Chương 14: Cưỡm đoạt mảnh ngọc bội
Tg Ngạn Nhi
24/03/2021
Lúc này Gin đứng từ xa nhìn Kyoga, bỗng anh tỏa ra bộ mặt chán chường rồi liếc nhìn Kazumaru đứng bên kia lên tiếng
Kazumaru, ta để tên khỉ này cho ngươi đấy
Chợt Kyoga nheo mày
Gì chứ? Ngươi đang coi thường ta sao?
Kyoga vừa nói thì chưa gì Gin đã nhảy lên trên cao rồi ngồi vào một cành cây tiếp lời
Đánh với ngươi khác gì đánh với kiến, ta không rảnh tay đâu
Ngươi dám...
Kyoga bèn nghiếng răng vì cảm giác bị Gin xem thường thì Kazumaru đã bước chân tới anh, anh liền nhìn hắn nheo mày hỏi
Ngươi muốn đánh nhau sao?
Bất chợt hắn đưa một cặp mắt chớp nhoáng màu đỏ kì lạ nhìn Kyoga thì anh sực ngạc nhiên, dường như sau ánh mắt đó của hắn là một cảm giác lạ lẫm khiến anh liền sờ tay lên xoa hai bầu mắt đang co giật liên hồi của mình, bèn lên tiếng hỏi
Ngươi vừa làm cái gì vào mắt ta vậy?
Kazumaru không nói gì thì hắn đã nhấp chân nhảy lên về phía anh, anh liền liếc mắt qua lại quan sát nhìn Kazumaru đang vây vòng xung quanh mình với một khuôn mặt đã biến đổi tựa như con rắn, nhanh chóng giơ tay đánh đến hắn thì hắn lại né ra rồi xuất hiện quanh anh như một loại ảo giác kì lạ, hễ nhìn đến đâu hình ảnh của Kazumaru cũng đều xuất hiện trong mắt Kyoga thì anh bật hoang mang vì không biết chính xác hắn đang ở chỗ nào, và sau đó hắn bất ngờ xuất hiện từ phía trên đầu anh rồi tung một cú đá vào người Kyoga khiến anh bất ngờ ngã lăn ra đất. Còn Gin thì ngồi phía trên cây thản nhiên vô tư xem Kazumaru và Kyoga đánh nhau như một bộ phim hành động, tay vỗ tay cười cợt lên tiếng
Tốt lắm Kazumaru
Kyoga vừa đứng dậy, anh nghiếng răng nhìn Kazumaru đứng trước mặt mình thì hắn lại nhếch môi rồi giơ một bàn tay có các các đầu ngón tay đen như mực lên nói
Hư hư, tiếp theo ngươi sẽ chết vì trảm độc của ta
Nhưng khi hắn vừa định nhảy tới Kyoga thì ngay lúc này Kayura đã vội chạy từ xa đến la lớn
Dừng lại
Nghe thấy tiếng la ấy, Gin bỗng liếc qua cô còn Kazumaru phải ngạc nhiên mà dừng tay lại, hắn cũng quay sang đưa mắt nhìn một cô gái đang chạy tới về phía mình thì bất ngờ Kyoga đã nhân lấy cơ hội lúc hắn mất cảnh giác, bay tới đấm một phát vào mặt Kazumaru khiến hắn bị chùn bước lùi người ra phía sau. Sau đó lại nhăn mặt lấy tay phớt vết ẩn đỏ của Kyoga đã đánh trên mặt mình rồi nheo mày
Vừa bước chân tới gần, Kayura liếc nhìn Kazumaru bật hoảng hốt khi thấy mặt của hắn là một con mãng xà màu đen với đôi mắt màu đỏ rực đáng sợ, vì cô khá ghét rắn rết nên khi nhìn thấy hắn liền không có cảm tình, thân thể có chút run rẩy
(Một...một con rắn, mãn xà ư?)
Bỗng giọng Gin từ trên cây phía xa lên tiếng
Này cô gái kia, cô là ai mà dám xen vào cuộc đánh nhau của bọn ta hả?
Kazumaru quay lại nhìn anh đáp
Gin đại nhân, chính là cô ta, con cháu của những kẻ đã phong ấn ngài suốt 100 năm qua mà ngài đang tìm kiếm
Gin sực ngạc nhiên, liền nhảy xổ chân xuống đất bật hỏi
Ngươi nói thật chứ?
