Chương 36: .1: Sắc Kệ ( 18 ) Kỳ Anh Hàn
Lương Hạc
26/03/2024
Cuộc họp báo cáo tài vụ của tập đoàn Tin Khoa được sắp xếp vào tuần thứ nhất của tháng mười hai.
chủ yếu là các thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn bao gồm giám đốc các bộ phận đi khắp cả nước và bắt đầu làm công tác báo cáo, đây cũng là một hoạt động của tập đoàn mà giám đốc mỗi năm đều phải tham gia.
Trạm thứ nhất là Đại Liên.
Cũng giống như thường lên, giám đốc các bộ phận cùng với giám sát của công ty chi nhánh sẽ làm tiệc tẩy trần cho các sếp ở khách sạn.
Nhiệt độ không khí ở khu vực Đông Bắc gần 0 độ, gió lạnh giống như lưỡi đao nhỏ cứa vào làn da, Kỳ Hạnh Trinh mang một cái áo khoác lông vũ còn ngại lạnh, vào khách sạn một lúc lâu mới cảm thấy ấm áp trở lại.
Kỳ Hạnh Trinh xuống lầu dự tiệc thì đã muộn, Kỳ Trung Nam đều đã nói xong lời phát biểu của mình, cô vào cửa thì vỗ tay.
Giám đốc Lý của công ty chi nhanh mắt nhìn thấy cô, vội vàng đi qua hỏi han ân cần, biết được cô không thoải mái cũng không miễn cưỡng cô nói cái gì, sắp xếp cho cô ngồi ở giữa hai người Kỳ Trung Nam cùng Kỳ Anh Hàn, còn mình thì nâng chén kính rượu.
Kỳ Trung Nam ở một bên rót rượu nho cho Kỳ Hạnh Trinh, thấp giọng hỏi: “Sắc mặt cháu không được tốt, là bị cứng lại vì lạnh à?”
“Có một chút, lúc đi xuống từ trên máy bay cảm thấy lạnh, hiện tại đầu có hơi đau.”
“Thư kí Tiêu kia của cháu đâu? Cậu ta không mang theo thuốc tới sao? Không mang thì bảo cậu ta đi mua một ít.”
“Dạ.”
Kỳ Anh Hàn ở bên tay phải nghe thấy rõ ràng, tuy rằng biết bộ dáng cô uể oải không phấn chấn hơn phân nửa là bởi vì phải làm báo cáo công nhân áp lực lớn, nhưng vẫn không yên tâm, duỗi qua tay sờ sờ cái trán cô: “Em cũng không có phát sốt a, đừng tự mình dọa chính mình.”
Kỳ Hạnh Trinh còn muốn làm nũng, nhưng vừa ngẩng đầu lên đã thấy Kỳ Mẫn đối diện châm chọc mà nhìn mình, một giọng nói rầm rì nhỏ lại sao đó nuốt trở về.
Đồ ăn trong bữa tiệc được bưng lên, cho dù là trong thời tiết này, khách sạn cũng phục vụ những hải sản tươi ngon nhất.
Giám đốc Lý cười giới thiệu hải sản đặc sắc của khách sạn, dừng một chút nói: “Tổng giám đốc Kỳ, lần trước dạ dày của cô không tốt cũng chưa ăn được nhiều, lần này cô cũng nếm thử nhiều một chút.”
Kỳ Mẫn chen vào nói: “Tổng giám đốc Kỳ mỗi năm ra đây không phải bụng đau thì chính là đau đầu, dù sao một khi mở đại hội, cô liền không được thoải mái.”
Kỳ Hạnh Trinh nhíu mày liếc mắt trừng cậu ta một cái, giám đốc Lý không tiện nói tiếp, chỉ có thể nói: “Tổng giám đốc Kỳ làm lụng quá vất vả, vẫn là phải chú ý thân thể nhiều một chút nha!”
Kỳ Anh Hàn cười: “Lúc ra ngoài sẽ có nhiều lúc không hợp với khí hậu, đặc biệt là mỗi lần tới mùa đông, bên này đúng là cũng rất lạnh.”
