Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 94: Tĩnh lặng trước giông tố (1)
Nhị Tiểu
17/02/2024
Sau khi tin tức Ngụy Thiên Hiền bị người ta giết chết trong tiệc mừng thọ của mình truyền ra ngoài, ngay lập tức khiến toàn bộ quận Giang Nam dậy sóng.
Thế nhưng, bởi vì Diệp Phàm đã cảnh cáo trước nên những khách mời tham dự tiệc mừng thọ không ai dám bép xép gì, ngoại trừ người tham kiến, cũng không biết rốt cuộc kẻ nào gan dạ như thế, dám giết Ngụy lão có thân phận tôn quý!
Sau khi tin tức này truyền đến Đế Đô cũng tạo nên rung chuyển không nhỏ trong giới quý tộc, dù sao thì Ngụy Thiên Hiền cũng là cựu tổng quản Hoàng cung, quản lý tất cả việc lớn nhỏ của Hoàng thất, từng giao tiếp với vô số quyền quý, thậm chí còn được coi là người quen cũ. Tuy hiện giờ đối phương đã về hưu nhưng mối quan hệ, bối cảnh đặt ở đó, rồi cộng thêm tu vi võ đạo hùng mạnh.
Hiện tại Ngụy Thiên Hiền lại bị người ta chém giết ngay trong tiệc mừng thọ của mình, tự nhiên dẫn tới vô số quyền quý ở Đế Đô bàn tán xôn xao.
Trong phủ đệ Đoàn vương phủ, vị Đoàn thế tử kia vừa trở lại đã hét lớn: "Người đâu, triệu tập một đám cao thủ Vương phủ, tôi muốn bầm thây thằng nhãi ranh kia!"
"Thân là Thế tử, lỗ mãng như thế còn thể thống gì? "
Lúc này, một giọng nói tràn ngập uy nghiêm vang lên từ phía sau Thế tử, một người đàn ông trung niên mặc áo bào màu trắng, thắt đai ngọc, chắp hai tay sau lưng đi tới, cả người tản ra một uy thế vô hình!
Ông ta chính là Đoàn vương Đoàn Thiên Đức, một trong những thân vương của Long Quốc!
"Cha, khéo quá, hôm nay cha nhất định phải báo thù cho con!" Vị Thế tử kia vừa thấy Đoàn vương đã tức giận gào lên.
"Cha nghe nói Ngụy Thiên Hiền đã chết rồi, rốt cuộc. đã xảy ra chuyện gì?"
Đoàn Thiên Đức trầm giọng hỏi.
Vị Thế tử kia ngay lập tức kể lại mười mươi chuyện xảy ra trong sơn trang Ngụy Thị cho cha mình.
"Lại có việc này?"
Nghe xong, Đoàn Thiên Đức khẽ nhướng mày.
"Không sai, thằng nhãi kia quá đáng ghét, dám khi nhục bổn Thế tử, nó đang đánh vào mặt Đoàn vương phủ đấy cha, không thể bỏ qua cho nó được!"
"Cha, cha mau ra lệnh cho người đi bắt nó về đi, con muốn tên khốn kia sống không bằng chết!" Vẻ mặt Đoàn thế tử vô cùng dữ tợn.
"Làm càn!"
Đoàn Thiên Đức nhíu mày, quát Thế tử.
"Cha, sao cha lại mắng con?" Thế tử khó hiểu.
"Cha đã dặn con biết bao nhiêu lần rồi, làm việc không được xúc động, phải suy nghĩ thật kỹ rồi mới hành động. Ngụy Thiên Hiền kia đột phá Nhân Cảnh từ lâu, đã là cao thủ Huyền Cảnh, người này có thể dễ dàng chém giết một cao thủ Huyền Cảnh, còn kiêu căng ngạo mạn như thế, con cảm thấy đối phương là người bình thường à.
Đoàn Thiên Đức lạnh lùng hỏi.
Võ đạo, phía trên Nhân Cảnh chính là Huyền Cảnh!
"Cái này..."
Vị thế tử kia hơi do dự.
