Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà
Chương 52: Đàn em và hồi ức chưa kể
Đổng Thất
02/08/2021
Nhạc phim chủ đề《Bên ngoài gió lớn》yêu cầu lấy cảnh quay ở nhiều trường học khác nhau. Cảnh đầu tiên được chọn là sân bóng rổ lớn tại đại học W, người đại diện mới - Lan Ni và Hứa Tiếu Vi đã tiếp xúc hợp tác cả một buổi sáng nên dần trở nên dễ gần hơn.
Lê Quả nhân giờ giải lao tới hỏi Hứa Tiếu Vi về chuyện của Ngô An Toàn, còn về người mới cô cũng không giải thích nhiều lắm, chỉ nói là Ngô An Toàn vì khả năng làm việc tốt nên được thăng chức. Lê Quả không hỏi quá nhiều về vấn đề này nữa, sau đó rời đi chuẩn bị trang phục.
Có người cách đó không xa, đứng nhìn chằm chằm cô một lúc lâu rồi mới chậm rãi tiến tới: "Đàn chị Hứa?"
Hứa Tiếu Vi nghe thấy tiếng thì ngẩng đầu, đối diện với một nữ sinh cùng khuôn mặt tươi cười đang đi tới chỗ cô, "Đàn chị, đúng thật là chị rồi, em còn tưởng nhận nhầm người cơ đấy."
Hứa Tiếu Vi cười phải phép, trong lòng khẽ lục lại tên người này theo trí nhớ, sau khi tổng hợp lại mới nhớ ra một cái tên, "Em là... Mục Âm?"
Mục Âm là đàn em, như một 'Hứa Tiếu Vi nhỏ', nhập học sau Hứa Tiếu Vi một khoá, cho nên cũng khá ỷ lại vào cô, gặp vấn đề gì đều thích tới tìm cô, có điều, cô nghe nói trong nhà cô ấy đã xảy ra chuyện nên phải thôi học.
Mục Âm mới ngoài hai mươi tuổi, cảm giác thần thái còn tươi trẻ hơn cả thời đại học, cũng gầy hơn trước, gương mặt có chút cứng ngắc, rõ ràng đã động dao kéo, ngay cả nở nụ cười tươi trong cũng thật khó khăn.
Dù nhiều năm không gặp Hứa Tiếu Vi nhưng Mục Âm vẫn nói chuyện với cô rất tự nhiên như hồi học đại học. Khi đề cập đến sự việc xảy ra hồi ở trường, Mục Âm chợt nhớ tới gì đó, mở album ảnh trong điện thoại ra đưa cho Hứa Tiếu Vi xem một bức ảnh.
"Đúng rồi, chị với học trưởng Giang kết hôn rồi ạ? Tình yêu của hai người từ hồi đó khiến em rất ngưỡng mộ đó~"
"Chúng tôi không kết hôn, sao em lại nói vậy?" Hứa Tiếu Vi khó hiểu.
"Không kết hôn? Tại sao vậy ạ?" Mục Âm ngạc nhiên, "Hồi đó em là người làm chứng cho hai người mà. Đây, cho chị xem cái này." Mục Âm đưa bức ảnh lên cho Hứa Tiếu Vi xem, "Chị lướt xuống xem, tất cả đều là tự tay em chụp được, vô tình chị và học trưởng cũng bị dính vào tấm hình, nhưng mà chị nhìn xem, học trưởng đang nhìn trộm chị đấy, ánh mắt nhìn lén chị thật ngọt nha~, hai người mà không ở bên nhau thì thật là đáng tiếc."
Hứa Tiếu Vi phóng to bức ảnh nhìn kỹ, vẫn không dám tin người đứng phía sau nhìn trộm cô là Giang Tấn, khung cảnh trong bức ảnh đối với cô rất quen thuốc, mỗi khi không có tiết là cô đều đi dạo quanh bờ hồ nghe nhạc, cô luôn thích ở một mình, không bao giờ nghĩ rằng Giang Tấn lại bí mật đi theo cô phía sau, hơn nữa chưa một lần nào cô phát hiện.
