Chương 5: Thẩm Hiến Nghi
Tuyết Lỵ, Tuyết Lị (Shirley)
10/10/2023
Lần đầu tiên biết đến Thẩm Hiến Nghi đang học lớp chín, là khi một người bạn của Thời Lê đang yêu đương với bạn trai ở trường khác.
Để đỡ ngượng ngùng trong buổi hẹn hò đầu tiên, cô bạn ấy đã gọi Thời Lê đi cùng, vừa hay anh bạn kia cũng rủ theo một người bạn, đó là Thẩm Hiến Nghi.
Thời Lê nhớ rõ lúc đó Thẩm Hiến Nghi không thích nói chuyện, lúc cô ngồi bên cạnh cô bạn kia ăn đồ ăn, cậu luôn chăm chú nhìn cô, cô đứng dậy đi lấy đồ ăn, cậu cũng lập tức quay đầu nhìn theo cô.
Tình huống này phần nào cũng khiến cô cảm thấy hơi xấu hổ, để làm dịu bầu không khí, cô tán gẫu với cậu mấy câu, con người rất bình thường, lúc nói chuyện với cô, thì nói rất ít, hơn nữa từ trong cuộc đối thoại cô biết được thành tích của cậu cũng vô cùng xuất sắc.
Xuất phát từ lớp chọn học sinh giỏi khối tự nhiên, Thời Lê miễn cưỡng buông bỏ định kiến trong lòng mình, thành tích của anh trai cô rất tốt, bạn nam trước mắt này có lẽ cũng sẽ không kém chút nào.
Chủ yếu nhất là cậu trông rất ngoan rất đẹp, lúc đó vẫn còn vẻ hồn nhiên ngây thơ, nhìn như một đứa trẻ, dùng từ đẹp trai để hình dung về cậu cũng cảm thấy có vài phần công kích, bởi vì vẻ ngoài của cậu là kiểu thanh tú và sạch sẽ khiến người khác hoàn toàn không có sự phòng bị.
Nếu như một số thẩm mỹ bệnh hoạn của đàn ông là trắng và gầy, vậy đoán chừng cậu chính là kiểu con gái ngây thơ xinh đẹp còn chưa phát triển hết, mặc dù cậu cũng không quá gầy, Thời Lê nhìn thấy trên mu bàn tay cậu nổi lên mạch máu rõ ràng, có thể cảm thấy các chị y tá sẽ rất vui mừng sau khi nhìn thấy kiểu này.
Nếu không phải do cơ địa quá gầy, vậy rất có thể là cậu đã lao động thể lực trong thời gian dài, vận động mạnh quá nhiều, cho nên mạch máu gân xanh trên người mới nổi lên như vậy.
Vốn tưởng rằng cậu giống với anh trai cô, vì gia đình không có tiền, phải chạy khắp nơi làm thêm, kết quả hỏi ra mới biết, đây là con nhà giàu, đời này cậu chưa từng nghe qua hai chữ làm thêm này, ngay cả những đồ ăn vặt này cũng là lần đầu tiên được bày ra trên bàn ăn.
Thẩm Hiến Nghi là kiểu con nhà người ta điển hình, từ nhỏ đến lớn chưa từng trượt khỏi hạng nhất, biết chơi cờ vây, đấu kiếm, cưỡi ngựa, đua thuyền, còn có rất nhiều thứ người khác chưa từng nghe qua, thường xuyên đoạt giải thưởng trong cuộc thi piano quy mô quốc tế, cũng đã từng tổ chức buổi hòa nhạc độc tấu piano cá nhân ở nước ngoài.
Thời Lê há hốc miệng ngạc nhiên, nhìn gói KFC đặt trước mặt cậu còn chưa động vào, trong lòng tự nhủ bảo sao đồ ăn ngon như vậy mà cậu nhìn cũng không thèm liếc mắt một cái, có lẽ ngay cả mỗi ngày cần ăn bao nhiêu gram muối, phải ăn loại muối nào cũng là mức định lượng cố định.
Từ trước đến nay, tất cả mọi thứ đều ở trong phạm vi bình thường, không có gì quá lệch hướng, cho đến khi xảy ra một sự việc, Thời Lê mới thực sự cảm thấy cơ thể mình không thoải mái với người tên Thẩm Hiến Nghi này.
Cô bạn của cô và bạn trai cô ấy trò chuyện thân thiết, nói đi mua đồ, tạm thời bọn họ tách ra, đi hưởng thụ thế giới riêng của hai người.
Thời Lê hỏi cậu có muốn ra ngoài đi dạo một vòng không, trong quán đông người quá, trẻ em hơi ồn ào, cảm thấy hơi ngột ngạt.
Cậu nói: "Được."
Đồ ăn mà cậu gọi cũng chưa động vào, Thời Lê cảm thấy bỏ đi rất lãng phí, cô bèn đóng gói cầm theo làm bữa tối, phần đồ ăn này được giảm giá ba mươi phần trăm, cô lại trả lại cho cậu.
Cậu gật đầu đồng ý, lại nói "Ừ", ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cô, Thời Lê tưởng đây là thói quen của cậu, lại thuyết phục bản thân thêm lần nữa, không cần để ý, con nhà giàu có thể chỉ là không hiểu xã giao với người khác lắm thôi, nhìn cậu hơi giống một chàng trai hướng nội.
Vì thế, Thời Lê bèn đứng dậy đi tìm nhân viên quán để lấy túi giấy tới đóng gói, lúc ở trước mặt cậu đóng gói đồ ăn với cậu, vô tình phát hiện, cậu cương cứng với cô.
-
Cả ngày Thời Lê đều cảm thấy rất ghê tởm với người này, nhưng tốt xấu gì cô cũng không cười nhạo cậu, vì cô cũng không cảm thấy cậu có ý xấu gì, hình như cậu chỉ thích nhìn cô.
Đôi mắt là cơ quan rất có linh tính, con người luôn có thể phát hiện ra sự khác biệt giữa thiện và ác dựa vào ánh mắt của người khác, nhưng ánh mắt bình thường nhìn lâu cũng sẽ biến thành cuồng nhiệt, Thời Lê chỉ cảm thấy người này làm cho cả người cô đều rất khó chịu, toàn thân giống như bị con vật kinh tởm bò qua.
Sau khi về nhà, Thời Lê lập tức hỏi cô bạn kia, rốt cuộc là người kia xảy ra chuyện gì, cậu có bệnh gì không, ý của cô là cậu có bệnh tâm thần sinh lý không.
Cô bạn kia do dự một lát, nói: “Sở dĩ có cuộc hẹn hôm nay, thật ra là Thẩm Hiến Nghi đưa ra, cậu ấy muốn ngắm nhìn bạn.”
Lúc vừa nghe nói chuyện này, cả người Thời Lê đều bủn rủn.
Nhưng cô bạn kia lại cảm thấy việc này rất đỗi bình thường.
Thực tế Thời Lê rất nổi tiếng, bởi vì khuôn mặt lai của cô vô cùng xinh đẹp, dáng người 1 mét 72 cũng rất nổi bật, còn có đôi mắt xanh trong suốt, vừa như thiên sứ vừa như yêu tinh cũng giống như ác quỷ ôm bó hoa hồng đổ thắm trong lòng cúi đầu dịu dàng hôn xuống.
Rất khó có thể hình dung chính xác ra vẻ đẹp vừa thuần khiết vừa yêu nghiệt này, nhưng thông thường những người nhìn cô đều sẽ liếc mắt nhìn thêm lần nữa.
Có người đồn rằng cô trông giống như tạo hóa của công nghệ đồ họa kỹ thuật số, cho nên rất nhiều người nghe theo lời đồn mà đến cổng trường ngồi xổm xem trí tuệ nhân tạo.
Cậu chủ Tiểu Thẩm không dính khói lửa nhân gian cũng muốn ngắm cô, chuyện này rất bình thường, cậu cũng có ít gu thẩm mỹ.
