Bé Con Xuyên Về Quá Khứ Được Mommy Cưng Chiều
Chương 3:
Vân Thủy Mê Tung
16/08/2024
Vậy mà chưa đầy một ngày, Minh Xán đã có chút chột dạ.
Chưa đến giờ tan học chính thức, trước cổng trường đã tập trung rất nhiều phụ huynh.
Minh Xán với nét mặt non nớt đứng giữa đám đông, trông có vẻ lạc lõng.
Lúc này điện thoại rung lên, Minh Xán cầm lên xem, là tin nhắn của Minh Thù: [Xán Xán, cô suy nghĩ đi suy nghĩ lại, vẫn thấy cháu nên tìm ba cho Miểu Miểu]
[Dù sao nuôi con không phải là trách nhiệm của riêng mẹ]
Minh Xán gõ chữ trả lời: [Cháu sẽ xem xét]
Trong lòng thì trực tiếp phủ định lời đề nghị của cô ruột.
Ba của đứa bé.
Ngay từ ngày đầu tiên nhặt được Minh Miểu, Minh Xán đã cân nhắc đến sự tồn tại của người này.
Từ nhỏ cô đã là một người rất độc lập và tự cao, thậm chí có thể nói là kiêu ngạo, thích nắm mọi thứ trong tay mình.
Cô có thể chấp nhận sinh mệnh nhỏ từ trên trời giáng xuống, bởi vì đứa bé tựa như tác phẩm của ba mẹ, nằm trong phạm vi cô chèo lái, nhưng ba của đứa trẻ thì khác, đó là một người đàn ông xa lạ không nằm trong tầm kiểm soát của cô, cho đến nay không có một xu quan hệ với cô.
Minh Xán không thể chấp nhận một mối quan hệ vay mượn tương lai mà phá vỡ nhịp sống hiện tại, chỉ nghĩ đến chuyện một người đàn ông không biết từ đâu chui ra sẽ xen vào giữa cô và Miểu Miểu thôi là cô đã thấy khó chịu phát sợ.
*
Hơn nữa, do ảnh hưởng của chuyện cũ trong gia đình, Minh Xán không mấy khao khát tình yêu.
Thân là con cái hào môn, sau này cô đại khái sẽ kết hôn chính trị, vậy thì khả năng cuộc hôn nhân đó xuất phát từ tình yêu gần như bằng không.
Một người đàn ông hiện tại xa lạ, tương lai cô cũng không thích... Minh Xán không những không muốn đi tìm anh, mà còn hy vọng anh mãi mãi không xuất hiện.
Đương nhiên, nếu Minh Xán đã quyết tâm làm một người mẹ tốt, không thể không cân nhắc đến suy nghĩ của Miểu Miểu.
Cô không cần một người chồng, nhưng đứa trẻ sẽ cần một người ba.
Minh Xán chỉ là có chút ích kỷ chưa từng nhắc đến “Ba” trước mặt Miểu Miểu, nếu Miểu Miểu nhớ ba, cần ba bên cạnh, nhất định cậu bé sẽ nói, thậm chí còn khóc lóc ăn vạ, nếu thế thì Minh Xán sẽ vượt qua muôn vàn khó khăn để đưa người ba đó đến trước mặt cậu bé.
Thật kỳ lạ.
Từ khi gặp nhau cho tới hôm nay, Minh Xán không đề cập tới, Minh Miểu thế nhưng cũng một lần cũng không có chủ động nhắc tới ba.
Giống như thể.
Người đàn ông kia ở tương lai.
Cũng không tồn tại.
Điều này khiến Minh Xán cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Cô và cô ruột đã phân tích, có hai khả năng lớn nhất:
- Một là ba của Miểu Miểu thật sự không tồn tại, Miểu Miểu là do Minh Xán sang nước ngoài thụ tinh nhân tạo mà sinh ra;
- Hai là Minh Xán của tương lai đã ly hôn với chồng, Miểu Miểu thuộc về Minh Xán, đã quen với cuộc sống không có ba bên cạnh.
