Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1124: Ông nói cái gì?
Nhị Tiểu
18/03/2024
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Người đàn ông còn đang định nói gì đó, Diệp Phàm đã cứa một đường trên cổ hộng, bất cứ lúc nào cũng có thể tiễn hắn vào Địa Ngục.
“Được!”
Lúc này người đàn ông không dám nhiều lời, vội vàng gật đầu.
Khi Diệp Phàm đi tới hang ổ của Thiên Ma Tông, nhà họ Đường ở Thiên Hải.
Trước mặt bà cụ Đường, Đường Chính Nhân, Dương Ngọc Lan bày đầy mười cái rương lớn.
Nắp rương được mở toàn bộ, bên trong chứa đều là các loại vàng, mã não, phỉ thúy, đá quý, dây chuyền, còn có rất nhiều đồ cố thời nhà Minh, tranh chữ nổi tiếng, thậm chí còn có rất nhiều đồ không biết tên, nhưng vừa nhìn đã biết là bảo vật quý hiếm có giá trị liên thành!
Tất cả những đồ vật quý giá trên đời này cơ bản đều ở chỗ này!
Tùy tiện chọn ra một rương cũng phải giá trị tới hơn một tỷ, vậy mà ở đây có mười rương, ít nhất cũng phải mấy chục tỷ!
ừng ực!
Lúc này, Dương Ngọc Lan nhìn thấy mười cái rương, ánh mắt bà ta sáng rực, âm thầm nuốt nước miếng.
Dù là bà ta đã từng thấy những món quà sinh nhật quý giá mà Diệp Phàm tặng, nhưng khi nhìn thấy mười lớn này thì vẫn bị chấn động.
So sánh với mười rương đồ vật quý báu này, quà sinh nhật Diệp Phàm tặng không đáng nhắc tới!
Bà cụ Đường và Đường Chính Nhân cũng khiếp sợ!
Ánh mắt ba người bọn họ nhìn về phía một vị lão giả mặc áo khoác dài màu xám đứng trước mười cái rương, bà cụ Đường lên tiếng trước: “Đây…”
“Đây là sính lề của gia tộc Đạm Đài chúng ta!”
Vị lão giả này nhìn bà cụ Đường thản nhiên nói.
“Sính lễ?”
Bà cụ Đường, Đường Chính Nhân và Dương Ngọc Lan đều ngây cả người, có chút không hiểu.
Nửa giờ trước, đột nhiên có mười mấy chiếc Maybach sang trọng dừng trước cửa nhà họ Đường gia, sau đó vị lão giả này mang mười cái rương lớn tới, đối phương lại nói mười rương trân bảo này là sính lễ, nhưng bọn họ hoàn toàn không biết gia tộc Đạm Đài này, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
“Tiền bổi, có phải ông nhầm rồi không?”
Đường Chính Nhân nhìn vị lão giả nói.
“Không nhầm, đây là sính lê gia tộc Đạm Đài chúng ta đưa cho đại tiếu thư nhà họ Đường – Đường sở sở!”
Vị lão giả nói.
Nghe vậy, vẻ mặt Đường lão phu nhân, Đường Chính Nhân và Dương Ngọc Lan đều thay đối, biểu cảm trở nên khiếp sợ.
“Ông nói cái gì? Đây là sính lễ cho sở sở?”
Dương Ngọc Lan nhìn mười rương trân bảo này, mắt nháy liên tục, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.
“Đúng vậy, đây chính là sính lễ Đạm Đài gia tộc chúng ta cho cô Đường sở sở, Thiếu tộc trưởng gia tộc Đạm Đài chúng tôi sắp cưới cô Đường!”
“Đương nhiên khi hai người bọn họ kết hôn, gia tộc Đạm Đài sẽ có sính lễ quý giá hơn gấp mười lần.”
Vị lão giả thản nhiên nói.
Lời của ông đã chấn động tới ba người nhà họ Đường.
Mười rương trân bảo này cộng lại cũng đã trị giá mấy chục tỷ, còn sính lề đắt gấp mười lần? Vậy phải tốn bao nhiêu?
Lúc này, bà cụ Đường, Đường Chính Nhân và Dương Ngọc Lan đều dại ra!
