Chương 10: Làm bạn gái anh
Đặng Thị Thu Uyên
24/09/2023
Gia Ý biết nếu Cao Tuấn đã cố tình giấu thì cô cũng sẽ cùng anh diễn. Với thế lực của anh chắc chắn cô sẽ không đấu lại, nhưng không phải là không có cách.
Hôm nay Gia Ý chủ động hẹn Cao Tuấn ra ngoài, cô muốn mời anh một bữa cơm.
"Sao hôm nay lại chủ động mời tôi ăn cơm vậy".
"Lạ lắm sao, chỉ là cảm ơn anh lần trước đã giúp em đuổi một tên phiền phức".
Cao Tuấn ngạc nhiên nhìn cô với ánh mắt khó hiểu "em không thích cậu ta".
"Tất nhiên rồi, tại vì đó là anh trai Tinh Nhi nên em mới không nỡ từ chối".
Ăn cơm xong Cao Tuấn ngỏ ý muốn đưa cô về Gia Ý cũng không từ chối. Đến nhà, Gia Ý mở cửa xuống xe, bị Cao Tuấn kéo tay lại. Gia Ý mỉm cười dịu dàng nhìn anh, ngây thơ hỏi:
"Sao vậy, có chuyện gì à".
"Không...anh...thật ra chuyện lần trước anh nói đều là nghiêm túc, em có thể suy nghĩ lại được không".
"Là chuyện gì, em không nhớ anh nói lại đi".
"Anh thích em, muốn theo đuổi em, cho anh một cơ hội nhé".
"Đây có thể coi như là anh đang tỏ tình với em không".
"Tất nhiên rồi, anh đang rất nghiêm túc".
"Em không dễ dãi như vậy đâu, tỏ tình muốn em đồng ý phải có không khí lãng mạn chút, còn hoa, quà...nhưng em sẽ cho anh một cơ hội". Cao Tuấn không thể ngờ được cô lại đồng ý, đây chẳng phải là gợi ý cho anh tỏ tình sao. Dù sao cũng đã thích cô lâu như vậy, bây giờ chỉ cần gạt hết mọi chuyện sang một bên, anh sẽ bù đắp cho cô. Mọi lỗi lầm ba anh gây ra anh muốn cả đời này có thể giấu cô, như vậy sẽ tốt cô sẽ không phải đau khổ cũng sẽ không hận anh.
Hôm sau Cao Tuấn đến đưa cô đi làm, tuy là cho anh cơ hội theo đuổi nhưng cũng như ngầm đồng ý làm bạn gái anh. Gia Ý không ngăn cản những hành động thân mật của anh.
"Tối nay anh đón em". Cao Tuấn hôn nhẹ lên chán cô một nụ hôn dịu dàng đầy yêu thương, sau đó tạm biệt quay đi. Bây giờ anh mới nhận ra anh không chỉ thích mà đã thực sự yêu người con gái này. Anh muốn cho cô mọi điều tốt đẹp nhất, không muốn cô chịu bất cứ tổn thương nào.
Cao Tuấn đến rất đúng giờ, vừa lúc Gia Ý tan làm, Cao Tuấn nhẹ nhàng mở cửa xe cho cô, sau đó quay về ghế lái của mình.
"Anh đưa em đến nơi này, đảm bảo em sẽ thích".
"Nơi nào, trông anh bí mật vậy". Im lặng một lúc sau, bỗng nhiên Gia Ý liếc nhìn anh, nhẹ giọng hỏi:
"Cao Tuấn, anh đã từng yêu ai chưa".
"Lúc trước thì không có..."
"Vậy bây giờ thì sao...".
"Anh có yêu một cô gái, yêu từ cái nhìn đầu tiên...".
"Vậy sao...vậy cô ấy có thích anh không".
"Em nghĩ xem...anh làm sao biết được, nếu em muốn biết cũng có thể đi hỏi".
"Em làm sao biết cô ấy là ai mà hỏi...với lại hỏi với tư cách gì chứ". Gia Ý nói giọng trầm xuống có vẻ rất buồn, nhìn dáng vẻ này của cô Cao Tuấn lại vui, cảm giác có một cái gì đó rất ấm áp. Anh nắm lấy tay cô đan vào tay mình, nắm thật chặt.
"Em biết cô ấy...bởi vì cô ấy chính là em. Từ đó giờ người tôi thích cũng là em, người tôi yêu cũng chỉ có em".
