Bé Cưng, Tóc Giả Của Em Rớt Rồi
Chương 98: Ngoại truyện 15
Cẩm Chanh
18/08/2020
Sau khi chương trình được chiếu, ở trên mạng đã nổi lên phản
ứng không nhỏ, truyền thông thì thổi phồng giá trị nhan sắc của Vân Tri, thậm chí còn xếp trên đầu cô cái danh “Bác sĩ thú y đẹp nhất” nữa.
Đương nhiên, càng khiến người ta thấy bất ngờ còn có mối quan hệ giữa cô với Hàn Lệ. Ai ai cũng nói giá trị nhan sắc của cháu trai cô là nghịch
thiên.
Chủ đề này duy trì được hai, ba ngày thì độ nóng bắt đầu giảm xuống.
Ngay sau đó là một cái tiêu đề được đặt tên là # Viện nghiên cứu thiết kế máy bay Thượng Kinh đột phá ải kỹ thuật khó khăn # bước lên bảng hot search, theo sát phía sau là # Kỹ sư thiết kế hàng không Lộ Tinh Minh #.
Đó là một đoạn phỏng vấn ngắn về công trình kỹ thuật.
Đối mặt với ống kính, người đàn ông ấy không kiêu ngạo cũng không tự ti. Anh giới thiệu những thuật ngữ nghề nghiệp mà người nghe không hiểu. Giọng anh trong trẻo, ngoại hình xuất sắc nên lập tức tạo cơn sóng lớn. Chỉ trong vòng một ngày mà fans trên Weibo cá nhân của Lộ Tinh Minh đã tăng vọt lên 50W.
Sau đó nữa, dân mạng mắt sắc phát hiện Lộ Tinh Minh thường xuyên bình luận khen một người dùng tên là [ Một Đám Mây ]. Ấn vào xem, bọn họ liền phát hiện hình như đối phương là chủ blog về thú cưng?
[ Một Đám Mây: Con mèo lười này hình như lại béo hơn rồi, thở dài. ]
[ Viện nghiên cứu Thượng Kinh – Lộ Tinh Minh: Đúng là có một con mèo lười đã béo hơn. ]
[ Một Đám Mây: Hôm nay anh xã không có ở nhà, nhân cơ hội này liền ngoại tình với cô bạn thân. ]
[ Viện nghiên cứu Thượng Kinh – Lộ Tinh Minh: Anh xã không ở nhà của em nói giờ anh ấy thấy hơi ghen rồi. ]
[ Một Đám Mây: Tìm được hình của anh xã lúc nhỏ, siêu đáng yêu luôn! ]
[ Viện nghiên cứu Thượng Kinh – Lộ Tinh Minh: … Đáng yêu là để hình dung bà xã nhà anh, xin chú ý cách dùng từ. ]
[ Một Đám Mây: Con chó lại ăn tài liệu học của anh chồng nhà tôi rồi, hy vọng anh ấy không phát hiện ra. ]
[ Viện nghiên cứu Thượng Kinh – Lộ Tinh Minh:… Đã phát hiện, hơn nữa còn liên lạc với quán thịt cầy rồi. ]
[ Một Đám Mây: Anh xã lúc ngủ siêu cấp đẹp trai, tôi rất thích anh ấy, muốn hôn ghê ~]
[ Viện nghiên cứu Thượng Kinh – Lộ Tinh Minh: Quả nhiên là em lén hôn anh. ]
……
Video trên Weibo thỉnh thoảng sẽ xen kẽ cả thú vật trong đó. Mấy câu tương tác qua lại ở khu bình luận đã đâm thật sâu vào tim của vô số chó độc thân. Cuối cùng bọn họ mới nhận ra, không phải người dùng có cái tên Một Đám Mây này chính là bác sĩ thú y quân khuyển hôm trước vừa lên hot search hay sao!!
—— Hai người này lại là vợ chồng á?!
Quần chúng ăn dưa nhao nhao hết cả lên.
Tài khoản kinh doanh liền tùy cơ ứng biến, chụp màn hình đoạn tương tác trên Weibo của hai người rồi tùy tiện giật tít. Quả nhiên, hai người lại sốt lần nữa.
[ Há mồm ăn lương: # Đáng yêu là để hình dung bà xã # Kỹ sư thiết kế trẻ tuổi nhất viện nghiên cứu Thượng Kinh lại là chồng của chị gái bác sĩ thú y mạnh mẽ? Tới cảm nhận chút cuộc sống này. ]
—— Bây giờ đang thịnh hành dùng chó lừa vào giết hả?
—— Hai người này quen nhau từ cấp ba đấy! Cùng một trường!!!
—— Được cưng quá, tôi đi chết đây.
—— Hu hu, tôi đặt sai trọng điểm rồi, đám chó mèo nhà bọn họ đáng yêu quá thể. Không nói nữa, tôi xem tiếp đã.
—— Tả Dược, đang ở viện thiết kế, vừa xuống máy bay, không khéo là đồng nghiệp của anh Lộ này. Anh này cưng vợ ảnh lắm, vợ người ta cũng tốt, mèo chó thì đáng yêu thật, rảnh rỗi còn thường xuyên đến nhà anh ấy chơi với chó mèo.
……
Chủ đề này đứng trên bảng danh sách rất lâu, Vân Tri tận mắt nhìn thấy số lượng fans của mình mỗi giây tăng lên hàng trăm ngàn, cuối cùng còn vượt cả 150 vạn, tiến thẳng lên 200 vạn. Weibo đều bị dân mạng lướt từ đầu tới cuối, gần như mỗi bài đăng đều có trên 5000 bình luận.
Cô…
Thật sự trở thành một chủ blog thú cưng rồi.
Vân Tri nghĩ như thế nào cũng không thể uổng công của 200 vạn fans này được, vì thế cứ mỗi cuối tuần cô sẽ bỏ ra một, hai tiếng để phát sóng trực tiếp.
Ba đứa trong nhà thông minh, hoạt bát, trông cũng xinh xắn nên chỉ trong thời gian ngắn ngủn đã sốt theo, thậm chí còn có cả hậu viện của mình. Thỉnh thoảng khi dẫn bón chúng ra ngoài, họ còn có thể gặp được fans muốn chụp ảnh chung, lại còn phải xếp hàng.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã đến mùa đông.
Vân Tri mặc đồng phục đi làm bên trong, bên ngoài khoác một chiếc áo bông thật dày, cầm cây chổi quét dọn chuồng chó một cách chăm chỉ.
Hôm nay trạng thái của mấy con chó có hơi kỳ lạ, chúng thấy Vân Tri nhưng không còn phấn khích như trước, ngay cả Lôi Vũ thích cô nhất cũng không dám tới gần mà chỉ nằm trong ổ dè dặt nhìn cô.
Nếu chỉ có một con như thế còn giải thích, nhưng toàn bộ đều như vậy thì chính là khác thường.
Vân Tri hoang mang, lại không tìm ra bất kỳ nguyên nhân gì. Cứ thế kết thúc một ngày làm việc, cô lái xe về nhà.
Hôm nay Lộ Tinh Minh tăng ca nên phải khuya mới về, ba đứa lớn thành thật làm ổ trong nhà.
Thấy bóng cô vào cửa, ba con mới chậm chạp nhảy xuống sô pha, vươn cái eo lười ngồi đón ở cửa.
“Chị về rồi nè ——!” Vân Tri để chìa khóa xuống, đá giày đi, định đón nhận cú nhào đến của Thất Mã.
Nhưng cô cũng không nhận được sự chào đón nhiệt tình như dự đoán.
Hai chó một mèo ngồi im trên đệm không hề nhúc nhích, ngoài cái đuôi đong đưa qua lại ở phía sau thì cô không cảm nhận được chút phấn khởi nào của chúng nó.
Vân Tri nhăn mày lại, nhận ra chuyện này không đơn giản rồi.
Cô thay áo khoác, khom người sờ đầu Tắc Ông: “Hôm nay các em bị sao vậy, không thích chị nữa à?”
Đám chó ở trụ sở cũng thế, chó nuôi ở nhà cũng vậy.
Cô không thể không nghi ngờ trên người mình có phải có thêm thứ mùi gì đó khiến chúng nó khó chịu hay không.
Nghĩ thế, Vân Tri liền vào phòng tắm tắm rửa.