"Chưa dừng lại ở đó,..." Mục Âm trượt tiếp sang mấy bức ảnh kế, "còn có cái này, tiền bối cùng bạn đang ăn trong căng tin, học trưởng Giang cũng ở phía sau, chị nhìn ánh mắt của anh ấy đi,... Đây nữa, lúc tiền bối ngủ quên trên băng ghế, học trưởng lẳng lặng đắp áo khoác cho chị."
"Đúng rồi, còn một chuyện nữa không biết tiền bối có nhớ không, chính là lúc chị ăn nhầm đậu phộng bị dị ứng và phải nhập viện, thật ra học trưởng hôm nào cũng tới thăm chị, cả việc chị tò mò không biết ai đã thay hoa cho chị mỗi ngày, người đó cũng chính là học trưởng Giang. Một lần bị em tình cờ bắt gặp, anh ấy cũng yêu cầu em giữ bí mật, em còn tưởng học trưởng sẽ đích thân nói cho chị, cuối cùng...... Aizz, tiếc thật, em thực sự rất thích chèo 'thuyền' hai anh chị mà."
Hứa Tiếu Vi chớp mắt, hồi đó cô nằm viện mấy ngày đã bao giờ thấy Giang Tấn đến thăm cô đâu, nhưng nghe Mục Âm nói vậy, cô tương đối nghi ngờ đồng thời lại muốn tìm hiểu sự thật hơn chút ít.
Năm đó ở bệnh viện, sáng nào Hứa Tiếu Vi thức dậy bình hoa bên cạnh giường đều được thay mới, ban đầu cô còn tưởng là hộ sĩ trong bệnh viện, mà khi cô cảm ơn hộ sĩ thì cô ấy lại nói không phải mình làm. Lúc đó Hứa Tiếu Vi vì việc này cũng phải hoang mang đau đầu một phen, mấy ngày sau cũng không gặp được người tặng hoa cho cô, trùng hợp ngày cô xuất viện, Phó Thần có tới tặng hoa cho cô, Hứa Tiếu Vi đương nhiên mặc định tất cả bó hoa trước đó đều là do Phó Thần tặng.
Hoá ra Giang Tấn đã âm thầm làm tất cả những điều này vì cô?
- -
Sau khi Mục Âm rời đi, Hứa Tiếu Vi đã suy nghĩ về chuyện này cả ngày, không hiểu vì sao càng nghĩ về nó, trái tim cô lại càng hoảng sợ.
Hứa Tiếu Vi vẫn nhớ rõ Giang Tấn thời đại học luôn thu hút bởi thành tích học tập xuất sắc và một khoảng thời gian có những cảnh phim xuất thần, Giang Tấn để lại ấn tượng hơn với cô trong buổi biểu diễn ca hát do trường tổ chức, cô và Giang Tấn hát cũng nhau, từ đó mới bị mọi người ghép CP, mà giữa hai người mới có nhiều chủ đề hơn để nói.
Hứa Tiếu Vi và Giang Tấn đều thuộc dạng khó bắt chuyện, nhưng Hứa Tiếu Vi biết Giang Tấn không có việc gì sẽ xuất hiện ở thư viện, mà Giang Tấn trùng hợp cũng biết được Hứa Tiếu Vi thích đến bên hồ tản bộ, hắn liền đổi thói quen đến thư viện thành việc ngồi bên bờ hồ đọc sách.
Đọc một cuốn sách, tạo thêm một cơ hội gặp nhau.
Nhưng người như Hứa Tiếu Vi không hiểu, cô cho rằng tin đồn Giang Tấn thường đến thư viện cũng chỉ là tin đồn nhảm, bởi lần đầu tiên cô tình cờ gặp Giang Tấn đang ngồi đọc sách bên hồ, đối phương còn yêu cầu cô giữ bí mật, nói không thích khi đọc sách bị người khác quấy rầy.
- -
Hai ngày sau, Hứa Tiếu Vi cố điều chỉnh thời gian sinh lý tối nay, tắm xong sớm rồi cầm chút đồ ăn vặt đến ngồi xuống sô pha mở TV ra chờ.
Hứa Tiếu Vi vòng tay ôm đầu gối nhìn chằm chằm vào vị trí bên cạnh cô, cho đến khi dì Vương từ trên tầng đi xuống, "Tiểu Vi?"
