Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 437: Không thể không đến
Nhị Tiểu
17/02/2024
Diệp Phàm đã sử dụng chiêu này khi đối phó với Bàn Tay Hắc ám, kẻ đứng thứ chín trong Thần Bảng.
Lần này hắn lại dùng nó, lại một lần nữa lừa được U Minh!
Sau khi đòn tấn công của U Minh thất bại, đôi mắt hắn ta ngưng trọng lại và chuẩn bị rút lui!
Bốp!!!
Kết quả lại có một bàn tay to lớn đè mạnh vào vai của hắn ta.
Bàn tay này vừa đè xuống, tựa như có một luồng sức mạnh vạn cân, trực tiếp đè thân thể của U Minh quỳ rạp trên mặt đất.
Răng rắc!
Lúc này hai đầu gối của U Minh quỳ xuống đất đã †ạo thành hai cái hố sâu.
Phụt!
Thân thể U Minh run lên bần bật, miệng không ngừng phun ra máu.
Cho dù hắn ta có nỗ lực vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay đang đè trên vai mình.
Bàn tay này giống như những ngọn núi lớn trấn áp U Minh!
Còn về chủ nhân của bàn tay này đương nhiên chính là Diệp Phàm!
“Mày... làm sao có thể?” Lúc này U Minh không thể tin nổi, hỏi.
Hắn ta làm sao có thể ngờ rằng sức mạnh của Diệp Phàm lại đáng sợ đến thế!
Với thân pháp di chuyển của hắn ta, ngay cả những cường giả trong Thần Bảng cũng không thể bắt kịp được.
Nhưng bây giờ, hắn ta lại bị một tên nhóc con trấn áp trong nháy mắt!
Điều này thật khó để U Minh - một trong chín đại ma tướng của Quân đoàn Satan có thể chấp nhận được!
“Mày chỉ có chút bản lĩnh như vậy thôi sao?” Diệp Phàm khinh thường nói.
“Mày có thể thả tao ra, rồi chúng ta lại bắt đầu một lần nữa!” Sắc mặt U Minh lạnh lẽo hét lên.
“Mày không còn cơ hội nữa rồi!” Diệp Phàm nói thẳng.
Bùm!!!
Vừa dứt lời, lòng bàn tay đè lên vai U Minh tỏa ra một uy lực khủng khiếp, toàn bộ nội tạng và kinh mạch trong cơ thể U Minh ngay lập tức nổ tung!
Phụt!!!
U Minh hộc ra một ngụm máu tươi, toàn thân đẫm máu, hai mắt mở to, chết cũng chưa kịp nhắm mắt.
Cứ như vậy, một trong chín đại ma tướng của Quân đoàn Satan đã chết trong tay của Diệp Phàm!
Những binh lính còn lại của Quân đoàn Satan nhìn thấy đại ma tướng U Minh dưới chiếc mặt nạ vô cùng khó coi.
Diệp Phàm cũng không phí lời, trực tiếp giết hết đám người này!
Cuối cùng, tất cả binh lính do Quân đoàn Satan phái tới đều bị tiêu diệt, tất cả đều chết trong tay của Diệp Phàm!
“Một đám vô dụng!” Diệp Phàm nhếch môi, nhàn nhạt nói.
“Thiếu chủ, kẻ vừa rồi chắc chắn là U Minh, một trong chín đại ma tướng dưới trướng của Đại Ma Vương Satan. Nếu như ngài đã giết hắn, Đại Ma Vương e rằng sẽ không dễ dàng bỏ qua!” Lott nói với Diệp Phàm.
“Vậy thì sao?” Diệp Phàm khinh thường nói.
“Diệp Phàm, chúng ta nhanh chóng trở về Long Quốc đi, ở đây không an toàn, rất nhiều người đều muốn giết anh!” Tô Nhược Tuyết nói với Diệp Phàm.
“Ừ, ngày mai quay về!” Diệp Phàm gật đầu.
Bây giờ Thiên Phạt đã bị loại bỏ, hà đồ lạc thư cũng đã lấy được, nên trở về nhà rồi!
Hơn nữa nếu hắn nhớ không lầm, ngày kia là ngày cuộc tranh tài của quân đoàn bắt đầu, hắn nhất định phải đi xem, dù sao cuộc tranh tài này có liên quan đến tương lai của quân Thiên Sách, không thể không đến!