Cô bạn kia không ngừng lải nhải nói về Thẩm Hiến Nghi trong điện thoại, đại khái chính là nói hôm nay sau khi gặp mặt cô ấy phát hiện cậu đúng là vừa đẹp trai vừa cao ráo, cho người ta cảm giác còn rất nhẹ nhàng sạch sẽ.
Mấu chốt nhất chính là cậu cũng thể hiện ra chi tiết cho thấy được giáo dưỡng, lúc đưa coca lạnh cho người ta còn dùng khăn giấy bọc lên, không để hơi nước làm ướt tay đối phương, nhìn vào cảm giác cậu còn rất nghe lời.
Kiểu tính tình mưa nắng thất thường của Thời Lê này, với học bá có tính tình ôn hòa như Thẩm Hiến Nghi mới thích hợp nhất với cô, mấu chốt là trong nhà cậu còn rất có quyền thế, vừa là quan chức vừa có tiếng tăm, xuất thân gia thế nhiều đời, nuôi dưỡng một cậu con trai tính tình ôn hòa sạch sẽ như vậy cho cô, Thời Lê chắc rất hài lòng rồi.
Người đàn ông này trước đây còn chưa từng yêu đương.
Cô bạn kia cảm thấy Thẩm Hiến Nghi chính là một người bạn trai mười phân vẹn mười, kết thành một đôi với Thời Lê là rất hoàn mỹ, còn hỏi cô cảm thấy người ta thế nào, nếu có thể cô ấy lập tức đi tìm bạn trai của cô ấy nói chuyện này, như vậy sau này hai đôi bọn họ có thể đi hẹn hò cùng với nhau.
Da gà trên người Thời Lê sắp nổi hết lên rồi, không hiểu sao, cảm nhận về con người Thẩm Hiến Nghi của mình và cô bạn kia lại chênh lệch lớn như vậy.
Cô không muốn để chuyện này đi quá xa, chỉ nói đừng nghĩ nữa, hai người không có khả năng đâu, đừng tiếp tục lôi kéo nữa.
Không thể giải thích rõ được, giác quan thứ sáu của cô thường chuẩn hơn thầy bói, người này thoạt nhìn không phải thứ gì tốt.
Cô nghĩ, sau này mình tránh xa cậu ấy ra là được.
Để đỡ ngượng ngùng trong buổi hẹn hò đầu tiên, cô bạn ấy đã gọi Thời Lê đi cùng, vừa hay anh bạn kia cũng rủ theo một người bạn, đó là Thẩm Hiến Nghi.
Thời Lê nhớ rõ lúc đó Thẩm Hiến Nghi không thích nói chuyện, lúc cô ngồi bên cạnh cô bạn kia ăn đồ ăn, cậu luôn chăm chú nhìn cô, cô đứng dậy đi lấy đồ ăn, cậu cũng lập tức quay đầu nhìn theo cô.
Tình huống này phần nào cũng khiến cô cảm thấy hơi xấu hổ, để làm dịu bầu không khí, cô tán gẫu với cậu mấy câu, con người rất bình thường, lúc nói chuyện với cô, thì nói rất ít, hơn nữa từ trong cuộc đối thoại cô biết được thành tích của cậu cũng vô cùng xuất sắc.
Xuất phát từ lớp chọn học sinh giỏi khối tự nhiên, Thời Lê miễn cưỡng buông bỏ định kiến trong lòng mình, thành tích của anh trai cô rất tốt, bạn nam trước mắt này có lẽ cũng sẽ không kém chút nào.
Chủ yếu nhất là cậu trông rất ngoan rất đẹp, lúc đó vẫn còn vẻ hồn nhiên ngây thơ, nhìn như một đứa trẻ, dùng từ đẹp trai để hình dung về cậu cũng cảm thấy có vài phần công kích, bởi vì vẻ ngoài của cậu là kiểu thanh tú và sạch sẽ khiến người khác hoàn toàn không có sự phòng bị.
