Bé Con Ba Tuổi Rưỡi Được Các Anh Trai Cưng Chiều
Chương 15: Anh Trai Nhỏ, Có Phải Anh Sợ Không ?
Miêu Kim Kim
12/07/2024
Căn nhà tốt nhất?
Biệt thự này chiếm diện tích rất lớn, chỉ là nó rất bẩn, cửa sắt bên ngoài đã rỉ sét cả, bên trên toàn là mạng nhện, biệt thự lại còn ở chỗ khá vắng vẻ trong thôn.
Lúc này trời cũng trở nên âm u, càng làm biệt thự này u ám một cách kỳ lạ.
Bắp chân của Tô Bắc đang run đây.
Cậu cái gì cũng không sợ, nhưng cậu sợ ma!!
Cậu còn không dám xem phim ma!
Nhưng đây là đang phát trực tiếp, bao nhiêu fan đang xem kia kìa, bên người còn có một nhóc con nữa, cậu tuyệt đối sẽ không chịu thua!
"Anh trai nhỏ, có phải anh sợ không?"
Tiểu Tinh Tinh thấp, vừa vặn có thể nhìn thấy chân run của cậu, "Chân của anh đang run sao?"
"Anh đừng sợ nha, Tiểu Tinh Tinh bảo vệ anh!"
Cái tay mũm mĩm của Tiểu Tinh Tinh vỗ vỗ ngực, cười mềm mại với cậu.
Tô Bắc: ...
Tô Bắc nuốt nước miếng, yên lặng khống chế cho hai chân của mình đừng run nữa, nhưng giọng nói vẫn mang chút âm rung, hoàn toàn không có sự thong dong lúc trước.
"Còn lâu anh mới sợ!"
"Em tưởng rằng anh là nhóc ba tuổi như em chắc!"
Thế à...
Hóa ra chân run không nhất định là đang sợ.
Tiểu Tinh Tinh cái hiểu cái không nhẹ gật đầu, học được rồi.
"Vậy chúng ta mau vào đi thôi, trời chuẩn bị mưa rồi."
Tiểu Tinh Tinh nói rồi đi vào trong, Tô Bắc định kéo cô bé lại nhưng không kéo được.
Tô Bắc nhìn về phía người của tổ sản xuất, âm thầm cắn răng: "Đây chính là biệt thự sang trọng à?"
Đây hẳn là biệt thự thăng thiên mới đúng!
Người của tổ sản xuất cười hì hì: "Đúng, biệt thự này không sang trọng sao?"
"Vậy các anh nhìn xem! So sánh với ảnh các anh chụp, ngoại trừ là cái biệt thự ra, còn chỗ nào giống không?"
Người của tổ sản xuất ho nhẹ một tiếng, "Quét dọn lại là giống thôi."
Tô Bắc: ...
Nói nghe nhẹ nhàng quá nhỉ!
Nơi u ám thế này, phải quét dọn thế nào!
Ai dám đi vào chứ!
Tô Bắc đang nghĩ như vậy, trời bỗng nhiên mưa to, vừa đúng nửa tiếng là bắt đầu mưa.
Tô Bắc: !!!
Quỷ quái thật sự!
"Anh Bắc, trời mưa rồi, anh còn không đến dưới mái hiên tránh mưa sao?"
"Tiểu Tinh Tinh đã ở dưới mái hiên chờ anh rồi."
Tô Bắc nghe người của tổ sản xuất nói như vậy, "..."
Cậu là không muốn đi sao?
Cậu là không dám đi!
Tô Bắc ngước mắt nhìn sang, Tiểu Tinh Tinh đang mặt đầy ngây thơ nhìn cậu, cậu cắn răng chạy vọt tới, làm gì thì cũng không thể để viên sữa nhỏ một mình đối mặt với cái biệt thự u ám này được!
Lúc này bình luận cũng nhảy liên tục.
[Khá lắm, anh Bắc, có phải anh sợ thật không vậy? Ha ha ha ha, sợ thì cứ nói, không sao đâu, chúng em sẽ không cười anh, ha ha ha ha ha...]
[Các chị em ơi, Tiểu Tinh Tinh nói chuẩn quá, đúng là nửa tiếng bắt đầu mưa! Dự báo thời tiết thành tinh sao?]
[Đạo quán Thái Vân linh lắm, Tiểu Tinh Tinh là đồ đệ của chủ đạo quán, chắc là cũng có chút bản lĩnh.]
[Trùng hợp thôi, chỉ là trời mưa thôi mà, các bạn nghĩ nhiều quá đấy.]
[Mà mặt anh Bắc trắng bệch ra rồi kìa.]