Kỳ Trung Nam uống lên khẩu rượu nói: “Báo cáo cả nước năm nay kết thúc, bác sẽ đi Sydney hội hợp với Trung Thái, đón cậu ấy cùng nhau trở về nước, bên kia là mùa hè, nếu mấy đứa muốn nghỉ phép đi tránh lạnh thì có thể đi bác.”
Kỳ Hạnh Trinh cả kinh: “Chú nhỏ sẽ trở về nước sao?”
Kỳ Trung Nam gật đầu: “Cậu ấy sẽ ở trong nước ngây ngốc một khoảng thời gian.” Ngược lại nhướng mày nhìn cô: “Dù sao cuối năm cháu cũng muốn nghỉ ngơi, đi cùng với bác đi.”
“Được ạ.” Kỳ Hạnh Trinh cũng không dám trước mặt công chúng nói một chữ không với bác cả của mình.
Kỳ Anh Hàn cười: “Cháu cũng muốn đi nghỉ một cái.”
Kỳ Trung Nam không để ý đến anh ta, ngẩng đầu nhìn Kỳ Mẫn đối diện: “Con không ở cùng bạn gái mình sao?”
bạn gái hả?!
Tất cả mọi người trong bàn đều chấn kinh rồi, trái tim của Kỳ Hạnh Trinh lập tức nhảy lên, hai bên thái dương cũng rầm rầm nhảy loạn, chỉ sợ Kỳ Trung Nam còn muốn tiếp tục nói ——
Nhưng mà tiếp tục nói lại không phải là Kỳ Trung Nam, mà là Kỳ Diệp ở bên cạnh vẫn luôn không nói chuyện, anh ta nhìn mọi người một vòng nói: “Tôi hình như đã bỏ lỡ cái gì đó nha.”
Kỳ Anh Hàn cũng cười với Kỳ Mẫn: “Không nghĩ tới anh không chút tiếng động mà đã xuống tay rồi sao?”
Kỳ Hạnh Trinh vội ngắt lời: “Ai, em đau đầu quá không chịu nổi, đi về trước nhé.”
Kỳ Trung Nam ở phía dưới đè tay lại cô, trên mặt lại không chút thay đổi, tiếp tục nói với Kỳ Mẫn: “Con đã quên rồi sao? Lần trước con cho ba xem ảnh bạn gái con, không phải cô ấy nói muốn cuối năm đi Sydney hay sao?”
Trong lời nói có chuyện.
Ngón tay của Kỳ Mẫn vuốt ve cái ly pha lê, cong môi lên tự nói một câu: “Dạ, vậy tính con thêm một phần nữa đi.”
“Tôi xin lỗi không thể ngồi tiếp được, mọi người từ từ ăn.” Kỳ Hạnh Trinh đứng dậy tạm biệt, gần như là đang chạy trốn vậy, Kỳ Anh Hàn lập tức đứng lên: “Anh đi cùng em.”
Kỳ Trung Ngọc đang ngồi ở một khác bàn cúi đầu lau lau miệng, ưu nhã mà cầm lấy chén trà uống một ngụm, nhíu mày —— tuy là trà phổ nhị thượng đẳng, nhưng đáng tiếc không tỉnh được trà, hương vị nặng nề, trong miệng tràn đầy mùi vị pháo hoa, cô ta buông chén trà xuống, nói với Tiêu Hiền ở bên cạnh: “Tôi nhớ rõ hình như cậu cầm thuốc giảm đau?”
Tiêu Hiền vội buông chiếc đũa xuống, lập tức đứng dậy: “Đúng, tôi sẽ đi lấy cho tổng giám đốc Kỳ.” Dứt lời cũng đứng dậy rời đi.
Lúc tiệc tối kết thúc, Kỳ Trung Ngọc đi đến phòng Kỳ Hạnh Trinh thăm cô, nhưng Kỳ Hạnh Trinh đã ngủ rồi, trong phòng chỉ có hai người Kỳ Anh Hàn cùng Tiêu Hiền, thấy cô ta tiến vào, đều gật đầu chào hỏi.
Kỳ Trung Ngọc nhẹ chạy bộ qua đi nhìn thoáng người trên giường, âm thanh nhẹ nhàng hỏi: “Ngủ rồi sao?”
chủ yếu là các thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn bao gồm giám đốc các bộ phận đi khắp cả nước và bắt đầu làm công tác báo cáo, đây cũng là một hoạt động của tập đoàn mà giám đốc mỗi năm đều phải tham gia.
Trạm thứ nhất là Đại Liên.
Cũng giống như thường lên, giám đốc các bộ phận cùng với giám sát của công ty chi nhánh sẽ làm tiệc tẩy trần cho các sếp ở khách sạn.
Nhiệt độ không khí ở khu vực Đông Bắc gần 0 độ, gió lạnh giống như lưỡi đao nhỏ cứa vào làn da, Kỳ Hạnh Trinh mang một cái áo khoác lông vũ còn ngại lạnh, vào khách sạn một lúc lâu mới cảm thấy ấm áp trở lại.
Kỳ Hạnh Trinh xuống lầu dự tiệc thì đã muộn, Kỳ Trung Nam đều đã nói xong lời phát biểu của mình, cô vào cửa thì vỗ tay.
Giám đốc Lý của công ty chi nhanh mắt nhìn thấy cô, vội vàng đi qua hỏi han ân cần, biết được cô không thoải mái cũng không miễn cưỡng cô nói cái gì, sắp xếp cho cô ngồi ở giữa hai người Kỳ Trung Nam cùng Kỳ Anh Hàn, còn mình thì nâng chén kính rượu.
Kỳ Trung Nam ở một bên rót rượu nho cho Kỳ Hạnh Trinh, thấp giọng hỏi: “Sắc mặt cháu không được tốt, là bị cứng lại vì lạnh à?”
“Có một chút, lúc đi xuống từ trên máy bay cảm thấy lạnh, hiện tại đầu có hơi đau.”
“Thư kí Tiêu kia của cháu đâu? Cậu ta không mang theo thuốc tới sao? Không mang thì bảo cậu ta đi mua một ít.”
“Dạ.”
Kỳ Anh Hàn ở bên tay phải nghe thấy rõ ràng, tuy rằng biết bộ dáng cô uể oải không phấn chấn hơn phân nửa là bởi vì phải làm báo cáo công nhân áp lực lớn, nhưng vẫn không yên tâm, duỗi qua tay sờ sờ cái trán cô: “Em cũng không có phát sốt a, đừng tự mình dọa chính mình.”
Kỳ Hạnh Trinh còn muốn làm nũng, nhưng vừa ngẩng đầu lên đã thấy Kỳ Mẫn đối diện châm chọc mà nhìn mình, một giọng nói rầm rì nhỏ lại sao đó nuốt trở về.
Đồ ăn trong bữa tiệc được bưng lên, cho dù là trong thời tiết này, khách sạn cũng phục vụ những hải sản tươi ngon nhất.
Giám đốc Lý cười giới thiệu hải sản đặc sắc của khách sạn, dừng một chút nói: “Tổng giám đốc Kỳ, lần trước dạ dày của cô không tốt cũng chưa ăn được nhiều, lần này cô cũng nếm thử nhiều một chút.”
Kỳ Mẫn chen vào nói: “Tổng giám đốc Kỳ mỗi năm ra đây không phải bụng đau thì chính là đau đầu, dù sao một khi mở đại hội, cô liền không được thoải mái.”
Kỳ Hạnh Trinh nhíu mày liếc mắt trừng cậu ta một cái, giám đốc Lý không tiện nói tiếp, chỉ có thể nói: “Tổng giám đốc Kỳ làm lụng quá vất vả, vẫn là phải chú ý thân thể nhiều một chút nha!”
Kỳ Anh Hàn cười: “Lúc ra ngoài sẽ có nhiều lúc không hợp với khí hậu, đặc biệt là mỗi lần tới mùa đông, bên này đúng là cũng rất lạnh.”