Nếu như một số thẩm mỹ bệnh hoạn của đàn ông là trắng và gầy, vậy đoán chừng cậu chính là kiểu con gái ngây thơ xinh đẹp còn chưa phát triển hết, mặc dù cậu cũng không quá gầy, Thời Lê nhìn thấy trên mu bàn tay cậu nổi lên mạch máu rõ ràng, có thể cảm thấy các chị y tá sẽ rất vui mừng sau khi nhìn thấy kiểu này.
Nếu không phải do cơ địa quá gầy, vậy rất có thể là cậu đã lao động thể lực trong thời gian dài, vận động mạnh quá nhiều, cho nên mạch máu gân xanh trên người mới nổi lên như vậy.
Vốn tưởng rằng cậu giống với anh trai cô, vì gia đình không có tiền, phải chạy khắp nơi làm thêm, kết quả hỏi ra mới biết, đây là con nhà giàu, đời này cậu chưa từng nghe qua hai chữ làm thêm này, ngay cả những đồ ăn vặt này cũng là lần đầu tiên được bày ra trên bàn ăn.
Thẩm Hiến Nghi là kiểu con nhà người ta điển hình, từ nhỏ đến lớn chưa từng trượt khỏi hạng nhất, biết chơi cờ vây, đấu kiếm, cưỡi ngựa, đua thuyền, còn có rất nhiều thứ người khác chưa từng nghe qua, thường xuyên đoạt giải thưởng trong cuộc thi piano quy mô quốc tế, cũng đã từng tổ chức buổi hòa nhạc độc tấu piano cá nhân ở nước ngoài.
Thời Lê há hốc miệng ngạc nhiên, nhìn gói KFC đặt trước mặt cậu còn chưa động vào, trong lòng tự nhủ bảo sao đồ ăn ngon như vậy mà cậu nhìn cũng không thèm liếc mắt một cái, có lẽ ngay cả mỗi ngày cần ăn bao nhiêu gram muối, phải ăn loại muối nào cũng là mức định lượng cố định.
Từ trước đến nay, tất cả mọi thứ đều ở trong phạm vi bình thường, không có gì quá lệch hướng, cho đến khi xảy ra một sự việc, Thời Lê mới thực sự cảm thấy cơ thể mình không thoải mái với người tên Thẩm Hiến Nghi này.
Cô bạn của cô và bạn trai cô ấy trò chuyện thân thiết, nói đi mua đồ, tạm thời bọn họ tách ra, đi hưởng thụ thế giới riêng của hai người.
Thời Lê hỏi cậu có muốn ra ngoài đi dạo một vòng không, trong quán đông người quá, trẻ em hơi ồn ào, cảm thấy hơi ngột ngạt.
Cậu nói: "Được."
Đồ ăn mà cậu gọi cũng chưa động vào, Thời Lê cảm thấy bỏ đi rất lãng phí, cô bèn đóng gói cầm theo làm bữa tối, phần đồ ăn này được giảm giá ba mươi phần trăm, cô lại trả lại cho cậu.
Cậu gật đầu đồng ý, lại nói "Ừ", ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cô, Thời Lê tưởng đây là thói quen của cậu, lại thuyết phục bản thân thêm lần nữa, không cần để ý, con nhà giàu có thể chỉ là không hiểu xã giao với người khác lắm thôi, nhìn cậu hơi giống một chàng trai hướng nội.
Vì thế, Thời Lê bèn đứng dậy đi tìm nhân viên quán để lấy túi giấy tới đóng gói, lúc ở trước mặt cậu đóng gói đồ ăn với cậu, vô tình phát hiện, cậu cương cứng với cô.
-
Cả ngày Thời Lê đều cảm thấy rất ghê tởm với người này, nhưng tốt xấu gì cô cũng không cười nhạo cậu, vì cô cũng không cảm thấy cậu có ý xấu gì, hình như cậu chỉ thích nhìn cô.
Đôi mắt là cơ quan rất có linh tính, con người luôn có thể phát hiện ra sự khác biệt giữa thiện và ác dựa vào ánh mắt của người khác, nhưng ánh mắt bình thường nhìn lâu cũng sẽ biến thành cuồng nhiệt, Thời Lê chỉ cảm thấy người này làm cho cả người cô đều rất khó chịu, toàn thân giống như bị con vật kinh tởm bò qua.
