Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1239: Ranh con, đúng là ngông cuồng!
Nhị Tiểu
29/03/2024
“Là ai dám càn quấy trong Điện Bồng Lai của ta?”
Lúc này, một trưởng lão lạnh lùng quát.
Soạt soạt soạt!
Từng bóng người xuất hiện.
Đứng đầu là Diệp Phàm, hẳn ôm Đường Sở Sở bước tới, đám Đông Phương Hạo Thiên đi theo sau.
“Là hắn!”
Vẻ mặt Chử Mộng Khanh lập tức thay đổi, cô ngạc nhiên nhìn Diệp Phàm.
“Đó không phải là ma nữ tóc trắng sao? Còn có tên nhãi ranh giết nhiều đảo chủ nữa!”
Không ít người đều nhận ra Diệp Phàm và Đường Sở Sở, trước đây bọn họ đều chứng kiến Diệp Phàm
tàn sát các đảo chủ thậm chí đánh trọng thương đảo chủ đảo Bá Thiên!
Hơn nữa bọn họ có khả năng là hung thủ diệt sạch tộc Lạc Thần.
Nhóm người này xuất hiện ở đây chắc chẩn không phải chuyện gì tốt!
Có khi nào bọn họ cũng muốn tiêu diệt Điện Bồng Lai không?
Lúc này, tất mọi người đều bàn tán.
Một người bên cạnh Dịch Thiên Khung nhìn thấy Đường Sở Sở.
“Các người là ai? Sao dám quấy rối lễ sắc phong thánh nữ?”
Trưởng lão uy nghiêm quát.
“Hôm nay tôi đến Điện Bồng Lai chỉ vì hai chuyện”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Không biết cậu tới vì chuyện gì?”
Dịch Thiên Khung nhìn Diệp Phàm.
“Một là giết một người!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Giết người? Giết ai?”
Dịch Thiên Khung nói.
“Sở Sở!”
Diệp Phàm thả Đường Sở Sở xuống, ánh mắt Đường Sở Sở nhìn về phía người của Điện Bồng Lai, dơ tay chỉ vào người đứng bên Dịch Thiên Khung!
“Chính là ông ta?”
Lúc này Diệp Phàm nhìn chằm chằm vị lão giả kia, Đường Sở Sở gật đầu.
Rõ ràng lão giả này chính là người đã cưỡng ép Sở Sở bạo phát khiến cô mất đi thần chí!
“Trưởng lão thủ hộ?”
Dịch Thiên Khung nhìn vẽ lão giả, đối phương là trưởng lão thủ hộ điện Bồng Lai, thân phận và địa vị có thể so với Điện chủ.
“Tôi muốn giết ông ta!”
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
Soạt soạt soạt!!!
Nghe thấy lời Diệp Phàm nói, tất cả mọi người đều giật mình.
Người này định giết Trưởng lão Thủ Hộ?
Hắn điên rồi à?
“Ha ha!”
Trưởng lão Thủ Hộ cười lạnh khinh thường nhìn Diệp Phàm!
Dịch Thiên Khung nhướng mày nhìn Diệp Phàm: “Vậy chuyện thứ hai?”
“Hai là mượn tiên dược của các người một chút!”
Diệp Phàm nói tiếp.
Lời của hẳn như quăng bom xuống làm chấn động cả Điện Bồng Lai!
Ai cũng biết bên trong điện Bồng Lai có một gốc liên dược.
Từ xưa tới nay vô số người thèm khát gốc tiên dược đó muốn mượn đó đắc đạo thành tiên. Nhưng không ai dám hành động, dù sao đây cũng là tiên dược do tổ tiên Điện Bồng Lai để lại
Thứ của tiên nhân? Ai dám động?
Đến cả người của Điện Bồng Lai cũng không dám sờ tới mà chỉ coi thành vật truyền thừa để thờ phụng!
Nhưng bây giờ lại có người muốn lấy tiên dược dùng?
Đúng là khiến người ta không thể tin nổi
Vật của tiên nhân cũng dám lấy, lá gan này cũng lớn thật?
Đám đệ tử tức giận nhìn Diệp Phàm, ban nãy tên nhãi này còn định giết trưởng lão Thủ Hộ giờ còn đòi lấy tiên dược, quả là điên rồi!
Trưởng lão Thủ Hộ lạnh lùng nhìn.
Lúc này Dịch Thiên Khung lên tiếng: “Anh bạn trẻ, hai chuyện của cậu, một là giết trưởng lão Thủ Hộ, hai là lấy tiên dược?”
“Đúng vậy!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói
“Cậu nghĩ Điện Bồng Lai của ta không có người à? Vậy khác nào không xem điện Bồng Lai này ra gì!”
Dịch Thiên Khung lạnh mặt quát.