Kazumaru gật đầu thì Kayura to mắt nhìn Gin đang bước tới
(Còn một tên nữa sao? Nhưng mà tên này lạ quá, mình có cảm giác hắn rất nguy hiểm)
Gin chợt đưa mắt nhìn Kayura một hồi, lại bật cười nói
Cô chính là công chúa của tòa thành Suyu đó, thật không ngờ chưa gì cô đã tự mình lao đầu tới chỗ chết, quả nhiên không làm ta thất vọng
Chợt Kyoga ngạc nhiên nhìn cô lên tiếng
Tiểu thư Kayura, cô quen biết mấy tên này sao?
Kayura xua tay lắc đầu đáp
Tôi không biết, tôi không biết chúng là ai cả
Gin nhếch môi
Làm sao mà biết được, vì chính tổ tiên của cô là mấy tên đạo sĩ và pháp sư thối tha đã giam cầm ta suốt 100 năm không thể thoát, Bạch Long ta không thể nào tha thứ cho cô được
Nghe câu đấy, Kyoga và Kayura bật kinh ngạc đồng thanh
Cái gì? Bạch Long
Kyoga vừa cắn răng
(Thảo nào mình cảm thấy hắn lại mạnh như vậy, còn cái tên Kazumaru kia hắn đã làm gì mình thế này?)
Gin lên tiếng
Giờ thì không còn cớ gì để ở lại đây nữa, cô sẽ phải theo ta về thành Miojo ngay bây giờ
Anh bắt đầu tiến tới Kayura dần thì cô quát lớn
Không, các ngươi đừng hòng bắt lấy ta, mau biến đi
Gin bật cười rồi nắm mạnh cổ tay cô giật đến mình đáp
Thật là hung dữ, con cháu của những kẻ phong ấn ta có khác, cô sẽ phải trả giá đắt về chuyện này nên ta sẽ không để cô chết dễ dàng vậy được
Chợt anh ngạc nhiên khi nhìn thấy thứ đang phát sáng bên trong áo cô, nheo mày nói
Cái thứ đang phát sáng trong cô...
Bất ngờ anh thò tay đến thì cô phất tay anh ra cao mày lớn giọng
Đừng có chạm vào người ta, đồ biến thái
Nhưng bỗng cô cũng sực nhận ra mảnh ngọc bội trong lớp vải áo mình cũng đang có phản ứng với Bạch Long mà trở nên phát sáng thì Gin bật cười nói
Ta nghe nói cô đang giữ mảnh ngọc bội chứa sức mạnh của Ngũ Long Thần bọn ta, mau đưa đây
Kayura cắn răng, tay vẫn bị Gin nắm chặt mà kìm hãm, Kyoga thấy vậy liền lao tới Gin la lớn
Mau thả tay tiểu thư Kayura ra
Nhưng khi anh vừa chạm đến Gin thì Gin chỉ phất tay một cái nhẹ, một luồn gió mạnh từ đâu đó phát ra phía người Gin đã đập mạnh vào Kyoga khiến anh bay ra xa rồi đáp người vào một căn nhà gỗ ở đó làm nó sập đi mất.
Kayura hoảng loạn liếc nhìn Kyoga đã bị bay mất dạng trong đống đổ nát của ngôi nhà bèn lấp mấp
Ky...Kyoga
Chợt Gin bật cười nhạt
Cô không nên quan tâm đến hắn ta làm gì, một yêu quái lại đi bảo vệ một đứa con gái và đám dân làng loài người như cô thì thật là sai lầm, sớm muộn gì hắn cũng sẽ phải chết vì lại đi làm mấy điều ngu ngốc đó thôi
Kayura cố giật tay mình khỏi tay Gin mà nhăn mặt quát
Các ngươi là đồ hèn hạ
Gin chợt đặt một tay lên cằm mình bèn nói
Hay cô đang lo lắng cho tên khỉ đần độn kia, yên tâm vì hắn chỉ mới bị cơn gió của ta làm bay mất dạng thôi, không chết đâu mà lo
Cô sực lấp mấp
Nhưng ta...ta muốn ngươi thả tay ta ra, đồ bạch tạng
Gin sực ngạc nhiên, vì anh có làn da và mái tóc trắng như tuyết nên đôi khi không ít người cứ tưởng anh là một con yêu quái bị bạch tạng, vậy mà đã lâu như thế rồi anh lại bị một cô gái tầm thường trước mặt gọi mình một cách ngang nhiên như thế bèn nheo mày, sau đó cười nhẹ hỏi
Được lắm, cô dám gọi ta là bạch tạng, cô không sợ chết sao?
