Bệ Hạ , Hoàng Hậu Của Người Lại Bỏ Trốn
Chương 7:
Mèo nhỏ
30/06/2021
Từ ngày sống ở Lãnh cung , nàng đã rút ra một điều là phải mạnh mẽ . Sở dĩ nàng muốn về cung là để trả thù những người đã phỉ báng , sỉ nhục nàng . Nhưng muốn trả thù được thì nàng bắt buộc phải có mưu ma quỷ kế chứ không thể hiền ành được . Nhưng điều quan trọng hơn hết đó là nàng phải dành được sự sủng ái của Hoàng đế , không thì mưu ma quỷ kế cũng không thể làm gì được .
- Nàng còn đau lắm không ? - nàng được hắn bế lên đùi ngồi . Hắn thì vừa xoa xoa vết đỏ trên mặt nàng vừa quấn băng cho vết đứt tay của nàng .
- Không còn đau lắm nhưng hơi dát . - nàng làm nũng với hắn .
- Bẩm Bệ hạ và Phụng mĩ nhân đã đến giờ ăn cơm . - tiếng của Kim công công vang lên .
- Nàng đói không hả - hắn hỏi nàng .
- Đói . - nàng phụng phịu nói .
- Đươc rồi , dọn cơm lên cho trẫm . - hắn hắng giọng .
Từu từ bế nàng ra khỏi phòng , hắn nhẹ nhàng đặt nàng trên ghế ngồi của bàn ăn . Hắn đặt nàng rất nhẹ kiểu như nếu mạnh thêm chút nữ sẽ khiến nàng đau hoặc nàng sẽ tan biến vậy . Còn Kim công công đứng bên cạnh thì đang rất rất là hốn hoảng " Không biết nàng ta có năng lực gì mà có thể khiến Hoàng đế từ căm ghét nàng ta như vậy mà lại sủng nàng ta như thế . " . Rời khỏi những ý nghĩ trong đầu , Kim công công như chợt nhớ ra điều gì mà quay lai nói nhỏ với hắn :
- Bệ hạ , ngài vừa mới ăn mà , sao bây giờ lại ăn nữa .
Gọi là nói nhỏ chứ thật ra Phụng Bảo Nhi ngồi cạnh vẫn nghe được , hắn nói , nàng hỏi lại :
- Bệ hạ , nếu ngài ăn rồi thì người không cần ăn với ta nữa .
Nàng nói dứt câu thì mặt của hắn đã đen sầm lại rồi ( đên như đít nồi thì có ) . Hắn nói với Kim công công bằng một giọng lạnh như băng khiến ai nghe đều sởn cả tóc gáy :
- Kim Mặc , ta thấy dạo này ngươi hơi rảnh rỗi , nếu cần , ta có thể cho ngươi đi giúp dân chúng đấy .
- Dạ thôi không cần ạ . - hắn sợ giọng run cầm cập mà đáp lại .
-Thôi được rồi , nàng ăn đi - hắn dịu giọng ại nagy vói nàng .
Suốt cả bữ ăn , nàng chỉ ăn mỗi món gà hầm , vì nàng rất thích món đấy , đê ý thấy điều đó hắn hỏi :
- Nàng thích ăn món này à ?
- Ừm - nàng vừa ăn vừa trả lời .
Hắn không giận vf sự vô lễ của nàng mà lại còn nhẹ nhàng nói :
- nếu nàng thích ăn , để ta sai người ngày nào cũng sẽ làm cho nàng .
- Đội ơn Bệ hạ - nàng cười tươi nư hoa .
- Nàng còn đau lắm không ? - nàng được hắn bế lên đùi ngồi . Hắn thì vừa xoa xoa vết đỏ trên mặt nàng vừa quấn băng cho vết đứt tay của nàng .
- Không còn đau lắm nhưng hơi dát . - nàng làm nũng với hắn .
- Bẩm Bệ hạ và Phụng mĩ nhân đã đến giờ ăn cơm . - tiếng của Kim công công vang lên .
- Nàng đói không hả - hắn hỏi nàng .
- Đói . - nàng phụng phịu nói .
- Đươc rồi , dọn cơm lên cho trẫm . - hắn hắng giọng .
Từu từ bế nàng ra khỏi phòng , hắn nhẹ nhàng đặt nàng trên ghế ngồi của bàn ăn . Hắn đặt nàng rất nhẹ kiểu như nếu mạnh thêm chút nữ sẽ khiến nàng đau hoặc nàng sẽ tan biến vậy . Còn Kim công công đứng bên cạnh thì đang rất rất là hốn hoảng " Không biết nàng ta có năng lực gì mà có thể khiến Hoàng đế từ căm ghét nàng ta như vậy mà lại sủng nàng ta như thế . " . Rời khỏi những ý nghĩ trong đầu , Kim công công như chợt nhớ ra điều gì mà quay lai nói nhỏ với hắn :
- Bệ hạ , ngài vừa mới ăn mà , sao bây giờ lại ăn nữa .
Gọi là nói nhỏ chứ thật ra Phụng Bảo Nhi ngồi cạnh vẫn nghe được , hắn nói , nàng hỏi lại :
- Bệ hạ , nếu ngài ăn rồi thì người không cần ăn với ta nữa .
Nàng nói dứt câu thì mặt của hắn đã đen sầm lại rồi ( đên như đít nồi thì có ) . Hắn nói với Kim công công bằng một giọng lạnh như băng khiến ai nghe đều sởn cả tóc gáy :
- Kim Mặc , ta thấy dạo này ngươi hơi rảnh rỗi , nếu cần , ta có thể cho ngươi đi giúp dân chúng đấy .
- Dạ thôi không cần ạ . - hắn sợ giọng run cầm cập mà đáp lại .
-Thôi được rồi , nàng ăn đi - hắn dịu giọng ại nagy vói nàng .
Suốt cả bữ ăn , nàng chỉ ăn mỗi món gà hầm , vì nàng rất thích món đấy , đê ý thấy điều đó hắn hỏi :
- Nàng thích ăn món này à ?
- Ừm - nàng vừa ăn vừa trả lời .
Hắn không giận vf sự vô lễ của nàng mà lại còn nhẹ nhàng nói :
- nếu nàng thích ăn , để ta sai người ngày nào cũng sẽ làm cho nàng .
- Đội ơn Bệ hạ - nàng cười tươi nư hoa .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.