"Ở Long Quốc, thế hệ trẻ có thể đạt tới cấp độ huyền cảnh, nhất định sau lưng phải có bối cảnh cực kỳ hùng mạnh hoặc cao nhân ẩn thế ủng hộ, người này tuyệt đối không phải là loại có thể tùy tiện ứng phó, về sau con cần suy xét nhiều hơn!"
Đoàn Thiên Đức quát mắng Thế tử.
"Cha, chẳng lẽ cứ thế bỏ qua như vậy? Con không nuốt trôi được cục tức này!"
Giờ phút này, Đoàn thế tử vẫn không cam lòng nói.
"Con là thế tử Đoàn vương phủ, đại diện cho toàn bộ Đoàn vương phủ, đương nhiên không thể bỏ qua dễ dàng, nếu không mặt mũi Đoàn vương phủ vứt đi đâu?"
"Cha sẽ sai người đi điều tra rõ ràng thân phận của đối phương, sau đó mới ra tay!"
Đoàn Thiên Đức uy nghiêm nói. "Vâng!" Thế tử gật đầu.
"Đúng rồi, lúc trước cha bảo con tiếp xúc nhiều với cô gái tên Như Yên kia, thế nào rồi?"
Đoàn Thiên Đức hỏi Thế tử.
"Cha, con đã tiếp xúc rồi nhưng người phụ nữ đó không quan tâm con!"
Thế tử không kiên nhẫn nói.
"Không phải con giỏi nắm bắt tâm phụ nữ nhất à? Sao đến lượt con nhỏ này lại thất bại?"
"Như Yên là con gái duy nhất của chưởng sự Bách Hoa Lâu hiện giờ, vị chưởng sự rất thương yêu con gái, giao hết công việc của Bách Hoa Lâu cho con bé phụ trách. Nếu có thể nắm được trái tim của con bé, vậy toàn bộ Bách Hoa Lâu sẽ thuộc về tay chúng ta!"
"Một khi Đoàn vương phủ khống chế được tổ chức Bách Hoa Lâu, vậy kế hoạch của bổn vương sẽ như hổ thêm cánh, hiểu chưa?"
Đoàn vương phủ nhìn Thế tử, lạnh lùng nói.
"Vâng thưa cha, con trai nhất định sẽ cua đổ người phụ nữ này."
Đoàn thế tử gật đầu.
Ở trụ sở chính của Chiến bộ Long Quốc, Quân Đao đứng trước mặt Long Chiến Thiên: "Long soái, ngài xem chuyện này nên giải quyết như thế nào?"
"Người này làm việc không hề kiêng nể gì, không chỉ giết Ngụy Thiên Hiền trước mặt mọi người mà còn đắc tội cả Đoàn thế tử và quân đoàn Bạo Hùng. Hận thù giữa cậu ta và quân đoàn Bạch Hổ còn chưa hóa giải đã thêm một quân đoàn Bạo Hùng, đúng là khiến người khác nhức đầu!"
Long Chiến Thiên xoa đầu, cảm thán.
"Long soái, mặc dù hiện tại tôi vẫn chưa thể xác định nhưng rất có thể đối phương chính là đệ tử của chiến thần Thiên Sách, bởi vậy tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì!"
Quân Đao trầm giọng nói.
"Tôi biết, nếu thằng nhóc này gặp chuyện, với tính tình của tên Tiêu Thiên Sách kia, không lật trời thì cũng quậy tung Long Quốc, tôi vẫn còn muốn sống thêm vài năm nữa đây!"
Long Chiến Thiên mỉm cười bất đắc dĩ, dặn dò:
"Truyền lệnh của tôi, đè việc này xuống, nói với quận trưởng quận Giang Nam, không được làm gì cậu ta. Báo cho quân đoàn Bạo Hùng bên kia nữa, không được làm bất cứ chuyện gì vi phạm quân lệnh, về phần Đoàn vương phủ, tôi sẽ tự mình đến cửa thăm hỏi!"
"Vâng, Long soái!" Quân Đao gật đầu.
"Đúng rồi, phía bên Lưu Ly Quốc có tin tức gì không?" Long Chiến Thiên hỏi.