Cô cắn răng
Ta không sợ, nếu ngươi muốn lấy mảnh ngọc bội từ tay ta thì đừng hòng
Anh tiếp lời
Quả là can đảm, nhưng sao cô không nghĩ nếu cô không đưa nó cho ta thì một lát nữa cả ngôi làng này sẽ bị chôn vùi dưới đống tro tàn hả?
Cô cắn răng nhìn tiếng khóc lóc của đám trẻ con trong làng đang ngồi nấp một góc bên các đống nhà đổ nát và những phụ nữ lấp ló xung quanh, bèn lên tiếng
Ngươi cũng đừng làm hại họ, bởi vì ta không cho phép ngươi làm điều đó
Gin bỗng phì cười thú vị thì Kazumaru đứng gần đó lên tiếng
Gin đại nhân, ngài nên nhanh chóng lấy mảnh ngọc bội kia rồi hấp thụ, sau đó tiêu hủy cả ngôi làng này trong biển lửa đi
Gin cười nhạt liếc nhìn hắn nói
Không cần phải hấp tấp, dù sao một lát nữa toàn bộ chỗ này cũng sẽ bị thiêu sạch, nhưng đáng tiếc cô công chúa này quá ngang bướng, ta không thể bỏ qua việc chơi đùa với cô ta được
Rồi anh chuyển mắt nhìn Kayura tiếp lời
Khuôn mặt xinh đẹp này mà lại là con cháu của những kẻ phong ấn ta, giết cô đi ta cũng thật không đành lòng
Chợt Yumiko bà bà chạy đến, tay kéo một mũi tên từ cung hướng về phía Gin nói lớn
Bạch Long, mau thả Kayura ra
Cô ngạc nhiên chuyển mắt sang lão bà mấp môi
Yumiko bà bà
Gin cũng liếc mắt sang bà nheo mày hỏi
Bà già, bà có biết bà đang làm cái gì không? Với cái mũi tên quèn đó và sức bắn của bà thì nhắm có thể hạ được ta sao?
Yumiko bà bà nheo mắt, tay vừa run run kéo mũi tên về phía Gin nói
Kẻ đã giải phong ấn cho ngươi đúng là một tai họa, ta đã nghe nói Ngũ Long là những con rồng tàn độc, chúng không do dự giết ai đó kể cả yêu quái, ngày hôm nay ngươi đã tới đây phá hủy ngôi làng thì không thể tha thứ được
Ha
Chợt Gin cười nhạt trong tức giận
Dường như bà chê mình sống quá lâu rồi thì phải, cho dù thế nào thì cô gái này hôm nay cũng không thể thoát khỏi dưới tay của ta, vì cô ta chính là con cháu của kẻ thù khiến ta mất đi 100 năm phải bị giam cầm trong cái quả cầu đó
Yumiko bà bà ngạc nhiên
Ngươi nói Kayura là con cháu của những kẻ đã giam cầm phong ấn ngươi, vậy ra...
Bà chợt nhìn Kayura đang ngẩn ngơ tiếp hỏi
Kayura, cháu thật sự là người của dòng tộc Suyu sao?
Cháu...
Kayura mấp môi đáp
Cháu không biết gì cả
Gin nheo mắt nói
Để không tốn thời gian của ta...
Chợt anh bất ngờ thò tay vào áo Kayura lấy đi mảnh ngọc bội thì cô sực kinh ngạc giơ tay nói
Trả lại đây
Anh giật ra rồi giơ lên trên cao, giương ánh mắt màu xanh ngó lên mảnh ngọc bội và cảm nhận trái tim của dòng máu Long Thần đang chảy dồn dập trong người mình.
Đây rồi, chính là nó, nguồn sức mạnh của Bạch Long đang kêu gọi ta
Rồi anh nhe chiếc miệng khoái chí như sắp đạt được mục đích thì đột nhiên có một hỏa cầu lửa vụt bay tới bất ngờ ập vào người anh khiến anh văng ngã ra đất. Bộ y phục cũng bị bốc cháy dần thì anh ngồi dậy thản nhiên đưa mắt nhìn nó rồi xua tay dập tắt ngọn lửa trên áo chỉ trong vòng một nốt nhạc.Lúc này Kayura có chút ngạc nhiên
(Hỏa cầu này...quen quá)
Chợt cô nhìn về một hướng, Byakuya đang bước chân tới khiến Gin kinh ngạc mà đứng dậy lên tiếng hỏi
Ngươi là...Byakuya đấy à?
