Bệnh Chiếm Hữu: Lục Tổng Cố Chấp Cuồng Sủng Cô Như Mạng

Chương 42: Không Ngờ Lại Gặp Anh Ở Đây, Đây Chính Là Duyên Phận Sao?

Tiểu Mao Cầu

12/11/2024

Do bất ngờ tham gia “Ca Sĩ Giấu Mặt,” kế hoạch đi “vui vẻ” ban đầu của Tống Ôn Trạch và Hứa Mộ Vy đã bị thay đổi, khiến cô không quay được cảnh nào. Không những vậy, còn bị Lục Đình Thâm lợi dụng!

Vậy thì tại sao cô không tạo thêm cơ hội cho họ thân mật lần nữa và quay lại mọi thứ?

“Em gái, lần này chị tham gia ‘Ca Sĩ Giấu Mặt’ không phải chủ ý của chị, nhưng đúng là chị đã không báo trước cho em. Vậy nên, vài ngày nữa chị sẽ đưa em đi du lịch để giải khuây, coi như bù đắp cho em nhé?”

“Không cần đâu.”

Tô Thanh Nhan nắm tay Hứa Mộ Vy, vẻ mặt đầy ăn năn, “Em vẫn chưa tha thứ cho chị sao?”

Hứa Mộ Vy nhìn cô, tức đến mức muốn nghiến nát cả hàm răng, nhưng không thể từ chối trước mặt mọi người. “Thôi được, nghe theo chị vậy.”

Tô Thanh Nhan mỉm cười, quay sang Tống Ôn Trạch, “Vậy anh Ôn Trạch, chúng ta đi cùng nhau nhé. Vừa hay lần trước anh mua vé đến Saintes rồi phải không?”

“Được thôi! Nghe theo ý Thanh Nhan!”

Tô Lâm và Tô Cảnh Hành không vui, “Bọn anh cũng muốn đi.”

“Vé không đủ rồi, để lần sau ba anh em mình cùng đi nhé!”



...

Trên chuyến bay đến Saintes, Tô Thanh Nhan cầm vé, ngồi xuống ghế cạnh một người xa lạ, sau đó vui vẻ quay lại gọi Tống Ôn Trạch và Hứa Mộ Vy, “Anh Ôn Trạch, em gái, mau qua đây ngồi!”

Tống Ôn Trạch thấy vị trí ngạc nhiên hỏi, “Thanh Nhan, em không ngồi với anh sao?”

Hứa Mộ Vy cũng nhìn cô đầy khó hiểu. Chỗ ngồi hạng nhất của máy bay thường là ghế đôi, cả ba mua ba vé nên một ghế phải tách ra. Rõ ràng người ngồi riêng lẽ ra phải là cô ta, nhưng cô lại tự mình chọn chỗ này.

“Dạo này em hơi chóng mặt, sợ ngồi gần anh Ôn Trạch không kìm được mà nói chuyện, thế lại càng chóng mặt hơn!”

“Anh chăm sóc em cũng được mà.”

“Không cần đâu!” Tô Thanh Nhan vẫy tay, “Em sẽ ngủ một chút, lấy sức để còn vui chơi ở Saintes.”

“Vậy được rồi.”

Tống Ôn Trạch đành ngồi cùng Hứa Mộ Vy. Hai người từ sau trận cãi vã ở trung tâm triển lãm vẫn còn không khí ngượng ngập. Để tránh phải trò chuyện, Tống Ôn Trạch đeo tai nghe và bịt mắt ngủ.

Nhìn hành động của anh ta, sắc mặt Hứa Mộ Vy tối lại.



Đúng là đàn ông trở mặt nhanh quá. Trước kia anh ta còn nhìn cô ta bằng ánh mắt âu yếm, giờ khi thấy không thể lợi dụng nữa thì lại vờ như chưa từng có gì xảy ra.

Nếu không phải vì Tô Thanh Nhan ép cô ta đi trước mặt cả nhà, cô ta đã chẳng muốn đi chuyến này!

Chờ hai người ổn định chỗ ngồi, Tô Thanh Nhan lặng lẽ lấy điện thoại ra, mở thiết bị liên kết. Cô đã cài thiết bị nghe lén và camera siêu nhỏ vào túi công văn của Tống Ôn Trạch. Toàn bộ cử chỉ của họ trên hành trình này sẽ hiển thị chi tiết trên điện thoại của cô.

Khi máy bay chuẩn bị cất cánh, Hứa Mộ Vy đứng dậy đi vệ sinh, đi ngang qua ghế VIP hàng đầu tiên thì tình cờ nhìn thấy một khuôn mặt thanh tú vô cùng nổi bật.

Lục tổng?!

Cô ta quay lại nhìn, thấy người đàn ông sang trọng đang tựa nhẹ vào ghế, mắt nhắm hờ, hơi thở đều đặn. Trước mặt anh là một chiếc máy tính và mấy chục cuốn tài liệu. Ánh sáng từ màn hình phản chiếu lên bộ vest tối màu và gương mặt hoàn mỹ của anh. Dù đang ngủ, anh vẫn toát lên khí chất thanh tao quý phái, khiến người khác phải rung động.

Nhìn gần như vậy còn có sức hút hơn cả khi đứng trên sân khấu của “Ca Sĩ Giấu Mặt.” Trong lòng Hứa Mộ Vy trào lên niềm vui sướng.

Không ngờ lại gặp anh ở đây, đây chính là duyên phận sao?

Tiếc là duyên này có lẽ sẽ chỉ kéo dài đến khi máy bay hạ cánh.

Không được, cô ta phải nghĩ cách giữ lấy…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bệnh Chiếm Hữu: Lục Tổng Cố Chấp Cuồng Sủng Cô Như Mạng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook