Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà
Chương 18: Giang Thịnh
Đổng Thất
12/07/2021
Edit: Thyfina
Giang Tấn và tôi không đơn giản chỉ là một cặp tình nhân, chúng tôi là vợ chồng. Tôi rất ngưỡng mộ chồng mình, anh ấy cũng đối xử rất tốt với tôi.
Sau khi hai người bọn họ nói lời xin lỗi, Hứa Tiếu Vi đã suy nghĩ về những gì cô ấy đã nói vừa rồi.
Sở sĩ cô dám nói như vậy là vì sau khi nghe Giang Tấn nói rằng hắn không biết nhiều về nước Ý, ai ngờ....
Giang Tấn đưa Hứa Tiếu Vi vào giữa sảnh, hắn dường như cố tình không nhìn thấy vẻ bối rối của cô, cứ thế nhìn cô không rời.
Hứa Tiếu Vi rốt cuộc chịu không nổi, tức giận than thở "Anh trêu tôi."
Giang Tấn không phủ nhận mà chỉ đơn giản giải thích với cô những người cao chức sẽ đến dự tiệc tối nay, sau đó hất cầm liền đổi chủ đề: "Tự mình đi đi, kết bạn nhiều hơn ở đây sẽ không có hại gì đâu."
Hứa Tiếu Vi đang định bỏ đi, người đàn ông phía sau lại cao giọng: "Mang ra danh nghĩa là vợ của tôi."
Hứa Tiếu Vi: "..."
Kỹ năng giao tiếp của Hứa Tiếu Vi không được cho là giỏi, chính vì thế cô chỉ có một người bạn duy nhất khi vào đại học là Đoạn Lam, ấy thế mà chính người bạn tốt này đã đẩy cô vào vực sâu.
Kể từ đó, Hứa Tiếu Vi đã xây dựng cho mình một trái tim phòng thủ chống lại mọi người trong xã hội. Giang Tấn đã nói rằng tối nay sẽ có rất nhiều nghệ sĩ và nhà đầu tư, nhiệm vụ của cô không cần phải lấy lòng các nhà đầu tư, chỉ cần trò chuyện với các nghệ sĩ nữ, giải tỏa buồn chán và có thêm bạn bè.
Trên thực tế, từ khi Giang Tấn gia nhập bữa tiệc, những người tinh mắt sẽ suy đoán người đeo mặt nạ bạc có phải chính là Giang Tấn hay không, và họ cũng rất tò mò về người phụ nữ mà hắn đưa tới.
Trước khi cô kịp đến cùng trò chuyện với ai đó, nhiều người đã đến hỏi thăm cô và người đàn ông cô đi cùng.
Sau khi trò chuyện được một lúc, đột nhiên có một người phụ nữ đeo mặt nạ màu hồng đi tới khi những người khác đã rời đi, cô ta đưa Hứa Tiếu Vi một ly rượu đôi môi lựu hồng dưới lớp mặt nạ bất chợt mím lại, nhỏ giọng: "Cô thật giống như trát da chó, bất kể tôi đến đâu, cũng đều thấy cô."
Hứa Tiếu Vi chỉ khẽ lướt khóe mi cũng nhận ra người phụ nữ trước mặt mình là ai, đấy là chưa kể đôi mắt ngây thơ của cô ta đã làm cô quen thuộc đến mức nào, giọng nói này cô khắc sâu trong xương, có chết cũng khó lòng mà quên.
Hứa Tiếu Vi không nhận ly rượu, khịt mũi nói: "Bữa tiệc này nhiều người như vậy, ý của cô là mọi người đều đi theo cô, mọi người đều là thạch cao da chó sao? "
Đoạn Lam phút chốc xanh mặt sợ người đi ngang qua hiểu sai ý tứ, vội đẩy ly rượu về phía cô "Cô sợ mình sẽ bị trúng độc nên không dám uống? "
"Không."
Hứa Tiếu Vi liếc mắt nhìn bàn tay đang cầm ly rượu cố ý nghiêng về phía mình, cô lặng lẽ lùi về phía sau, khóe miệng nở nụ cười sâu hơn, "Không phải tôi sợ rượu có độc, mà đơn giản tôi không thích bất cứ thứ gì bị người khác đụng vào."