Byakuya đứng lại, đưa mắt nhìn Kayura rồi nhìn mảnh ngọc bội đã nằm gọn trên tay Gin thì Kazumaru đứng gần đó cũng ngạc nhiên không kém ngẫm nghĩ
(Byakuya, cuối cùng thì Hắc Long và Bạch Long cũng gặp nhau rồi)
Gin đưa mắt nhìn Byakuya bật cười cợt tiếp lời
Đã nhiều năm như vậy ngươi vẫn không có gì thay đổi, phải chăng chiêu vừa nãy ngươi tung ra là quà đón tiếp người anh này sao?
Byakuya đáp
Đưa mảnh ngọc bội đây
Gin bật cười như một tên hề rồi giơ mảnh ngọc bội đó lên lắc lư trước mặt anh khiêu khích
Nhưng đây là của ta đã lấy từ cô công chúa kia, ngươi đột nhiên xuất hiện muốn lấy nó từ tay ta đâu có dễ
Kayura chợt nghĩ
(Là sao vậy? Hình như giữa Bạch Long và Hắc Long không hòa thuận cho lắm, mình cứ tưởng họ là anh em thì sẽ khác chứ?)
Byakuya bước chân tới gần Gin, nhanh tay nắm lấy cổ áo anh nhấc lên hỏi
Ngươi thoát ra khỏi phong ấn từ khi nào?
Gin vẫn cười cợt dù tư thế đã bị Byakuya nhấc lên đáp
Mới vài ngày trước, ta cũng có tên rồi, là Gin đó, mau gọi ta một tiếng Gin ca đi nào
Chợt Byakuya nheo mày đấm vào mặt của Gin khiến anh ta lại văng ra đất thì ai nấy đều kinh ngạc.
Byakuya lạnh lùng hỏi
Ngươi đang lảm nhảm cái gì vậy?
Gin đứng dậy, xoa vết đấm bên má mình đưa mắt nhìn Byakuya đáp
Đủ rồi đấy
Rồi anh đứng dậy, giơ mảnh ngọc bội lên nói
Ta vốn không chờ được nữa rồi
Khi nhận thấy anh sắp bắt đầu hút yêu lực của mình trong mảnh ngọc bội trở lại, Kayura sực tự hỏi
(Nếu Bạch Long lấy lại yêu lực thì sẽ như thế nào?)
Sau một hồi trong sự chứng kiến của mọi người, Gin cũng lấy lại được sức mạnh của mình thì có một luồn ánh sáng chạy dọc cả cơ thể anh, sau đó anh cảm thấy sảng khoái mà cười cợt nói
Haha, cuối cùng thì ta cũng lấy lại được sức mạnh của mình
Byakuya chợt nheo mày không vui rồi liếc mắt sang Kayura như một niềm chế giễu vì cô không giữ được mảnh ngọc bội an toàn, thấy anh nhìn mình thì cô giật mình lấp mấp
Anh...anh nhìn gì vậy?
Yumiki bà bà chợt kinh ngạc nói
Không xong rồi
Lúc này Kazumaru đứng một góc khoanh hai tay mình, nhếch môi nghĩ
(Cuối cùng thì cũng như ta mong đợi, một cuộc chiến giữa Bạch và Hắc Long sắp bắt đầu)
Lúc này Gin giương mắt nhìn Byakuya rồi vênh mặt hỏi
Byakuya, ta chắc ngươi không giữ được mạng mình rồi
Byakuya vẫn thản nhiên nhìn Gin, còn Kayura thì ngẫm nghĩ
(Không lẽ hai người họ sắp đánh nhau thật sao?)
Phía xa Kyoga cũng bật tỉnh ngồi dậy khỏi đống đổ nát của ngôi nhà gỗ, anh bước chân ra đưa tay nắn lấy cổ mình thì đột nhiên đã thấy sự hiện diện của Bạch Long và Hắc Long trước mặt, bèn ngạc nhiên thắc mắc tự hỏi
(Mình chỉ vừa bất tỉnh một lúc thì lại có thêm một tên xuất hiện, tên áo đen kì lạ đó lại là ai nữa vậy?)
