Chương 29: Chương 29
Đông trùng
19/10/2016
CHƯƠNG 29
Tiểu bính bính làm người không lâu, không biết đạo lý tiền không thể tùy tiện để lộ, mới vừa rồi cảnh bé trả tiền kia chắc đã bị người theo dõi.
Bính Bính đáng thương mới đi ra khỏi chợ không xa liền bị người ta nhét vào một cái bao bố, mà trong ngực còn ôm một con thỏ lớn.
Những người đó đem Bính Bính dẫn tới rừng cây lấy đi tất cả bạc còn dư rồi hỏi bé.
-Bé con nhà của ngươi ở đâu?
-Nhà, nhà ta không thấy rồi. Ô ô!
Một lời nhắc tới chuyện thương tâm của Bính Bính, bé trở về tìm nhà, nhưng là nhà đã không còn.
-Người nào dẫn ngươi tới trấn này?
-Khiếu! Nhưng Bính Bính đang giận dỗi với hắn, hắn không để cho Bính Bính tìm mụ mụ, còn khi dễ Bính Bính.
-Nguyên lai tiểu hài tử trốn nhà đi, ngươi nói Khiếu hắn ở nơi nào?
Bính Bính mở to đôi mắt tròn, suy nghĩ một chút.
-Trong phòng.
-Địa chỉ!
Bính Bính lắc đầu một cái không biết cái gì là địa chỉ, nhưng lại không biết đang gặp phải bọn bắt cóc tàn nhẫn.
-Được rồi một lần nữa.
-Nhà ngươi ở trấn này?
-Ân!
Bé thỏ nhỏ gật đầu một cái.
-Những nhà có tiền ở trấn chúng ta đều biết, ngươi họ gì?
-Họ?
Mặt Bính Bính tràn đầy khó hiểu.
-Ngươi tên là gì?
-Ta tên là Bính Bính!
-Khiếu là gì của ngươi.
-Ta cùng hắn ở cùng chỗ.
-Các ngươi ở đâu? Nơi đó dáng vẻ như thế nào?
Bính Bính nhìn bầu trời một chút, cái này Khiếu tựa hồ nói qua, bọn họ ở trên trời.
Bính Bính ngón tay nhỏ chỉ lên trời.
-Chúng ta ở trong đại điện trên trời, điện của Khiếu.
-Quán trọ, nhà hắn mở quán trọ?
-Không phải.
Bính Bính ngồi chồm hổm dưới đất vẽ cho bọn hắn thần điện, Bính Bính không biết chữ, vẽ còn có thể.
-Đại điện như vậy.
Một tòa đại điện thật đẹp, so với nhà vương hầu còn khí phái hơn, làm cho những người đó tin chắc Bính Bính là hài tử của gia đình giàu có.
Lúc này Bính Bính không nói được Khiếu ở nơi nào, có người liền nói, đi tới nơi bắt được Bính Bính chờ, hài tử bị bắt mất người nhà luôn luôn đi tìm.
Tiểu bính bính làm người không lâu, không biết đạo lý tiền không thể tùy tiện để lộ, mới vừa rồi cảnh bé trả tiền kia chắc đã bị người theo dõi.
Bính Bính đáng thương mới đi ra khỏi chợ không xa liền bị người ta nhét vào một cái bao bố, mà trong ngực còn ôm một con thỏ lớn.
Những người đó đem Bính Bính dẫn tới rừng cây lấy đi tất cả bạc còn dư rồi hỏi bé.
-Bé con nhà của ngươi ở đâu?
-Nhà, nhà ta không thấy rồi. Ô ô!
Một lời nhắc tới chuyện thương tâm của Bính Bính, bé trở về tìm nhà, nhưng là nhà đã không còn.
-Người nào dẫn ngươi tới trấn này?
-Khiếu! Nhưng Bính Bính đang giận dỗi với hắn, hắn không để cho Bính Bính tìm mụ mụ, còn khi dễ Bính Bính.
-Nguyên lai tiểu hài tử trốn nhà đi, ngươi nói Khiếu hắn ở nơi nào?
Bính Bính mở to đôi mắt tròn, suy nghĩ một chút.
-Trong phòng.
-Địa chỉ!
Bính Bính lắc đầu một cái không biết cái gì là địa chỉ, nhưng lại không biết đang gặp phải bọn bắt cóc tàn nhẫn.
-Được rồi một lần nữa.
-Nhà ngươi ở trấn này?
-Ân!
Bé thỏ nhỏ gật đầu một cái.
-Những nhà có tiền ở trấn chúng ta đều biết, ngươi họ gì?
-Họ?
Mặt Bính Bính tràn đầy khó hiểu.
-Ngươi tên là gì?
-Ta tên là Bính Bính!
-Khiếu là gì của ngươi.
-Ta cùng hắn ở cùng chỗ.
-Các ngươi ở đâu? Nơi đó dáng vẻ như thế nào?
Bính Bính nhìn bầu trời một chút, cái này Khiếu tựa hồ nói qua, bọn họ ở trên trời.
Bính Bính ngón tay nhỏ chỉ lên trời.
-Chúng ta ở trong đại điện trên trời, điện của Khiếu.
-Quán trọ, nhà hắn mở quán trọ?
-Không phải.
Bính Bính ngồi chồm hổm dưới đất vẽ cho bọn hắn thần điện, Bính Bính không biết chữ, vẽ còn có thể.
-Đại điện như vậy.
Một tòa đại điện thật đẹp, so với nhà vương hầu còn khí phái hơn, làm cho những người đó tin chắc Bính Bính là hài tử của gia đình giàu có.
Lúc này Bính Bính không nói được Khiếu ở nơi nào, có người liền nói, đi tới nơi bắt được Bính Bính chờ, hài tử bị bắt mất người nhà luôn luôn đi tìm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.