Gương mặt Gia Ý đỏ ửng lên, cô ngại ngùng né tránh ánh mắt chân thành của anh. Nhưng trái tim cô giờ phút này đang nhảy loạn hết lên. Gia Ý đặt tay lên ngực lấy lại bình tĩnh, nhất định không được rung động.
Không khí trong xe lúc này bỗng chốc rơi vào yên lặng, anh không nói cô cũng không nói mãi cho đến khi xe dừng trước một khu phố ăn nhỏ. Gia Ý nhìn xung quanh, không có một chỗ nào gọi là sang chảnh khiến cô khó tin. Người như cao cao tại thượng như anh lại có thể đến nơi này. Trong lúc cô còn đang mơ màng, Cao Tuấn đã xuống xe mở cửa, nắm lấy tay cô đi xuống đường. Họ vừa bước xuống đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Một đôi nam thanh nữ tú sánh vai bên nhau, hơn nữa còn bước xuống từ chiếc Startup đời mới lại dừng ở con phố nhỏ như thế này khiến ai ai cũng ngưỡng mộ ngước nhìn. Cao Tuấn dẫn cô đi dạo phố, sau đó dừng ở một quán nướng nhỏ.
"Lúc trước anh và bạn anh hay đến đây ăn lắm, quán này rất sạch sẽ mà ngon nữa".
"Em cứ tưởng anh sẽ không đến những nơi này chứ".
"Đó là lúc trước khi anh chưa vào ngành những nơi như thế này chắc có lẽ không bao giờ anh đến bây giờ thì khác".
Cô chủ quán nhận ra anh là khách quen vui cười lại hỏi "sao chàng trai trẻ nay dắt bạn gái đi cùng à".
"Dạ, bạn gái con. Cô lấy con như cũ nhé nhưng không cay. Cô ấy không ăn cay được".
"Được rồi, chờ cô lát nhé. Chu đáo ghê không kìa". Cô chủ quán rất vui tính, cộng thêm hương thịt nướng phản phất khiến Gia Ý cảm giác có một sự ấm áp mà hạnh phúc. Nhìn vào ai cũng sẽ nghĩ cô và anh là một đôi tình nhân hạnh phúc. Nghĩ đến đây Gia Ý cười khổ, cô không biết được ngày tháng sau này sẽ thế nào.
Hôm nay Gia Ý chủ động hẹn Cao Tuấn ra ngoài, cô muốn mời anh một bữa cơm.
"Sao hôm nay lại chủ động mời tôi ăn cơm vậy".
"Lạ lắm sao, chỉ là cảm ơn anh lần trước đã giúp em đuổi một tên phiền phức".
Cao Tuấn ngạc nhiên nhìn cô với ánh mắt khó hiểu "em không thích cậu ta".
"Tất nhiên rồi, tại vì đó là anh trai Tinh Nhi nên em mới không nỡ từ chối".
Ăn cơm xong Cao Tuấn ngỏ ý muốn đưa cô về Gia Ý cũng không từ chối. Đến nhà, Gia Ý mở cửa xuống xe, bị Cao Tuấn kéo tay lại. Gia Ý mỉm cười dịu dàng nhìn anh, ngây thơ hỏi:
"Sao vậy, có chuyện gì à".
"Không...anh...thật ra chuyện lần trước anh nói đều là nghiêm túc, em có thể suy nghĩ lại được không".
"Là chuyện gì, em không nhớ anh nói lại đi".
"Anh thích em, muốn theo đuổi em, cho anh một cơ hội nhé".
"Đây có thể coi như là anh đang tỏ tình với em không".
"Tất nhiên rồi, anh đang rất nghiêm túc".
"Em không dễ dãi như vậy đâu, tỏ tình muốn em đồng ý phải có không khí lãng mạn chút, còn hoa, quà...nhưng em sẽ cho anh một cơ hội". Cao Tuấn không thể ngờ được cô lại đồng ý, đây chẳng phải là gợi ý cho anh tỏ tình sao. Dù sao cũng đã thích cô lâu như vậy, bây giờ chỉ cần gạt hết mọi chuyện sang một bên, anh sẽ bù đắp cho cô. Mọi lỗi lầm ba anh gây ra anh muốn cả đời này có thể giấu cô, như vậy sẽ tốt cô sẽ không phải đau khổ cũng sẽ không hận anh.