Tắc Ông Thất Mã, còn cả chị đại mèo cũng nhắm mắt đi theo đuôi. Chờ sau khi cô vào phòng tắm, chúng nó liền canh giữ trước cửa chứ chẳng đi đâu.
Vân Tri vừa vặn vòi nước, liền nghe phía sau cửa truyền đến tiếng kêu của Yên Tri.
Yên Tri là con mèo kiêu ngạo, lạnh lùng, hướng nội. Sau khi nó lớn thì đa số thời gian nó đều rất thanh cao và yên lặng, ngoài cãi nhau với Lộ Tinh Minh ra thì gần như nó chẳng mấy khi kêu.
Lúc này giọng nó mang theo vài phần bén nhọn và nôn nóng, như thể đang bất an vì điều gì đó.
Nước ấm dội vào người rất là thoải mái.
Vân Tri thỏa mãn liền thở ra một hơi, gọi với ra ngoài cửa: “Yên Tri đừng kêu nữa, chị không chết chìm được đâu.”
“Meo!”
“Chị ra ngay đây, em ngoan nhé, đừng kêu nữa.”
“Meo meo.”
Nó không theo, kêu tiếng sau còn to hơn tiếng trước.
Vân Tri không có biện pháp nào nên nhanh chóng tắm cho xong rồi mở cửa ra, cô lập tức đối mặt ngay với ba vị thần giữ cửa.
Cô cạn lời.
Yên Tri nhìn cô bằng đôi mắt mèo màu xanh xinh đẹp, hơi há mồm liên tục kêu meo meo, như là đang trách cô sao vào trong đó lâu vậy.
Vân Tri sờ sờ nó rồi ngồi vào trước bàn trang điểm để bôi đồ dưỡng da.
Ba con thú tiếp tục đi theo, trong mắt là lo lắng và sốt ruột.
Vân Tri: “…”
Rốt cuộc cô cũng không nhịn được nữa bèn chụp ảnh đăng lên Weibo.
[ Một Đám Mây: Hôm nay gặp phải vấn đề khó khăn nhất thế kỷ, mấy động vật nhỏ trong nhà cứ đi theo tôi như thế làm gì nhỉ? Cả mấy em quân khuyển ở trụ sở cũng không còn nhiệt tình với tôi nữa, lạ thật. ]
Đăng Weibo mới vài giây đã có bình luận.
—— Nghe nói động vật nhỏ có thể cảm nhận được thay đổi của cơ thể con người, có phải Vân Tri bị bệnh rồi không?
—— Đúng đấy, tốt nhất là đến bệnh viện kiểm tra xem!!
—— Há há, chưa chắc đâu nha, nhỡ đâu mang thai thì sao!
—— Đúng á! Trước đây ở nước ngoài cũng có một tin thế này, chính là con chó cảm giác được bà chủ mang thai, Vân Tri đi kiểm tra xem sao đi!
Mấy bình luận đó cô đều lướt qua từng cái một, bảo cô đi kiểm tra thân thể là được yêu cầu nhiều nhất.
Cô vuốt bụng nhỏ, vẻ mặt nặng nề.
Hình như kỳ sinh lý… bị chậm một thời gian rồi.
Vân Tri buồn rầu mà gãi gãi đầu. Sau khi thấy thời gian còn sớm cô liền thay quần áo rồi đến tiệm thuốc để mua một hộp que thử thai.
Lần đầu tiên cô dùng thứ này nên không có kinh nghiệm gì, mân mê một hồi lâu cô mới chuẩn bị xong. Sợ sai, cô còn cố ý dùng nhiều hơn hai cái, sau đó bày ba cái que thử thai ở trên bàn, lẳng lặng chờ đợi kết quả.
Ba phút qua đi, trên que thử thai hiện lên hai vạch.
Kết quả chứng tỏ —— cô mang thai.
Cô phải làm mẹ rồi…
Niềm vui đến quá bất ngờ, khiến cô ngoài khiếp sợ ra thì không còn phản ứng gì khác.
Vân Tri nắm que thử thai, cứng người ngồi trên ghế một lúc lâu. Tận đến khi Yên Tri kêu meo một tiếng, cô mới chợt hoàn hồn.
Cô, cô làm mẹ rồi ——!!
Phấn khởi thay thế kinh ngạc, niềm vui hóa thành ý cười lan tới đầu mày đuôi mắt, từng chút lan đến môi.