Kazumaru, ta để tên khỉ này cho ngươi đấy
Chợt Kyoga nheo mày
Gì chứ? Ngươi đang coi thường ta sao?
Kyoga vừa nói thì chưa gì Gin đã nhảy lên trên cao rồi ngồi vào một cành cây tiếp lời
Đánh với ngươi khác gì đánh với kiến, ta không rảnh tay đâu
Ngươi dám...
Kyoga bèn nghiếng răng vì cảm giác bị Gin xem thường thì Kazumaru đã bước chân tới anh, anh liền nhìn hắn nheo mày hỏi
Ngươi muốn đánh nhau sao?
Bất chợt hắn đưa một cặp mắt chớp nhoáng màu đỏ kì lạ nhìn Kyoga thì anh sực ngạc nhiên, dường như sau ánh mắt đó của hắn là một cảm giác lạ lẫm khiến anh liền sờ tay lên xoa hai bầu mắt đang co giật liên hồi của mình, bèn lên tiếng hỏi
Ngươi vừa làm cái gì vào mắt ta vậy?
Kazumaru không nói gì thì hắn đã nhấp chân nhảy lên về phía anh, anh liền liếc mắt qua lại quan sát nhìn Kazumaru đang vây vòng xung quanh mình với một khuôn mặt đã biến đổi tựa như con rắn, nhanh chóng giơ tay đánh đến hắn thì hắn lại né ra rồi xuất hiện quanh anh như một loại ảo giác kì lạ, hễ nhìn đến đâu hình ảnh của Kazumaru cũng đều xuất hiện trong mắt Kyoga thì anh bật hoang mang vì không biết chính xác hắn đang ở chỗ nào, và sau đó hắn bất ngờ xuất hiện từ phía trên đầu anh rồi tung một cú đá vào người Kyoga khiến anh bất ngờ ngã lăn ra đất. Còn Gin thì ngồi phía trên cây thản nhiên vô tư xem Kazumaru và Kyoga đánh nhau như một bộ phim hành động, tay vỗ tay cười cợt lên tiếng
Tốt lắm Kazumaru
Kyoga vừa đứng dậy, anh nghiếng răng nhìn Kazumaru đứng trước mặt mình thì hắn lại nhếch môi rồi giơ một bàn tay có các các đầu ngón tay đen như mực lên nói
Hư hư, tiếp theo ngươi sẽ chết vì trảm độc của ta
Nhưng khi hắn vừa định nhảy tới Kyoga thì ngay lúc này Kayura đã vội chạy từ xa đến la lớn
Dừng lại
Nghe thấy tiếng la ấy, Gin bỗng liếc qua cô còn Kazumaru phải ngạc nhiên mà dừng tay lại, hắn cũng quay sang đưa mắt nhìn một cô gái đang chạy tới về phía mình thì bất ngờ Kyoga đã nhân lấy cơ hội lúc hắn mất cảnh giác, bay tới đấm một phát vào mặt Kazumaru khiến hắn bị chùn bước lùi người ra phía sau. Sau đó lại nhăn mặt lấy tay phớt vết ẩn đỏ của Kyoga đã đánh trên mặt mình rồi nheo mày
Vừa bước chân tới gần, Kayura liếc nhìn Kazumaru bật hoảng hốt khi thấy mặt của hắn là một con mãng xà màu đen với đôi mắt màu đỏ rực đáng sợ, vì cô khá ghét rắn rết nên khi nhìn thấy hắn liền không có cảm tình, thân thể có chút run rẩy
(Một...một con rắn, mãn xà ư?)
Bỗng giọng Gin từ trên cây phía xa lên tiếng
Này cô gái kia, cô là ai mà dám xen vào cuộc đánh nhau của bọn ta hả?
Kazumaru quay lại nhìn anh đáp
Gin đại nhân, chính là cô ta, con cháu của những kẻ đã phong ấn ngài suốt 100 năm qua mà ngài đang tìm kiếm
Gin sực ngạc nhiên, liền nhảy xổ chân xuống đất bật hỏi
Ngươi nói thật chứ?