Lúc này, Chử Mộng Khanh nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt không ngừng thay đi.
“Hôm nay, tôi nhất định giết ông ta, cũng phải lấy được tiên được!”
“Người nào ngăn cản giết không tha!”
Diệp Phàm giao Đường Sở Sở cho Trần Tiểu Manh và Lâm Thi Âm, hẳn rút Tu La Kiếm sẵn sàng ra tay.
“Ranh con, đúng là ngông cuồng!”
Lúc này, trưởng lão vừa nói vừa vung chưởng áp xuống Diệp Phàm.
Nếu tu vi chưa vượt qua cảnh giới Kim Đan tầng tám thì sẽ không ngăn được đòn tấn công này!
Diệp Phàm vung kiếm chém ấn chưởng thành hai nửa, mũi kiếm lao thẳng về trưởng lão giết chết đối phương!
Vị trưởng lão Điện Bồng Lai có tu vi Kim Đan tầng chín bị giết khiến mọi người đều hoảng sợi
Vẻ mặt của đệ tử điện Bồng Lai cũng không tin nổi!
Bọn họ không ngờ Diệp Phàm trẻ tuổi mà thực lực lại mạnh như thế!
Thực lực này chỉ sợ đến thánh nữ của bọn họ cũng không đạt được!
“Tuổi còn trẻ đã có được thực lực mạnh như vậy, thảo nào dám tới khiêu khích Điện Bồng Lai của ta!”
“Nhưng đây không phải chỗ cho ai cũng có thể diễu võ dương oai!”
Lúc này Dịch Thiên Khung trầm giọng, ông định ra tay lại bị trưởng lão Thủ Hộ lên tiếng: “Điện chủ, để hẳn cho tôi xử!”
Vị trưởng lão thủ hộ đi ra nói: “Cậu muốn giết tôi?”
“Ông hại Sở Sở mất đi thần chí, phải chết”
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
Vị trưởng lão nhìn Đường Sở Sở: “Căn nguyên thân thể Huyền Âm của cô ta bị người lấy ra rồi? Haizz, đáng tiếc cho một lô đỉnh tu hành tuyệt vời!”
'Vẻ mặt ông ta đầy tiếc nuối, hóa ra mục đích của ông ta là muốn biến Đường Sở Sở thành lô đỉnh, mượn
Huyền Âm để tăng sức mạnh!
Diệp Phàm nghe xong, vẻ mặt tràn đầy sát khí, quát: “Đi chết đi!”
Lúc này, một trưởng lão lạnh lùng quát.
Soạt soạt soạt!
Từng bóng người xuất hiện.
Đứng đầu là Diệp Phàm, hẳn ôm Đường Sở Sở bước tới, đám Đông Phương Hạo Thiên đi theo sau.
“Là hắn!”
Vẻ mặt Chử Mộng Khanh lập tức thay đổi, cô ngạc nhiên nhìn Diệp Phàm.
“Đó không phải là ma nữ tóc trắng sao? Còn có tên nhãi ranh giết nhiều đảo chủ nữa!”
Không ít người đều nhận ra Diệp Phàm và Đường Sở Sở, trước đây bọn họ đều chứng kiến Diệp Phàm
tàn sát các đảo chủ thậm chí đánh trọng thương đảo chủ đảo Bá Thiên!
Hơn nữa bọn họ có khả năng là hung thủ diệt sạch tộc Lạc Thần.
Nhóm người này xuất hiện ở đây chắc chẩn không phải chuyện gì tốt!
Có khi nào bọn họ cũng muốn tiêu diệt Điện Bồng Lai không?
Lúc này, tất mọi người đều bàn tán.
Một người bên cạnh Dịch Thiên Khung nhìn thấy Đường Sở Sở.
“Các người là ai? Sao dám quấy rối lễ sắc phong thánh nữ?”
Trưởng lão uy nghiêm quát.
“Hôm nay tôi đến Điện Bồng Lai chỉ vì hai chuyện”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Không biết cậu tới vì chuyện gì?”
Dịch Thiên Khung nhìn Diệp Phàm.
“Một là giết một người!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Giết người? Giết ai?”
Dịch Thiên Khung nói.
“Sở Sở!”
Diệp Phàm thả Đường Sở Sở xuống, ánh mắt Đường Sở Sở nhìn về phía người của Điện Bồng Lai, dơ tay chỉ vào người đứng bên Dịch Thiên Khung!
“Chính là ông ta?”
Lúc này Diệp Phàm nhìn chằm chằm vị lão giả kia, Đường Sở Sở gật đầu.
Rõ ràng lão giả này chính là người đã cưỡng ép Sở Sở bạo phát khiến cô mất đi thần chí!
“Trưởng lão thủ hộ?”
