Chương 15
Tình C
19/03/2023
Càng gần tháng 6, kỳ thi cuối cùng của cuộc đời học sinh phù thủy càng thêm tới gần.
Hogwarts vẫn vui tươi như cũ, nhưng nhìn kỹ có thể phát hiện ra, trong danh sách những học sinh trái với nội quy trường học đã dần dần không có học sinh năm lớp bảy. Mà ở những góc có thể yên tĩnh đọc sách và trong thư viện, cũng theo thời tiết càng lúc càng nóng mà người cũng ngày càng nhiều lên.
Harry lại tìm về được nhiệt tình với chuyện học tập. Buổi sáng cậu rời giường lúc 5 giờ, buổi tối thì đến rạng sáng mới đi ngủ, có lẽ vì bây giờ cũng không có nhiều thời gian ngủ nên cho dù có trở về ký túc xá thì cậu cũng rất ít gặp ác mộng. Thấy cậu như vậy, sau hai tuần cấm túc, ngay cả giáo sư Mcgonagall cũng tuyên bố giải trừ trừng phạt cho cậu, để cậu có thể nỗ lực ôn tập bài vở.
Harry vẫn học cùng nhóm Ron, tuy có vẻ như Ron đã biết gì đó từ Ginny, nhưng có thể vì cậu ấy cũng bận thi cử giống cậu, hoặc vì lo lắng sẽ ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần khó khăn lắm mới tốt lên của Harry, nên cậu ấy không nói gì cả. Harry thật sự biết ơn mấy người bạn này, cậu muốn xin lỗi Ginny, nhưng cô bé tóc đỏ dường như càng lúc càng gần gũi với Dean, và không muốn nhìn mặt cậu, nên cậu cũng đành mặc kệ như thế, dự tính sau khi thi xong thì sẽ giải quyết chuyện này.
Nói thật ra thì cậu muốn đi. Cậu rất vui vẻ khi được chơi đùa với bạn bè. Nhưng chuyện Ginny vẫn còn chưa giải quyết, cậu cũng chưa chủ động xin lỗi cô ấy, nếu ngày mai gặp mặt thì nhất định sẽ cực kỳ xấu hổ...
Nhưng mà, đây cũng thật sự là một cơ hội tốt để xin lỗi.
Harry hạ quyết tâm rồi gật đầu. "Mình sẽ đi."
"Thật tốt quá!" Ron ngồi dậy từ trên giường. Cậu ấy khá vui mừng nhìn về phía Harry. "Như vậy là được rồi, Harry. Cho dù cậu và Gin như thế nào thì cậu vẫn luôn là bạn mình, có trời biết mình đã nghĩ bao nhiêu bản nháp để mở miệng nói chuyện với cậu về việc này ... Với lại có lẽ cậu không cần lo lắng em ấy khổ sở thế nào đâu, gần đây có vẻ Dean khá gần gũi với em ấy —"
Seamus lên tiếng. "Họ đang hẹn hò với nhau?"
Ron đang muốn trả lời thì tiếng bước chân từ một người khác truyền tới. Họ cùng lúc nhìn về phía Dean đang đi tới, còn cậu ta không hiểu gì hỏi. "Các cậu đang nói chuyện gì?"
Sau vài giây yên tĩnh, Neville trả lời. "Là về việc đi chơi ngày mai." Cậu nhìn thoáng qua Ron, không thấy cậu ấy có vẻ mặt từ chối, nên cậu tiếp tục. "Cậu có đi không, Dean? Tất cả bọn mình đều sẽ đi."
"Đều sẽ đi?" Lặp lại câu này rồi ánh mắt Dean quét về phía Harry, sau đó cậu ta thu tầm mắt lại rồi mỉm cười. "Vậy đương nhiên mình cũng phải đi."
Mấy thanh niên cùng nở nụ cười, nói chuyện về những chuyện sẽ chơi đùa ngày mai.
Ngay từ mấy tháng trước, Harry đã chú ý đến sự thay đổi trong thái độ của Dean đối với cậu, nói đúng hơn thì, sau chiến tranh tới nay, ánh mắt cậu ta nhìn về phía Harry trở nên không đúng lắm. Nhưng mà...