Kazumaru gật đầu thì Kayura to mắt nhìn Gin đang bước tới
(Còn một tên nữa sao? Nhưng mà tên này lạ quá, mình có cảm giác hắn rất nguy hiểm)
Gin chợt đưa mắt nhìn Kayura một hồi, lại bật cười nói
Cô chính là công chúa của tòa thành Suyu đó, thật không ngờ chưa gì cô đã tự mình lao đầu tới chỗ chết, quả nhiên không làm ta thất vọng
Chợt Kyoga ngạc nhiên nhìn cô lên tiếng
Tiểu thư Kayura, cô quen biết mấy tên này sao?
Kayura xua tay lắc đầu đáp
Tôi không biết, tôi không biết chúng là ai cả
Gin nhếch môi
Làm sao mà biết được, vì chính tổ tiên của cô là mấy tên đạo sĩ và pháp sư thối tha đã giam cầm ta suốt 100 năm không thể thoát, Bạch Long ta không thể nào tha thứ cho cô được
Nghe câu đấy, Kyoga và Kayura bật kinh ngạc đồng thanh
Cái gì? Bạch Long
Kyoga vừa cắn răng
(Thảo nào mình cảm thấy hắn lại mạnh như vậy, còn cái tên Kazumaru kia hắn đã làm gì mình thế này?)
Gin lên tiếng
Giờ thì không còn cớ gì để ở lại đây nữa, cô sẽ phải theo ta về thành Miojo ngay bây giờ
Anh bắt đầu tiến tới Kayura dần thì cô quát lớn
Không, các ngươi đừng hòng bắt lấy ta, mau biến đi
Gin bật cười rồi nắm mạnh cổ tay cô giật đến mình đáp
Thật là hung dữ, con cháu của những kẻ phong ấn ta có khác, cô sẽ phải trả giá đắt về chuyện này nên ta sẽ không để cô chết dễ dàng vậy được
Chợt anh ngạc nhiên khi nhìn thấy thứ đang phát sáng bên trong áo cô, nheo mày nói
Cái thứ đang phát sáng trong cô...
Bất ngờ anh thò tay đến thì cô phất tay anh ra cao mày lớn giọng
Đừng có chạm vào người ta, đồ biến thái
Nhưng bỗng cô cũng sực nhận ra mảnh ngọc bội trong lớp vải áo mình cũng đang có phản ứng với Bạch Long mà trở nên phát sáng thì Gin bật cười nói
Ta nghe nói cô đang giữ mảnh ngọc bội chứa sức mạnh của Ngũ Long Thần bọn ta, mau đưa đây
Kayura cắn răng, tay vẫn bị Gin nắm chặt mà kìm hãm, Kyoga thấy vậy liền lao tới Gin la lớn
Mau thả tay tiểu thư Kayura ra
Nhưng khi anh vừa chạm đến Gin thì Gin chỉ phất tay một cái nhẹ, một luồn gió mạnh từ đâu đó phát ra phía người Gin đã đập mạnh vào Kyoga khiến anh bay ra xa rồi đáp người vào một căn nhà gỗ ở đó làm nó sập đi mất.
Kayura hoảng loạn liếc nhìn Kyoga đã bị bay mất dạng trong đống đổ nát của ngôi nhà bèn lấp mấp
Ky...Kyoga
Chợt Gin bật cười nhạt
Cô không nên quan tâm đến hắn ta làm gì, một yêu quái lại đi bảo vệ một đứa con gái và đám dân làng loài người như cô thì thật là sai lầm, sớm muộn gì hắn cũng sẽ phải chết vì lại đi làm mấy điều ngu ngốc đó thôi
Kayura cố giật tay mình khỏi tay Gin mà nhăn mặt quát
Các ngươi là đồ hèn hạ
Gin chợt đặt một tay lên cằm mình bèn nói
Hay cô đang lo lắng cho tên khỉ đần độn kia, yên tâm vì hắn chỉ mới bị cơn gió của ta làm bay mất dạng thôi, không chết đâu mà lo
Cô sực lấp mấp
Nhưng ta...ta muốn ngươi thả tay ta ra, đồ bạch tạng
Gin sực ngạc nhiên, vì anh có làn da và mái tóc trắng như tuyết nên đôi khi không ít người cứ tưởng anh là một con yêu quái bị bạch tạng, vậy mà đã lâu như thế rồi anh lại bị một cô gái tầm thường trước mặt gọi mình một cách ngang nhiên như thế bèn nheo mày, sau đó cười nhẹ hỏi
Được lắm, cô dám gọi ta là bạch tạng, cô không sợ chết sao?