"Ngoại trừ phái một nhóm cao thủ đã cảo tạo gien đến đối phó Diệp Phàm thì im phăng phắc!" Quân Đao. báo cáo.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
3. Phản Ứng Ngắt Quãng
4. Thâm Tình Đến Muộn Không Bằng Cỏ Rác
=====================================
"Với tính cách của đám người Lưu Ly Quốc, nếu bọn họ đã xé hủy hiệp ước đồng mình thì tuyệt đối không có khả năng im hơi lặng tiếng. Tôi linh cảm đây chỉ là sự tĩnh lặng trước giông tố mà thôi, xem ra không lâu sau sẽ bùng nổ đại chiến rồi, chúng ta cũng phải chuẩn bị càng sớm càng tốt."
Long Chiến Thiên thản nhiên nói.
"Long soái yên tâm, hiện giờ Long Quốc đã không phải là Long Quốc hai mươi năm trước, cho dù năm nước kia có quay lại, chúng ta cũng không cần e ngại!"
Quân Đao tự tin nói.
"Long Quốc bây giờ đúng thật đã khác xa năm đó, phát triển hùng mạnh hơn rồi, đồng thời cũng dẫn tới nhiều người ghen ghét, một khi thật sự xảy ra đại chiến sẽ không chỉ đơn giản là liên quân năm nước!"
Trong mắt Long Chiến Thiên lóe lên tia phức tạp, khẽ thở dài.
Đế Đô, trong một biệt thự được canh giữ sâm nghiêm, Thương Liệt mặt mũi tái nhợt đang quỳ gối, trước mặt ông ta là một người đàn ông mặc áo bào đỏ. thẫm. Trên người đối phương tỏa ra luồng uy áp vô hình, tay cầm một điếu xì gà, không ngừng nhả khói.
Người này chính là Phần Diễm Long Thủ, một trong tám vị Long Thủ của điện Long Vương.
"Ngụy Thiên Hiền chết như thế?"
Phần Diễm Long Thủ rít một ngụm xì gà, lạnh lùng hỏi.
"Long Thủ, là thuộc hạ vô năng!"
Long tướng Thương Liệt cúi đầu bẩm báo với Phần Diễm Long Thủ, ho khùng khục.
"Ngay cả Ngụy Thiên Hiền cũng không phải đối thủ của tên kia, không thể trách ông được!”
Thế nhưng, bởi vì Diệp Phàm đã cảnh cáo trước nên những khách mời tham dự tiệc mừng thọ không ai dám bép xép gì, ngoại trừ người tham kiến, cũng không biết rốt cuộc kẻ nào gan dạ như thế, dám giết Ngụy lão có thân phận tôn quý!
Sau khi tin tức này truyền đến Đế Đô cũng tạo nên rung chuyển không nhỏ trong giới quý tộc, dù sao thì Ngụy Thiên Hiền cũng là cựu tổng quản Hoàng cung, quản lý tất cả việc lớn nhỏ của Hoàng thất, từng giao tiếp với vô số quyền quý, thậm chí còn được coi là người quen cũ. Tuy hiện giờ đối phương đã về hưu nhưng mối quan hệ, bối cảnh đặt ở đó, rồi cộng thêm tu vi võ đạo hùng mạnh.
Hiện tại Ngụy Thiên Hiền lại bị người ta chém giết ngay trong tiệc mừng thọ của mình, tự nhiên dẫn tới vô số quyền quý ở Đế Đô bàn tán xôn xao.
Trong phủ đệ Đoàn vương phủ, vị Đoàn thế tử kia vừa trở lại đã hét lớn: "Người đâu, triệu tập một đám cao thủ Vương phủ, tôi muốn bầm thây thằng nhãi ranh kia!"
"Thân là Thế tử, lỗ mãng như thế còn thể thống gì? "
Lúc này, một giọng nói tràn ngập uy nghiêm vang lên từ phía sau Thế tử, một người đàn ông trung niên mặc áo bào màu trắng, thắt đai ngọc, chắp hai tay sau lưng đi tới, cả người tản ra một uy thế vô hình!
Ông ta chính là Đoàn vương Đoàn Thiên Đức, một trong những thân vương của Long Quốc!
