Bảy X Hoan Khiển: Mẹ Kế Của Tôi
Chương 32: .1: Đệ Tứ X - Hoan Khiển (14)
Lương Hạc
26/03/2024
Thích? Cô còn chán ghét muốn chết!
Chu Yến bị Hàn Nặc Đông đè ở dưới khiến cô không thể động đậy được, cô rất muốn phun một ngụm nước bọt vào mắt cậu, nhưng vừa ngước mắt lên, cô đã nhìn thấy trong tròng mắt đen láy của Hàn Nặc Đông ngấn nước ướt dầm dề, sáng ngời hồn nhiên, giống như một cái hồ sạch sẽ bên dưới ánh trăng. Đứa trẻ ngồi xổm xuống muốn làm dịu cơn khát của mình, không có một chút giả vờ che đậy nào cả, dục vọng đến rất đơn giản và trực tiếp.
Cô ngẩn ngơ, muốn hỏi tại sao cậu lại khóc, nhưng chưa kịp nói ra thì đôi mắt của Hàn Nặc Đông đã cong lên, cười. “Dì không nói thì chính là thích con, Tiểu Yến Yến, dì thích con he he…”
Cậu không quan tâm cô có nghĩ mình là một tên tâm thần không, cậu chỉ lo hôn cô, nụ hôn hỗn loạn ngẫu hứng, mổ nhẹ lên mặt và cổ của cô, xuống đến ngực, tham lam lưu luyến gặm cắn từ trái qua phải, rất muốn mút vào, cậu hút núm vú vào trong miệng của mình, dường như trở về thời còn bé… Dùng môi lưỡi để biết tư vị của thế giới này, là vị sữa, là mùi vị của làn da, là hương vị người mẹ trẻ.
Hàn Nặc Đông cắn cô khiến cô vừa ngứa lại vừa đau, cô dơ tay đẩy cậu ra. “Con có biết xấu hổ hay không vậy… Biết xấu hổ không!”
“Không biết xấu hổ, chỉ muốn dì!” Cậu lại đứng dậy, hạ thân vẫn không quân dùng sức đâm vào bên trong, rút ra, đẩy qua đẩy lại hai cái khiến Chu Yến không nói được câu gì nữa, cô chỉ có thể rên rỉ thở dốc, cong eo nghênh đón, hai tay hai chân bị ghì chặt lên trên bàn như tư thế khỉ ôm cây. Thỉnh thoảng cậu sẽ đâm vào sâu bên trong, dâm dịch chảy ra, cô cảm thấy vừa khó chịu vừa sung sướng, cô rụt cổ kêu lên một tiếng, cả người co lại, khiến cậu khó mà rút ra được.
Hàn Nặc Đông nào có kinh nghiệm, cậu cảm thấy quy đầu bị cắn miệng nhỏ kia cắn nuốt liên tục, lúc này cậu rất muốn bắn, cơ bắp của cậu không khống chế được mà vặn vẹo, Hàn Nặc Đông nhanh chóng rút dương vật ra. “A, con quên đeo bao!”
Cậu nhảy về phòng, sau đó lại quay trở lại như một cơn lốc, chắc chỉ mất một vài giây. Chu Yến kinh ngạc khi thấy chân cẳng của cậu nhanh nhẹn như vậy, nhảy nhót lung tung còn rất linh hoạt! Cô nhìn người đàn ông tinh trùng lên não này sau đó bật cười bất đắc dĩ, bất kể lớn như thế nào thì bộ dáng chật vật như vậy đều là một bất hạnh.
“Con tới, Tiểu Yến…” Đôi mắt của Hàn Nặc Đông đỏ hoe, cậu thô bạo lật người Chu Yến lại, đè cô lên sô pha, một chân duỗi thẳng, một chân chống đỡ phần trên, nắm lấy dương vật đang đeo chiếc mũ mỏng manh của mình lao về phía trước.