Cô cười đến là thoải mái, ôm mặt nhảy cẫng lên tại chỗ.
Nhảy được vài cái thì Vân Tri mới giật mình nhận ra hiện tại cô không thể làm ra quá nhiều động tác mạnh, vì thế cô lập tức dừng lại, ôm bụng chậm rãi ngồi trở lại vào ghế.
Vân Tri thở sâu.
Trong bụng cô có em bé của thí chủ nên không thể quá kích động, không thể quá kích động, không thể quá kích động.
Cành cạch.
Dưới lầu truyền đến tiếng động, là tiếng mở cửa.
—— Hình như Lộ Tinh Minh đã về.
Mắt Vân Tri sáng lên, đứng dậy cái soạt rồi chạy như điên xuống dưới lầu, tư thế chạy vừa nhanh vừa điên cuồng.
“Thí chủ ơi ——!!”
Cô xuống hết cầu thang, mở rộng hai tay nhào vào ngực người đàn ông vừa vào cửa.
Người Lộ Tinh Minh mát mát lành lạnh, đầu vai đầy hơi lạnh mùa đông.
Vân Tri hoàn toàn không cảm thấy lạnh, hai chân quấn chặt người anh, kích động đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Mắt cô rất sáng, sáng hơn cả ngày xưa.
Lộ Tinh Minh đá đôi giày da trên chân đi, ôm cô vào phòng khách, “Sao còn chưa ngủ?” Liếc nhìn đồng hồ trên tường, kim đồng hồ đã chỉ đến số 11.
Vân Tri ôm chặt lấy cổ Lộ Tinh Minh rồi nói “Em đang đợi anh mà.”
Lộ Tinh Minh nhướng mày, cười khẽ: “Anh chỉ tăng ca có một ngày, em đã nhớ anh rồi à?”
Cô mím môi không nói gì, lặng lẽ nắm chặt que thử thai trong lòng bàn tay rồi đưa qua. Đôi mắt to nhìn chằm chằm anh như đang chờ anh đáp lại.
Sau khi người đàn ông nhìn nó mấy lần, thì đột nhiên thả cô xuống rồi đi ra ngoài cửa.
Vân Tri sửng sốt, vội vàng gọi anh lại: “Anh đi đâu thế?”
Lộ Tinh Minh chưa cả quay đầu, chỉ để lại ba từ lành lạnh: “Mua sữa bột.”
“…”
Giờ vẫn còn sớm mà!!!
Chủ đề này duy trì được hai, ba ngày thì độ nóng bắt đầu giảm xuống.
Ngay sau đó là một cái tiêu đề được đặt tên là # Viện nghiên cứu thiết kế máy bay Thượng Kinh đột phá ải kỹ thuật khó khăn # bước lên bảng hot search, theo sát phía sau là # Kỹ sư thiết kế hàng không Lộ Tinh Minh #.
Đó là một đoạn phỏng vấn ngắn về công trình kỹ thuật.
Đối mặt với ống kính, người đàn ông ấy không kiêu ngạo cũng không tự ti. Anh giới thiệu những thuật ngữ nghề nghiệp mà người nghe không hiểu. Giọng anh trong trẻo, ngoại hình xuất sắc nên lập tức tạo cơn sóng lớn. Chỉ trong vòng một ngày mà fans trên Weibo cá nhân của Lộ Tinh Minh đã tăng vọt lên 50W.
Sau đó nữa, dân mạng mắt sắc phát hiện Lộ Tinh Minh thường xuyên bình luận khen một người dùng tên là [ Một Đám Mây ]. Ấn vào xem, bọn họ liền phát hiện hình như đối phương là chủ blog về thú cưng?