"Cha, khéo quá, hôm nay cha nhất định phải báo thù cho con!" Vị Thế tử kia vừa thấy Đoàn vương đã tức giận gào lên.
"Cha nghe nói Ngụy Thiên Hiền đã chết rồi, rốt cuộc. đã xảy ra chuyện gì?"
Đoàn Thiên Đức trầm giọng hỏi.
Vị Thế tử kia ngay lập tức kể lại mười mươi chuyện xảy ra trong sơn trang Ngụy Thị cho cha mình.
"Lại có việc này?"
Nghe xong, Đoàn Thiên Đức khẽ nhướng mày.
"Không sai, thằng nhãi kia quá đáng ghét, dám khi nhục bổn Thế tử, nó đang đánh vào mặt Đoàn vương phủ đấy cha, không thể bỏ qua cho nó được!"
"Cha, cha mau ra lệnh cho người đi bắt nó về đi, con muốn tên khốn kia sống không bằng chết!" Vẻ mặt Đoàn thế tử vô cùng dữ tợn.
"Làm càn!"
Đoàn Thiên Đức nhíu mày, quát Thế tử.
"Cha, sao cha lại mắng con?" Thế tử khó hiểu.
"Cha đã dặn con biết bao nhiêu lần rồi, làm việc không được xúc động, phải suy nghĩ thật kỹ rồi mới hành động. Ngụy Thiên Hiền kia đột phá Nhân Cảnh từ lâu, đã là cao thủ Huyền Cảnh, người này có thể dễ dàng chém giết một cao thủ Huyền Cảnh, còn kiêu căng ngạo mạn như thế, con cảm thấy đối phương là người bình thường à.
Đoàn Thiên Đức lạnh lùng hỏi.
Võ đạo, phía trên Nhân Cảnh chính là Huyền Cảnh!
"Cái này..."
Vị thế tử kia hơi do dự.
"Ở Long Quốc, thế hệ trẻ có thể đạt tới cấp độ huyền cảnh, nhất định sau lưng phải có bối cảnh cực kỳ hùng mạnh hoặc cao nhân ẩn thế ủng hộ, người này tuyệt đối không phải là loại có thể tùy tiện ứng phó, về sau con cần suy xét nhiều hơn!"
Đoàn Thiên Đức quát mắng Thế tử.
"Cha, chẳng lẽ cứ thế bỏ qua như vậy? Con không nuốt trôi được cục tức này!"
Giờ phút này, Đoàn thế tử vẫn không cam lòng nói.
"Con là thế tử Đoàn vương phủ, đại diện cho toàn bộ Đoàn vương phủ, đương nhiên không thể bỏ qua dễ dàng, nếu không mặt mũi Đoàn vương phủ vứt đi đâu?"
"Cha sẽ sai người đi điều tra rõ ràng thân phận của đối phương, sau đó mới ra tay!"
Đoàn Thiên Đức uy nghiêm nói. "Vâng!" Thế tử gật đầu.
"Đúng rồi, lúc trước cha bảo con tiếp xúc nhiều với cô gái tên Như Yên kia, thế nào rồi?"
Đoàn Thiên Đức hỏi Thế tử.
"Cha, con đã tiếp xúc rồi nhưng người phụ nữ đó không quan tâm con!"
Thế tử không kiên nhẫn nói.
"Không phải con giỏi nắm bắt tâm phụ nữ nhất à? Sao đến lượt con nhỏ này lại thất bại?"
"Như Yên là con gái duy nhất của chưởng sự Bách Hoa Lâu hiện giờ, vị chưởng sự rất thương yêu con gái, giao hết công việc của Bách Hoa Lâu cho con bé phụ trách. Nếu có thể nắm được trái tim của con bé, vậy toàn bộ Bách Hoa Lâu sẽ thuộc về tay chúng ta!"
"Một khi Đoàn vương phủ khống chế được tổ chức Bách Hoa Lâu, vậy kế hoạch của bổn vương sẽ như hổ thêm cánh, hiểu chưa?"
Đoàn vương phủ nhìn Thế tử, lạnh lùng nói.
"Vâng thưa cha, con trai nhất định sẽ cua đổ người phụ nữ này."
Đoàn thế tử gật đầu.