Cậu nào hiểu được cảm giác chật hẹp khi tiến vào từ phía sau, cậu bóp chặt lấy cặp mông của Chu Yến, chỉ đi vào một nửa đã không chịu nổi mà chậm rãi xuất tinh. Lòng bàn tay của cậu co rút lại, mũi cay cay, cậu dừng lại một chút, tách mông của cô ra sau đó xoa lên cúc huyệt, lại nằm đè lên mông của cô, liếm cúc huyệt nhăn nhúm kia một cái, bỗng nhiên cô thổi khí một cái cúc huyệt banh ra… Phốc phốc!
“A!”
“Ha ha! Dì nhỏ, dì đánh rắm vào trong miệng của con rồi!”
Chu Yến đã lường trước được sở thích xấu xa của người này, nhưng cô không ngờ cậu còn có sở thích biến thái đến như vậy, lúc này còn muốn cắn lỗ đít của cô, cô trở nên căng thẳng, vòng eo duỗi thẳng ra, nơi nào cũng trở nên căng chặt. Lợi dụng lúc này, Hàn Nặc Đông lại đẩy mạnh côn thịt vào bên trong.
“A!” Hai người cùng rên rỉ một tiếng, Hàn Nặc Đông càng hét lớn hơn. “Ưm! A, thoải mái chết ông đây rồi!”
Hàn Nặc Đông không hề khoa trương, quy đầu ngập trong nộn thịt, nước từ trong hoa huyệt chảy ra, côn thịt bị mút chặt đến mức phải dừng lại, lúc này cậu mới trở nên khốn nạn nhưng ai ngờ chuyện nam nữ có thể khiến người ta mất hồn như vậy.
“Lão Hàn chắc chắn yêu dì đến chết nhỉ, đệch, nếu con mà là ông ấy, con sẽ chẳng đi đâu cả, mỗi ngày đều nằm ở nhà đụ bà xã…. Ông ấy có bao giờ đụ dì từ phía sau không? Dì cũng kẹp ông ấy chặt đến vậy sao… Tiểu Yến Yến của con, hửm?”
Chu Yến tức giận trừng mắt nhìn cậu, nhưng ánh mắt lúc này của cô quá quyến rũ, mị nhãn như tơ còn mang theo chút u oán, Hàn Nặc Đông nhìn cũng cảm thấy đau lòng. Cậu đành phải kéo Chu Yến đứng dậy, để hai người kề sát vào nhau, như vậy cậu sẽ vào được sâu hơn, lúc này cậu mới có cảm giác được vùi vào trong từng tấc da tấc thịt trong cơ thể của cô, dường như có thể nảy mầm nở hoa, lại hoá thành máu thịt để dung hợp hoàn toàn cùng cô.
“Con…. Con không sợ dì nói cho bố của con sao…” Giọng nói của Chu Yến run run, cô không phân biệt được khi mình nói ra câu này là đang muốn uy hiếp hay khiêu khích cậu.
“Dì nói cho ông ấy con cũng không sợ, chẳng lẽ dì nói với ông ấy con đã yêu bà xã của ông ấy đến chết, cõng ông ấy để làm tình với bà xã của ông ấy khiến dâm thuỷ chảy ròng ròng…” Hàn Nặc Đông cười xấu xa, dưới thân vẫn chậm rãi cắm vào rút ra, nhìn thấy đôi môi mềm mại đỏ hồng của người phía dưới, cậu không nhịn được mà nắm lấy cằm của cô để hôn lên đôi môi đó, những tiếng nức nở của Chu Yến cũng bị cậu nuốt hết vào trong miệng.
“.... Tiểu Yến Yến, con đụ dì đến nghiện rồi, làm sao bây giờ… Sau này mỗi ngày con đều muốn đụ dì…. Hơn nữa ngày nào cũng phải đụ làm dì không xuống nổi giường.”