[ Một Đám Mây: Con mèo lười này hình như lại béo hơn rồi, thở dài. ]
[ Viện nghiên cứu Thượng Kinh – Lộ Tinh Minh: Đúng là có một con mèo lười đã béo hơn. ]
[ Một Đám Mây: Hôm nay anh xã không có ở nhà, nhân cơ hội này liền ngoại tình với cô bạn thân. ]
[ Viện nghiên cứu Thượng Kinh – Lộ Tinh Minh: Anh xã không ở nhà của em nói giờ anh ấy thấy hơi ghen rồi. ]
[ Một Đám Mây: Tìm được hình của anh xã lúc nhỏ, siêu đáng yêu luôn! ]
[ Viện nghiên cứu Thượng Kinh – Lộ Tinh Minh: … Đáng yêu là để hình dung bà xã nhà anh, xin chú ý cách dùng từ. ]
[ Một Đám Mây: Con chó lại ăn tài liệu học của anh chồng nhà tôi rồi, hy vọng anh ấy không phát hiện ra. ]
[ Viện nghiên cứu Thượng Kinh – Lộ Tinh Minh:… Đã phát hiện, hơn nữa còn liên lạc với quán thịt cầy rồi. ]
[ Một Đám Mây: Anh xã lúc ngủ siêu cấp đẹp trai, tôi rất thích anh ấy, muốn hôn ghê ~]
[ Viện nghiên cứu Thượng Kinh – Lộ Tinh Minh: Quả nhiên là em lén hôn anh. ]
……
Video trên Weibo thỉnh thoảng sẽ xen kẽ cả thú vật trong đó. Mấy câu tương tác qua lại ở khu bình luận đã đâm thật sâu vào tim của vô số chó độc thân. Cuối cùng bọn họ mới nhận ra, không phải người dùng có cái tên Một Đám Mây này chính là bác sĩ thú y quân khuyển hôm trước vừa lên hot search hay sao!!
—— Hai người này lại là vợ chồng á?!
Quần chúng ăn dưa nhao nhao hết cả lên.
Tài khoản kinh doanh liền tùy cơ ứng biến, chụp màn hình đoạn tương tác trên Weibo của hai người rồi tùy tiện giật tít. Quả nhiên, hai người lại sốt lần nữa.
[ Há mồm ăn lương: # Đáng yêu là để hình dung bà xã # Kỹ sư thiết kế trẻ tuổi nhất viện nghiên cứu Thượng Kinh lại là chồng của chị gái bác sĩ thú y mạnh mẽ? Tới cảm nhận chút cuộc sống này. ]
—— Bây giờ đang thịnh hành dùng chó lừa vào giết hả?
—— Hai người này quen nhau từ cấp ba đấy! Cùng một trường!!!
—— Được cưng quá, tôi đi chết đây.
—— Hu hu, tôi đặt sai trọng điểm rồi, đám chó mèo nhà bọn họ đáng yêu quá thể. Không nói nữa, tôi xem tiếp đã.
—— Tả Dược, đang ở viện thiết kế, vừa xuống máy bay, không khéo là đồng nghiệp của anh Lộ này. Anh này cưng vợ ảnh lắm, vợ người ta cũng tốt, mèo chó thì đáng yêu thật, rảnh rỗi còn thường xuyên đến nhà anh ấy chơi với chó mèo.
……
Chủ đề này đứng trên bảng danh sách rất lâu, Vân Tri tận mắt nhìn thấy số lượng fans của mình mỗi giây tăng lên hàng trăm ngàn, cuối cùng còn vượt cả 150 vạn, tiến thẳng lên 200 vạn. Weibo đều bị dân mạng lướt từ đầu tới cuối, gần như mỗi bài đăng đều có trên 5000 bình luận.
Cô…
Thật sự trở thành một chủ blog thú cưng rồi.
Vân Tri nghĩ như thế nào cũng không thể uổng công của 200 vạn fans này được, vì thế cứ mỗi cuối tuần cô sẽ bỏ ra một, hai tiếng để phát sóng trực tiếp.
Ba đứa trong nhà thông minh, hoạt bát, trông cũng xinh xắn nên chỉ trong thời gian ngắn ngủn đã sốt theo, thậm chí còn có cả hậu viện của mình. Thỉnh thoảng khi dẫn bón chúng ra ngoài, họ còn có thể gặp được fans muốn chụp ảnh chung, lại còn phải xếp hàng.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã đến mùa đông.
Vân Tri mặc đồng phục đi làm bên trong, bên ngoài khoác một chiếc áo bông thật dày, cầm cây chổi quét dọn chuồng chó một cách chăm chỉ.
Hôm nay trạng thái của mấy con chó có hơi kỳ lạ, chúng thấy Vân Tri nhưng không còn phấn khích như trước, ngay cả Lôi Vũ thích cô nhất cũng không dám tới gần mà chỉ nằm trong ổ dè dặt nhìn cô.