Kỳ Trung Nam uống lên khẩu rượu nói: “Báo cáo cả nước năm nay kết thúc, bác sẽ đi Sydney hội hợp với Trung Thái, đón cậu ấy cùng nhau trở về nước, bên kia là mùa hè, nếu mấy đứa muốn nghỉ phép đi tránh lạnh thì có thể đi bác.”
Kỳ Hạnh Trinh cả kinh: “Chú nhỏ sẽ trở về nước sao?”
Kỳ Trung Nam gật đầu: “Cậu ấy sẽ ở trong nước ngây ngốc một khoảng thời gian.” Ngược lại nhướng mày nhìn cô: “Dù sao cuối năm cháu cũng muốn nghỉ ngơi, đi cùng với bác đi.”
“Được ạ.” Kỳ Hạnh Trinh cũng không dám trước mặt công chúng nói một chữ không với bác cả của mình.
Kỳ Anh Hàn cười: “Cháu cũng muốn đi nghỉ một cái.”
Kỳ Trung Nam không để ý đến anh ta, ngẩng đầu nhìn Kỳ Mẫn đối diện: “Con không ở cùng bạn gái mình sao?”
bạn gái hả?!
Tất cả mọi người trong bàn đều chấn kinh rồi, trái tim của Kỳ Hạnh Trinh lập tức nhảy lên, hai bên thái dương cũng rầm rầm nhảy loạn, chỉ sợ Kỳ Trung Nam còn muốn tiếp tục nói ——
Nhưng mà tiếp tục nói lại không phải là Kỳ Trung Nam, mà là Kỳ Diệp ở bên cạnh vẫn luôn không nói chuyện, anh ta nhìn mọi người một vòng nói: “Tôi hình như đã bỏ lỡ cái gì đó nha.”
Kỳ Anh Hàn cũng cười với Kỳ Mẫn: “Không nghĩ tới anh không chút tiếng động mà đã xuống tay rồi sao?”
Kỳ Hạnh Trinh vội ngắt lời: “Ai, em đau đầu quá không chịu nổi, đi về trước nhé.”
Kỳ Trung Nam ở phía dưới đè tay lại cô, trên mặt lại không chút thay đổi, tiếp tục nói với Kỳ Mẫn: “Con đã quên rồi sao? Lần trước con cho ba xem ảnh bạn gái con, không phải cô ấy nói muốn cuối năm đi Sydney hay sao?”
Trong lời nói có chuyện.
Ngón tay của Kỳ Mẫn vuốt ve cái ly pha lê, cong môi lên tự nói một câu: “Dạ, vậy tính con thêm một phần nữa đi.”
“Tôi xin lỗi không thể ngồi tiếp được, mọi người từ từ ăn.” Kỳ Hạnh Trinh đứng dậy tạm biệt, gần như là đang chạy trốn vậy, Kỳ Anh Hàn lập tức đứng lên: “Anh đi cùng em.”
Kỳ Trung Ngọc đang ngồi ở một khác bàn cúi đầu lau lau miệng, ưu nhã mà cầm lấy chén trà uống một ngụm, nhíu mày —— tuy là trà phổ nhị thượng đẳng, nhưng đáng tiếc không tỉnh được trà, hương vị nặng nề, trong miệng tràn đầy mùi vị pháo hoa, cô ta buông chén trà xuống, nói với Tiêu Hiền ở bên cạnh: “Tôi nhớ rõ hình như cậu cầm thuốc giảm đau?”
Tiêu Hiền vội buông chiếc đũa xuống, lập tức đứng dậy: “Đúng, tôi sẽ đi lấy cho tổng giám đốc Kỳ.” Dứt lời cũng đứng dậy rời đi.
Lúc tiệc tối kết thúc, Kỳ Trung Ngọc đi đến phòng Kỳ Hạnh Trinh thăm cô, nhưng Kỳ Hạnh Trinh đã ngủ rồi, trong phòng chỉ có hai người Kỳ Anh Hàn cùng Tiêu Hiền, thấy cô ta tiến vào, đều gật đầu chào hỏi.
Kỳ Trung Ngọc nhẹ chạy bộ qua đi nhìn thoáng người trên giường, âm thanh nhẹ nhàng hỏi: “Ngủ rồi sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.