Thiếu niên nói ra tâm sự của mình, Hàn Nặc Đông cảm nhận được khoái cảm, cậu bắt đầu đẩy nhanh tốc độ, tràn đầy sự tham vọng và không cam lòng. “Tiểu Yến Yến, để con đụ dì thêm một lần nữa, lát nữa con vẫn muốn đụ dì…”
Chu Yến đã sớm hồn lìa khỏi xác, vậy nên cô cũng chưa phát hiện ra ý đồ này của cậu, cô chỉ cảm thấy Diêm Vương thô bạo đang sống sờ sờ này cũng rất biết lăn lộn người khác, từ trước đến sau, từ trên xuống dưới… Hiện tại còn nhớ thương đến lần sau! Đúng thật là…
Chu Yến bị Hàn Nặc Đông đè ở dưới khiến cô không thể động đậy được, cô rất muốn phun một ngụm nước bọt vào mắt cậu, nhưng vừa ngước mắt lên, cô đã nhìn thấy trong tròng mắt đen láy của Hàn Nặc Đông ngấn nước ướt dầm dề, sáng ngời hồn nhiên, giống như một cái hồ sạch sẽ bên dưới ánh trăng. Đứa trẻ ngồi xổm xuống muốn làm dịu cơn khát của mình, không có một chút giả vờ che đậy nào cả, dục vọng đến rất đơn giản và trực tiếp.
Cô ngẩn ngơ, muốn hỏi tại sao cậu lại khóc, nhưng chưa kịp nói ra thì đôi mắt của Hàn Nặc Đông đã cong lên, cười. “Dì không nói thì chính là thích con, Tiểu Yến Yến, dì thích con he he…”
Cậu không quan tâm cô có nghĩ mình là một tên tâm thần không, cậu chỉ lo hôn cô, nụ hôn hỗn loạn ngẫu hứng, mổ nhẹ lên mặt và cổ của cô, xuống đến ngực, tham lam lưu luyến gặm cắn từ trái qua phải, rất muốn mút vào, cậu hút núm vú vào trong miệng của mình, dường như trở về thời còn bé… Dùng môi lưỡi để biết tư vị của thế giới này, là vị sữa, là mùi vị của làn da, là hương vị người mẹ trẻ.
Hàn Nặc Đông cắn cô khiến cô vừa ngứa lại vừa đau, cô dơ tay đẩy cậu ra. “Con có biết xấu hổ hay không vậy… Biết xấu hổ không!”
“Không biết xấu hổ, chỉ muốn dì!” Cậu lại đứng dậy, hạ thân vẫn không quân dùng sức đâm vào bên trong, rút ra, đẩy qua đẩy lại hai cái khiến Chu Yến không nói được câu gì nữa, cô chỉ có thể rên rỉ thở dốc, cong eo nghênh đón, hai tay hai chân bị ghì chặt lên trên bàn như tư thế khỉ ôm cây. Thỉnh thoảng cậu sẽ đâm vào sâu bên trong, dâm dịch chảy ra, cô cảm thấy vừa khó chịu vừa sung sướng, cô rụt cổ kêu lên một tiếng, cả người co lại, khiến cậu khó mà rút ra được.
Hàn Nặc Đông nào có kinh nghiệm, cậu cảm thấy quy đầu bị cắn miệng nhỏ kia cắn nuốt liên tục, lúc này cậu rất muốn bắn, cơ bắp của cậu không khống chế được mà vặn vẹo, Hàn Nặc Đông nhanh chóng rút dương vật ra. “A, con quên đeo bao!”
Cậu nhảy về phòng, sau đó lại quay trở lại như một cơn lốc, chắc chỉ mất một vài giây. Chu Yến kinh ngạc khi thấy chân cẳng của cậu nhanh nhẹn như vậy, nhảy nhót lung tung còn rất linh hoạt! Cô nhìn người đàn ông tinh trùng lên não này sau đó bật cười bất đắc dĩ, bất kể lớn như thế nào thì bộ dáng chật vật như vậy đều là một bất hạnh.
“Con tới, Tiểu Yến…” Đôi mắt của Hàn Nặc Đông đỏ hoe, cậu thô bạo lật người Chu Yến lại, đè cô lên sô pha, một chân duỗi thẳng, một chân chống đỡ phần trên, nắm lấy dương vật đang đeo chiếc mũ mỏng manh của mình lao về phía trước.
Cậu nào hiểu được cảm giác chật hẹp khi tiến vào từ phía sau, cậu bóp chặt lấy cặp mông của Chu Yến, chỉ đi vào một nửa đã không chịu nổi mà chậm rãi xuất tinh. Lòng bàn tay của cậu co rút lại, mũi cay cay, cậu dừng lại một chút, tách mông của cô ra sau đó xoa lên cúc huyệt, lại nằm đè lên mông của cô, liếm cúc huyệt nhăn nhúm kia một cái, bỗng nhiên cô thổi khí một cái cúc huyệt banh ra… Phốc phốc!