Cô cắn răng
Ta không sợ, nếu ngươi muốn lấy mảnh ngọc bội từ tay ta thì đừng hòng
Anh tiếp lời
Quả là can đảm, nhưng sao cô không nghĩ nếu cô không đưa nó cho ta thì một lát nữa cả ngôi làng này sẽ bị chôn vùi dưới đống tro tàn hả?
Cô cắn răng nhìn tiếng khóc lóc của đám trẻ con trong làng đang ngồi nấp một góc bên các đống nhà đổ nát và những phụ nữ lấp ló xung quanh, bèn lên tiếng
Ngươi cũng đừng làm hại họ, bởi vì ta không cho phép ngươi làm điều đó
Gin bỗng phì cười thú vị thì Kazumaru đứng gần đó lên tiếng
Gin đại nhân, ngài nên nhanh chóng lấy mảnh ngọc bội kia rồi hấp thụ, sau đó tiêu hủy cả ngôi làng này trong biển lửa đi
Gin cười nhạt liếc nhìn hắn nói
Không cần phải hấp tấp, dù sao một lát nữa toàn bộ chỗ này cũng sẽ bị thiêu sạch, nhưng đáng tiếc cô công chúa này quá ngang bướng, ta không thể bỏ qua việc chơi đùa với cô ta được
Rồi anh chuyển mắt nhìn Kayura tiếp lời
Khuôn mặt xinh đẹp này mà lại là con cháu của những kẻ phong ấn ta, giết cô đi ta cũng thật không đành lòng
Chợt Yumiko bà bà chạy đến, tay kéo một mũi tên từ cung hướng về phía Gin nói lớn
Bạch Long, mau thả Kayura ra
Cô ngạc nhiên chuyển mắt sang lão bà mấp môi
Yumiko bà bà
Gin cũng liếc mắt sang bà nheo mày hỏi
Bà già, bà có biết bà đang làm cái gì không? Với cái mũi tên quèn đó và sức bắn của bà thì nhắm có thể hạ được ta sao?
Yumiko bà bà nheo mắt, tay vừa run run kéo mũi tên về phía Gin nói
Kẻ đã giải phong ấn cho ngươi đúng là một tai họa, ta đã nghe nói Ngũ Long là những con rồng tàn độc, chúng không do dự giết ai đó kể cả yêu quái, ngày hôm nay ngươi đã tới đây phá hủy ngôi làng thì không thể tha thứ được
Ha
Chợt Gin cười nhạt trong tức giận
Dường như bà chê mình sống quá lâu rồi thì phải, cho dù thế nào thì cô gái này hôm nay cũng không thể thoát khỏi dưới tay của ta, vì cô ta chính là con cháu của kẻ thù khiến ta mất đi 100 năm phải bị giam cầm trong cái quả cầu đó
Yumiko bà bà ngạc nhiên
Ngươi nói Kayura là con cháu của những kẻ đã giam cầm phong ấn ngươi, vậy ra...
Bà chợt nhìn Kayura đang ngẩn ngơ tiếp hỏi
Kayura, cháu thật sự là người của dòng tộc Suyu sao?
Cháu...
Kayura mấp môi đáp
Cháu không biết gì cả
Gin nheo mắt nói
Để không tốn thời gian của ta...
Chợt anh bất ngờ thò tay vào áo Kayura lấy đi mảnh ngọc bội thì cô sực kinh ngạc giơ tay nói
Trả lại đây
Anh giật ra rồi giơ lên trên cao, giương ánh mắt màu xanh ngó lên mảnh ngọc bội và cảm nhận trái tim của dòng máu Long Thần đang chảy dồn dập trong người mình.
Đây rồi, chính là nó, nguồn sức mạnh của Bạch Long đang kêu gọi ta
Rồi anh nhe chiếc miệng khoái chí như sắp đạt được mục đích thì đột nhiên có một hỏa cầu lửa vụt bay tới bất ngờ ập vào người anh khiến anh văng ngã ra đất. Bộ y phục cũng bị bốc cháy dần thì anh ngồi dậy thản nhiên đưa mắt nhìn nó rồi xua tay dập tắt ngọn lửa trên áo chỉ trong vòng một nốt nhạc.Lúc này Kayura có chút ngạc nhiên
(Hỏa cầu này...quen quá)
Chợt cô nhìn về một hướng, Byakuya đang bước chân tới khiến Gin kinh ngạc mà đứng dậy lên tiếng hỏi
Ngươi là...Byakuya đấy à?