Đoạn Lam như muốn bốc khói, tức giận, "Nhiều người như vậy xem ra cô không trả lời thì có phải là có chút xấu hổ? "
Hứa Tiếu Vi cười, " Cô còn có mặt mũi hay sao? "
Trong khi nói, khóe mặt Đoạn Lam khẽ giật, ngón tay cố ý cầm ly rượu rơi xuống váy của Hứa Tiếu Vi.
Biết được ý đồ của cô ta, Hứa Tiếu Vi nghiêng mình trước khi ly rượu kịp rơi xuống chiếc váy, đồng thời cô giơ tay chống vào khuỷu tay Đoạn Lam, khiến cho ly rượu của cô ta đang nghiêng ra ngoài liền đổi hướng quay về phía mình. Trên bộ váy trắng như tuyết bỗng xuất hiện một vòng vết bẩn vô cùng xấu xí.
Hứa Tiếu Vi nâng váy đi xung quanh cô ta, nhỏ giọng nói " Làm tổn thương người khác, chính mình là kẻ đau lòng."
Buổi dạ hội sắp bắt đầu, ánh đèn mờ ảo, Đoạn Lam đang trò chuyện cùng các nhà đầu tư khi bước vào đại sảnh bèn nhìn thấy bóng dáng quen thuộc là Hứa Tiếu Vi, trong đầu liền nảy ra âm mưu muốn làm đổ rượu vào váy của cô và nhân cô hội đó khiến Hứa Tiếu Vi xấu hổ trước công chúng,thế nhưng lại không ngờ...
Đoạn Lam đã từng trở thành bạn của Hứa Tiếu Vi vì hồi ấy Hứa Tiếu Vi rất ấm áp và thân thiện nên đã cùng đi bộ với cô ấy và biết được rằng cô là một người rất dễ bị bắt nạt.
Đó là ấn tượng của Đoạn Lam đối với Hứa Tiếu Vi về sáu bảy năm trước, cũng chưa từng nghĩ mình sẽ có ngày bị Hứa Tiếu Vi tính toán.
Trong bóng tối, Hứa Tiếu Vi giẫm giày cao gót rời đi, tay đang nắm vạt áo của Đoạn Lam bỗng trở thành nắm đấm.
Ở một góc khuất nào đó, có một người đang quan sát toàn bộ quá trình, đôi mắt hẹp dài đen sâu không có chút biến sắc, hai ngón tay nhẹ nhàng lắc lư ly rượu, ánh mắt lướt từ Đoạn Lam đến Hứa Tiếu Vi, môi mỏng mím lại tạo thành một vòng cung lạnh lùng, "Thú vị."
Hứa Tiếu Vi bước sang một bên, đúng lúc thấy cảnh Phó Trần đi cùng Đoạn Lam, thấy váy của Đoạn Lam có vết bẩn, vội vàng bước tới khoác áo vào rồi đưa cô ta vào phòng tắm để thay.
Hứa Tiếu Vi đứng ở nơi đó, đôi mắt sáng ngời nhìn bóng dáng của Phó Trần. Cô tình cờ nghe được ai đó đang bàn luận cách đó không xa.
"Hai người đó hình như là Đoạn Lam và Phó Trần."
"Có phải là họ không? Tôi nghĩ họ chỉ trông giống nhau thôi, họ thật sự là người yêu của nhau như lời đồn hay sao?"
"Điều này cũng thật khó nói, luôn có những vụ bê bối của họ mà anh ta căn bản lại không phủ nhận nó."
"Tôi nghe nói Đoạn Lam có thể được như bây giờ là đều nhờ đến Phó Trần. Cô không thấy rằng những cảnh quay của Đoạn Lam từ khi ra mắt đến nay đều liên quan đến Phó Trần sao? Sự thật mà nói thì mọi người đều biết, nhưng đến cuối cùng nó cũng đã bị che giấu một cách không thể giải thích được,...."
"Thôi, chúng ta không nên nói chuyện ở nơi công cộng như vậy. Cẩn thận bị những người có tâm nghe thấy lại phiền phức."
