như bị giật mình, người đàn bà nép vào vòng ngực của người đàn ông. Còn anh đưa mắt nhìn về phía cô.
" Có chuyện gì?" Anh vừa nói dứt lời thì một chiếc dép vào giữa mặt. Không dùng súng thù dùng dép có gì đánh náy.
" Cô làm cái gì vậy hả?" Đây là lần đầu tiên anh bị như thế này. Anh tức giận trừng mắt nhìn cô. Người phụ nữ dưới thân hình như bắt đầu sợ hãi. Để cả cơ thể trần truồng chạy xuống tìm quần áo rồi chuồn ra cửa.
" Tôi nói anh biết, anh nhìn mắt tôi xem, xem xem nó thâm đến mức nào rồi. Tôi không biết là phòng cách âm không tốt hay là do các người rên quá to. Tốt nhất bây giờ câm mồm cho tôi, để tôi ngủ. Còn nói tôi sẽ cho anh xuống làm nhân tình của diêm vương đấy."
" Phòng cách âm tốt hay không cô có cần thử không? Còn nữa làm nhân tình của diêm vương? Cô dám sao?"
" Dám hay không anh thử là biết." Vừa nói cô vừa cầm chiếc dép còn lại ném thẳng vào mặt anh rồi chạy về phòng. Còn anh thì tức nổ đom đóm.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, thần sắc cô đã đỡ hơn một chút. Vừa ngồi xuống bàn ăn thì thấy anh đi xuống. Bên mắt phải sưng một cục, mặc dù không lớn nhưng cũng khiến cho người khác chú ý. Cô vừa nhìn cũng đã biết tác phẩm của mình hôm qua. Cô vẫn bình thản ngồi ăn xem như không có chuyện gì. Anh cũng ngồi xuống cầm lấy miếng bánh mì nhưng không ăn. Vừa đúng lúc nghe thấy tiếng nói của người quản gia:
" Thiếu gia, bạn của cậu thiếu gia Đồng Lệ tới chơi."
Bạn của anh ta không nói không rằng liền đi trực tiếp vào bếp, anh ta đi vào thấy vết thương trên mặt liền hỏi.
" Hàn Vũ, vết thương trên mắt của cậu?" Trước giờ anh chưa từng thấy trên khuôn mặt của Hàn Vũ có một vết thương nào dù chỉ là nhỏ.
" Không sao, hôm qua bị một con chó nhỏ cắn."
Cái lý do này hết sức hoang đường, đường đường là tổng giám đốc vậy mà bị chó cắn là điều không thể. Chẳng phải cả ngày hôm qua còn rất bình thường hay sao, qua một đêm bây giờ lại thành như vậy. Qua một suy tư logic anh ta liền liếc mắt qua nhìn cô. Mắt anh ta đột nhiên sáng lên sau đó, ho khan một cái:
" Dù có thế nào cũng phải giữ gìn sức khỏe đừng có làm quá làm gì."
Cô không để ý câu chuyện của hai người kia, chỉ ngồi nhìn người tên là Đồng Lệ kia. Đôi mắt to tròn, sống mũi cao, nước da màu mật ong, ngũ quan cân đối. Thật sự là một soái ca a~
Thấy cô cứ nhìn mình, Đồng Lệ bắt đầu ngại ngùng.
" Chào cô, tôi là Đồng Lệ bạn từ nhỏ tới lớn của Hàn Vũ."
" Chào, tôi là Vương San San, vợ của Hàn Vũ. Anh nói anh là bạn từ bé đến lớn của Hàn Vũ. Vậy hai người có được tính là thanh mai trúc mã không?"
" Thanh mai trúc mã á...cái này tôi chịu..." Đồng Lệ lắc đầu nhìn Vương San San cũng chẳng biết trong đầu cô nàng này đang nghĩ cái gì.
" Vậy hai anh đã từng nghĩ tới cái quan hệ đồng tính kia chưa? Có định chơi gay không?" Mắt cô sáng rực như đèn pha nhìn hai người kia. Đồng Lệ thầm đổ mồi hôi hột, cô nàng này là đang cảm thấy mình sống quá lâu hay sao, muốn xuống chầu diêm vương báo danh cũng nên. Anh mặt nổi ba vạch nhìn cô, còn chưa ai bảo anh chơi gay, anh thật sự muốn cầm súng bắn một phát nổ tung cái đầu này của cô ra xem xem phía trong có cái gì.
Cảm thấy tình hình không ổn, Lệ Đồng muốn chạy trốn một mình nhưng lại cảm thấy nếu cô nàng này mà chết thì tội cho gia đình, cho tương lai đất nước.
" Cô ngồi ăn sáng trước đi, hai người chúng tôi còn có việc đi trước đây." Nói xong, Đồng Lệ liền một mạch kéo Hàn Vũ rời khỏi.
Cô nhìn theo hai người kia với ánh mắt khó hiểu.
" Nhìn thì cũng đẹp đôi phết, chơi gay thì đã sao. Tôi sẽ ủng hộ và tự động rút lui mà."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.