Byakuya đứng lại, đưa mắt nhìn Kayura rồi nhìn mảnh ngọc bội đã nằm gọn trên tay Gin thì Kazumaru đứng gần đó cũng ngạc nhiên không kém ngẫm nghĩ
(Byakuya, cuối cùng thì Hắc Long và Bạch Long cũng gặp nhau rồi)
Gin đưa mắt nhìn Byakuya bật cười cợt tiếp lời
Đã nhiều năm như vậy ngươi vẫn không có gì thay đổi, phải chăng chiêu vừa nãy ngươi tung ra là quà đón tiếp người anh này sao?
Byakuya đáp
Đưa mảnh ngọc bội đây
Gin bật cười như một tên hề rồi giơ mảnh ngọc bội đó lên lắc lư trước mặt anh khiêu khích
Nhưng đây là của ta đã lấy từ cô công chúa kia, ngươi đột nhiên xuất hiện muốn lấy nó từ tay ta đâu có dễ
Kayura chợt nghĩ
(Là sao vậy? Hình như giữa Bạch Long và Hắc Long không hòa thuận cho lắm, mình cứ tưởng họ là anh em thì sẽ khác chứ?)
Byakuya bước chân tới gần Gin, nhanh tay nắm lấy cổ áo anh nhấc lên hỏi
Ngươi thoát ra khỏi phong ấn từ khi nào?
Gin vẫn cười cợt dù tư thế đã bị Byakuya nhấc lên đáp
Mới vài ngày trước, ta cũng có tên rồi, là Gin đó, mau gọi ta một tiếng Gin ca đi nào
Chợt Byakuya nheo mày đấm vào mặt của Gin khiến anh ta lại văng ra đất thì ai nấy đều kinh ngạc.
Byakuya lạnh lùng hỏi
Ngươi đang lảm nhảm cái gì vậy?
Gin đứng dậy, xoa vết đấm bên má mình đưa mắt nhìn Byakuya đáp
Đủ rồi đấy
Rồi anh đứng dậy, giơ mảnh ngọc bội lên nói
Ta vốn không chờ được nữa rồi
Khi nhận thấy anh sắp bắt đầu hút yêu lực của mình trong mảnh ngọc bội trở lại, Kayura sực tự hỏi
(Nếu Bạch Long lấy lại yêu lực thì sẽ như thế nào?)
Sau một hồi trong sự chứng kiến của mọi người, Gin cũng lấy lại được sức mạnh của mình thì có một luồn ánh sáng chạy dọc cả cơ thể anh, sau đó anh cảm thấy sảng khoái mà cười cợt nói
Haha, cuối cùng thì ta cũng lấy lại được sức mạnh của mình
Byakuya chợt nheo mày không vui rồi liếc mắt sang Kayura như một niềm chế giễu vì cô không giữ được mảnh ngọc bội an toàn, thấy anh nhìn mình thì cô giật mình lấp mấp
Anh...anh nhìn gì vậy?
Yumiki bà bà chợt kinh ngạc nói
Không xong rồi
Lúc này Kazumaru đứng một góc khoanh hai tay mình, nhếch môi nghĩ
(Cuối cùng thì cũng như ta mong đợi, một cuộc chiến giữa Bạch và Hắc Long sắp bắt đầu)
Lúc này Gin giương mắt nhìn Byakuya rồi vênh mặt hỏi
Byakuya, ta chắc ngươi không giữ được mạng mình rồi
Byakuya vẫn thản nhiên nhìn Gin, còn Kayura thì ngẫm nghĩ
(Không lẽ hai người họ sắp đánh nhau thật sao?)
Phía xa Kyoga cũng bật tỉnh ngồi dậy khỏi đống đổ nát của ngôi nhà gỗ, anh bước chân ra đưa tay nắn lấy cổ mình thì đột nhiên đã thấy sự hiện diện của Bạch Long và Hắc Long trước mặt, bèn ngạc nhiên thắc mắc tự hỏi
(Mình chỉ vừa bất tỉnh một lúc thì lại có thêm một tên xuất hiện, tên áo đen kì lạ đó lại là ai nữa vậy?)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.