Giọng nói lần lượt biến mất, cô không nghe được gì nữa, Hứa Tiếu Vi nhìn chằm chằm vào chiếc cốc trên tay với vẻ kinh ngạc. Đoạn Lam đã yêu Phó Trần từ lần đầu tiên nhìn thấy anh vào năm thứ nhất của đại học, trong giới giải trí đầy phức tạp, Đoạn Lam cũng coi Phó Thần là người quan trọng nhất, sau cùng cô ta bước vào làng giải trí cũng vì anh.
Hứa Tiếu Vi chế nhạo, quan trọng nhất vẫn là không có thực lực phù hợp. Đã có lần Đoạn Lam còn khoác tay cô nói: "Cậu là người bạn quan trọng nhất trong cuộc đời của tớ."
"Vị tiểu thư xinh đẹp này sao lại đứng ngẩn người ở đây?"
Một giọng nói tươi cười vang lên sau lưng cô, Hứa Tiếu Vi ngước mặt và thấy một người đàn ông đeo mặt nạ màu xám đen đang đứng trước mặt cô. Người đàn ông mặc một bộ đồ vest màu xám đậm nhìn qua có thể thấy anh ta là người có gu thời trang khá vừa mắt,một tay đặt vào túi quần và một tay cầm ly rượu, trước khi Hứa Tiếu Vi kịp nói điều gì đó, người đàn ông đã lên tiếng " Xin chào, tôi tên là Giang Thịnh, anh trai của Giang Tấn."
Giang Tấn không bao giờ tiết lộ về con người hay sự kiện của gia đình mình, vì vậy khi Hứa Tiếu Vi nghe người bên kia tự xưng là anh trai của Giang Tấn, cô liền ngạc nhiên và nhìn anh ta đầy nghi ngờ.
____________________
Mong các bạn sẽ có những giây phút đọc truyện hay.
Nếu thích hãy để lại ngôi sao nhỏ⭐ và COMT để tạo động lực cho chúng tớ tiếp tục làm truyện nhé!
#Thyfina
Giang Tấn và tôi không đơn giản chỉ là một cặp tình nhân, chúng tôi là vợ chồng. Tôi rất ngưỡng mộ chồng mình, anh ấy cũng đối xử rất tốt với tôi.
Sau khi hai người bọn họ nói lời xin lỗi, Hứa Tiếu Vi đã suy nghĩ về những gì cô ấy đã nói vừa rồi.
Sở sĩ cô dám nói như vậy là vì sau khi nghe Giang Tấn nói rằng hắn không biết nhiều về nước Ý, ai ngờ....
Giang Tấn đưa Hứa Tiếu Vi vào giữa sảnh, hắn dường như cố tình không nhìn thấy vẻ bối rối của cô, cứ thế nhìn cô không rời.
Hứa Tiếu Vi rốt cuộc chịu không nổi, tức giận than thở "Anh trêu tôi."
Giang Tấn không phủ nhận mà chỉ đơn giản giải thích với cô những người cao chức sẽ đến dự tiệc tối nay, sau đó hất cầm liền đổi chủ đề: "Tự mình đi đi, kết bạn nhiều hơn ở đây sẽ không có hại gì đâu."
Hứa Tiếu Vi đang định bỏ đi, người đàn ông phía sau lại cao giọng: "Mang ra danh nghĩa là vợ của tôi."
Hứa Tiếu Vi: "..."
Kỹ năng giao tiếp của Hứa Tiếu Vi không được cho là giỏi, chính vì thế cô chỉ có một người bạn duy nhất khi vào đại học là Đoạn Lam, ấy thế mà chính người bạn tốt này đã đẩy cô vào vực sâu.
Kể từ đó, Hứa Tiếu Vi đã xây dựng cho mình một trái tim phòng thủ chống lại mọi người trong xã hội. Giang Tấn đã nói rằng tối nay sẽ có rất nhiều nghệ sĩ và nhà đầu tư, nhiệm vụ của cô không cần phải lấy lòng các nhà đầu tư, chỉ cần trò chuyện với các nghệ sĩ nữ, giải tỏa buồn chán và có thêm bạn bè.