“A!”
“Ha ha! Dì nhỏ, dì đánh rắm vào trong miệng của con rồi!”
Chu Yến đã lường trước được sở thích xấu xa của người này, nhưng cô không ngờ cậu còn có sở thích biến thái đến như vậy, lúc này còn muốn cắn lỗ đít của cô, cô trở nên căng thẳng, vòng eo duỗi thẳng ra, nơi nào cũng trở nên căng chặt. Lợi dụng lúc này, Hàn Nặc Đông lại đẩy mạnh côn thịt vào bên trong.
“A!” Hai người cùng rên rỉ một tiếng, Hàn Nặc Đông càng hét lớn hơn. “Ưm! A, thoải mái chết ông đây rồi!”
Hàn Nặc Đông không hề khoa trương, quy đầu ngập trong nộn thịt, nước từ trong hoa huyệt chảy ra, côn thịt bị mút chặt đến mức phải dừng lại, lúc này cậu mới trở nên khốn nạn nhưng ai ngờ chuyện nam nữ có thể khiến người ta mất hồn như vậy.
“Lão Hàn chắc chắn yêu dì đến chết nhỉ, đệch, nếu con mà là ông ấy, con sẽ chẳng đi đâu cả, mỗi ngày đều nằm ở nhà đụ bà xã…. Ông ấy có bao giờ đụ dì từ phía sau không? Dì cũng kẹp ông ấy chặt đến vậy sao… Tiểu Yến Yến của con, hửm?”
Chu Yến tức giận trừng mắt nhìn cậu, nhưng ánh mắt lúc này của cô quá quyến rũ, mị nhãn như tơ còn mang theo chút u oán, Hàn Nặc Đông nhìn cũng cảm thấy đau lòng. Cậu đành phải kéo Chu Yến đứng dậy, để hai người kề sát vào nhau, như vậy cậu sẽ vào được sâu hơn, lúc này cậu mới có cảm giác được vùi vào trong từng tấc da tấc thịt trong cơ thể của cô, dường như có thể nảy mầm nở hoa, lại hoá thành máu thịt để dung hợp hoàn toàn cùng cô.
“Con…. Con không sợ dì nói cho bố của con sao…” Giọng nói của Chu Yến run run, cô không phân biệt được khi mình nói ra câu này là đang muốn uy hiếp hay khiêu khích cậu.
“Dì nói cho ông ấy con cũng không sợ, chẳng lẽ dì nói với ông ấy con đã yêu bà xã của ông ấy đến chết, cõng ông ấy để làm tình với bà xã của ông ấy khiến dâm thuỷ chảy ròng ròng…” Hàn Nặc Đông cười xấu xa, dưới thân vẫn chậm rãi cắm vào rút ra, nhìn thấy đôi môi mềm mại đỏ hồng của người phía dưới, cậu không nhịn được mà nắm lấy cằm của cô để hôn lên đôi môi đó, những tiếng nức nở của Chu Yến cũng bị cậu nuốt hết vào trong miệng.
“.... Tiểu Yến Yến, con đụ dì đến nghiện rồi, làm sao bây giờ… Sau này mỗi ngày con đều muốn đụ dì…. Hơn nữa ngày nào cũng phải đụ làm dì không xuống nổi giường.”
Thiếu niên nói ra tâm sự của mình, Hàn Nặc Đông cảm nhận được khoái cảm, cậu bắt đầu đẩy nhanh tốc độ, tràn đầy sự tham vọng và không cam lòng. “Tiểu Yến Yến, để con đụ dì thêm một lần nữa, lát nữa con vẫn muốn đụ dì…”
Chu Yến đã sớm hồn lìa khỏi xác, vậy nên cô cũng chưa phát hiện ra ý đồ này của cậu, cô chỉ cảm thấy Diêm Vương thô bạo đang sống sờ sờ này cũng rất biết lăn lộn người khác, từ trước đến sau, từ trên xuống dưới… Hiện tại còn nhớ thương đến lần sau! Đúng thật là…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.