Harry xoay người, nhắm mắt lại.
Cũng được thôi, cậu không để tâm.
Hogwarts vẫn vui tươi như cũ, nhưng nhìn kỹ có thể phát hiện ra, trong danh sách những học sinh trái với nội quy trường học đã dần dần không có học sinh năm lớp bảy. Mà ở những góc có thể yên tĩnh đọc sách và trong thư viện, cũng theo thời tiết càng lúc càng nóng mà người cũng ngày càng nhiều lên.
Harry lại tìm về được nhiệt tình với chuyện học tập. Buổi sáng cậu rời giường lúc 5 giờ, buổi tối thì đến rạng sáng mới đi ngủ, có lẽ vì bây giờ cũng không có nhiều thời gian ngủ nên cho dù có trở về ký túc xá thì cậu cũng rất ít gặp ác mộng. Thấy cậu như vậy, sau hai tuần cấm túc, ngay cả giáo sư Mcgonagall cũng tuyên bố giải trừ trừng phạt cho cậu, để cậu có thể nỗ lực ôn tập bài vở.
Harry vẫn học cùng nhóm Ron, tuy có vẻ như Ron đã biết gì đó từ Ginny, nhưng có thể vì cậu ấy cũng bận thi cử giống cậu, hoặc vì lo lắng sẽ ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần khó khăn lắm mới tốt lên của Harry, nên cậu ấy không nói gì cả. Harry thật sự biết ơn mấy người bạn này, cậu muốn xin lỗi Ginny, nhưng cô bé tóc đỏ dường như càng lúc càng gần gũi với Dean, và không muốn nhìn mặt cậu, nên cậu cũng đành mặc kệ như thế, dự tính sau khi thi xong thì sẽ giải quyết chuyện này.
Nói thật ra thì cậu muốn đi. Cậu rất vui vẻ khi được chơi đùa với bạn bè. Nhưng chuyện Ginny vẫn còn chưa giải quyết, cậu cũng chưa chủ động xin lỗi cô ấy, nếu ngày mai gặp mặt thì nhất định sẽ cực kỳ xấu hổ...
Nhưng mà, đây cũng thật sự là một cơ hội tốt để xin lỗi.
Harry hạ quyết tâm rồi gật đầu. "Mình sẽ đi."
"Thật tốt quá!" Ron ngồi dậy từ trên giường. Cậu ấy khá vui mừng nhìn về phía Harry. "Như vậy là được rồi, Harry. Cho dù cậu và Gin như thế nào thì cậu vẫn luôn là bạn mình, có trời biết mình đã nghĩ bao nhiêu bản nháp để mở miệng nói chuyện với cậu về việc này ... Với lại có lẽ cậu không cần lo lắng em ấy khổ sở thế nào đâu, gần đây có vẻ Dean khá gần gũi với em ấy —"
Seamus lên tiếng. "Họ đang hẹn hò với nhau?"
Ron đang muốn trả lời thì tiếng bước chân từ một người khác truyền tới. Họ cùng lúc nhìn về phía Dean đang đi tới, còn cậu ta không hiểu gì hỏi. "Các cậu đang nói chuyện gì?"
Sau vài giây yên tĩnh, Neville trả lời. "Là về việc đi chơi ngày mai." Cậu nhìn thoáng qua Ron, không thấy cậu ấy có vẻ mặt từ chối, nên cậu tiếp tục. "Cậu có đi không, Dean? Tất cả bọn mình đều sẽ đi."
"Đều sẽ đi?" Lặp lại câu này rồi ánh mắt Dean quét về phía Harry, sau đó cậu ta thu tầm mắt lại rồi mỉm cười. "Vậy đương nhiên mình cũng phải đi."
Mấy thanh niên cùng nở nụ cười, nói chuyện về những chuyện sẽ chơi đùa ngày mai.
Ngay từ mấy tháng trước, Harry đã chú ý đến sự thay đổi trong thái độ của Dean đối với cậu, nói đúng hơn thì, sau chiến tranh tới nay, ánh mắt cậu ta nhìn về phía Harry trở nên không đúng lắm. Nhưng mà...
Harry xoay người, nhắm mắt lại.
Cũng được thôi, cậu không để tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.