Đây quả thực là sính lễ qiá trên trời!
Người đàn ông còn đang định nói gì đó, Diệp Phàm đã cứa một đường trên cổ hộng, bất cứ lúc nào cũng có thể tiễn hắn vào Địa Ngục.
“Được!”
Lúc này người đàn ông không dám nhiều lời, vội vàng gật đầu.
Khi Diệp Phàm đi tới hang ổ của Thiên Ma Tông, nhà họ Đường ở Thiên Hải.
Trước mặt bà cụ Đường, Đường Chính Nhân, Dương Ngọc Lan bày đầy mười cái rương lớn.
Nắp rương được mở toàn bộ, bên trong chứa đều là các loại vàng, mã não, phỉ thúy, đá quý, dây chuyền, còn có rất nhiều đồ cố thời nhà Minh, tranh chữ nổi tiếng, thậm chí còn có rất nhiều đồ không biết tên, nhưng vừa nhìn đã biết là bảo vật quý hiếm có giá trị liên thành!
Tất cả những đồ vật quý giá trên đời này cơ bản đều ở chỗ này!
Tùy tiện chọn ra một rương cũng phải giá trị tới hơn một tỷ, vậy mà ở đây có mười rương, ít nhất cũng phải mấy chục tỷ!
ừng ực!
Lúc này, Dương Ngọc Lan nhìn thấy mười cái rương, ánh mắt bà ta sáng rực, âm thầm nuốt nước miếng.
Dù là bà ta đã từng thấy những món quà sinh nhật quý giá mà Diệp Phàm tặng, nhưng khi nhìn thấy mười lớn này thì vẫn bị chấn động.
So sánh với mười rương đồ vật quý báu này, quà sinh nhật Diệp Phàm tặng không đáng nhắc tới!
Bà cụ Đường và Đường Chính Nhân cũng khiếp sợ!
Ánh mắt ba người bọn họ nhìn về phía một vị lão giả mặc áo khoác dài màu xám đứng trước mười cái rương, bà cụ Đường lên tiếng trước: “Đây…”
“Đây là sính lề của gia tộc Đạm Đài chúng ta!”
Vị lão giả này nhìn bà cụ Đường thản nhiên nói.
“Sính lễ?”
Bà cụ Đường, Đường Chính Nhân và Dương Ngọc Lan đều ngây cả người, có chút không hiểu.
Nửa giờ trước, đột nhiên có mười mấy chiếc Maybach sang trọng dừng trước cửa nhà họ Đường gia, sau đó vị lão giả này mang mười cái rương lớn tới, đối phương lại nói mười rương trân bảo này là sính lễ, nhưng bọn họ hoàn toàn không biết gia tộc Đạm Đài này, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
“Tiền bổi, có phải ông nhầm rồi không?”
Đường Chính Nhân nhìn vị lão giả nói.
“Không nhầm, đây là sính lê gia tộc Đạm Đài chúng ta đưa cho đại tiếu thư nhà họ Đường – Đường sở sở!”
Vị lão giả nói.
Nghe vậy, vẻ mặt Đường lão phu nhân, Đường Chính Nhân và Dương Ngọc Lan đều thay đối, biểu cảm trở nên khiếp sợ.
“Ông nói cái gì? Đây là sính lễ cho sở sở?”
Dương Ngọc Lan nhìn mười rương trân bảo này, mắt nháy liên tục, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.
“Đúng vậy, đây chính là sính lễ Đạm Đài gia tộc chúng ta cho cô Đường sở sở, Thiếu tộc trưởng gia tộc Đạm Đài chúng tôi sắp cưới cô Đường!”
“Đương nhiên khi hai người bọn họ kết hôn, gia tộc Đạm Đài sẽ có sính lễ quý giá hơn gấp mười lần.”
Vị lão giả thản nhiên nói.
Lời của ông đã chấn động tới ba người nhà họ Đường.
Mười rương trân bảo này cộng lại cũng đã trị giá mấy chục tỷ, còn sính lề đắt gấp mười lần? Vậy phải tốn bao nhiêu?
Lúc này, bà cụ Đường, Đường Chính Nhân và Dương Ngọc Lan đều dại ra!
Đây quả thực là sính lễ qiá trên trời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.