Dịch Thiên Khung nhìn vẽ lão giả, đối phương là trưởng lão thủ hộ điện Bồng Lai, thân phận và địa vị có thể so với Điện chủ.
“Tôi muốn giết ông ta!”
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
Soạt soạt soạt!!!
Nghe thấy lời Diệp Phàm nói, tất cả mọi người đều giật mình.
Người này định giết Trưởng lão Thủ Hộ?
Hắn điên rồi à?
“Ha ha!”
Trưởng lão Thủ Hộ cười lạnh khinh thường nhìn Diệp Phàm!
Dịch Thiên Khung nhướng mày nhìn Diệp Phàm: “Vậy chuyện thứ hai?”
“Hai là mượn tiên dược của các người một chút!”
Diệp Phàm nói tiếp.
Lời của hẳn như quăng bom xuống làm chấn động cả Điện Bồng Lai!
Ai cũng biết bên trong điện Bồng Lai có một gốc liên dược.
Từ xưa tới nay vô số người thèm khát gốc tiên dược đó muốn mượn đó đắc đạo thành tiên. Nhưng không ai dám hành động, dù sao đây cũng là tiên dược do tổ tiên Điện Bồng Lai để lại
Thứ của tiên nhân? Ai dám động?
Đến cả người của Điện Bồng Lai cũng không dám sờ tới mà chỉ coi thành vật truyền thừa để thờ phụng!
Nhưng bây giờ lại có người muốn lấy tiên dược dùng?
Đúng là khiến người ta không thể tin nổi
Vật của tiên nhân cũng dám lấy, lá gan này cũng lớn thật?
Đám đệ tử tức giận nhìn Diệp Phàm, ban nãy tên nhãi này còn định giết trưởng lão Thủ Hộ giờ còn đòi lấy tiên dược, quả là điên rồi!
Trưởng lão Thủ Hộ lạnh lùng nhìn.
Lúc này Dịch Thiên Khung lên tiếng: “Anh bạn trẻ, hai chuyện của cậu, một là giết trưởng lão Thủ Hộ, hai là lấy tiên dược?”
“Đúng vậy!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói
“Cậu nghĩ Điện Bồng Lai của ta không có người à? Vậy khác nào không xem điện Bồng Lai này ra gì!”
Dịch Thiên Khung lạnh mặt quát.
Lúc này, Chử Mộng Khanh nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt không ngừng thay đi.
“Hôm nay, tôi nhất định giết ông ta, cũng phải lấy được tiên được!”
“Người nào ngăn cản giết không tha!”
Diệp Phàm giao Đường Sở Sở cho Trần Tiểu Manh và Lâm Thi Âm, hẳn rút Tu La Kiếm sẵn sàng ra tay.
“Ranh con, đúng là ngông cuồng!”
Lúc này, trưởng lão vừa nói vừa vung chưởng áp xuống Diệp Phàm.
Nếu tu vi chưa vượt qua cảnh giới Kim Đan tầng tám thì sẽ không ngăn được đòn tấn công này!
Diệp Phàm vung kiếm chém ấn chưởng thành hai nửa, mũi kiếm lao thẳng về trưởng lão giết chết đối phương!
Vị trưởng lão Điện Bồng Lai có tu vi Kim Đan tầng chín bị giết khiến mọi người đều hoảng sợi
Vẻ mặt của đệ tử điện Bồng Lai cũng không tin nổi!
Bọn họ không ngờ Diệp Phàm trẻ tuổi mà thực lực lại mạnh như thế!
Thực lực này chỉ sợ đến thánh nữ của bọn họ cũng không đạt được!
“Tuổi còn trẻ đã có được thực lực mạnh như vậy, thảo nào dám tới khiêu khích Điện Bồng Lai của ta!”
“Nhưng đây không phải chỗ cho ai cũng có thể diễu võ dương oai!”
Lúc này Dịch Thiên Khung trầm giọng, ông định ra tay lại bị trưởng lão Thủ Hộ lên tiếng: “Điện chủ, để hẳn cho tôi xử!”
Vị trưởng lão thủ hộ đi ra nói: “Cậu muốn giết tôi?”
“Ông hại Sở Sở mất đi thần chí, phải chết”
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
Vị trưởng lão nhìn Đường Sở Sở: “Căn nguyên thân thể Huyền Âm của cô ta bị người lấy ra rồi? Haizz, đáng tiếc cho một lô đỉnh tu hành tuyệt vời!”
'Vẻ mặt ông ta đầy tiếc nuối, hóa ra mục đích của ông ta là muốn biến Đường Sở Sở thành lô đỉnh, mượn
Huyền Âm để tăng sức mạnh!
Diệp Phàm nghe xong, vẻ mặt tràn đầy sát khí, quát: “Đi chết đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.