Chương 40:
Cáp Cáp Quái Đại Vương Cáp
12/10/2023
Về đến nhà, đồ chơi với quần áo trẻ em mua lúc sáng cũng đã được giao tới cửa.
Giang Dực lại được trải nghiệm niềm vui khi mở hộp.
Nuôi em gái vui thật đó nha, có thể chơi với cô bé, lại còn có thể mua quần áo xinh đẹp cho cô bé nữa.
Đồ chơi mới ngoại trừ búp bê bằng bông, những món khác anh đểu lau lại một lần, trong đó còn có những thư Tiểu Kim Quất chưa từng được chơi, vậy nên chắc chắn cô bé sẽ thấy rất mới mẻ, cô bé với mèo thích món đồ chơi gắp gấu nhất, bên trong đó còn có mấy con gấu nhỏ nữa.
Giang Dực dạy cô bé hai lần, Tiểu Kim Quất đã nắm được cách gắp gấu rồi.
Cô bé cầm cần điều khiển, chuẩn xác gắp lên.
"Miêu miêu một cái, mình một cái."
Chiêu Tài tủi thân kêu: “Meooo ——"
[ Miêu miêu cũng muốn gắp cho Quất Quất, nhưng Miêu Miêu không có tay, Miêu Miêu không gắp được. ]
Miêu Miêu không có tay, Miêu Miêu chỉ có móng vuốt thôi, vậy nên chỉ có thể hâm mộ Tiểu Kim Quất.
Tiểu Kim Quất nhẹ nhàng kéo nó vào lòng: “Miêu Miêu có móng vuốt lợi hại nè, tao không có móng vuốt."
Cô bé cũng thường hâm mộ bàn tay lông xù của Miêu Miêu, khi duỗi tay ra nhìn vô cùng lợi hại.
Sau đó lại tiếp tục gắp gấu.
"Anh trai một cái, mình một cái."
"Miêu Miêu một cái, mình một cái."
Anh Tiểu Mãnh hình như không có hứng thú, cô bé không chia cho cậu.
Không biết qua bao lâu, máy gắp gấu đã trống trơn.
Chiêu Tài nhìn thấy đống gấu trước mặt Tiểu Kim Quất rõ ràng nhiều hơn của mình, nó rơi vào trầm tư.
Rõ ràng là Quất Quất một cái, Miêu Miêu một cái, vì sao của Quất Quất lại nhiều như vậy chứ?
Nó không nghĩ ra, rốt cuộc là tại sao?
Tiểu Kim Quất cũng không hiểu, vì sao lại như vậy chứ?
Cô bé rất yêu Miêu Miêu, cô bé không có chia ít cho Miêu Miêu đâu, vậy gấu đâu hết rồi?
Biểu cảm của hai bên đều viết rõ trên mặt, vẻ mặt đều đang rất mờ mịt.
Giang Dực cười trộm, anh không chỉ nhìn thấy, mà anh còn lấy điện thoại ra quay nữa.
Anh trai xấu xa chưa muốn nói cho Tiểu Kim Quất, nhìn dáng vẻ mờ mịt của em gái rất đáng yêu, anh không muốn để nó biến mất sớm.
Anh tắt âm lượng đi, lén lút mở video lên xem, càng xem càng thấy đáng yêu.
Vì cảm thấy vô cùng dễ thương, vậy nên anh cũng nổi hứng muốn chia sẻ.
Em gái anh đáng yêu như vậy, không thể cất đi được, anh muốn nghe người khác khen anh có em gái dễ thương.
Giang Dực tạo nhóm rồi thêm ba mẹ vào, đầu tiên là gửi video vào trong nhóm, sau đó đổi tên nhóm thành "Nhà nuôi Tiểu Kim Quất" .
Sau khi Tiểu Kim Quất trở về, Kim Như Ý luôn mang điện thoại bên người, chỉ sợ xảy ra chuyện gì đó, hoặc sợ Giang Dực sẽ không thể liên lạc với mình kịp thời, sau khi được thêm vào nhóm thì bà cũng là người nhìn thấy đầu tiên.
Đang chuẩn bị ân cần thăm hỏi một tiếng, Giang Dực đã gửi video vào trong nhóm trước rồi.
Còn chưa ấn mở ra xem đã nhìn thấy bé con đang ngồi trên thảm chơi với mèo.
Kim Như Ý kiềm chế mong muốn được xem video.