Trên thực tế, từ khi Giang Tấn gia nhập bữa tiệc, những người tinh mắt sẽ suy đoán người đeo mặt nạ bạc có phải chính là Giang Tấn hay không, và họ cũng rất tò mò về người phụ nữ mà hắn đưa tới.
Trước khi cô kịp đến cùng trò chuyện với ai đó, nhiều người đã đến hỏi thăm cô và người đàn ông cô đi cùng.
Sau khi trò chuyện được một lúc, đột nhiên có một người phụ nữ đeo mặt nạ màu hồng đi tới khi những người khác đã rời đi, cô ta đưa Hứa Tiếu Vi một ly rượu đôi môi lựu hồng dưới lớp mặt nạ bất chợt mím lại, nhỏ giọng: "Cô thật giống như trát da chó, bất kể tôi đến đâu, cũng đều thấy cô."
Hứa Tiếu Vi chỉ khẽ lướt khóe mi cũng nhận ra người phụ nữ trước mặt mình là ai, đấy là chưa kể đôi mắt ngây thơ của cô ta đã làm cô quen thuộc đến mức nào, giọng nói này cô khắc sâu trong xương, có chết cũng khó lòng mà quên.
Hứa Tiếu Vi không nhận ly rượu, khịt mũi nói: "Bữa tiệc này nhiều người như vậy, ý của cô là mọi người đều đi theo cô, mọi người đều là thạch cao da chó sao? "
Đoạn Lam phút chốc xanh mặt sợ người đi ngang qua hiểu sai ý tứ, vội đẩy ly rượu về phía cô "Cô sợ mình sẽ bị trúng độc nên không dám uống? "
"Không."
Hứa Tiếu Vi liếc mắt nhìn bàn tay đang cầm ly rượu cố ý nghiêng về phía mình, cô lặng lẽ lùi về phía sau, khóe miệng nở nụ cười sâu hơn, "Không phải tôi sợ rượu có độc, mà đơn giản tôi không thích bất cứ thứ gì bị người khác đụng vào."
Đoạn Lam như muốn bốc khói, tức giận, "Nhiều người như vậy xem ra cô không trả lời thì có phải là có chút xấu hổ? "
Hứa Tiếu Vi cười, " Cô còn có mặt mũi hay sao? "
Trong khi nói, khóe mặt Đoạn Lam khẽ giật, ngón tay cố ý cầm ly rượu rơi xuống váy của Hứa Tiếu Vi.
Biết được ý đồ của cô ta, Hứa Tiếu Vi nghiêng mình trước khi ly rượu kịp rơi xuống chiếc váy, đồng thời cô giơ tay chống vào khuỷu tay Đoạn Lam, khiến cho ly rượu của cô ta đang nghiêng ra ngoài liền đổi hướng quay về phía mình. Trên bộ váy trắng như tuyết bỗng xuất hiện một vòng vết bẩn vô cùng xấu xí.
Hứa Tiếu Vi nâng váy đi xung quanh cô ta, nhỏ giọng nói " Làm tổn thương người khác, chính mình là kẻ đau lòng."
Buổi dạ hội sắp bắt đầu, ánh đèn mờ ảo, Đoạn Lam đang trò chuyện cùng các nhà đầu tư khi bước vào đại sảnh bèn nhìn thấy bóng dáng quen thuộc là Hứa Tiếu Vi, trong đầu liền nảy ra âm mưu muốn làm đổ rượu vào váy của cô và nhân cô hội đó khiến Hứa Tiếu Vi xấu hổ trước công chúng,thế nhưng lại không ngờ...
Đoạn Lam đã từng trở thành bạn của Hứa Tiếu Vi vì hồi ấy Hứa Tiếu Vi rất ấm áp và thân thiện nên đã cùng đi bộ với cô ấy và biết được rằng cô là một người rất dễ bị bắt nạt.
Đó là ấn tượng của Đoạn Lam đối với Hứa Tiếu Vi về sáu bảy năm trước, cũng chưa từng nghĩ mình sẽ có ngày bị Hứa Tiếu Vi tính toán.