Nếu chỉ có một con như thế còn giải thích, nhưng toàn bộ đều như vậy thì chính là khác thường.
Vân Tri hoang mang, lại không tìm ra bất kỳ nguyên nhân gì. Cứ thế kết thúc một ngày làm việc, cô lái xe về nhà.
Hôm nay Lộ Tinh Minh tăng ca nên phải khuya mới về, ba đứa lớn thành thật làm ổ trong nhà.
Thấy bóng cô vào cửa, ba con mới chậm chạp nhảy xuống sô pha, vươn cái eo lười ngồi đón ở cửa.
“Chị về rồi nè ——!” Vân Tri để chìa khóa xuống, đá giày đi, định đón nhận cú nhào đến của Thất Mã.
Nhưng cô cũng không nhận được sự chào đón nhiệt tình như dự đoán.
Hai chó một mèo ngồi im trên đệm không hề nhúc nhích, ngoài cái đuôi đong đưa qua lại ở phía sau thì cô không cảm nhận được chút phấn khởi nào của chúng nó.
Vân Tri nhăn mày lại, nhận ra chuyện này không đơn giản rồi.
Cô thay áo khoác, khom người sờ đầu Tắc Ông: “Hôm nay các em bị sao vậy, không thích chị nữa à?”
Đám chó ở trụ sở cũng thế, chó nuôi ở nhà cũng vậy.
Cô không thể không nghi ngờ trên người mình có phải có thêm thứ mùi gì đó khiến chúng nó khó chịu hay không.
Nghĩ thế, Vân Tri liền vào phòng tắm tắm rửa.
Tắc Ông Thất Mã, còn cả chị đại mèo cũng nhắm mắt đi theo đuôi. Chờ sau khi cô vào phòng tắm, chúng nó liền canh giữ trước cửa chứ chẳng đi đâu.
Vân Tri vừa vặn vòi nước, liền nghe phía sau cửa truyền đến tiếng kêu của Yên Tri.
Yên Tri là con mèo kiêu ngạo, lạnh lùng, hướng nội. Sau khi nó lớn thì đa số thời gian nó đều rất thanh cao và yên lặng, ngoài cãi nhau với Lộ Tinh Minh ra thì gần như nó chẳng mấy khi kêu.
Lúc này giọng nó mang theo vài phần bén nhọn và nôn nóng, như thể đang bất an vì điều gì đó.
Nước ấm dội vào người rất là thoải mái.
Vân Tri thỏa mãn liền thở ra một hơi, gọi với ra ngoài cửa: “Yên Tri đừng kêu nữa, chị không chết chìm được đâu.”
“Meo!”
“Chị ra ngay đây, em ngoan nhé, đừng kêu nữa.”
“Meo meo.”
Nó không theo, kêu tiếng sau còn to hơn tiếng trước.
Vân Tri không có biện pháp nào nên nhanh chóng tắm cho xong rồi mở cửa ra, cô lập tức đối mặt ngay với ba vị thần giữ cửa.
Cô cạn lời.
Yên Tri nhìn cô bằng đôi mắt mèo màu xanh xinh đẹp, hơi há mồm liên tục kêu meo meo, như là đang trách cô sao vào trong đó lâu vậy.
Vân Tri sờ sờ nó rồi ngồi vào trước bàn trang điểm để bôi đồ dưỡng da.
Ba con thú tiếp tục đi theo, trong mắt là lo lắng và sốt ruột.
Vân Tri: “…”
Rốt cuộc cô cũng không nhịn được nữa bèn chụp ảnh đăng lên Weibo.
[ Một Đám Mây: Hôm nay gặp phải vấn đề khó khăn nhất thế kỷ, mấy động vật nhỏ trong nhà cứ đi theo tôi như thế làm gì nhỉ? Cả mấy em quân khuyển ở trụ sở cũng không còn nhiệt tình với tôi nữa, lạ thật. ]
Đăng Weibo mới vài giây đã có bình luận.
—— Nghe nói động vật nhỏ có thể cảm nhận được thay đổi của cơ thể con người, có phải Vân Tri bị bệnh rồi không?
—— Đúng đấy, tốt nhất là đến bệnh viện kiểm tra xem!!