Mặc dù bé con còn nhỏ, cần phải để ý hơn, nhưng bà cũng không thể bỏ qua cảm nhận của con trai được.
Giang Dực lại được trải nghiệm niềm vui khi mở hộp.
Nuôi em gái vui thật đó nha, có thể chơi với cô bé, lại còn có thể mua quần áo xinh đẹp cho cô bé nữa.
Đồ chơi mới ngoại trừ búp bê bằng bông, những món khác anh đểu lau lại một lần, trong đó còn có những thư Tiểu Kim Quất chưa từng được chơi, vậy nên chắc chắn cô bé sẽ thấy rất mới mẻ, cô bé với mèo thích món đồ chơi gắp gấu nhất, bên trong đó còn có mấy con gấu nhỏ nữa.
Giang Dực dạy cô bé hai lần, Tiểu Kim Quất đã nắm được cách gắp gấu rồi.
Cô bé cầm cần điều khiển, chuẩn xác gắp lên.
"Miêu miêu một cái, mình một cái."
Chiêu Tài tủi thân kêu: “Meooo ——"
[ Miêu miêu cũng muốn gắp cho Quất Quất, nhưng Miêu Miêu không có tay, Miêu Miêu không gắp được. ]
Miêu Miêu không có tay, Miêu Miêu chỉ có móng vuốt thôi, vậy nên chỉ có thể hâm mộ Tiểu Kim Quất.
Tiểu Kim Quất nhẹ nhàng kéo nó vào lòng: “Miêu Miêu có móng vuốt lợi hại nè, tao không có móng vuốt."
Cô bé cũng thường hâm mộ bàn tay lông xù của Miêu Miêu, khi duỗi tay ra nhìn vô cùng lợi hại.
Sau đó lại tiếp tục gắp gấu.
"Anh trai một cái, mình một cái."
"Miêu Miêu một cái, mình một cái."
Anh Tiểu Mãnh hình như không có hứng thú, cô bé không chia cho cậu.
Không biết qua bao lâu, máy gắp gấu đã trống trơn.
Chiêu Tài nhìn thấy đống gấu trước mặt Tiểu Kim Quất rõ ràng nhiều hơn của mình, nó rơi vào trầm tư.
Rõ ràng là Quất Quất một cái, Miêu Miêu một cái, vì sao của Quất Quất lại nhiều như vậy chứ?
Nó không nghĩ ra, rốt cuộc là tại sao?
Tiểu Kim Quất cũng không hiểu, vì sao lại như vậy chứ?
Cô bé rất yêu Miêu Miêu, cô bé không có chia ít cho Miêu Miêu đâu, vậy gấu đâu hết rồi?
Biểu cảm của hai bên đều viết rõ trên mặt, vẻ mặt đều đang rất mờ mịt.
Giang Dực cười trộm, anh không chỉ nhìn thấy, mà anh còn lấy điện thoại ra quay nữa.
Anh trai xấu xa chưa muốn nói cho Tiểu Kim Quất, nhìn dáng vẻ mờ mịt của em gái rất đáng yêu, anh không muốn để nó biến mất sớm.
Anh tắt âm lượng đi, lén lút mở video lên xem, càng xem càng thấy đáng yêu.
Vì cảm thấy vô cùng dễ thương, vậy nên anh cũng nổi hứng muốn chia sẻ.
Em gái anh đáng yêu như vậy, không thể cất đi được, anh muốn nghe người khác khen anh có em gái dễ thương.
Giang Dực tạo nhóm rồi thêm ba mẹ vào, đầu tiên là gửi video vào trong nhóm, sau đó đổi tên nhóm thành "Nhà nuôi Tiểu Kim Quất" .
Sau khi Tiểu Kim Quất trở về, Kim Như Ý luôn mang điện thoại bên người, chỉ sợ xảy ra chuyện gì đó, hoặc sợ Giang Dực sẽ không thể liên lạc với mình kịp thời, sau khi được thêm vào nhóm thì bà cũng là người nhìn thấy đầu tiên.
Đang chuẩn bị ân cần thăm hỏi một tiếng, Giang Dực đã gửi video vào trong nhóm trước rồi.
Còn chưa ấn mở ra xem đã nhìn thấy bé con đang ngồi trên thảm chơi với mèo.
Kim Như Ý kiềm chế mong muốn được xem video.
Mặc dù bé con còn nhỏ, cần phải để ý hơn, nhưng bà cũng không thể bỏ qua cảm nhận của con trai được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.