Bất kể khả năng nào là sự thật, Minh Xán đều có thể thản nhiên coi như không có ông bố nào của cậu bé trước mặt Miểu Miểu.
Chưa đến giờ tan học chính thức, trước cổng trường đã tập trung rất nhiều phụ huynh.
Minh Xán với nét mặt non nớt đứng giữa đám đông, trông có vẻ lạc lõng.
Lúc này điện thoại rung lên, Minh Xán cầm lên xem, là tin nhắn của Minh Thù: [Xán Xán, cô suy nghĩ đi suy nghĩ lại, vẫn thấy cháu nên tìm ba cho Miểu Miểu]
[Dù sao nuôi con không phải là trách nhiệm của riêng mẹ]
Minh Xán gõ chữ trả lời: [Cháu sẽ xem xét]
Trong lòng thì trực tiếp phủ định lời đề nghị của cô ruột.
Ba của đứa bé.
Ngay từ ngày đầu tiên nhặt được Minh Miểu, Minh Xán đã cân nhắc đến sự tồn tại của người này.
Từ nhỏ cô đã là một người rất độc lập và tự cao, thậm chí có thể nói là kiêu ngạo, thích nắm mọi thứ trong tay mình.
Cô có thể chấp nhận sinh mệnh nhỏ từ trên trời giáng xuống, bởi vì đứa bé tựa như tác phẩm của ba mẹ, nằm trong phạm vi cô chèo lái, nhưng ba của đứa trẻ thì khác, đó là một người đàn ông xa lạ không nằm trong tầm kiểm soát của cô, cho đến nay không có một xu quan hệ với cô.
Minh Xán không thể chấp nhận một mối quan hệ vay mượn tương lai mà phá vỡ nhịp sống hiện tại, chỉ nghĩ đến chuyện một người đàn ông không biết từ đâu chui ra sẽ xen vào giữa cô và Miểu Miểu thôi là cô đã thấy khó chịu phát sợ.
*
Hơn nữa, do ảnh hưởng của chuyện cũ trong gia đình, Minh Xán không mấy khao khát tình yêu.
Thân là con cái hào môn, sau này cô đại khái sẽ kết hôn chính trị, vậy thì khả năng cuộc hôn nhân đó xuất phát từ tình yêu gần như bằng không.
Một người đàn ông hiện tại xa lạ, tương lai cô cũng không thích... Minh Xán không những không muốn đi tìm anh, mà còn hy vọng anh mãi mãi không xuất hiện.
Đương nhiên, nếu Minh Xán đã quyết tâm làm một người mẹ tốt, không thể không cân nhắc đến suy nghĩ của Miểu Miểu.
Cô không cần một người chồng, nhưng đứa trẻ sẽ cần một người ba.
Minh Xán chỉ là có chút ích kỷ chưa từng nhắc đến “Ba” trước mặt Miểu Miểu, nếu Miểu Miểu nhớ ba, cần ba bên cạnh, nhất định cậu bé sẽ nói, thậm chí còn khóc lóc ăn vạ, nếu thế thì Minh Xán sẽ vượt qua muôn vàn khó khăn để đưa người ba đó đến trước mặt cậu bé.
Thật kỳ lạ.
Từ khi gặp nhau cho tới hôm nay, Minh Xán không đề cập tới, Minh Miểu thế nhưng cũng một lần cũng không có chủ động nhắc tới ba.
Giống như thể.
Người đàn ông kia ở tương lai.
Cũng không tồn tại.
Điều này khiến Minh Xán cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Cô và cô ruột đã phân tích, có hai khả năng lớn nhất:
- Một là ba của Miểu Miểu thật sự không tồn tại, Miểu Miểu là do Minh Xán sang nước ngoài thụ tinh nhân tạo mà sinh ra;
- Hai là Minh Xán của tương lai đã ly hôn với chồng, Miểu Miểu thuộc về Minh Xán, đã quen với cuộc sống không có ba bên cạnh.
Bất kể khả năng nào là sự thật, Minh Xán đều có thể thản nhiên coi như không có ông bố nào của cậu bé trước mặt Miểu Miểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.