Sau khi về nhà, Thời Lê lập tức hỏi cô bạn kia, rốt cuộc là người kia xảy ra chuyện gì, cậu có bệnh gì không, ý của cô là cậu có bệnh tâm thần sinh lý không.
Cô bạn kia do dự một lát, nói: “Sở dĩ có cuộc hẹn hôm nay, thật ra là Thẩm Hiến Nghi đưa ra, cậu ấy muốn ngắm nhìn bạn.”
Lúc vừa nghe nói chuyện này, cả người Thời Lê đều bủn rủn.
Nhưng cô bạn kia lại cảm thấy việc này rất đỗi bình thường.
Thực tế Thời Lê rất nổi tiếng, bởi vì khuôn mặt lai của cô vô cùng xinh đẹp, dáng người 1 mét 72 cũng rất nổi bật, còn có đôi mắt xanh trong suốt, vừa như thiên sứ vừa như yêu tinh cũng giống như ác quỷ ôm bó hoa hồng đổ thắm trong lòng cúi đầu dịu dàng hôn xuống.
Rất khó có thể hình dung chính xác ra vẻ đẹp vừa thuần khiết vừa yêu nghiệt này, nhưng thông thường những người nhìn cô đều sẽ liếc mắt nhìn thêm lần nữa.
Có người đồn rằng cô trông giống như tạo hóa của công nghệ đồ họa kỹ thuật số, cho nên rất nhiều người nghe theo lời đồn mà đến cổng trường ngồi xổm xem trí tuệ nhân tạo.
Cậu chủ Tiểu Thẩm không dính khói lửa nhân gian cũng muốn ngắm cô, chuyện này rất bình thường, cậu cũng có ít gu thẩm mỹ.
Cô bạn kia không ngừng lải nhải nói về Thẩm Hiến Nghi trong điện thoại, đại khái chính là nói hôm nay sau khi gặp mặt cô ấy phát hiện cậu đúng là vừa đẹp trai vừa cao ráo, cho người ta cảm giác còn rất nhẹ nhàng sạch sẽ.
Mấu chốt nhất chính là cậu cũng thể hiện ra chi tiết cho thấy được giáo dưỡng, lúc đưa coca lạnh cho người ta còn dùng khăn giấy bọc lên, không để hơi nước làm ướt tay đối phương, nhìn vào cảm giác cậu còn rất nghe lời.
Kiểu tính tình mưa nắng thất thường của Thời Lê này, với học bá có tính tình ôn hòa như Thẩm Hiến Nghi mới thích hợp nhất với cô, mấu chốt là trong nhà cậu còn rất có quyền thế, vừa là quan chức vừa có tiếng tăm, xuất thân gia thế nhiều đời, nuôi dưỡng một cậu con trai tính tình ôn hòa sạch sẽ như vậy cho cô, Thời Lê chắc rất hài lòng rồi.
Người đàn ông này trước đây còn chưa từng yêu đương.
Cô bạn kia cảm thấy Thẩm Hiến Nghi chính là một người bạn trai mười phân vẹn mười, kết thành một đôi với Thời Lê là rất hoàn mỹ, còn hỏi cô cảm thấy người ta thế nào, nếu có thể cô ấy lập tức đi tìm bạn trai của cô ấy nói chuyện này, như vậy sau này hai đôi bọn họ có thể đi hẹn hò cùng với nhau.
Da gà trên người Thời Lê sắp nổi hết lên rồi, không hiểu sao, cảm nhận về con người Thẩm Hiến Nghi của mình và cô bạn kia lại chênh lệch lớn như vậy.
Cô không muốn để chuyện này đi quá xa, chỉ nói đừng nghĩ nữa, hai người không có khả năng đâu, đừng tiếp tục lôi kéo nữa.
Không thể giải thích rõ được, giác quan thứ sáu của cô thường chuẩn hơn thầy bói, người này thoạt nhìn không phải thứ gì tốt.
Cô nghĩ, sau này mình tránh xa cậu ấy ra là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.