Dì Vương nhẹ nhàng gọi cô thấy không có động tĩnh, lại gọi Hứa Tiếu Vi lớn hơn, cô giật mình bị kéo trở lại thực tại, hỏi dì Vương có chuyện gì.
Dì Vương nói tối nay nhà có chuyện, bà cần về sớm một chút.
Lê Quả nhân giờ giải lao tới hỏi Hứa Tiếu Vi về chuyện của Ngô An Toàn, còn về người mới cô cũng không giải thích nhiều lắm, chỉ nói là Ngô An Toàn vì khả năng làm việc tốt nên được thăng chức. Lê Quả không hỏi quá nhiều về vấn đề này nữa, sau đó rời đi chuẩn bị trang phục.
Có người cách đó không xa, đứng nhìn chằm chằm cô một lúc lâu rồi mới chậm rãi tiến tới: "Đàn chị Hứa?"
Hứa Tiếu Vi nghe thấy tiếng thì ngẩng đầu, đối diện với một nữ sinh cùng khuôn mặt tươi cười đang đi tới chỗ cô, "Đàn chị, đúng thật là chị rồi, em còn tưởng nhận nhầm người cơ đấy."
Hứa Tiếu Vi cười phải phép, trong lòng khẽ lục lại tên người này theo trí nhớ, sau khi tổng hợp lại mới nhớ ra một cái tên, "Em là... Mục Âm?"
Mục Âm là đàn em, như một '
Mục Âm mới ngoài hai mươi tuổi, cảm giác thần thái còn tươi trẻ hơn cả thời đại học, cũng gầy hơn trước, gương mặt có chút cứng ngắc, rõ ràng đã động dao kéo, ngay cả nở nụ cười tươi trong cũng thật khó khăn.
Dù nhiều năm không gặp Hứa Tiếu Vi nhưng Mục Âm vẫn nói chuyện với cô rất tự nhiên như hồi học đại học. Khi đề cập đến sự việc xảy ra hồi ở trường, Mục Âm chợt nhớ tới gì đó, mở album ảnh trong điện thoại ra đưa cho Hứa Tiếu Vi xem một bức ảnh.
"Đúng rồi, chị với học trưởng Giang kết hôn rồi ạ? Tình yêu của hai người từ hồi đó khiến em rất ngưỡng mộ đó~"
"Chúng tôi không kết hôn, sao em lại nói vậy?" Hứa Tiếu Vi khó hiểu.
"Không kết hôn? Tại sao vậy ạ?" Mục Âm ngạc nhiên, "Hồi đó em là người làm chứng cho hai người mà. Đây, cho chị xem cái này." Mục Âm đưa bức ảnh lên cho Hứa Tiếu Vi xem, "Chị lướt xuống xem, tất cả đều là tự tay em chụp được, vô tình chị và học trưởng cũng bị dính vào tấm hình, nhưng mà chị nhìn xem, học trưởng đang nhìn trộm chị đấy, ánh mắt nhìn lén chị thật ngọt nha~, hai người mà không ở bên nhau thì thật là đáng tiếc."
Hứa Tiếu Vi phóng to bức ảnh nhìn kỹ, vẫn không dám tin người đứng phía sau nhìn trộm cô là Giang Tấn, khung cảnh trong bức ảnh đối với cô rất quen thuốc, mỗi khi không có tiết là cô đều đi dạo quanh bờ hồ nghe nhạc, cô luôn thích ở một mình, không bao giờ nghĩ rằng Giang Tấn lại bí mật đi theo cô phía sau, hơn nữa chưa một lần nào cô phát hiện.
"Chưa dừng lại ở đó,..." Mục Âm trượt tiếp sang mấy bức ảnh kế, "còn có cái này, tiền bối cùng bạn đang ăn trong căng tin, học trưởng Giang cũng ở phía sau, chị nhìn ánh mắt của anh ấy đi,... Đây nữa, lúc tiền bối ngủ quên trên băng ghế, học trưởng lẳng lặng đắp áo khoác cho chị."