Lần này hắn lại dùng nó, lại một lần nữa lừa được U Minh!
Sau khi đòn tấn công của U Minh thất bại, đôi mắt hắn ta ngưng trọng lại và chuẩn bị rút lui!
Bốp!!!
Kết quả lại có một bàn tay to lớn đè mạnh vào vai của hắn ta.
Bàn tay này vừa đè xuống, tựa như có một luồng sức mạnh vạn cân, trực tiếp đè thân thể của U Minh quỳ rạp trên mặt đất.
Răng rắc!
Lúc này hai đầu gối của U Minh quỳ xuống đất đã †ạo thành hai cái hố sâu.
Phụt!
Thân thể U Minh run lên bần bật, miệng không ngừng phun ra máu.
Cho dù hắn ta có nỗ lực vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay đang đè trên vai mình.
Bàn tay này giống như những ngọn núi lớn trấn áp U Minh!
Còn về chủ nhân của bàn tay này đương nhiên chính là Diệp Phàm!
“Mày... làm sao có thể?” Lúc này U Minh không thể tin nổi, hỏi.
Hắn ta làm sao có thể ngờ rằng sức mạnh của Diệp Phàm lại đáng sợ đến thế!
Với thân pháp di chuyển của hắn ta, ngay cả những cường giả trong Thần Bảng cũng không thể bắt kịp được.
Nhưng bây giờ, hắn ta lại bị một tên nhóc con trấn áp trong nháy mắt!
Điều này thật khó để U Minh - một trong chín đại ma tướng của Quân đoàn Satan có thể chấp nhận được!
“Mày chỉ có chút bản lĩnh như vậy thôi sao?” Diệp Phàm khinh thường nói.
“Mày có thể thả tao ra, rồi chúng ta lại bắt đầu một lần nữa!” Sắc mặt U Minh lạnh lẽo hét lên.
“Mày không còn cơ hội nữa rồi!” Diệp Phàm nói thẳng.
Bùm!!!
Vừa dứt lời, lòng bàn tay đè lên vai U Minh tỏa ra một uy lực khủng khiếp, toàn bộ nội tạng và kinh mạch trong cơ thể U Minh ngay lập tức nổ tung!
Phụt!!!
U Minh hộc ra một ngụm máu tươi, toàn thân đẫm máu, hai mắt mở to, chết cũng chưa kịp nhắm mắt.
Cứ như vậy, một trong chín đại ma tướng của Quân đoàn Satan đã chết trong tay của Diệp Phàm!
Những binh lính còn lại của Quân đoàn Satan nhìn thấy đại ma tướng U Minh dưới chiếc mặt nạ vô cùng khó coi.
Diệp Phàm cũng không phí lời, trực tiếp giết hết đám người này!
Cuối cùng, tất cả binh lính do Quân đoàn Satan phái tới đều bị tiêu diệt, tất cả đều chết trong tay của Diệp Phàm!
“Một đám vô dụng!” Diệp Phàm nhếch môi, nhàn nhạt nói.
“Thiếu chủ, kẻ vừa rồi chắc chắn là U Minh, một trong chín đại ma tướng dưới trướng của Đại Ma Vương Satan. Nếu như ngài đã giết hắn, Đại Ma Vương e rằng sẽ không dễ dàng bỏ qua!” Lott nói với Diệp Phàm.
“Vậy thì sao?” Diệp Phàm khinh thường nói.
“Diệp Phàm, chúng ta nhanh chóng trở về Long Quốc đi, ở đây không an toàn, rất nhiều người đều muốn giết anh!” Tô Nhược Tuyết nói với Diệp Phàm.
“Ừ, ngày mai quay về!” Diệp Phàm gật đầu.
Bây giờ Thiên Phạt đã bị loại bỏ, hà đồ lạc thư cũng đã lấy được, nên trở về nhà rồi!
Hơn nữa nếu hắn nhớ không lầm, ngày kia là ngày cuộc tranh tài của quân đoàn bắt đầu, hắn nhất định phải đi xem, dù sao cuộc tranh tài này có liên quan đến tương lai của quân Thiên Sách, không thể không đến!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.