[Tổ sản xuất thật sự không làm người, như này mà cũng gọi là biệt thự sang trọng sao?]
[Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, cái nhà này thật sự rất lớn.]
Biệt thự này chiếm diện tích rất lớn, chỉ là nó rất bẩn, cửa sắt bên ngoài đã rỉ sét cả, bên trên toàn là mạng nhện, biệt thự lại còn ở chỗ khá vắng vẻ trong thôn.
Lúc này trời cũng trở nên âm u, càng làm biệt thự này u ám một cách kỳ lạ.
Bắp chân của Tô Bắc đang run đây.
Cậu cái gì cũng không sợ, nhưng cậu sợ ma!!
Cậu còn không dám xem phim ma!
Nhưng đây là đang phát trực tiếp, bao nhiêu fan đang xem kia kìa, bên người còn có một nhóc con nữa, cậu tuyệt đối sẽ không chịu thua!
"Anh trai nhỏ, có phải anh sợ không?"
Tiểu Tinh Tinh thấp, vừa vặn có thể nhìn thấy chân run của cậu, "Chân của anh đang run sao?"
"Anh đừng sợ nha, Tiểu Tinh Tinh bảo vệ anh!"
Cái tay mũm mĩm của Tiểu Tinh Tinh vỗ vỗ ngực, cười mềm mại với cậu.
Tô Bắc: ...
Tô Bắc nuốt nước miếng, yên lặng khống chế cho hai chân của mình đừng run nữa, nhưng giọng nói vẫn mang chút âm rung, hoàn toàn không có sự thong dong lúc trước.
"Còn lâu anh mới sợ!"
"Em tưởng rằng anh là nhóc ba tuổi như em chắc!"
Thế à...
Hóa ra chân run không nhất định là đang sợ.
Tiểu Tinh Tinh cái hiểu cái không nhẹ gật đầu, học được rồi.
"Vậy chúng ta mau vào đi thôi, trời chuẩn bị mưa rồi."
Tiểu Tinh Tinh nói rồi đi vào trong, Tô Bắc định kéo cô bé lại nhưng không kéo được.
Tô Bắc nhìn về phía người của tổ sản xuất, âm thầm cắn răng: "Đây chính là biệt thự sang trọng à?"
Đây hẳn là biệt thự thăng thiên mới đúng!
Người của tổ sản xuất cười hì hì: "Đúng, biệt thự này không sang trọng sao?"
"Vậy các anh nhìn xem! So sánh với ảnh các anh chụp, ngoại trừ là cái biệt thự ra, còn chỗ nào giống không?"
Người của tổ sản xuất ho nhẹ một tiếng, "Quét dọn lại là giống thôi."
Tô Bắc: ...
Nói nghe nhẹ nhàng quá nhỉ!
Nơi u ám thế này, phải quét dọn thế nào!
Ai dám đi vào chứ!
Tô Bắc đang nghĩ như vậy, trời bỗng nhiên mưa to, vừa đúng nửa tiếng là bắt đầu mưa.
Tô Bắc: !!!
Quỷ quái thật sự!
"Anh Bắc, trời mưa rồi, anh còn không đến dưới mái hiên tránh mưa sao?"
"Tiểu Tinh Tinh đã ở dưới mái hiên chờ anh rồi."
Tô Bắc nghe người của tổ sản xuất nói như vậy, "..."
Cậu là không muốn đi sao?
Cậu là không dám đi!
Tô Bắc ngước mắt nhìn sang, Tiểu Tinh Tinh đang mặt đầy ngây thơ nhìn cậu, cậu cắn răng chạy vọt tới, làm gì thì cũng không thể để viên sữa nhỏ một mình đối mặt với cái biệt thự u ám này được!
Lúc này bình luận cũng nhảy liên tục.
[Khá lắm, anh Bắc, có phải anh sợ thật không vậy? Ha ha ha ha, sợ thì cứ nói, không sao đâu, chúng em sẽ không cười anh, ha ha ha ha ha...]
[Các chị em ơi, Tiểu Tinh Tinh nói chuẩn quá, đúng là nửa tiếng bắt đầu mưa! Dự báo thời tiết thành tinh sao?]
[Đạo quán Thái Vân linh lắm, Tiểu Tinh Tinh là đồ đệ của chủ đạo quán, chắc là cũng có chút bản lĩnh.]
[Trùng hợp thôi, chỉ là trời mưa thôi mà, các bạn nghĩ nhiều quá đấy.]
[Mà mặt anh Bắc trắng bệch ra rồi kìa.]
[Tổ sản xuất thật sự không làm người, như này mà cũng gọi là biệt thự sang trọng sao?]
[Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, cái nhà này thật sự rất lớn.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.