Hôm sau Cao Tuấn đến đưa cô đi làm, tuy là cho anh cơ hội theo đuổi nhưng cũng như ngầm đồng ý làm bạn gái anh. Gia Ý không ngăn cản những hành động thân mật của anh.
"Tối nay anh đón em". Cao Tuấn hôn nhẹ lên chán cô một nụ hôn dịu dàng đầy yêu thương, sau đó tạm biệt quay đi. Bây giờ anh mới nhận ra anh không chỉ thích mà đã thực sự yêu người con gái này. Anh muốn cho cô mọi điều tốt đẹp nhất, không muốn cô chịu bất cứ tổn thương nào.
Cao Tuấn đến rất đúng giờ, vừa lúc Gia Ý tan làm, Cao Tuấn nhẹ nhàng mở cửa xe cho cô, sau đó quay về ghế lái của mình.
"Anh đưa em đến nơi này, đảm bảo em sẽ thích".
"Nơi nào, trông anh bí mật vậy". Im lặng một lúc sau, bỗng nhiên Gia Ý liếc nhìn anh, nhẹ giọng hỏi:
"Cao Tuấn, anh đã từng yêu ai chưa".
"Lúc trước thì không có..."
"Vậy bây giờ thì sao...".
"Anh có yêu một cô gái, yêu từ cái nhìn đầu tiên...".
"Vậy sao...vậy cô ấy có thích anh không".
"Em nghĩ xem...anh làm sao biết được, nếu em muốn biết cũng có thể đi hỏi".
"Em làm sao biết cô ấy là ai mà hỏi...với lại hỏi với tư cách gì chứ". Gia Ý nói giọng trầm xuống có vẻ rất buồn, nhìn dáng vẻ này của cô Cao Tuấn lại vui, cảm giác có một cái gì đó rất ấm áp. Anh nắm lấy tay cô đan vào tay mình, nắm thật chặt.
"Em biết cô ấy...bởi vì cô ấy chính là em. Từ đó giờ người tôi thích cũng là em, người tôi yêu cũng chỉ có em".
Gương mặt Gia Ý đỏ ửng lên, cô ngại ngùng né tránh ánh mắt chân thành của anh. Nhưng trái tim cô giờ phút này đang nhảy loạn hết lên. Gia Ý đặt tay lên ngực lấy lại bình tĩnh, nhất định không được rung động.
Không khí trong xe lúc này bỗng chốc rơi vào yên lặng, anh không nói cô cũng không nói mãi cho đến khi xe dừng trước một khu phố ăn nhỏ. Gia Ý nhìn xung quanh, không có một chỗ nào gọi là sang chảnh khiến cô khó tin. Người như cao cao tại thượng như anh lại có thể đến nơi này. Trong lúc cô còn đang mơ màng, Cao Tuấn đã xuống xe mở cửa, nắm lấy tay cô đi xuống đường. Họ vừa bước xuống đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Một đôi nam thanh nữ tú sánh vai bên nhau, hơn nữa còn bước xuống từ chiếc Startup đời mới lại dừng ở con phố nhỏ như thế này khiến ai ai cũng ngưỡng mộ ngước nhìn. Cao Tuấn dẫn cô đi dạo phố, sau đó dừng ở một quán nướng nhỏ.
"Lúc trước anh và bạn anh hay đến đây ăn lắm, quán này rất sạch sẽ mà ngon nữa".
"Em cứ tưởng anh sẽ không đến những nơi này chứ".
"Đó là lúc trước khi anh chưa vào ngành những nơi như thế này chắc có lẽ không bao giờ anh đến bây giờ thì khác".
Cô chủ quán nhận ra anh là khách quen vui cười lại hỏi "sao chàng trai trẻ nay dắt bạn gái đi cùng à".
"Dạ, bạn gái con. Cô lấy con như cũ nhé nhưng không cay. Cô ấy không ăn cay được".
"Được rồi, chờ cô lát nhé. Chu đáo ghê không kìa". Cô chủ quán rất vui tính, cộng thêm hương thịt nướng phản phất khiến Gia Ý cảm giác có một sự ấm áp mà hạnh phúc. Nhìn vào ai cũng sẽ nghĩ cô và anh là một đôi tình nhân hạnh phúc. Nghĩ đến đây Gia Ý cười khổ, cô không biết được ngày tháng sau này sẽ thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.