—— Há há, chưa chắc đâu nha, nhỡ đâu mang thai thì sao!
—— Đúng á! Trước đây ở nước ngoài cũng có một tin thế này, chính là con chó cảm giác được bà chủ mang thai, Vân Tri đi kiểm tra xem sao đi!
Mấy bình luận đó cô đều lướt qua từng cái một, bảo cô đi kiểm tra thân thể là được yêu cầu nhiều nhất.
Cô vuốt bụng nhỏ, vẻ mặt nặng nề.
Hình như kỳ sinh lý… bị chậm một thời gian rồi.
Vân Tri buồn rầu mà gãi gãi đầu. Sau khi thấy thời gian còn sớm cô liền thay quần áo rồi đến tiệm thuốc để mua một hộp que thử thai.
Lần đầu tiên cô dùng thứ này nên không có kinh nghiệm gì, mân mê một hồi lâu cô mới chuẩn bị xong. Sợ sai, cô còn cố ý dùng nhiều hơn hai cái, sau đó bày ba cái que thử thai ở trên bàn, lẳng lặng chờ đợi kết quả.
Ba phút qua đi, trên que thử thai hiện lên hai vạch.
Kết quả chứng tỏ —— cô mang thai.
Cô phải làm mẹ rồi…
Niềm vui đến quá bất ngờ, khiến cô ngoài khiếp sợ ra thì không còn phản ứng gì khác.
Vân Tri nắm que thử thai, cứng người ngồi trên ghế một lúc lâu. Tận đến khi Yên Tri kêu meo một tiếng, cô mới chợt hoàn hồn.
Cô, cô làm mẹ rồi ——!!
Phấn khởi thay thế kinh ngạc, niềm vui hóa thành ý cười lan tới đầu mày đuôi mắt, từng chút lan đến môi.
Cô cười đến là thoải mái, ôm mặt nhảy cẫng lên tại chỗ.
Nhảy được vài cái thì Vân Tri mới giật mình nhận ra hiện tại cô không thể làm ra quá nhiều động tác mạnh, vì thế cô lập tức dừng lại, ôm bụng chậm rãi ngồi trở lại vào ghế.
Vân Tri thở sâu.
Trong bụng cô có em bé của thí chủ nên không thể quá kích động, không thể quá kích động, không thể quá kích động.
Cành cạch.
Dưới lầu truyền đến tiếng động, là tiếng mở cửa.
—— Hình như Lộ Tinh Minh đã về.
Mắt Vân Tri sáng lên, đứng dậy cái soạt rồi chạy như điên xuống dưới lầu, tư thế chạy vừa nhanh vừa điên cuồng.
“Thí chủ ơi ——!!”
Cô xuống hết cầu thang, mở rộng hai tay nhào vào ngực người đàn ông vừa vào cửa.
Người Lộ Tinh Minh mát mát lành lạnh, đầu vai đầy hơi lạnh mùa đông.
Vân Tri hoàn toàn không cảm thấy lạnh, hai chân quấn chặt người anh, kích động đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Mắt cô rất sáng, sáng hơn cả ngày xưa.
Lộ Tinh Minh đá đôi giày da trên chân đi, ôm cô vào phòng khách, “Sao còn chưa ngủ?” Liếc nhìn đồng hồ trên tường, kim đồng hồ đã chỉ đến số 11.
Vân Tri ôm chặt lấy cổ Lộ Tinh Minh rồi nói “Em đang đợi anh mà.”
Lộ Tinh Minh nhướng mày, cười khẽ: “Anh chỉ tăng ca có một ngày, em đã nhớ anh rồi à?”
Cô mím môi không nói gì, lặng lẽ nắm chặt que thử thai trong lòng bàn tay rồi đưa qua. Đôi mắt to nhìn chằm chằm anh như đang chờ anh đáp lại.
Sau khi người đàn ông nhìn nó mấy lần, thì đột nhiên thả cô xuống rồi đi ra ngoài cửa.
Vân Tri sửng sốt, vội vàng gọi anh lại: “Anh đi đâu thế?”
Lộ Tinh Minh chưa cả quay đầu, chỉ để lại ba từ lành lạnh: “Mua sữa bột.”
“…”
Giờ vẫn còn sớm mà!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.