Ở trụ sở chính của Chiến bộ Long Quốc, Quân Đao đứng trước mặt Long Chiến Thiên: "Long soái, ngài xem chuyện này nên giải quyết như thế nào?"
"Người này làm việc không hề kiêng nể gì, không chỉ giết Ngụy Thiên Hiền trước mặt mọi người mà còn đắc tội cả Đoàn thế tử và quân đoàn Bạo Hùng. Hận thù giữa cậu ta và quân đoàn Bạch Hổ còn chưa hóa giải đã thêm một quân đoàn Bạo Hùng, đúng là khiến người khác nhức đầu!"
Long Chiến Thiên xoa đầu, cảm thán.
"Long soái, mặc dù hiện tại tôi vẫn chưa thể xác định nhưng rất có thể đối phương chính là đệ tử của chiến thần Thiên Sách, bởi vậy tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì!"
Quân Đao trầm giọng nói.
"Tôi biết, nếu thằng nhóc này gặp chuyện, với tính tình của tên Tiêu Thiên Sách kia, không lật trời thì cũng quậy tung Long Quốc, tôi vẫn còn muốn sống thêm vài năm nữa đây!"
Long Chiến Thiên mỉm cười bất đắc dĩ, dặn dò:
"Truyền lệnh của tôi, đè việc này xuống, nói với quận trưởng quận Giang Nam, không được làm gì cậu ta. Báo cho quân đoàn Bạo Hùng bên kia nữa, không được làm bất cứ chuyện gì vi phạm quân lệnh, về phần Đoàn vương phủ, tôi sẽ tự mình đến cửa thăm hỏi!"
"Vâng, Long soái!" Quân Đao gật đầu.
"Đúng rồi, phía bên Lưu Ly Quốc có tin tức gì không?" Long Chiến Thiên hỏi.
"Ngoại trừ phái một nhóm cao thủ đã cảo tạo gien đến đối phó Diệp Phàm thì im phăng phắc!" Quân Đao. báo cáo.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
3. Phản Ứng Ngắt Quãng
4. Thâm Tình Đến Muộn Không Bằng Cỏ Rác
=====================================
"Với tính cách của đám người Lưu Ly Quốc, nếu bọn họ đã xé hủy hiệp ước đồng mình thì tuyệt đối không có khả năng im hơi lặng tiếng. Tôi linh cảm đây chỉ là sự tĩnh lặng trước giông tố mà thôi, xem ra không lâu sau sẽ bùng nổ đại chiến rồi, chúng ta cũng phải chuẩn bị càng sớm càng tốt."
Long Chiến Thiên thản nhiên nói.
"Long soái yên tâm, hiện giờ Long Quốc đã không phải là Long Quốc hai mươi năm trước, cho dù năm nước kia có quay lại, chúng ta cũng không cần e ngại!"
Quân Đao tự tin nói.
"Long Quốc bây giờ đúng thật đã khác xa năm đó, phát triển hùng mạnh hơn rồi, đồng thời cũng dẫn tới nhiều người ghen ghét, một khi thật sự xảy ra đại chiến sẽ không chỉ đơn giản là liên quân năm nước!"
Trong mắt Long Chiến Thiên lóe lên tia phức tạp, khẽ thở dài.
Đế Đô, trong một biệt thự được canh giữ sâm nghiêm, Thương Liệt mặt mũi tái nhợt đang quỳ gối, trước mặt ông ta là một người đàn ông mặc áo bào đỏ. thẫm. Trên người đối phương tỏa ra luồng uy áp vô hình, tay cầm một điếu xì gà, không ngừng nhả khói.
Người này chính là Phần Diễm Long Thủ, một trong tám vị Long Thủ của điện Long Vương.
"Ngụy Thiên Hiền chết như thế?"
Phần Diễm Long Thủ rít một ngụm xì gà, lạnh lùng hỏi.
"Long Thủ, là thuộc hạ vô năng!"
Long tướng Thương Liệt cúi đầu bẩm báo với Phần Diễm Long Thủ, ho khùng khục.
"Ngay cả Ngụy Thiên Hiền cũng không phải đối thủ của tên kia, không thể trách ông được!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.