Trong bóng tối, Hứa Tiếu Vi giẫm giày cao gót rời đi, tay đang nắm vạt áo của Đoạn Lam bỗng trở thành nắm đấm.
Ở một góc khuất nào đó, có một người đang quan sát toàn bộ quá trình, đôi mắt hẹp dài đen sâu không có chút biến sắc, hai ngón tay nhẹ nhàng lắc lư ly rượu, ánh mắt lướt từ Đoạn Lam đến Hứa Tiếu Vi, môi mỏng mím lại tạo thành một vòng cung lạnh lùng, "Thú vị."
Hứa Tiếu Vi bước sang một bên, đúng lúc thấy cảnh Phó Trần đi cùng Đoạn Lam, thấy váy của Đoạn Lam có vết bẩn, vội vàng bước tới khoác áo vào rồi đưa cô ta vào phòng tắm để thay.
Hứa Tiếu Vi đứng ở nơi đó, đôi mắt sáng ngời nhìn bóng dáng của Phó Trần. Cô tình cờ nghe được ai đó đang bàn luận cách đó không xa.
"Hai người đó hình như là Đoạn Lam và Phó Trần."
"Có phải là họ không? Tôi nghĩ họ chỉ trông giống nhau thôi, họ thật sự là người yêu của nhau như lời đồn hay sao?"
"Điều này cũng thật khó nói, luôn có những vụ bê bối của họ mà anh ta căn bản lại không phủ nhận nó."
"Tôi nghe nói Đoạn Lam có thể được như bây giờ là đều nhờ đến Phó Trần. Cô không thấy rằng những cảnh quay của Đoạn Lam từ khi ra mắt đến nay đều liên quan đến Phó Trần sao? Sự thật mà nói thì mọi người đều biết, nhưng đến cuối cùng nó cũng đã bị che giấu một cách không thể giải thích được,...."
"Thôi, chúng ta không nên nói chuyện ở nơi công cộng như vậy. Cẩn thận bị những người có tâm nghe thấy lại phiền phức."
Giọng nói lần lượt biến mất, cô không nghe được gì nữa, Hứa Tiếu Vi nhìn chằm chằm vào chiếc cốc trên tay với vẻ kinh ngạc. Đoạn Lam đã yêu Phó Trần từ lần đầu tiên nhìn thấy anh vào năm thứ nhất của đại học, trong giới giải trí đầy phức tạp, Đoạn Lam cũng coi Phó Thần là người quan trọng nhất, sau cùng cô ta bước vào làng giải trí cũng vì anh.
Hứa Tiếu Vi chế nhạo, quan trọng nhất vẫn là không có thực lực phù hợp. Đã có lần Đoạn Lam còn khoác tay cô nói: "Cậu là người bạn quan trọng nhất trong cuộc đời của tớ."
"Vị tiểu thư xinh đẹp này sao lại đứng ngẩn người ở đây?"
Một giọng nói tươi cười vang lên sau lưng cô, Hứa Tiếu Vi ngước mặt và thấy một người đàn ông đeo mặt nạ màu xám đen đang đứng trước mặt cô. Người đàn ông mặc một bộ đồ vest màu xám đậm nhìn qua có thể thấy anh ta là người có gu thời trang khá vừa mắt,một tay đặt vào túi quần và một tay cầm ly rượu, trước khi Hứa Tiếu Vi kịp nói điều gì đó, người đàn ông đã lên tiếng " Xin chào, tôi tên là Giang Thịnh, anh trai của Giang Tấn."
Giang Tấn không bao giờ tiết lộ về con người hay sự kiện của gia đình mình, vì vậy khi Hứa Tiếu Vi nghe người bên kia tự xưng là anh trai của Giang Tấn, cô liền ngạc nhiên và nhìn anh ta đầy nghi ngờ.
____________________
Mong các bạn sẽ có những giây phút đọc truyện hay.
Nếu thích hãy để lại ngôi sao nhỏ⭐ và COMT để tạo động lực cho chúng tớ tiếp tục làm truyện nhé!
#Thyfina
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.