"Đúng rồi, còn một chuyện nữa không biết tiền bối có nhớ không, chính là lúc chị ăn nhầm đậu phộng bị dị ứng và phải nhập viện, thật ra học trưởng hôm nào cũng tới thăm chị, cả việc chị tò mò không biết ai đã thay hoa cho chị mỗi ngày, người đó cũng chính là học trưởng Giang. Một lần bị em tình cờ bắt gặp, anh ấy cũng yêu cầu em giữ bí mật, em còn tưởng học trưởng sẽ đích thân nói cho chị, cuối cùng...... Aizz, tiếc thật, em thực sự rất thích chèo 'thuyền' hai anh chị mà."
Hứa Tiếu Vi chớp mắt, hồi đó cô nằm viện mấy ngày đã bao giờ thấy Giang Tấn đến thăm cô đâu, nhưng nghe Mục Âm nói vậy, cô tương đối nghi ngờ đồng thời lại muốn tìm hiểu sự thật hơn chút ít.
Năm đó ở bệnh viện, sáng nào Hứa Tiếu Vi thức dậy bình hoa bên cạnh giường đều được thay mới, ban đầu cô còn tưởng là hộ sĩ trong bệnh viện, mà khi cô cảm ơn hộ sĩ thì cô ấy lại nói không phải mình làm. Lúc đó Hứa Tiếu Vi vì việc này cũng phải hoang mang đau đầu một phen, mấy ngày sau cũng không gặp được người tặng hoa cho cô, trùng hợp ngày cô xuất viện, Phó Thần có tới tặng hoa cho cô, Hứa Tiếu Vi đương nhiên mặc định tất cả bó hoa trước đó đều là do Phó Thần tặng.
Hoá ra Giang Tấn đã âm thầm làm tất cả những điều này vì cô?
- -
Sau khi Mục Âm rời đi, Hứa Tiếu Vi đã suy nghĩ về chuyện này cả ngày, không hiểu vì sao càng nghĩ về nó, trái tim cô lại càng hoảng sợ.
Hứa Tiếu Vi vẫn nhớ rõ Giang Tấn thời đại học luôn thu hút bởi thành tích học tập xuất sắc và một khoảng thời gian có những cảnh phim xuất thần, Giang Tấn để lại ấn tượng hơn với cô trong buổi biểu diễn ca hát do trường tổ chức, cô và Giang Tấn hát cũng nhau, từ đó mới bị mọi người ghép CP, mà giữa hai người mới có nhiều chủ đề hơn để nói.
Hứa Tiếu Vi và Giang Tấn đều thuộc dạng khó bắt chuyện, nhưng Hứa Tiếu Vi biết Giang Tấn không có việc gì sẽ xuất hiện ở thư viện, mà Giang Tấn trùng hợp cũng biết được Hứa Tiếu Vi thích đến bên hồ tản bộ, hắn liền đổi thói quen đến thư viện thành việc ngồi bên bờ hồ đọc sách.
Đọc một cuốn sách, tạo thêm một cơ hội gặp nhau.
Nhưng người như Hứa Tiếu Vi không hiểu, cô cho rằng tin đồn Giang Tấn thường đến thư viện cũng chỉ là tin đồn nhảm, bởi lần đầu tiên cô tình cờ gặp Giang Tấn đang ngồi đọc sách bên hồ, đối phương còn yêu cầu cô giữ bí mật, nói không thích khi đọc sách bị người khác quấy rầy.
- -
Hai ngày sau, Hứa Tiếu Vi cố điều chỉnh thời gian sinh lý tối nay, tắm xong sớm rồi cầm chút đồ ăn vặt đến ngồi xuống sô pha mở TV ra chờ.
Hứa Tiếu Vi vòng tay ôm đầu gối nhìn chằm chằm vào vị trí bên cạnh cô, cho đến khi dì Vương từ trên tầng đi xuống, "Tiểu Vi?"
Dì Vương nhẹ nhàng gọi cô thấy không có động tĩnh, lại gọi Hứa Tiếu Vi lớn hơn, cô giật mình bị kéo trở lại thực tại, hỏi dì Vương có chuyện gì.
Dì Vương nói tối nay nhà có chuyện, bà cần về sớm một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.